Chương 19* (chưa Beta)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xuyên thành người yêu của cha bạn trai cũ

Chương 19

Tác giả: Thú Tâm

Edit: Sâu
______________________________________
Hắn vì Lê Nhiễm làm những thứ này, không phải vì muốn Lê Nhiễm cảm kích hắn, bởi vì hắn yêu thích nên hắn muốn làm như vậy.
______________________________________

Mua cổ phiếu của đài phát sóng trực tiếp Thanh Vũ không phải dùng danh nghĩa cá nhân của Thịnh Lâm Dương, Thịnh Lâm Dương không mở miệng nói cụ thể, như vậy có nghĩa là dùng danh nghĩa của tập đoàn.

truyện chỉ được đăng tại wattpat_be_sun_ những nơi khác đăng đều là ℜεપ℘

Đỗ Lợi động tác nhanh chóng, ở trong phòng làm việc của trợ lý tổng tài thông báo công việc cho nhân viên bên dưới, để cho bọn họ lập tức bắt tay vào công việc thu mua cổ phiếu đài Thanh Vũ, còn anh thì ở bên cạnh chỉ huy.

Tư bản ở bất cứ lúc nào, bất kỳ địa phương nào đều có sức mạnh tuyệt đốĩ.

Không tới thời gian nửa ngày, bọn họ đã mua lại đây một phần tư cổ phiếu Thanh Vũ.

Hoàn thành công việc thu mua cổ phiếu, Đỗ Lợi cũng không hề dừng lại, ông chủ để cho anh mua cổ phiếu, không phải thật sự cảm thấy hứng thú với cái đài phát sóng trực tiếp Thanh Vũ này.

Thay vào đó đôi mắt kia đang theo dõi vào một người bên trong đài đang tiến hành phát sóng trực tiếp, hắn cực kỳ có hứng thú với người trong phòng trực tiếp.

Tuy rằng Thịnh Lâm Dương chỉ ra lệnh cho anh mua cổ phiếu, làm trợ lý đặc biệt cho Thịnh Lâm Dương, Đỗ Lợi đã sớm có thể thăm dò được một chút tính cách và tính khí của Thịnh Lâm Dương.

Không cần Thịnh Lâm Dương nói rõ, Đỗ Lợi biết sau khi cổ phiếu tới tay cần phải làm những gì.

Mặt khác, có nhân viên đang dùng điện thoại liên lạc với người phụ trách Thanh Vũ bên kia.

Liên quan với lượng cổ phiếu của Thanh Vũ, trong thời gian ngắn đột nhiên bị người thu mua với số lượng lớn, hơn nữa mua số lượng lớn trong một lần.

Nếu là đối phương có tâm tư kín đáo khác, lập tức bán tháo ra ngoài, việc này đối với nền tảng của đài Thanh Vũ mà nói, chính là gây nên xáo trộn cực kỳ lớn.

Người phụ trách Thanh Vũ vốn đang ở nơi khác, trong thời gian ngắn đã nhận được tin tức.

Yêu cầu phó quản lý Thanh Vũ dặn dò đối phương không cần biết dùng phương pháp gì nhất định phải đem sự tình ổn định, hắn bên này cũng sẽ lập tức trờ về ngay.

Trong quá trình làm việc người bên đài Thanh Vũ đã tra ra người mua cổ phiếu chính là công ty quản lý thu mua dưới trướng tập đoàn của Thịnh Lâm Dương.

Cố gắng liên hệ với Thịnh Lâm Dương, nhưng đừng nói điện thoại của Thịnh Lâm Dương, gọi tới điện thoại tổng bộ tập đoàn, được thông báo rằng không có hẹn trước, không thể nói chuyện với tổng tài của bọn họ.

Đúng lúc mọi người trong đài Thanh Vũ đang lo lắng thì Đỗ Lợi gọi tới .

Không có quá nhiều lời hàn huyên khách sáo như trên thương trường, Đỗ Lợi trực tiếp nói thẳng ý đồ đến.

"Bắt đầu từ bây giờ kênh giải trí đài Thanh Vũ sẽ do chúng tôi bên này sắp xếp người qua quản lý, việc các anh cần thiết làm chính là nhanh chóng chuyển giao quyền quản lý."(Tư bản gì mà ngang ngược.)

Chương trình chân nhân tú Lê Nhiễm tham gia được phát sóng trực tiếp trên đài Thanh Vũ, trước mắt ông chủ anh đặc biệt yêu thích tiểu minh tinh Lê Nhiễm này, đoán cũng có thể đoán được mua lại cổ phiếu Thanh Vũ là bởi vì cái gì.

Ông chủ có dục vọng chiếm hữu rất mạnh, Đỗ Lợi còn nhớ ông chủ từng để cho anh điều tra một người gọi là Ngô Văn Siêu, người kia cũng là một trong những khách quý trong lần phát sóng trực tiếp này.

Ngô Văn Siêu đã kết hôn và có con đang học tiểu học.

Rõ ràng, ông chủ anh cực kỳ lưu ý với những người tiếp cận Lê Nhiễm.

Phát sóng trực tiếp nằm trong mục giải trí, thay vì đưa ra yêu cầu cho bình đài bên kia như hình ảnh phòng trực tiếp không nên xuất hiện hàng vi chửi rủa sỉ nhục bôi đen Lê Nhiễm, chẳng bằng hành động trực tiếp chút.

Chuyển giao quyền quản lý nền tảng lĩnh vực giải trí qua tự mình tiếp quản điều hành.

Như vậy vừa có thể phòng ngừa ngôn luận này đó xuất hiện, vừa có thể ở một mức độ lớn khác làm ngoại giới suy đoán không ra ông chủ làm những thứ này là bởi vì Lê Nhiễm.

Cũng miễn cho sau này Lê Nhiễm bị người nói là chơi quy tắc ngầm bất thành văn hay cái gì khác.

Thái độ Thịnh Lâm Dương nơi đó không rõ ràng, Đỗ Lợi làm trợ lý đặc biệt lâu năm nên anh hiểu rõ ông chủ của mình, có thể bớt một chút phiền phức, tốt nhất ít một chút.

Phó quản lý Thanh Vũ nghe Đỗ Lợi đề ra yêu cầu này, có thể làm được phó quản lý của Thanh Vũ, tự nhiên cũng là một nhân tinh.

Lúc đó đầu bên kia nhanh chóng xoay chuyển dò hỏi Đỗ Lợi, có phải là có phát thanh viên nhỏ nào đó có quan hệ không tồi với ông chủ của bọn họ không, nói một câu là được rồi, đài Thanh Vũ bọn họ sẽ đặc biệt chăm sóc người kia , còn việc chuyển giao quản lý điều hành lĩnh vực giải trí, chuyện này có thể thương lượng lại.

Lĩnh vực giải trí không phải là một lĩnh vực nhỏ, muốn quản lý tốt vẫn cần một ít nhân thủ.

Đỗ Lợi cười nói: "Chỉ là một hạng mục giải trí nho nhỏ, không phải là toàn bộ đài Thanh Vũ các anh, đừng bởi vì cái nhỏ mà đánh mất cái lớn."

Lời này mơ hồ dẫn theo chút ý uy hiếp.

Phó quản lý sau khi nghe trầm mặc một lát, sau đó ngữ khí thương lượng nói: "Trợ lý Đỗ, chuyện này hiện tại tôi cũng không thể trực tiếp đáp ứng cậu, tôi phải hỏi lại Kỷ tổng một chút, tôi tin tưởng Kỷ tổng hẳn là cũng sẽ đồng ý, nửa giờ sau tôi sẽ cho cậu câu trả lời, cậu xem như vậy có được không?"

Phó quản lý dùng chiến thuật kéo dài thời gian.

"Được rồi." Đỗ Lợi rõ ràng đây là bên kia đang trì hoãn, nửa giờ anh đương nhiên chờ được tự nhiên lúc này sẽ đồng ý .

Cúp điện thoại, Đỗ Lợi gọi qua bên kia cho Thịnh Lâm Dương, biểu thị cổ phiếu đã mua được, bên đài Thanh Vũ cũng đang trong giai đoạn liên hệ , còn tổ tiết mục bên kia đã sắp xếp người nói chuyện.

Thịnh Lâm Dương đối với hiệu suất làm việc của Đỗ Lợi tương đối hài lòng, cuối cùng liền bỏ thêm một câu, những việc này không nên để cho Lê Nhiễm biết được.

Dựa vào cơ sở những ngày ở chung này, Thịnh Lâm Dương cũng hiểu được kha khá tính cách người tình nhân bé nhỏ này của mình, Lê Nhiễm không thích hắn nhúng tay quá nhiều vào công việc của cậu.

Đối phương không thích, nhưng tính cách của Thịnh Lâm Dương chính là như vậy, không ai có thể ngăn cản Thịnh Lâm Dương đi làm chuyện hắn muốn làm.

Từ trước tới nay Thịnh Lâm Dương đều có năng lực làm những gì mình muốn.

Hắn vì Lê Nhiễm làm những thứ này, không phải vì muốn Lê Nhiễm cảm kích hắn, bởi vì hắn yêu thích, hắn muốn làm như vậy.

Phát sóng trực tiếp vẫn còn tiếp tục.

Leo lên trên cây lấy được phong thư, thông qua thông tin bên trong nhắc nhở, Lê Nhiễm cùng Ngô Văn Siêu thuận lợi đi đến chỗ bụi cỏ cách mấy trăm mét ở ngoài.

Nói là bụi cỏ, nói là bụi gai rừng thì thích hợp hơn.

Trước mắt chỉ thấy một bụi gai lớn, những chiếc gai nhọn sắc bén, chỉ nhẹ nhàng đụng vào đoán chừng cũng có thể rách da chảy máủ.

Ở giữa bụi gai đặt một tấm thẻ mở cửa phòng.

Liên quan với việc làm sao Lê Nhiễm bọn họ biết đó chính là thẻ mở cửa phòng, bởi vì thẻ mở cửa phòng được bọc trong một cái túi trong suốt.

Lê Nhiễm nhìn chằm chằm tấm thẻ mở cửa phòng, mấy giây sau quay đầu lại, đối diện với ánh mắt có chút không dám tin của Ngô Văn Siêu.

"Văn ca, anh cảm thấy được cái thẻ mở cửa phòng này bọn họ làm cách nào để bỏ vào ?" Lê Nhiễm mím mím môi, lên tiếng hỏi.

"Đứng ở bên ngoài ném mạnh vào?" Ngô Văn Siêu lui về phía sau hai bước, ước lượng khoảng cách từ bên ngoài đến trung tâm bụi gai, thẻ mở cửa phòng rất nhẹ, không giống như viên đá, coi như lực cánh tay có tốt, cũng chưa chắc có thể ném vào chính xác như vậy.

Vừa vặn ở vị trí chính giữa, giống như là người đi tới trung gian để đặt vào.

Đi?

Chắc chắn không thể đi vào, trong bụi gai ngọn rậm rạp chi chít, đừng nói người lớn, ngay cả tre con thân hình nhỏ bé cũng không thể đi vào.

"Nếu là điều khiển máy bay từ xa để đặt vào." Hẳn là cái này.

Đi một đường, cây lá tươi tốt, dường như gió cũng không thể nào thổi vào, Lê Nhiễm cầm quạt tự quạt cho chính mình, cậu đứng bên phải Ngô Văn Siêu, cứ như vậy hẳn là gió có thể quạt tới đi.

"Cho nên bây giờ chúng ta muốn làm sao mới lấy được thẻ mở cửa phòng?" Đây là việc cực kì quan trọng.

Đôi màyLê Nhiễm nhíu chặt lại.

"Tôi luôn cảm thấy tổ tiết mục căn bản không muốn để cho chúng ta trở về khách sạn, có lẽ họ chỉ nghĩ làm sao cho chúng ta ngủ ngoài trời trong núi rừng."

Ngô Văn Siêu nói ra suy nghĩ trong lòng.

Sau đó anh ta quay đầu lại, nhìn vào một trong các máy thu hình đó, nói với tổng đạo diễn của tổ tiết mục phía sau máy thu hình: "Có phải như vậy hay không a?"

Tổng đạo diễn hỏi ngược lại, một sắc mặt nghiêm túc trước nay chưa từng có, Ngô Văn Siêu suy đoán không hề sai, bọn họ quả thật có ý định này.

Nhưng đó là mấy phút trước, hiện tại thì không được.

Ít nhất Lê Nhiễm nơi đó không được.

Tổng đạo diễn thực sự rất khó hiểu, lúc trước còn cho rằng Lê Nhiễm chỉ là một minh tinh nhỏ phổ thông ở tuyến mười mấy, bọn họ mời cậu đến cũng là vì cậu có khuôn mặt đẹp, khán giả tuyệt đối sẽ thích xem Lê Nhiễm chịu phải các loại uy hiếp cùng nguy hiểm, sự thực quả thật cũng đã chứng minh được điểm này, khi bộ khô lâu xương trắng ngã lên người Lê Nhiễm, sau khi vẻ mặt kinh ngạc của Lê Nhiễm biểu hiện ra ngoài, lượng người xem phát sóng trực tiếp trong nháy mắt tăng lên, lúc sau xuất hiện rắn nhỏ trên cây làm Lê Nhiễm sợ đến mức không dám cử động, sau khi cậu xuống đất màu môi đã nhạt không ít.

Nhiều người đến mắng, tương tự người xem chương trình cũng nhiều.

Tổ tiết mục của bọn họ không sợ nhất là bị người mắng, vì bọn họ chỉ xem số lượng người tương tác.

Lại nói đây vốn chính là một chương trình kinh dị khủng bố trực tiếp, nếu không làm chút phân đoạn kinh dị khủng bố còn không phải là tự đập bảng hiệu của mình à .

truyện chỉ được đăng tại wattpat_be_sun_ những nơi khác đăng đều là ℜεપ℘

Đúng là ngàn tính vạn tính người tính không bằng trời tính, thân phận của Lê Nhiễm hoàn toàn không phải thân phận phổ thông như bên ngoài biết tới, nguyên lai cậu ta dĩ nhiên là người của Thịnh Lâm Dương.

Biết được chuyện này, cũng chỉ có một mình tổng đạo diễn, Đỗ Lợi gọi điện lại đây chỉ nói tìm tổng đạo diễn có chuyện đàm luận.

Ông nhận điện thoại, Đỗ Lợi mới tỏ rõ ý đồ đến của mình.

Đỗ Lợi đơn giản nói ra một câu, Lê Nhiễm là người bên cạnh ông chủ của bọn họ.

Không có quá nhiều nhắc nhở, tỷ như đừng chuyên chọn Lê Nhiễm để bắt nạt, hoặc là làm chút đồ vật khủng bố doạ người.

Tuy Đỗ Lợi không nói rõ, nhưng tổng đạo diễn lại lập tức hiểu được tầng ẩn ý phía sau lời nói của Đỗ Lợi.

Lúc trước ông tìm tới những minh không có tiếng tăm này tới làm khách quý chính là nghĩ tất cả bọn họ có thể chơi được 'vui vẻ'.

Chơi tốt, rating cao, với song phương đều có lợi.

Bây giờ đột nhiên lôi tới Lê Nhiễm có kim chủ phía sau hậu đài như vậy.

Vốn dĩ đạo diễn còn cảm thấy Lê Nhiễm rất tốt, không quản tổ tiết mục sắp đặt các kiểu chướng ngại gì, cậu đều không có bất kỳ ý nghĩ lùi bước nào, biểu hiện đáng tán dương, hiện tại kim chủ trực tiếp tìm đến ông, để bọn họ đặc biệt chăm sóc cho cậu .

Cái chương trình tống nghệ trực tiếp chân nhân tú này là tìm người tới tham gia trò chơi , không phải đến để hưởng thụ, muốn hưởng thụ có thể đi loại chương trình chuyên môn du lịch khác.

Đạo diễn nguyên bản nhìn ngoại hình Lê Nhiễm tốt, chơi trò chơi cũng tốt đã bắt đầu xem trọng Lê Nhiễm, nhưng đột nhiên lại xảy ra việc như này, đạo diễn chỉ có thể lắc đầu, kim chủ có tốt cũng chỉ là tạm thời.

Ngày hôm nay có thể yêu thích người này, ngày mai cũng có thể có thể yêu thích người khác, nhưng mà nếu là do Lê Nhiễm tự chọn, đạo diễn và Lê Nhiễm không có bao nhiêu quan hệ, không thể đi ngăn cản.(Khồng, bác đạo diễn không biết đâu, không phải Nhiễm Nhiễm chọn đâu mà do chú Thịnh ép buộc ó)

Trong lòng đạo diễn có chút tiếc nuối.

Ý kiến của Thịnh Lâm Dương, ông chỉ là một người đạo diễn nho nhỏ cũng không thể phản đối, tự nhiên là phải làm theo yêu cầu của đối phương.

Lê Nhiễm bọn họ đứng trước bụi gai nghĩ hơn mười phút, cuối cùng nghĩ đến một biện pháp, Ngô Văn Siêu lấy công cụ là liêm đao, dùng liêm đao chém bụi gai trước mắt, trực tiếp chém ra một con đường đi vào.

Khán giả cùng fan trong phòng trực tiếp cũng đang nghĩ cách nghĩ ngược nghĩ xuôi, cuối cùng cũng chỉ có hai cách, hoặc là lấy liêm đao chặt bỏ bụi gai, hoặc là bọn họ không cần lấy tấm này thẻ mở cửa phòng này.

Cách sau khẳng định không được, thật vất vả mới tìm được một tấm thẻ mở cửa phòng, không thể không lấy.

Lại nói phía trước đều nhiều phân đoạn khủng bố như vậy, nếu bọn họ thật sự không lấy được thẻ mở cửa phòng, buổi tối ngủ nơi này, cái tiết mục này là chương trình kinh dị khủng bố trực tiếp.

Mười phần có đến tám chín phần buổi tối sẽ xuất hiện 'kinh hỉ'.

Ngô Văn Siêu cầm liêm đao chặt bụi gai, Lê Nhiễm tuy rằng đứng ở bên cạnh, nhưng không phải đứng một chỗ không hề làm gì, cậu nhìn bốn phía, tâm lý còn có một tia hi vọng, hy vọng có thể tìm được một con đường tắt nào đó có thể tìm được thẻ mở cửa phòng.

Đứng mấy phút, Lê Nhiễm đi về phía trước, đi đến bìa rừng gai, từ bên phải bắt đầu đi quanh rừng gai.

Vừa đi vừa quan sát bụi gai trước mắt mọc đầy gai nhọn sắc bén.

Không có phát hiện dị thường gì, mỗi cái bụi gai đều sinh trưởng không khác nhau nhiều lắm, lớn lên đứng thẳng ở trong đất bùn.

Mặt đất có không ít lá khô, chân đạp ở bên trên phát ra tiếng vang sột soạt vui tai.

Dọc theo bụi gai ngoài bìa rừng, Lê Nhiễm xoay chuyển qua lại mấy vòng.

Có một người quay phim mang theo camera ở một vị trí hơi cao đang quay chụp, quay chụp đến trong màn hình, Lê Nhiễm đi vòng quanh khu rừng gai.

Đôi mắt xinh đẹp trong trẻo sáng ngời chưa từng rời khỏi khu rừng gai trước mặt, vẻ mặt nghiêm túc chăm chú.

Trong phòng trực tiếp của cậu, fan và một số khán giả qua đường cùng tiến vào cũng không phát đạn mạc, tất cả yên lặng liếm mỹ nhan của Lê Nhiễm.

Ngô Văn Siêu bên kia còn đang vung liêm đao chặt bụi gai, cành gai nhìn tuy nhỏ nhưng lại có tính dai, một đao chặt xuống chém không ngừng.

Trên trán đều là lít nha lít nhít mồ hôi, Ngô Văn Siêu đứng thẳng người, lấy ống tay áo lau mồ hôi trên trán.

Tầm mắt anh chuyển sang bên trái, thấy Lê Nhiễm vẫn còn di chuyển xung quanh, mặc dù biết Lê Nhiễm đang làm chuyện vô ích, nhưng thái độ này cũng đã cho thấy Lê Nhiễm là một người hợp tác cực kỳ tốt.

Ngồi xổm xuống, Ngô Văn Siêu tiếp tục chặt bụi gai, lúc Lê Nhiễm đi tới một chỗ thì dừng lại, bùn đất dưới chân so với những nơi khác thì mềm hơn, giống như đã từng bị người động chạm qua

Tác giả có lời muốn nói: giống nhau.

Lê Nhiễm ngồi xổm xuống, thân thể hoàn toàn bị bụi gai che khuất, Ngô Văn Siêu liếc nhìn không thấy Lê Nhiễm cũng không quá để ý, tay cầm liêm đao vẫn không ngừng lại.

Dùng tay gạt qua lớ lá rụng trải trên mặt đất, Lê Nhiễm cầm lên một nắm bùn đất rồi vò nát, Lê Nhiễm nhìn chằm chằm phía dưới một bụi gai trước mặt, nhìn một chút Lê Nhiễm bắt đầu chạm nhẹ vào, cái bụi gai kia lớn lên có chút bất ổn, bị Lê Nhiễm đụng vào liền lắc lắc rung động.

Trong mắt Lê Nhiễm đột nhiên sáng lên, trên mặt đều là không thể tin tưởng.

Vì chứng thực ý nghĩ trong lòng, Lê Nhiễm cẩn thận từng li từng tí cầm lấy bụi gai, tránh né gai nhọn phía trên, dùng một chút lực, sau một giây, bụi gai bị Lê Nhiễm kéo lên.

Những vết cắt gọn gàng ở dưới cùng của bụi gai, rõ ràng là đã được người cắt ra sau đó cắm lại xuống đất.

. . .

Đem đạo diễn nơi đó một chút sửa lại, là ta không đem khống chế hảo, sau đó hội chú ý.
truyện chỉ được đăng tại wattpat_be_sun_ những nơi khác đăng đều là ℜεપ℘
______________________________________
Hết chương 19

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro