Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

4.

Trường Bình là cháu gái duy nhất của Hoắc lão tướng quân.

Ta cùng nàng quen biết tại Ngự Hoa Viên ở Hoàng cung.

Năm đó là lần đầu tiên nàng cùng Hoắc lão tướng quân nhập cung, trong lúc Hoắc lão tướng quân cùng Phụ hoàng của ta bàn bạc chuyện chính sự, một người lén lút đến Ngự Hoa Viên.

Khi còn nhỏ, ta được Phụ hoàng cùng Mẫu hậu nuông chiều đến cực kỳ tùy hứng, to gan, sau khi nghe có tiếng động phát ra ở Ngự Hoa Viên, nhặt lên một hòn sỏi trên mặt đất, ta không quan tâm đến bất luận cái gì khác, hướng về nơi phát ra động tĩnh mà ném.

" Ai? Lại dám ở Ngự Hoa Viên làm loạn, còn không mau hiện thân? ".

Ta vừa nói xong, Trường Bình liền nhảy xuống từ trên cây trong Ngự Hoa Viên, thật sự là làm cho ta giật hết cả mình.

Nàng lại giống như là hoàn toàn không nhìn thấy ta, sau khi tiếp đất an toàn, nàng liền ngồi xuống vỗ vỗ thân váy dính lá cây và bùn đất của bản thân.

Mắt thấy nàng không hề có chút phản ứng nào với ta, ta liền cảm thấy không hài lòng, lần thứ hai mở miệng hỏi " Này, hỏi ngươi đấy, ngươi là ai? ".

Nàng sửa sang tốt làn váy của mình, sau đó mới đứng lên đi đến trước mặt ta " Đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, Hoắc gia - Hoắc Trường Bình, còn ngươi? ".

" Ta tên Phong Sơ Nguyệt ".

Ta cùng Trường Bình liền như thế mà quen biết.

" Vậy ngươi là từ đâu tới? Vì sao ta ở trong cung lại chưa bao giờ thấy qua ngươi? ".

Ta ngồi trên xích đu, lười biếng đung đưa chân.

Sau khi Trường Bình nghe ta hỏi, lại giống như đột nhiên mở ra máy hát vậy, nàng nói " Ta nha, ta tới từ một nơi rất xa rất xa, muốn đến nơi phải ngồi xe ngựa thật lâu thật lâu, bên đó lại thật xinh đẹp, mặt trời so với ở đây nhìn còn lớn hơn nhiều ".

Đến khi Hoắc lão tướng quân tìm được Trường Bình là khi ta cùng Trường Bình sớm đã trò chuyện từ trên trời xuống dưới đất, hai người chúng ta hoàn toàn luyến tiếc, không nỡ tách ra.

Phụ hoàng thấy bọn ta hợp nhau liền để cho Trường Bình làm thư đồng của ta, từ nay về sau nàng liền có thể thường xuyên ra vào trong cung để bầu bạn với ta.

Trường Bình xuất thân võ tướng gia, chịu ảnh hưởng của cha huynh trong nhà nên nàng vô cùng yêu thích võ đạo.

Sơ Húc là đệ đệ kém ta ba tuổi, hắn vẫn thường xuyên cười nhạo nàng không giống nữ nhi, Trường Bình cũng không cam tâm rơi xuống thế hạ phong, liền liên tục chế nhạo Sơ Húc yếu ớt không chịu nổi gió, ngay cả nàng cũng đánh không lại, không có một chút khí khái nam nhi.

Bọn họ mỗi lần cãi nhau đều phải ầm ỹ rất lâu, lời lẻ đanh thép, lý luận sắc bén, hết lần này đến lần khác lại luôn luôn là những câu nói quen thuộc cứ lặp đi lặp lại, nghe đến mức tai ta cũng muốn đóng kén luôn.

Mỗi lần như thế liền liên lụy đến cả ta, ai người bọn họ đều thích hỏi ta một câu " Nói! Tỷ rốt cục theo phe ai! ".

Ta chỉ có thể nhận mệnh mà đứng ra làm người hòa giải, mỗi lần đều khuyên bên này rồi lại tiếp tục khuyên bên kia.

May mà hai người bọn họ lại có tâm tính giống nhau, không phải là người có tính khí thù dai, náo náo loạn loạn vẫn có thể thân thiết với nhau, cùng nhau sống chung rất nhiều năm.

5.

Nhoáng một cái đã đến thời điểm Sơ Húc đến tuổi đọc sách.

Phụ hoàng lựa chọn con trai của Thượng thư, Mạnh Cảnh Thâm làm thư đồng cho Sơ Húc, bốn người bọn ta bắt đầu cùng nhau đọc sách ở Thượng thư phòng.

Từ đó trở đi, ta, Trường Bình, Sơ Húc, ba người, dần dần bắt đầu trở thành bốn người.

Mạnh Cảnh Thâm cùng Sơ Húc hoàn toàn trái ngược nhau.

Chàng chí hướng ở việc học, ta cùng Trường Bình thỉnh thoảng có đôi lúc lười biếng ở học đường, sẽ luôn luôn từ phía sau trông thấy bóng lưng thẳng tắp của chàng.

Mạnh Cảnh Thâm giống như chưa bao giờ biết mệt, sau khi hết giờ học đều sẽ đuổi theo Thái phó để cầu ông giải trừ nghi hoặc của bản thân.

Có lẽ bắt đầu từ lúc ấy, ta đã động tâm với Mạnh Cảnh Thâm.

Về sau chàng càng trở nên ưu tú, ở trên học đường thậm chí còn có thể cùng Thái phó tiên sinh thảo luận.

Ta lẽ ra không nên tiếp tục để tình ý càng thêm sâu đậm, để rồi không thể vãn hồi.

Có một ngày nọ, Sơ Húc thần sắc có chút ngượng nghịu đến hỏi ta " Trưởng tỷ, Trường Bình nàng thích cái gì ......... ".

" Chuyện lạ nha, đệ trước đây không phải đều kêu muội ấy là này này kia kia sao? Sao hôm nay lại giống ta gọi nàng là Trường Bình rồi? ".

Chắc chắn là có điểm bất thường.

Sơ Húc lại không muốn nói thêm gì nữa, chỉ nói " Ây ya, Trưởng tỷ, tỷ đừng hỏi nhiều, mau nói cho đệ biết Trường Bình nàng rốt cuộc là thích cái gì đi? ".

Hắn khăng khăng che giấu, ta ngược lại liền muốn truy vấn đến cùng.

" Đệ nếu như không nói cho ta biết vì cái gì lại đến hỏi ta vấn đề này, ta cũng sẽ không nói cho đệ biết ".

Sơ Húc do dự hồi lâu, lông mày đều bị hắn nhíu đến mức tựa hồ muốn dính liền với nhau, giống như là phải hạ quyết tâm lớn lắm mới mở miệng nói " Trưởng tỷ, đệ giống như là có chút để tâm đến Trường Bình rồi ...... ".

Đệ ấy nói đệ ấy có chút để tâm đến Trường Bình lại khiến ta có chút ngạc nhiên.

Trường Bình cùng Sơ Húc từ trước đến nay đều luôn cãi nhau, tuy nhiên mấy ngày gần đây đã không còn nữa, kia cũng chỉ là vì Trường Bình nhất thời ghét bỏ hắn tính khí quá mức trẻ con, liền cãi lý cũng không muốn cùng hắn cãi.

" Để tâm như thế nào? Nói nghe một chút ".

Sơ Húc một hơi nói hết " Chính là khi đệ trông thấy Trường Bình ở bên cạnh nam nhân khác, trong lòng đệ liền cảm thấy không thoải mái, đặc biệt là Mạnh Cảnh Thâm. Thế nên đệ liền cố ý trêu chọc nàng, muốn nàng đem lực chú ý đặt trên người đệ ".

Không thể ngờ được, trong lúc bất tri bất giác Sơ Húc lại đem lòng thích Trường Bình.

" Ngươi đây là thích Trường Bình đi, Trường Bình lớn tuổi hơn đệ, nàng ấy có thể xem như là tỷ tỷ của đệ đó? ".

Ta còn chưa kịp nói xong, Sơ Húc liền nóng nảy nói.

" Mới chỉ lớn hơn có một tuổi, đệ cùng nàng lại không có q u a n h ệ huyết thống, sao lại có thể nói cái gì mà xem như tỷ tỷ! ".

Ta xem Trường Bình như là thân muội muội, nếu như nàng có thể cùng Sơ Húc ở cùng một chỗ, bọn ta liền thân càng thêm thân, ta đương nhiên liền thấy vui mừng.

" Được rồi, ta biết rồi. Quay lại vấn đề chính đi, Trường Bình yêu thích nhất không phải mấy cái công bổng này nọ sao, cái này đệ không phải cũng hiểu rõ rồi sao? ".

" Tỷ không thể nói mấy cái mà đệ không biết sao? Ví như một số ngoạn ý mà nữ nhi thích, Trường Bình lẽ nào chưa bao giờ nói qua với tỷ à? ".

Ta lắc đầu " Không có, Trường Bình chưa từng nói qua với ta ".

" Vậy đệ cũng không thể đưa cho nàng một thanh kiếm phải không? Nhưng mà đưa kiếm cho nàng thì tính là cái gì, cái này Trường Bình càng sẽ không hiểu được ý tứ của đệ ".

Mắt thấy Sơ Húc có chút nhục chí, ta liền trở nên nghiêm túc.

" Ta nghĩ xem. Nàng thích dùng kiếm nhất, đệ nếu như muốn đưa cho nàng, chi bằng đưa đến cho nàng một thanh kiếm tốt? Hoặc là chính đệ bỏ chút công phu, tự mình học cách chế tạo rồi đưa cho nàng, như vậy, mỗi lần sử dụng nàng sẽ nhớ đến đệ ".

Sơ Húc như có chút suy tư gật đầu, trước khi rời đi còn không quên giả vờ cảnh cáo ta " A tỷ, chuyện này tỷ không được nói cho Trường Bình, đệ muốn sau này tự mình nói cho nàng! ".

Ta hướng hắn xua tay " Được rồi, ta vẫn không nguyện ý nói chuyện này cùng Trường Bình đâu ".

Tại thời điểm đó trong lòng ta nghĩ, nếu như Trường Bình có thể cùng Sơ Húc ở cùng một chỗ thì tốt rồi, hai người ầm ầm ĩ ĩ, về sau cuộc sống sẽ rất hạnh phúc, náo nhiệt.

6.

Mấy ngày sau đó, đột nhiên Trường Bình tiến cung gặp ta vào lúc đêm tối, ta còn tưởng rằng Sơ Húc đã nói cái gì đó với nàng.

Không ngờ ngay khi nàng vừa đóng cửa liền mang vẻ mặt thần thần bí bí nói với ta " Sơ Nguyệt, ca của ta, chính là Trường Hữu, hắn rất thích tỷ, tỷ có thể suy xét một chút hay không? Tỷ nếu như đối với ca ca ta có chút hứng thú, vậy lần này đợi sau khi hắn đại thắng trở về, ta sẽ bảo huynh ấy dùng quân công cầu thú tỷ, như vậy tỷ liền sẽ trở thành tẩu tẩu của ta rồi! ".

Trường Bình tràn đầy mong đợi nhìn ta, chờ mong ta đồng ý.

Ta lại bị lời nói đột ngột của Trường Bình làm cho kinh ngạc, ngơ ngác hồi lâu.

" Trường Bình, ta đối với Trường Hữu ca ca không có loại tình cảm này ".

Có lẽ do chút chần chờ của ta đã khiến Trường Bình không bỏ qua, nàng nghĩ rằng vẫn còn có thể thay đổi, thế là nàng lại bắt đầu thuyết phục ta " Ây nha, cảm tình có thể từ từ bồi dưỡng, tỷ không phải đã từng nói qua, Ca của ta không tồi sao? ".

Công tâm mà nói thì Trường Hữu ca ca xác thực là một người rất tốt, ta cũng tin rằng nếu như tương lai vị nữ tử nào gả cho hắn, hắn nhất định chính là một người phu quân tốt.

Chỉ là ta luôn xem hắn như ca ca mà đối đãi, chưa từng đối với hắn sinh ra chút tình cảm nam nữ nào, hơn nữa, tâm ta cũng đã sớm dành cho người khác rồi.

Ta vốn dĩ muốn đem tâm ý của bản thân chôn vùi mãi mãi, nhưng không chịu nổi Trường Bình ở bên cạnh lảm nhảm mãi, sau một hồi lưỡng lự, ta vẫn là hướng nàng thẳng thắn nói.

" Trường Bình, ta ....... ta sớm đã có người mình thích, cho nên ....... ".

Trường Bình nghe thế liền trở nên hứng thú, bắt đầu không ngừng truy vấn ta " Là ai, là ai a!, khắp thiên hạ này, so với ca ca ưu tú của ta không có mấy người nha. Đến cùng là vị công tử ưu tú nào mới có thể khiến cho đường đường là Sơ Nguyệt Công chúa của chúng ta để ý nha? ".

Nàng thúc giục làm ta có chút ngượng ngùng, nhưng nếu đã mở miệng, ta cũng không nghĩ sẽ đối với Trường Bình có phần giấu giếm, liền nói với nàng cái tên ta vẫn luôn cất giữ trong lòng.

" Là Mạnh Cảnh Thâm ".

Không nghĩ tới lại có ngày ta vậy mà cũng có thể thản nhiên chính miệng thừa nhận tình cảm mình dành cho Mạnh Cảnh Thâm, điều mà ta vẫn luôn cất giữ trong lòng, khi nói xong, trong nháy mắt ta liền cảm thấy có chút nhẹ nhõm.

" Là chàng ...... "

Trường Bình sau khi nghe tên Mạnh Cảnh Thâm liền có chút sững sờ, không biết vì sao lại đột nhiên buông tay ta ra, nói " Cũng đúng, Mạnh Cảnh Thâm quả thực rất ưu tú, hai người trai tài giá sắc, thật rất xứng đôi ".

Tiếp theo đó nàng lại cười cười đối với ta " Chỉ e là ca ca của ta có thể sẽ phải thương tâm rồi ".

Ta cảm thấy trong nụ cười của nàng che giấu vài phần chua xót.

Nghĩ đến Trường Hữu ca ca luôn là người đứng giữa giúp đỡ ta cùng Trường Bình, ta không khỏi cúi thấp đầu, trong lòng không hiểu sao lại hỗ thẹn không thôi.

" Trường Bình, xin lỗi ...... ta ........ ".

Trường Bình vỗ vỗ vai ta, nhẹ nhàng an ủi ta, nói " Ài, tỷ sao lại phải xin lỗi chứ, là do ca ca ta tự mình đơn phương tương tư mà thôi. Sau này nếu như tỷ gặp được vị nữ tử nào ưu tú như tỷ, nhất định tỷ phải giúp ca ca ta nhìn xem, không được để ý cho tên đệ đệ hỗn đản kia của tỷ trước, này liền xem như bồi thường cho ca ca ta rồi ".

Trường Bình ngốc, trong mắt đệ đệ ta thế nhưng đều chỉ có ngươi nha, nào còn có thể để mắt đến nữ tử nào khác?

Nhưng mà Sơ Húc rốt cục làm cái gì, Trường Bình đến bây giờ một chút tình cảm cũng không có nha?.

Sau một hồi cười cười nói nói, ta đã thu lại ý cười, nghiêm chỉnh đối với Trường Bình nói " Trường Bình, ta muốn muội đồng ý với ta một việc ".

Trường Bình không chút để ý, vẫn giống như thường ngày, không cần suy nghĩ gì đã ngay lập tức đáp ứng ta " Là chuyện gì? Chỉ cần Sở Nguyệt tỷ nói, ta nhất định sẽ đồng ý ".

Ta kiên quyết lắc đầu " Không được, lần này không giống, Trường Bình, lần này ta muốn muội thề trước ".

Có lẽ là do chưa từng thấy qua bộ dạng nghiêm túc của ta như vậy, Trường Bình ngay lập tức liền giơ lên tay phải " Được, ta Hoắc Trường Bình xin thề, nếu như làm trái, liền bị trời đánh ...... ".

Nghe đến đó, ta vội vàng bịt miệng nàng lại " Không cần phải thề độc như thế, chỉ cần ngươi đáp ứng với ta sẽ không nói là được ".

Trường Bình khó hiểu hỏi ta " Rốt cuộc là chuyện gì nha? Sơ Nguyệt ".

" Ta muốn muội vĩnh viễn không được nói với bất kỳ ai chuyện ta thích Mạnh công tử ".

Trường Bình cau mày, vẻ mặt đầy nghi hoặc hỏi " Vì sao? Lẽ nào ngay cả với Mạnh công tử cũng không thể nói sao? ".

Thân là công chúa hoàng thất, hôn sự đương nhiên không thể tự mình làm chủ.

Cho nên, loại tình ý không thể trở thành hiện thực này, nói ra cũng chỉ trở thành gánh nặng, bất kể là ta hay Mạnh Cảnh Thâm.

Chỉ là những chuyện này không cần thiết phải nói cho Trường Bình, nói với nàng cũng sẽ chỉ khiến cho nàng phải bất bình vì ta một cách vô ích mà thôi.

" Đừng hỏi tại sao, tóm lại muội nhất định phải đồng ý với ta, coi như là ta kín nhờ muội ".

Tuy Trường Bình bộ dáng vẫn là chưa hiểu cho lắm nhưng vẫn nghiêm túc trả lời ta" Ta đáp ứng tỷ ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro