Chương 42: Thời gian trôi nhanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cô làm sao vậy?" Severus Snape nhìn Aliya trong Gương Hai Mặt, nhíu mày hỏi.

"À, tôi không có việc gì," Aliya hít hít mũi, "Andrew ngủ rồi sao?"

"Vừa trở về liền ngủ rồi. Hôm nay thằng bé quá hưng phấn." Snape nhìn nhìn đôi mắt sưng đỏ của Aliya, cau mày.

"Xem ra hành trình tới Beauxbatons của hai người rất tuyệt với." Aliya gượng cười.

"Aliya, rốt cuộc cô làm sao vậy?" Snape cao giọng hỏi. Cô ấy rất bất thường!

Aliya cúi đầu im lặng, một hồi lâu sau mới ngẩng lên, nghẹn ngào: "Severus, vì sao một đôi cha mẹ bình thường lại có thể sinh ra một phù thủy?"

Snape ngẩn người, không ngờ Aliya lại hỏi vấn đề này, nhìn thẳng vào mắt cô, hắn không mở miệng châm chọc như ngày thường, mà cẩn thận nghĩ nghĩ mới chậm rãi nói: "Vấn đề này từng được rất nhiều người nghiên cứu, nhưng vẫn không thể kết luận. Cách nói phổ biến nhất là, ma lực là lời chúc phúc của Merlin, cũng có một số ít người cho rằng, ma pháp là lực lượng xuất phát từ trong huyết mạch, chỉ có huyết mạch cường đại nhất mới có thể xuất hiện ma lực. Về huyết mạch cường đại, đến bây giờ vẫn có người cho rằng nó chỉ tồn tại trong cơ thể những phù thủy thuần huyết, cho nên......"

"Cho nên lý luận thuần huyết mới xuất hiện, chia phù thủy làm ba bảy loại, dẫn đến hai cuộc khủng bố vận động rửa sạch huyết thống. Nhưng điều này cũng không thể giải thích vì sao lại có phù thủy gốc Muggle a!" Aliya bụm mặt mệt mỏi nói.

"Aliya, cô có nghĩ tới hay không, kỳ thật tổ tiên của cô rất có thể là phù thủy?" Snape nhẹ giọng nói, "Kỳ thật nếu ngược dòng huyết thống của toàn bộ phù thủy, dù là phù thủy gốc Muggle hay phù thủy thuần huyết, chỉ lần ngược dòng năm hoặc sáu thế hệ, khoảng 75% tổ tiên của những người đó tồn tại phù thủy, hoặc người bị nghi ngờ là phù thủy."

"Anh cũng từng nghiên cứu vấn đề này?" Aliya cười nói, "Tôi còn tưởng anh chỉ lo nghiên cứu độc dược chứ?"

Snape giật giật khóe miệng, nhàn nhạt nói, "Mấy năm trước từng nghiên cứu một thời gian, còn nữa, ngoại trừ độc dược, tôi cũng thực am hiểu Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám! Aliya, trong số tổ tiên của cô rất có thể tồn tại phù thủy. Ít nhất là, mẹ của cô biết điều này."

Đón lấy ánh mắt kinh ngạc của Aliya, cho dù cách Gương Hai Mặt, Snape cũng cảm thấy có chút xấu hổ, hắn không biết cách an ủi người khác, chỉ có thể nói chậm rãi hơn, tận lực làm giọng nói trở nên hòa nhã, "Tôi, tôi chỉ muốn nói, Dumbledore đã từng cho tôi xem qua một phần thư mời nhập học Hogwarts, không sai, chính là lá thư thuộc về cô, bên mặt trái của bức thư đó viết lời cự tuyệt nhập học, ký tên là Jessica Philips."

Kỳ thật cô đã sớm nghĩ tới, từ khi Severus dẫn dắt mình tiến vào thế giới ma pháp, Aliya không ít lần nhớ tới tình cảnh sáng hôm đó, cô nhớ rõ rành mạch từng chi tiết, mẹ phẫn nộ vò nát bức thư, thậm chí ném xuống chân dẫm dẫm, nhưng bà lại không xé nát nó, cũng không thiêu hủy, kỳ thật đây mới là phương pháp thường làm để hủy diệt một phong thư, nhưng bà không làm vậy, trừ phi quý bà Jessica biết, xé vụn hoặc hủy diệt bức thư, trường học sẽ gửi tới một phong khác, trừ phi trực tiếp cự tuyệt.

"Hiện tại mới biết thì có ích lợi gì đâu?" Aliya gục đầu chán nản nói: "Cho dù đi hỏi thì chắc chắn bà ấy sẽ không thừa nhận, thời gian cũng không có khả năng chảy ngược làm tôi có thể tới Hogwarts học tập. Thôi bỏ đi, không nói chuyện này nữa, Severus, nói cho tôi đi, bảy năm học trong Hogwarts thế nào? Có phải rất vui vẻ hạnh phúc không?"

"Well, phần lớn thời gian cũng không tệ, ít nhất là tốt hơn so với trong nhà." Severus học theo Aliya, thoải mái ngả lưng vào đầu giường, giơ cao Gương Hai Mặt lên, nói: "Đồ ăn lấy mãi không hết, không cần lo lắng sẽ phải chịu đói, thư viện rộng lớn, có thể tìm được bất cứ hướng dẫn về ma pháp nào cô muốn, các lão sư cũng khá quan tâm học trò, nếu tìm được phương pháp chính xác để hấp dẫn tầm mắt của các giáo sư, vậy trên cơ bản cô sẽ không lo gặp phải rắc rối, đương nhiên chỉ cần không gặp phải đám Gryffindor là được."

"Nếu gặp được thì sao? Nên làm cái gì?" Cô nhớ tới nhóm Đạo tặc mà Snape còn căm thù đến tận bây giờ.

"Lập tức rút đũa phép làm một trận! Hoặc là cô thắng, hoặc bọn họ thua!" Severus nâng cằm cao cao, trả lời không chút do dự.

"Ha ha ha," Aliya ôm bụng cười lăn lộn. Ôi Chúa ơi! Cô thật sự không ngờ được năm đó ở trong trường học Severus lại là một học trò như vậy, nhìn cái thái độ dứt khoát này xem, phải đánh bao nhiêu trận mới có thể trả lời không chút do dự như thế chứ, cô còn tưởng hắn là mọt sách cơ đấy.

"Cho nên hiện tại anh mới chán ghét học sinh Gryffindor đến thế? Đừng vội phủ nhận, Sev! Tôi nghe được rất nhiều lần, 'Gryffindor chết tiệt!' hoặc 'Andrew, con biến thành Gryffindor ngu xuẩn rồi hả?' hoặc 'Đừng có lơ mơ như đám Gryffindor kia!'" Aliya bắt chước theo giọng điệu Snape giáo huấn Andrew.

"Ha hả, có thể làm tiểu thư Dashwood vui vẻ là vinh hạnh của tôi." Snape lại châm chọc.

Aliya cười càng dữ, thở hổn hển đứt quãng nói: "A không, Sev, xin lỗi, xin lỗi, chỉ là...... Ha ha ha, thực xin lỗi, tôi chỉ tưởng tượng cảnh anh mười lăm mười sáu tuổi cùng người khác đánh nhau, ha ha ha......"

"Aliya, cô nên đi nghỉ, chúc ngủ ngon!" Snape đột nhiên cắt đứt liên lạc.

"A? Thật sự tức giận?" Aliya lắc lắc Gương Hai Mặt kêu lên: "Severus, Severus? Thực xin lỗi, hử? Thật sự ngắt liên lạc sao?" Quỷ hẹp hòi! Aliya lầm bầm, bất đắc dĩ phải bò dậy chuẩn bị rửa mặt đi ngủ, lại phát hiện áo ngủ không biết khi nào đã trượt xuống dưới bả vai, mà cô lại không mặc gì bên trong......

Cho nên, đây là nguyên nhân Severus đột nhiên cắt đứt liên lạc? Aliya đỏ mặt, vội vàng chỉnh lý áo ngủ, nhưng nhớ tới phản ứng vừa rồi của Severus, trong lòng lại âm thầm vui vẻ......

Chờ Snape và Andrew từ nước Pháp trở về, hai người phát hiện Aliya đang tự học thần chú, mà tư liệu học tập chính là số sách vở Snape đưa và bút ký Andrew ghi chép lúc trước.

Nhìn Aliya múa may đũa phép chọc loạn, Snape thầm mắng vài tiếng, sau đó không nhịn được ngăn cô lại!

Từ đó về sau, Snape có thêm một học trò, không đến nửa năm, Aliya đã cơ bản đuổi kịp tiến độ học tập của Andrew, tuy rằng một vài chi tiết còn chút thiếu sót, nhưng Snape dám bảo đảm, chỉ cần Aliya học thêm một năm, cô tuyệt đối có thể nhận được mấy giấy chứng nhận O.W.L.

Andrew sở trường bùa chú, Aliya lại học độc dược tốt hơn, dựa theo tiêu chuẩn của Snape cũng có thể coi là hoàn toàn đủ tư cách. Còn thần chú, cô có thể đọc được từng chữ rõ ràng, động tác vung đũa phép cũng khá chính xác, nhưng lại không thể thi triển ma pháp, rõ ràng cô từng dùng được bùa trôi nổi, bùa hóa đá, nhưng dù thử lại mấy câu thần chú đó cũng vẫn không được.

Vì vấn đề này Snape còn quanh co lòng vòng thỉnh giáo Dumbledore, kết quả Dumbledore nghe xong vấn đề, câu đầu tiên cụ hỏi lại là: "Severus, có phải anh quá nghiêm khắc không?"

Nghiêm khắc? Đối với Aliya? Ha hả! Nếu hắn nói trước giờ mình chưa bao giờ nói chuyện lớn tiếng trước mặt cô ấy, không biết Dumbledore có tin tưởng hay không? Aliya Dashwood luôn có biện pháp làm người khác phải hòa nhã với mình!

Sau đó, Dumbledore bớt thời giờ tới nhà dùng bữa tối, cũng tự mình quan sát tình hình khi Aliya thi triển ma pháp, cuối cùng đưa ra kết luận, cô chỉ là không tin mà thôi, không tin chính mình có thể dùng ma pháp, thậm chí từ sâu trong tiềm thức, Aliya cho rằng ma pháp sẽ khiến mình gặp phải chuyện không tốt, mà phương pháp xử lý duy nhất chính là nỗ lực ngăn chặn ma lực của chính mình.

Được rồi, tuy rằng điều Dumbledore nói có hơi kỳ lạ, nhưng Snape cũng mơ hồ tin tưởng loại giải thích này, khi hắn tay cầm tay chỉ đạo, Aliya sẽ thực thuận lợi thi triển ra thần chú, mà đến phiên cô tự mình thi triển, đại đa số thời điểm lại là thất bại. Vì vấn đề này mà Snape đau đầu không thôi, thậm chí nghĩ dùng độc dược tới trợ giúp cô dẫn đường ma lực, nhưng cuối cùng cũng đều thất bại. Trái ngược với hắn, Aliya lại nghĩ rất thông thoáng.

"Đây vấn đề tâm lý, Severus, còn là do ám ảnh tuổi thơ tạo thành, vấn đề này chỉ có thể tự mình khắc phục, cho nên anh không cần lo lắng đâu, dù sao thì tôi cũng chẳng cần tham gia kỳ thi nào hết." Khi giúp Snape điều chế độc dược cho Bệnh thất, Aliya bình thản nói.

.......................................

Tám tuổi, Andrew đã học xong  toàn bộ chương trình của học sinh năm 5 ở Hogwarts, thậm chí ở những lĩnh vực cậu cảm thấy hứng thú, ngay cả phù thủy thành niên cũng chưa chắc đạt được trình độ của cậu. Còn Aliya thì khác, mấy năm nay, ngoại trừ chế được độc dược càng ngày càng tốt, phương diện thần chú gần như không có chút tiến triển.

Có lần nhìn thấy một cuốn sách về tiến đoán trong kệ sách của Severus, Aliya thậm chí còn mê mẩn môn học kỳ dị này, trong khoảng thời gian đó, bộ bài Tarot có địa vị cực cao, gần như mỗi khi ra khỏi nhà cô đều phải mang theo, kể cả khi đi tới dàn nhạc!

Một thời gian sau, bài Tarot thất sủng, cô lại mê mẩn xem chỉ tay! Snape châm chọc cô chỉ hứng thú vớ vẩn, Aliya cũng không tức giận, cả ngày cười hì hì lôi kéo tay hắn lải nha lải nhải: "Đường sự nghiệp không tồi, chỉ là về tiền bạc có chút phức tạp." hay "Về phương diện cảm tình, kết hôn tương đối trễ, nhưng sẽ hạnh phúc đến cuối đời."

Vô nghĩa! Snape âm thầm phun tào, sự nghiệp của hắn phát triển như thế nào không phải cô rõ ràng nhất sao?

Còn nữa, hầm bạc của hắn rốt cuộc có bao nhiêu tiền, chỉ sợ chính hắn còn chẳng rõ ràng bằng Aliya! Năm trước cô kiên quyết ép hắn lấy ra toàn bộ tích tụ đi làm cái đầu tư quỷ quái gì đó, làm hại khi hắn và Andrew đi lữ hành tại Italy phải liên lạc bảo cô gửi tiền qua để mua nguyên liệu độc dược! Tuy sau đó số tiền trong hầm bạc của hắn nhiều gấp đôi ban đầu, nhưng hắn vẫn khó chịu!

Còn cảm tình? Ha! Con trai cũng có rồi, hắn còn cần để ý mình kết hôn hay không kết hôn?!!!

Không giống với Snape, Andrew lại vô cùng tán đồng Aliya học tập bói toán, mỗi ngày đều vươn bàn tay nhỏ cho Aliya xem, nghe cô nói "Bảo bối, hôm nay con sẽ thuận lợi mọi bề!" hoặc "Andrew, trưa nay ở trường học đừng tới gần nơi chứa nước. Hôm nay con có chút xui xẻo nếu gặp nước......"

Snape cảm thấy Aliya càng ngày càng có phong phạm của Sibyll Trelawney, tuy rằng hắn biết rõ, Trelawney có khả năng là một kẻ lừa đảo.

Tình yêu đối với bói toán của Aliya chỉ duy trì được hơn nửa năm, bởi vì dàn nhạc của cô tiếp nhận việc phối âm cho phim điện ảnh, là một trong những thành viên chủ chốt của dàn nhạc, Aliya cực kỳ bận rộn, làm gì còn thời gian mà đụng tới mấy thứ kia. Thậm chí, đến cả dịp Giáng sinh cô cũng chỉ cho mình nghỉ được ba ngày, sau đó lại tự nhốt mình trong phòng đàn......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro