Chương 8: Đêm động phòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hứa Việt hai tay bụm mặt, nhắm chặt mi mắt, vừa e thẹn vừa kích động mà chờ đợi.

Nhưng một lúc lâu sau cũng không thấy động tĩnh gì.

Khi Vinh Hoán cúi xuống đối mặt với y Hứa Việt cho rằng hắn muốn hôn mình. Cơ thể y áp sát vào Vinh Hoán, hai người dính sát vào nhau, ở khoảng cách này y có thể ngửi được mùi rượu trên người Vinh Hoán, còn có thể nghe được tiếng tim đập của hắn.

Sao Vinh Hoán lại bất động rồi?! Hứa Việt có chút không chờ được, trộm mở mắt ra, từ kẽ hở ngón tay nhìn thấy một đôi mắt tràn đầy ý cười.

"Em có phải đồ ngốc không?"

Hứa Việt nâng người lên, dứt khoát nghiêng người hôn trộm một cái, thấy Vinh Hoán có vẻ bất ngờ nhưng cũng không tức giận, y yên tâm mà lùi về dưới thân hắn, nhỏ giọng nói: "Dạ. Việt Nhi là tên ngốc của ngài....."

Vinh Hoán càng cười lớn hơn, đến cả lồng ngực cũng run lên: "Ta thấy em không phải tên ngốc. Mà là một con chó con suốt ngày vẫy đuôi chạy theo ta."

Lỗ tai Hứa Việt tê tê dại dại, chỉ biết ở dưới thân hắn gật đầu, cả người đỏ ửng như tôm luộc.

Vinh Hoán nhìn y.

Hứa Việt vô thức nở nụ cười, má phải hiện lên núm đồng tiền nho nhỏ, cây châm trên đầu vú phản chiếu ánh sáng chói mắt ngây thơ mà dâm đãng, thuần khiết mà lại phóng đãng, là báu vật mà ai cũng cũng muốn có.

Đây là người của hắn.

Cả thân thể và trái tim thậm chí cả mạng sống của y đều thuộc về hắn . Hắn có thể đè y dưới thân, giữ y trong lòng bàn tay để chơi đùa.

Vinh Hoán dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve cổ Hứa Việt, đột nhiên dùng súc bóp chặt!

Hứa Việt bị bóp cổ nửa người trên xụp xuống. Y há to miệng, thở hổn hển, phát ra một tiếng "ô ô", sắc mặt đỏ lên, hai tay vung lên trong vô vọng.

Vinh Hoán dùng tay còn lại để bịt miệng y.

..... Ngài muốn giết Việt Nhi sao?

Hứa Việt thống khổ mà nhìn hắn, tròng mắt hơi lồi ra, Vinh Hoán vẫn như cũ không dao động, khuôn mặt lạnh nhạt mà anh tuấn, từ trên cao nhìn xuống mà tước đoạt quyền hô hấp của y, giống như một vị thần nắm trong tay sống chết của y.

Y dường như đã kiệt sức, chậm rãi, dịu ngoan mà thu hồi tay, đặt tay lên tay Vinh Hoán.

Vinh Hoán buông tay ra, trong lúc Hứa Việt đang há to miệng hít thở hắn đã cởi bỏ y phục của mình, thả ra hung khí cất giữ từ lâu, nhắm ngay lồn y cắm vào, gặp một tấm màng ngăn cản cũng không dừng lại mạnh mẽ đâm vào!

"A!" Hứa Việt kêu thảm thiết một tiếng, hạ thân một lập tức tràn ra máu tươi, thấm đỏ khăn trải giường.

Cho dù hoa huyệt có dâm thủy bôi trơn, bị phá thân cũng không có khả năng không đau, huống hồ Vinh Hoán lại dùng cách thô bạo như vậy cắm vào.

Hứa Việt mí mắt sưng to, nước mắt lại chảy xuống, dương vật vì đau mà mềm xuống. Y chỉ nhớ ăn không nhớ đánh, cố gắng vươn tay ôm lấy người phía trên: "Phu chủ, ô..... Đau quá..... Ôm....."

Vinh Hoán kéo tay y vòng qua cổ mình: "Tiểu tao nô, lồn em vừa ướt vừa mềm." Hắn nhẹ nhàng rút dương vật ra, lại đâm vào bên trong "Cảm nhận được không? Lồn em sâu không khác gì cái động không đáy vậy. Em nói đi, là ai đang địt em? Hả?"

Hứa Việt khóc nức nở, giọng mềm như bông: "Gia..... Phu quân, chủ nhân!"

"Ngài động một chút đi mà ..... Lồn dâm ngứa....."

Quả nhiên, chỉ cần cọ xát vài lần, tiểu côn thịt lại lần nữa đứng lên, còn run run rẩy rẩy mà chảy nước, vừa đáng thương vừa đáng yêu.

Vinh Hoán dùng tay vuốt vuốt hai cái cảm thấy có chút thú vị. Hắn sớm biết tiểu tao hóa này dâm đãng nhưng không nghĩ tới y bị phá thân cũng có thể cứng lên nhanh như vậy.

Hắn một bên mạnh mẽ động eo, một bên vỗ lên vú Hứa Việt khiến cho kim châm đung đưa.

Vú cũng dâm như vậy, phải treo một cái chuông lên. Hắn thầm nghĩ.

Hứa Việt cuồng loạn mà kêu dâm, bị hắn làm đến dục sinh dục tử. Vinh Hoán hưởng dụng thân thể dâm đãng của thê nô, oán hận mắng y: "Đồ dâm dãng, cái dương vật chó này, hai cái vú dâm này nữa vậy mà còn làm bộ tam trinh cửu liệt cái gì? Cái lồn này đã sớm bị người khác địt hỏng rồi đúng không? Tiểu chó hoang, ngươi rốt cuộc là nam hay nữ? Hả?"

( Tam trinh cửu liệt: dùng để ca ngợi trinh liệt của người phụ nữ, thà chết không tái giá, không để thất thân )

Giường lớn kịch liệt lay động. Hứa Việt bị hắn đâm đến bụng lần lượt phồng lên, tay từ trên cổ Vinh Hoán trượt xuống dưới, thần chí không rõ mà che bụng: "Ưm...... Không có, tiểu chó hoang không có bị người khác địt.....Lồn dầm là của ngài, em là chó cái của ngài mà....."

"Nhẹ một chút a ~ chủ nhân.....Bụng của chó cái sắp bị đâm thủng rồi"

Vinh Hoán nắm dương vật y hơi hơi dùng sức: "Chó cái còn cần dương vật làm gì? Dù sao cũng không dùng đến, không bằng cắt đi!"

"Dạ ~ chó cái chỉ cần dương vật chủ nhân.....A! Đỉnh đến điểm dâm rồi..... Ngài làm chết chó cái mất!"

Vinh Hoán dùng sức đâm vào, nhắm ngay vào điểm dâm kia không ngừng kích thích, bị dâm ngôn lãng ngữ của Hứa Việt làm cho hai mắt đỏ bừng: "Làm chết ngươi! Dám dụ dỗ nam nhân! Đồ chó cái dâm đãng đến kỹ nữ cũng không đĩ điếm như ngươi!"

Hứa Việt nằm ngửa lớn tiếng thở dốc, trên cổ có vết bầm xanh tím, tóc dài tán loạn rơi trên gối bị đụ một cách thô bạo, dương vật bị đụ đến sắp bắn ra.

Hắn xoay người y lại, để y quỳ bò dưới thân mình. Y giống như một con chó cái không thể phản kháng chỉ biết nâng mông lên cho người ta địt.

Y sướng đến trợn trắng mắt, ngón tay nắm lấy dương vật của mình, không kìm được mà loát động theo tiết tấu của nam nhân.

Vinh Hoán đâm mạnh một cái, Hứa Việt bị đâm vào điểm dâm sướng đến mức dương vật cũng run lên vài cái, phun ra tinh dịch.

Nam nhân ngừng một chút, dường như đã phát hiện ra hành động lén lút của chó cái liền tát lên mông y: "Đĩ dâm! Ta cho ngươi bắn sao?"

"Chủ nhân, em xin lỗi, em xin lỗi....."

Vinh Hoán liên tục địt lồn Hứa Việt, mỗi lần đâm vào đều khiến y sướng đến thất điên bát đảo. Hắn vẫn không ngừng đánh lên mông Hứa Việt, đánh đến khi mông thịt đều sưng lên: "Ta cho ngươi bắn! Cho ngươi bắn!"

Bàn tay hắn vừa to vừa dày, khi đánh còn đau hơn gậy như ý. Hứa Việt bị hắn đánh đến kêu cha gọi mẹ lại không thể động đậy, trong chốc lát cái mông trắng nõn căng tròn đã bị đánh đến xanh xanh tím tím, có chỗ còn chảy cả máu.

Vinh Hoán chậm rãi dừng lại, cuối cùng đâm vào một chút, lại thưởng cho y một cái tát.

Hứa Việt lắc lư cái mông cầu xin: "Chủ nhân..... Ngài tha cho chó cái đi, mông đau quá..... Sau này đem dương vật chó cái trói lại được không"

Vinh Hoán lúc này mới có vẻ bình tĩnh lại: "Trói làm gì? Ngươi muốn bắn thì cứ bắn"

"Thật..... thật sao?" Hứa Việt không dám tin hỏi

Thật ngây thơ. Vinh Hoán tự nhủ trong lòng nhưng ngoài miệng vẫn ôn nhu mà trấn an: "Đương nhiên là thật. Đêm động phòng hoa chúc, ta sao có thể coi em là chó cái thật được? Muốn bắn mà không được bắn thì thật là tội nghiệp."

Hứa Việt cười ngây ngô vài tiếng, mới phát hiện Vinh Hoán đem màn giường kéo xuống, buộc thành một sợi dây rồi trói hai tay y lại.

"???"Hứa Việt mặt đầy nghi vấn.

Vinh Hoán kéo dây thừng về phía sau, trong cơ thể dương vật mạnh mẽ va chạm, đem y đẩy tới mép giường.

Y nỗ lực quay đầu nhìn Vinh Hoán, nam nhân thay đổi sắc mặt lạnh lùng giật giật sợi dùng "Hình cụ" đánh y một cái: "Bò đi!"

Hứa Việt dừng một chút liền hiểu được ý tứ của phu chủ.

Nếu không muốn làm chó cái thì làm ngựa đi dù sao đều là để cho người ta cưỡi. Chỉ là một tiện nô mà thôi, sao xứng được hưởng đãi ngộ?

Y yên lặng cúi đầu, giống một con ngựa ngoan ngoãn phục tùng chủ nhân vô điều kiện.

Ngựa cái nâng chân trái bò xuống giường sau đó từ từ bò xuống. Hai tay bị trói lại sau lưng, nâng mông lên cho chủ nhân chiêm ngưỡng.

Con cặc lớn trong cơ thể theo động tác của y trượt ra ngoài, dịch thể đỏ đỏ trắng trắng chảy ra vô cùng dâm mĩ.

Vinh Hoán đi đến phía sau y, một lần nữa đâm vào. Cánh tay Hứa Việt bị hắn lôi kéo giữ ở sau người, y phải vất vả lắm mới có thể duy trì được tư thế này.

"Giá!" Hắn nắm lấy dây cương, cưỡi trên người con ngựa cái đê tiện, không cho phép y lười biếng, "Việt Nhi, đi về phía trước!"

Cách hắn gọi "Việt Nhi" giống như đang gọi tên con ngựa mình nuôi chứ không phải gọi tên Hứa Việt. Hứa Việt bị đụ ngả về phía trước, dùng hai cái đùi chống đỡ để bò , nước dãi chảy ròng ròng.

Bò đến chỗ chậu nước rửa chân, Hứa Việt đầu óc choáng váng, trong cơn mê man thậm chí cảm thấy mình vốn là một con ngựa cái may mắn được Vinh Hoán bắt về để cưỡi chỉ cần ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân là được.

Y liếm liếm môi.

Sau đầu y bị một lực đè mạnh xuống làm mặt y áp vào chậu nước: "Uống."

Hứa Việt ngoan ngoãn cúi xuống, vươn đầu lưỡi liếm liếm nước trong trong chậu rồi uống một ngụm. Phía sau y chủ nhân lôi kéo dây cương, giống như đóng cọc mà chịch chết y.

Vinh Hoán đã không còn thỏa mãn với việc địt vào điểm dâm của y. Con ngựa bất kham ngông cuồng này đã bị hắn thuần hóa. Uống nước rửa chân của hắn lại còn vui vẻ lắc mông lấy lòng hắn.

Hắn vô mạnh một cái lên mông y, mặc kệ thịt lồn đang quấn chặt lấy dương vật mà đâm thẳng vào cái miệng nhỏ ở nơi sâu nhất. Nơi đó ngượng ngùng mà mở ra, không giống chủ nhân dâm đãng của nó chút nào

"A" Hứa Việt mặt dán dưới đất, rên rỉ một tiếng, "Tử cung...Chủ nhân địt vào tử cung của ngựa cái rồi..."

"Mẹ kiếp! Con đĩ vô dụng này, đến tử cung cũng không biết mở ra, ta giữ thứ vô dụng như ngươi lại làm gì chứ!"

Hứa Việt bị mắng vành mắt đỏ hoe. Y dường như thật sự biến thành một con ngựa cái vô dụng, y van xin chủ nhân đừng vứt bỏ mình: "Chủ nhân lại địt vào trong tử cung Việt Nhi đi...Việt Nhi sẽ mở tử cung cho chủ nhân gieo giống mà, cầu xin ngài..."

Địt vào trong tử cung đương nhiên là không thể. Vinh Hoán khinh thường nhìn y, chỉ liên tiếp chọc vào cửa tử cung : "Chỉ có thế này mà cũng muốn được ta thụ thai sao? Ngoan ngoan nâng mông lên cho ta chịch đi, đồ đĩ!"

"A ~ con cặc của chủ nhân to quá, lồn bị đâm hỏng rồi! Sướng quá... Việt Nhi phải sinh con cho chủ nhân, chủ nhân..."

Liên tiếp đâm vào cửa tử cung vài lần, lại chơi đùa với mông Hứa Việt thêm một lát, Vinh Hoán cuối cùng cũng vừa lòng, hắn dùng côn thịt lớn chặn cổ tử cung, phun ra từng luồng tinh đặc: "Muốn sinh con cho ta thì giữ nó cho chặt vào, đồ đĩ."

Hứa Việt bị chất lỏng nóng bỏng kích thích, con cặc mới cương lên chưa được bao lâu đã bắn ra chút tinh dịch rồi mềm xuống.

Vinh Hoán âm thầm cười lạnh một tiếng, hắn rút dương vật ra khỏi cái lồn vẫn luôn quấn chặt lấy mình không buông, dùng tay ấn lên bụng y.

Hứa Việt mê man cố mở to hai mắt, yếu ớt mà trốn tránh đôi tay kia: "Đừng mà...Chủ nhân, làm ơn cho Việt Nhi mang thai con của ngài đi...Chủ nhân ~"

"Chuyện này ngươi có quyền quyết định sao? Nằm yên! Muốn làm chó cái của ta thì phải luôn ngoan ngoãn quỳ xuống chờ bị địt biết chưa!" Vinh Hoán không chút nương tay mà giữ chặt y, dùng tay lấy tinh dịch trong lồn ra.

Hứa Việt thật sự tránh không được, đành ngoan ngoan mà quỳ trên mặt đất.

"Ngươi còn dâm hơn đám ky nữ gấp ngàn lần", Vinh Hoán sau khi lấy hết tinh dịch ra mới dừng tay, khom lưng ngồi xổm xuống, vuốt ve đầu y, "Lần sau chuẩn bị thêm dây cương rồi tìm một cái chuồng ngựa cho ngươi được không?"

Hứa Việt hai mắt đỏ hoe gật gật đầu.

Vinh Hoán rốt cục cũng nở một nụ cười ôn nhu

Vinh Hoán đứng dậy, đá một cước vào mông Hứa Việt: " Đem ngọn nến đến đây cho ta"

Hứa Việt gian nan bò đến cạnh bàn. Nến long phụng được đặc biệt chuẩn bị riêng, nhiệt độ không cao lắm. Cho dù sáp nến nhỏ xuống người cung không lo bị bỏng.

Nến long phụng rất lớn, mới chỉ cháy được một nửa, Hứa Việt nghiêng mặt, cẩn thận ngậm lấy nó.

Y bị vài giọt sáp nến nhỏ uống miệng, tuy rằng sẽ không để lại sẹo nhưng vẫn sẽ làm đau y. Hứa Việt run rẩy, vật nhỏ dưới thân cũng hơi cương lên.

Vinh Hoán liếc nhìn y, thản nhiên cầm lấy cây nến, hắn đạp lên bả vai Hứa Việt khiến y ngã xuống đất, nhỏ sáp nến lên đầu vú của y.

Hứa Việt hít một hơi khí lạnh: "Chủ nhân!"

Vinh Hoán vẫn tiếp tục nhỏ từng giọt sáp xuống: " Ngực của ngươi dâm đãng như vậy, ta nhất định phải bịt kín nó lại"

Sáp trên hai núm vú nhanh chóng đông đặc lại, biến thành một lớp sáp mỏng, Vinh Hoan dùng chân giẫm lên, tạo thành một dấu ấn trên người y.

Hứa Việt thấy Vinh Hoán dùng chân viết lên người mình, một dòng chữ hiện lên trong đầu y, y khe mấp máy môi: ".....Chó.....Cái....."

"Việt Nhi là chó cái của chủ nhân....."

Vinh Hoán như khen thưởng mà dùng ngón chân kẹp lấy con cặc nhỏ của y, vuốt ve lên uống.

Hứa Việt đã bắn hai lần, giờ lại được bàn chân cao quý của chủ nhân vuốt ve, khiến y sướng vô cùng, nhưng quy đầu như bị cái gì chặn lại làm y đau đớn muốn bắn cũng không được.

"Chủ nhân.....Cảm ơn chủ nhân....."

"Đau.....A~ Việt Nhi nhịn không được, chủ nhân....."

Vinh Hoán không lên tiếng mà dùng lực mạnh hơn. Con cặc y run rẩy mạnh liệt phun ra một dòng chất lỏng màu vàng!

"Chó cái, ngươi đái ra rồi"

Hứa Việt nhìn bàn chân chủ nhân dính đầy nước tiểu của mình xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái hố để chui xuống.

Vinh Hoán mặt không chút thay đổi nhét bàn chân vào miệng y: " Nếm thử nước đái của mình đi"

"Lần ra còn dám tùy tiện dùng cái dương vật chó của ngươi bắn ra không?"

Dương vật Hứa Việt sau khi bắn nước tiểu vẫn còn đau. Nghe được hắn lạnh lùng hỏi, y kinh ngạc đến tê cả đầu lươi: thì ra chủ nhân vẫn chưa quên

Nghĩ hắn quên rồi sao? Nằm mơ đi!

"Chủ Nhân....."

"Sao"

"Việt Nhi không dám nữa đâu"

Hứa Việt khe cười: "Ta biết ngươi là con chó ngoan mà"

—————
Nến long phụng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro