Chương 4.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Triết Hạn dẫn Cung Tuấn vào phòng làm việc vì không muốn hắn phải tiếp tục nhìn hai người kia chướng mắt.

Anh thật sự không ngờ sẽ xảy ra một màn như vậy, tới giờ sắc mặt Cung Tuấn vẫn không tốt, còn nắm tay anh rất chặt. Trương Triết Hạn thở dài, xoay người lại, Cung Tuấn vốn đang đi lên liền đụng vào anh.

Trương Triết Hạn nhấc bàn tay bị Cung Tuấn nắm đưa lên trước mặt hắn: "Còn không buông ra? Đỏ hết rồi."

Cung Tuấn nhìn bàn tay mình đang nắm, lại nhìn Trương Triết Hạn, yên lặng buông lỏng một chút.

Trương Triết Hạn thầm nghĩ thôi xong, trông thấy bàn làm việc còn không chịu buông, hai người cứ nắm như vậy thì anh làm việc kiểu gì?

"Tuấn Tuấn ngoan, em tới sofa đằng kia ngồi được không?" anh thương lượng với hắn.

Cung Tuấn đi lên trước nhìn bàn làm việc của Trương Triết Hạn, sau đó nhìn khu tiếp tân cách đó khoảng 4-5 mét, lắc đầu.

Trương Triết Hạn phì cười, tay trái vỗ vỗ mặt hắn: "Tuấn Tuấn, là em bẻ tay người ta, em ấm ức như vậy làm gì?"

"Bọn họ chạm vào anh..." phía sau rõ ràng Cung Tuấn còn muốn nói nữa, nhưng sợ Trương Triết Hạn nhận ra cái gì, đột nhiên quay sang làm nũng: "Em không muốn bọn họ chạm vào anh..."

Trương Triết Hạn thầm nhủ bé ngốc còn có tính chiếm hữu rất mạnh, nhưng cũng không hiện lên mặt chỉ bóp tay hắn: "Được rồi, hôm nay dẫn em tới công ty không phải để em tức giận với bọn họ, nào, tới đây."

Cung Tuấn đi theo anh ngồi xuống sofa, Trương Triết Hạn gọi nội tuyến để thư ký gọi bảo vệ lên gặp anh sau khi xử lý xong chuyện nhà họ Vinh. Toàn bộ quá trình Cung Tuấn đều giống như học sinh tiểu học, nghe Trương Triết Hạn nói một tràng, thỉnh thoảng dùng đôi mắt cún hơi ngẩng đầu chăm chú nhìn bảo vệ, bảo vệ vội vàng khom lưng liên tục nói xin lỗi hắn, nói mình có mắt như mù không biết tiểu thiếu gia, lần sau nhất định sẽ đưa hắn lên tận nơi.

Trương Triết Hạn dặn dò xong ra hiệu bảo vệ có thể đi xuống, thư ký nhân cơ hội đem hợp đồng đã ký của Vinh nhị tiểu thư trình lên, Trương Triết Hạn phất tay ý bảo đã biết. Thư ký nhìn Trương tổng lại nhìn người đàn ông bên cạnh, giống như hiểu được cái gì im lặng đi ra ngoài.

Trương Triết Hạn lật xem mấy trang hợp đồng, Cung Tuấn ở một bên nhìn anh. Khoảng mười phút sau Trương tổng mới rời mắt khỏi văn kiện, cảm thấy dưới mông êm ái mới để ý mình vẫn đang ngồi trên sofa.

"Có đói không?" Trương Triết Hạn hỏi.

Cung Tuấn lắc đầu.

Trương Triết Hạn nhìn đồng hồ mới hơn ba giờ chiều, anh phải tìm chút chuyện cho Cung Tuấn làm, nếu không ngồi cả buổi chiều thì chán chết.

Trương Triết Hạn khép hợp đồng lại, ném lên bàn trà đá cẩm thạch, kéo Cung Tuấn đứng lên.

Văn phòng của anh rất lớn, vào cửa bên trái là khu làm việc, bên phải là khu tiếp khách, phía sau khu làm việc dùng giá sách ngăn thành khu nghỉ ngơi riêng biệt, khu nghỉ ngơi tuy nhỏ nhưng nội thất đầy đủ: giường gỗ đôi 1,8m x 2,0m, hai tủ gỗ đầu giường, một chiếc đèn bàn nhỏ, gần cửa sổ sát đất là hai cái ghế gỗ và bàn tròn nhỏ đơn giản, thảm trải sàn màu nâu ấm áp, rèm cửa sổ hai tầng màu xám đậm phủ một lớp lụa mỏng, trong góc có phòng tắm đơn, lắp vòi hoa sen, không có bồn tắm.

Trương Triết Hạn để Cung Tuấn ngồi xuống giường rồi vén chăn lên cho hắn: "Ở nhà em đều sẽ nghỉ ngơi một lúc phải không, hôm nay chịu khó nằm ở đây, lúc nào dậy anh dẫn đi ăn."

Cung Tuấn ngồi xuống giường, Trương Triết Hạn hất chăn ra lại thấy hắn vẫn không động, anh đi vòng lên phía trước nhéo mặt hắn: "Sao không nói chuyện, lạ chỗ thì không ngủ được à?"

Cung Tuấn cầm tay Trương Triết Hạn ngẩng đầu nhìn anh, Trương Triết Hạn không chịu nổi nhất là vẻ mặt khẩn cầu này của Cung Tuấn, mỗi lúc như vậy cả người anh đều mềm thành kẹo bông, nhất định không muốn để bé ngốc thương tâm.

"Sao vậy? Anh từng nói muốn gì thì nói cho anh biết đúng không?" Trương Triết Hạn cũng ngồi vào bên cạnh Cung Tuấn, vừa ngồi xuống anh liền thấp hơn hắn một chút: "Tuấn Tuấn muốn gì nào?"

Cung Tuấn nắm tay Trương Triết Hạn kéo người vào ngực mình, dụi đầu vào mép cổ áo anh: "Em không muốn người khác chạm vào anh."

Trương Triết Hạn có chút kinh ngạc, hơi nghiêng đầu: "Được."

Cung Tuấn nhận được câu trả lời vừa ý, ừm một tiếng. Trương Triết Hạn vỗ vỗ lưng hắn: "Chỉ vậy thôi?"

Cung Tuấn vùi vào cổ anh không lên tiếng, Trương Triết Hạn vừa định buông người ra, lại cảm giác đầu lưỡi ướt át như có như không liếm cổ anh.

Trương Triết Hạn giật mình, muốn đẩy cánh tay hắn: "Tuấn Tuấn, đừng lộn xộn."

Anh nói tới nói lui nhưng không đẩy ra, cho nên Cung Tuấn bắt đầu được nước lấn tới, ôm Trương Triết Hạn đè xuống giường.

Hôm nay Trương tổng đi làm mặc âu phục xanh đậm phối với sơ mi trắng và cà vạt màu lam. Cung Tuấn liếm da thịt bên cổ anh, liếm đến yết hầu, cắn một ngụm. Hắn không cởi cà vạt nhưng lại muốn hôn xương quai xanh của Trương Triết Hạn, liền cắn xuống. Trương Triết Hạn im lặng cầm lấy đầu ngón tay Cung Tuấn đặt lên cà vạt: "Thấy cái nút này không? Đẩy ra."

Cung Tuấn làm theo, cà vạt sọc xanh được nới lỏng, hắn tiếp tục đè lên người anh, hạ thân chen vào giữa hai chân anh cọ xát lung tung.

Hai người đều không cởi quần áo, sau khi Cung Tuấn kéo cà vạt ra cũng không tiếp tục cởi áo sơ mi, Trương Triết Hạn bị hôn tới cứng lên, lại vướng quần áo trói buộc, anh sờ đầu Cung Tuấn, hắn hơi nhích người lên chống trán với anh.

"Tuấn Tuấn, ở đây không có bôi trơn."

Cung Tuấn trầm giọng ừm một tiếng, rải những nụ hôn nhỏ vụn lên mặt anh, một tay cởi thắt lưng của anh. Quần tây không dễ cởi, Cung Tuấn cũng không có kiên nhẫn, cởi thắt lưng xong liền sờ soạng thứ đó của Trương Triết Hạn, cách quần lót bắt đầu tuốt súng cho anh.

Cũng không phải tuốt thật, cùng lắm là cọ xát lên xuống. Tay Cung Tuấn rất lớn, lòng bàn tay vừa đụng vào thứ đó của Trương Triết Hạn liền đổi lấy một tiếng thở dốc, anh vô thức nhấc chân muốn quấn lên eo hắn. Tay trái của Cung Tuấn luồn vào quần lót của Trương Triết Hạn, nắm dương vật chậm rãi xoa nắn, móng tay của hắn được cắt tỉa cẩn thận, ngón tay lại thon dài, lúc tuốt cho anh năm ngón tay như đang nâng niu một tác phẩm nghệ thuật. Trương Triết Hạn nhìn thoáng bên dưới, thứ đó lại cứng thêm vài phần.

Hình như anh vẫn chưa nói anh đặc biệt thích tay Tuấn Tuấn, chỉ cần đôi tay đó đụng vào một cái Trương Triết Hạn sẽ không khách sáo mà cứng rắn ngay lập tức.

Hiện giờ bàn tay trắng nõn kia xẹt qua rãnh quy đầu, lướt xuống thân trụ, trêu đùa hai trái cầu ít khi chạm tới, lại trở về lỗ sáo. Trương Triết Hạn có thể cảm thấy một vòng cung ngứa ngáy kéo dài dưới bàn tay của Cung Tuấn, thứ đó của anh dựng thẳng như cây cột trụ. Cung Tuấn hôn lên khóe miệng anh, rồi lại kéo quần anh xuống.

Trương Triết Hạn ngoan ngoãn trút bỏ quần tây, cặp đùi trắng nõn run rẩy và vật đứng thẳng giữa hai chân đều lộ ra trước mặt Cung Tuấn. Trương Triết Hạn chậm chạp phát hiện rèm cửa sổ còn chưa kéo, anh có chút ngượng ngùng. Cung Tuấn nhìn thứ đó của anh không chớp mắt, sau đó cúi xuống hôn một chút.

Cung Tuấn quỳ gối cạnh mép giường, bắp chân Trương Triết Hạn thả xuống hai bên người hắn, còn đi tất màu trắng, mũi chân phải chạm tới mặt thảm nhưng không thể dùng sức. Cung Tuấn hôn quy đầu xong há miệng ngậm lấy thứ đó của anh, Trương Triết Hạn cảm nhận được khoang miệng nóng bỏng, hai tay anh nắm lấy tóc của Cung Tuấn kéo nhẹ.

Cung Tuấn dùng một tay giữ cả hai tay anh, một tay giữ đồ vật của anh để mình phun ra nuốt vào. Hơi thở của Trương Triết Hạn dồn dập đứt quãng, ánh sáng trắng trước mắt nhanh chóng biến thành kính vạn hoa sặc sỡ, khoái cảm khẩu giao từng tấc từng tấc dâng lên như thủy triều, Trương Triết Hạn cho dù hai tay bị giữ chặt vẫn muốn nắm tóc Cung Tuấn.

"Tuấn Tuấn... Tuấn Tuấn..."

Anh đang gọi tên Cung Tuấn, giữa những lần gọi là tiếng hít khí nho nhỏ, đồ của Trương Triết Hạn trong miệng Cung Tuấn trướng đến khó chịu, vì vậy anh bắt lấy cổ tay hắn: "Tuấn Tuấn muốn..."

Về phần muốn cái gì... Cung Tuấn nuốt đồ của anh vào sâu trong cổ họng, Trương Triết Hạn rên dài một tiếng, xúc cảm mềm mại và ướt át của cổ họng đã đột phá ranh giới cuối cùng. Cung Tuấn phun hết không khí trong miệng, hai cánh môi mút chặt lấy dương vật của anh, lại nuốt sâu mấy lần, Trương Triết Hạn rên rỉ càng gợi cảm, hai tay quơ quào túm tóc hắn.

Nhưng vẫn chưa bắn, chỉ còn một chút nữa

Cung Tuấn buông tay Trương Triết Hạn ra, đứng dậy ôm eo anh bế lên, còn mình ngồi ở mép giường để Trương Triết Hạn ngồi lên đùi.

Lúc Trương Triết Hạn bị người ôm vào trong ngực mặt đối mặt còn rất mờ mịt, đồ của anh đè vào bụng Cung Tuấn trướng tới phát đau.

Cung Tuấn cắn ngực anh, răng môi lướt qua nhũ châu của anh, Trương Triết Hạn muốn hôn hắn lại bị Cung Tuấn tránh đi, một tay của hắn không biết từ lúc nào đã sờ tới hậu huyệt, vừa chạm đến phiến da thịt kia, dương vật của anh bắt đầu có phản ứng, Trương Triết Hạn cọ về phía trước cố gắng nâng mông để ngón tay của Cung Tuấn đi vào dễ dàng hơn.

Cung Tuấn cũng cứng rắn, hai bạn nhỏ đụng đầu cũng không ai quản. Trương Triết Hạn ra sức cọ lên người Cung Tuấn, ngón tay của hắn vừa tiến vào một đốt thì không chịu động nữa, anh bất mãn tự mình ngồi về phía sau.

"Em mau vào..."

Trương Triết Hạn cắn vai hắn, Cung Tuấn vâng một tiếng quả nhiên đã đi vào một chút, nhưng vẫn không đủ, như vậy làm sao đủ. Trương Triết Hạn có chút dục cầu bất mãn, đôi mắt hàm tình lên án nhìn Cung Tuấn. Lúc ngón tay thứ hai của hắn sờ tới miệng huyệt anh cắn môi hắn, mông run run: "Vào đi..."

Ngón tay thứ hai đi vào, Trương Triết Hạn hôn Cung Tuấn một cái làm phần thưởng. Hai ngón tay có chút khó di chuyển, Cung Tuấn hơi nhíu mày, nghĩ đến lần đầu tiên hai người làm việc này hình như không bôi trơn, lúc ấy làm sao đi vào?

"Đừng nhíu mày."

Trương Triết Hạn không nhìn nổi dáng vẻ nhíu mày của Cung Tuấn, anh đưa tay vuốt phẳng nếp nhăn giữa hai lông mày của hắn. Cung Tuấn rướn người lên hôn anh, hai người hôn đến phát ra tiếng nước. Cung Tuấn sờ tinh dịch trên bụng mình, không có bao nhiêu, nhưng vẫn thăm dò phía sau bôi vào.

Sau khi mở rộng đã dễ dàng ra vào hơn nhiều, Trương Triết Hạn cũng bắt đầu hưởng thụ, hai ngón tay Cung Tuấn thật dài, tiến vào khuấy đảo kích thích khiến huyệt nhỏ của anh không ngừng kẹp chặt. Trương Triết Hạn cảm thấy Tuấn nhỏ bên dưới chọc vào bụng mình, liền tóm em trai mình cọ vào Tuấn nhỏ, tay của anh nhỏ hơn Cung Tuấn không thể cầm được của hắn, Trương Triết Hạn liền tóm hai bạn nhỏ vào cùng một chỗ cọ xát. Tay Cung Tuấn ở phía sau bắt chước động tác giao hợp ra ra vào vào, chẳng mấy chốc Hạn nhỏ đã không thể cầm cự.

Cung Tuấn lại cúi đầu hôn ngực anh, đầu lưỡi đảo quanh quầng vú, liếm liếm như cún con uống nước, huyệt nhỏ của Trương Triết Hạn bị khai phá đến ngập nước, cũng không hiểu tại sao lại như vậy, rõ ràng mới vừa rồi còn vừa chặt vừa đau. Anh cũng không đè nén dục vọng của mình, còn muốn Cung Tuấn thăm dò chỗ sâu hơn.

Cung Tuấn biết Trương Triết Hạn muốn gì, lại bỏ thêm ngón thứ ba, anh thở dốc một tiếng, tay kia của Cung Tuấn đè lên thắt lưng anh, để anh dán sát vào người mình.

Trương Triết Hạn vòng hai tay ôm cổ Cung Tuấn, ngồi trên đùi hắn ghé vào tai hắn nói gì đó. Tai Cung Tuấn lập tức đỏ lên, ba ngón tay cắm ngập vào huyệt nhỏ, Trương Triết Hạn hét lên một tiếng run rẩy bắn ra.

Cung Tuấn hơi sửng sốt, hắn không ngờ mình lại dễ dàng đâm trúng điểm mẫn cảm của anh như vậy. Hậu huyệt giống như muốn hút vào, thịt mềm từng tầng từng tầng quấn lấy ngón tay hắn. Cung Tuấn nuốt nước miếng, đột nhiên hắn thấy hơi ghen, ôm Trương Triết Hạn xoay người đè anh xuống giường, nâng chân của anh lên cắm vào.

Lần này Trương Triết Hạn hoàn toàn không chút để ý kêu lên một tiếng, sau đó liền cuống quýt che miệng, lườm hắn. Vẻ mặt Cung Tuấn rất vô tội nhưng động tác bên dưới lại vô cùng càn rỡ, hắn vừa vào đã bắt đầu cắm rút mãnh liệt, Trương Triết Hạn vừa bắn xong đầu óc váng vất, không chịu nổi có người buộc anh phát tình, chẳng mấy chốc lại có xuân triều nổi lên. Trương Triết Hạn thầm nghĩ hôm nay đến công ty uổng phí một chuyến rồi.

Uổng thì cho uổng đi, bọn họ lăn lộn ở phòng nghỉ hai lần, lần thứ ba Cung Tuấn đè Trương Triết Hạn xuống thảm chịch anh. Khu vực nghỉ ngơi của văn phòng này một mặt là cửa sổ sát đất có thể nhìn thấy cao ốc bên ngoài. Trương Triết Hạn bị làm nhũn người chỉ có thể hừ hừ, Cung Tuấn đẩy khe mông anh ra, nhìn huyệt nhỏ bị chịch đến phun đầy bọt trắng quanh miệng, hắn đột nhiên cúi người cứ như vậy cắm Trương Triết Hạn ôm người đứng lên.

Trương Triết Hạn không còn sức để đứng dậy, thứ đó của Cung Tuấn còn nhét trong mông anh, mỗi lần hít thở là một lần chịu kích thích, anh còn chưa biết Cung Tuấn muốn làm gì, cả người đã bị ép đến trước cửa sổ sát đất.

Trương Triết Hạn rùng mình một cái, do thân thể bị áp lên kính lạnh và do bị Cung Tuấn dọa sợ. Anh vội vàng ôm chặt eo hắn: "Tuấn Tuấn... Tuấn Tuấn đừng..."

Nháy mắt anh đã nói không ra lời, Cung Tuấn thật cao hứng vì mình lại khiến Trương Triết Hạn nhớ kỹ cuộc yêu này, dốc hết sức lực bắt nạt anh, hết cày cấy rồi lại tưới tiêu. Trương Triết Hạn lớn tiếng rên rỉ, trong lòng vừa sợ vừa sướng, khóe mắt rưng rưng, ngón tay ngón chân của anh đều cuộn lại, hậu huyệt co rút từng đợt, Cung Tuấn bị kẹp đến da đầu tê dại, cắn tai anh bắn ra.

Hai chân Trương Triết Hạn đều đang phát run, tinh dịch không ngậm được theo bắp đùi chảy xuống, đồ của Cung Tuấn trượt ra ngoài. Trước mắt Trương Triết Hạn đều là pháo hoa nở rộ, ánh sáng ngoài trời cũng không thể kéo thần trí của anh trở lại.

Cung Tuấn gọi Trương Triết Hạn một tiếng, không thấy anh đáp lời, hắn cho rằng anh đang tức giận, vội vàng kéo rèm cửa sổ bên cạnh, trước mắt Trương Triết Hạn đột nhiên tối sầm, anh tựa vào trong lòng Cung Tuấn, chỉ cảm thấy cả người dính nhớp, không thoải mái.

"Tắm cho anh."

Trương Triết Hạn khàn giọng nói một câu như vậy, Cung Tuấn ngoan ngoãn ôm anh vào phòng tắm. Khu nghỉ ngơi này được làm theo phong cách tối giản, phòng vệ sinh và phòng tắm ngăn cách bằng kính mờ. Cung Tuấn rút khăn tắm trải xuống sàn để Trương Triết Hạn giẫm lên sau đó tự mình đi điều chỉnh nhiệt độ nước.

Lần này tắm rửa rất nghiêm túc, Cung Tuấn chỉ thỉnh thoảng hôn anh một cái, Trương Triết Hạn có chút mệt mỏi nhưng cũng tò mò sao Cung Tuấn không mệt, chẳng lẽ hai người đàn ông làm chuyện này người ở dưới là mệt nhất?

Nhưng anh cũng không muốn nghĩ nữa, bây giờ anh chỉ muốn ngủ một giấc, muốn mát xa nữa tay nghề của Cung Tuấn rất được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro