Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Toàn thể chính tuyển tập hợp!"

Giọng nói lạnh lùng và mạnh mẽ của Tezuka vang vọng khắp sân tennis.

Vài bóng hình trắng xanh đang tập luyện dừng lại ngay lập tức, từ nhiều nơi khác nhau trên sân chạy đến điểm tập kết, chờ hiệu lệnh của Tezuka.

Lúc này Dazai đang khoanh tay đứng cạnh Tezuka, dùng ánh mắt dò xét nhìn chính tuyển câu lạc bộ tennis trường Seigaku tỏa ra hơi thanh xuân hoàn toàn khác với hắn.

Đội hình này... thực sự muốn tham dự giải toàn quốc sao?

Dazai đang suy nghĩ trong lòng quay đầu lại liếc nhìn Tezuka, Tezuka cũng gật đầu.

Vì vậy, dưới ánh mắt tò mò của vài thành viên, Dazai dửng dưng tiến lên một bước, viền áo gió màu đen vẽ một đường vòng cung hoàn hảo xung quanh hắn.

"Lần đầu gặp mặt, tôi là anh trai Tezuka, và kể từ hôm nay sẽ là huấn luyện viên của các bạn."

"Hả—?!"

Mọi người trăm miệng một lời kinh ngạc cảm thán.

Nhưng lí do khiến họ kinh ngạc hoàn toàn không giống nhau.

"Anh trai... Tezuka? Anh trai ư?" Eiji Kikumaru, người đáng yêu như một con mèo, chớp chớp mắt nhìn Dazai, bộ dáng như không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Shuichiro Oishi, người luôn là mẹ của câu lạc bộ Tennis, đầu óc thoáng chốc trống rỗng, không biết rằng vì sao Tezuka lại gọi người này đến.

"Tezu, Tezuka? Làm như vậy có ổn không?"

Fuji vẫn giữ nụ cười nhẹ như ban đầu, ôn nhu đáp: "Như thế này có gì không tốt?"

Sadaharu Inui, người bị phạt ngày hôm qua, đẩy kính, im lặng không dám lên tiếng, sợ rằng Tezuka sẽ chú ý đến hắn.

Momoshiro Takeshi sờ đầu nhìn trái nhìn phải, không biết các bậc tiền bối đang nói gì: ???

"Hì—" Sở hữu diện mạo trông hung ác nhất - Kaido Kaoru và Takashi Kawamura đều vô cùng bình tĩnh ngoan ngoãn đứng tại chỗ, lặng lẽ đợi câu tiếp theo.

Là anh trai của Tezuka, Dazai về cơ bản đã biết và gặp một số người cùng lớp với Tezuka, nhưng họ đều không biết nhiều về hắn. Khi hắn được yêu cầu đến, họ luôn cảm thấy hơi quá mức cần thiết.

Có thể thấy đây không phải là ý kiến ​​riêng của Tezuka, mà là Dazai tự ý đến đây, nhưng Oishi vẫn có chút vướng bận: "Không phải, nhưng tớ nghĩ như vậy sẽ gây phiền phức cho anh ấy..."

Mặc dù Dazai sẵn lòng đến khiến hắn rất ngạc nhiên, nhưng họ cũng phải nghĩ cho Dazai, trạng thái tinh thần của anh ấy không tốt lắm, hắn sợ rằng những thành viên nếu không rõ lí do sẽ xúc phạm đến Dazai.  

Dù chỉ nhìn thoáng qua, Dazai cũng có thể đoán được suy nghĩ của đứa nhỏ này, khóe môi vươn một đường cong mờ nhạt: "Làm sao, Oishi như này là không chào đón tôi?"

"Nào có, tất nhiên là chào đón! Em rất xin lỗi, Dazai-san." Oishi vội vàng xua tay, sợ Dazai hiểu lầm mình nên lại vội vàng khom lưng xin lỗi.

Tất nhiên, Dazai cũng không muốn làm đối phương sợ hãi như vậy, cười khúc khích: "Haha, Oishi vẫn hiền lành như trước nhỉ, nhưng không sao đâu. Đã ở đây rồi thì tôi đương nhiên sẽ có trách nhiệm. Vì vậy, nên chuẩn bị tâm lý đi~"

Kéo dài âm cuối, cộng với ánh mắt đầy ẩn ý của Dazai đang hướng về phía họ, một vài người bản năng nhạy cảm như động vật nhỏ đột nhiên cảm thấy có luồng khí lạnh từ phía sau lưng, sợ đến mức suýt chút nữa nhảy dựng lên.

A, thật đáng sợ!!!

"E hèm!" Tezuka thấy Dazai nói xong, lập tức chuyển về trạng thái ban đầu "Ngày mai sẽ có một cuộc thi vòng loại nội bộ, hiện tại, bắt đầu luyện tập."

"Vâng!"

Sau khi mọi người giải tán, các học sinh năm ba ở lại, lặng lẽ nhìn anh em nhà Tezuka.

Nhưng cả hai đều không dễ bị kích động, ý chí kiên cường như sắt, nếu chỉ nhìn không thì hoàn toàn vô dụng.

Thấy không ai lên tiếng, Oishi ho nhẹ một tiếng, đứng dậy: "Anh Dazai, em rất xin lỗi vì tiếp đón anh chậm chạp."

Kikumaru lúc này mới định thần lại và nhanh chóng gật đầu: "Đúng vậy, đúng vậy, quá đột ngột, hiện tại cũng không kịp chuẩn bị chào mừng."

Fuji biết trước nên chỉ cười nhẹ bên cạnh, mà Inui thì đang vội vã múa bút thành văn dù không biết đang viết cái gì.

"Haha, vất vả rồi." Dazai rũ mắt cười, khuôn mặt hơi u sầu cùng thân hình gầy gò mảnh mai, thật sự không thể nhìn ra rằng hắn đã từng xưng bá Yokohama và thu hút sự chú ý của thế giới đối với Mafia Boss.

"Mau tập luyện đi, chuẩn bị tốt cho trận đấu ngày mai."

"Rõ!"

Nhìn Kikumaru Eiji sôi nổi, Dazai nói với Tezuka đang đứng bên cạnh: "Tính cách của Eiji như vậy, có lẽ người duy nhất ghép cặp được với cậu ta chỉ có Oishi."

Một tính cách quá tách biệt, những người khác có thể không kiểm soát được. Xét cho cùng, yêu cầu quan trọng nhất của việc đánh đôi là sự phối hợp, đánh đôi nếu chỉ một người đánh thì không thể tiến xa.

"Anh vào chế độ huấn luyện sớm thế?" Giọng điệu của Tezuka trở nên thân thiết hơn khi đối mặt với anh trai bản thân.

Mục đích việc mời Dazai đến Học viện Seishun là hy vọng rằng anh ấy có thể tìm thấy sở thích riêng của mình ở đây. Mặc dù điều này có thể khó khăn nhưng nó luôn là một khởi đầu tốt, phải không?

Dazai xem xét toàn bộ sân vận động và đưa ra đánh giá rất trúng trọng tâm: "Không hề nghi ngờ việc bước vào giải đấu quốc gia đối với một đội như vậy chỉ là vọng tưởng, nhưng nếu là giải tỉnh Kanto thì vẫn còn hi vọng."

Tezuka, người đã hai lần dừng bước ở cuộc thi Kanto: "..."

Đã sớm chấp nhận được sự thật này, Tezuka thở dài: "Vậy nên em mới muốn mời anh qua nhà xem có cách nào để nâng cao trình độ của họ không. Dù không vào được giải đấu cấp quốc gia cũng không thành vấn đề, chỉ cần toàn lực ứng phó là được."

"Ha ha, quả là phong cách của Tezuka." Quay đầu nhìn về phía Tezuka, mắt màu diều của Dazai lộ ra ý cười dịu dàng như ánh trăng.

Chỉ cần cố gắng thật tốt?

Đây là ý tưởng mà hắn chưa từng có trước đây, những người có ý tưởng như vậy đều không thể sống sót trong giới mafia tàn ác, nơi kẻ mạnh nuốt tươi kẻ yếu.

Các thành viên của Mafia luôn ôm ý chí phải chiến thắng mới có thể sống sót, bọn họ không từ thủ đoạn, cũng chẳng bao giờ nói nỗ lực một chút là đạt được kết quả.

Dazai liếc nhìn đứa em trai có tính cách hoàn toàn khác mình, hắn nên nói như thế nào đây?

Tuổi trẻ của một thanh niên ở thế giới bình thường, hắn cũng chưa từng trải qua, nụ cười của Dazai ẩn chứa vài tia lạnh lẽo. Ký ức hắn toàn là bom đạn cùng khói thuốc súng, sinh tồn hoặc tử vong, màn đêm mới là nơi thuộc về hắn.

Nhắc mới nhớ, thực hiện nguyện vọng em trai hình như cũng là trách nhiệm của một người làm anh?

Dazai mờ mịt nhìn sân tập của năm nhất, nơi có thiếu niên đội mũ đặc biệt nổi bật.

"Yên tâm đi, hy vọng vào được cuộc thi quốc gia cũng không phải không có, trông kìa."

"?" Tezuka nhìn theo ánh mắt của Dazai, có chút hiểu ý anh trai.

"... Đó là thành viên mà huấn luyện viên Ryuzaki bảo em phải chú ý, người từng giành ba chức vô địch liên tiếp trong các giải đấu ở Mỹ, thực lực của Echizen rất ổn, nhưng vẫn còn điều gì đó thiếu sót ở cậu ấy."

"Yêu cầu cao đó, bộ trưởng của chúng ta."

"Bộ trưởng" trong miệng Dazai luôn mang theo vẻ thân thiết, nhưng không có ý coi trọng như những người khác. Đương nhiên, thân phận của Dazai cho phép hắn gọi như vậy.

"Tuy nhiên khi nhìn vào cậu nhóc ấy, anh dường như nhìn thấy bóng của người nào đó." Dazai bất giác mỉm cười.

"Khụ khụ." Người được nhắc tới cởi áo khoác, mắt nhìn thẳng cầm lấy vợt trên băng ghế, giống như muốn đi huấn luyện, không dám đáp lại lời Dazai.

"Tay em có ổn không?" Dazai đứng yên, chỉ liếc nhìn anh.

"Huấn luyện thích hợp là được." Để chuẩn bị cho cuộc tuyển chọn khu vực sắp tới, Tezuka yêu cầu bản thân mọi lúc ở trong trạng thái tốt nhất.

"Thật sao?" Dazai im lặng một lúc, nhưng không ngăn cản.

Ngay cả khi có khả năng mất đi cánh tay và không còn có thể chơi môn tennis mình thích, vẫn phải duy trì luyện tập sao?

Chỉ vì bản thân phải có trách nhiệm khi làm bộ trưởng...?

Nhìn vào sân tennis khí thế ngất trời này, rồi nhìn đến bóng lưng nghiêm túc và kiên quyết của Tezuka, Dazai đột nhiên nhớ tới một câu mà Mori-san đã từng nói - cái gọi là thủ lĩnh, là người đứng đầu tổ chức, cũng là nô lệ của tổ chức.

Bộ trưởng Seiguka, Tezuka Kunimitsu?

Sau một lúc trầm ngâm, Dazai nâng mắt liếc nhìn thiếu niên không hợp với mình, sau đó cúi đầu ngắm băng trắng quấn quanh cổ tay, mỉm cười, xoay lưng rời đi.

Ngày hôm sau.

Dazai đang đứng phía trước với tư cách là một huấn luyện viên, bên cạnh hắn là một tấm bảng trắng ghi đầy đủ tên của mọi người.

Hắn nhìn tất cả các thành viên của câu lạc bộ Tennis học viện Seishun trước mặt: "Vòng loại nội bộ này là để tuyển chọn các tay vợt cho các giải đấu khu vực, để đảm bảo rằng các tay vợt cuối cùng có thể trạng tốt nhất, tất cả mọi người đều phải tham gia."

"Bao gồm cả tân sinh năm nhất."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro