Chương 15: Đánh cược (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by Thanh tỷ

Đợi đến lúc vị khách thứ hai nhận được hai mươi lăm hộp dược cao cho đánh giá, Nghiêm Hạo nhìn, lập tức cái gì cũng hiểu.

Hai mươi lăm lượt đánh giá, trong đó có hai mươi bình luận kém một sao — hiển thị, năm bình luận ngầm thừa nhận khen ngợi năm sao — không hiển thị. Lại thêm vị khách hàng thứ nhất toàn bộ đều cho bình luận khen ngợi năm sao, điểm của cửa hàng vừa đúng khoảng 3.2 điểm.

"... Quý vòng* thực biết chơi, chắc chắn đã học được không tệ." Vững vàng khống chế cho điểm số xấp xỉ đạt ngưỡng, không cho nó nổi lên quá nhiều.

(*Quý vòng: xưng hô một cách tôn trọng, ý nói vòng bạn bè của mấy vị khách hàng này rất biết tính toán lợi ích thiệt hơn)

Chủ tử nhà mình thật sự là Thần y ư? Hành vi kỳ quặc của khách hàng khiến Nghiêm Hạo không thể không tin tưởng sự thật này.

Đường Hân tay cầm hơn hai vạn điểm tín dụng, rốt cuộc mở mày mở mặt, đi đường đều cảm giác như đang lướt gió.

Nghiêm Hạo cùng ra cùng vào, rất sợ chủ tử bị người bắt cóc làm con tin. Hai vạn điểm tín dụng không phải con số nhỏ, Đường gia gia đại nghiệp đại, ban đầu tài nguyên cho Đường Hân cũng đã là năm vạn.

Nghiêm Hạo có đôi khi không nhịn được nghĩ, chưa đến nửa tháng đã kiếm được hai vạn điểm tín dụng, tốc độ kiếm tiền này nếu như bị người Đường gia biết, sợ là sẽ hối hận vì ôm sai đùi.

Đường Ninh Nhất gen cấp A thì như thế nào? Phải biết, tiền nhiều cũng có thể đập chết người.

Về sau làm ăn lớn, mua một trăm, một nghìn võ giả cấp B xông tới Đường gia hành hung, đừng nói Đường Ninh Nhất, chỉ sợ toàn bộ Đường gia ứng phó đều quá sức.

Hai ngày này, Đường Hân đang suy nghĩ chuyện mua nhà, nhưng cô rất xoắn xuýt, nên mua cửa hàng hay là mua nhà ở mới tốt? Hai vạn điểm tín dụng cũng không phải là ít, đủ giao tiền đặt cọc, nhưng không thể quá xa hoa.

Nghĩ đến đây, cô lại nhịn không được bắt đầu hoài niệm lúc trước. Đời trước, cô nghiên cứu ra mấy trăm phương thuốc mới, Liên Bang hạ lệnh, bất kỳ người nào không được vì bất luận nguyên nhân gì mà làm tổn thương cô. Rất nhiều người đưa tặng biệt thự, khu nhà cao cấp cho cô, chỉ vì cầu cô chữa bệnh.

Nhưng thế giới này không có quy định như vậy. Cô mà đi theo con đường trước kia, nói không chừng chữa khỏi bệnh cho người ta xong, biệt thự không đến tay, bản thân đã bị giam vào phòng tối, mỗi ngày bị bức ép chế dược...

Hộ vệ tuy tiềm lực và thực lực không tệ, nhưng mà với trình độ bây giờ còn chưa đủ để xưng hùng ở Hoàng Sa Tinh, cô không thể không phòng.

"Đổi sách rồi?" Nghiêm Hạo đột nhiên lên tiếng hỏi.

"Ừm, sớm đã đọc xong rồi, chắc mất khoảng ba ngày đi." Đường Hân thuận miệng đáp. Cô chỉ là đối chiếu xem đồ vật ở hai thế giới có khớp nhau hay không, không cần phải học lại một lần nữa, lật lật hai lần là nhớ rồi.

Ba ngày... Nghiêm Hạo cảm khái, thế giới của thiên tài, người bình thường quả nhiên không thể hiểu được. Chủ tử xem hết sách cơ sở liền từ đấy suy ra mà biết, chế ra dược cao khiến cho người ta sợ hãi than, không thể không phục.

"Hai vị khách hàng có để lại lời nhắn trong cửa hàng, hi vọng dược cao mới của cửa hàng sớm ngày lên kệ, tốt nhất là mở rộng thêm các loại dược cao khác." Nghiêm Hạo báo cáo tình huống cho chủ tử.

"Hai người bọn họ mua hơn hai mươi hộp, có thể sử dụng rất lâu, nóng vội cái gì chứ. Tôi đang suy nghĩ làm thế nào để mua nhà." Đường Hân một chút cũng không nóng nảy. Hai vị khách hàng ngoại trừ tiêu hao thường ngày, số lượng còn lại đủ để nghiên cứu.

Đường Hân biết rõ, dược cao mua về khẳng định sẽ vụng trộm nghiên cứu. Dù sao dược hiệu tốt, nghiên cứu ra được về sau tự sản xuất dùng, chi phí thấp hơn nhiều.

Nhưng mà nha... Trên mặt Đường Hân nở nụ cười, cô dự đoán được thì đương nhiên đã làm tốt dự phòng.

Ngoại trừ tám hộp sản xuất lần đầu dựa theo phương thuốc chuẩn ra, những hộp dược cao sau đó tất cả đều thêm nguyên liệu. Cô cho vào trong chút hương liệu tạo mùi, đối với dược hiệu hay bản thân không hề có ảnh hưởng, chỉ thay đổi mùi, nhưng có tác dụng lừa gạt.

Mùi của hương liệu và một loại dược thảo khác cực kì tương tự, kỳ diệu hơn là, loại dược thảo đó và nguyên liệu chân chính làm dược cao là dược thạch lại tương xung.

Nếu như nhân viên nghiên cứu tưởng rằng nguyên liệu làm dược cao là loại dược thảo đó, sở dĩ dược cao có hiệu quả tốt như vậy là bởi vì có bí quyết đặc thù khiến cho hai loại dược tương xung dung hợp với nhau, thì có lẽ bọn hắn dùng hết cả một đời đại khái cũng sẽ không nghiên cứu ra.

Điều chỉnh lại tâm trạng, cô tiếp tục suy xét chuyện mua nhà hay mua cửa hàng, cuối cùng đưa ra quyết định: "Mua nhà ở đi, còn đâu bày sạp bán hàng trong thành."

"Đi từng bước một, làm đâu chắc đấy, từ từ sẽ đến." Nghiêm Hạo rất tán thành.

"Ừm." Đường Hân nghiêm túc nói: "Ngộ nhỡ có người cố ý gây chuyện, bày sạp có thể tùy thời đổi chỗ, sẽ không bị người tìm tới hang ổ."

"Chủ tử anh minh." Nghiêm Hạo mặt than trả lời.

"Tôi cũng cảm thấy vậy. Tôi luôn rất cơ trí, một chút cũng không cho người ta cơ hội lợi dụng sơ hở." Đường Hân cảm khái.

Nghiêm Hạo tạm thời không muốn nói chuyện.

Hạ quyết tâm, hai người Đường Hân đi tìm người môi giới nhà ở, muốn xem nhà nguyên căn (đầy đủ nội thất).

Ở phụ cận tùy ý chọn một nhà làm môi giới, Đường Hân vào cửa đã nhìn thấy mấy người đàn ông vây quanh bàn chơi bài.

"Xin chào, tôi muốn mua nhà, có nhà nguyên căn không?"

Người đàn ông ngồi trên ghế bên trong cười nói: "Nhường chỗ cho khách."

Vừa dứt lời, những người khác nhao nhao từ trên chỗ ngồi đứng dậy, chỉ còn lại người đàn ông vừa nói chuyện vẫn ngồi nguyên trên ghế.

Hói đầu, bụng bia, đùi thô to, một thân toàn mùi rượu. Đường Hân nhíu mày: "Xưng hô như thế nào?"

"Mọi người đều gọi tôi là ông chủ Vương." Người đàn ông sờ sờ bụng bia, nhiệt tình chào mời, "Đừng đứng, mau ngồi xuống nói chuyện."

Đường Hân kéo ghế đến đối diện bàn ngồi xuống, nói: "Tôi không thích vòng vo. Ông chủ Vương, nếu như trên tay có địa phương tốt, nói thẳng ra. Nếu như không thích hợp, không cần lãng phí thời gian của mọi người."

Nghiêm Hạo yên lặng đứng ở sau lưng chủ tử, như tôn thần giữ cửa.

Ông chủ Vương vỗ đùi, dựng thẳng ngón cái với cô: "Tôi thích người sảng khoái như cô!"

"Không gạt cô, trên tay tôi thật sự có địa phương tốt. Nhà trệt ở trung tâm thành phố, có sân, ra cửa cửa hàng gì cũng có." Nói xong, lại giơ lên đầu ngón tay: "Phương án thứ nhất, giá bình thường, 50 vạn điểm tín dụng, 10 vạn tiền cọc."

"Nhà trệt?" Đường Hân hơi kinh ngạc: "Không phải nhà chung cư?"

Ông chủ Vương cười: "Vị khách hàng này từ nơi khác tới? Hoàng Sa Tinh nhân khẩu không nhiều, cho nên không cần nhiều chung cư. Trừ khi là nhà phúc lợi, đặc biệt xây dựng cho nhân viên tầng dưới chót thuê, khi đó mới có nhà chung cư. Mua được nhà, toàn bộ đều mua nhà trệt. Căn trên tay tôi, vị trí tuyệt hảo, thiết kế hợp lý, mua tuyệt đối không lỗ." Một bên nói, một bên đưa qua một bức vẽ.

Đường Hân cầm lấy xem xét, là bản vẽ mặt phẳng căn nhà. Tỉ mỉ quan sát, thiết kế quả thật không tệ. Quét mắt nhìn địa chỉ, thời điểm cô bày sạp bán hàng nghe nói qua nơi này, vị trí vô cùng tốt, nổi danh tấc đất tấc vàng.

Đường Hân rất hài lòng với căn nhà này, chỉ là...không đủ tiền. Đường Hân ra vẻ tỉnh bơ, mặt không chút biến sắc: "Phương án thứ hai là gì?"

Ông chủ Vương hì hì cười không ngừng, xoa xoa tay: "Con người tôi ý mà, có chút sở thích nhỏ. Ai có thể ở trên chiếu bạc thắng tôi, người đó liền là bạn của tôi. Nếu cô có thể thắng, nhà ở liền bán cho cô, lấy 35 vạn điểm tín dụng."

"Nếu như thua thì sao?"

"Vậy tôi không khách khí, thu của cô 60 vạn điểm tín dụng." Ông chủ Vương cười nói: "Ngoài ra, nếu như tham gia đánh cược là đã quyết định mua nhà. Mặc kệ thắng thua, nhất định phải mua."

Ngón trỏ của Đường Hân gõ nhẹ xuống tay vịn ghế dựa, dáng vẻ như đang suy nghĩ: "Đánh cược như thế nào?"

Ông chủ Vương lấy ra một bộ bài: "Chỗ này có mười hai lá bài, theo thứ tự là 2-13. Sau khi xáo bài, mỗi người rút một lá, lá bài của ai lớn hơn thì người đó thắng. Ba ván thắng hai."

Bài của ông ta, nghĩ cũng biết trong đó nhất định có mờ ám. Huống chi, cược thắng có thể trả ít 15 vạn điểm tín dụng, thua cược phải trả nhiều thêm 10 vạn điểm tín dụng, rõ ràng là lời dụ dỗ mê người.

Nghiêm Hạo yên lặng chờ chủ tử đứng dậy, tìm nhà môi giới tiếp theo.

"Nghe có vẻ chơi rất vui, tôi sẽ tham gia." Đường Hân cười tủm tỉm nói: "Nhưng nói rõ trước, tôi hiện chỉ có 2 vạn điểm tín dụng. Đánh cược không vấn đề, nhưng tôi hi vọng tiền đặt cược giảm xuống, nếu không tôi mua không nổi."

Nghiêm Hạo nhìn vẻ mặt tươi cười của chủ tử, tâm khẽ run, cảm thấy ông chủ Vương chủ động bán rẻ nhà cho chủ tử thì tốt hơn.

"Được." Ông chủ Vương đột nhiên hắt hơi một cái, vung tay lên, sảng khoái nói: "Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô, tôi đã cảm thấy cô là người sảng khoái, rất hợp ý tôi. Nếu kinh tế trong tay không tiện, tiền trả góp phân kỳ cũng được. Nhưng mà phải ký kết hiệp ước Liên Bang."

Ký hiệp ước Liên Bang, một khi trái với điều ước, hậu quả rất nghiêm trọng.

Đường Hân thở ra một hơi: "Vậy thì được. Ai xáo bài?"

Ông chủ Vương cười đến cởi mở: "Cô ngại phiền toái, có thể để thuộc hạ của tôi đến xáo bài."

Đường Hân làm như không nghe thấy: "Mỗi người xáo một lần, tương đối công bằng. Nếu có ván thứ ba, hai người phân biệt xáo một lần."

Ông chủ Vương hít mắt lại, nghĩ nghĩ, đồng ý: "Được."

"Thứ tự rút bài thế nào?"

Ông chủ Vương cười đến thật thà chất phác: "Người tới là khách, mỗi lần có thể để cô rút trước."

Đường Hân hài lòng gật đầu, nghĩ nghĩ: "Tôi muốn kiểm tra bài một chút, không ngại chứ?"

"Không vấn đề." Ông chủ Vương hào phóng đưa bài qua.

Đường Hân cẩn thận xem xét từng lá bài một. Một lúc sau, cô xếp lại từng lá bài: "Được rồi, không có vấn đề, đánh cược chính thức bắt đầu?"

Ông chủ Vương gật đầu, vẻ mặt trong nháy mắt trở nên nghiêm túc, nhìn chằm chằm bài không tha.

Đường Hân nhanh chóng xáo bài, sau mấy lần, cô xếp bài thành một hàng, từ đó chọn ra một lá đặt trước mặt mình: "Tôi chọn xong rồi."

Mí mắt ông chủ Vương giật một cái. Không nghĩ tới lần này nhìn lầm, người trước mắt tuyệt đối không phải con cừu non dịu dàng ngoan ngoãn, vậy mà lại là phương pháp xáo bài hoàn mỹ.

Cái gọi là phương pháp xáo bài hoàn mỹ, chính là chia bộ bài làm hai phần giống nhau, lúc xáo bài, một lá trồng một lá xen kẽ. Chỉ cần đem bài dựa theo thứ tự sắp xếp nhất định lúc ban đầu, thông qua phương pháp xáo bài hoàn mỹ, người xáo bài không cần nhìn bài vẫn sẽ biết bài theo thứ tự là số gì với số gì.

Mấu chốt nhất là, ông ta còn tỏ ra hào phóng, chủ động để cho người ta mỗi lần đều rút trước. Mợ nó, chọn bài cũng chọn quả quyết như vậy, tuyệt đối là đã cầm lá bài 13 trong tay.

Ông chủ Vương lau cái trán đang đổ mồ hôi, tùy ý chọn một lá. Ông ta không biết thứ tự sắp xếp ban đầu, không có cách nào đoán số. Huống chi, ông ta tin tưởng lá bài 13 đã không có ở đây, chọn lá nào cũng giống nhau.

Đường Hân không chút do dự lật bài, mỉm cười: "Ồ, là lá 13, thật may mắn."

Khuôn mặt ông chủ Vương cứng ngắc, trong lòng thầm mắng một tiếng, may mắn cái quần què. Ngoài miệng lại gượng cười hai tiếng: "Tay nghề giỏi, bội phục bội phục. Lần này đến lượt tôi xáo bài."

Ông chủ Vương nhìn cũng chưa từng nhìn lá bài mình chọn, trực tiếp ném vào trong đống bài, bắt đầu xáo.

Đường Hân nhìn chằm chằm, phát hiện động tác của ông chủ Vương rất nhanh. Một hồi cắt bài, một hồi đan xen các lá. Nhưng mà ông ta xáo bài, không phải là phương pháp xáo bài hoàn mỹ.

Chờ ông chủ Vương xáo bài xong, lúc để Đường Hân chọn trước, cô hơi chần chừ một chút.

Ông chủ Vương không giống như cô, dựa theo thứ tự 2-13 mà sắp xếp. Mà là thuận tay gom bài lại, trực tiếp xáo luôn.

Tuy cô miễn cưỡng nhớ được trình tự bài, thế nhưng cắt bài quá nhanh. Có hai lần, cô không thấy rõ là cắt 4 lá hay là 5 lá.

Xáo chéo bài sau đó càng là tùy tiện, đơn giản tùy hứng, thích xáo thế nào thì xáo.

Đường Hân dựa theo trí nhớ, chọn lấy lá bài mình nắm chắc nhất.

Ông chủ Vương cũng suy tư một lát, chọn một lá đặt xuống trước mặt mình.

Hai người chọn xong, Đường Hân lật bài lên, là 11. Cô nhướn mày, so với cô nghĩ thì lớn hơn.

Ông chủ Vương mỉm cười tự tin, lật bài lên, là 12.

Ông ta cất tiếng cười to: "Xem ra lần này nữ thần may mắn ưu ái tôi."

------

Phương pháp xáo bài hoàn mỹ (完美洗牌法)

Cắt bài (切牌)

Nhà trệt: (minh họa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro