Chương 73: Siêu sao đại nhân, tránh xa ra một chút 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: PhươngNhi1612

Nghe như tựa hồ rất có đạo lý, thực bất đắc dĩ a. Cô nhíu mày:

"Vậy tôi ở chỗ nào?"

Sau đó đã bị người đàn ông nào đó đắc ý dào dạt, nửa lôi kéo, vào phòng ngủ chính.

Lúc cô đang nhìn phòng to này, màu hồng yêu diễm cùng màu đen vô tận đan xen mà thành, mang theo tia quỷ dị yêu diễm, vẻ mặt không thể tin tưởng nhìn anh:

"Chúng ta ngủ cùng một phòng?"

Anh giơ tay, đem của phía sau đóng kín mít, ngữ khí theo lý thường:

"Trừ bỏ một gian phòng này, không có phòng nào khác."

Cô cười như không cười:

"Tôi vẫn nhớ rõ Tư tiên sinh có thói quen sạch sẽ, lúc trước tôi chạm vào một chút, không phải đều ghét bỏ hơn nửa ngày sao? Hiện tại ở cùng một gian phòng, không thích hợp đi?"

Lúc nói, kéo kéo ra cánh tay đang gắt gao ôm bên hông cô, nhìn nhìn lại cái người không để bụng chút nào này, hơn phân nửa thân mình đều đè ở trên người cô, nơi nào giống như người có thói ở sạch không ai được tới gần?

Anh nhìn khuôn mặt nhỏ mềm mại của cô gái trước mắt, nhịn không được thò lại gần hôn hôn:

"Em nhớ lầm, tôi có từng đối với em ghét bỏ sao?"

Đối với bầu không khí khẩn trương muốn giết người khi lần đầu tiên gặp nhau, như là đã quên hết sạch sẽ.

Cô lười cùng anh cãi, nhìn căn phòng một vòng: "Áo ngủ của tôi đâu?"

"Yên tâm, quần áo của em đều đã giúp em lấy ra tới trước, ở trong ngăn tủ."

Thanh âm hấp dẫn của anh ở bên tai cô vang lên, căn bản chính là sớm đã có dự mưu, hơn nữa đều không che dấu chút nào.

Nhịn không được hừ nhẹ một tiếng,

"Tôi muốn tắm rửa, trước tiên anh buông ra." Nói xong, chọc chọc tay ở bên hông.

Amh không những không bỏ ra, ngược lại ôm càng chặt, ánh mắt chợt lóe sáng rồi biến mất, trên mặt mang theo tà mị:

"Chi Nhi nếu mỗi ngày đều chỉ nhìn thấy một mình tôi, có phải hay không liền không còn thời gian tưởng nhớ đến mặt của những người đàn ông khác?"

Thanh âm dễ nghe không che lấp mục đích trong đó chút nào.

Tuyên Vân Chi chớp chớp mắt nhìn anh, lại nhìn nhìn anh???????

Đàn ông?

Anh đang nói là cái người đàn ông nào?

Còn có, Chi Nhi??

Xưng hô thân mật như vậy, thằng nhãi này kêu mà mặt không đổi sắc, chậc.

Sáng sớm hôm sau, cô đi xuống dưới lầu, nhìn thấy người đàn ông tuấn mỹ kia đang ngồi thong thả ung dung ăn ở vị trí chính giữa của bàn ăn.

Tuyên Vân Chi nỗ lực cổ vũ tinh thần. Cười tủm tỉm nói một câu: "Chào buổi sáng a."

Người đàn ông kia nhẹ nhướng mắt, môi mỏng cười cười. "Ân"

Nhìn ra được, anh đêm qua ngủ rất tốt a. Cô nghiến răng nghiến lợi, nhéo bánh mì được cắt miếng trên bàn cắn một ngụm.

Đêm qua, người này giống như là tấm thép giống nhau, gắt gao ôm cô, thật giống như nếu anh buông lỏng chính mình thì cô liền sẽ chạy giống nhau.

Nhưng từ trước đến nay Tuyên Vân Chi vẫn luôn là một người không có thói quen ngủ trong cái tư thế như vậy. Thế cho nên cả đêm nửa mộng nửa tỉnh, buổi sáng tỉnh lại hai quầng thâm mắt treo ở trên mặt.

Nhìn người này đêm qua ngủ ngon, bộ dáng ngủ sảng khoái, cô liền tức giận.

Đường Nhất một thân tây trang tinh tế vẫn luôn đứng yên ở một bên:

"Tư tiên sinh, hôm nay buổi sáng 9 giờ 《 Thời thanh xuân》sẽ có cuộc họp báo khởi động máy, ngài muốn tham gia sao?"

Dựa theo tác phong nhất quán của Tư Vân Tà, loại chuyện này anh ta sẽ tự giác bỏ qua. Nhưng là bây giờ, có điểm không giống nhau, cho nên vẫn nên hỏi một tiếng.

Tư Vân Tà nâng mắt, nhìn về phía Tuyên Vân Chi: "Em muốn đi?"

Nhìn người phụ nữ đang vùi đầu ăn gật đầu.

Tư Vân Tà liếc mắt một cái Đường Nhất: "Chuẩn bị một chút, chút nữa tôi cùng Chi Nhi cùng qua đi."

"Phốc ··, khụ khụ..."

Cô mới vừa uống một ngụm nước, nghe đến Chi Nhi hai từ này, liền bị chấn kinh rồi. Trừng lớn đôi mắt nhìn anh.

"Anh ····"

"Chi Nhi, em làm sao vậy?" Anh cười cười, dò hỏi.

Giống như một chút đều không có phát hiện lời nói của chính mình có bao nhiêu buồn nôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro