II-C7-C8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

07 Tháng Hoa Kim Tước

Tháng Tám ở chỗ này lại gọi là tháng Hoa Kim Tước. Mùa này có nhiệt độ thích hợp nhất trong năm. Đồng ruộng đang kì thu hoạch vào lúc này sinh trưởng nhanh chóng, trong núi rừng quả dại liên tục chin, đến hoa tươi cũng tranh nhau nở rộ. Tươi đẹp, ấm áp, mùi thơm ngào ngạt, hương vị tốt đẹp, là ấn tượng lớn nhất mà tháng Hoa Kim Tước mang cho mọi người.

Vào tháng Hoa Kim Tước, hoa viên của Mai Lật cơ hồ biển thành biển hoa, đặc biệt là hoa kim tước và đỗ quyên, ở trong hoa viên trở thành từng mảng hồng nhạt trắng tía, vậy quanh bụi hoa kim tước vàng kim.

Mai Lật rốt cuộc ở bên cạnh rừng rậm hái được quả mầm xôi và việt quất dại chín, có thể là các yếu tinh tu hội mấy ngày trước đã tổ chức xong, cho nên mấy ngày nay không phát hiện những vật nhỏ đó đi hải quả mọng.

Cô một mình đi tới bên rừng rậm, hái được một rổ nhỏ quả mọng trở về, tính toán làm thành nước quả hay quả khô, đi ngang qua một cái đầm nước, bỗng nhiên thấy trong đầm nước một cái bóng người cao gầy đọng lại.

Là quái vật đầm lầy.

Gần đây cơ hồ không mưa, cho nên cô cũng không còn nhìn thấy quái vật đầm lầy. Giờ đột nhiên gặp hắn, còn có cảm giác kinh hỉ và ngoài ý muốn gặp được bằng hữu.

"Hi, đã lâu không gặp." Cô đứng ở bên bụi cỏ chào hỏi.

Quái vật đầm lầy tựa như pho tượng bất động ở đầm nước.

Mai Lật cũng không biết nghĩ thế nào, nhìn thấy hoa dại ven đường, thuận tay hai một đóa ném quái vật đầm lầy.

Đến gần, hoa trực tiếp rơi ở trên đầu quái vật đầm lầy.

Sau đó hắn chậm rãi động đậy, cơ hồ muốn ngẩng cái đầu rũ ở trong nước lên, tay cầm ở trong nước cũng nâng lên.

Hẳn sờ hoa trên đầu, bàn tay to khô gầy cầm đóa hoa nhỏ màu trắng vàng, đi qua đầm nước tới trước mặt Mai Lật, vươn cánh tay đưa đóa hoa đến trước mặt cô.

Mai Lật nhịn không được cười.

Sao lại thế này, gia hỏa này cũng quá đáng yêu đi.

"Cảm ơn hoa của anh"

Cô tiếp nhận bông hoa, làm bộ đây là người ta đưa cho cô, lại từ trong rổ lấy ra một ít quả mọng màu đỏ màu tím, đặt trong bàn tay quái vật đầm lầy.

"Những quả mâm xôi và việt quất này, mời anh ăn"

Quái vật đầm lầy sẽ ăn cái gì sao? Mai Lật cũng không rõ lắm, cô còn khá tò mò.

Quái vật đầm lầy rũ cái đầu đang nhỏ nước, nhìn quả mọng trong bàn tay, một quả mọng tròn tròn theo bàn tay lăn xuống cạch một tiếng rơi vào đầm nước.

Hắn liền duỗi tay vào nước sờ soạng tìm quả mâm xôi nho nhỏ đó, kết quả vừa động như vậy, quả mọng trên cái tay khác liên tiếp rớt vào đầm nước, thực nhanh trên bàn tay đó đã rỗng tuếch.

Lấy được một quả mâm xôi, quái vật đầm lầy chỉ có thể ngơ ngác nhìn những quả mọng khác ùng ực ùng ực hoàn toàn không còn.

Mai Lát đã đỡ eo sắp cười đến chết.

Sao lại ngốc như vậy a.

Quái vật đầm lầy hơi hơi mở ra đôi môi màu xám, tựa hồ muốn chui đầu vào đầm nước, Mai Lật ngồi xổm xuống, từ trong rổ cầm quả mâm xôi màu đỏ tím, tay mắt lanh lẹ nhét vào trong miệng quái vật đầm lầy.

Quái vật tay dài chân dài màu xám trắng duy trì một loại tư thế kỳ quái đờ tại chỗ.

Mai Lật động tác thực nhanh, kéo tay áo thò vào đầm nước, tìm tìm trong bùn, tìm ra những quả mọng rơi xuống đó, rửa rửa rồi một lần nữa đặt trong tay hắn.

"Rồi rồi, cho anh, không cần trả lại cho tôi"

Cô vừa cười, vừa đi xa dần dọc theo đường nhỏ nở đầy hoa dại, bước chân nhẹ nhàng, tâm tình du dương.

Mai Lật phát hiện, gần đây mình gặp quái vật đầm lầy tần suất cao hơn.

Hắn tựa hồ không thích thái dương, mỗi lần xuất hiện, đều ở dưới bóng cây, trên người mọc rêu xanh, lục bình còn cả xương bồ, thủy thảo, có đôi khi hoa dại cũng mọc trên người hắn.

Mọi người không nhìn thấy hắn, thực vật cùng các con vật coi hắn như cục đá.

Mai Lật thấy trên người hắn mọc rêu xanh cỏ dai, cũng gặp hắn đứng lặng ở trong đầm nước, chim nhỏ coi hắn như điểm dừng chân tạm thời.

Trạng thái như vậy, hắn có thể bị nhìn thấy hay không ?

Mai Lật lôi kéo cô gái nhỏ Hersha bên cạnh, chỉ vào quái vật đầm lầy trong đầm nước dưới bóng râm, "Hersha, cô xem kia, có một con chim nhỏ."

Giờ phút này đậu ở trên đỉnh đầu quái vật đầm lầy chính là một con chim lông màu lục lam, vô cùng xinh đẹp, dẫm lên đầu hắn ngửa cố kêu pi pi.

Hersha nhìn theo hướng cô chỉ, "Chỗ nào đâu?". Cô ấy không chỉ không nhìn thấy quải vật đầm lầy, ngay cả chim chóc ở trên người quái vật đầm lầy cũng không thấy.

Vậy cũng lợi hại.

Con chim vỗ cánh bay lên, đậu ở trên một cành cây già bên bờ nước, Hersha lúc này mới a một tiếng, "Tôi thấy rồi, con chim nhỏ màu lam, nhưng vừa rồi nó bay tới từ chỗ nào?", cô ấy đầy đầu dấu chấm hỏi nhìn xung quanh khắp nơi, bị Mai Lật lung tung ứng phó qua đi.

*

Qua hơn mười ngày, Mai Lật một mình đi đến bên cạnh rừng rậm, lần thứ hai gặp quái vật đầm lầy trong đầm nước. Vốn định chào hỏi một cái liền đi, nhưng mà trên lưng hắn mọc ra nhánh cây thật sự làm người ta không thể xem nhẹ.

Mai Lât nhìn, lại nhìn.

Mọc ra cỏ cũng thôi, trên người sao lại còn mọc ra cái cây đây, chẳng lẽ gần đây phơi thái dương nhiều, cây cối trong tháng Hoa Kim Tước đều lớn lên thực nhanh?

Muốn nhìn đến cùng, cô lại hái đóa hoa ném sang, một lần nữa thuận lợi kéo hắn tới.

Hắn vừa đến gần, Mai Lật liền thấy rõ ràng, cái cây nhỏ từ phía sau xương sống hắn mọc ra, trên mấy cành cây đều đã nở hoa rồi.

Lại nhìn kỹ, đồng tử Mai Lật chấn động... Đây, đây hình như là quả mâm xôi a.

Chẳng lẽ, lần trước cô cho hắn ăn một quả mâm xôi, cho nên từ trong thân thể mọc ra rồi?

Nuốt hột hoặc là hạt giống vào, từ trong thân thể sẽ nảy mầm ra đều là lừa trẻ con, kết quả hắn thật sự mọc lên? Mai Lật nhìn những cành và hoa đó, cả người đều choáng váng.

Sau một lúc lâu cô mới xấu hổ mà ho khan một tiếng nói: "Tôi... thật không nghĩ tới sẽ có kết quả này, thực xin lỗi a, nếu không, tôi nhổ cho anh?"

Quái vật đầm lầy quá cao, cô không với tới, một tay ấn vai quái vật đầm lầy, ý đồ làm hắn ngồi xổm xuống, hắn xác thật chậm rãi cúi đầu, chính là lúc Mai Lật duỗi tay muốn rút cây mâm xôi kia ra, hắn lại đứng dậy. Mai Lật "Chờ đã, tôi còn chưa rút được!"

Nhưng hắn đã đứng lên, hơn nữa một tay che lại sau cổ, đi trở về giữa đầm nước.

"Làm gì nha, không cho rút a"

Mai Lật ở bên đầm nước ngồi xổm nửa ngày, cũng không thấy hắn từng có ý tứ đi tới, do dự một chút, dứt khoát cởi giày, lội vào đầm nước.

Đầm nước này nhìn qua chỉ có một tầng nước hơi mỏng, nhưng dẫm xuống rồi, phía dưới nước bùn còn rất sâu, ngập gần đến đùi Mai Lật. Cô không qua được chỗ quái vật đầm lầy bên kia, nhìn nhìn chính mình nửa người nước bùn, đành phải lóc cóc buồn bực mà trở về.

Gần đó có cái hồ nước nhỏ, cô ở bên đó rửa sạch một thân bùn, mới ướt đẫm trở về nhà.

Trên đường trở về cô còn suy xét việc này, thay đổi quần áo đi đến chỗ đất trồng rau tưới nước, lại nghĩ tới việc này.

Lại nói tiếp, cây mâm xôi kia ở trong thân thể quái vật đầm lầy lớn lên thật nhanh a, giờ mới hơn mười ngày đã bắt đầu nở hoa rồi, nếu đổi thành rau dưa...... ánh mắt Mai Lật không tự giác nhìn về phía ruộng rau mình trồng, bởi vì không có kinh nghiệm, chúng nó mọc cũng bình thường, còn rất chậm.

Nếu cho quái vật đầm lầy ăn chút hạt giống rau dưa, có lẽ qua mấy ngày trên người hắn có thể mọc đầy rau củ, lớn lên đã tốt lại nhanh.

Không không không, vậy cũng quá phát rồ, cô đã có một khối đất trồng rau lớn như vậy, sao có thể còn thèm thuồng thân mình người ta....Nhưng cây mâm xôi đó của hắn thật sự trồng rất được a, thật làm người ta hâm mộ.

Từ lúc phát hiện cây mâm xôi trên người quái vật đầm lầy, Mai Lật liên thường xuyên đi tìm hắn, muốn tận mắt nhìn thấy xem cây mâm xôi biển hóa.

Lúc trời nắng, quái vật đầm lầy thường xuyên đứng ở đầm nước, sẽ di động theo phương hướng và phạm vi ánh nắng chiếu xuống.

Mai Lật ngồi xổm hai ngày, ngồi xổm liền thấy buồn ngủ, ngày thứ ba bắt đầu học được mang theo võng tự chế.

Võng cột vào trên một cây đại thụ gần đầm nước, có thể dùng để ngủ trưa, có đôi khi còn mang theo đồ ăn tự chế, khăn vải trải ở trên cỏ, làm một bữa trà dã ngoại buổi chiều.

Năm đó đại học chọn ngành công trình, đội mũ thi công đi theo các giáo sư và học trưởng cùng đi công trường đo đạc, cô không nghĩ tới có một ngày mình gặp được cuộc sống điền viên tự nhiên thuần phác như vậy.

Nhân sinh gặp gỡ thật là tuyệt không thể tả.

Cây mâm xôi đó hoa tàn, mọc ra một ít trái cây, trái cây đỏ dần, ngẫu nhiên sẽ có chim chóc đậu trên vai quái vật đầm lầy, ý đồ mổ trái cây chín. Quái vật đầm lấy liền giơ cánh tay lên, chầm chậm vung hai cái, đuổi bọn chim nhỏ đi. Mai Lật ở bên bờ nhìn nhìn, nghĩ thầm, giống một người bù nhìn tận chức tận trách.

Trái cây chín, quái vật đầm lầy chủ động ghé sát vào cô. Hắn khom lưng, một cây mâm xôi treo đầy quả chín liền lay động ở trước mặt cô. Tư thế này cô đã quen thuộc, chính là ý tứ để cho cô hái. Mai Lật trầm mặc, dù sao cũng không thể ngờ đến hắn muốn đưa cây mâm xôi đã kết quả này cho cô.

Nâng một bọc quả mâm xôi về nhà, Mai Lật mới phát hiện mình hốt hoảng, võng và rổ những thứ đó đều quên lấy về. Cô che mặt mình, rên rỉ một tiếng. Sao lại thế này a, hắn thật là quái vật đầm lầy? Căn bản chính là thiên sứ đi? Đây là cái chủng loại thiên sứ gì a!

Trái cây mâm xôi đó cô ăn ba bữa mới hết. Ngày nọ Mai Lật lại đi xem, cây mâm xôi đó đã biến mất trên người quái vật đầm lầy, chỗ lưng hắn không hề có dấu vết, không có cái lỗ hổng sau khi nhổ cây ra như trong tưởng tượng cô của cô. Cũng tốt, còn tưởng rằng hắn chuẩn bị vẫn luôn mang theo cây mâm xôi này mà sinh hoạt.

*

Thời tiết nóng bức, Mai Lật mỗi buổi chiều đều chạy đến rừng rậm, tắm rửa ở bên cái hồ nhỏ đó, rất gần đầm nước mà quái vật đầm lầy thường đứng, bởi vậy mỗi ngày tới tới lui lại đều có thể gặp hắn.

" Này " có đôi khi cô chào hỏi một cái liền đi. Có đôi khi muốn tâm sự một chút, sẽ tùy tiện dùng cái gì kéo hắn lại. Thường dùng nhất chính là hoa, hái một đóa hoa hoặc bó một bó hoa ném qua, hắn thực nhanh sẽ cầm hoa lại trả cho cô.

"Trong vườn nhà tôi nở rất nhiều hoa kim tước, tôi sửa sang một chút, thuận tiện mang theo mấy cành lại đây cho anh."

Hoa kim tước màu vàng kim đặt ở trên tay quái vật đầm lầy.

Thấy hắn ngơ ngác, Mai Lật lại cầm một cành hoa cười quơ quơ trước mũi hắn, "Tặng cho anh, có biết là có ý tứ gì sao? Chính là không cần trả lại cho tôi, là cho anh."

Cũng không biết hắn nghe hiểu không, tóm lại vẫn cầm hai cành hoa đi rồi.

Mai Lật trở về lại ngẫm nghĩ, hắn hẳn sẽ không lại ở trên người mình trồng hoa kim tước đi? Không đến mức, không đến mức đó chứ, chính là hai cánh hoa mà thôi, lại không có rễ cũng không có hạt giống, hắn trông thể nào. Cô lạc quan mà về nhà, không nghĩ tới chính mình xem nhẹ chỗ thần kỳ của quái vật đầm lầy.

*

Cách một thời gian gặp lại quái vật đầm lầy, trên người hắn đã mọc lên một bụi kim tước. Hoa nở thật đẹp, nhìn từ xa như là khoác bộ áo hoa màu vàng.

Ngay từ đầu Mai Lật còn không phát hiện đó là quái vật đầm lầy, chỉ tưởng là một bụi hoa kim tước mọc bên đầm nước, cẩn thận nhìn lại mới phát hiện không đúng, bụi hoa biết di động!

Mai Lật: "....."

Cô thề, cô thật sự không muốn coi quái vật đầm lầy là ruộng để trồng cây, cũng không muốn cho hắn làm bồn hoa, thật sự.

Nói ngắn gọn lại, đưa ra hai cành hoa kim tước, lại thu về một bó to hoa kim tước.

08 Hồ Nước Trong Đêm

Ánh mặt trời xán lạn của tháng Hoa Kim Tước qua đi, mưa lại nhiều lên.

Khó được có một ngày trời nắng, Mai Lật ôm chăn ra phơi.

Trong vườn hoa héo tàn rất nhiều, nhưng vẫn cứ rất đẹp.

Từ trước đại bộ phận thời gian của cô đều ở trong ký túc xá trường học, mỗi ngày bận bịu bài tập, cũng không biết rốt cuộc là muốn chứng minh cái gì, ngày tháng qua đi vội vàng, trừ đọc thư của Tần phu nhân, cơ hồ cô không có thời gian nhàn hạ xem kỹ cuộc sống của mình.

Đơn điệu, không thú vị mà qua nhiều năm như vậy.

Hiện giờ, cô vẫn cứ sinh hoạt một mình, nhưng mất đi những người biết được quá khứ của gia đình cô, đã không có học tập bận rộn và công tác áp lực, bất tri bất giác cô có rất nhiều thay đổi.

Ở thế giới ban đầu, cô ăn cơm tùy tiện mà vội vàng, còn ở nơi này, mỗi một bữa ăn cái gì đều chính mình tự tay làm ra, rất nhiều nguyên liệu nấu ăn thậm chí là tự mình gieo trồng thu hoạch. Đã không có các loại cơm hộp và đồ ăn đa dạng, thiếu các gia vị hoa hoè loè loẹt, cô làm đồ ăn không ngon bằng đời trước, lại cũng có một phen phong vị khác.

Rời xa đám người, giao tiếp đơn giản, mỗi ngày lao động, cuộc sống phong phú mà bình tĩnh ngoài ý muốn.

Cảm thấy mệt nhọc, cô sẽ tự do nghỉ ngơi, công việc trong tầm tay cũng không thúc giục, cô có thể thong thả mà tùy ý hoàn thành.

Lúc thời tiết thực tốt, ngẫu nhiên cô sẽ ngồi dưới bóng cây trong hoa viên nghỉ ngơi, cũng đi tới gần rừng rậm ăn cơm dã ngoại, còn cắt đóa hoa cấm vào trong bình hoa, dùng để trang trí phòng —- ở thế giới cũ, cô cũng không làm loại việc này.

Ngày trước Tần phu nhân gửi thư cho cô lúc ấy có kèm theo hoa tươi, ở trong thư nói: "Gửi tặng theo thư là một bó hoa mới nở trong viện, nguyện người bạn nhỏ có tâm tình tốt."

Rời khỏi thế giới kia, cô mới phát hiện mình thoáng có thể cảm nhận được tâm tình của Tần phu nhân.

"Phu nhân, cháu đã càng ngày càng quen sinh hoạt ở thể giới này, chuyện lúc trước sợ hãi không còn làm cháu cảm thấy sợ hãi. Hơn nữa, cháu có một người bạn cũng tặng cháu hoa tươi, nhưng người bạn này hơi kỳ quái chút, so với nhân loại, hắn càng làm cho cháu cảm thấy an toàn thú vị, vậy có phải có chút kỳ quái hay không?"

Không khí oi bức, lúc viết thư lòng bàn tay ướt mồ hôi, khuỷu tay dán lên giấy, không dễ di động.

Mai Lật viết xong một phong thư ngắn ngủn, vẫn cứ không buồn ngủ.

Cô đẩy cửa sổ ra, bên ngoài gió lạnh nghênh diện thổi tới, thổi đi một thân khó chịu, so với trong phòng còn mát mẻ hơn rất nhiều.

Buổi chiều tắm rồi, trước khi đi ngủ lại đầy người mồ hôi, váy ngủ phía sau lưng đều ướt.

Mai Lật ghé vào bên cửa sổ, bỗng nhiên thấy cách đó không xa xuất hiện một bóng người quen thuộc, bóng người kia cao gầy khác biệt rất lớn với người bình thường, vừa thấy liền biết là quái vật đầm lầy.

Cánh đồng bát ngát dưới triền núi phía trước căn phòng vào hai ngày trước bị mưa to làm ngập, cỏ bùn mềm xốp, quái vật đầm lầy thường xuyên lang thang không có mục tiêu du tẩu ở khắp nơi, tối nay vừa lúc đi tới nơi này.

Mai Lật trong lòng vừa động, cầm theo đèn ra cửa.

Cô nhớ lại ban đêm ngày đó lần đầu tiên nhìn thấy quái vật đầm lầy, cũng như thế này, nhưng tâm tình của cô đã hoàn toàn không giống.

Cô cầm theo đèn đi xuống triền núi, cách một bụi cỏ dại kêu lên.

"Aiz, anh lại đang tản bộ à?"

Quái vật đầm lầy đang thong thả hành tẩu nghe thấy thanh âm của cô, dừng động tác lại, đi tới chỗ cô.

Có thể là hình thành phản xạ có điều kiện, lúc trước có đôi khi hắn không phản ứng, Mai Lật còn phải cố ý ném một đóa hoa, hấp dẫn lực chú ý của hắn tới đây.

Sau đó hiện tại, hắn sẽ chủ động tới.

Mai Lật tự mình suy nghĩ một chút, trong lòng liền cảm thấy vừa xin lỗi vừa buồn cười. Cô thật là càng sống lâu càng nhỏ đi, trở nên giống một học sinh tiểu học.

"Kéo kẹt kẽo kẹt —-" Mai Lật lay động một chút ngọn đèn trong tay, ảnh đèn chiếu nửa thần mình cô, con trùng nhỏ thích ánh sáng từ trong bụi cỏ phát ra quang mang, bay múa ở bên chân nàng.

Tròng mắt màu xám vô thần của quái vật đầm lầy cứ thẳng tấp nhìn cô, quá dọa người.

Mai Lặt tập mãi thành quen, đứng tại chỗ trong chốc lát nhàm chán cùng hắn, bỗng nhiên có một ý tưởng.

"Tôi muốn đi hồ nhỏ bên kia bơi lội, nhưng một mình lại hơi sợ hãi, anh có thể đi cùng sao?"

Quái vật đầm lầy cũng không biết là nghe hiểu hay không, hắn cũng không phát ra bất kì thanh âm gì.

Mai Lật cầm một đóa hoa dại vứt vào trong tay hắn, "Cho anh."

Thừa dịp quái vật đầm lầy cầm đóa hoa dại đưa tới trước mặt cô, Mai Lật thuận thể túm chặt cái tay ướt át lạnh băng đó.

Mai Lật: "Tôi coi như anh đáp ứng rồi"

Bị cô kéo đi về phía trước, quái vật đầm lầy ngoan ngoãn đuổi theo, tuy rằng là quái vật cao cao đáng sợ, nhưng tựa hồ cũng không phản kháng, giống đứa bé ngoan ngoãn.

Mai Lật một tay cầm theo đèn, một tay lôi kéo quái vật đầm lầy, theo vũng bùn và nước đi về phía trước.

Quái vật đầm lầy có thể đi ở chỗ không có bùn, nhưng mà hắn càng thích các loại vũng bùn đầm lầy và nước ướt át.

Hai người đi một đoạn, phía trước không có vũng nước, không đợi Mai Lật tự hỏi làm sao bây giờ, quái vật đầm lầy liền từ vũng nước đi lên, dẫm lên đường nhỏ trên cỏ xanh. Một lát sau, đi đến bên hồ nhỏ.

Dưới ánh trăng hồ nước phát ra ánh sáng sáng ngời, Mai Lật không chút suy nghĩ liên cởi ra váy ngủ ướt mồ hồi, cởi tới khuỷu tay mới nhớ ra quái vật đầm lầy phía sau.

Mai Lật: "..." không sao đâu, dù sao hắn cũng không xem như là người. Hơn nữa bộ dáng trì độn ngây thơ như vậy, hắn biết cái gì, so với hắn, khả năng cô càng nguy hiểm hơn đấy, rốt cuộc là cô thèm muốn "thân mình" hắn.

Yên lặng dưới đáy lòng nói chuyện cười, Mai Lật bơi vào trong hồ nước.

Dưới ánh trăng da thịt thiếu nữ doanh nhuận trắng tinh, không giống quái vật đầm lầy xám trắng bên hồ nước, thân thể hoàn toàn đi vào trong nước, khiến cho hồ nước nổi lên từng gợn sóng, mặt hồ lấp lánh cũng nhất thời bị đánh vỡ.

Mai Lật ngâm mình ở trong nước, cảm giác một trận mát mẻ, nóng bức tiêu tan, quay đầu lại nhìn quái vật đầm lầy trên bờ. Vừa rồi cô lôi hắn đến chỗ nào, hiện tại hắn vẫn dừng ở đó, cũng không động một chút.

"Tôi chỉ ngâm mười phút, tuyệt đối không để anh chờ lâu, cho nên, đứng ở đây đừng đi đâu" Mai Lật có chút lo lắng hắn quay đầu đi mất, không dám bơi sang bên kia hồ nước, chỉ ở bên bờ ngâm nước.

Nhìn thấy trên người quái vật đầm lầy chảy xuống nước bùn, cùng là cỏ trên chân, cô bỗng nhiên nghĩ, không biết có thể rửa sạch sẽ cho hắn hay không.

Giơ tay hắt một chút nước lên người hắn, quái vật đầm lầy giật giật, xoay đầu, nâng chân lên tựa hồ muốn đi. Mai Lật lập tức túm hắn trở về.

"Đừng đừng đừng! Lại chờ tôi trong chốc lát!"

Quái vật đầm lầy không biết muốn biểu đạt ý tứ gì, lại duỗi tay cho cô.

Mai Lật thuận tay giữ chặt tay hắn, ý đồ để hắn ngồi xổm ngồi bên bờ, muốn rửa rửa nước bùn trên người cho hắn.

Nhưng cô túm túm, liền túm quái vật đầm lầy toàn bộ vào trong hồ.

Thình thịch một thanh âm vang lên, Mai Lật lau mặt một phen, nhìn quái vật đầm lầy nửa dựa vào chỗ nước nông gần bờ.

"Tôi không định chiếm tiện nghi của anh, chỉ là mỗi lần nhìn thấy trên người anh dính nước bùn tôi liền khó chịu, muốn rửa sạch sẽ cho anh."

"Oa......anh xem này, mọc rêu xanh a, tôi lấy ra cho anh nha?"

Cô rốt cuộc không có mặt mũi ra tay cọ ngực cho người ta, cách xa một mét, thử rửa rửa cánh tay quái vật đầm lầy. Cô ra sức lau mấy lần, cảm giác trơn ướt đã không còn, nhưng vẫn là xúc cảm lạnh băng.

Rửa sạch sẽ nhìn thật sự thoải mái hơn nhiều. 

Mai Lật nhìn cánh tay trước mắt, có cảm giác thoải mái rửa sạch sẽ toàn bộ quần áo bẩn. 

Quái vật đầm lầy vẫn không nhúc nhích, giống tượng người điêu khắc tùy tiện để cô kì cọ, Mai Lật Xoát suýt nữa liền quên mất hắn vẫn còn sống. 

Cứ như vậy cọ một lúc, cô bắt lấy cánh tay quái vật đầm lầy kéo lên trên, "Lên một chút, tôi không thể rửa sạch."

Quái vật đầm lầy mở to tròng mắt màu xám, mềm oặt mà chìm vào trong nước. 

Mai Lật rốt cuộc phát hiện không đúng.

"Chờ một chút......Có phải anh ......tan ra......không?

"Mai Lật đi xuống vớt thử, vớt ra một đống bùn màu xám trắng.

Mai Lật: "....."

"anh thật là tượng đất a?! Chờ đã, đừng!"

"A a a đừng a!"

"Mau đứng lên!"

"A a aa a --!"

Cô sắc mặt đại biển, luống cuống tay chân mà vớt quái vật đầm lấy từ trong nước đưa ra bên ngoài, nhưng hắn càng tan nhanh, mắt thấy đến hình người đều không còn.

Mai Lật sắp bị hắn hù chết, còn tưởng rằng hắn bị nước ngâm vào là thật sự qua đời tại chỗ, vớt được bùn màu xám trắng trong nước liền đắp lên bờ hồ.

Vớt vài lần, vớt ra một cái khăn vải. 

Thứ quái vật đầm lầy quấn quanh ở bên hông kia.

Mai Lật: "..." Yên lặng đặt sang một bên, tiếp tục vớt bùn.

Bên bờ hồ đắp một đống bùn đất màu vôi, Mai Lật bó tay không có biện pháp. Hiện tại phải làm thế nào? Dùng đống bùn này đắp ra một quái vật đầm ở ngay tại chỗ này sao?

Nhưng mà, cô không học điêu khắc, cũng chưa từng chơi bùn, phải làm thật thì đến hình người cũng không nặn ra, càng miễn bàn tạo thành như ban đầu.

Không đúng, bình tĩnh tự hỏi một chút, quái vật đầm lầy hắn là không dễ dàng chết như vậy, nếu không ngày mưa hắn thường xuyên ra cửa đi loạn, đã sớm bị mưa dội hết sạch.

Vậy phải làm sao bây giờ? Đống bùn này không có phản ứng, chẳng lẽ còn thiếu cái gì? Cô lại từ trong nước nâng ra tới một ít bùn nát, thấy bùn trên vai trước ngực mình vừa rồi trong lúc vô tình bắn lên, xoa xoa, tất cả đều trộn vào đống bùn. 

Thật lâu sau, đống bùn rốt cuộc có phản ứng, ở trước mắt cô biến thành một quái vật đầm lầy quen thuộc. Mai Lật đăm đăm mà nhìn chằm chằm trường hợp người sống biến hóa đáng sợ không sao chịu nổi đó, đập đập ngực. May quá, không có việc gì.

Liếc mắt một cái lại nhìn thấy quái vật đầm lầy bên hông trống rỗng.

Mai Lật: "...!"

Tay so với đầu óc càng nhanh, vớt lên miếng khăn vải bên cạnh kia quây lên che đi, ngón tay lả tả hai cái thắt khăn vải lại, nút chết, phòng ngừa rơi xuống.

"Hô ––" 

Mai Lật đè đầu, hậu trị hậu giác phát hiện, tuy rằng chịu đựng kinh hách một chuyến, nhưng ước nguyện ban đầu của mình hẳn là đạt được.

Hiện tại quái vật đầm lầy có vẻ rất sạch sẽ, tuy rằng vẫn ướt lạnh, nhưng không còn chảy nước bùn rêu xanh cỏ nhỏ trên người cũng không còn, nhìn qua như là pho tượng mới vừa đắp nặn xong, tựa hồ còn trắng hơn.

"Tôi thật bị anh hù chết." Mai Lật từ trong nước bò lên, ngồi ở bờ hồ mặc quần áo, đưa lưng về phía quái vật đầm lầy nói. 

Nói xong quay đầu nhìn hắn, thấy trong mắt màu xám của hắn vẫn mờ mịt, tóc rỏ nước xuống. 

Trên đường trở về, nhớ tới một màn mình bị dọa đến, Mai Lật bỗng nhiên cười đến không dừng được, cảm thấy mình khi đó quá ngốc.

"Được rồi, anh tự đi tản bộ đi, tôi đi ngủ, ngủ ngon." 

Tóc xõa ướt át, cùng người thạch cao ngây ngốc phất tay cáo biệt, Mai Lật cầm theo đèn bò lên trên triền núi, thực nhanh biến mất không thấy trong hoa viên. 

Quái vật đầm lầy lại không trở về tiếp tục tản bộ lúc trước, hắn dừng lại tại chỗ, nhìn phương hướng Mai Lật biến mất, nhìn thật lâu thật lâu.

*

Khi Mai Lật lại đi đến bên hồ nhỏ tắm rửa, ngoài ý muốn phát hiện bên bờ có một bụi cỏ lớn lên đặc biệt tươi tốt, so với cỏ chung quanh cao hơn một mảng lớn, một khối hoa dại cũng nở đến đặc biệt đẹp. 

Lại nhìn vị trí kia, không phải chính là vị trí lúc trước quái vật đầm lầy chất thành đống bùn sao. Cho nên nói, bùn trên người hắn còn có thể giúp thực vật sinh trưởng?

Này.....phân bón thật tốt a!

Trong đầu cô không tự chủ nổi xuất hiện cảnh tượng quái vật đầm lầy đứng ở vườn rau nhà mình, cô tưới nước lên người hắn, sau đó những nước bùn đó chảy vào vườn rau, rau dưa của cô đều khỏe mạnh sinh trưởng.

"...Không, mình không muốn!" Cô cũng không phải ma quỷ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro