Chương 16* (chưa Beta)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xuyên thành người yêu của cha bạn trai cũ

Chương 16

Tác giả: Thú Tâm

Edit: Sâu

Tin cậu ta ?

Thịnh Lâm Dương sắc mặt lạnh lẽo , không biết người này lấy đâu ra dũng khí dám ở trước mặt hắn, nói làm cho hắn tin tưởng cậu ta. truyện chỉ được đăng tại wattpat_be_sun_ những nơi khác đăng đều là ℜεપ℘.

Chỉ có khuôn mặt lớn lên có mấy phần giống người kia, ngoại trừ điểm này ra thì căn bản tính cách không có chỗ có thể so sánh.

Không có người sai khiến chỉ dẫn, chỉ là nam sinh cảm thấy bản thân có ngoại hình giống Lê Nhiễm nên có chút tâm tư nhỏ muốn tìm cơ hội này để đến bên cạnh hắn.

Cho rằng hắn là người không kén chọn như vậy, tùy tiện người nào đưa đến cũng được?

Thịnh Lâm Dương đặt tay trên ghế sô pha, ngón tay trên tay vịn không có tiếng động mà cong lại.

Hắn không tính là người cấm dục, lúc thường cũng có nhu cầu, chỉ là nam sinh chủ động đưa tới cửa như vậy coi như lớn lên có sắc đẹp, hắn cũng không có hứng thú.

"Không quản ai bảo cậu tới, trở về cậu nói cho anh ta, người có tâm có mắt có thể nhìn rõ đối tượng, cẩn thận cuối cùng cái được không đủ bù đắp cái mất!"

Thịnh Lâm Dương sau đó bấm một cuộc điện thoại, trợ lý lại đây đem nam sinh rời khỏi gian phòng.

Ở trước đó, Thịnh Lâm Dương đã phân phí việc cho trợ lý, trợ lý đem người đưa đi lập tức sắp xếp người bí mật điều tra nam sinh.

Nhằm thuận tiện lôi ra người chủ sự phía sau màn.

Thịnh Lâm Dương cũng không thích người hôm nay tới mặt như vậy, ngày mai người trở lại những nơi khác đều tương tự.

Trước mắt hắn hứng thú với Lê Nhiễm còn rất sâu, trong thời gian ngắn không dự định thay đổi.

Hoặc là nên nói, một năm nửa năm cũng không dự định thay đổi, cái người kia, Thịnh Lâm Dương nghĩ tới thời gian ở chung cùng đối phương, trong lòng gợn lên từng đợt sóng.

Một cái nhíu mày một nụ cười đều dị thường câu nhân, Thịnh Lâm Dương dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ lên tay vịn ghế sô pha, chính là những năm gần này đây là món 'quà sinh nhật' hắn nhận được vừa ý nhất cũng thích nhất .

Lê Nhiễm đi tham gia chương trình tống nghệ trực tiếp, Thịnh Lâm Dương cố y sắp xếp một người bảo tiêu, nói là bảo vệ Lê Nhiễm, còn có một tầng ý tứ khác là phòng ngừa có người không có mắt, ở nơi hắn không nhìn thấy, dựa vào người cậu quá gần.

Nhận ra dục vọng chiếm hữu của mình đối với Lê Nhiễm, Thịnh Lâm Dương không những không né tránh thậm chí còn dùng hành động để biểu thị với Lê Nhiễm, để Lê Nhiễm biết được ở bên cạnh hắn chính là người của hắn.

Tất cả là của hắn.

Và làm tài sản tư nhân của hắn, Thịnh Lâm Dương không thích người của mình bị chia sẻ cùng mơ ước.

Từ chỗ Thịnh Lâm Dương rời đi, nam sinh bị trợ lý đưa lên một chiếc xe.

Thời điểm chuẩn bị ngồi vào, trợ lý lòng tốt cúi người xuống nhắc nhở một câu: "Lần sau nghĩ muốn bò lên giường người nào, nhớ đem theo đôi mắt sáng một chút, cẩn thận bị người bán còn không biết xảy ra chuyện gì."

'Ầm' một tiếng, trợ lý đóng cửa xe, đôi mắt của nam sinh trong xe trợn tròn mở to, ô tô lái đi ra ngoài rất xa, tư thế ngồi trên ghế của cậu ta chưa thay đổi một chút nào.

Chờ ô tô chuyển qua một khúc ngoặt, tay nam sinh run rẩy lấy điện thoại di động ra, gọi một cuộc điện thoại.

Chuyển được cuộc gọi người đầu dây bên kia nhấc máy, dò hỏi tình huống thế nào.

"Chương ca, em đi ra ngoài ." Đôi mắt nam sinh hơi căng thẳng, hiển nhiên chuyện phát sinh vừa rồi đối với cậu ta ảnh hưởng rất lớn.

"Đi ra ngoài , có ý gì?"

"Thịnh tổng ngài ấy hỏi em là ai để cho em tới, ngài ấy nhìn ra rồi, biết được là em cố ý tiếp cận ngài ấy..." Nam sinh chưa từng thấy loại chiến trận này, cậu ta biết Thịnh Lâm Dương đều là tìm hiểu được từ chỗ Chương Hoài Tân, không nghĩ tới Thịnh Lâm Dương khí thế khiếp người như vậy, đôi mắt lăng liệt nghiêm nghị lạnh lùng, ý đồ của cậu ta đều bại lộ dưới ánh mắt của hắn.

Đến bây giờ nam sinh vẫn cảm thấy ánh mắt kia ở trên thân thể mình chưa hề rời đi, thanh âm cậu ta khẽ run có tiếng khóc nức nở.

"Vậy cậu đã nói ra chưa?" Nghe ra được thanh âm sợ hãi trong lời nói của nam sinh, Chương Hoài Tân quan tâm một cái vấn đề khác hơn.

"Không có, em chưa nói, em biết không thể nói ra." Cậu ta biết Thịnh Lâm Dương không trêu chọc nổi, Chương Hoài Tân cũng tương tự không thể chọc.

Thịnh Lâm Dương bên kia chỉ khiến người đưa cậu ta rời đi, không có làm những chuyện khác, nam sinh đang suy nghĩ lấy thân phận của đối phương khả năng xem thường phản ứng với người như cậu ta.

"Vậy thì tốt, cậu không nói ra thì không có việc gì, Thịnh tổng nếu để cậu đi ra đồng nghĩa đã tỏ rõ sẽ không tiếp tục truy cứu việc này, quý nhân của ngài ấy bận việc đoán chừng cũng không quan tâm tới cậu." Chương Hoài Tân nhận câu trả lời mình muốn, lúc này mới động viên tâm tình nam sinh.

Nam sinh vẻ mặt sợ hãi dịu đi một chút, khóe miệng hắn buông xuống nói xin lỗi với Chương Hoài Tân.

"Xin lỗi, Chương ca, đều là do em không tốt, phụ lòng kỳ vọng của anh."

Nam sinh cũng là người biết thời thế, ở vòng giải trí trôi nổi mấy năm, tuy rằng kỹ năng chuyên môn của cậu ta không ra sao, ngược lại trong lòng cũng biết tính toán suy nghĩ, biết được làm cái gì có lợi cho mình.

"Không có chuyện gì, lần trước tôi đáp ứng cậu để cậu tiến top năm người đứng đầu của <Thanh Âm Thiên Sứ>, phía bên này tôi đã sắp xếp xong xuôi, cậu chỉ cần làm tốt trong trận đấu là được." Chương Hoài Tân không phải người ngoài miệng nói cho miếng bánh lớn nhưng sau lại thọc cho một đao, đã hứa cho thì sẽ cho.

Top năm người đứng đầu chứ không phải ba vị trí đầu, việc này anh ta nói với người bạn bên ban tổ chức một chút là có thể làm được.

Nam sinh một khắc trước còn trong tình cảnh bi thảm, một khắc sau lại kinh ngạc vui vẻ.

"Cám ơn Chương ca, cảm ơn anh!"

"Tôi nhắc lại một câu cuối cùng, việc tôi liên lạc với cậu cho dù là ai cậu cũng không được nói ra, nếu như sự tình bại lộ ra, tôi không bảo vệ được cậu, cậu hiểu không?" Chương Hoài Tân ngữ khí đột nhiên biến đổi, trong lời nói mơ hồ có uy hiếp.

Trong lòng nam sinh nhảy vụt, kiềm chế lại cảm giác sợ hãi cậu ta gật đầu liên tục: "Tôi, tôi biết rồi, Chương ca anh cứ việc yên tâm, ai tôi cũng không nói."

"Ừ, cứ như vậy, cái sim trong điện thoại này cậu nhớ lấy ra rồi thiêu hủy đi." Như vậy coi như không có sơ hở nào, đến lúc đó không có chứng cứ, coi như thật sự xảy ra chuyện gì, nam sinh lôi anh ta ra, anh ta có thể hoàn toàn chối bỏ thoát khỏi việc này.

Vu khống, ai sẽ tin tưởng một lời nói của người không quyền không thế.

Lui thêm bước nữa, anh ta làm những việc này cũng là vì bạn tốt Thịnh Nguyên.

Nếu thật sự để cho Thịnh Nguyên biết được Lê Nhiễm theo cha mình, gã không làm loạn lên mới lạ.

Chương Hoài Tân cho là mình không hề làm sai.

Tìm người giống Lê Nhiễm leo lên giường Thịnh Lâm Dương, cách này thoạt nhìn không có tác dụng.

Ra tay từ Thịnh Lâm Dương bên này, Chương Hoài Tân ý thức được sẽ có độ nguy hiểm nhất định.

Nghĩ tới nghĩ lui, Chương Hoài Tân quyết định lui một bước, thẳng thắn tìm thời cơ từ chỗ Lê Nhiễm.

Lê Nhiễm bên kia dễ hơn nhiều.

Không có ai lại hào phóng tới mức có thể cho phép tình nhân của mình mang lên cho mình cái nón xanh trên đầu.

Dục vọng chiếm hữu cường một chút, diễn một chút cũng không nguyện ý.

Bởi vì cùng Thịnh Nguyên là bạn tốt, Thịnh Nguyên có tính cách và dục vọng chiếm hữu cao, gã và Thịnh Lâm Dương là cha con, tính cách tất nhiên có chỗ tương tự.

Chương Hoài Tân nheo mắt lại, nhếch miệng lên, không cần anh ta trực tiếp đứng ra sẽ có người giúp anh ta bận rộn.

Chờ anh ta làm xong việc này Thịnh Nguyên sẽ cảm kích anh ta.

Lê Nhiễm cùng với ba vị khách quý khác ở lại khách sạn một đêm, Lê Nhiễm không ngủ ngon được như thường ngày.

Kỳ thực ở chung với Thịnh Lâm Dương vẫn chưa đến một tháng.

Dường như trong thời gian ngắn, cậu đã hình thành loại thói quen, thói quen bên người có người ôm cậu.

Lúc ngủ Lê Nhiễm không khỏi suy nghĩ, tối hôm ấy trên giường nam nhân sẽ có người nam sinh lớn lên có khuôn mặt giống cậu hay không.

Mình vừa mới đi, liền tìm một người thay thế, hoặc là nói kỳ thực cậu cũng là một vật thế thân?

Lê Nhiễm lắc đầu cười, suy nghĩ như vậy một lát liền không tiếp tục suy nghĩ những chuyện kia nữa, mà là đem ý nghĩ chuyển lên chương trình phát sóng trực tiếp ngày mai.

Toàn bộ hành trình phát sóng trực tiếp khiến người mong đợi nóng lòng muốn thử.

Ôm loại tâm tình kích động này, Lê Nhiễm mười hai giờ hơn mới ngủ .

Ngày hôm sau, Lê Nhiễm nhìn mấy người khác hình như trạng thái tinh thần cũng không tệ, từng người từng người ánh mắt sáng lên.

"Ngày hôm qua ngủ được thế nào?"

Ngô Văn Siêu đi tới trước mặt Lê Nhiễm, trên mặt mang theo quan tâm hỏi thăm thần sắc ôn nhu giống như anh trai nhà bên.

"Còn tốt, vừa nằm ngủ tới hừng đông." Lê Nhiễm cũng mỉm cười trả lời.

"Giấc ngủ em thật tốt, anh lạ giường, phải hơn hai giờ mới ngủ, sáng sớm hơn năm giờ đã tỉnh rồi." Ngô Văn Siêu ước ao chất lượng giấc ngủ của Lê Nhiễm.

"Một lát ngồi xe đi trên núi, anh có thể ở trong xe nghỉ ngơi một chút." Mấy người khác lần lượt đến đại sảnh tập hợp, Lê Nhiễm cùng bọn họ chào hỏi lẫn nhau, sau đó lại đề nghị với Ngô Văn Siêu.

"Chắc cũng ngủ không được, đường nhí mà khẳng định tương đối nhiều khúc cua." Ngô Văn Siêu thở dài.

Lê Nhiễm nâng tay vỗ vỗ vai Ngô Văn Siêu.

Hai người cũng không biết, bảo tiêu Thôi Vinh của người nào đó đưa lại đây đang đứng trong góc thấy cảnh này, biểu tình có chút quái lạ.

Ông chủ để cho anh tới đây từng ra chỉ thị với anh là tận lực để những người khác cách Lê Nhiễm xa một chút, tốt nhất không cần có quá nhiều tiếp xúc thân thể.(tự nhiên tui thấy cưng xỉu)

Chỉ mới ngày hôm qua với ngày hôm nay, Lê Nhiễm cùng với người gọi là Ngô Văn Siêu rất thân cận, hai người tiếp xúc trên thân thể nhiều nhất, Thôi Vinh chìm mắt nhìn chằm chằm Lê Nhiễm, anh đang cân nhắc mình nên đi nhắc nhở Lê Nhiễm hay là đi nhắc nhở Ngô Văn Siêu.

Thoạt nhìn ông chủ rất lưu ý tiểu tình nhân xinh đẹp này, nếu như hắn trực tiếp nói với Lê Nhiễm làm Lê Nhiễm sinh khí tức giận, lúc trở về kê gối bên tai thổi chút gió gì đó với ông chủ thì toi, Thôi Vinh lắc đầu dự định vẫn là tìm một cơ hội nhắc nhở Ngô Văn Siêu một chút. truyện chỉ được đăng tại wattpat_be_sun_ những nơi khác đăng đều là ℜεપ℘

Lê Nhiễm nơi đó ngược lại không chú ý tới tầm mắt Thôi Vinh, Ngô Văn Siêu lại rõ ràng hơn nhiều, thậm chí còn liếc nhìn Thôi Vinh nơi đó.

Lần trước gặp Lê Nhiễm bên người không có bảo tiêu, lần này đi ra quay tống nghệ, đột nhiên liền dẫn theo một người, người này nhìn qua cùng những hộ vệ khác tựa hồ có chút không giống nhau.

Lê Nhiễm cùng đối phương giao lưu không nhiều, Ngô Văn Siêu mơ hồ có loại cảm giác, đối phương không giống như là đến bảo vệ Lê Nhiễm, càng giống như là giám thị.

Về phần giám thị cái gì?

Ngô Văn Siêu không đoán được .

Trước mắt đối phương cũng chỉ là đứng ở một bên nhìn, không làm gì không nói gì, Ngô Văn Siêu chỉ coi là chính mình đa tâm.

Ở khách sạn ăn xong bữa sáng, khách quý và nhân viên tổ tiết mục xuất phát lên đường đến căn biệt thự nằm lừng chừng trên ngọn núi nào đó.

Có một nhóm nhân viên đã đi trước để thiết lập địa điểm trò chơi .

Đường núi uốn lượn quanh co, cơ bản cũng là dọc theo núi ở bên ngoài xoay quanh hướng lên trên.

Vị khách quý thứ năm ở lúc sắp xuất phát nhanh chóng lại đây, mọi người đơn giản nhận thức làm quen một chút rồi lên xe vào núi.

Vốn đều là người không say xe, có một khách quý hai ngày nay thân thể không được tốt bị cảm nhẹ, lái xe được một nửa, trực tiếp nằm úp sấp trên cửa xe ói ra.

Lê Nhiễm tuy rằng không say xe, nhưng đầu vẫn là choáng váng trướng đau, cậu lấy tay ấn huyệt thái dương để giảm bớt.

Trợ lý Dịch Duy ở bên cạnh đưa cho cậu một miếng dán chống say xe, Lê Nhiễm cười nhẹ nói cảm ơn.

Xe chạy tới khoảng đất trống ở sân sau biệt thự, hơn mười cái camera đều mở máy.

Mỗi người khách quý sẽ được phân công ba người người quay phim đi cùng.

<Chương trình phát sóng trực tiếp chân nhân tú> lần này, được phát sóng trên đài Thanh Vũ, toàn bộ tiến trình tiến hành trực tiếp sẽ được phát sóng ở sáu phòng .

Một trong những phòng phát sóng trực tiếp chính đó do tổng đạo diễn điều khiển, chuyên môn cắt những ống kính đặc sắc thú vị, còn năm phòng trực tiếp khác thì theo thứ tự là nơi biểu diễn phát sóng trực tiếp cá nhân của năm vị khách quý.

Bên trong phòng trực tiếp chuyên mục cho khách quý, góc nhìn chính là của vị khách quý đó.

Cứ như vậy theo cách này muốn nhìn cá nhân khách quý phát sóng trực tiếp, liền đến phòng trực tiếp dành riêng cho từng người.

Có thể nói sáu phòng trực tiếp, thỏa mãn nhu cầu bất đồng của khán giả.

Tổng đạo diễn đứng ở trước mặt năm vị khách quý nói rõ quy tắc trò chơi cho bọn họ, nhất định phải ở trong một canh giờ, tìm được thẻ mở cửa phòng của từng người, không tìm được đêm nay liền cắm trại trong núi lớn nằm ra đất nghỉ ngơi ngủ trong túi ngủ.

Mấy vị khách quý nhìn nhau có người đưa ra ý kiến.

"Cũng không được cùng người khác chung phòng ngủ sao?"

"Không được!" Đạo diễn lạnh lùng trả lời.

Phát sóng trực tiếp đã bắt đầu, năm vị khách quý đang được quay phát trực tiếp trên màn hình của phòng phát trực tiếp chính, các phòng trực tiếp khác thì ống kính chỉ quay một mình khách quý và đem mỗi cái biểu tình của khách quý đều chụp lại.

Có người bình tĩnh bình thản, có người nóng lòng muốn thử, có người hơi cau mày hiển nhiên không nghĩ thất bại ngủ trong núi.

"Nhân tiện thêm một câu, đây là trò chơi kinh dị khủng bố đáng sợ , sẽ có một số phân đoạn kinh hỉ bất ngờ không tưởng tượng nổi bên trong trò chơi chờ mọi người ." Đạo diễn cười thâm ý.

"Kinh hỉ? Sợ rằng không phải là kinh hãi đi." Ngô Văn Siêu không tin đạo diễn.

"Chỉ cần không phải đồ vật không đầu đuổi tôi, tôi không quan tâm vấn đề kinh dị đánh sợ hay không." Khách quý Trương Trọng nhún nhún vai, thờ ơ nói.

Các fans hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp của hắn vừa nhìn thấy những lời này, lập tức xoát bình nổi lên đề tài "Trọng ca anh đừng có đứng lập flag* a".(*Lập flag: Ngôn ngữ internet ở Trung Quốc, ý chỉ việc hùng hồn nói trước chuyện gì đó, nhưng kết quả lại ngược với mong đợi, có nghĩa tương tự như "nói trước bước không qua.")

Trên mặt phòng trực tiếp chính, trên đầu Trương Trọng cắm lên một cốc cờ flag màu đỏ.

Tác giả có lời muốn nói: ngày hôm nay số chữ cực kỳ tốt, ha ha ha
truyện chỉ được đăng tại wattpat_be_sun_ những nơi khác đăng đều là ℜεપ℘
______________________________________

Tui đã quay lại sau một tuần ốm với các nàng rồi đây
Chương này thật hại não mà😭😭
Mọi người đừng quên thả ☆ cho Sâu nhoa(๑˃̵ᴗ˂̵)و. Yêu các nàng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro