Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☘ Chương 5 ☘ 

Edit+Beta: Thần Phù nương nương

Hệ thống dùng cả ngày trời chỉnh là tâm tình, ôn thanh thiện ý khuyên bảo, [ Nha nhi, hay cứ để thúc thúc giúp ngươi giữ đi, loại để ở trên đầu thật sự quá...] không tốt.

"Không muốn không muốn, phải đặt trên đầu cơ!" Diệp Nha điên cuồng lắc đầu, chỉ tay lên trên đỉnh đầu, "Nơi này, muốn đặt ở chỗ này."

[...]

Được thôi, để đó đi, để chỗ nào không phải là để.

Hệ thống thở dài thật mạnh, đem một hạt giống nho nhỏ đặt lên đỉnh đầu cô. Hạt giống màu xanh lục kia rất nhỏ rất nhỏ, bên ngoài bọc một tầng ánh sáng mỏng, ánh sáng trắng trong suốt lập lòe. Đây là một hạt giống đặc biệt, ngoại từ Diệp Nha, người thường căn bản nhìn không thấy.

Diệp Nha đứng trước gương, nhìn mình trong gương lắc lư đầu, hạt giống nhỏ trên đỉnh đầu cũng lắc lư theo. Cô xoay một vòng, hạt giống trên đỉnh đầu cũng xoay thành vòng tròn theo.

"Oa ~~~~" Diệp Nha mở lớn mắt, phát ra một tiếng cảm thán kinh ngạc thật dài.

"Ta muốn nở hoa ta muốn nở hoa! Thúc thúc, con muốn nở hoa!" Cô kích động kêu la, hận không thể cho hạt giống nhỏ trên đầu lập tức nẩy mầm ra hoa.

Không cần phải thế chứ!!

Hệ thống vô cùng mệt tâm giải thích, [ Chỉ cần Nha Nha hoàn thành nhiệm vụ thật tốt, hạt giống nhỏ sẽ mau lớn lên, cuối cùng sẽ thành cỏ bốn lá. Một chiếc lá đại diện cho một tâm nguyện, cũng đại hiện cho vận may bất đồng, chờ đến khi cả bốn phiến lá đều nở ra, Nha Nha có thể ước nguyện về nhà. ]

Diệp Nha vuốt hạt giống nhỏ trên đầu, đột nhiên hỏi: "Nếu Nha Nha về nhà, thì thúc thúc đi đâu?"

Sau một phút trầm mặc, hệ thống chậm rì rì mở miệng, [ Thúc thúc tiếp tục giúp ký chủ khác về nhà. ]

Diệp Nha không quá hiểu rõ: "Vậy thúc thúc không về nhà sao?"

[ Ta không thể về nhà, cũng không có nhà. ]

Nó phạm phải sai lầm, vì thế vận mệnh phạt nó đưa sinh mệnh nhập luân hồi, chính mình lại vĩnh viễn không được nhập luân hồi.

Diệp Nha là ký chủ nhỏ nhất nó mang, nhưng tuyệt đối không phải ký chủ cuối cùng.

Diệp Nha cái hiểu cái không, cuối cùng vẫn không hỏi nhiều nữa.

[ Nha Nha, có rảnh thì chúng ta học tập nhé? ]

Tiểu Diệp không biết mặt chữ là vấn đề rất lớn, mới bắt đầu còn tốt, nếu để lâu dài chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.

"Dạ." Cô ngoan ngoãn, "Nha Nha muốn học tập."

Ừ, thật ngoan.

Thấy cô đã đáp ứng, hệ thống bắt đầu tìm cho Nha Nha một khóa học. Bản thân hệ thống không có công năng giáo dục, nếu muốn dạy trẻ nhận biết được mặt chữ hay học tập kỹ năng sinh hoạt của con người, thì phải tìm hệ thống chuyên đào tạo trẻ nhỏ kia. Nó nhớ rõ một tiết học hao phí đến hai nghìn điểm, hai nghìn điểm kia đủ để giúp hệ thống thăng cấp một lần, đau lòng.

Bất quá vì để cô nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, đừng nói hai nghìn, hai vạn cũng phải học!!

Hệ thống liên tiếp báo danh cho Diệp Nha vào lớp toán học trẻ nhỏ, lớp ngữ văn trẻ nhỏ, lớp dạy con non yêu quái thành con người, ba lớp học này báo danh xong tổng cộng hao hết của hệ thống 5000 điểm, nó chịu đựng đau lòng chuyển khoản xong, lẳng lặng chờ nhập học.

Lớp học một tuần ba buổi, mỗi lần ba giờ. Bởi vì thời gian trong không gian chênh lệch với thời gian của Trái Đất, nên ba giờ kia ở thế giới hiện thực chỉ không đến ba phút. Cho nên cũng không cần lo lắng Diệp Nha sẽ chậm trễ thực hiện nhiệm vụ.

Thời gian bắt đầu tiết một lớp toán học trẻ em vừa vặn là năm phút đồng hồ nữa, hệ thống để Diệp Nha ngồi trên ghế, truyền tiếp sóng điện não, đưa cô đến không gian học tập. Không gian học tập chỉ có một mình Diệp Nha, trước mặt cô là bàn điện tử thông minh, trước mắt là màn hình màn hình tự nổi, hệ thống lão sư kết nối từ xa với tất cả các không gian, dạy học con non các loại chủng tộc.

Nói thật thì hệ thống căn bản không lo lắng Diệp Nha không học được, chỉ số thông minh của yêu quái cao hơn con người, một giây là học xong toán học cấp thấp kia, căn bản không có gì khó khăn!

[ Lão sư không cho phép hệ thống đi theo ký chủ, bây giờ thúc thúc chờ ở ngoài, chờ ngươi tan học sẽ trở lại. Nha nhi phải ngoan ngoãn nha. ]

"Vâng." Diệp Nha gật mạnh đầu, "Nha nhi ngoan ngoãn."

Hệ thống đi rồi, lão sư cho vào học.

Diệp Nha ngồi ngay ngắn trước bàn nhỏ, vô cùng nghiêm túc nghe lão sư giảng bài qua màn hình.

Bởi vì ngôn ngữ các tộc bất đồng, lão sư sẽ căn cứ chủng tộc của học sinh mà tự đồng đổi ngôn ngữ, hiện tại thứ Diệp Nha nghe là tiếng yêu.

 Trí nhớ của yêu quái và năng lực học tập phi thường kinh người, Diệp Nha rất nhanh nhớ kỹ một trăm con số, hơn nữa còn viết được chính tả. Lão sư rất vừa lòng, yên lặng đánh giá cho Diệp Nha ba chữ S.

Sau khi nghỉ ngơi năm phút đồng hồ, bắt đầu học phép tình cộng trừ nhân chia, trước mặt Diệp Nha hiện lên ba dòng chữ.

3+7=?

8-0=?

7+1=?

Diệp Nha nắm cán bút, nghiêm túc cân nhắc một hồi lâu, ngoan ngoãn viết chữ, một bên viết một bên còn lẩm bẩm: "Ba thêm bảy là ba bảy, tám trừ không còn không, bảy thêm một là... là..." Cô nghiêng nghiêng đầu, viết xuống một cái ký hiệu kì lạ.

7+1 = ▽

Bảy thêm một bằng... tam giác ngược???

Toàn bộ sóng diện của lão sư hệ thống phụ trách khóa học đều chập chờn.

"Bạn học Diệp Nha, em chắc chắn chứ..."

Lời còn chưa dứt, Diệp Nha buông bút, tay ngắn nhỏ đặt trên bàn, không chút do dự nộp bài.

Điểm số rất nhanh là có: 0 điểm.

"Hả???" Diệp Nha cắn ngón tay, mở to đôi mắt tràn đầy khó hiểu.

Cô rõ ràng làm đúng mà?

Tiểu Diệp đối với chính mình vô cùng tự tin căn bản không biết bản thân làm sai chỗ nào.

Ba giờ kết thúc, lão sư tuyên bố đánh giá khóa học với từng hệ thống phụ huynh trong nhóm học tập.

[ Hệ thống lão sư: Con non Long tộc của hệ thống số 3 học rất nhanh, cả ba tiết đều đạt điểm cao nhất. Cho điểm: SSS ]

[ Hệ thống số 3: Cảm ơn lão sư chỉ bảo. ]

[ Hệ thống lão sư: Con non Quỷ tộc của hệ thống số 5 ngoại từ quá ầm ĩ thì không có gì, cho điểm: SS. Lão sư kiến nghị: Đừng để hắn lấy đầu mình đá như bóng cao su. ]

[ Hệ thống số 5: Hiểu rồi! Lão sư vất vả rồi! ]

[ Hệ thống lão sư: Con non Xà tộc của hệ thống số 6 vẫn là quả trứng, quá nhỏ, không cần thiết đưa tới học tập, cho nên không thể cho điểm. ]

[ Hệ thống số 6: Lão sư ngươi sao có thể như thế! Kỳ thị Xà tộc à! Có tin ta khiếu nại ngươi với cơ quan giáo dục hệ thống không! Trứng thì làm sao, ngươi xem thường trứng đúng không! ]

[ Hệ thống số 6 đã bị xóa ra khỏi nhóm học tập. ]

Rốt cuộc cũng đến lượt số 1, hệ thống dù bận vẫn ung dung, kích động ngang nhiên chờ đợi lão sư khen ngợi, kết quả...

[ Hệ thống lão sư: Số 1 trước tiên xem bài tập của hài tử nhà ngươi. (Hình ảnh) ]

[ Hệ thống số 3:  Ha ha ha ha ha ha ha. ]

[ Hệ thống số 5: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha. ]

[ Hệ thống số 1: ... ]

Hình ảnh vừa hiện lên, toàn bộ nhóm hề thống đều tràn ngập hơi thở vui sướng.

Sóng điện của hệ thống đổi sang màu hồng, cho dù nó không có thực thể, cũng hận không thể lập tức tìm cái lỗ để chui vào.

Hệ thống lão sư vẫn rất nể tình, [ Nghe nói số 1 lần đầu tiên mang ký chủ là trẻ nhỏ? ]

Hệ thống yên lặng nói vâng một cái.

Lão sư nói, [ Nghe nói con non của tộc hoa cỏ phải 300 tuổi mới có thể hóa hình, hiện tại em ấy vẫn là một bảo bảo, có thể nhớ được một trăm con số là không tồi. Bất quá hy vọng phụ huynh trở về nghiêm túc dạy lại phép toán, tiết sau vẫn còn như vậy, ta chỉ có thể để em ấy thôi học. ]

Lão sư phụ trách khóa học nói lời không lưu tình, hệ thống nghe không mấy vui vẻ, nhưng vẫn hèn mọn đồng ý.

Diệp Nha cũng không biết hệ thống thúc thúc bị lão sư phê bình, lúc này cô đang ngồi trên ghế nhỏ ở ban công, đón ánh nắng, ôm quả táo thở hổn hển gặm.

Cửa bị mở ra, Diệp Thanh Hà đi đến.

Thấy Diệp Nha ngồi ở ban công, Diệp Thanh Hà trong lòng cả kinh, vội vàng tiến lên ôm cô đi xuống, "Nha nhi không thể lên ban công, sẽ ngã xuống đấy."

"Em muốn phơi nắng."

Khuôn mặt nhỏ của cô bị phơi đến đỏ bừng, khóe miệng dính chất lỏng từ quả táo, làm cả khuôn mặt thoạt nhìn hơi bẩn.

Diệp Thanh Hà lấy khăn tay lau khóe miệng cô, "Không nóng sao?"

"Không nóng." Diệp Nha lắc đầu, "Em muốn để hạt giống nhỏ nhanh nẩy mầm ra hoa ~"

Đứa nhỏ này nói chuyện kỳ quái không phải một hai lần, lau khô khuôn mặt cô cô, Diệp Thanh Hà thấy cô nhảy lên giường, "Chút nữa dì bảo mẫu sẽ đưa cơm để Nha Nha ăn, trong khoảng thời gian này Nha Nha không cần ra ngoài, hiểu không?"

Chứng hưng cảm của Diệp Tử Dục lại tái phát, đang la lối ở trong phòng, trạng thái cực kỳ tệ. Hắn sợ Nha Nha đi ra ngoài sẽ kích thích em trai, chỉ có thể để cô trước ở trong phòng một ngày, chờ hai người chậm rãi quen thuộc, thì để bọn họ thử tiếp xúc.

Cách làm này tuy rằng uy khuất Diệp Nha, nhưng so với bị Diệp Tử Dục xúc phạm thì tốt hơn.

Ăn cơm trưa xong, Diệp Nha ở trong phòng một mình chơi đồ chơi mới bảo mẫu đưa cho.

Nhiệm vụ hôm nay sớm đã hoàn thành, chỉ toàn nhàn rỗi, còn không bằng làm chút chuyện đứng đắn.

[ Nha Nha, chúng ta tiếp tục học toán được không? ]

Diệp Nha dừng lại tay đang ghép hình, bẹp miệng nhỏ không tình nguyện lắm: "Nha Nha không muốn học toán."

[ Vì cái gì nha? ]

"Không thú vị." Cô nói, "Con không muốn tính toán, con muốn cho hạt giống nhanh nhanh lớn lên."

Hệ thống tận lực khuyên bảo, [ Nha nhi ngoan, chúng ta làm thử vài đề. ]

Cô nặng nề thở dài, không tình nguyện ngồi vào ghế nhỏ xem đề.

Hệ thống tẫn trách giảng cho cô toán học của trẻ em, cô lại không ngốc, một với một là hai, một với hai là ba gì đó đáp rất giỏi, chỉ là sau đó, đáp án của Diệp Nha bắt đầu đi theo chiều không thấy logic.

[ Nha nhi, năm với năm không thể bằng năm lăm được, năm ngón tay của ngươi rồi thêm năm ngón tay nữa là mấy nào? ]

Diệp Nha buông bút, xòa hai bàn tay nho nhỏ mềm mại ra.

"Bằng..."

[ Bằng mấy? ]

Diệp Nha nhìn tay trái lại nhìn tay phải, xòe rộng mười ngón tay như củ cải nhỏ, đếm từ trái qua phải, từ phải qua trái. Sau một phút đồng hồ, cô nắm chặt tay, ngữ khí non nớt rất chắc chắn: "55!!"

Hệ thống: [%#¥%%......#@%......%]

—— Ông đây con mẹ nó hôm nay phải từ chức !!!!!

—— Hệ thống này không lo nữa !!!!!


*

Thương hệ thống ghê gớm =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro