II-C15-C16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

15 Tượng Đất nhỏ

Mai Lật ngay từ đầu cũng không rõ hắn muốn mang cô đi đâu, trừ tiếng khóc đáng sợ, hắn không thể phát ra thanh âm khác, cũng không có cách nào giải thích với cô.

Cô nhéo tai quái vật đầm lầy, quan sát thấy cảnh sắc chung quanh chậm rãi trở nên có vẻ quen thuộc, còn mơ hồ thấy nơi xa có một nóc nhà gỗ, lúc này mới nhớ ra, bên này rõ ràng chính là đầm lầy gần rừng cây thấp.

Bác Maggie chính là chết ở đầm lầy này, nghe nói thi thể bà ấy hiện còn chìm trong đầm lầy, không ai có thể vớt lên.

Hắn đưa cô tới nơi này làm gì?

.....không thể nào?

Sẽ không phải là muốn cô hỗ trợ vớt thi thể đi?

Trong đầu Mai Lật xuất hiện cái ý niệm này trước tiên, hơn nữa mạc danh có khẳng định.

Quái vật đầm lầy ôm cô đi đến giữa đầm lầy, chậm rãi buông tay ra tựa hồ muốn để cô đi.

Mai Lật cả kinh, một phen xiết chặt cổ hắn, chân cuốn lấy eo hắn không bỏ, bám ở trên người hắn thấp giọng nói: "Thanh tỉnh một chút, anh buông tôi ra tôi sẽ chìm! không được buông!"

"Anh ngốc a, vạn nhất tôi chìm xuống thật, anh nhớ rõ vớt tôi lên sao?"

Cảm giác được cô bài xích, quái vật đầm lầy ngừng động tác buông cô, nhìn biểu tình là mờ mịt vô thố, nước mắt còn đang yên lặng chảy, đáng thương giống bị mắng.

Mai Lật: "...."

Thôi, hắn khẳng định không phải là muốn giết chết cô ở đầm lầy, mà hy vọng cô có thể làm gì đó, coi như cô đoán đúng, hắn muốn cô tới vớt thi thể, thử xem sao.

Mai Lật thử thăm dò buông chân ra, dùng mũi chân đi xuống xem xét. Bên này đầm lầy càng thêm mềm nát, có một chút trọng lượng liền chìm xuống. Cô ôm lấy quái vật đầm lầy không bỏ, chỉ thị hắn khom lưng, theo tư thế hắn nghiêng xuống tới gần đầm lầy.

Chịu đựng không ổn, hơn nửa thân mình cơ hồ đều nghiêng vào đầm lầy, duỗi một cánh tay ra, sờ mó ở bên trong đầm lầy.

Không đến chốc lát, bỗng nhiên cô đụng phải một thứ, lại cẩn thận sờ soạng hình dạng, có nhánh, năm cái ngón tay.

Cô sờ được một cái tay người.

Trong nháy mắt lông tóc dựng đứng, Mai Lật theo bản năng lùi tay về nhanh như chớp. 

Thấp giọng mắng ra, xây dựng tâm lý cho mình trong chốc lát.

Sờ đã sờ đến, cũng không thể bỏ dở nửa chừng. Cô cứng đờ mà lần thứ hai sờ soạng xuống, gian nan túm chặt cái tay lạnh bằng trơn trượt đó.

Một cái tay khác câu lấy cổ quái vật đầm lầy dùng sức siết cổ hắn thúc giục, "Kéo lên"

Đã bị cô lôi đến gần sát đầm lầy, quái vật đầm lầy chậm rãi thẳng eo, mang theo cô cùng cô thi thể trong tay cùng kéo lên trên.

"Shh -- không được không được, đau tay!" Mai Lật buông cái tay sắp bị kéo đứt, đầm lầy kéo xuốngthật sự quá mạnh chỉ dựa vào một bàn tay cô muốn kéo một bác gái cường tráng cơ hồ là không có khả năng.

Cô nhìn bốn phía, thực nhanh nghĩ ra biện pháp, chỉ vào cây cối bên đầm lầy, "Qua bên kia."

Quái vật đầm lầy còn đang xem cái tay bị lôi ra, vẫn đứng ở đầm lầy, Mai Lật một phen dời đầu hắn đi, thúc giục, "Trước đừng nhìn nữa, qua bên kia."

Quái vật đầm lầy ôm cô bôn ba đi qua hơn nửa cái đầm lầy, Mai Lật ở chỗ cây cối tìm được thứ mình muốn --- một cây mây rắn chắc.

Dùng cục đá bén nhọn chặt đứt cây mây, cô cuộn dây mây dựa vào quái vật đầm lầy trở lại giữa đầm lầy, dùng mây gắt gao buộc chặt cánh tay đó, còn vùi vào bùn vòng quanh dưới nách thi thể, để phòng ngừa lát nữa trực tiếp kéo đứt cánh tay thi thể.

"Rồi, đi vào bờ.

Dây mây căng chặt, theo họ lôi kéo, thi thể bác Maggie được kéo ra khỏi đầm lầy, một đường kéo tới bờ đầm lây.

Thi thể bọc bùn rời đầm lầy, Mai Lật phát hiện nước mắt quái vật đầm lầy lập tức ngừng lại.

Cô còn tưởng rằng hắn để ý bác Maggie, kết quả thi thể người vừa kéo khỏi đầm lầy, hắn liền hoàn toàn không thèm để ý, cũng không thèm nhìn đến, khôi phục bộ dáng trước đây, ôm cô chuẩn bị rời đi.

Mai Lật lại không muốn cứ như vậy đi luôn, vất vả tìm ra thi thể, đương nhiên phải nhìn xem có manh mối gì.

Cô tin tưởng không phải quái vật đầm lầy hại chết bác Maggie, nếu có thể cô cũng muốn biết hung thủ chân chính rốt cuộc là ai.

Còn từng tự tay sờ thi thể, năng lực thừa nhận về tâm lý lại thêm một bậc. Mai Lật ngồi xổm bên thi thể, chịu đựng mùi thối nhìn nhìn khối thi thể này của bác Maggie.

Thực nhanh, cô đã phát hiện một ít khác thường.

Khuôn mặt bác Maggie già nua rất nhiều, tóc biến thành màu xám trắng, trên mặt xuất hiện rất nhiều nếp nhăn, so sánh với người phụ nữ trung niên cô nhìn thấy năm trước, quả thực là lập tức già hơn hai mươi mấy tuổi, vậy thực không bình thường.

Trước khi bác ấy mất tích, hẳn là không có biến hóa như vậy.

Trên người bác ấy còn có một vết thương, từ trước ngực kéo đến bụng, có bùn từ đó rót vào, làm bụng thi thể hơi hơi phồng lên.

Đó là một vết thương thực rõ ràng do người gây ra.

Mai Lật từ vũng nước nhỏ bên cạnh múc nước đến cọ rửa thi thể một chút, tiếp tục thâm nhập quan sát. Lúc này càng phát hiện trái tim trong ngực thi thể đã không còn.

Vết dao thật dài, là vì lấy trái tim?

Là người nào có thể làm bác Maggie lập tức già đi nhiều như vậy, lại ném thi thể bác ấy vào trung tâm đầm lầy, còn để chồng con bác Maggie nhìn thấy một màn đó?

Trong đó có lực lượng thần bí mà cô không biết?

"Cứ đặt thi thể ở nơi này đi, buổi sáng ngày mai sẽ được phát hiện, chúng ta đi thôi." Mai Lật lặng lẽ đặt thi thể ở một mảnh đất trống phụ cận, kéo quái vật đầm lầy rời khỏi nơi này.

Trong lòng cô tràn đầy nghi vấn, dọc đường rất trầm mặc, nhưng thật ra quái vật đầm lầy nhìn qua đã không có chuyện gì.

Trải qua một chuyến bôn ba như vậy, trên người cô tất cả đều là bùn, đi đến nửa đường liền khó có thể chịu đựng, vừa vặn đi ngang qua một dòng suối nhỏ, Mai Lật từ trên người quái vật đầm lầy nhảy xuống, đi đến bên dòng suối rửa sạch bùn trên người.

Cô rớt một chiếc giày, một chiếc khác dẫm tới dẫm đi ở đầm lầy, cũng cơ hồ không còn nguyên dạng, biến thành một cái giày rót đầy bùn.

Lòng bàn chân có miệng vết thương thật nhỏ bị dòng nước cọ rửa ẩn ẩn phát đau, Mai Lật nâng chân lên giơ giơ về phía quái vật đầm lầy bên cạnh.

"Anh xem, đã chảy máu."

Quái vật đầm lầy lại lộ ra cảm giác u buồn giống như bị mắng, thân thể cực cao nghiêng xuống phía cô.

Mai Lật phát ra tiếng kêu ai ai ai liên tiếp, thiếu chút nữa cho rằng hắn muốn ngay tại chỗ đè ngã mình, cuối cùng phát hiện hắn chỉ mềm oặt mà gục xuống dưới, hơn nửa thân mình hư hư đáp ở đầu gối cô.

Mai Lật muốn sờ đầu hắn, đáng tiếc sẽ không tới, liền thuận tay sờ sờ eo hắn.

Trơn trơn, giống đang sờ một pho tượng.

"Vừa rồi anh khóc đến khủng bố như vậy, là làm sao? Bởi vì thi thể bác Maggie ở đầm lầy?"

"Đúng vậy, thi thể nhân loại để ở đầm lầy, hắn sẽ rất thống khổ, giống như là trong thân thể có một vết thương đang hư thối, đó là nguyên nhân ô nhiễm."

Đột nhiên nghe thấy từ phía sau có một thanh âm khác giải thích, Mai Lật ngạc nhiên quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy phía sau bụi cỏ lay động, bị người nào đẩy ra, lộ ra một người nhỏ cao ước chừng mười centimet có làn da màu tro đen. Người nhỏ mặc quần áo làm từ lá rụng, trên khuôn mặt nho nhỏ có biểu tình nghiêm túc.

Ở phía sau nó, liên tiếp có người nhỏ diện mạo tương tự từ trong bụi cỏ đi ra, nhìn sơ sơ ít nhất cả trăm. Chen chúc ở bên nhau giống một dãy tượng đất mới vừa nặn.

"Chúng ta là yêu tinh đầm lầy ở đầm lầy." yêu tinh đầm lầy khom khom lưng với cô, "Chúng ta nghe thấy đầm lầy khóc thút thít, cho nên từ dưới nền đất đi vào nơi này, chuẩn bị giúp hắn thanh trừ thi thể nhân loại, không nghĩ tới cô đã giúp hắn dọn sạch."

Trừ người đầu tiên mở miệng nói chuyện, những người bạn nhỏ còn lại đều không nói một lời mà nhìn cô, thật là có chút tinh túy của quái vật đầm lây nhìn người khác.

Yêu tinh đầm lầy? Mai Lật nhìn về phía quái vật đầm lầy dùng một tư thế duỗi dài chặn ngang đáp ở trên đùi mình. 

Đây có một quái vật đầm lầy, sao lại còn có một đám yêu tinh đầm lây?

Mai Lật: " Trước đây cũng phát sinh chuyện như vậy sao? Đều là các cậu giúp hắn vớt thi thể ra khỏi đầm lầy?"

"Đúng vậy, bởi vì hắn không thể tự mình dọn sạch thi thể, cho nên cần chúng ta hỗ trợ. Hắn tồn tại để chế tạo đầm lầy, bản thân là đầm lầy. Đối với chúng ta mà nói, tương đương với phụ thân của chúng ta, trợ giúp hắn là việc chúng ta nên làm." yêu tinh đầm lầy xụ mặt có nề nếp mà nói.

Mai Lật: ".....Phụ thân?"

Đầm lầy yêu tinh: "Đúng vậy, chúng ta kính yêu phụ thân!"

Ta đây chẳng phải là...đột nhiên làm mẹ?

Các yêu tinh đầm lầy không thể thông qua biểu tình vi diệu nhìn thấu cô suy nghĩ cái gì, bọn họ tựa hồ chỉ là đơn thuần mà tới thăm cha già một chút.

"Cha già" của bọn họ rốt cuộc từ trên người cô đứng lên, độ cao gần 3 mét cùng đám tí hon mười centimet này so sánh lại càng thêm cao lớn.

Nhưng từ biểu tình của hai bên nhìn xem, đám tượng đất nhỏ mười centimet ngược lại càng hiền từ hơn một chút. Một đám tượng đất nhỏ vòng tới vòng lui dưới chân quái vật đầm lầy, giao lưu một lúc, cảm thấy hắn hết thảy đều ổn, yên tâm mà chuẩn bị rời đi.

Gật gật đầu với Mai Lật, xếp đội ngũ chỉnh tề, có thứ tự mà chui vào bụi cỏ, đường cũ quay về. Lúc này, đêm đã qua hơn nữa, thực nhanh trời đã sắp sáng. Mai Lật tay chân lạnh lẽo từ suối nước đứng lên, một đêm không ngủ, buồn ngủ làm cô đi đường cũng lung lay.

"Anh phải đưa tôi về, anh ngồi xổm xuống một chút."Mai Lật không khách khí mà bò lên lưng quái vật đầm lầy, dù sao trên quần áo đã có rất nhiều bùn, cô không rảnh lo nhiều như vậy, lòng bàn chân bị thương vẫn còn đau, lại đi một ngày đường, cả người đau nhức, dựa vào mình tự đi là không nổi.

Quái vật đầm lấy cao cao cõng cô, đi trong sương sớm trước bình minh. 

Không trung là điều hòa màu sắc giữa xanh biển mênh mông cùng màu xanh lá, sương khói màu trắng cùng bao phủ hai người và rừng cây. Quái vật đầm lầy cõng cô đi qua rừng cây, ngọn cây nở hoa ở bên cạnh cô, giơ tay là có thể hái được. 

Cây bị bẻ hoa, cành lá chấn động rớt xuống một loạt sương sớm, chiều vào trên người. Sáng sớm chim chóc líu lo trên cây, Mai Lật cơ hồ cứ như vậy ở trong lay động rất nhỏ chìm vào mộng đep. 

Một khắc trước khi sắp ngủ, quái vật đầm lầy ngừng lại ở ngoài hoa viên. Hắn lướt qua hàng rào hoa viên, đưa nửa thân mình thò vào. Ghé vào trên lưng hắn, Mai Lật cứ như vậy trực tiếp để cho hắn đưa vào trong hoa viên.

*

"Kẽo kẹt --" cánh cửa nhẹ nhàng vang lên một tiếng, Mai Lật mắt buồn ngủ mông lung, cầm theo một chiếc giày đi vào nhà, động tác nhẹ nhàng mà chuẩn bị lên lầu. 

Trong phòng đen như mực, chỉ có cửa sổ chiếu vào một chút ánh sáng, Mai Lật vừa ngẩng đầu, nhìn thấy bên cầu thang lẳng lặng đứng một người. Đôi mắt màu thủy lục giống như mèo, ở trong bóng tối tản ra quang mang sâu kín.

Mai Lật hoảng sợ, nháy mắt có tinh thần. 

Là phu nhân Pegg, bà ấy nhìn bộ dáng chật vật của cô, nói: "Trên người cô có mùi bùn đất, quá đậm."

Mai Lật: ".....không cẩn thận rớt vào vũng bùn, dính một thân bùn. Thời gian này, phu nhân ngài không nghỉ ngơi sao?"

Phu nhân Pegg ý vị không rõ mà đánh giá cô một lúc lại trở về phòng mình. Nương ánh sáng ảm đạm, Mai Lật bỗng nhiên phát hiện, tóc bà ấy giống như cỏ khô nay phảng phất khôi phục chút màu đỏ tươi đẹp.

16 Lời Đồn Đại

Bên ngoài viện một quái vật đầm lầy đang thập thò, một tay hắn cầm theo một cái giày chứa đầy bùn, một tay khác cầm cái đèn, đều là đồ vật lần trước Mai Lật đi tìm hắn làm rơi ở trên đường.

Mai Lật vừa ra khỏi cửa, trước mũi xuất hiện một cái giày.

"Tốt quá, cảm ơn anh giúp tôi tìm về." Mai Lật cầm giày đặt sang một bên, ngâm cùng một chiếc giày khác của mình.

Quái vật đầm lấy đi theo cô, đi tới bên cạnh hồ nước nhỏ cô riêng dẫn nước vào để tưới cho đất trồng rau xung quanh.

Nhìn đất trồng rau của mình không phủ đầy một nửa, Mai Lật cảm giác tay tưới nước ngo ngoe rục rịch.

"Đáng yêu, giúp tôi một việc đi?"

Nghe thấy từ đáng yêu này, quái vật đầm lầy đưa tay cho cô.

Mai Lật liền hắc hắc cười, kéo hắn đến khu đất trồng rau, làm hắn đứng ở chính giữa, sau đó thử tưới nước lên người hắn.

Bởi vì đã có vết xe đổ, sợ không cẩn thận tưới cho hắn tan ra tại chỗ, Mai Lật thấy những "nước tắm" đó không sai biệt lắm chảy vào đủ các nơi trên ruộng rau liền dừng tay.

Hình ảnh này đã mơ ước thật lâu, nhịn cho tới hôm nay mới ra tay.

Rốt cuộc vẫn là làm chuyện phát rồ như vậy với hắn.

"Tôi sẽ phụ trách" Mai Lật nén cười, lại kéo quái vật đầm lầy không thể hiểu được bị tắm rửa từ trong đất ra ngoài.

Quái vật đầm lầy cũng không biết cô đang nói lời cợt nhả gì, bộ dáng mờ mịt lại thực dễ lừa. Nhìn hắn như vậy liền muốn chọc hắn chơi, Mai Lật từ bên cạnh ngắt nhánh cỏ, kết một chiếc nhẫn to, ở bên trên cắm một đóa hoa dại.

Sau đó cô giơ cái "Nhẫn" này, họ nhẹ một tiếng, nghiêm trang hỏi: "Trải qua chuyện ngày hôm qua, tôi cảm thấy đã càng thêm thâm nhập hiểu biết anh, tôi cảm thấy quan hệ của chúng ta vào thời điểm này hẳn là lại tiến thêm một bước, xin hỏi anh có nguyện ý làm bạn trai tôi hay không, tiên sinh Đáng yêu?"

Nghe thấy hai chữ đáng yêu, quái vật đầm lầy đưa tay cho cô.

Mai Lật cười to, nắm bàn tay to của hắn, vừa cười vừa đeo cái nhẫn vào ngón tay hắn, bởi vì chất lượng quá kém, vừa đeo vào liền vỡ.

Mai Lật: "..... Khụ, tôi làm một lần nữa cho anh"

Cô một lần nữa làm cái vòng cỏ càng thêm chắc chắn, lúc chậm rãi đẩy vào ngón tay màu xám trắng đó, ý cười thoáng thu liễm, bỗng nhiên có một chút phiền muộn nói không rõ.

Cô hình như động tâm với quái vật trầm mặc này, lại không thể xác định hắn hiểu được tình cảm của nhân loại hay không.

Nửa xúc động nửa vui đùa, làm cho hắn như vậy một cái nhẫn cỏ như vậy, ước chừng là cô dùng ra dũng khí lớn nhất và nhút nhát sâu nhất.

Nhẫn cỏ màu xanh lục tròng lên ngón tay, Mai Lật kéo ngón tay thật dài đó, trầm mặc một lát, ngẩng đầu lên cười cười với quái vật đầm lầy, "..... rồi."

"Em coi như anh đáp ứng rồi."

"Dù sao anh cũng không mệt mà, tự nhiên có được bạn gái đáng yêu như vậy"

Câu nói tiếp theo của Mai Lật bỗng nhiên nghẹn ở trong cổ họng, bởi vì quái vật đầm lấy dùng ngón tay mang nhẫn nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô. Đây là lần đầu tiên hắn chủ động đụng vào mặt cô.

Hoa trong hoa viên đã nỡ, thu hút rất nhiều con bướm nho nhỏ, rau củ mới vừa tưới nước xanh biếc lăn đầy bọt nước. 

Mai Lật chớp chớp mắt, từ trong hoảng hốt lấy lại tinh thần, nắm lấy tay hắn, "anh thế này lại là học từ em"

Cô lúc trước thường ngẫu nhiên duỗi tay sờ mặt hắn, hiện giờ hắn cũng biết làm, hắn có rất nhiều động tác đều học từ cô.

Hơi hồi tưởng là có thể phát giác, quái vật đầm lầy so với ban đầu có rất nhiều biến hóa, cô cũng thể.

Đối với hắn từ sợ hãi đến yêu thích, chuyển biến nhanh mà tự nhiên, Mai Lật có đôi khi tự mình suy nghĩ một chút cũng cảm thấy thực kinh ngạc.

Hắn là quái vật đầm lầy đáng sợ, bị các yêu tinh, các nhân loại chán ghét, nhưng mà thoát ra khỏi bề ngoài và truyền thuyết khủng bố kia, cô nhận ra quái vật đầm lầy này giống như một đứa bé tịch mịch.

Khát vọng được người ta lắng nghe, được nhìn thấy, được yêu thích, được làm bạn.Vụng về mà chân thành.

Quái vật đầm lầy học theo cô, từ trên mặt đất bắt một nhánh cỏ để làm nhẫn, đưa cho cô.

Mai Lật Cơ hồ là lập tức liên hiểu rõ ý tứ của hắn, không tiếp nhánh cỏ, chỉ cố ý cười nói: "Em đưa cho anh nhẫn cỏ, anh lại đưa em một cây cỏ a, em không cần, em không cần, chờ anh học được làm nhẫn cỏ lại đưa cho em!"

Quái vật đầm lầy thấy cô không nhận, hiển nhiên không biết nên làm gì bây giờ, hơi hơi mở ra đôi môi màu xám, lại đưa nhánh cỏ trong tay kia tới trước mặt cô.

Mai Lật không nhận, chỉ vươn một ngón tay, quái vật đầm lầy đặt nhánh cỏ ở trên ngón tay cô, nhẹ bỗng liền rớt xuống.

Hắn lại khom lưng nhặt nhánh cỏ lên, cầm nhảnh cỏ ngây dại.

Mai Lật: "...." Cảm giác mình đang khi dễ hắn.

Dưới lầu bên vườn rau có hai thân ảnh đang đứng, rõ ràng phản chiếu vào trong đôi mắt màu thủy lục ở lầu hai.

Bà ấy nghe được đối thoại hoang đường phía dưới, thấy bọn họ giao lưu theo cách không thể tưởng tượng được, trong màu thủy lục trở nên có chút vẩn đục phảng phất ngưng kết một tầng hàn băng.

Mai Lật cất tiếng hát nhỏ đi vào trong phòng, thấy phu nhân Pegg khó được vào ban ngày đi xuống lầu. 

Bà ấy dùng ánh mắt hoàn toàn mới đánh giá cô, dường như tạm thời buông bỏ cao ngạo lạnh nhạt, chân chính nhìn cô vào trong mắt. Bất quá đánh giá này cũng mang theo một cỗ nồng đậm không thoải mái.

"Cô biết cô đang làm chuyện có bao nhiêu buồn cười sao?" Phu nhân Pegg vừa mở miệng chính là một câu như vậy.

Giữa hai người cách một tầng âm u, Mai Lật đứng ở cửa phòng bếp, dưới chân dẫm lên ánh sáng. Cô hướng ánh mắt sắc bén về Phu nhân Pegg, nói: "Tôi đang làm chuyện tôi thích."

"Ta vẫn luôn không quản cô, nhưng tốt nhất cô không nên cho ta thêm phiền toái." Phu nhân Pegg lạnh lùng nói.

"Tôi làm cái gì mà cho ngài thêm phiền toái?" Mai Lật hỏi.

"Hiện tại thứ bên ngoài kia chính là phiền toái, không được tùy tiện đi trêu chọc nó nữa." Phu nhân Pegg dùng một loại ngữ khí không cho phép phản bác nói xong, hiển nhiên cũng không định nghe cô trả lời, tự thái tuyệt đẹp mà đoan trang dẫm lên cầu thang, trở về lâu hai.

Mai Lật nhún nhún vai, cũng mặc kệ bà ấy cảnh cáo, từ trong phòng bếp lấy rổ liền đi ra ngoài. Quái vật đầm lầy còn ở bên ngoài chờ cô, Mai Lật tiến lên cùng hắn đi chung một chỗ, nhỏ giọng nói với hắn: "Vừa rồi anh chính là bị mẹ vợ ghét bỏ, nhưng mà không sao, dù sao với em mà nói bà ấy nhiều nhất chính là mẹ kế."

"Phản kháng mẹ kế chính là cốt truyện đồng thoại kinh điển."

Quái vật đầm lầy còn cầm nhánh cỏ phát ngốc.

Mai Lật: "..." Được rồi, xem anh phải buồn rầu với nó tới khi nào.

*

Thi thể bác Maggie đã tìm được, cử hành lễ tang đơn giản, mai táng ở mộ địa. 

Hersha đi tham gia lễ tang, trong lòng khó chịu, chạy tới tìm tiểu đồng bọn nói chuyện phiếm. 

Cô ấy theo con đường ít có người đi, còn chưa đi đến căn nhà có hoa viên bên rừng rậm, đã thấy Mellie ngồi ở bên dòng suối nhỏ, đầy đầu là cánh hoa nhỏ vụn, bụi hoa dại màu trắng bên cạnh đã bị hái trụi.

"Mellie, cậu làm sao vậy?"

Mai Lật phủi sạch hoa trên đầu, cười gượng: "Tôi.....đang chơi hoa."

Vừa rồi cô vừa tiện tay, hái được một bó hoa dại to, ném lên người quái vật đầm lầy, sau đó cô ngồi ở đây rửa tay, không phòng bị, quái vật đầm lầy lại bắt đầu học cô, hái được một đồng hoa dại, học theo cứ như vậy ném xuống đầu cô. Hiện giờ rất nhiều cánh hoa nhỏ vụn mắc vào tóc đều lấy không ra. 

Thấy bộ dáng này của tiểu đồng bạn, Hersha tâm tình đang trầm trọng tốt lên rất nhiều, cô ấy tiến lên hỗ trợ lấy hoa dại trên đầu Mai Lật ra. 

Mai Lật dắt cô ấy đi về nhà, thừa dịp cô ấy không chú ý, quay đầu chụp quái vật đầm lầy một cái. Trong tay hắn còn cầm hoa dại ném chưa hết, nếu lúc này lại ném xuống, khẳng định sẽ dọa đến Hersha.

Cảnh cáo quái vật đầm lầy xong, Mai Lật quay đầu đi nói chuyện cùng Hersha. Hersha nói chút chuyện phát sinh trên chợ, chờ đến khi Mai Lật đến phía trước, cô ấy bỗng nhiên kêu một tiếng, "Mellie, trên đầu cậu sao vẫn còn mấy đóa hoa dại?" Vừa rồi rõ ràng đã nhặt sạch.

Mai Lật sờ soạng đầu mình: "Là tự tôi thả." Khẳng định là quái vật đầm lầy.

Hersha thất thần nói nhàn thoại một lúc, vẫn không nhịn nổi nói đến sự kiện đó, "Mellie, cậu còn không biết đâu, tìm được thi thể bác Maggie rồi."

Mai Lật chớp chớp mắt, biểu tình kinh ngạc: "A? không phải nói chìm vào đầm lầy thì không tìm thấy sao?"Hersha thấp giọng nói: "Chuyện này rất kỳ quái, mọi người nghị luận sôi nổi, đều đang nói bác Maggie kỳ thật......là bị nữ vu giết chết, bởi vì thi thể bà ấy xuất hiện một ít biển hóa đáng sợ."

Lúc này đây Mai Lật kinh ngạc càng thêm chân thật, "Nữ vu? thật sự có nữ vu tồn tại sao?"

Hersha: "Mọi người đều nói có, nhưng tôi không quá tin tưởng, kỳ thật......"cô ấy do dự mà nhìn Mellie, muốn nói lại thôi.

Mai Lật nghi hoặc, "Như thế nào?"

Hai người đã đi vào hoa viên, hoa trên đầu Mai Lật đã lấy hết, trên mặt là hồng hào khỏe mạnh, đôi mắt màu hổ phách nhìn về phía cô ấy, có vẻ thanh triệt mà tươi đẹp. 

Hersha mím môi, hàm hồ nói: "không có gì."

Cô ấy ở chỗ này chơi một lát thì phải đi về, Mai Lật lại cắt mấy cành hoa trong hoa viên đưa tặng cô ấy. Hersha ôm hoa trở về, em trai Ivan từ trên lầu thăm dò thấy trong ngực cô ấy có hoa, lạch cạch chạy xuống.

"Hersha, chị lại đi nhà nữ vu kia?"

Hersha một phen che miệng nó lại, thở dài một tiếng, biểu tình tràn đầy không tán đồng, "Ivan, không được nói như vậy nữa!"

Ivan tuổi không lớn, bị chị mắng, dẫu miệng không phục, "Mọi người đều nói như vậy, hồi trước phu nhân Pegg ở đó kỳ thật là nữ vu."

Hersha: "Phu nhân Pegg đã qua đời, hiện tại nơi đó chỉ có Mellie, đó là một cô gái tốt, căn bản không phải nữ vu gì!"

Ivan lẩm bẩm, "Nhưng bọn họ đều nói Mellie và mẹ cô ấy giống nhau, cũng biến thành nữ vu, còn nói bác Maggie chết chính là cô ấy làm......"

Hersha cầm lấy hoa trong tay, đập lên đầu em trai một cái, "Không được theo bọn họ nói bậy!"

Thấy cô ấy hừ một tiếng cầm hoa muốn lên lầu, Ivan xoa xoa mũi theo sau, "Nhưng Hersha, cô ấy là quái nhân, chị không nên đi ngôi nhà bên kia rừng rậm nữa, rất nguy hiểm."

Hersha bịt tai, tỏ vẻ không nghe.

Thi thể bác Maggie đã tìm được, rất nhiều người đều thấy thân thể bà ấy già đi, còn phát hiện trái tim trong thân thể không còn, không biết ai truyền ra tin tức bác Maggie bị nữ vu giết chết.

Nữ vu là tà ác, các cô ấy có thể sử dụng lực lượng thần bí để giết người, còn ăn trái tim người. Bởi vì tập tính cổ quái, cho nên nữ vu đều là quái gở, ở nơi này, người quái gở cổ quái nhất chính là mẹ con phu nhân Pegg ở bên cạnh rừng rậm.

"Tôi đã sớm hoài nghi phu nhân Pegg là nữ vu, lớn lên đẹp như vậy chính là để dụ hoặc người khác, đó là năng lực của nữ vu!" Bác gái hàng xóm lời thề son sắt nói như vậy.

Một đồng bạn từ trước cùng nhau chơi đùa cũng nói: "Tôi đã sớm cảm thấy Mellie hiện tại và Mellie trước kia không quá giống nhau, cô ấy biến hóa như vậy khẳng định là bởi vì cô ấy cũng biến thành nữ vu."

Còn có rất nhiều câu nói như vậy, theo bác Maggie chết đi, âm thầm truyền bá.

Hersha nghe rất nhiều lời nói như vậy, trong lòng nôn nóng cho Mellie, cô ấy và Mellie ở chung lâu như vậy, rõ ràng biết cô là cô gái nhỏ hữu hảo cần lao thiện lương, nhưng cô ấy lại không có cách nào giúp cô giải thích. Vốn dĩ hôm nay đi qua là muốn nói cho cô chuyện này, kết quả cuối cùng cũng không thể mở miệng. Hersha nhìn bình hoa, sầu lo mà thở dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro