Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục Hàn Chi ra mắt quần chúng khi còn trẻ, anh đã gần như gây chấn động làng giải trí với gương mặt gần như hoàn hảo và khí chất bẩm sinh, sau đó khiến mọi người một lần nữa ngạc nhiên với cả năng diễn xuất thiên bẩm của mình trong bộ phim truyền hình đầu tiên...

Mặc dù đã nhận được một số ý kiến trái chiều vì được chú ý từ ngay lần đầu tiên ra mắt, nhưng sau bao nhiêu năm, Lục Hàn Chi vẫn luôn đứng trên đỉnh cao của sự nổi tiếng với kỹ năng diễn xuất và khí chất không ai có thể bì nổi.

Hiếm có hơn nữa, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào anh vẫn giữ được sự bình tĩnh của mình, chính vì vậy trong giới, người thích anh vẫn nhiều vô kể.

Giang Ninh hợp tác cùng anh nhiều năm, tự nhiên cũng biết được tính cách của Lục Hàn Chi, ngay đến chuyện riêng tư, anh cũng giữ thái độ lạnh lùng như vậy.

Bình thường anh cũng không phát lên vòng bạn bè, ngay cả Weibo cũng do Giang Ninh tự mình xử lý, càng đừng nói đến bình luận. Có lần một người bạn đã nói đùa rằng nếu anh ta được Lục Hàn Chi like thì còn khó hơn cả giành giải Oscar.

Nếu như có việc gì đều là nhắn tin, Lục Hàn Chi cũng không thích xem vòng bạn bè, cho nên khi Giang Ninh nhìn thấy bình luận của anh liền sửng sốt, nhưng vài giây sau đã khôi phục trả lời bình luận của anh " Đúng vậy, là mèo của chị"

Thật lạ lùng !

Giang Ninh lại nhìn chằm chằm thông tin trên vòng bạn bè, không thể để ý đến con mèo đang nằm trên đùi mình, đợi hơn nửa tiếng vẫn không thấy Lục Hàn Chi hồi âm, mãi đến khi mắt trở nên mỏi, Giang Ninh mới thầm mắng bản thân thật ngốc nghếch, Lục Hàn Chi sao có thể hồi âm, nếu có việc gì, anh sẽ gửi tin nhắn ngay.

Bạch Du Du chắc chắn không biết rằng Lục Hàn Chi đã bình luận về bức ảnh của cô, còn làm cho Giang Ninh kinh ngạc một lúc lâu.

Cô thật sự có chút không thoải mái.

Vốn dĩ cô còn tưởng rằng có thể an an ổn ổn sống cũng Giang ninh, tuy rằng ở với Tề Phàm cũng chẳng có gì là không tốt, nhưng cô cũng không phải là một con mèo thật, còn chưa đến hai ngày đã bị mang đem cho, nghĩ tới nghĩ lui lại cảm thấy trong lòng khó chịu.

Giang Ninh ngày hôm sau gọi cho ba cô, muốn ông trông giúp con mèo một ngày, nhưng trùng hợp ba cô lại đi công tác để bàn việc, Giang Ninh miễn cưỡng kiểm tra tình trang của Bạch Du Du trước skhi đi làm rồi xoa đầu cô " Ngoan, ăn chút gì đi"

Bạch Du Du vẫn không có tinh thần, cô vốn dĩ không thích ăn thức ăn cho mèo, tâm trạng không tốt lại càng nuốt không trôi, miễn cưỡng ăn hai miếng uống chút nước liền không muốn ăn nữa.

Lại một ngày ở nhà một mình, hôm nay Giang Ninh về sớm hơn một chút, thấy Bạch Du Du vẫn không có tinh thần, Giang Ninh quyết định ngày mai đưa cô đến bệnh viện thú cưng.

Hôm nay có quá nhiều việc, việc phiền lòng cũng không ít, Giang Ninh thật mệt mỏi, vừa định tắm rửa nghỉ ngơi, điện thoại lại vang lên.

Cô nhìn lướt qua điện thoại rồi lập tức nhấc máy " Alo, Hàn Chi, có chuyện gì vậy?"

Là Lục Hàn Chi gọi điện thoại ?

Bạch Du Du nâng cao tinh thần.

Cô tuy rằng không phải là fan của ảnh đế, nhưng đầu dây bên kia là Lục Hàn Chi, làm gì có người con gái nào lại không thèm để tâm.

" Chị biết, Lăng Tổng bên kia chị đã nói qua rồi.... Trợ lý mới của em chị vẫn đang chọn mấy ngày nữa liền nhờ mấy người A Tạch..... Ngày mai chị sẽ sắp xếp hoàn hảo, em chú ý nghỉ ngơi đi, đúng rồi, sáng ngày mai chị sẽ đem mèo đi bệnh viện kiểm tra một chút..."

Bạch Du Du nghe liền có chút kích động, tuy chỉ là trò chuyện qua điện thoại, nhưng cô vẫn cảm giác cuối cùng cũng có thể gần nam thần thêm 1 chút!

Giang Ninh đảo mắt liền nhìn thấy con mèo trắng như tuyết ngồi ngay ngắn trên sô pha, dùng đôi mắt màu xanh sáng ngời tràn đầy tinh thần nhìn chằm chằm vào cô, không khỏi khẽ cười " Không có gì, con mèo nhỏ nhà chị có chút nũng nịu, có thể là vừa xa mẹ không thích ứng được hoàn cảnh mới."

Bạch Du Du từ đời trước đến đười này một chút nũng nịu cũng không có một phân quan hệ, nhưng là nghe thấy Giang ninh nhắc đến mình với nam thần, vẫn không nhìn được kêu một tiếng, ngước đôi mắt xinh đẹp nhìn lên.

Giang Ninh nói "Là một con Ragdoll mới cai sữa, trông rất đáng yêu...."

Đúng vậy, người ta thật đáng yêu, nên khen nhiều hơn với nam thần!

Đáng tiếc Giang Ninh cúp máy sớm.

Sáng ngày hôm sau, Giang Ninh vẫn còn lo lắng nên định đưa Bạch Du Du đến bệnh viện thú cưng, nhưng cô vừa lái xe ra khỏi gara liền nhận được một cuộc gọi, " Tôi biết rồi, tôi sẽ lập tức đến công ty, để ý hắn, đừng để hắn làm ra sự việc gì."

Giang Ninh nói xong cúp điện thoại, nhíu mày nói: " Cái tên Nhan Tử Hàng, thế nhưng lại tìm phiền phức đến."

Nhan Tử Hàng? Bạch Du Du khẽ giật lỗ tai, có phải là tiểu thịt tươi vừa mới xuất đạo không ?

Bạch Du Du nghĩ nghĩ, hình như là một thiếu niên trẻ tuổi đẹp trai, nhưng mấy năm nay làng giải trí chính là không thiếu nhất những người như vậy, cô cũng không nhớ rõ trông như thế nào.

Tuy nhiên, nhan sắc của Lục Hàn Chi lại có thể nhớ rõ, rốt cuộc, vẻ đẹp của Lục Hàn Chi chính là nhìn thoáng qua cũng thấy kinh diễm khó thể quên.

Bạch Du Du có thể cảm nhận được tâm trạng của Giang Ninh lập tức xấu đi sau khi nghe cuộc điện thoại đó, hiển nhiên phía Nhan Tử Hàng đã xảy ra chuyện buộc cô phải thay đổi kế hoạch và lái xe đến công ty.

Nhà Giang Ninh cách công ty không xa, không đến nửa tiếng đã đến bãi đỗ xe của công ty.

Nơi này hẳn là tồng bộ của tập đoàn truyền thông Vân Tinh.

Bạch Du Du cả người kích động.

Vân Tinh là tập đoàn truyền thông hàng đầu trong ngành giải trí Trung Quốc, ngoài Lục Hàn Chi còn có rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng khác trong công ty. Giang Ninh đã có kinh nghiệm rất nhiều năm lăn lộn trong giới mới có được như ngày hôm nay, là người đại diện của Lục Hàn Chi, ở công ty cũng có một chỗ đứng nhất định, Bạch Du Du là thú cưng của người đại diện này cũng cảm thấy thật tự hào.

Chỉ tiếc, cô sắp không còn được là mèo của Giang Ninh nữa rồi.

Nghĩ tới Giang Ninh sẽ sớm đem cô cho người khác, tâm trạng phấn khích của Bạch Du Du không khác gì quả bóng bị chọc thủng.

Giang Ninh bước xuống xe đi được mấy bước, cô chợt nhớ đến con mèo vẫn còn trong xe,, cô do dự một lát liền nhấc cái lồng ra khỏi ghế sau xe.

Lúc Giang Ninh mang con mèo vào công ty, tất cả mọi người đều kinh ngạc, trong thang máy có một nữ minh tinh trẻ tuổi cùng trợ lý, mới vừa cùng chào hỏi với Giang Ninh liền nhìn thấy trong tay cô xách cái lồng sắt, liền lập tực bị hấp dẫn " Chị Cindy, đây là con mèo của chị a."

" Đúng vậy" Giang Ninh cười nói

" Chị Cindy, nó tên là gì vậy?"

" Uhm...."

Giang Ninh lúc này mới nhớ tới cô vẫn chưa đặt tên cho con mèo, cô đang nghĩ ngợi, đột nhiên nhìn thấy ở phía đối diện có trợ lý mang theo túi quảng cáo bánh trôi, liền cười nói: " Gọi là Bánh Trôi Nhỏ, dễ thương."

" Thật dễ thương!"

Bạch Du Du "....."

Vậy nên tên mới của cô được quyết định đơn giản và tùy tiện như vậy sao ?

Mặc dù tên Giang Ninh đặt cũng rất bình thường, nhưng so với cái tên siêu cấp tùy tiện của chủ cửa hàng vật nuôi thì tốt hơn nhiều, Bạch Du Du không có ý kiến gì.

Cho dù kể cả có ý kiến đi chăng nữa cũng không có cách nào.

Bức ảnh mà Giang Ninh đăng trên vòng bạn bè thực sự rất nổi tiếng, bất cứ ai quen biết cô đều biết rằng cô có một con mèo Ragdoll thuần chủng xinh đẹp.

Đừng nói trong công ty những người mới đến, những người có tiếng đều muốn cùng cô tạo quan hệ tốt, Giang Ninh một đường đến công ty, ai thấy cô cầm theo lồng sắt đều không nhịn được muốn hàn huyên dăm ba câu.

Khi đến văn phòng, sắc mặt của Giang Ninh trầm xuống, nụ cười trên mặt cũng không còn.

Cô đưa Bạch Du Du cho trợ lý Tiểu Chu " Tiểu Chu, Nhan Tử Hàng đâu ?"

" Bị Lăng tổng kêu đi rồi." Trợ lý Tiểu Chu nói: " Lăng tổng giận rồi."

Giang Ninh xoay người đi

Tiểu Chu nhìn Bạch Du Du trong lồng sắt, thấy cô cuộn tròn người lại vẻ mặt vô tội, cô rất muốn đến phòng làm việc của Giang Ninh, trên đường đến đây cũng có rất nhiều đồng nghiệp đến vây xem.

" Thật là một con mèo xinh đẹp! Nó tên là gì?"

" Nó tên là Bánh Trôi Nhỏ." Tiểu Chu ôm ngực nói " Ôi mẹ ơi, trái tim của con bị sự đáng yêu này làm cho tan chảy rồi."

Bạch Du Du nằm trong lồng bị mọi người vây xem, liếc mắt một cái liền nhìn thấy một minh tinh có chút quen mắt, nhất thời đôi mắt sáng lên, vươn móng vuốt ghé vào nơi đó nhìn chằm chằm.

Một lúc sau, có lãnh đạo đi tới, mọi người cũng không dám cười đùa nữa, Tiểu Chu liền đem Bạch Du Du vào phòng làm việc.

" Thả ra một lúc chắc sẽ không sao đâu? Ngươi ngoan ngoãn đừng đi tiểu bậy nhé."

Sẽ không đâu, người ta vốn là một con mèo nhút nhát ưa sạch sẽ mà !

Bạch Du Du ngoan ngoãn kêu meo một tiếng.

Tiểu Chu thấy cô thật sự ngoan ngoãn, liền đem cô đến đặt trên ghế sô pha, cho cô một chút nước.

" Tiểu Chu đâu?"

Bên ngoài có người gọi một tiếng, Tiểu Chu lên tiếng, do dự dặn dò Bạch Du Du: " Ngoan ngoãn nhé, chị Cindy lát nữa sẽ quay lại, đừng có nghịch ngợm nhé!"

Bạch Du Du nằm trên sô pha lắc lắc đuôi nhỏ, Tiểu Chu thấy cô bộ dáng lười biếng muốn đi ngủ, yên tâm rời đi.

Tiểu Chu vừa đi, Bạch Du Du lập tức từ trên sô pha đứng lên cẩn thận nhảy xuống.

Tuy rằng cô hiện tại chỉ là một con mèo, tuy rằng có móng vuốt thịt thật mềm mại, cùng thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng, nhưng lá gan của cô vẫn rất nhỏ.

Phòng làm việc thật rộng rãi, trên tường treo đầy poster của các nghệ sĩ, Bạch Du Du tò mò nhìn xung quanh, chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng động, liền nhanh chóng núp vào góc sô pha.

Cánh cửa bị đẩy ra, tiếng bước chân và lời nói càng trở nên rõ ràng.

" Cuộc họp bắt đầu lúc 10h, Cindy hiện đang giải quyết công việc của Nhan Tử Hàng, một lúc nữa sẽ đến."

" Ừ."

Bạch Du Du nghe thấy có người ừ một tiếng, cảm giác thật quen tai.

Cô tò mò lộ đầu ra nhìn.

Hai người đàn ông bước vào, một người mặc vest quay lưng lại, người kia bước đến bên cạnh chiếc ghế bên cửa sổ kiểu Pháp ngồi xuống, Bạch Du Du chỉ nhìn thấy đôi chân dài thẳng tắp và đôi giày da không tì vết.

Cô có cảm giác người này nên là một ngôi sao còn người đứng hẳn là người đại diện hoặc trợ lý.

Bạch Du Du nỗ lực ngẩng đầu muốn nhìn rõ hơn, lúc này người quay lưng lại nói " Đây là lồng sắt cho vật nuôi đi? Chị Ninh mang con mèo của chị ý tới?"

Người đàn ông trên ghế sô pha nghe vậy quay đầu lại, tình cờ vừa lúc Bạch Du Du đang lén lút lấp ló nhìn trộm.

Khoảnh khắc nhìn rõ người, cả người cô như bị điện giật, xung quang tràn đầy chữ mẹ nó bay bổng.

Chết tiệt, sao cô lại có cảm giác cô nhìn thấy Lục Hàn Chi chứ ?

Đốidiện! Ảnh đế!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro