III-C31-C32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

31 Gấu Mùa Hè

Vùng địa cực một đám hoa cuối cùng ngày mùa hè trên bình nguyên rêu nghênh đón họ trở về.

Quanh hải đăng nước đã rút, phần tàn lưu bị đông lạnh kết thành một tầng băng dày, chờ đến lúc trời lạnh hơn, tuyết lớn thổi đến bên này, khối băng sẽ một lần nữa bị tuyết bao trùm.

Mellie vừa về đến đây, liền quên sạch sẽ chuyện ở thành trì nhân loại bên kia, một lòng thu thập xử lý nhà cửa của cô, bận rộn đến khí thế ngất trời.

Da lông và khí cụ lúc trước bị ngâm nước, có thể sử dụng thì xử lý một chút lại dùng, không thể dùng thì vứt đi, lại đem các loại đồ vật vừa mua toàn bộ đưa vào hải đăng.

Muri ở chỗ này đã nhiều năm, nhưng thói quen nào đó của hắn cũng không kém dã thú bao nhiêu, rất ít khi quét tước hải đăng. Mellie mua mấy cái chổi, hoàn toàn dọn dẹp một lần bụi đất tích tụ nhiều năm bên trong hải đăng, còn có mặt đất, móc gỗ ra, trải đá Muri tìm được lên, lót vài tầng lên mặt đất.

Cứ như vậy, lại xuất hiện tình huống mặt đất bị ngập nước thì đồ vật trong nhà sẽ không dễ bị ướt nhẹp như vậy nữa. Cửa cũng phải xây lại, còn có cầu thang mới bên ngoài, những thứ này đều được Muri chủ động tranh làm hết.

Hắn nhìn như là bị sức mạnh của Mellie ảnh hưởng, làm việc đặc biệt có lực, từ nơi rất xa một hơi kéo trở về một đống đá lớn chất thành núi nhỏ để sửa chữa hải đăng. Mellie bị hưng phấn của hắn làm cho hơi kinh sợ.

Nhưng hắn nỗ lực làm việc, tóm lại là chuyện tốt, Mellie nhất thời không quá mức chú ý.

Trong nhà không sai biệt lắm thu thập xong, bọn họ đi bồn địa mang cái vỏ xác đen to lúc trước đặt ở đó về.

Trên đường, gặp được chút ma thú đang vội vàng sinh sản. Đây là thời kỳ cuối cùng trong năm, ma thú bởi vì sinh sản mà xao động, ma thú táo bạo theo đuổi phối ngẫu làm ma thú khác không dám tới gần.

Muri lại mặc kệ chuyện này, trực tiếp cắt đứt hai con ma thú đang bận rộn, bắt lấy con ma thú lúc trước còn đang vui sướng chuẩn bị sinh sản, lấy nó làm bữa tối, Mellie cũng không biết nên nói thế nào.

Hắn là hỗn huyết của người và ma thú cao cấp, nhưng ở trong lòng hắn, dường như cảm thấy chính hắn vừa không thuộc về nhân loại, cũng không thuộc về ma thú, đối với hai bên hắn đều không có ý tứ thân cận, có vẻ quái gở lại cô đơn.

Đây là năm thứ nhất sau khi hắn thành niên, so sánh với lúc trước, sau khi thành niên Murị tựa hồ càng thêm xúc động táo bạo hơn, tìm đồ ăn đều là những ma thú thực hung ác.

Chẳng lẽ ma thú như vậy sẽ ăn ngon hơn một chút sao? Mellie nghi hoặc.

Đối với việc hắn đi săn, Mellie chưa bao giờ phát biểu bất luận cái nhìn nào, bởi vì ở phương diện này, Muri mới có kinh nghiệm nhất, nhưng gần đây trạng thái khi hắn đi săn làm Mellie cảm thấy lo lắng.

Cô nhớ tới đoạn thời gian trước khi Muri thành niên, cũng là trạng thái xao động như thế này.

Hơn nữa, tình huống trở nên càng nghiêm trọng. Ngủ đến nửa đêm, phát hiện Muri biến mất, Mellie khoác thảm lông đi ra ngoài, vừa mở cửa ra thiếu chút nữa đâm vào một mảnh núi lớn lông nhung màu trắng. Cô lui ra phía sau một bước, phát hiện Muri biến thành nguyên hình chặn ở cửa hải đăng. Hắn nằm ở trên nền tuyết, lẳng lặng nhìn bóng đêm phương xa.

Thế này quá khác thường.

Mellie từ khe hở trong đám lông thật dày của hắn lách ra, đi đến phía trước ngọn núi nhỏ màu trắng này, "Muri, cậu làm sao vậy?"

Gấu lớn liếc nhìn cô một cái, chui đầu vào phía dưới hai cái tay gấu.

Mellie sờ sờ mặt hắn, "Anh lại không thoải mái? Giống như trước đây nghe thấy tiếng gọi kỳ quái?"

Gấu lớn bụm mặt không chịu nói chuyện, cuối cùng Mellie nửa kéo nửa đẩy mới dỗ trở về con gấu lớn đang không biết nháo cái tính tình gì này, hơn nửa đêm chạy ra mặt tuyết nằm ngủ.

Bởi vì lo lắng, cô càng thêm cẩn thận mà chú ý Muri có động tĩnh dị thường.

Hắn sẽ thường thường không có dự triệu mà đột nhiên biến thành nguyên hình, chạy trên mặt tuyết vẻ mặt ngưng trọng, sầu lo mà nhìn phương xa, hơn nữa tựa hồ cảm thấy trên người ngứa ngáy mà lăn lộn trên tuyết, chôn mặt ở trên nền tuyết, vừa rút lên thì trên mặt gấu đều là tuyết.

Càng thêm kỳ quái chính là, hắn thay đổi thói quen vẫn luôn ngủ cùng Mellie lúc trước, một mình chạy đến chòi nhỏ trên đỉnh hải đăng để ngủ.

Chòi nhỏ trên đó đã được Mellie tu chỉnh, cửa sổ cũng tu bổ dọn dẹp, trên mặt đất còn lót da thú dày, xác thật là chỗ ngủ rất tốt. Biến thành hình người, Muri đã có thể thông qua cái cầu thang hẹp đi lên, hiếm lạ mà muốn ngủ ở trên đó thì không thành vấn đề, bất quá Mellie vẫn cảm thấy hắn kì quái.

Buổi tối một mình cô nằm ngủ ở dưới, vừa mở mắt, bỗng nhiên nhìn thấy ở cái chòi phía trên Muri vươn cái đầu đang sâu kín nhìn cô. Từ lan can vươn ra một cái đầu đen tuyền, cùng với đôi mắt phản quang ở trong đêm tối, buổi tối đột nhiên nhìn thấy, thật sự có chút dọa người.

Một khi bị cô phát hiện, cải đầu tròn liền nhanh chóng lùi về, lặng lẽ sờ sờ.

Sợ hắn lại giống như lúc trước thân thể xuất hiện vấn đề gì, khi Muri lại một lần biến thành gấu lớn chạy đến vùng tuyết lăn lộn, dùng mặt chui vào trong tuyết địa, Mellie ở trên người hắn bò tới bò đi tìm vết thương.

"Không có vết thương, lông cũng thực khỏe mạnh, không bong ra...... Muri, cậu làm sao vậy?" Mellie vì gấu lớn trong nhà sầu lo đến tóc cũng sắp rụng.

Ngày nọ hai người đi ra ngoài săn thú, Muri lại lần nữa đánh gãy chuyện tốt của một đôi ma thú, lãnh khốc vô tình mà mang đi một con trong đó làm đồ ăn, Mellie đột nhiên a một tiếng, phản ứng lại.

Chẳng lẽ sau khi thành niên Muri cũng có kỳ theo đuổi phối ngẫu sao, hắn khác thường là bởi vì cái này?

Muri kéo một con ma thú trở về, thấy Mellie ở tại chỗ chờ hắn, đầy mặt đỏ bừng.

Muri: "?"

Lúc này, đổi thành Mellie đứng ngồi không yên. Cô thu thập bữa tối cho Muri, thất thần, hàm súc mà nhắc tới cái đề tài này với hắn.

"Muri, ma thú, bình thường ma thú thành niên vào ngay lúc này đều muốn...... sinh sản sao?"

Muri phản ứng thâm trầm ngoài dự đoán, hắn ôm cánh tay nói: "Ma thú sinh sản thực đáng sợ."

Melie: "..... Phải không?"

Muri: "Có ma thú giống cái sau khi kết thúc sẽ ăn luôn ma thú giống đực."

Mellie: "...... A."

"Càng nhiều ma thú giống đực sẽ cưỡng bách ma thú giống cái, còn làm giống cái rất thống khổ, có con thậm chí sẽ chết." Muri nói đến đây, thâm trầm mà nhìn cô, thở dài một hơi.

Mellie đi theo nhìn thân hình mảnh khảnh của mình. Cho nên Muri hắn, cái ánh mắt này, còn có thở dài, đến tột cùng là có ý tứ gì!

Muri không nhận thấy tâm tình phức tạp của cô, ôm cánh tay, hơi hơi ngẩng đầu, giống soái ca lãnh khốc, "Nhưng ta không giống chúng nó, ta sẽ nhịn xuống, cô yên tâm."

Mellie: "......"

"A, phải không." Mellie mặt vô biểu tình mà lật miếng thịt nướng.

Ngày mùa hè ngắn ngủi thực nhanh liền đi qua.

Ma thú kết thúc kỳ sinh sản, chẳng qua Muri vẫn như lúc trước, thường thường biến thành nguyên hình chạy đến vùng tuyết bên ngoài hải đăng nằm bò, đón gió trầm mặc.

Chờ đến lúc Mellie gọi ăn cơm, hắn mới bò dậy trở lại hải đăng, ngồi ở bên đống lửa chống cằm, mặt mày thâm trầm nghiêm túc, "Mùa hè đã đi qua, vì sao ta vẫn còn như vậy?"

Ánh lửa chiếu rọi ở trên làn da hắn, chiết xạ ra ánh sáng điềm mỹ giống như mật ong.

Mellie yên lặng mà lấy một mảnh vải, khoác lên người hắn, không trả lời vấn đề của hắn.

Sau khi thành niên lần đầu tiên trải qua loại vấn đề này, Muri bó tay không có biện pháp, nghi hoặc vô cùng, hắn không biết, kỳ theo đuổi phối ngẫu của hắn cũng không bởi vì ngày mùa hè đã đến, mà là bởi vì Mellie ở bên cạnh, mỗi thời mỗi khắc hắn đều bị cô hấp dẫn, cho nên tình huống chỉ có càng ngày càng nghiêm trọng.

Sau khi thời tiết càng ngày càng lạnh, Muri không thể tự mình chạy ra một chỗ ngủ riêng, hắn phải làm lò sưởi hình người cho Mellie. Nhưng như thế thật sự làm gấu lớn cảm thấy khó chịu.

Mellie nằm ở bên người hắn, trong thời tiết giá lạnh, cứ thể bị ủ ấm ra một thân mồ hôi. Gấu lớn bên cạnh đã không phải ấm, mà là nóng, cô còn hoài nghi có phải hắn đang cháy hay không, đốt thành một khổi than lửa màu đỏ.

Cô ở trong bóng tối mở mắt ra, thở dài.

"Thời tiết càng ngày càng lạnh, tôi lại làm cho anh hai bộ quần áo lông đi." Mellie dường như không có việc gì mà lấy ra một cái dây thừng đo lường kích cỡ.

"Nhưng ta lại không lạnh, không cần quần áo lông." Muri kỳ quái.

Lời tuy nói như vậy, nhìn thấy Mellie không ra tiếng, chỉ so so dây thừng kia, Muri vẫn đứng lên cho cô đo.

Trước đo chiều dài cánh tay, Mellie chậm rì rì qua lại ở trên cánh tay hắn, động tác mềm nhẹ quả thực như là vuốt ve. Muri nhạy bén mà cảm giác không đúng, nhưng lại không biết không đúng chỗ nào, chỉ bản năng như lâm đại địch, đồng thời lại hoang mang với phản ứng của mình. Nơi này cũng không có địch nhân, chỉ có mình Mel. Chầm chậm mà đo xong cánh tay, tiếp theo đo eo. Mellie dùng dây thừng vòng qua eo hắn, vòng một vòng, nương động tác ôm lên.

Cô cảm giác trái tim gấu lớn sắp nhảy ra ngoài, kết quả vẫn cứ sau một lúc lâu cũng chưa động, giống như cục đá để cô ôm.

Cuối cùng cô cắn răng một cái đo xuống chân, cố ý vô tình chạm vào đùi hắn.

"Uỵch--" Muri nặng nề ngã xuống, từ trên mặt đất bò dậy cũng không quay đầu lại chạy ra ngoài, chỉ nghe hắn một đường phát ra tiếng ngao ngao ngao, xa xa mà đập vào trên nền tuyết.

Còn giơ một cái dây thừng, Mellie: "....."

Cô buông dây thừng, đóng cửa lại, bắt đầu cắt da lông. "Răng rắc, răng rắc", một đạo lại một đao, nặng nề mà quanh quẩn ở trong toàn bộ hải đăng.

Không đến chốc lát, cửa bị kéo ra, Muri mang theo một thân hơi thở băng tuyết lại chạy về, đứng ở cửa thăm dò nhìn cô.

Mellie còn không kịp nói một lời, hắn lại đóng cửa. Lại mở ra, lại đóng lại.

"Muri, anh lại đây." Cô giơ tay rũ tóc ra, đứng lên duỗi tay với hắn.

Murị lộ ra biểu tình lo sợ nghi hoặc mà thiên chân, cảm giác mình giống như biến thành một con mồi, sắp bị nhân loại bắt làm tù binh, kinh nghiệm nói cho hắn hẳn là nên chạy trốn, nhưng đồng thời hắn lại cảm thấy Mellie mới như là một con mồi, chờ hắn bắt, cho nên nóng lòng muốn thử.

Cô nương tóc đỏ tiến lên ôm lấy eo hắn, hắn như là gấu nhỏ xòe tay gấu ra, vai căng chặt theo cô đi bước một lui về phía sau, ngã xuống cái đệm da lông thật dày.

Đây là cái đệm hắn quen thuộc, cũng là người hắn quen thuộc, nhưng cảm giác hoàn toàn không giống bình thường. Hắn trở thành một con gấu nhỏ lần đầu tiên đi săn, không biết nên dùng móng vuốt trước, hay là hàm răng trước mới được.

"Không được cắn." Mellie bịt kín miệng hắn, giải cứu ra bả vai có chút phiếm hồng của mình.

Dã thú trời sinh đã biết đi săn.

Thú non đi săn cũng sẽ từ hoảng loạn đến thuần thục.

Thật lâu trước kia, gấu nhỏ màu trắng vẫn là thú non, vì bắt giữ con mồi để lấp đầy bụng, vô cùng nỗ lực mà chạy ở trên mặt tuyết, biến thành một con gấu nhỏ làm bằng tuyết. Sau đó, rốt cuộc hắn sung sướng ăn một bữa, vui vẻ mà đào cái hang tuyết giấu mình vào, cuộn thành một quả cầu, sung sướng mà ngủ một giấc. [ H 18+ đó các cô ]

Từ hôm nay về sau, Mellie phát hiện Muri có thói quen mới, mỗi lần trước khi ngủ, hắn đều một hai phải cuộn cô thành một quả cầu, nhét vào trong lòng ngực, hai người bọc thành một cái bánh có nhân.

*

Mùa đông một năm này, đối với Mellie mà nói, ký ức giá lạnh đã không còn khắc sâu như năm trước, đến gió tuyết lớn còn có vẻ ôn nhu hơn. Lúc mùa đông dài lâu qua đi vào một ngày nọ, Mellie còn đang trong giấc mộng, bị Muri đánh thức.

Bọn họ nằm ở căn chòi trên đỉnh hải đăng, Mellie xuyên qua cửa sổ thấy thủy triều màu tím đại biểu cho mùa đông kết thúc.

Nếu chưa từng đứng ở đây tận mắt nhìn, tuyệt không thể nào chấn động như vậy. Đó phảng phất như là hình chiếu thần bí nhất tới từ một thế giới khác.

Trên bầu trời màu tím chỉ còn có một chút rồi kết thúc, Mellie dựa vào bên cửa sổ, gối lên cánh tay và mái tóc đỏ của mình, "Mùa hè lại sắp tới."

Muri nhìn sườn mặt cô nhu hòa, cảm thấy mùa hè của hắn đã tới thật lâu.

Hắn giống như một con gấu làm bằng tuyết, sẽ hòa tan vào mùa hè.

32 Bạn Bè Và Cha Gấu

【Tổ kỵ sĩ ba người】

Allen là hậu duệ quý tộc lụi bại, trong nhà chết hết chỉ còn lại một mình hắn, hắn bình sinh yêu thích lớn nhất chính là nữ nhân, là một đại lưu manh quang minh chính đại.

Khi hắn tương ngộ Abby, người sau đó trở thành đồng bạn, tình huống có chút không ổn. Gia hỏa kia đầy mặt chán ghét hố lớn "Nam nhân thật ghê tởm!", cô ấy vừa mới chạy ra từ trong tay một đám lính đánh thuê sắc đảm bao thiên, thân thể mềm như bông không thể nhúc nhích.

Lúc ấy nhìn một nữ kỵ sĩ xinh đẹp không hề có sức phản kháng nằm ở đó, Allen có phản ứng đầu tiên chính là: Còn có chuyện tốt như vậy!

Nhưng mà, Abby mắng chửi người thật sự quá hung, cũng có thể là lúc ấy đầu óc hắn có vấn đề, thể nhưng không nắm chắc cái cơ hội tốt này, ngược lại ngồi ở bên cạnh trông cô ấy một đêm, hỗ trợ đuổi đi rất nhiều tiểu lưu manh.

Khi đó thậm chí hắn từng vọng tưởng nữ kỵ sĩ này có thể bởi vậy mà yêu hắn hay không, do đó chủ động cùng hắn...... Đương nhiên sau đó hắn phát hiện mình thuần túy là tưởng tượng tự sướng. Nữ ký sĩ tên là Abby này khỏe lên rồi, không chỉ không cảm tạ hắn, ngược lại đánh hắn đến sưng u đầy đầu, về sau càng là thấy hắn một lần thì đánh một lần, đánh đến hắn một chút tính tình cũng không còn, một lần thiếu chút nữa sinh ra bóng ma với nữ nhân.

Có thể cùng cô ấy trở thành đồng đội cố định đi đánh ma thú, là bởi vì bị cô ấy đánh nhiều, nhận thức được giá trị vũ lực của cô ấy, do đó sinh ra cảm giác an toàn mới có thể trở thành đồng bạn. Đại khái là như vậy.

Đến đồng đội thứ hai Flora, đó là một duyên phận khác.

Lúc ấy, kỵ sĩ lợi hại anh trai của Flora vừa mới chết ở vùng địa cực không bao lâu, bản thân Flora còn rất yếu, Allen vừa lúc đụng phải cô ấy bị mấy nam nhân không có ý tốt khi dễ, hắn đánh chạy những người đó, cũng chiếu cố Flora đang sinh bệnh một đêm.

Allen: Chờ đến khi tiểu cô nương này tỉnh lại thì sẽ cảm động vì ta trợ giúp, do đó chủ động cùng ta......? Từ từ, cốt truyện này có vẻ quen thuộc? Tóm lại, lịch sử lại một lần tái diễn. Lập chí báo thù cho anh trai, Flora thực nhanh trưởng thành nữ kỵ sĩ điên cuồng không sợ chết trong miệng người khác, là cái loại có thể đơn thương độc mã giết ma thú trung cấp.

Thật đáng mừng, hắn lại thêm một đồng đội cường lực.

Đều cho rằng một mình hắn cùng hai nữ kỵ sĩ thành tổ đội, cùng chung tề nhân chi phúc [may mắn có cả thê lẫn thiếp], ai biết hắn chính là đồng đội tầng dưới chót luôn bị đánh.

Còn có kỵ sĩ khác hâm mộ ghen ghét cố ý khiêu khích nói móc hắn, "Allen, sao người lại chỉ cùng hai nữ nhân ở một chỗ, ngươi hắn không phải là nam nhân giả nữ nhân thật đi ha ha ha!"

Allen ép giọng nói phong tao cười với hắn ta, vỗ vỗ mông kỵ sĩ đó, ý vị thâm trường mà nói: "Không bằng chúng ta thử xem, để người nhìn xem ta là nam hay nữ."

Kỵ sĩ đó tức khắc sợ tới mức mặt không còn chút máu, nhanh chóng rời xa hắn, rốt cuộc không dám tới khiêu khích nữa. Sau đó liền truyền ra lời đồn hắn nam nữ không kỵ, đến lão mục sư 80 tuổi cũng không buông tha.

Allen: "?"

Abby, Flora: "A ha ha ha ha ha ha ha!"

Có được đồng đội năm thứ ba, danh tiếng hoàn toàn bị hỏng. Allen không bao giờ coi hai đồng đội này là nữ nhân nữa, đồng dạng, hai đồng đội cũng không coi hắn là nam nhân.

Allen: "Thần thánh chủ a, chỉ cần ngài có thể ban cho ta một nữ nhân mỹ lệ, ta sẽ vĩnh viễn trung trinh với ngài! Nhanh lên a!"

Abby: "Nam nhân thật ghê tởm!"

Flora: "Nên đi huấn luyện, các ngươi cùng ta đi huấn luyện."

【Cha của gấu trắng】

Một mùa đông gió tuyết thổi mạnh, gần hải đăng xuất hiện một con gấu màu trắng thật lớn. So với Muri nó còn cao lớn hơn vài lần, ở trong tuyết dường như có hiệu quả che trời. Có lẽ hắn từ nơi rất xa bôn ba đi đến, đã đi thật lâu, trên người chồng chất tầng tuyết thật dày.

Nhận thấy nguy hiểm, Muri biển trở về nguyên hình xông ra muốn ngăn cản ma thú xa lạ tới gần.

Nhưng mà, đối diện với con gấu khổng lồ xa lạ đó, Muri lại thành một con gấu con, hắn cắn một ngụm ở trên thân thể gấu khổng lồ, lắc lư lay động treo lên, giống gấu đồ chơi nhỏ đáng yêu.

So sánh với thái độ hung ác cảnh giác của Muri, tính tình gấu khổng lồ lại tốt đến giống như là một con gấu ăn chay.

Hắn ở trong tuyết ngắm nhìn hải đăng một chút, chậm rãi quay đầu mang theo Muri treo trên người rời đi, không làm ra bất kì hành động công kích nào.

Mellie nhận ra hắn không có ác ý, lúc cầm cung đuổi theo, nhìn thấy hắn dùng một móng vuốt ấn Muri ở trên mặt đất, nói chuyện với cậu.

Gấu khổng lồ nói: "Mấy năm nữa, con phải tiến hành tiến hóa lần thứ hai, đến lúc đó ta sẽ tìm đến con, mang con đi chỗ đó."

Nó nói, thấy Mellie vội vàng chạy tới. Ở dưới móng vuốt của quái vật khổng lồ này, Mellie giống như là một con kiến nho nhỏ, nhưng cô đi đến bên Muri đang giãy giụa bào tuyết, gấu khổng lồ lại không ngăn trở.

Nó chỉ bỏ thêm một câu: "Đến lúc đó có thể mang cô ấy cùng đi, bằng không chờ con trở về, cô ta đã không thấy tăm hơi...... Lần thứ hai tiến hóa, cần thời gian rất dài."

Nói xong, nó buông Muri ra, tự mình rời đi theo phương hướng lúc tới.

Muri bị thái độ không đầu không đuôi này của gấu khổng lồ làm cho tức giận đến không được, nhào qua lại cắn ông ta một ngụm.

Gấu khổng lồ để cho cậu cắn, bước chân cũng không chậm một chút. Muri treo ở trên lông ông ta, bị kéo đi về phía trước, Mellie theo phía sau túm chặt cái đuôi Muri, "Muri, thôi thôi."

Muri căm giận nhả ra, nhìn gấu khổng lồ đi xa, cuối cùng biến mất ở chân trời.

Cuộc đời lần đầu tiên gặp phải ma thú đánh không lại, Muri chiến ý dâng trào, thẳng đến lúc Mellie nhắc nhở hắn, "Gấu khổng lồ đó, có phải là cha của anh không?"

Muri: "Ngao?" Thứ gì?

Mellie đoán, gấu khổng lồ đột nhiên xuất hiện đó hẳn chính là cha của Muri không sai.

Không bao lâu một ngày sáng sủa, Muri đi ra ngoài săn thú, Mellie từ hải đăng đi ra, nhìn thấy bên cạnh hải đăng lặng yên không một tiếng động xuất hiện một tòa núi lớn màu trắng. Hải đăng ở bên cạnh hắn, so ra chỉ như là một cái cây nhỏ.

Gấu khổng lồ đứng ở bên hải đăng, xa xa ngắm nhìn về phía thành trì nhân loại bên ngoài vùng địa cực, vẫn không nhúc nhích.

"Ông là cha của Muri sao?" Mellie đi đến bên cạnh hắn hỏi.

Gấu khổng lồ vẫn nhìn phương xa, trong cổ họng phát ra một chút thanh âm hàm hồ, cũng không biết có tính là trả lời không. Trước khi Muri trở về, hắn liền rời đi.

Đương nhiên, bởi vì hắn lưu lại khí vị, sau khi trở về Muri tức giận đến thiếu chút nữa đuổi theo đánh nhau. Đáng tiếc sau đó hắn không xuất hiện nữa.

*

Vài năm sau, thân thể Muri xuất hiện khác thường, con gấu khổng lồ đó dẫm lên gió tuyết đi tới trước hải đăng của bọn họ.

Ông ta nói, bọn họ phải một đường đi về hướng bắc, tới chỗ sâu trong địa tâm.

Mellie thu thập rất nhiều đồ vật, đặt ở trong cái vỏ đen to lớn đó, đây là chỗ nghỉ ngơi của bọn họ ở trên đường. Muri biến thành gấu, đẩy cái vỏ lớn đi về phía trước, lại lần nữa bước lên một con đường không biết tên.

Cái vỏ đen cứng rắn vô cùng, nhanh chóng xoay tròn bay về phía trước, Muri đuổi theo phía sau, đuổi tới lại nhanh chóng mà đập một cái, đẩy nó ra xa hơn.

"Ngừng, ngừng một chút! Tôi không được, choáng váng!" Trong cái vỏ đen, Mellie phát ra tiếng kêu nhận thua.

Nhưng mà Muri hứng thú bừng bừng không nghe thấy, còn muốn tiếp tục để Mel thể nghiệm cảm giác bay. Lúc cậu lại một lần nữa nâng tay gấu lên, trên đầu xuất hiện một cái tay gấu lớn hơn nữa -- cậu bị gấu khổng lồ trầm mặc chụp vào trong tuyết.

Mellie lúc này mới lảo đảo lắc lư mà từ trong cái vỏ đen bò ra.

Gấu khổng lồ cũng không thích quản hai người đang làm cái gì, trầm mặc mà đi ở bên cạnh, ngẫu nhiên liếc mắt nhìn một cái, chỉ có lúc phát sinh những "Thảm kịch" thế này mới ra tay ngăn cản.

Kết quả chính là Muri bị hắn chụp bay ra lại một ngụm cắn lên mông hắn, bị hắn kéo đi về phía trước.

Mellie nhìn cái nhà bằng vỏ xác màu đen không ai để ý, thử đẩy đẩy, đầy bất động. Gấu khổng lồ đi tới bên cạnh, tùy tay chạm vào, đẩy cái vỏ đen Mellie đẩy không nổi về phía trước.

Mellie đi theo bên cạnh bọn họ, đi một đoạn thì cảm thấy mệt mỏi, cô gọi một tiếng: "Muri."

Muri nhả ra, nhảy xuống, phun lông trong miệng, đặt cô lên người, cõng cô đi về phía trước.

Từ xa nhìn lại, hai con gấu trắng một lớn một nhỏ đi cùng một chỗ, giống cảnh tượng mấy năm trước khi thành niên, bọn họ đi ở trên đường đã từng gặp.

Ba người xuyên qua mảnh đất lạnh vô cùng, ở sau vùng băng tuyết chưa từng tới thể nhưng là một nơi nở khắp hoa tươi, mọc đầy cây cối.

Nhiệt độ thích hợp còn có các loại động vật nhàn nhã, làm người ta hoài nghi có phải nháy mắt đã đổi mùa hay không, hoặc là đi tới một thế giới khác.

Nhìn lại phía sau, còn có thể nhìn thấy sông băng núi non cao ngất, nhưng chỉ cách một đường ranh giới màu trắng ngắn ngủn, hai bên khác biệt rõ ràng.

Đây thật sự là hành trình quá dài, đi trên đường mấy tháng cũng chưa tới đích đến mà gấu khổng lồ nói.

Trên đường dừng lại nghỉ ngơi, bọn họ dừng ở dưới một cây đại thụ. Thực vật nơi này, phần lớn đều có kích thước bình thường, nhưng bộ phận nhỏ lại lớn đến có chút kỳ quái, như là cái cây này, tán cây có thể che khuất hơn nửa thân thể gấu khổng lồ.

Mellie đi vòng quanh đại thụ một vòng, nhìn thấy trên cây kết quả, muốn hái mấy quả nếm thử. Cô đang nghĩ nên leo lên cây như thế nào, đại thụ đột nhiên mở miệng nói: "Sao ngươi lại tới nơi này?"

Gấu khổng lồ nằm ở dưới bóng cây, tầm thường mà trở lời một câu: "Mang theo bọn họ tới."

Lúc đại thụ nói chuyện Muri liền xông tới che chở Mellie ở dưới bụng, cũng rời khỏi bóng cây, ở cách đó không xa nhìn bọn họ.

"Thật là một tiểu gia hỏa cơ linh cảnh giác a." Đại thụ lắc lắc lá cây.

Gấu khổng lồ lật người, đá thân cây một cái, trong tiếng đại thụ kêu ai da ai da, tán cây chấn động rớt xuống rất nhiều trái cây.

"Có thể ăn, lại đây đi." Cha gấu khổng lồ nói lời này đương nhiên không phải nói với con trai chỉ thích ăn thịt của mình, là nói với một đứa bé ngoan ngoãn khác.

Mellie túm lông bên miệng Muri, kéo cậu trở về, thu nhặt rất nhiều trái cây rồi mới tiếp tục lên đường.

"Vừa rồi đó là cây gì?"

"Đó là một con ma thú."

"Cây cũng là ma thú?!"

"Làm ma thú cao cấp có được tình cảm, có thể thoát khỏi bản năng và thú tính, thì sẽ trở thành ma thú đặc thù. Bọn họ sẽ không ngừng tiến hóa mà biến thành bộ dáng bất đồng."

Có lẽ từ trước có một con ma thú muốn làm một cái cây, vì thế nó liền biến thành cây.

Cho nên ở cái nơi đặc thù này, mọi thứ đều có khả năng là ma thú.

Mellie khẩn trương mà ôm chặt gấu nhỏ của mình, "Muri, anh ngàn vạn không được biến thành bộ dáng kỳ quái."

Muri ngữ khí nghiêm túc kiên định, "Yên tâm, ta sẽ biến thành gấu so với gấu khổng lồ này còn lớn hơn nữa, rồi cuộn hắn thành một quả cầu lăn trên mặt đất."

Mellie: "....." Muri, loại lời này không nên nói ngay trước mặt người ta.

Quả nhiên, chờ đến khi cô đi xuống từ trên người Muri, cha gấu khổng lồ đã nháy mắt đứng lên, hai cái tay to tướng ấn lên người Muri không biết trời cao đất dày, cuộn cậu thành quả cầu lăn trên mặt đất.

*

Sau đó Muri tiến hóa thành công, có thực hiện được nguyện vọng của mình hay không, bởi vì lúc bọn họ đánh nhau thì lăn quá xa, Mellie đã không thấy rõ tình hình chiến đấu.

Đánh xong một trận, gấu khổng lồ đi rồi, chỉ có Muri trở về một mình.

Đầy người hắn là lông dài tuyết trắng so với cha gấu khổng lồ lúc trước còn xinh đẹp hơn, chở Mellie đi về hải đăng.

"Muri, về sau anh tiếp tục tiến hóa, con sẽ biến thành bộ dáng khác sao? Nếu cứ càng đổi càng lớn, nhà của chúng ta, cả cánh đồng tuyết xung quanh cũng không chứa được anh." Mellie ngồi ở trên mũi hắn nói.

Muri nhìn Mel nho nhỏ ở trên mũi mình, rầu rĩ mà nói: "Không biến lớn."

Trở nên lớn như vậy, hắn cũng không thể ôm Mel nữa, hơn nữa không bỏ ở phía trước đôi mắt, thì chỉ lo lắng sẽ không cẩn thận dẫm lên cô. Vẫn là thu nhỏ một chút đi, biến thành kích cỡ ngày đầu bọn họ gặp nhau.

(Xong chuyện xưa thứ ba ❤️❤️ ❤️)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro