Chương 40: Hiểu rõ lòng mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về đến nhà, màn đêm đã phủ xuống, đầy trời ánh sao lấp lánh.

Mệt mỏi ném giày cao gót, dỡ xuống nụ cười mỉm thường trực trên môi, Aliya vô lực dựa lưng lên cánh cửa, mắt nhắm lại, nỗ lực bình ổn cảm giác khó chịu trong lòng......

Cô làm như thế, là đúng hay sai? Aliya không xác định, lại nhớ tới cặp mắt trong trẻo kia, đôi mắt cô từng yêu thích, giờ ngập tràn thất vọng......

"Cô sao vậy?" Một thanh âm quen thuộc vang lên cách đó không xa, Aliya khẽ mỉm cười. Cô chậm rãi mở mắt ra, nhìn người đàn ông đứng cách mình khoảng năm bước chân, tâm tình đột nhiên sáng sủa hơn nhiều: "Hi, Sev, buổi tối tốt lành."

Aliya tươi cười vô cùng sáng lạn, làm Snape nhịn không được trợn trắng mắt trừng cô, nhưng không nói gì châm chọc, trong ánh mắt nhìn Aliya thậm chí ẩn hiện chút quan tâm.

"Tôi không sao, chỉ cảm thấy hơi mệt mỏi mà thôi." Aliya hiểu hàm ý ẩn trong mắt Severus, cô chống vách tường ngồi dậy, bàn chân trắng nõn nhỏ xinh dẫm lên sàn nhà lạnh lẽo, nhìn chăm chú thân hình cao lớn trước mắt, tuy hắn vĩnh viễn không học được ôn nhu săn sóc, nhưng lại là một người đáng giá tin cậy.

Từng bước từng bước đi đến trước mặt hắn, hơi hơi ngửa đầu, cẩn thận mà đánh giá hắn, một sợi lông mi, một lỗ chân lông cũng không bỏ sót......

"Làm gì vậy?" Ánh mắt chuyên chú này khiến Snape cảm thấy thực không thoải mái, hắn cau mày muốn lui về phía sau, lại bị Aliya túm chặt ống tay áo.

Snape cau mày muốn hất tay cô ra, nhưng Aliya lại đột nhiên bước nhanh tới, lao vào trong lòng hắn, sau đó gắt gao ôm cổ hắn!

"Làm cái gì thế! Buông tôi ra!" Snape đờ người, lập tức khua tay muốn đẩy Aliya ra! Nhưng, âm thanh nghẹn ngào chui vào lỗ tai lại làm hắn khựng lại, cánh tay bơ vơ duỗi thẳng không biết để vào đâu, giống như trước mắt hắn là một viên địa lôi vậy, ngơ ngác để mặc Aliya ôm cứng lấy mình, nơi cổ áo dần ẩm ướt.

"Sev," tưởng như đã trôi qua cả thế kỷ, Snape mới nghe thấy người phụ nữ thần kinh bất bình thường này nói nhỏ: "Tôi cự tuyệt Will."

Cự tuyệt Will? Thân thể Snape vẫn cứng ngắc như cũ, nhưng đôi mày nhíu chặt lại, Will? Ai? Tự hỏi một hồi lâu mới nhớ ra, hình như đó là anh chàng bạn trai mới của Aliya? Chia tay rồi? Nhưng cái này thì liên quan quái gì tới hắn?!!!

Snape cáu kỉnh nghĩ, hai người này giận dỗi hay chia tay hay cái quái gì đang diễn ra giữa họ thì liên quan gì đến hắn! Hiện tại hắn chỉ muốn cái người đang chùi một đống nước mắt nước mũi lên áo chùng này le xa mình ra, càng xa càng tốt!!!

"Tôi không biết quyết định này là đúng hay sai," Aliya vẫn gắt gao ôm lấy Severus không buông tay, từ vòm ngực rắn chắc này cô cảm nhận được một tia ấm áp, giờ phút này hắn giống như một ngọn lửa khi vào đông, khiến cô không muốn rời xa, "Tôi thích anh ta, nhưng lại không muốn sinh hoạt bên anh ta, Sev, có phải rất quái lạ không?"

Tôi không biết! Snape nắm bả vai Aliya muốn đẩy cô ra, Aliya dường như cảm nhận được lửa giận của hắn đã vọt lên tới điểm giới hạn, vội vàng rời khỏi lòng ngực hắn, đôi tay bụm mặt, sịt sịt mũi, giọng nói nghẹn ngào: "Xin lỗi, Sev, tôi hơi khó chịu, về phòng trước, chúc anh ngủ ngon."

Nói xong, không đợi Snape đáp lại, cô vội vã chạy lên lầu.

Snape híp mắt, đen mặt nhìn theo bóng dáng yểu điệu kia xa dần, đến khi cô biến mất sau góc ngoặt, hắn vẫn nhìn chằm chằm thang lầu đã không còn bóng người, không biết nghĩ tới điều gì, đôi mắt được Aliya xưng là 'trân châu' kia chợt lóe qua một mạt nhu tình, nhưng thật sự quá nhanh, chỉ sợ chính hắn cũng không biết......

Sau đêm đó, hai người đồng thời giữ im lặng, làm như chưa từng có chuyện gì phát sinh, ba người khôi phục trạng thái sinh hoạt như trước. Chỉ là, Snape cảm giác rõ ràng, sau hôm đó, hoặc là nói, sau lần hai người không hiểu sao lại cãi nhau, rồi không biết vì cái gì mà hòa hảo, Aliya càng quan tâm hắn hơn trước.

Chứng cứ rõ ràng nhất chính là trong phòng ngủ của hắn dần dần có thêm quần áo, giày mũ, những bữa ăn ngày càng phù hợp khẩu vị của hắn. Hiện tại, Aliya thường làm vài loại đồ ăn hắn thích, tỷ như bít tết chín năm phần, lúc trước trong bữa tối rất ít khi có món bít tết, mà dù có thì cũng đều là chín bảy phần, vì Andrew thích.......

Đối với loại thay đổi này, hai người đều duy trì thái độ trầm mặc. Thời gian dần dần trôi qua, đột nhiên có một ngày Snape phát hiện, thời gian hắn dừng lại trong ngôi nhà thuộc về Andrew cùng Aliya càng ngày càng nhiều, lúc trước chỉ là ngẫu nhiên ngủ lại, nhưng hiện tại, dưới sự ảnh hưởng của Aliya, mỗi tuần ít nhất sẽ có ba ngày hắn sẽ lưu tại nơi đây.

Cô ấy muốn làm gì? Cảm nhận được Aliya cố ý vô tình dẫn dắt, Snape vẫn luôn muốn tìm cơ hội hỏi thử một chút, nhưng mà, người phụ nữ này giống như con cá chạch giảo hoạt nhất, mỗi lần chỉ cần hắn có ý nhắc tới đề tài này, cô luôn nhanh chóng phát hiện, sau đó lén lút dẫn dắt làm hắn thay đổi đề tài, chờ đến khi nhớ lại được dự tính ban đầu, hắn đã bước ra khỏi bồn tắm Aliya mở sẵn nước nóng, mặc vào đồ ngủ Aliya sớm chuẩn bị tốt, ngả lưng trên chiếc giường mềm mại thoải mái......

Mình nhất định phải nói chuyện với cô ấy, mắt lim dim buồn ngủ, Snape nghĩ.

Nhưng đến tận kỳ nghỉ hè, hắn vẫn chưa thể cùng Aliya nói tới chuyện này, mà khi ba người đặt chân lên đường phố Paris, hắn đã ném cái suy nghĩ đó lên chín tầng mây......

Kỳ nghỉ hè mỗi năm, Aliya sẽ dẫn con trai xuất ngoại du ngoạn, năm nay, sau khi thương lượng cùng Severus, cô quyết định lựa chọn nước nước Pháp. Chẳng qua kỳ nghỉ năm nay sẽ ngắn hơn những năm trước một chút, vì công việc ở dàn nhạc nên cô không thể xin nghỉ quá nhiều ngày.

Chuyến lữ hành mười ngày ngắn ngủn hiển nhiên không thể làm Andrew vừa lòng, vì thế, Aliya đành phải một mình trở về trước, để hai cha con tiếp tục ở lại nước Pháp du hành.

"Đây là quần áo của hai người, vì phòng ngừa hạ nhiệt độ, tôi đã chuẩn bị hai chiếc áo khoác, à, đây là tây trang, bên này là nơ cổ, lỡ phải tham gia trường hợp chính thức thì còn có thể tạm thời ứng phó, giày da cùng vớ cũng đã phối hợp đủ, ở trong cái rương màu đen kia. À, suýt quên, đây là đồng Frăng, hẳn là đủ dùng đến hết kỳ nghỉ, mỗi khi ra cửa nhất định phải nhớ mang theo, quên thì sẽ không có ai đưa tiền cho hai người đâu, còn nếu không đủ dùng thì liên hệ với tôi, Gương Hai Mặt......"

Aliya lượn vòng vòng khắp căn phòng, nghĩ nghĩ xem còn chuyện gì cần dặn dò, "Đúng rồi, cái rương, tôi để lại cả hai chiếc rương ma pháp, Sev, nhất định phải nhớ rõ ăn cơm đúng giờ, một ngày ba bữa, nhất định không được bỏ qua bất cứ bữa ăn nào, sự tình vội đến mấy cũng phải dành thời gian ăn cơm, được không?"

Aliya làm như không thấy biểu tình nhẫn nại trên mặt Snape, cô hiện tại còn xúc động muốn lôi luôn Andrew cùng về nước kìa, dù đã đứng trước lò sưởi kết nối mạng Floo quốc tế vẫn không nhịn được mà tiếp tục dặn dò.

"Aliya!" Snape cắt đứt lời lải nhải dài dòng của cô, một bàn tay bóp bóp hai bên thái dương, bất đắc dĩ nói: "Tôi sẽ chăm sóc cho Andrew thật tốt, yên tâm đi!"

Aliya nhìn sang Andrew đang gật đầu lia lịa, vẻ mặt do dự: "Hay là bây giờ chúng ta cùng về đi, lễ Giáng sinh lại tới một lần?"

"Aliya!" Snape nhịn không nổi nữa, gân xanh phập phập phồng phồng trên trán.

"Sev, tôi, tôi thực sự rất lo lắng, đây là lần đầu tiên tôi rời khỏi thằng bé một thời gian dài như vậy." Aliya vẻ mặt đưa đám nhìn Andrew đã không chút lưu luyến chạy đến bên một phù thủy nước Pháp trò chuyện huyên thuyên, Aliya đã dạy Andrew một ít tiếng Pháp giao tiếp đơn giản.

"Chúng ta có thể dùng Gương Hai Mặt liên hệ hằng ngày, yên tâm rồi chứ?"

Aliya đành phải bất đắc dĩ gật gật đầu, "À, đúng rồi, tôi nên gặp, ừm, Hagrid đúng không? Tôi sẽ liên hệ với Hagrid như thế nào? Xin lỗi, tôi quên mất rồi."

Snape rốt cuộc bạo phát, hung hăng trừng Aliya, nói mà như quát: "Dùng lò sưởi âm tường trong nhà đi tới Hogsmeade, nhớ kỹ, nhất định phải là Hogsmeade, đừng phát âm sai. Hagrid sẽ chờ cô ngoài cửa quán Đầu Heo, 3 giờ chiều. Nếu hiện tại ở Hogwarts, cô nhất định sẽ bị trừ 5 điểm, vì cái trí nhớ đáng sợ của mình!"

"A, okay, okay, tôi hiểu rồi." Aliya vội vàng ôn nhu trấn an Snape, hiện tại, cô vô cùng thông cảm cho đám học trò ở Hogwarts, bọn nhỏ phải sống dưới sự đàn áp của vị giáo sư khó tánh này suốt bảy năm. Ôi Chúa ơi!!!

"Người tiếp theo, Aliya Dashwood, Anh quốc, London," Một nhân viên cầm danh sách hô lớn.

"A, tới phiên tôi rồi, Andrew, mau tới đây nào, cùng cha chơi vui vẻ nhé! Nhớ liên hệ với mẹ 8 giờ mỗi ngày. Bảo bối, tạm biệt con, mẹ sẽ nhớ con." Ôm Andrew hôn một cái thật kêu.

Thời điểm Snape chưa kịp phản ứng, Aliya đột ngột ôm lấy hắn, nhanh chóng lưu lại trên má hắn một dấu môi ướt át: "Severus, tôi cũng sẽ nhớ anh, hãy quan tâm hơn đến chính mình nhé, được không? Tạm biệt." Thừa dịp Snape cứng đờ người chưa kịp phản ứng lại, Aliya vội vàng nhảy vào lò sưởi, một đám lửa xanh biếc hiện lên, thân ảnh cô biến mất.

Thời gian còn lại ở nước Pháp, Andrew và Severus thật sự vô cùng vui sướng.

Khác với Aliya, Severus thường dẫn Andrew đi tới những địa phương phù thủy cư trú, hoặc đi thăm thú các sinh vật huyền bí, Andrew thấy được Thiên Mã chân chính, nguyên một buổi tối ríu rít khoe với mẹ vẻ đẹp của Thiên Mã. Du lãm hết những nơi thú vị ở Bắc bộ, Snaoe chuẩn bị đưa Andrew tới Nam bộ, trọng điểm là ở Viện Hàn lâm Beauxbatons, nếu có thể, hắn muốn đưa con trai tiến vào trong trường học nhìn xem.

Tuy rằng các trường học ma pháp lớn thường bảo mật với người ngoài, nhưng trước khi rời khỏi Anh quốc, hắn đã nghe theo Aliya kiến nghị mà tự mình đi gặp Dumbledore, cụ quen hiệu trưởng Olympe Maxime của Beauxbatons, có sự trợ giúp của cụ, hành trình thăm thú ngôi trường này sẽ thuận lợi hơn không ít.

Về đến nhà, Aliya cũng vội đến chân không chạm đất.

Mặt cỏ trước và sau nhà cần sửa sang, đường ống nước đã bị lấp kín trước khi họ xuất phát, rõ ràng Severus chỉ cần vẫy vẫy đũa phép vài cái là giải quyết, vậy mà Aliya loay hoay suốt hai ngày, cuối cùng vẫn phải mời thợ sửa chữa đến mới xử lý xong xuôi!

Còn công tác trong dàn nhạc, giữa tháng chín này sẽ có một lễ hội lớn của giới âm nhạc, diễn ra trong gần 8 tháng, đến tận tháng 5 năm sau mới kết thúc. Aliya phải dành gần như toàn bộ thời gian lao đầu vào luyện tập, đến mức Snape phải nhắc nhở cô mới nhớ tới Little Bear và Romeo.

Lần đầu tiên tới Hogsmeade, Aliya cố ý thay áo chùng đã lâu không đụng đến, Severus nói Hogsmeade là địa phương hoàn toàn không có Muggle cư trú, cô nghĩ mình cũng phải chú ý một chút, áo chùng này làm từ hồi còn mở cửa hàng ở Hẻm Xéo, may mà cô bảo trì dáng người khá tốt. Aliya đứng trước gương quan sát, ừm, không tồi, thoạt nhìn khá giống một phù thủy chính gốc, à, đúng rồi, còn thiếu đũa phép.

Vội vàng tìm trong ngăn tủ lấy ra đũa phép của mình, may mà Severus giúp cô cất đi, nếu không chắc chẳng biết ném đâu mất. Aliya ra vẻ vẫy vẫy vài cái, tư thế khá đẹp.

"Xuất phát!" Aliya hô lên, nắm tay tự cổ vũ chính mình!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro