Chương 2.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Du Du: " ......" TMD

Tề Phàm lắc eo ôm cô đi thay dép, sau đó cùng cô ngồi trên ghế sô pha, Giang Ninh đi thay quần áo, Tề Phàm một bên vuốt lông cho cô một bên quở trách Giang Ninh: " Cindy! Cậu xem cậu nuôi mèo kiểu gì vậy, người ta tốt xấu gì cũng là giống thuần chủng, là con mèo xinh đẹp hiểu không, cậu không những không trải lông cho mèo lại còn không cho nó ăn đúng giờ, thật là không có trách nhiệm."

Giang Ninh trợn trắng mắt: "Tớ mỗi ngày đều bận rộn như vậy! Có thể sao?"

Bạch Du Du thoải mái nằm ghé vào người của Tề Phàm, cô nghe được, Tề Phàm như một người bạn thân của Giang Ninh, cô liền đem hắn thành nữ nhân mà đối xử.

"Tên nó là gì ?!"

Giang Ninh im lặng một lúc " Ba tớ chưa nói, có khả năng là chưa đặt tên đi."

Tề Phàm khó có thể tin được nói: " TMD, tại sao có thể chưa đặt tên cho nó."

" Nếu cậu thích, có thể nuôi nó." Giang Ninh thay đồ ngủ, tùy tiện cuộn tóc lại, đi tới ngồi khoanh chân trên sô pha " Bà đây mỗi ngày đều bận muốn chết hơi đâu mà đặt tên cho nó."

" Nếu không thì chúng ta đổi công việc, câu đi làm chuyên viên trang điểm, tớ đi làm người đại diện của Lục Hàn Chi." Tề Phàm đột nhiên hứng thú bừng bừng nói.

" Nghĩ hay lắm." Giang Ninh trợn mắt nói

"Đương nhiên nghĩ hay rồi, tưởng tượng đến gương mặt của Lục ảnh đế, còn dáng người kia nữa, thật là, chậc chậc chậc." Tề Phàm hoa si nhìn tấm poster treo trên tường " Cậu không biết làn da anh ấy tốt đến thế nào đâu, thậm chí không cần dùng phần nền trang điểm, mấy tiểu thịt tươi làm sao có cửa để so sánh, anh ấy thật sự quá hoàn mỹ"

" Cậu lần đó trang điểm cho anh ấy, tại sao không nhân cơ hội sờ một chút?"

" Tớ làm sao dám." Tề Phàm lắc đầu " Người khác không nói, nhưng Lục ảnh đế là ai chứ ? Ngay cả ông chủ của Vân Tinh cũng không dám động, lần trước Dương Hân Nhiên vào phòng trang điểm mời hắn uống nước, Lục ảnh đế liền không muốn động, nhìn cô ta một cái, nói 2 từ, không, uống! Ôi mẹ ơi, cậu không biết ánh mắt lạnh nhạt kia đâu, tớ ở bên cạnh còn cảm thấy bản thân đông cứng."

" Cậu chính là có suy nghĩ làm việc xấu nhưng lại không có gan, bất quá tớ cùng hắn hợp tác nhiều năm như vậy, cũng không hiểu rõ hết được tính cách của hắn." Giang Ninh lắc đầu " Lần này Dương Hân Nghiên lại muốn bám vào hắn tạo scandal, thật là sớm muộn gì cũng đem mình vào đường chết."

Đời trước Bạch Du Du liền cả ngày ở trong phòng ngủ nghe các bạn cùng phòng nói về Lục Hàn Chi, đời này cũng vậy, nghe đến tên Lục Hàn Chi lỗ tai cũng sắp thành kén.

Tuy nhiên, đối với bát quái của Lục ảnh đế cô vẫn rất hứng thú nghe, nhàm chán lâu ngày như vậy , cuối cùng cũng phá lệ náo nhiệt một chút.

Tề Phàm đút cho cô từng viên thức ăn cho mèo một, một bên ôn nhu giúp cô vuốt lông, chỉ chốc lát Bạch Du Du đã mơ mơ màng màng buồn ngủ.

".... Em họ của tớ rất thích giống mèo này. Tớ cả ngày bận rộn công việc không thể chăm sóc mỗi ngày. Em họ tớ có thể làm được, nó đang đi thực tập ở công ty có khả năng muốn thi lên thạc sĩ, như vậy đi, tớ sẽ nuôi con mèo trước, sau đó xem em họ tớ như thế nào, bọn tớ có thể thay nhau nuôi."

Bạch Du Du liếc mắt một cái, tỉnh táo lại liền nghe thấy hai người họ nói chuyện đem mình đi.

Cô có chút bối rối.

" Được rồi, nếu ba tớ đến thăm tớ, tớ lại mang nó trở lại." Giang Ninh nhìn cô thương hại nói " Nó ở đây với tớ thật đáng thương, nếu có ngày bị chết đói cũng không biết."

Từ sau khi nghe Giang Ninh nói muốn đem cô đi,, Bạch Du Du liền bắt đầu buồn bã không vui.

Cô cũng có thể nhìn ra Giang Ninh lúc đầu cũng không có ghét cô, chỉ là không có tinh lực để nuôi cô, Tề Phàm nhìn qua cũng không tệ lắm, hắn sẽ không bạc đãi cô, nhưng chính cô cũng không nhìn được có chút buồn bực.

Giang Ninh có lẽ cảm nhận được cô không có tinh thần, trước khi đi còn phá lệ xoa đầu cô " Ngoan ngoãn nha, khi trở về chị liền mua thức ăn cho em."

Kết quả khi tan làm trở về thấy thức ăn cho mèo vẫn còn nguyên, con mèo cũng không có tinh thần nằm bất động trên sàn, Giang Ninh hoảng sợ " Đây là bị làm sao, sao lại tuyệt thực thế này ? Hay là bị bệnh rồi?"

Bạch Du Du đáng thương kêu một tiếng, cô thật sự là ăn không vào.

Giang Ninh lên mạng kiểm tra, cái gì cũng thấy.

Bạch Du Du vẫn là một con mèo nhỏ mới cai sữa, nhìn qua có chút nhỏ con, Giang Ninh thật lo lắng, ôm cô đút từng miếng thức ăn một, Bạch Du Du há miệng ăn hai miếng, lại cuộn tròn trong ngực Giang Ninh không nhúc nhích.

Giang Ninh cầm lấy di động chụp lại cô đang nằm cuộn tròn trên đùi đăng lên vòng bạn bè, nói: Con mèo nhà tôi tuyệt thực, phải làm như thế nào ?

" Mau đưa nó đi thú y xem thế nào" Tề Phàm lập tức gửi Wechat giọng nói: " Đừng hỏi nữa"

Giang Ninh trả lời hắn một câu, kết quả quay lại xem vòng bạn bè, đã thấy bình luận lên đến hơn một trăm.

Giang Ninh là người đại diện của Lục Hàn Chi, ở trong công ty cũng c địa vị cao, ở trong giới không thiếu nhất chính là các mối quan hệ, đương nhiên có lẽ bởi vì cái nghề này của cô. Sự riêng tư của cô cũng rất quan trọng, số Wechat cá nhân nên đăng cái gì, nên chặn ai, đều cần phải đặc biệt chú ý, bài đăng này thật ra cũng chẳng có gì quan trọng cả, có mấy ai mà không nuôi thú cưng đâu?

Bất quá không thể nghĩ tới bài đăng này vừa đăng lên liền nhận được nhiều sự quan tâm như vậy.

" Chị Cindy, đây là con mèo chị nuôi sao? Thật dáng yêu"

" Đây là con Ragdoll sao, nó làm sao vậy ? bị bệnh à * mặt cười*"

" Tôi có biết một bác sĩ thú y rất tốt, có cần giới thiệu không ? Để tôi gửi phương thức liên lạc"

Các nghệ sĩ, đồng nghiệp, bạn bè trong giới đều thích và bình luận. Giang Ninh không thể trả lời hết, cô chỉ chọn một số cái quan trọng và trả lời từng người một. Khi cô định tả lời bằng một câu cảm ơn vì đã quan tâm thì đột nhiên thấy ảnh đại diện của Lục Hàn Chi trong bình luận.

Lục Hàn Chi: Mèo của chị ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro