Chương 3: Vì sinh hoạt mà phấn đấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ba tuần sau, Aliya đúng giờ xuất hiện ở phòng kiểm tra định kỳ khoa phụ sản, bác sĩ còn đặt dụng cụ nghe bên tai cô, nghe tiếng 'thịch, thịch' nho nhỏ, Aliya cảm thấy trái tim trống rỗng của mình lập tức được lấp đầy, khoảnh khắc đó, cô rơi lệ đầy mặt.

Nếu đã quyết định giữ lại đứa nhỏ này, cô phải lên kế hoạch một lần nữa. Giống như Lâm đã nói, nếu quyết định, phải lập tức hành động, không được hối hận!

Lúc trước ở công ty, vì tăng công trạng và doanh số, cô luôn liều mạng công tác, tăng ca chỉ là chuyện thường ngày. Nhưng, hiện tại đặt đứa nhỏ lên hàng đầu, cô đang tận lực giảm bớt lượng công việc, mỗi ngày đúng giờ đi làm, đúng giờ tan tầm, cố gắng ăn uống điều độ dinh dưỡng, lúc trước vì tiết kiệm, Aliya có thể ăn khoai tây cả một tuần, nhưng hiện tại thì không được, cô phải ăn vì con.

May mắn công ty cô nằm gần một trạm trung chuyển chuyên cung cấp hàng hóa cho siêu thị, dùng hai bao thuốc lá và một chai Brandy, Aliya thành công tiến vào trạm trung chuyển chọn lựa một ít rau dưa loại hai không thể đặt lên giá siêu thị. Mỗi tuần, Aliya đều tới bến tàu ít nhất một lần, nơi đó có một ít đồ thủy sản tươi ngon giá rẻ, cô không mua nổi thịt bò, nhưng cô cần ăn đạm, phải cân đối dinh dưỡng!

Bánh mì là món chính, Aliya mua bột mì về nhà dành thời gian tự mình làm, như vậy vừa bảo đảm vệ sinh vừa tiết kiệm chi phí.

Cho dù đã lo nghĩ cân đối nhiều mặt như vậy, khoảng thời gian này sinh hoạt của cô vẫn tương đối túng quẫn, không phải là tiền lương không đủ dùng, chỉ là cô còn phải tích cóp chi phí để dùng trong thời gian nghỉ sinh sản và cho con bú.

Cẩn thận tính toán, Aliya quyết định thừa dịp này trở về trường học xử lý thủ tục, lĩnh bằng tốt nghiệp đại học, thuận tiện bán đi số cổ phiếu, chứng khoán Joey đưa cho mình, hiện tại công ty của hắn ta đang trên đà phát triển, giá cả chắc cũng khá tốt, theo Aliya phỏng đoán, hẳn phải được khoảng ba mươi ngàn bảng Anh, cộng với tiền lời từ những lần đầu tư do Lâm chỉ đạo mấy năm trước và tiền lương tích lũy thời gian qua, hẳn là có thể ứng phó đến khi đứa nhỏ này tròn một tuổi.

Xử lý xong đám cổ phiếu, Aliya trở lại London, việc đầu tiên cô làm là bán sạch số châu báu trang sức Joey đưa tới, sau đó đầu nhập toàn bộ vào thị trường chứng khoán.

Từ khi Aliya còn nhỏ, Lâm đã dạy cô một ít tri thức phương diện tài chính và kinh tế, khi cô tròn mười lăm tuổi, Lâm bắt đầu hướng dẫn Aliya đầu tư vào thị trường cổ phiếu, "Cổ phiếu tuy không ổn định, nhưng kiếm tiền mau!" Lâm nói vậy đấy, đồng thời còn đưa ra một vài cổ phiếu yêu cầu Aliya nhất định phải nhớ thật kỹ, nói cho cô những cổ phiếu này là loại ổn kiếm, nếu có cơ hội thì phải trường kỳ kiềm giữ......

Do đó trong quãng thời gian học đại học, khi hầu hết bạn học nằm trong tình trạng nghèo rớt mùng tơi, thậm chí lưng đeo khoản nợ khổng lồ, Aliya đa nghiễm nhiên trở thành một tiểu phú bà, chỉ là cô kín đáo không cho người khác biết mà thôi.

Thời tiết dần dần nóng bức, bụng Aliya cũng càng ngày càng lớn, đến khi mặc quần áo cỡ lớn nhất cũng không thể che khuất, cô phát hiện ngày càng nhiều đồng nghiệp đưa lưng về phía mình khe khẽ nói nhỏ, cô không thèm để ý, người là vậy đấy, luôn luôn chú ý vào những người hoặc những chuyện khác biệt với mình, điều này cô đã được thể hội rõ ràng trong gần hai mươi năm cuộc đời, từ khi quyết định giữ lại đứa nhỏ này cô đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý đối mặt kiểu dư luận như thế rồi.

Huống chi  ở trong công ty Aliya cũng không phải kẻ cô độc, từ khi mới tiến vào công ty, Aliya đã có ý thức kết giao mấy người bạn, giống như khi ở trong trường nội trú, bề ngoài mỹ lệ ngọt ngào, lời nói và cử chỉ thanh nhã luôn giúp cô thu hoạch được một vài quan hệ hữu nghị khá thâm hậu, giống như Charleen và Lisa.

"Aliya, Aliya," sáng sớm tới công ty, thư ký Tổng giám đốc Lisa ôm một chồng văn kiện thật dày vừa bupcsw nhanh tới vừa vẫy vẫy Aliya, ý bảo cô mau qua đây.

Vừa thấy được dáng vẻ này của Lisa, Aliya suy đoán có lẽ là cô ấy biết được một vài tin tức mới, mà tin tức này nhất định có liên quan đến chính mình.

Hai người tách khỏi dòng người đang vội vàng bước lên thang lầu, Lisa đang muốn khép lại cánh cửa lối thoát hiểm thì Aliya ngăn cản cô, mở toang cả hai cánh cửa, nhìn Lisa nhướng nhướng mi, xoa xoa cái bụng tròn xoe mà nói: "Thằng bé cần dưỡng khí."

"Thằng bé? Là bé trai sao?" Lisa quả nhiên bị dời đi lực chú ý, thành kính sờ sờ bụng Aliya, vui mừng reo lên.

"Đúng vậy, hôm qua kiểm tra định kỳ bác sĩ đã nói cho mình, rất tuyệt phải không?" Cúi đầu xoa xoa bụng nở nụ cười ôn nhu, khuôn mặt Aliya vốn đã xinh đẹp bắt mắt, nay lại tràn ngập tình mẹ nhu hòa làm cô như tản ra một vầng sáng thánh khiết.

Lisa không tự chủ được mà cười theo Aliya, nhưng thực mau vẻ mặt cô trở nên trầm trọng không ít, nhớ đến tin tức mình nghe được, cô do dự không biết nên nói với Aliya thế nào.

Từ thái độ của Lisa, Aliya đoán được tin tức này có lẽ không quá tốt, cô dùng ánh mắt ôn hòa cổ vũ Lisa, ý bảo cô ấy cứ việc nói, cô có thể chịu đựng được.

Lisa quay đầu trộm nhìn nhìn phía sau lưng, thấy không có người chú ý tới nơi này, cô mới bước tới gần Aliya lặng lẽ nói: "Chiều hôm qua, Tổng giám đốc gọi Trưởng phòng Nhân sự lên trò chuyện," dừng một chút, Lisa muốn tìm từ ngữ thích hợp, nhưng loại tin tức này có nói uyển chuyển đến đâu vẫn là không tránh được sự thật ti tiện, cô liền đơn giản nói thẳng ra: "Mình nghe được Tổng giám đốc nói với Trưởng phòng Nhân sự, kêu ông ấy nghĩ cách làm cậu chủ động từ chức, công ty không muốn gánh vác tiền lương cho một công nhân hơn một năm không thể công tác, nhưng điều này bọn họ không thể chủ động đưa ra, cho nên chỉ có thể buộc cậu từ chức, Aliya, cậu nhất định phải cẩn thận."

Aliya trong lòng trầm xuống, quả nhiên, sự tình cô lo lắng nhất vẫn xảy ra, tuy pháp luật hiện hành quy định không thể sa thải thai phụ, nhưng mà một ít công ty nhỏ vì tiết kiệm phí tổn hoặc là không muốn đeo gánh sẽ nghĩ cách làm công nhân mang thai phải tự đâm đơn từ chức. Mỉm cười cảm tạ Lisa, Aliya giấu thân mình trong góc khuất phía dưới thang lầu, cô lẳng lặng đứng dựa vào tường, hắc ám có thể giúp đầu óc cô thanh minh hơn.

Aliya nghĩ đến Charleen, cô ấy là trợ lý ở phòng nhân sự, cô quyết định hiện tại liền đi tìm Charleen tâm sự, thuận tiện gõ định bữa tối hai ngày sau.

Có lẽ giám đốc đã hạ quyết tâm, nhưng chỉ cần chưa tuyên bố quyết định chính thức, Aliya vẫn còn cơ hội tranh thủ một kết quả tốt hơn.

Charleen là một người tâm tư mẫn cảm, cô thích sưu tầm búp bê Barbie, thích nhất là phiên bản tóc vàng mắt xanh, mà khi Aliya tóc vàng mắt xanh, da thịt trắng nõn non mềm nhìn không ra lỗ chân lông tiến vào công ty, Charleen liền tỏ ra rất hứng thú với cô.

Đối với tình hữu nghị, Aliya tự nhiên sẽ không cự tuyệt.

Bữa tối rất tuyệt, đặc biệt là món điểm tâm ngọt, làm Aliya và Charleen khá hài lòng.

Hai người trao đổi tin tức, Charleen nói cho Aliya, cấp trên đã ám chỉ có ý định điều Aliya khỏi nơi tiền lương cao nhất là phòng tiêu thụ, hiện tại công ty có ba chức vị còn trống, đầu tiên là nhân viên tiếp tân, thứ hai là quản lý hàng hóa trong một kho hàng khá xa trụ sở công ty, vị trí cuối cùng là một ghế nhân viên thuế vụ trong phòng tài vụ.

Trong ba chức vị này, quản lý kho hàng tiền lương thấp nhất, hoàn cảnh công tác cũng kém nhất, có thể bỏ qua; mà nhân viên thuế vụ lại là một trong những nòng cốt của công ty, tiền lương cao, nhưng lại yêu cầu tư lịch và bằng cấp khá khắt khe, hơn nữa, hồi tháng 5 đã có một nhân viên thuế vụ đi ăn máng khác, rất nhiều người đều đang nhìn chằm chằm cương vị này; mà như Charlie suy đoán, cấp trên của cô ấy có ý điều Aliya đến vị trí tiếp tân, tiền lương tuy không cao như hiện tại, nhưng công tác cũng nhẹ nhàng hơn, chỉ cần tiếp nhận điện thoại và truyền một ít văn kiện tới các phòng ban là được, hơn nữa Aliya thật sự rất xinh đẹp, cho dù là thai phụ thì cũng là một thai phụ xinh đẹp, làm tiếp tân chỉ cần vậy là đủ rồi.

Nghe Charleen nói, Aliya thở phào nhẹ nhõm, xem ra ngài Houston (cấp trên của Charleen) không bất cận nhân tình như Tổng giám đốc, ông ấy còn để lại một ít đường sống, chứ nếu trực tiếp an bài đi làm quản kho....... Cảm tạ thượng đế, cảm tạ ngài Houston tốt bụng!

Nhưng Aliya thực sự không muốn đi làm bình hoa, đã có một cái ghế trống đáng giá chờ mong, còn không cố gắng tranh thủ?

"Cái gì?" Charleen giật nảy người, cái muỗng trong tay rớt xuống mà cũng không phát giác, cô trừng lớn đôi mắt nhìn chằm chằm Aliya, đề cao âm lượng nói: "Cô muốn vào phòng tài vụ?"

"Nga, thân ái, nhỏ giọng." Aliya vội vàng quay sang mỉm cười tạ lỗi mấy vị khách bàn bên.

Nếu không phải đang ngồi cách cái bàn, Charleen thiếu chút nữa đã lao lên tóm vai Aliya lắc lắc, cô mặc kệ cái muỗng, hạ giọng hỏi: "Cô xác định? Cô không nhớ đó là đâu sao? Là phòng tài vụ!!! Ở đó yêu cần chứng chỉ và bằng cấp!!!"

"Nga, tôi biết, Charleen thân ái, tôi đương nhiên biết phòng tài vụ yêu cầu cái gì, nhưng mà, chẳng lẽ tôi không thể có? Cô phải hiểu một điều, không phải tất cả những cô gái tóc vàng hoe đều không yêu học tập, thành tích toán học của tôi tương đối tốt nha." Aliya nhìn Charleen nghịch ngợm chớp chớp mắt.

"Nga," Charleen đã bình tĩnh lại, thong dong ưu nhã hơi ngả lưng tựa vào ghế, nhìn Aliya thở dài một hơi, "Một cô nàng giảo hoạt, nhưng tôi thích. Tôi thực sự yêu cô mất thôi. Tôi rất thích phụ nữ có dã tâm, đặc biệt là những cô nàng thông minh xinh đẹp."

"Thật vậy sao, Charleen thân ái? Robert sẽ đau lòng muốn chết." Aliya chậm rì rì ăn một muỗng bánh kem, hướng về phía Charleen mỉm cười vũ mị. (Robert là bạn trai của Charleen)

Đối mặt Aliya tươi cười, Charleen ôm ngực hô: "Thượng đế trên cao, con nên làm gì bây giờ, xin ngài hãy chỉ dẫn cho con, con cảm thấy trái tim mình đã bị cướp đi rồi, nga, Robert thân ái, anh hãy tha thứ cho em, một nửa trái tim em vẫn là của anh."

Aliya ôm bụng cùng Charleen cười đến ngửa tới ngửa lui.

"Nga, thiên sứ mỹ lệ, vì cục cưng trong bụng cô, tôi còn có thể tiết lộ thêm một tin tức nho nhỏ nữa." Charleen giơ ly rượu lên chậm rãi chao đảo, thản nhiên nói.

"Hửm?" Aliya nhướng mày dò hỏi.

"Phu nhân Houston cũng đang mang thai, hai ngày một lần, chỉ cần thời tiết sáng sủa cô ấy sẽ tới công viên Regent tản bộ, chúc cô may mắn, cô nàng tóc vàng thông minh minh giảo hoạt." Charleen làm mặt quỷ nâng chén kính Aliya.

Hai người ăn ý cụng ly, Aliya từ trên người Charleen thấy được bóng dáng một cô gái thường đi theo Silvia ― Sally, cô ấy là người rất thông minh, am hiểu sưu tập các loại tin tức, không chỉ cung cấp tin tức cho Silvia, cô ấy còn có thể bán tin cho bất cứ kẻ nào, chỉ cần thù lao hợp lý. Aliya cũng từng mua tin tức từ cô ất khá nhiều lần, nhằm tránh né những âm mưu trả thù của Silvia.

Mục đích của Charleen là gì, Aliya còn không rõ ràng lắm, nhưng nếu cô ấy có thể cung cấp cho mình vài loại tin tức cùng sự trợ giúp nho nhỏ không tổn hại lợi ích, vậy trên người mình chắc chắn có điều gì đó mà  Charleen muốn, thứ Aliya có thể làm hiện tại chỉ là chờ đợi mà thôi.

..................................

Cuối tuần, ánh mặt trời thực sáng lạn, thậm chí còn hơi nóng nực, nhưng Aliya hoàn toàn không để bụng, cô chỉ mang theo một cái mũ che nắng liền ra cửa, ánh mặt trời London thực trân quý, cô không muốn bỏ lỡ.

Công viên Regent rất lớn, nhưng Aliya cũng không cần tiêu tốn quá nhiều thời gian để tìm được nhóm thai phụ của phu nhân Houston.

Charleen đã cho cô xem qua ảnh chụp của phu nhân Houston, cô ấy cũng sở hữu một mái tóc vàng kim óng ánh giống Aliya, trên mặt có chút tàn nhang, đang ngồi vừa chuyện phiếm với vài vị thai phụ khác vừa trông chừng đám nhỏ đang chơi đùa cách đó không xa, cô ấy có vẻ rất vui, còn thường thường phát ra tiếng cười sang sảng, có thể thấy được cô cũng là người tính tình rộng rãi phóng khoáng.

Aliya không sốt ruột đi qua, cô đỡ eo nhàn nhã tản bộ trên đường nhỏ băng qua trước mặt nhóm thai phụ, khi đi qua chỗ họ đang ngồi, ánh mắt cô chạm vào mắt một vị phu nhân trẻ tuổi có mái tóc đỏ rực, Aliya khóe miệng cong cong, thân thiết gật đầu coi như chào hỏi, vị phu nhân tóc đỏ kia liếc bụng Aliya, cũng hướng về phía cô cười cười, sau đó lại quay đầu tiếp tục tán gẫu cùng người phụ nữ bên cạnh.

Aliya tiếp tục đi tới trước, theo đường nhỏ quẹo vào dưới bóng cây, ngồi xuống lấy ra khăn giấy trong bao lau mồ hôi, sau đó hứng thú ngắm nhìn đám trẻ con đang chơi đùa trong đụn cát lân cận, thỉnh thoảng lại  che miệng phát ra từng đợt tiếng cười trong trẻo.

Ở công viên ngây người một hồi lâu, trừ bỏ một cái liếc mắt vừa rồi, cô không hề tiếp xúc với phu nhân Houston thêm lần nào nữa, chẳng qua khi chuẩn bị về nhà, cô 'thực trùng hợp' gặp được phu nhân Houston tay dắt đứa con nhỏ, đĩnh bụng đứng ở cổng công viên mua kem.

Aliya đi qua, đứng cạnh phu nhân Houston, lấy ví tiền, nói: "Cho tôi một cây kem vị chanh."

"Nga, vừa rồi tôi đã nhìn thấy cô, cô cũng ở công viên tản bộ sao?" Bên tai Aliya vang lên một thanh âm nhiệt tình, cô khẽ cong khóe miệng, rồi xoay người ra vẻ kinh ngạc nhìn phu nhân Houston, tỏ ra hơi bối rối, nói: "Nga, đúng vậy, đúng vậy, xin hỏi ngài là?"

"Vừa nãy, ở đụn cát bên kia, cô nhớ rõ sao? Mấy người chúng tôi ngồi với nhau? Cô còn cùng Elizabeth chào hỏi nữa." Phu nhân Houston vui vẻ nói.

"Nga," Aliya bừng tỉnh đại ngộ, "Đúng vậy, đúng, tôi nhớ ra rồi, thì ra cô ấy tên Elizabeth a, mái tóc thật xinh đẹp làm sao! Tôi nhịn không được nhìn thêm vài lần, từ nhỏ tôi đã mơ ước có một mái tóc đỏ rực xinh đẹp như thế, giống Anne Shirley(*). Hy vọng cô ấy không để bụng."

(*) Nhân vật chính trong tiểu thuyết 'Anne tóc đỏ dưới Chái nhà xanh', là một cô bé mồ côi có mái tóc đỏ rực xinh đẹp, tính tình hay mơ mộng, thích sự lãng mạn và thường gây rắc rối.

"Đương nhiên không, nếu cô ấy nghe được nhất định sẽ rất vui vẻ, Elizabeth luôn tự hào về mái tóc của mình. Cô mang thai mấy tháng rồi? Hình như không khác tôi là mấy." Phu nhân Houston vuốt ve bụng nói.

"Hai mươi lăm tuần, bác sĩ kiến nghị tôi ra ngoài tản bộ nhiều một chút, sẽ rất tốt cho đứa nhỏ."

"Nga, đúng đúng, khoảng thời gian này nên tản bộ nhiều hơn, như vậy mới có sức lực. Một ngày đi khoảng một giờ là được, tốt nhất là thời điểm mặt trời xuống núi, như vậy sẽ không quá nóng bức. Nga, hy vọng cô đừng để bụng, tôi chỉ là......"  Dường như cảm thấy chính mình đang xen vào việc người khác, phu nhân Houston vội vàng xin lỗi.

"Không sao, không sao đâu," Aliya vội vàng xua tay nói, "Tôi còn phải cảm ơn cô ấy chứ, tôi còn ước gì cô nói nhiều thêm một ít nữa, đây là lần đầu tiên tôi mang thai, rất nhiều chuyện còn chưa có kinh nghiệm, luôn có chút lo lắng mình làm không đúng,...... Đây là con gái của cô sao? Cô bé thật xinh đẹp......"

Hai người trò chuyện thật sự vui vẻ, thời điểm chia tay còn hẹn 4 giờ chiều ngày hôm sau sẽ cùng nhau tản bộ.

Được phu nhân Houston dẫn tiến, Aliya chính thức gia nhập đoàn thể thai phụ trong công viên Regent, tất cả mọi người đều là thai phụ, nội dung trò chuyện thường xoay xung quanh đứa nhỏ trong bụng hoặc những đứa con đang dần lớn lên. Bỏ sự tình công tác qua một bên, chỉ là cùng phu nhân Houston và các vị phu nhân khác nói chuyện phiếm, Aliya liền cảm thấy chính mình được lợi rất nhiều.

Lần đầu tiên mang thai, đối với một cô gái chưa tới hai mươi tuổi, cho dù có lý trí đến đâu, thì vẫn khó tránh khỏi bối rối, người bình thường nôn nghén liên tục vài tháng, Aliya chỉ có một tuần thì tốt rồi, cho nên ban đầu cô còn rất lạc quan, khi bào thai càng lúc càng lớn, thậm chí còn nhích tới nhích lui trong bụng mình, đều làm Aliya cảm thấy hứng thú mới lạ.

Nhưng điều lạ lẫm quá nhiều sẽ tạo thành sợ hãi, cô chỉ có một mình, chưa từng có người chỉ dẫn khi mang thai nên làm như thế nào, thai được mấy tháng sẽ phát sinh tình huống gì, toàn bộ tri thức cô biết được đều là học trong sách vở, có một lần đứa nhỏ chuyển động quá mạnh, bụng đau thật lâu, làm cô sợ tới mức ngồi cứng ngắc trên ghế nhìn chằm chăm cái bụng không dám động đậy, phải hơn một giờ sau, cô mới dần dần bình tĩnh lại.

Còn có thời điểm, đứa bé  vẫn luôn thực hoạt bát đột nhiên bất động, hơn nữa bụng còn đau đớn từng cơn từng cơn, làm Aliya sợ hãi trùm chăn nằm trong căn phòng trọ nhỏ hẹp khóc rấm rứt, cố gắng chịu đựng đến ngày hôm sau, cô vội vàng xin nghỉ làm để đi bệnh viện, nghe bác sĩ nói hết thảy đều bình thường cô mới yên tâm.

Hiện tại có người cầm tay chỉ đạo - có mấy vị phu nhân đã sinh vài đứa, Aliya lập tức lên tinh thần, xuất ra nghị lực kiên định như thời gian học tập trong trường, thậm chí tùy thân mang theo sổ tay để ghi chép một vài điều quan trọng.

Khi những vị phu nhân này biết Aliya đang sống một mình, họ đều kiến nghị cô cô gắng thu thập đồ vật đầy đủ trước thời hạn, tốt nhất là nên tới bệnh viện ở khoảng mười ngày trước khi sinh, đừng ở nhà một mình, điều đó quá nguy hiểm. Nghe cô tính toán công tác đến cuối tháng 9 mới suy xét xin nghỉ sinh, họ đều sôi nổi trách cứ, bởi vì ngày sinh dự tính của Aliya là trong khoảng 10-15/10, trong kế hoạch của cô, chỉ cần xin nghỉ trước hai tuần là được, nhưng bị mọi người phổ cập cái gì là sinh non, sinh trước ngày dự tính, Aliya có chút kinh hồn táng đảm, mà ý chí cạnh tranh chú tâm sự nghiệp lúc trước cũng biến mất không còn tăm hơi.

Hiện tại, đứa nhỏ mới là quan trọng nhất! Cuối cùng Aliya quyết định tiếp thu điều chức của công ty, tới đài tiếp tân công tác, nếu làm việc trong phòng tài vụ thì phải thường xuyên chạy khắp nơi, tăng ca càng là chuyện thường ngày, kỳ thật cô có thể cường chống tiếp tục công tác, nhưng nếu đứa nhỏ trong bụng không chịu nổi thì làm sao bây giờ?

Tình hữu nghị cùng phu nhân Houston cũng cũng không có uổng phí, một lần được phu nhân Houston mời cùng với gia đình cô ấy và vợ chồng Elizabeth dùng bữa, Aliya mới 'giật mình' phát hiện, thì ra ngài Houston là đồng sự cùng công ty!

Phu nhân Houston lại vô cùng yêu quý Aliya, cho nên sau khi điều chức, cô phát hiện tiền lương của mình vẫn giữ nguyên như khi ở phòng tiêu thụ, nghe nói là vì Aliya vẫn là nhân viên phòng tiêu thụ, chỉ là 'lâm thời điều chức' tới ban tiếp tân mà thôi.

Cũng không biết ngài Houston nói với giám đốc như thế nào, sau khi điều chức, ông ấy đã trộm nói cho cô biết không cần lo lắng vấn đề tiền lương trong thời kỳ nghỉ sinh sản, "Mọi việc sẽ được thực hiện dựa theo điều khoản pháp luật tương quan", đây là nguyên văn lời nói của ngài Houston.

Đến tận lúc này, Aliya mới thở phào nhẹ nhõm, thời gian nghỉ sinh một năm, chỉ cần có thu nhập là được, tuy cô không lo lắng mình và con sẽ phải chịu đói, nhưng làm một người mẹ đơn than, tiền không bao giờ là đủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro