Chương 73: Hội Phượng Hoàng - Sinh hoạt hàng ngày

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ hôm Aliya trở về, Severus và Andrew như trút được một gánh nặng lớn lao, mấy ngày gần đây đều thực vui vẻ nhẹ nhàng.

Andrew phóng khoáng hơn trước nhiều, tháng vừa rồi cậu thường xuyên một mình tránh trong phòng, ngoại trừ giờ cơm thì rất ít khi xuống tầng, không phải ngồi một chỗ đánh đàn, đọc sách thì cũng chỉ ở nguyên đó 'nói chuyện' với Buckbeak hay Little Bear, làm phu nhân Weasley càng ngày càng lo lắng. Thậm chí Hermione còn thủ thỉ với Ginny, rằng có lẽ Andrew mắc bệnh trầm cảm. Tuy không biết bệnh trầm cảm là bệnh gì, nhưng Ginny cũng vô cùng lo lắng cho tình trạng của Andrew.

Nhưng từ khi Aliya trở về, Andrew hoàn toàn thay đổi ấn tượng của mọi người......

Mấy ngày đầu, Andrew hóa thân thành cái đuôi nhỏ của Aliya, lẽo đẽo đi theo cô mọi lúc mọi nơi, dù bị Ginny trêu chọc cũng chỉ đỏ mặt một chút, rồi lại tiếp tục hành động như cũ. Qua vài ngày, chắc là đã xác định được mẹ thực sự trở lại bên mình, Andrew trở nên hoạt bát hơn nhiều, cũng bắt đầu chủ động trò chuyện với Potter và Ron.

Tuy ba người vẫn không quá hợp phách, nhưng khi đã có một cái sở thích chung là Quidditch, cộng với Andrew chủ động tìm cách hòa hảo, tình hình tốt hơn trước rất nhiều.

........................................

Andrew và Potter mỗi người một cây Tia Chớp, vì thế, Ginny cùng Andrew một đội, Potter và Ron là một đội.  Bởi không được phép ra ngoài, thế nên mấy người họ chơi luôn trong nhà! Hàng đống chai lọ vại bình trong đại sảnh lầu một bị bốn người làm cho nát bét, không còn một đồ dùng nào hoàn chỉnh!

Đối với chuyện này, Sirius hoàn toàn không thèm để ý, ngược lại còn vui vẻ ném luôn tất cả ngăn tủ hay bàn ghế ra nơi khác, tháo hết cả các loại đèn treo, để đám nhỏ tùy ý chơi đùa......

Hermione không thể lý giải loại hành vi này, sau nỗ lực giục giã Potter và Ron làm bài tập hè thất bại, cô dứt khoát mượn Andrew vài cuốn sách dày cộp như từ điển,  tìm một căn phòng yên tĩnh ngồi đọc......

Ban đầu, phu nhân Weasley rất tức giận. Không thể chịu đựng được cái chuyện chơi đùa Quidditch ngay trong nhà như thế này! Nhưng Aliya dịu dàng khuyên nhủ, cần có hoạt động gì đó để đánh lạc hướng bọn nhỏ, chúng nên vui sướng khoái hoạt mà không phải suốt ngày lo lắng về chiến tranh. Potter mấy năm nay còn phải thường xuyên đối mặt với Voldemort, thằng bé vẫn còn là một đứa trẻ, nên được quyền vui chơi; còn cả Andrew nữa, thời gian qua vì Aliya bị thương mà thường xuyên buồn bực, khó khăn lắm mới tìm được chuyện vui vẻ, cần gì phải ngăn cản bọn nhóc chứ?

"Andrew, nhanh! Nhanh lên! Trái Snitch ở sau cánh cửa kìa!" Ginny la lớn, Andrew và Potter đồng thời liệng chổi, nhanh chóng lao về phía trái bóng nhỏ vàng rực kia!

"Rầm!" Hai người va vào nhau, Andrew cảm thấy trước mắt bay đầy sao xẹt, nhưng cả hai người đều không bị đụng rớt xuống đất, rất tốt, tiếp tục gia tốc! Trái Snitch đang xoay tròn ngay cạnh cửa, hai người đồng thời vươn tay, sắp chạm tới rồi! Đột nhiên, "Cạch!" cửa mở, Andrew và Potter không kịp né tránh, cùng ngã lăn lên người vừa bước vào.

"Potter! Mi đang làm cái gì!!!" Người đó rống lên.

Vừa nhận ra người đó là ai, Harry Potter của chúng ta lập tức lăn quay lộn nhào, dùng tốc độ nhanh nhất có thể bò xuống khỏi người Snape, sau đó lùi đến góc phòng, như thể muốn dán luôn chính mình lên tường, động cũng không dám động, cả mắt kiếng cũng không dám nhặt......

Andrew vẫn còn nằm bò trên người Snape, tay vuốt vuốt mũi khẽ rên rỉ: "Đau quá, cha~~~"

"Làm sao vậy? Cậu có sao không?" Ginny cùng Ron nhảy xuống chổi vọt tới, nhưng vừa nhác thấy giáo sư Snape ngồi trên mặt đất, cùng với Harry mặt tái mét đứng đó, hai người liếc nhau, ăn ý phanh kít lại, rồi nhanh chóng lùi bước!

Ginny lập tức vọt vào phòng bếp tránh né, Ron ban đầu còn hơi do dự, liếc liếc nhìn trộm giáo sư một cái, cuối cùng vẫn cảm thấy bảo mệnh quan trọng hơn, khẽ nói: "Bồ tèo, bảo trọng!" Lập tức tóm lấy cây chổi của mình chạy vút đi như bị ma đuổi.

Nâng Andrew dậy, Snape nhìn quanh đại sảnh lung tung rối loạn, tầm mắt chuyển qua Harry-khát khao cầu nguyện chính mình có thể thu nhỏ thành một con kiến-Potter, rít qua kẽ răng: "Chơi Quidditch trong nhà, sáng ý thật tuyệt vời!!!"

"Nhưng mà......" đây là ý tưởng của Andrew.

"Câm miệng! Nếu còn ở trường học, mi nhất định sẽ bị cấm túc!" Snape cắt ngang lời Harry Potter định nói, "Andrew, nhanh buông tay ra, để cha nhìn thử xem." Quay đầu kéo ra bàn tay còn đang che mũi, may mà không chảy máu, trừng Potter một cái, kiểu 'đợi lát nữa tìm mi tính sổ', Snape ôm vai con trai đi tới phòng bếp!

Trong bếp, Ginny đang khoa tay múa chân kể lại chuyện vừa xảy ra cho Aliya, "Giáo sư sẽ không bỏ qua cho Harry, a...... giáo sư Snape, chào buổi chiều." Người vừa bước vào cửa, Ginny đã vội vàng chạy tới trốn sau lưng Aliya.

Aliya thấy Snape, cô chớp chớp mắt cười hài hước, bọn nhỏ vừa gặp hắn, căn bản chính là 'chuột nhìn thấy mèo' phiên bản hiện thực, bây giờ cô mới hoàn toàn hiểu rõ lời Andrew kể, rằng  ở trường học cha rất nghiêm khắc' nghĩa là như thế nào.

"Hết bận rồi sao?" nhận lấy áo khoác từ tay bạn lữ, Aliya treo lên giá, mỉm cười: "Andrew, con mau ra thu dọn đải sảnh đi, cả cửa kính bị phá vỡ nữa, nghĩ cách khôi phục như cũ đi, nhớ rõ, thu dọn hoàn tất mới được ăn cơm nha!"

Andrew xoa mũi, nhún nhún vai ra khỏi phòng bếp. Ginny trộm liếc Snape, vội vội vàng vàng chạy theo.

"Đám nhóc này!" Phu nhân Weasley phàn nàn: "Chỉ biết gây rắc rối là giỏi, Sirius cũng thật là, hai ngày này không biết vỡ nát bao nhiêu thứ rồi."

Nghe nói tới Sirius, Snape khinh thường hừ lạnh, Aliya cười cười bưng một rổ đậu bắp tới ngồi cạnh hắn, "Anh lại không ăn cơm trưa phải không?" vươn tay xoa xoa gương mặt lạnh buốt, cô thở dài, "Sev, anh hãy chú ý chăm sóc thân thể mình."

"Đã ăn rồi, sandwich cá tuyết em để sẵn trong túi," Severus không cản bàn tay đang xoa xoa mặt mình, hắn thực thích cảm giác này, khẽ cười cười, kéo cái rổ trước mặt cô tới gần mình, không dùng đũa phép, cùng cô lột từng trái, "Đậu xào sao?"

"Ừ," Aliya cười đặt chén đựng hạt đậu vào giữa hai người, "Em vừa nói với Molly, hôm nay em sẽ đứng bếp, cho mọi người thưởng thức tài nấu nướng của em! Anh muốn ăn đậu xào với thịt xông khói hay lạp xưởng?"

"Tôm bóc vỏ!" Severus trả lời không chút do dự, hắn không quá thích hải sản, nhưng không bài xích cá và tôm.

"Được," Aliya lập tức đáp ứng, "Hôm qua em đã nhớ Remus mua chút tôm về, khá lớn, chúng ta ăn tôm chiên ngập dầu nhé! Lần trước anh bận việc không ăn được mấy, ai nha, Sev, hạt đậu kia hỏng rồi, mau ném, mau ném......"

Phu nhân Weasley quay qua nhìn hai người, tận lực nhẹ tay nhẹ chân, nhìn họ hiện tai thật hạnh phúc...... Severus không có mặt, Aliya hơi buồn bã u sầu, thường xuyên nhìn đồng hồ, bây giờ người đã tới, nụ cười trên mặt cô cũng tự nhiên hơn......

Bữa tối, Severus và Sirius vẫn mắt lạnh nhìn nhau, nếu để Aliya tới nói, thí ánh mắt của hai người trên bàn cơm giống như từng tí chớp cắt ngang bầu trời, vô cũng hung mãnh! Nhưng có lẽ cố kỵ cô cùng đám nhỏ, ngoại trừ sắc mặt không tốt, thì họ cũng nhịn xuống không mắng chửi hay châm chọc nhau......

"Nghĩa là, thành tích độc dược của Harry là E, mà yêu cầu của Severus là O, năm nay con không thể học độc dược sao?" Aliya hỏi, trưa nay đám trẻ đã nhận được kết quả kỳ thi O.W.L. "Nhưng cô nghe nói, muốn làm Thần Sáng thì phải có chứng chỉ N.E.W.T môn độc dược a!"

"Vâng, phu nhân Snape." Harry Potter trộm liếc giáo sư Snape đang cúi đầu uống canh, không biết nên cảm thấy may mắn hay tiếc nuối.

"Ài, vậy thì thật đáng tiếc," Aliya khẽ thở dài, không sửa lại xưng hô, bây giờ những người ở đây đều ngầm thừa nhận cô là phu nhân Snape, kỳ thực cô cũng khá thích cách gọi này. Nhưng, nếu Potter không tiếp tục học độc dược, có lẽ cũng không phải chuyện xấu, Severus không thích Harry, mỗi lần nhắc tới cậu nhóc là lại nghiến răng nghiến lợi, trình độ căm hận chắc chỉ đứng sau cha đỡ đầu của cậu ta, tách nhau ra, đối với hai người đều là tốt.

"A? Nhưng năm nay cha không dạy độc dược mà." Andrew kinh ngạc nói.

"Hả?" "Cái gì?" Mọi người đều ngạc nhiên kêu lên.

Snape vẫn thản nhiên lột xác tôm, ngắt đầu bỏ đuôi, rút bỏ tuyến ruột, đặt vào đĩa của Aliya, từ từ lau tay, uống một ngụm nước rồi mới thong thả mở miệng, "Đúng vậy, lớp độc dược năm nay ta không quản, nhưng với năng lực của người nào đó, dù có đổi một giáo sư khác cũng đừng hòng xuất hiện trong phòng học độc dược khóa nâng cao."

"Sao mày dám! Sniv......" Sirius đập bàn đứng bật dậy, lại bị Lupin đúng lúc túm được ấn xuống ghế, Aliya không để ý tới bọn họ, ngạc nhiên hỏi: "Vậy năm nay anh dạy môn gì?"

"Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám!" Hình như Severus rất vui vẻ, thậm chí còn nhướng mày mỉm cười.

Mọi người nghe vậy liền chụm đầu bàn tán, mấy người Potter thì sững người, Aliya mỉm cười: "Là Hiệu trưởng an bài sao?"

Severus gật gật đầu, tiếp nhận đĩa đồ ăn Aliya ăn khống hết đưa sang, từ khi trở về từ St.Mungo, lượng thức ăn của Aliya giảm rõ rệt.

"Cha, lát nữa con có thể mượn đũa phép của cha dùng một lát được không?" Andrew ăn hết phần mình, ngẩng lên nói, "Con muốn thử nghiệm một thần chú mới, đũa phép của mẹ con dùng không thuận tay."

"Đương nhiên không thuận tay, chính mẹ của con cũng chẳng thuận tay nữa là con!" Snape khẽ hừ, hắn tự mình dạy Aliya các loại ma pháp chiến đấu, vậy mà đến tận bây giờ vẫn chưa thi triển nổi một cái 'Protego", nhưng mấy ngày này lại đi theo phu nhân Weasley học được không ít ma pháp phòng bếp!

"Sev~~~" Aliya cười cười liếc hắn một cái, "Andrew, con ăn xong rồi sao? Vậy cùng cha con lên lầu trước đi. Hermione, Ginny, còn chút bánh tráng miệng này."

Tống cổ hai cha con lên lầu, bầu không khí trong phòng bếp mới nhẹ nhàng hơn một chút, có mặt Severus, bọn nhỏ còn chẳng dám thở mạnh chứ đừng nói đến đùa giỡn như thường ngày, suốt cả buổi tối, Hermione đều ngồi thẳng tắp, nghiêm chỉnh như đang trong lớp học vậy......

"Cô Aliya, trẻ vị thành niên không được sử dụng ma pháp ngoài trường học," Hermione lo lắng nhìn theo bóng lưng Andrew nói."

"À, thật ra không hẳn là vậy," Aliya nhấp một ngụm hồng trà, ôn nhu nói: "Chỉ cần trong khu vực này có phù thủy thành viên thường trú, Bộ Pháp Thuật cũng không thể xác định một câu thần chú là do gia trưởng hay là đứa trẻ phát ra, đương nhiên, điều kiện là không sử dụng đũa phép riêng, mỗi chiếc đũa phép bán ra theo con đường chính quy đều được lập hồ sơ cụ thể."

"Nhưng, Harry......" Hermione vẫn còn khó hiểu.

"À, tình huống của Harry tương đối đặc thù," công tác trong Bộ Pháp Thuật gần một năm, Aliya đã sớm thấu triệt đám quy định này, "Đầu tiên là, khu vực Harry sống chỉ có duy nhất một phù thủy là cậu ấy, cho nên xảy ra chuyện đương nhiên là tóm Harry rồi, hơn nữa," Aliya nhún nhún vai, "Thân phận của Harry là đặc thù, khu vực đó là khu trọng điểm theo dõi, con phải hiểu là, dưới tình huống thông thường, hiệu suất làm việc của Bộ Pháp Thuật không cao như lần đó đâu, không tới năm phút mà thư thông báo đã tới nơi......"

Chuyện phiếm thêm một lát, Aliya lên lầu, tin tức hôm nay Severus để lộ làm cô có chút thắc mắc.

Trên lầu, hai cha con đang ở trong phòng ngủ của Andrew chăm chăm vào đống sách dày cộp thảo luận gì đó, Aliya yên lặng đứng tựa bên cửa nhìn ngắm khung cảnh này, lại hồi tưởng khi Andrew mới sinh ra, cô có nằm mơ cũng không thể thấy được cảnh tượng ấm áp như thế......

Khi đó, cô nghèo rớt mồng tơi, vì mấy trăm bảng Anh mà phải hao tổn tâm cơ tính toán tới lui, hoàn toàn không biết chút gì về cha đứa nhỏ! Từ khoảnh khắc hạ quyết tâm sinh Andrew, cô luôn lên kế hoạch tính toán cho tình huống xấu nhất.

Khi Andrew còn nhỏ, dù ngày thường sinh hoạt có khó khăn đến mức nào, mỗi tuần cô nhất định phải trữ lại một chút tiền, đó chính là sự bảo đảm duy nhất cô có thể dành cho con trai, để lỡ đâu mình gặp bất trắc, ít nhất thì Andrew còn có thể tiếp tục sinh tồn! Mấy năm đầu tiên, sinh hoạt mỗi ngày của cô có thể dùng từ hoảng loạn để hình dung! Mỗi một lần Andrew sinh bệnh, mỗi lần có chuyện kỳ quái xảy ra, đều khiến cô nơm nớp lo sợ vài ngày!

Dần dần, từng năm từng năm trôi qua, Aliya an tâm hơn nhiều, đặc biệt là sự cố vừa rồi, cô thực sự rất sợ hãi, nhưng lại không có bất an, bởi vì cô biết, mình có người để dựa vào! Khoảnh khắc bị Tử Thần Thực Tử tóm được, phản ứng đầu tiên cô nghĩ ra chính là liên hệ Severus, làm hắn cẩn thận bảo vệ con trai!

Severus chính là chỗ dựa của cô, là sự bảo đảm đáng tin nhất dành cho Andrew, cô có thể phó thác mọi chuyện cho hắn, hắn luôn là người đầu tiên cô nghĩ đến khi đối mắt tử vong, hắn sẽ chiếu cố Andrew, sẽ, nhất định sẽ, Aliya dám dùng sinh mệnh của mình làm bảo đảm!

Tuy rằng hắn thực âm trầm, lòng dạ hẹp hòi, tính tình không tốt, thích ghi thù lại nhớ dai, xử sự không công chính, cũng không biết cách biểu đạt cảm tình, nhưng mà, Aliya mỉm cười nhìn sườn mặt sắc nét như đao tước kia, nhưng hắn yêu Andrew, có lẽ, cũng yêu cô? Vì phần tình cảm này, hắn có thể phụng hiến hết thảy, thậm chí bao gồm sinh mệnh của chính hắn......

"Đang nghĩ cái gì?" Severus nhẹ nhàng vén lên vài sợi tóc dài bên tai Aliya, cười cười.

"Nghĩ anh." Một câu, thành công khiến gò má hắn ửng đỏ, nhìn sang Andrew đang che miệng cười trộm, Aliya nói: "Andrew, không được thức đêm, 10 giờ phải lên giường đi ngủ đấy, con nhớ rõ chưa?"

"Vâng!" Andrew đáp ứng giòn vang, "Cha, mẹ, chúc hai người có một đêm đẹp."

Aliya cười vang, vội vàng đẩy đẩy Snape đang đỏ bừng mặt trừng con trai ra khỏi phòng, khép cửa cho thằng bé, lại kéo hắn qua phòng mình.

"Aliya." Bị cô đẩy xuống giường, Snape bất đắc dĩ nhỏ giọng nói: "Anh cần phải trở về."

"Trở về đâu? Trong nhà không có người, ở một mình thật cô đơn a!" Aliya cố ý xuyên tạc ý hắn, cô biết, hắn muốn trở về căn nhà cũ nát ở Spinner's End, vì bảo hộ cô và Andrew, nhưng đêm nay Aliya không tính thả hắn đi, "Hôm nay không đi không được sao? Sev, ở bên em được không? Đã lâu rồi chúng ta không trò chuyện!"

Thân hình mềm mại thơm ngát trong lòng khiến tâm tư kiên định có chút dao động, khi Snape còn đang do dự, Aliya như biến thân thành xà mỹ nhân cuốn lấy hắn, hai khối thân thể dựa sát vào nhau ngã xuống giường, gần như không còn khe hở......

Đôi môi tương thiếp, Snape nhắm mắt mặc cho mình đắm chìm trong ôn nhu, một hồi lâu, hai người mới khẽ tách ra, ôm nhau thở hổn hển, Aliya cuộn tròn nằm ghé vào ngực hắn, mười ngón tay đan chặt, lẳng lặng nằm bên nhau, để sự yên lặng vây quanh hai người......

"Hôm trước, Dumbledore tới tìm em," Aliay đánh vỡ sự yên lặng, "Ông ấy muốn nói chuyện."

"Nói chuyện gì?" Snape lập tức bật dậy, nhu tình ban nãy biến mất không còn, trong mắt tràn ngập hoảng sợ cùng lo lắng.Aliya nhẹ nhàng vuốt vuốt lưng hắn an ủi, nhìn thẳng vào đôi mắt như trân châu đen bóng kia, dịu dàng nói: "Em không biết, lúc đó Molly cũng có mặt, hình như Hiệu trưởng rất bận rộn, chỉ nói có vài câu liền vội vàng mà đi rồi."

Severus khẽ thở phào nhẹ nhõm, lại ngả lưng nằm xuống, nhẹ nhàng vỗ về bả vai Aliya, nói: "Aliya, thời cuộc hiện tại quá phức tạp, anh, anh cũng không thể hiểu nổi rốt cuộc Dumbledore muốn làm cái gì."

"A? Sao thế?" Aliya lại nghiêng người ghé trên ngực Severus, hơi hơi ngửa đầu nhìn hắn.

"Dumbledore muốn anh tiếp tục làm gián điệp, giành lấy sự tín nhiệm của Chúa tể Hắc Ám, nhưng mà, anh lại phát hiện, trong nội bộ Tử Thần Thực Tử còn có gián điệp khác."

"Là ai?" Aliya hỏi.

"Blake," Severus nhíu mày nói, "Gần đây anh ta trở thành ái tướng của Chúa tể Hắc Ám."

"Blake?" Aliya giật mình kinh ngạc, "Nhưng, nhưng anh ta, chẳng phải anh ta là bạn của anh sao?"

"Không, chưa từng là bạn, chỉ là anh cứu mệnh Blake, cho nên khi em muốn thu mua Nhật Báo Tiên Tri, Blake mới bằng lòng hỗ trợ bỏ vốn. Nhưng, Dumbledore phát hiện quan hệ giữa chúng ta từ khi nào, anh không hề phát giác." Snapa cau mày suy nghĩ, loại cảm giác mất khống chế này khiến hắn có chút bối rối, hắn cần Aliya phân tích.

"Hơn nữa, vài ngày trước, phu nhân Malfoy tới tìm anh, muốn cầu anh tìm cách bảo hộ con trai của mình, nói rằng Chúa tể Hắc Am giao cho Draco một nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành, anh không hề biết tới nhiệm vụ này, nhưng Dumbledore lại biết, còn minh xác chỉ thị anh cự tuyệt lời thỉnh cầu của phu nhân Malfoy......"

"Những ai có khả năng biết tới nhiệm vụ này?" Ánh mắt Aliya sáng quắc, đại não nhanh chóng vận chuyển.

"Ừm, không nhiều lắm, dù sao thì Bellatrix Lestrange không biết," cảm thấy Aliya khẽ run rẩy, Snape lập tức nghiêng người qua ôm lấy cô, "Không sao đâu, Aliya, không có việc gì, đừng sợ, anh ở đây......"

"Em không sao, Sev, em nhớ tới Hill, cùng với mấy đồng sự hôm đó...... không có việc gì đâu, anh cứ nói tiếp đi." Aliya khẽ sịt sịt mũi, ổn định tâm tình, vỗ vỗ bàn tay Severus, khẽ nói.

Nắm chặt lấy bàn tay cô, Snape âm thầm bốc lên lửa giận, Bellatrix, ngươi chờ đó, đến một ngày......

"Anh cảm thấy, có lẽ Blake cũng biết, vì sau khi tìm anh, Narcissa đi tới trang viên Blake, hơn nữa, sau khi Chúa tể Hắc Ám trở về, thái độ của Blake có chút,...... ừm, hơi quá cuồng nhiệt, lúc trước anh ta không phải như thế."

Aliya im lặng cẩn thận lục tìm tin tức trong đầu, xâu chuỗi các manh mối, ước định của Sev và Blake, tài phú kếch xù của gia tộc Blake, thái độ kỳ lạ của Dumbledore, chỉ thị của ông ta đối với Sev, Voldemort tín nhiệm Blake, thái độ của con trai Blake với Andrew...... nối tiếp những điều này lại, sẽ được thứ gì đây?

"Còn nữa, có vài chuyện rõ ràng có thể ngăn cản, nhưng dumbledore lại......" Severus hơi chần chờ.

"Hả? Có chuyện gì vậy?"

"Em còn nhớ chuyện của Crouch không? Là người bị chính con trai của mình giết......" Aliya gật gật đầu.

"Lần trước, anh dùng máy dò mà Andrew phát minh tìm ra thi thể của Crouch, nhưng Dumbledore lại không cho lộ ra, chuyện này còn có thể giải thích là vì hoài nghi có nội quỷ, sợ rút dây động rừng. Nhưng sau đó, anh dùng camera của Andrew chụp được cảnh Moody giả lén lút tráo đổi chiếc cúp Tam Pháp Thuật, rõ ràng có thể ngăn cản không để Potter bị Chúa tể Hắc Ám bắt được, nhưng Dumbledore lại giấu kín chuyện này, không thông tri mọi người hành động, thậm chí, anh có cảm giác Dumbledore đang phó mặc để Chúa tể Hắc Ám sống lại......"

Nếu chuyện vừa nãy Aliya còn có thể tìm ra chút đầu mối, nhưng chuyện này thì chính cô cũng không cách nào hiểu nổi.

Dumbledore đang muốn làm gì? Dường như cụ đang dệt một cái lưới cực lớn, nhưng mỗi một mắt xích đều có nhân viên phụ trách riêng biệt, mỗi người đều không cần biết đến việc người khác cần làm, thâm chí Dumbledore còn phòng ngừa những người phụ trách các mắt xích trao đổi kế hoạch với nha, mọi người chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, hành sự bám sát theo mệnh lệnh đưa ra là được......

Như vậy, trong cái kế hoạch khổng lồ này, Severus nằm ở vị trí nào đây? Cả Potter nữa, chắc chắn cậu ta nằm ở một điểm kết cực kỳ gần trung tâm kế hoạch, từ sự coi trọng của Dumbledore là có thể đoán ra được; còn có Blake, người đột ngột thay đổi toàn bộ tác phong hành sự; thậm chí chính mình cũng có giá trị nhất định, xem ra buổi nói chuyện với Dumbledore cần thiết phải tiến hành trong thời gian sớm nhất, hiện tại điều Aliya hy vọng nhất chính là Andrew không nằm trong kế hoạch......

"Được rồi, đừng nghĩ ngợi nữa, ngủ đi thôi." Severus đưa tay vuốt phẳng đôi mày đang gắt gao nhăn lại, khẽ nói: "Gần đây em thường xuyên không có tinh thần, ngủ đi, qua vài ngày nữa, Andrew khai giảng thì chúng ta có thể về nhà rồi."

Aliya lại không muốn ngủ, từ ngày tỉnh lại ở St.Mungo, ban đêm cô thường xuyên mất ngủ, hễ nhắm mắt lại là bên tai lại hỗn loạn vang lên tiếng thét chói tai cùng tiếng cười điên loạn, cùng cảnh tượng Hill và mấy đồng sự im ắng nằm đó, đôi mắt mở lớn đầy sợ hãi, cô chỉ có thể ngủ gật vài phút vào ban ngày khi mọi người đều có mặt......

Nếu ngủ không được, vậy làm chút sự tình khiến người sung sướng đi!

"Aliya, em! Ừm......" Hô hấp dần thô nặng, bàn tay mềm nhuyễn cùng đôi môi thơm ngọt kia dường như khiến cả thân thể bốc cháy. Severus đột nhiên xoay người bắt lấy bàn tay kia, chăn mỏng tung lên che kín hai người, tiếng rên ngâm ngọt ngào nhu mị cùng tiếng thở dốc thô nặng giao triền đan xen, xuân sắc diễm lệ......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro