Chương 41: Hogwarts

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Wow!" Đứng trên đường lớn Hogsmeade, Aliya lại bị chấn động!

Hogmeade quả thực giống như thế giới trong những câu chuyện cổ tích, con đường lát đá, các căn phòng đắp cỏ tranh, người đi qua đi lại phần lớn đội mũ chóp nhọn, hồn nhiên dùng thần chú trôi nổi làm đủ loại vật phẩm bay lơ lửng giữa không trung......

Khi Aliya nhìn thấy một người cực cao lớn, cô rốt cuộc hiểu được lời Severus nói có ý gì "Khi Hagrid xuất hiện, chỉ cần cô không phải người mù thì nhất định sẽ chú ý tới anh ta đầu tiên."

Anh ta, phải cao gần bốn mét chứ chẳng đùa? Aliya còn không tới đầu gối Hagrid, cô khó khăn ngửa đầu lớn tiếng hô lên: "Hello, xin hỏi, anh là Hagrid sao? Tôi là Aliya, Aliya Dashwood, Severus bảo tôi tới tìm anh."

"À, đúng rồi, tôi là Hagrid." Người khổng lồ kia vội vàng cúi đầu nhìn Aliya vẫy vẫy tay chào hỏi, anh ta có một đôi mắt thực thuần khiết, Aliya đột nhiên nghĩ đến đôi mắt nhỏ đen láy của đám bọ cánh cứng.

"Chào buổi chiều, tiểu thư Dashwood, mời đi bên này" Dường như Hagrid có chút khẩn trương, anh không ngừng xoa xoa tay.

"Aliya."

"Hả?"

"Gọi tôi là Aliya đi, Hagrid." Aliya tươi cười làm Hagrid có chút ngượng ngùng, hình như anh ta càng xấu hổ, Aliya nhìn đôi tay đang xoắn vặn vào nhau mà đau lòng. Vì hòa hoãn không khí, cô chủ động mở miệng: "Hagrid, chúng ta đang đi đâu đây? Severus nói hắn đưa Little Bear cùng Romeo tới nhờ anh chăm sóc."

"À, à, chúng ta đang đi tới Hogwarts, tôi không dẫn bọn chúng lại đây, tình huống có chút đặc thù." Nhắc tới động vật, Hagrid có vẻ bình tĩnh hơn một chút.

"Hogwarts?" Aliya kinh ngạc cảm thán, "Tôi, tôi có thể đi vào sao? Không phải nói chỉ có học sinh và các giáo sư mới được sao?"

"À không, đó là lâu đài, nếu không được cho phép thì không thể đi vào lâu đài, nhưng nhà tôi ở bên cạnh Rừng Cấm, nơi đó không có vấn đề."

Aliya đi theo Hagrid rời khỏi Hogsmeade, cẩn thận đi xuống một con dốc thoải, vừa rẽ qua khúc ngoặt, một tòa lâu đài nguy nga xuất hiện trước mắt, Aliya ngây dại, "Thật đẹp," cô lẩm bẩm.

"Đương nhiên rồi!!!" Hagrid tự hào nói, "Hogwarts là ngôi trường tốt nhất!"

Aliya mỉm cười gật đầu tán thưởng, khát khao được bước vào tòa cung điện ma pháp ấy chưa từng mãnh liệt như thời khắc này, cô cũng là phù thủy, vốn cũng có cơ hội vượt qua khoảng thời gian đẹp đẽ nhất ở đây. Đáng tiếc, cánh cửa Hogwarts còn chưa kịp mở ra với cô thì đã bị đóng sập lại.

"A, Little Bear!" Nghe thấy tiếng bước chân của Aliya, Little Bear vọt ra khỏi căn nhà đá lao vọt vào lòng cô.

"Ngoan, bé ngoan, nó thực thông minh, còn biết lấy chăn đắp cho tôi nữa, đã có thể đi theo Fang cùng tuần tra bìa rừng." Ánh mắt Hagrid nhìn Little Bear giống như người cha nhìn đứa con của mình vậy. Anh ta nhất định rất thích động vật, Aliya thầm nghĩ.

"Cảm ơn anh, Hagrid, anh chăm sóc Little Bear thật quá tốt." Aliya nhìn Hagrid cảm kích, "Tôi nướng một ít bánh quy, nếu anh không chê."

"Đương nhiên, đương nhiên không, cảm ơn, cảm ơn Aliya, mời ngồi, mời ngồi. Tôi đi pha trà." Hagrid chui đầu vào bếp lò bận bận rộn rộn một lúc, sau đó hai người ngồi trước bàn, Aliya phải dùng chiếc ghế cao nhất mới có thể nhô đầu mình lên khỏi mặt bàn.

"Giáo sư Snape nói Little Bear cùng Romeo đều là sủng vật của cô, cần trưng cầu ý kiến của cô, tôi......" Hagrid dường như có chút ngượng ngùng, mở miệng nói mà cứ ấp a ấp úng mãi.

"Hagrid, làm sao vậy?" Aliya ôn nhu nhìn Hagrid cổ vũ.

"Ừm, Romeo, tôi muốn hỏi một chút, ba bảo bảo của Romeo, cô có thể để chúng ở lại Hogwarts được không, trong trường có mấy con cú mèo truyền tin quá già rồi không bay nổi nữa, ba bảo bảo của Roemo đều thực khỏe mạnh, tôi hứa sẽ chú ý chăm sóc chúng." Có vẻ Hagrid rất ít khi thỉnh cầu người khác, mặt anh ta đỏ rực lên, tuy đã chòm râu đã che mất hơn hai phần ba gương mặt, nhưng vẫn không khó nhận ra Hagrid đang ngại ngùng.

"Đươg nhiên có thể nha, Hagrid!" Aliya nghe vậy mỉm cười, chuyện này Severus đã nói với Andrew, Andrew cũng đồng ý.

"Tôi đã nghe Severus nói, mẹ của các bảo bảo chính là cú mèo của Hogwarts, chắc chúng cũng rất muốn được ở chung với mẹ mình nha, kỳ thực, tôi không thể không thừa nhận, Romeo nhà chúng tôi cũng không quá đủ tư cách làm cha," Aliya nhấp một ngụm trà, tiếp tục nói: "Lúc trước, khi Juliet, à, đó là vợ của Romeo, đang ấp trứng, nó thường xuyên bay mất tích, Severus phải thường xuyên tìm vài con chuột nhỏ cho Juliet thì mấy nhóc cú mèo mới có thể thuận lợi ra đời."

"Đúng vậy, đúng vậy, hiện tại cũng thế, Romeo cũng thường xuyên bay đi đâu mất, may mà bảo bảo còn có mẹ." Hagrid cười gật đầu.

Trò chuyện thêm một lát, Aliya đứng dậy cáo từ chuẩn bị mang Little Bear cùng Romeo về nhà, Severus đã nói cho cô, Hogsmeade cũng có lò sưởi nối mạng Floo chuyên môn cung cấp cho những phù thủy không thể Độn thổ, khi nói lời này, hắn nhìn cô tỏ vẻ khinh bỉ, Aliya mới không thèm phản ứng hắn.

Hagrid nhiệt tình muốn đưa cô đi Hogsmeade, hai người vừa mới tới dốc thoải liền gặp một người quen.

"Hiệu trưởng Dumbledore!" Hagrid lớn tiếng chào hỏi, "Chào buổi chiều! Aliya đã đồng ý đưa ba cú mèo nhỏ cho trường học!"

"A, vậy sao? Thật tốt quá, Aliya, cảm ơn cô." Dumbledore dừng chân, quay đầu nhìn Hagrid và Aliya cười nói.

"Chào buổi chiều, giáo sư Dumbledore!" Aliya nhiệt tình chào hỏi, ông lão này luôn có thể khiến người khác tâm tình sung sướng, Aliya thực thích nói chuyện cùng cụ, "Đã lâu không gặp giáo sư, a, chiếc mũ thật xinh đẹp." Aliya chỉ vào cái mũ phù thủy hoa lệ kia cười nói.

"À, đúng vậy, đúng vậy, tôi vô cùng thích chiếc mũ này, Andrew chọn lựa rất tuyệt! Hiện tại đó chính là chiếc mũ tôi thích nhất. Đáng tiếc là không có bộ áo chùng nào xứng đôi với nó." Dumbledore nghịch ngợm chớp chớp mắt.

"Ừm, tôi nghĩ, khi Andrew và Severus trở về từ nước Pháp, trong rương hành lý nhất định sẽ có một kiện áo chùng xinh đẹp." Aliya nhướng mày mỉm cười, "Cảm ơn ngài, giáo sư, cảm ơn vì sự trợ giúp của ngài, ngày hôm qua Andrew và Severus đã tới trường Beauxbatons, phu nhân Maximee đã an bài bọn họ thăm thú trường học, thật sự không biết nên cảm tạ ngài thế nào."

"Không cần khách khí đâu, Aliya, phải biết rằng Andrew là một trong những đứa bé có thiên phú ma pháp cao nhất tôi từng gặp, còn nhỏ như thế đã có cái nhìn rất đặc biệt đối với một vài vấn đề, tôi đã đạt được khá nhiều dẫn dắt từ cậu bé. Tôi thật sự rất vui lòng trợ giúp một phù thủy nhỏ trên con đường tìm kiếm tri thức." Dumbledore như một người trưởng giả hiền từ.

"Cảm ơn ngài cổ vũ, Severus có hơi nghiêm khắc với Andrew," như là một người mẹ oán trách cha của đứa bé quá nghiêm khắc với con trai, ngữ khí khi Aliya nhắc tới Severus thực thân mật, "Tôi không hiểu biết về ma pháp, không thể xác định, ừm, tiến độ học tập của họ có ổn không, thường xuyên lo lắng Andrew sẽ bởi vậy mà đánh mất tự tin, may mà có ngài, giáo sư."

Aliya vẫn luôn thực cung kính đối với Dumbledore, một ông lão đức cao vọng trọng, đồng thời còn là một vị giáo sư tài hoa hơn người, dù cụ có phức tạp đến đâu, có lẽ không hoàn toàn là người tốt, nhưng đối với Aliya, giáo sư Dumbledore chính là một người đáng giá tôn kính.

Ba người chậm rãi đi lên dốc, Aliya dừng chân, quay đầu lại nhìn tòa lâu đài, trong lòng có chút tiếc nuối.

"Aliya," Dumbledore hiền hòa nói, "Hiện tại đang là kỳ nghỉ hè, trong trường không có học sinh, có lẽ cô muốn vào Hogwarts nhìn xem?"

"Có thể sao? Giáo sư? Tôi thật sự có thể vào Hogwarts sao?" Aliya không dám tin tưởng, cô thật sự có thể vào trường học tham quan sao?

"Đương nhiên rồi, Aliya, khách mời của hiệu trưởng đương nhiên có thể tiến vào." Dumbledore mỉm cười nói.

Vừa định xoay người đi cùng giáo sư, Aliya hơi khựng lại, cuối cùng dừng hẳn bước chân "Thôi, không cần đâu, giáo sư Dumbledore, tôi không muốn đi nữa."

"Vì sao vậy?" Dumbledore thực nghi hoặc, cụ nhìn ra được, Aliya Dashwood rất chân thành hướng tới ngôi trường này, nhưng vì sao cô lại dừng bước.

"Tôi...... tôi sợ...... tôi," sợ rằng mình sẽ nhịn không được mà hận, mẹ, nếu tận mắt nhìn thấy nơi đó, con sợ mình sẽ hận ngài! Mẹ!!!

"Thực xin lỗi, giáo sư, tôi, thật sự xin lỗi, trong nhà còn có chút việc, tôi phải nhanh chóng trở về, tạm biệt ngài, giáo sư Dumbeldore. Tạm biệt Hagrid, cảm ơn anh đã trợ giúp. A, không cần đâu, không cần tiễn tôi, tôi có thể tự đi, cảm ơn." Aliya không ngừng khom lưng, duy trì mỉm cười nhanh nhẹn bước lui.

Xoay người, Aliya bước đi thật nhanh, thậm chí Little Bear phải chạy chậm mới có thể đuổi kịp cô.

Cuối cùng, nước mắt vẫn tràn mi, cô cũng nên thuộc về nơi này, cô cũng từng có cơ hội vượt qua bảy năm tươi đẹp nhất trong cuộc đời trong ngôi nhà chung ấm áp này, cô có thể không kiêng nể thi triển ma pháp hàng ngày, mà không phải bị coi là quái vật ném tới khu trường nội trú âm u ngập tràn tranh đấu và tuyệt vọng kia!!!

Cô đã nói dối, cô nói dối cả Dumbledore và Severus.

Ngày đó, cô đã thấy, vào ngày sinh nhật mười một tuổi, cô thấy một con cú mèo, màu xám, lông chim trơn bóng, đậu bên bệ cửa sổ nhìn cô. Cho tới bây giờ, Aliya vẫn nhớ như in đôi mắt vàng kim to tròn kia, nó nghiêng nghiêng đầu nhìn cô như muốn nói gì đó.

Nó tới tìm mình! Aliya xác nhận điểm này. Nhưng mà, cô lại không dám mở cửa sổ, nơi này không phải ký túc xá, cô đang ở trong nhà mẹ, không thể để một con động vật tiến vào, sẽ làm bẩn tấm thảm quý báu của mẹ......

Sau đó, cô nghe thấy tiếng thét cuồng loạn chói tai của mẹ từ dưới lầu vọng lên, cô trộm tránh ở cửa thang lầu nhìn mẹ đang không ngừng vò nát một bức thư, ném nó xuống đất, vừa dùng sức dẫm vừa gào rú "Không, không thể đi! Nó không được phép tới cái trại tập trung quái vật kia!!!" Nhưng cuối cùng bà vẫn nhặt lên phong thư kia, Aliya nhìn thấy mẹ tức giận viết viết gì đó lên bức thư, sau đó, thư bị cú mèo mang đi.

Ngay buổi tối hôm đó, Aliya lập tức bị đưa về trường học. Mẹ cùng hiệu trưởng và nữ tu sĩ trưởng ở trong phòng thầm thì nói gì đó. Trong một năm kể từ từ ngày đó, ngoại trừ thời gian đi học, cô đều bị các nữ tu sĩ túm đến giáo đường, ấn quỳ xuống trước bức tượng Thượng Đế mà đọc Thánh kinh. Đồng thời, hơn bảy năm liền, từ ngày đó đến tận khi vào đại học, cô không thu được bất cứ một phong thư nào, hoàn toàn không có, kể cả thư của mẹ.

"Giáo sư, Aliya...... khóc?" Hagrid lo lắng nhìn theo bóng dáng đang khuất dần.

"Có lẽ cô ấy nhớ tới chuyện không vui." Dumbledore lộ vẻ thương hại.

"Hy vọng cô ấy không có việc gì, Aliya là người tốt, giáo sư Snape có thể cưới cô ấy thật sự thực may mắn." Hagrid đảo mắt liền quên lo lắng vừa rồi, vừa đi vừa cười nói với Dumbledore.

"Ha ha ha, Hagrid, tuy rằng tôi rất muốn tán đồng những lời này, nhưng Severus còn chưa cưới được Aliya đâu." Dumbledore vui vẻ nói, "Phải biết rằng, một cô gái ưu tú như Aliya không dễ theo đuổi đâu. Severus còn phải cố gắng dài dài."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro