Chương 35 : Chỉ hai người thưởng trúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : TNTN
Mộc Trăn Trăn sau khi nhìn lướt qua thiệp mời bèn trực tiếp ném tới chậu than trước mặt:
" Mộc Ngưng Hoa thật đúng là chẳng biết xấu hổ, hiện tại bên trong hậu cung còn ai đem nàng để vào mắt? Nàng ta cho rằng sau lưng có Vinh Vương phủ so với người khác chính là hạng nhất?"
Mộc Vãn Thanh ngồi một bên nhìn thiệp mời trong chậu than bị ngọn lửa dần nuốt hết, không khỏi mím môi: "Hai ngày nay không cần học tập quy củ, ở trong điện ngồi mãi cũng không thú vị, chi bằng liền đi qua nhìn nàng một cái, nói không chừng còn sẽ có náo nhiệt?"
"Náo nhiệt? A, Mộc Ngưng Hoa chẳng qua là cảm thấy trong cung không ai quan tâm nàng, nên muốn mượn yến hội để xem có thể nịnh bợ một hai người hay không, ta thật muốn nhìn xem, không có ta đồng ý, ai dám tham gia yến hội của nàng!"
Mộc Vãn Thanh cúi đầu không đáp.
Mộc Trăn Trăn quay đầu nhìn nàng một cái, trong mắt mang theo mười phần đánh giá: "Vãn Thanh tỷ tỷ, sẽ không phải tỷ tỷ muốn tham gia yến hội này chứ ?"
"Như thế nào sẽ tham gia," Mộc Vãn Thanh mỉm cười lắc đầu, "Vào đông cảnh vật u tối, rừng trúc kia cũng bị đông lạnh đến âm trầm không còn sức sống, căn bản không có gì để thưởng thức cả."
Mộc Trăn Trăn cười vui vẻ: "Chính là như vậy, lần trước ta nghe thị nữ nói hiện tại một ít nụ mai đã bắt đầu nảy mầm, không bao lâu nữa là có thể thưởng mai trong tuyết. Đén khi đó ta sẽ tổ chức yến hội, vài người chúng ta ở bên nhau sẽ vô cùng náo nhiệt,còn có thể mời thêm Thái hậu nương nương, lão nhân gia ngài cũng vô cùng yêu thích hoa mai."
"Tốt, tỷ tỷ liền an tâm chờ."
Tới ngày Tô Diêu định ra yến hội, trừ bỏ Mộc Chiêu Ngọc cũng không có người thứ ba tham gia.
Mộc Chiêu Ngọc nhìn điểm tâm cùng ấm trà bày trên bàn không khỏi sửng sốt: "Ngưng Hoa, muội không phải nói hôm nay sẽ tổ chức yến hội đấy chứ? Vì sao chỉ chuẩn bị đồ vật cho hai người?"
Tô Diêu trên mặt tươi cười, chớp mắt nhẹ nhàng với Mộc Chiêu Ngọc: "Muội đương nhiên rõ ràng, nơi này của muội trừ bỏ Chiêu Ngọc tỷ tỷ, còn có người khác dám đến sao?"
Nàng vừa nói vừa đem chén trà trong tay đưa đến trước mặt Mộc Chiêu Ngọc, nàng chuẩn đồ vật cho hai người, hiện tại thật đúng là vừa đủ.
Mộc Chiêu Ngọc vội vàng giơ tay tiếp nhận, theo Tô Diêu ngồi xuống đệm mềm: "Hai ngày nay khó có được thanh tĩnh, tỷ muội chúng ta vui vẻ trò chuyện âu cũng tốt."
"Thật không dám dấu diếm, muội muội hôm nay mời tỷ tỷ tới đây chính là còn có chuyện riêng muốn nói."
Mộc Chiêu Ngọc sửng sốt: "Chính là có chuyện muội muốn yêu cầu tỷ tỷ hỗ trợ?"
Mộc Khanh Thần mang theo bệnh tật nhập Thái Học Viện dạy dỗ không được đầy đủ, mười tuổi còn muốn đơn độc dạy hắn luyện chữ đã trở thành trò cười trong hoàng cung.
Tình huống Tô Diêu bên này tốt hơn một chút, nhưng đó là do tạm thời chiếm được tiện nghi từ Thái hậu, không biết khi nàng sẽ bị người ta phản trích. Thái hậu cho rằng Tô Diêu tổ chức yến hội đơn giản vì muốn hòa hoãn một chút quan hệ không muốn sống gian nan trong cung, hiện tại xem ra tựa hồ là Thái hậu chỉ nghĩ đơn giản.
"Tỷ tỷ có biết khiêu vũ cùng sử dụng nhạc cụ?"
"Mẫu thân đã từng mời sư phó dạy dỗ cho tỷ, nhưng tính tình tỷ tỷ chính là lười học nên không tinh thông, cũng chỉ là biết căn bản."
"Cũng không cần quá tinh thông, biết một chút đã là tốt rồi." Tô Diêu đuôi mắt cong cong, khuôn mặt mỹ lệ càng thêm rung động lòng người, "Chúng ta vào cung thời gian cũng không ngắn, mắt thấy những ngày cuối năm đã tới gần,chính là phải tặng Hoàng Thượng cùng Thái Hậu nương nương một ít lễ vật, ngày trước có gia tộc làm chủ nên không cần chúng ta nhọc lòng, nhưng hiện tại đã vào cung, còn nhận được chiếu cố từ Hoàng Thượng cùng Thái Hậu nương nương, nếu không hồi báo, trong lòng muội thật không an tâm."
Mộc Chiêu Ngọc phục hồi lại tinh thần: "Ngưng Hoa, ý của muội là...Muội muốn mượn cung yến để dâng tặng lễ vật?"
"Đúng vậy, những thần tử được trọng dụng không phải đều muốn dâng tặng lễ vật hay sao? Hoàng Thượng dưới gối ít con nối dõi, chúng ta đều là các tiểu thư được đưa vào cung, trên thực tế lại được bồi dưỡng như công chúa, ngày trọng đại như vậy, tự nhiên là phải hướng Hoàng Thượng dâng tặng lễ vật biểu đạt hiếu tâm."
Tô Diêu cười nói xinh đẹp, nhưng lời này vào tai Mộc Chiêu Ngọc lại làm cho tim nàng đập bịch bịch.
"Ngưng Hoa, muội hẳn không phải đơn thuần muốn tặng lễ vật cho Hoàng Thượng đi?"
Trong khoảng thời gian này tiếp xúc, Mộc Chiêu Ngọc có thể nhìn rõ vài phần, thiếu nữ trước mặt tuy tuổi không lớn, nhưng tính tình lại vô cùng cứng cỏi, mặc kệ những mama đó làm khó dễ, tra tấn nàng như thế nào cũng có thể mỉm cười ẩn nhẫn, không tìm ra một chút sai lầm.Tính tình nàng nhìn không thấu,người như vậy sẽ không bao giờ nhẫn nhục chịu đựng ngồi chờ cái chết.
"Tỷ tỷ có bằng lòng giúp muội hay không?" Tô Diêu ánh mắt bình tĩnh nhìn Mộc Chiêu Ngọc.
Kỳ thật nàng chuẩn bị đồ vật cho hai người, lại không nghĩ rằng thật sự có người dám tới, có Mộc Trăn Trăn làm chủ, nàng bị người xung quanh cô lập không giao hảo,chính là đứng ở đối lập với các tiểu thư tôn thất.
"Chiêu Ngọc tỷ tỷ cũng đoán được muội sở dĩ làm như vậy, cũng không phải đơn thuần muốn lấy lòng Hoàng Thượng, muốn đánh phá cục diện hiện tại chỉ sợ sẽ cùng đám người Minh Châu quận chúa đối mặt, nếu thành công đương nhiên vô cùng tốt, nếu thất bại...chỉ sợ sẽ liên lụy trên người tỷ tỷ."
" Muội không sợ thất bại sao?" Mộc Chiêu Ngọc ánh mắt phức tạp nhìn Tô Diêu, nàng sở dĩ đem lợi hại trong đó nói rõ ràng, chính là vì muốn cho mình cơ hội cự tuyệt.
"Sợ!" Tô Diêu thống khoái gật đầu, "Muội đương nhiên cũng sợ, nhưng không thể vì sợ hãi thất bại mà không làm, bằng không trước sau vẫn sẽ bị người ta đè nặng, không có cơ hội thành công."
Mộc Chiêu Ngọc tươi cười, nâng lên chén trà với Tô Diêu: "Lúc này không có rượu thật sự mất hứng, chờ sau khi yến hội kết thúc, muội phải uống với tỷ vài chén đấy. Hiện tại chúng ta chỉ có thể lấy trà thay rượu."
Tuy rằng mấy năm nay Bình vương ở kinh đô không tiếng nói, nhưng có thể an ổn sinh hoạt đến bây giờ, cũng không phải là hoàn toàn ăn chay.
Mộc Chiêu Ngọc được dạy dỗ toàn bộ bởi Bình vương, dựa theo tính tình hàng ngày của nàng, lúc này có lẽ sẽ lựa chọn bo bo giữ mình, chính là nhìn Tô Diêu bị người ta làm khó dễ vẫn luôn tươi cười, nhìn Tô Diêu trong hoàn cảnh xấu vẫn như cũ bất khuất phản kháng, trong lòng Mộc Chiêu Ngọc liền nhiều thêm vài phần khâm phục.
Nàng muốn trợ giúp Tô Diêu, cho dù thất bại Mộc Trăn Trăn đơn giản cũng chỉ có thể dẫm lên hai chân nàng, sẽ không dám đem nàng giết chết, nguy hiểm này nàng tự nhận còn có thể gánh nổi,còn có phụ thân, nếu không ổn người sẽ đứng ra bảo vệ.
Tô Diêu ánh mắt sáng ngời, mặc kệ Mộc Chiêu Ngọc xuất phát từ nguyên nhân gì đáp ứng,phần ân tình này nàng đều ghi tạc trong tim: "Đa tạ Chiêu Ngọc tỷ tỷ, chờ khi cung yến kết thúc, tỷ muội chúng ta nhất định sẽ tái kiến uống vài chén."
Nàng nói xong liền bưng chén trà trong tay ngửa đầu uống một hớp thật lớn.
Hiện tại lấy trà thay rượu kết minh, chờ sau đó chân chính uống rượu chính là thành công.
Mộc Chiêu Ngọc uống một ngụm rồi đặt chén trà xuống, mỉm cười nói: "Vậy tỷ tỷ phải nói trước với muội một câu, mặc kệ là vũ đạo hay là nhạc cụ, tỷ đều không tính là quá xuất sắc, muội không cần quá trông mong."
"Tỷ tỷ yên tâm, muội đã nghĩ kỹ rồi."
( Ngày kia thi rồi huhu )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro