Chương 71: Siêu sao đại nhân, tránh xa ra một chút 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: PhươngNhi1612

Mộng Vũ Văn đang muốn lên tiếng, đã bị Đường Nhất ở cạnh lên tiếng ngăn lại:

"Mộng tiểu thư, có chuyện gì thì có thể nói với tôi, Tư tiên sinh tính tình không tốt lắm, đối với việc giải thích gì đó luôn luôn không có nhẫn nại."

Lời nói của anh ta thành khẩn, mang theo chân thật đáng tin trịnh trọng.

Mộng Vũ Văn nhìn bóng dáng Tuyên Vân Chi rời đi, trong mắt nhanh chóng hiện lên một tia tàn nhẫn, trên mặt lại lần nữa tươi cười thanh thuần.

Đường Nhất bất động thanh sắc đem toàn bộ phản ứng của cô ta xem ở trong mắt, không nói một câu.

Âu Dương Mông lên tiếng: "Không biết Tuyên Vân Chi cùng Tư tiên sinh là ·····"

Trên mặt Đường Nhất mang theo nụ cười ôn hòa: "Đó là việc của Tư tiên sinh."

Nhàn nhạt nói, mang theo cự tuyệt, ôn hòa có lễ, lại làm người đối diện cảm thấy cực kỳ xấu hổ.

Đáy mắt Âu Dương Mông xẹt qua tia không vui, vẫn là nói:

"Không biết Đường Nhất tiên sinh muốn cùng tôi nói chuyện gì?"

"Hai việc, một là người đại diện Vương Hồng cùng công ty giải trù hợp đồng, hai là vấn đề về hợp đồng của nghệ sĩ Tuyên Vân Chi cùng công ty."

Âu Dương Mông chớp mắt thâm thúy, khẽ cười một tiếng:

"Tư tiên sinh là muốn đào người của công ty Lưu Vân?"

Đường Nhất không có bất luận che dấu gì, đầu tóc cẩn thận không kiêu ngạo không siểm nịnh:

"Âu Dương tổng tài có thể cho rằng như vậy."

Dưới sự không kiêu ngạo không siểm nịnh này, là có được chống đỡ cường đại, làm anh ta dám nói chuyện như vậy. Đôi tay của Âu Dương Mông nắm chặt, ngũ quan anh tuấn khắc sâu mang theo lạnh nhạt, cũng không biết suy nghĩ cái gì.

Lại nói đến Tuyên Vân Chi bị Tư Vân Tà túm đi.

Bọn họ vừa ra thang máy, liền bị vây trong tiếng kinh hô, kinh ngạc cảm thán, còn có vô số tiếng di động chụp ảnh, xuyên qua đám người, đi ra khỏi công ty, lên một chiếc Maserati màu đỏ tươi.

Xe chạy đi cực nhanh, chỉ có thể làm người khác đứng ngẩn ngơ hít khói.

Ước chừng chạy được nửa tiếng, xe đi qua đường cái, từ phố xá náo nhiệt phồn hoa, sắp chạy tới vùng ngoại thành.

Kít, xe dừng lại, lốp xe vẽ ra một đường cong. Cô nhìn xe ổn định dừng lại, thở dài nhẹ nhõm một hơi. Tay khẩn trương nắm chặt đai an toàn, cũng dần dần buông ra, đang muốn dò hỏi mục đích tới nơi này.

Vừa nhìn sang bên cạnh, liền nhìn đến gương mặt tuấn mỹ vô song của Tư Vân Tà phóng đại gần lại đây.

Hơi thở quen thuộc ập vào trước mặt.

"Ngô ····"

Cô trừng lớn đôi mắt, cằm trắng nõn bị nâng lên, môi đỏ bị chế trụ.

Nụ hôn càng ngày càng sâu, vốn dĩ đôi môi chỉ chạm vào nhau, cũng dần dần môi lưỡi giao hòa. Toàn bộ thân mình của anh đều đè ép qua, nụ hôn này cũng trở nên càng ngày càng nóng rực bá đạo.

Cô cơ hồ là theo bản năng phối hợp, đôi tay ôm vòng lấy cổ anh.

Động tác như là lấy lòng Tư Vân Tà, thế cho nên anh giơ tay đem người đối diện ôm vào trong lồng ngực của chính mình, hôn càng dùng sức, càng thâm nhập sâu hơn.

Cũng không biết qua bao lâu, nụ hôn sâu này, dần dần thành hai người cọ xát.

"Tê tê!!!"

Ánh mắt vốn dĩ mê mang hỗn độn của cô lập tức tỉnh táo lại, đẩy người đàn ông này ra, trừng mắt nhìn anh. Tay sờ sờ miệng mình, vài sợi tơ máu xuất hiện ở trên tay.

Trong mắt dấy lên chút tức giận, lại nghe trên đỉnh đầu truyền đến ẩn ẩn ý cười, sau đó cằm lại lần nữa bị một đôi tay khớp xương rõ ràng nâng lên.

Bức bách cô nhìn vào mắt người giống như yêu nghiệt kia.

"Tức giận?" Thanh âm của anh mang theo tia khàn khàn lười biếng, cùng vài tia không chút để ý.

Tuyên Vân Chi trừng mắt nhìn anh, cái gì cũng không nói, trực tiếp nhích lại gần, răng rắc một ngụm liền cắn lên môi anh. Động tác của cô đột nhiên là anh không kịp phản ứng, theo đó là một tiếng kêu rên vang lên.

Chỉ là đợi khi cô muốn lui bước, người nào đó lại dùng một bàn tay to ấn đầu cô lại, lại lần nữa hôn lên môi cô.

Cùng với nụ hôn triền miên lâm li, từng chút từng chút, cơ hồ trong nháy mắt, trong khoang miệng của cô liền tràn ngập mùi máu tươi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro