III-C5-C6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

05 Hai Người Lên Đường

Lồng sắt bị giơ lên, Mellie cuống quít túm lấy nan lồng sắt, cùng với lồng sắt bị đập ra ngoài, nháy mắt thân thể cô nhẹ bẫng bay lên một cái lại bị quăng xuống, đặt mông ngồi bệt dưới đất.

Trên mặt đất thủ lĩnh cường đạo bị đè nặng sắc mặt dữ tợn, một cái mặt to bị lồng sắt đè lên, dữ tợn trên mặt như là bọt biển nhô lên từ giữa các nan lồng.

Mellie ngồi ở trên đầu hắn, nháy mắt nhảy dựng lên, luống cuống tay chân mà dẫm mấy cái lên trên mặt hắn, đại khái dẫm phải cái mũi, có vẻ cộm chân.

"Đồ, thối, tha ––" thủ lĩnh cường đạo nhìn như là bị chọc giận điên rồi, một ngụm răng vàng bạo đột, dùng sức đẩy lồng sắt đè ở trên người ra.

Mellie thấy hoa mắt, phát hiện lồng sắt lại về trong tay Muri. Hình như hắn coi cái lồng sắt này như vũ khí, lấy về lại quét ngang một cái, đánh bay cường đạo còn lại vây lên hỗ trợ thủ lĩnh.

Thủ lĩnh sắc mặt xuất sắc mà bò dậy, đại đao vung lên chém tới lồng sắt.

Muri thấy thế giơ lồng sắt nghiêng một cái -- Mellie bị ngã lăn ra nằm trong một góc lồng sắt.

Một tiếng bén nhọn vang lên, lồng sắt cứ thể bị chém đi một miếng.

Thủ lĩnh cường đạo vẫn không buông tha, đạo thứ hai bổ tới. Hắn cố ý chém vào Mellie trong lồng, còn nhớ vừa rồi nữ nhân này dẫm lên mặt hắn.

Muri lại lần nữa nghiêng lồng sắt một cái, Mellie ôm đầu lăn sang bên kia, mới vừa rớt vào góc đó, chỗ khe lồng lúc trước đã bị đại đao chém đi một nửa, đến dây xích buộc ở cổ và tay cô cũng thuận tiện bị chặt đứt.

Lồng sắt tức khắc có một cái lỗ hổng to và một cái lỗ hổng nhỏ.

Muri trực tiếp để cô từ lỗ hổng ra, bàn tay nâng eo cô. Mellie đầu choáng não trướng, lăn lên cánh tay cứng rắn của hắn, lại bị hắn tùy tay ném lên vai, cảm giác eo đều như sắp đứt.

Bị lăn qua lăn lại, ném tới ném lui, Mellie che miệng lại, miễn cưỡng không lập tức nôn ra.

Lúc này cô giống như miếng lông áo cộc tay đáp ở trên vai Muri, Muri đã bắt được lưỡi đao thủ lĩnh cường đạo bổ xuống lần thứ ba.

Đó là một thanh đao nặng lại sắc bén, cho dù sức lực của tên thủ lĩnh so với người bình thường lớn hơn nhiều, nhưng sau ba lần huy động toàn lực thì cũng bắt đầu kiệt sức.

Không đợi hắn lại nâng thanh đao lên lần nữa, Muri cứ như vậy chặt chẽ túm lấy đao, tay kia từ bên hông rút ra cái xương gai tuyết trắng, nửa ngồi xổm thân thể xuống, thân mình lao lên trước, mang theo lực đạo thật lớn từ dưới hướng lên trên, cắm nghiêng cái xương gai đâm vào hắn ta.

Mellie cảm giác được trên đùi để trần của mình có một trận ấm áp, chất lỏng bắn tung tóe lên đùi, chậm rãi chảy xuống.

Chung quanh bọn cường đạo kêu đánh kêu giết bỗng nhiên đều an tĩnh lại, ánh mắt sợ hãi mà nhìn Muri cùng thủ lĩnh của bọn họ.

Thủ lĩnh đoàn cường đạo này có lực khống chế tuyệt đối với toàn bộ đoàn cường đạo, tất cả mọi người sợ hãi hắn, nhưng hiện tại hắn đã bị giết, còn bị chết thực thảm.

Nhìn thấy nam nhân kia người đầy máu tươi, cao lớn lại ăn mặc cổ quái tùy tay rút xương gai ra xoa xoa, cắm về bên hông, cường đạo còn lại đều không tự chủ được lui về phía sau.

Chờ khi hắn ngẩng đầu, dùng đôi mắt giấu ở trong đầu lâu dính máu nhìn ra chung quanh, có cường đạo kêu to xoay người chạy trốn.

Cứ như là một tín hiệu, cường đạo còn lại liên tiếp quay đầu chạy trốn. Chính mắt thấy một màn nam nhân động thủ cũng giết chết thủ lĩnh, đừng nói lại vây lên giết hắn, bọn họ đến đầu cũng không dám quay lại.

Trong khoảnh khắc, chiến trường vừa rồi còn ầm ĩ ồn ào đã trở nên lặng lẽ, chỉ còn lại một mình Muri đứng ở trong một mảnh hỗn độn.

Đoàn dong binh bị chết sạch.

Bọn cường đạo chạy mất.

Hắn đứng tại chỗ nhìn thoáng qua đoàn trưởng đoàn dong binh biến thành hai đoạn thân thể, lại nhìn hàng hóa tan tác đầy đất, không biết vì cái gì, thở dài.

Mellie đã hoàn toàn nhịn không được, giãy giụa trượt xuống từ trên vai hắn, nghiêng ngả lảo đảo chạy sang một bên nôn ra cho thống khoái.

Muri đi đến rừng cây bên cạnh, dùng đại đao sắc bén của thủ lĩnh cường đạo đào đất, hắn đào ra cái hố to, chuẩn bị đem chỗ thi thể đầy đất này vùi lấp ngay tại chỗ.

Mellie nôn xong, thấy hắn chuẩn bị chôn thi thể, do dự một chút, sờ sờ lên thi thể, lấy ra một cái túi nhỏ đựng tiền.

Cô sờ chính là thi thể cường đạo, trong túi thế nhưng có vài đồng vàng, thật là một đội cường đạo có tiền.

Cô yên lặng mà sờ soạng vài thi thể cường đạo, trên tay đã chứa đầy túi tiền nhỏ.

Trước mặt bỗng nhiên tối sầm, nàng ngẩng đầu nhìn lại, Muri cúi đầu nhìn cô, bởi vì cái đầu lâu dính máu, nhìn không rõ biểu tình. Tay Mellie sờ thi thể khẽ run, đem đồng vàng mình lượm được dâng cống cho đại lão.

Cô lần đầu tiên sờ thi thể, động tác từ mới lạ dần dần thuần thục, trừ tiền cũng không lấy đồ vật khác, cuối cùng cũng tích cóp ra một đống tiền nhỏ, tất cả đều bị cô dâng cống cho Muri.

Đương nhiên, thừa lúc hắn không chú ý, cô cũng trộm giấu mấy đồng vàng, để ngừa vạn nhất.

Muri đem tất cả thi thể đoàn dong binh và bọn cường đạo ném vào hố, đốt một ngọn lửa. Nếu không cứ như vậy vùi lấp, sẽ có dã nhân đói khát tới đây một lần nữa đào thi thể ra.

Đốt lửa hố lớn xong, Muri lại động thủ đem những hàng hóa tán loạn của đoàn dong binh đều đặt lại lên xe buộc chắc, ngựa kéo hàng bị chém chết được thay đổi thành ngựa mà đám cường đạo chạy trốn để lại.

Bởi vì không có những người khác, hắn đem toàn bộ đồ vật đặt vào cùng nhau, thu thập ra hai chiếc xe ngựa.

Mellie ở một bên, thấy động tác hắn dứt khoát lưu loát mà thu thập, rất là có năng lực, cô muốn hỗ trợ nhất thời cũng không có chỗ ra tay.

Thu thập xong, Muri nói với cô: "Cô lái xe, chiếc kia."

Mellie thần sắc mê mang nói không nên lời, "Tôi, lái xe?"

Cô không biết lái xe, hơn nữa không lâu trước đây, cô vẫn là hàng hóa bị nhốt trong lồng sắt, hiện giờ muốn cô đơn độc lái xe?

"Thực dễ học." Lính đánh thuê hung tàn vừa rồi khiến cường đạo nghe tiếng sợ vỡ mật, lại dùng thanh âm thiếu niên non nớt nói với cô, ngữ khí nghiêm túc mà cẩn thận, nhưng một chút cũng không đáng sợ.

Bởi vì hiện trường giết người quá mức đáng sợ mà mới sinh ra sợ hãi với hắn, không tự giác muốn lấy lòng hắn, bây giờ Mellie cảm giác không sợ nữa. Nghe thanh âm này, thật sự sợ hãi không nổi... bỗng nhiên có chút hiểu rõ vì sao Muri không thích nói chuyện.

Đốt thi thể xong rồi, đoàn dong binh chỉ còn lại có hai người rời khỏi nơi này.

*

Hai chiếc xe ngựa, chiếc xe phía trước ổn định vững chắc, chiếc xe phía sau xiêu xiêu vẹo vẹo, thậm chí đi ra ngoài chưa xa đã lao ra khỏi mặt đường, ngã vào bãi đất hoang ven đường.

Tay mới lên đường, kỹ thuật không ổn, Mellie đầu đầy cỏ giãy giụa ở trong hố, bị Muri túm bả vai nhắc lên như rút củ cải đặt sang một bên.

Sau đó hắn đi vào đất hoang, túm xe ngựa ngã đó lên, nhẹ nhàng thả lại về trên đường.

Mellie thấy không rõ sắc mặt của hắn, luôn lo lắng hắn sẽ dùng một bàn tay bóc vỡ đầu cô, bởi vì cô không giúp được gì.

Bị đặt lên càng xe, mắt thấy bàn tay to mang bao tay kia duỗi đến trước mặt, Mellie theo bản năng nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên hình ảnh cái tay bóp gãy lưỡi dao, thọc xuyên cằm, đập vỡ đầu và cây.

Muri vươn hai ngón tay, đè lại đầu nữ nhân đang nói nho nhỏ với hắn, thả nhẹ lực đạo miễn cho khỏi bóp nát cô, làm cô hơi hơi cúi đầu.

"Nhìn đây, ta lại dạy cô một lần."

Mellie mang theo cảm giác gấp gáp "còn không học được lái xe khả năng sẽ bị bàn tay to phía sau này bóp vỡ đầu ngay tại chỗ", nghiêm túc học tập, rốt cuộc có thể gập ghềnh mà thành công lên đường. Tuy rằng ngựa vẫn không quá nghe lời, ngẫu nhiên cũng không khống chế được, nhưng có thể coi như tạm được.

Muri thường thường quay đầu lại nhìn một cái, nhìn thấy nữ nhân tóc đỏ nghiêm mặt, mắt xanh thanh triệt khẩn trương lại nghiêm túc mà nhìn chằm chằm xe ngựa, không xảy ra vấn đề gì liền quay đầu lại tiếp tục nghỉ ngơi.

Hắn có chút phiền não mà sụp bả vai.

Những hàng hóa này rốt cuộc phải đưa đến chỗ nào? Lúc trước hắn không cần phải xen vào việc này, nên không nhớ kỹ.

*

Buổi tối, bọn họ như cũ tìm nơi nghỉ ngơi, Mellie đánh xe lâu như vậy, mệt đến mơ màng sắp ngủ, dựa vào càng xe không nhúc nhích được.

Muri cũng không sai sử cô làm việc, tự mình thuần thục đi tìm củi lửa nhóm lửa nướng thịt, còn lấy ra cái nồi nấu canh thịt riêng cho Mellie, bởi vì nhớ tới bộ dáng cô lúc trước ăn một chút thịt nướng còn rất khó nuốt xuống.

Nhân loại bình thường so với hắn nghĩ còn yếu ớt hơn rất nhiều, những đoàn dong binh và đoàn cường đạo đó đã thực yếu ớt, vừa không cẩn thận liền chết rất nhiều, nữ nhân này càng yếu ớt.

Canh bưng đến trước mặt, Mellie mới đột nhiên tỉnh lại, ngây ngốc mà bưng chén canh nóng phỏng tay, nhìn Muri đã ngồi trở lại bên đống lửa, dùng đao cắt từng khối thịt nướng tiêu nhét vào trong miệng.

Cô nhìn canh nóng hầm hập trong tay một cái, lại cảm thấy nam nhân đáng sợ giết người không chớp mắt này cũng không có đáng sợ như vậy.

Uống một ngụm canh...... Trù nghệ của hắn tương đối đáng sợ.

Mellie bưng chén, chần chờ ngồi xuống bên đống lửa.

Quả nhiên Muri vùi đầu ăn thịt cũng không để ý tới cô, mỗi lần hắn ăn cái gì đều thực nghiêm túc, không gì có thể quấy rầy.

Mellie chậm rãi uống canh, tiêu hóa một chút chuyện phát sinh hôm nay.

Đoàn dong binh không còn, chỉ dư lại một người, cho nên, có phải cô có cơ hội có thể chạy trốn hay không? Cô không muốn trở thành đồ chơi của quý tộc.

Nếu có thể chạy, cô có thể đi nơi nào?

Lộ trình nửa tháng này, cô biết chỉ có người có chứng minh thân phận mới có thể ở lại ở trong thành, cô không có, nhưng ở ngoài thành rất nguy hiểm, tùy thời sẽ bị cường đạo giết chết, không chỉ cường đạo, chính là dã thú bình thường cũng có thể giết chết cô.

Trên tay cô và trên cổ còn có sẵn xiềng xích, rũ một đoạn dây xích. Mellie kéo đoạn dây xích phát ngốc.

Muri ăn xong dựa vào xe ngựa nghỉ ngơi, Mellie cũng đi đến một càng xe khác ngồi xuống, trên xe không có không gian dư thừa cho cô nằm xuống nghỉ ngơi, chỉ có thể ngồi.

Bên cạnh có một cái hồ nhỏ, ban đêm động vật nhỏ đi đến uống nước, trong bụi cỏ bên hồ có động tĩnh.

Mellie còn nghe thấy cây cối bên cạnh xe có chút động tĩnh, cô mở mắt ra, khẩn trương mà nhìn chằm chằm cây cối, cứ cảm thấy cây cối có mắt đang nhìn mình, không biết là dã nhân, cường đạo hay là mãnh thú.

Cô cách Muri hơi xa một chút, nói không chừng ngủ là sẽ bị thứ gì từ cây cối ngậm đi mất. Nhảy xuống xe, đi đến bên Muri, ngồi vào vị trí cách hắn nửa thước.

Muri nhắm mắt lại nghỉ ngơi, nhưng không ngủ. Hắn vẫn luôn như vậy, nhìn qua giống như ngủ rồi, kỳ thật thời thời khắc khắc đều đang cảnh giác động tĩnh chung quanh.

Nữ nhân tóc đỏ kia đi tới, hắn biết, cô thực nhanh ngủ rồi, đại khái cảm thấy lạnh, lui dần đến bên hắn, chui đầu vào áo choàng hắn.

Muri mở to mắt, kéo áo choàng ra nhìn. Vốn dĩ định đẩy cô ra, nằm ở trên đùi thật sự có vẻ vướng bận.

Nhưng mà, cô kỳ thật cũng không quá nặng, hơn nữa đáng thương vô cùng, như là một con cáo đỏ gầy nhom -- cái loại ăn rất ngon này.

Hắn hồi tưởng một chút mình săn được cáo đỏ, lực chú ý bị dời đi, không có đẩy người ra, dứt khoát cho cô gối lên như vậy.

Chỉ là.......

"Vì sao có vẻ thơm?" Muri nghi hoặc.

Trên người cô ngẫu nhiên sẽ có một chút hương, lúc không chú ý đột nhiên ngửi thấy, rốt cuộc là từ đâu phát ra?

06 Gấu Nhỏ

Sáng sớm, Mellie ở trong sương sớm ăn mòn mà tỉnh táo lại.

Cô mở mắt ra, thấy ánh sáng nhạt nhẽo, còn có bóng người cao lớn bên hồ cách đó không xa.

Nam nhân giống ngọn núi giơ tay gỡ xuống đầu lâu màu trắng gắn trên đầu, lộ ra phía dưới...... cái đầu lông xù xù.

Hai lỗ tai màu trắng ở trên đỉnh đầu, đại khái là do mũ xương áp xuống, bị bàn tay to của hắn lay một chút lại lần nữa dựng thẳng lên.

Bộ lông tuyết trắng, ở trong nắng sớm tản ra ánh sáng mông lung, nhìn qua thực mềm.

Cái đầu lông xù xù cúi xuống, tiếng nước ào ào, hắn đang xoa tay rửa mặt.

Rửa không được mấy lần, tựa hồ nhận thấy tầm mắt nàng, xoay người nhìn về phía nàng, lộ ra chính diện.

Quả nhiên là con gấu trắng, đôi mắt tròn xoe đen như mực, cái mũi đen tuyền ướt át, miệng gấu phía dưới tự nhiên nhếch lên trên sang hai bên, nhìn qua giống như là tươi cười.

-- một con gấu nhỏ đầu tròn xoe tươi cười ngọt đến giống như mật.

Melie: "....." Là gấu! không, là ta còn chưa tỉnh ngủ.

Vẻ mặt cô dại ra mà nghĩ, một lần nữa nhắm mắt lại quay người.

Trong chốc lát, Mellie mở choàng mắt ngồi dậy, nhìn về phía bên hồ.

Thân ảnh Muri cao lớn đang ngồi xổm ở đó rửa tay và giặt áo choàng, áo choàng của hắn không biết là chất liệu gì, giặt xong cầm lấy vung lên, bọt nước bên trên liền ào ào rơi xuống, một chút cũng không dính nước.

Hắn vung áo choàng cho khô, một lần nữa xoay người khoác lên.

Ánh mắt Mellie ngừng ở trên đầu hắn, nơi đó vẫn êm đẹp đội cái đầu lâu, hoàn toàn không nhìn thấy khuôn mặt phía dưới là bộ dáng gì.

Cô thật sự bắt đầu hoài nghi vừa rồi mình đang nằm mơ, một màn nhìn thấy kia là cô phán đoán ra.

Tuy rằng Muri cao lớn có chút dọa người, cô thừa nhận lần đầu tiên nhìn thấy hắn liền cảm thấy hắn giống như là một con gấu đứng thẳng, nhưng nửa tháng nay hắn nói chuyện làm việc rõ ràng chính là người, sao cô lại hoài nghi phía dưới quần áo này là con gấu đây?

Vậy cũng không nên.

Cô chạy đến bên hồ, rửa sạch thân mình đang bẩn thỉu một chút, thuận tiện thanh tỉnh đầu óc.

Bụi đất trên mặt bị tẩy hết, lộ ra một gương mặt mỹ lệ. Mellie chỉ nghe người đoàn dong binh nói cô rất xinh đẹp, hiện giờ soi hồ nước mới thấy rõ diện mạo.

Là khuôn mặt xa lạ.

Cô sờ sờ gương mặt này, trong mắt có chút mê mang, thực nhanh hoàn hồn, soi xuống nước tết mái tóc tán loạn thành bím tóc, quấn chặt ở trên đầu, lại từ trên xe tìm ra một miếng vải, xé ra một mảnh buộc vào trên mặt, dư lại một khối to trở thành áo choàng khoác trên người, trừ thiếu cái mũ đầu lâu trên đầu, nhìn qua cô và Muri có phong cách thống nhất.

Bọc mình đến kín mít, xác thật rất có cảm giác an toàn.

Mellie đã sớm chịu không nổi cái váy trên người mình giống như lễ vật đóng gói, nhưng lúc trước ở trong lồng, cái gì cũng không thuận tiện, hiện tại bất đồng.

Cô bận rộn xử lý mình, Muri đã làm tốt cơm sáng, hai người ăn xong là phải lên đường.

Mellie ngồi đối diện, còn nhịn không được thường xuyên đặt ánh mắt chăm chú ở trên đầu hắn.

Phía dưới cái mũ đầu lâu thật là một con gấu nhỏ đáng yêu sao?

"Cô nhìn cái gì?" Giọng thiếu niên tựa hồ có vẻ không cao hứng.

Nếu là thanh âm tráng hán hung ác thô lỗ hỏi "cô nhìn cái gì", Mellie khẳng định sẽ sợ hãi, nhưng đối với thanh âm này, cô chỉ cảm thấy là em trai đối diện muốn nháo ra gây sự.

Trong đầu cô nhớ tới buổi sáng nhìn thấy con gấu nhỏ trong mộng, miệng nói: "Tôi cảm thấy cái mũ đầu lâu này thực tốt, nhìn qua rất lợi hại."

Muri không thích nói chuyện, đại bộ phận thời gian đều bảo trì trầm mặc, Mellie cho rằng mình có lệ một câu như vậy, Muri sẽ không nói tiếp nữa, nhưng thực mau liền nghe được hắn nói: "Đây là đầu lâu của một loại ma thú, con ma thú đầu tiên ta đánh được."

Tuy rằng tận lực ổn trọng đoan trang, Mellie vẫn nghe ra một chút kiêu ngạo của cậu thiếu niên.

Vì hắn tiếp một câu này, Mellie liền nghe ra hắn thật sự rất thích cái mũ đầu lâu đó, cho nên cô lại cẩn thận khen thêm hai câu.

"Cái hàm răng này dài như vậy, miệng lớn như vậy, khẳng định là ma thú rất dữ tợn, anh thật là lợi hại."

Lại thuận miệng khen áo choàng.

"Còn cái áo choàng này, hình như không phải vải bình thường, tôi nhìn thấy nó không dính nước, quá tiện lợi."

Vốn dĩ một ngày cũng không nói một lời, Muri nói xong hai câu hôm nay, không chuẩn bị nói tiếp nữa, nhưng mà nghe cô nói đến áo choàng, nhịn trong chốc lát, vẫn không nhịn nổi, lại nói một câu, "đây cũng là da một loại ma thú, cũng là ta đánh được."

Mellie ánh mắt không tự chủ được trở nên từ ái, cô cười một chút: "Anh thật sự rất lợi hại nha!"

*

Trải qua cuộc nói chuyện ngắn gọn này, không khí tốt hơn rất nhiều. Muri một bộ dáng không muốn nói chuyện, trước khi lên đường còn dạy cô kỹ thuật đánh xe một lần nữa.

Mellie học đánh xe, trong lòng có chút ngoài ý muốn phát hiện Muri kỳ thật khá dễ dỗ.

Kỳ thật Muri cũng suy nghĩ, nữ nhân tóc đỏ này không tồi, nói chuyện lại dễ nghe, không quá giống những người đoàn dong binh đó.

Hắn xác thật không quen nói chuyện, rốt cuộc một khoảng thời gian rất dài hắn chỉ sống một mình, nhưng những dong binh đó bài xích hắn, lúc nói chuyện phiếm còn chỉ nói mấy đề tài ngủ nữ nhân linh tinh rất nhàm chán, hắn mới càng ngày càng lười nói chuyện cùng bọn họ.

Quan trọng nhất chính là, nữ nhân tóc đỏ này nghe thanh âm của hắn rồi cũng không cười nhạo.

Hắn suy nghĩ một chút, cảm thấy đây có thể là chỗ khác nhau của nam nhân và nữ nhân, khó trách những dong binh đó luôn là nói nữ nhân tốt, hiện tại hắn cũng cảm thấy vẫn là nữ nhân tương đối tốt.

Bởi vì đoàn cường đạo lớn đó đóng quân ở bên này, chung quanh đã không có tung tích của cường đạo và dã nhân khác, đội ngũ hai người Mellie và Muri có thể an ổn vững vàng không ai quấy rầy mà đi một ngày đường.

Trên đường chỉ gặp được một con dã thú sừng dài, nó vừa mới vọt đến ven đường khiêu khích mà giơ giơ cái sừng trên đầu lên, Muri liền nhảy ra, chờ đến lúc Mellie phát hiện sự cố nhỏ phía trước, con dã thú sừng dài đã bị Muri giết chết đặt trên xe, sau đó trở thành bữa tối của bọn họ.

Một ngày chỉ ăn hai bữa, buổi tối dừng ở nơi có nguồn nước để nghỉ ngơi, Muri đi qua đó lột da xả thịt con dã thú xui xẻo.

Mellie trải qua ngày hôm qua giảm xóc, hôm nay trạng thái còn tạm, tay chân nhức mỏi có chút nhũn ra, nhưng không còn nằm liệt không thể động đậy. Cô chủ động tiến đến bên Muri, muốn giúp hắn xử lý con mồi.

Muri chưa từng có ý tứ chủ động muốn cô làm việc, hắn quen làm cái gì cũng đều tự mình ra tay, hơn nữa đều có thể làm được thực tốt.

Mellie nhìn hắn vung đao xẻ thịt con mồi, hoàn hoàn chỉnh chỉnh lột bộ da xuống, lại dùng đao đem móng trước chân sau và các bộ phận xẻ thành khối, động tác sạch sẽ lưu loát, hạ đao không có một chút dư thừa, thuần thục đến dường như đã từng xẻ mấy ngàn con dã thú như vậy.

Mellie cũng không thể giúp đỡ, thúc thủ ở một bên nhìn hắn, nhìn thấy máu phun tung toé lên cái đầu lâu trắng của hắn, có cỗ khí chất hung tàn thiên nhiên.

-- hắn băm con mồi, giống động tác lúc trước chém ma thú, chém cường đạo không khác nhau một chút nào. 

Mellie duỗi tay xoa xoa máu dính trên đầu lâu của hắn. Muri dừng động tác lưu loát lại, nhìn cô một cái.

Đôi mắt tối om trên đầu lâu, thấy không rõ ánh mắt hắn, nhưng đại khái là hắn không tức giận.

Xử lý thịt xong đặt trên đống lửa nướng, là cách làm thô ráp nhất. Mellie nghĩ đến ngày hôm qua biết được trù nghệ của Muri, chủ động nói với hắn: "Tôi biết nướng thịt, để tôi làm đi?"

Chỉ dư lại hai người bọn họ, Muri so với ban đầu cô nghĩ còn dễ ở chung hơn, có lẽ cô có thể có đường ra khác. Trong lòng cô có chút tính toán nho nhỏ, quyết định xây dựng quan hệ tốt với Muri.

Mellie từ nhỏ tự mình chiếu cố cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của mình, vì lấy lòng người mẹ lạnh nhạt, khi còn nhỏ cô từng nỗ lực học rất nhiều thứ, muốn làm ra đồ ăn ngon ...... So sánh với Muri, cô là một loại có khả năng khác.

Vén tay áo lên, lấy ra đồ làm bếp và một chút gia vị từ trên xe tìm được, Mellie tìm về chút cảm giác quen thuộc.

Sinh hoạt chính là chiến trường của cô.

Sinh tồn là chiến trường của Muri. Hắn lớn lên ở vùng địa cực dưới hoàn cảnh ác liệt, chỉ cần là đồ ăn đều có thể ăn, chưa bao giờ ghét bỏ, dọc đường đi ăn được đồ ăn đều là chế tác đơn giản không khác nhau nhiều lắm, nhưng thịt hôm nay thật sự quá thơm quá ngon!

Hắn ôm mâm, xoay miếng thịt cắt thành từng khối nhỏ tản ra mùi hương, nhét vào trong miệng, đến tạm dừng cũng không có, ăn đến không ngẩng đầu.

Mellie quay cuồng nướng thịt, thêm vào mâm thịt to Muri đang ôm.

"Ăn ngon sao?" Cô hỏi.

Giống như không cần hỏi, hắn so với trước đây ăn càng nhanh hơn là đủ để cho thấy hết thảy.

Thanh âm thiếu niên hàm hàm hồ hồ trả lời: "Ăn ngon...... Ừm, ăn ngon."

Nghe vào thực chọc người trìu mến.

Như là tiểu đáng thương đói bụng thật lâu, vẫn luôn ăn không đủ no.

Thịt trên hai chân sau bị xẻ ra nướng, cơ hồ toàn bộ được Muri nhét vào trong bụng, cô còn nghe được hắn ăn thật sự vui vẻ phát ra thanh âm "Oa ô" "Oa ô".

Một bữa này ăn thật lâu, Muri nhìn qua đã ăn no, hai bàn tay to mang bao tay vỗ vỗ bụng hơi chút phồng lên.

Bỗng nhiên thỏa mãn mà nằm ngã ra sau, vẫn không nhúc nhích.

Mellie bị hắn té ngã làm cho hoảng sợ, sau đó phát hiện hắn chỉ là ngủ rồi.

Cô thu dọn xong đồ đạc, bọc áo choàng vải ngồi vào bên Muri, ngồi trong chốc lát, cảm thấy trên mũ đầu lâu của Muri chỗ bên mép có những vết dầu mỡ lập loè trong ánh lửa, nhìn có chút khó chịu.

Cô thò lại gần, dùng vải nhẹ nhàng xoa xoa vết mỡ bên miệng đầu lâu.

Muri kỳ thật không ngủ, hắn chỉ ăn quá no, đang nghỉ ngơi, lười biếng không muốn động.

Nữ nhân tóc đỏ hắn xem ra là rất yếu, cho nên cô thò tới hắn cũng không phản ứng. Mãnh thú ăn no sẽ không để ý động vật nhỏ xuất hiện bên người.

Nhưng cô lau miệng cho hắn ...... cảm giác rất kỳ quái. Đó chỉ là cái vỏ đầu lâu, không phải thân thể hắn, vì sao lại cảm thấy miệng có chút ngứa.

Hắn không nhúc nhích, xuyên qua hốc mắt đầu lâu nhìn nữ nhân tóc đỏ đó, giống như đây mới là lần đầu tiên thấy rõ ràng cô rốt cuộc lớn lên có dạng gì.

-- cô hiện đang sống, không giống những ngày trước bị nhốt ở trong lồng sắt, khi đó nữ nhân tóc đỏ như là chết.

Mellie cẩn thận lau xong đầu lâu, dịch về vị trí của mình, ôm đầu gối chậm rãi chìm vào ngủ say.

*

Ban đêm yên tĩnh, lửa tắt. Trong lúc ngủ cảm thấy lạnh, Mellie lại động đậy, tìm được nguồn nhiệt bên cạnh.

Cô dựa đầu vào cánh tay Muri.

Trong rừng, cây cối giật mình, một tiếng hít thở thả nhẹ đi về phía hai chiếc xe ngựa, có người trộm đồ vật trên xe, còn có động tĩnh khi lấy đao ra.

Muri nhìn như ngủ rồi nhưng lỗ tai giật giật, nâng cánh tay lên, sờ xương gai bên hông, giơ tay ném sang.

Một tiếng kêu rên xong không còn có động tĩnh khác.

Sáng sớm, Muri nghỉ ngơi đủ rồi, mở to mắt lặng yên không một tiếng động mà đứng dậy, lướt qua Mellie còn đang ngủ say, đi đến bên xe ngựa thấy một khối thi thể, rút ra xương gai cắm trên đầu thi thể thả lại bên hông, kéo thi thể vào rừng cây, đào cái hố chôn đi.

(không lẽ đây là anh Muri ? :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro