VI-C19-C20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

19 Huyết Trùng ( Sẽ Biến Thành Một Đám Bị Bôi Mờ...)

Những cánh đồng lớn bên ngoài khu an toàn cần phải thu hoạch, một ngày khó có được mấy cái cổng lớn của khu an toàn đều mở ra, rất nhiều người toàn thân trên dưới được bọc kín mít nối đuôi nhau mà ra.

Bọn họ đều là người dân nghèo ở khu an toàn, được thuê ra bên ngoài tiến hành cái công việc nguy hiểm này. Có người đẩy máy móc thu hoạch đơn sơ, có người cầm lưỡi hái, chậm rãi chia ra.

Lao động như vậy phải diễn ra liên tục trong vài ngày, bọn họ thu hoạch xong lương thực, lại cho người đưa lên xe vận chuyển về khu an toàn.

Ở khu vực phụ cận lô-cốt nhỏ, người ngày thường phụ trách chăm sóc ruộng đồng lúc này cũng sẽ đi ra thu hoạch cùng người ở khu an toàn, chỉ là hai bên ranh giới rõ ràng, mọi người ở khu an toàn cũng không dám tiếp xúc quá mức với những người bị cảm nhiễm trùng hút máu bên ngoài này.

Cho dù tất cả mọi người đều biết rõ, loại bệnh trùng hút máu này cũng không lây bệnh cho nhau.

Trước kia là khu Hoắc gia, hiện tại tương ứng là khu Hòa Bình, có tình huống không giống những địa phương khác.

Ở trên mảnh đồng ruộng rộng lớn này, mọi người đều ở một bên nhìn cái người máy thật lớn thu hoạch hoa màu, thường thường phát ra một trận trầm trồ khen ngợi.

Chỉ thấy người máy kia đi qua đồng ruộng, trên chân hiện lên màu đỏ laser, mỗi lần ánh sáng lập lòe, đều có cây trồng rơi xuống, mặt cắt ngang gọn gàng lưu loát, so với những nơi khác tốc độ không biết nhanh hơn bao nhiêu.

Mắt thấy một giờ ngắn ngủi trôi qua, đã giải quyết xong khối lượng công việc bằng mấy ngày của bọn họ, Hoàng Hoa mang theo một đám cấp dưới tạo thành nhóm khen ngợi chạy tới hiện trường, chuẩn bị lại tiến hành tâng bốc lão đại thần kỳ cùng người máy thần kỳ của cô, ai biết vừa mới đi qua mọi người liền nghe được một câu ——

"Con dao laser này dùng để cắt cụt chân tay cũng rất thích hợp phải không?"

Nụ cười trên mặt đám người Hoàng Hoa tức khắc cứng đờ. Cắt cụt? Lão đại sẽ không muốn tìm người thí nghiệm cắt cụt chân tay đấy chứ?

Tần Minh Hồi nói xong quay đầu nhìn thấy bọn họ, cười chào hỏi: "A, mấy người đến vừa vặn, giúp ta một việc. "

Hoàng Hoa :"?! " Cô ta một cước đem đại hán bên người đá qua.

Đại hán đáng thương bất lực ôm cánh tay thô tráng của mình.

Tần Minh Hồi: "Hỗ trợ đi hỏi những nơi khác có cần giúp đỡ một chút hay không, ta có thể cung cấp 'máy thu hoạch' miễn phí. "

Đại hán kia sống lại tại chỗ, lập tức lĩnh mệnh mà đi. Quá trình câu thông đương nhiên rất thuận lợi, hiện tại toàn bộ khu an toàn phía nam, còn có ai không biết khu Hòa Bình có vị vua không ngai, người máy thần bí lại khủng bố kia, ngay cả khu Thanh Long càn rỡ nhất cũng phải quy phục, thấy bọn họ đều trốn đi.

Tuy rằng chỉ xuất hiện mấy ngày ngắn ngủi ở khu Hòa Bình, phàm là người đã gặp qua 01, chỉ cần nhớ tới hắn đều sẽ cảm thấy run sợ. Những thứ khác chưa từng thấy qua, nghe những miêu tả càng truyền càng khoa trương kia, trong lòng cũng sinh ra kính sợ.

Mấy ngày trước uy danh người máy lan xa, được truyền rộng rãi nhất chính là thân hình khổng lồ của hắn cùng với sự khủng bố của súng laser, sau mấy ngày này, lưu truyền rộng rãi nhất liền biến thành hắn thu hoạch hoa màu nhanh bao nhiêu.

Mùa thu hoạch vốn muốn oanh oanh liệt liệt kéo dài nửa tháng, lúc này không đến hai ngày đã kết thúc, việc mọi người phải làm chỉ còn lại đem lương thực chuyển lên xe vận chuyển trở về.

Tất cả mọi người đều rất cao hứng, ở bên ngoài thêm một thời gian liền tỏ vẻ sẽ có thêm một phần khả năng có thể bị nhiễm bệnh trùng hút máu, có thể sớm trở lại pháo đài an toàn đương nhiên là tốt nhất.

Mùa thu hoạch kết thúc sớm, tối hôm đó, Tần Minh Hồi gọi bọn nhỏ ở lâu đài phụ cận tới cùng nhau ăn cơm.

Hoàng Hoa bọn họ mỗi lần ra ngoài thăm cô đều không quên trả phí bảo hộ cho cô, lần này cũng mang đến rất nhiều thứ, một mình cô ăn không hết.

Từ khi ông lão kia bắt đầu ra khỏi lô-cốt, cùng cô trao đổi về chế tác máy móc, đám nhỏ này bao gồm cả Kỳ Linh đều thân cận với cô hơn rất nhiều, bọn họ ban đầu đều gọi cô là chị, về sau nghe được mấy người Hoàng Hoa xưng hô với cô, dẫn đến cùng nhau gọi cô là lão đại.

Bọn họ dùng xe đẩy đẩy ông lão tới, Tần Minh Hồi đang rửa rau, bỗng nhiên nghe được một trận tiếng trẻ con khóc oa oa.

Trong đám trẻ kia có một cô bé tên là Cửu Nhi, ôm tay một đứa bé chưa từng thấy qua, trên cánh tay đứa bé vung lên, có vết loang màu tím giống như trên cánh tay Tần Minh Hồi.

Một đứa trẻ nhỏ như vậy, thế nhưng cũng bị nhiễm bệnh trùng hút máu. Ở tuổi này của nó, nếu bệnh trùng hút máu phát tác nhanh một chút, có lẽ nó cũng không có biện pháp sống đến tuổi hiểu chuyện.

"Đây là đứa bé bị bỏ rơi hôm nay." Chú ý tới ánh mắt của cô, Cửu Nhi cùng cô giải thích, "Hàng năm mùa thu hoạch, cửa lớn mở ra, người bình thường cũng có thể rời khỏi lô-cốt, liền có người đem những đứa bé nhiễm trùng hút máu ném đến phụ cận. "

Có thể ném đến nơi này coi như tốt, trong tình huống bình thường ở khu an toàn, người bị nhiễm bệnh trùng hút máu, lớn tuổi hơn một chút sẽ trốn đi, cho đến khi nóng nảy đả thương người, bị người phụ trách tuần tra bắt được giết chết, có người trong nhà không đành lòng, liền đem bệnh nhân bị nhiễm bệnh giấu ở nhà, đợi đến khi thật sự không còn cách nào khác, lại vụng trộm xử lý... Có thể ném ra bên ngoài kỳ thật rất ít.

"Khụ. Mấy năm nay... Càng ngày càng có nhiều người bị nhiễm bệnh trùng hút máu, cho dù là trốn trong khu an toàn kia, ngăn cách ánh mặt trời, gió, lọc nước bên ngoài, vẫn có người nhiễm trùng, ngay cả đứa nhỏ như vậy cũng bắt đầu lây nhiễm. "Ông lão tựa vào giường đẩy di động Tần Minh Hồi chế tác cho ông thở dài nói.

"Có phải đám huyết trùng đó, đã khiến tất cả đất đai nơi này đều bị ô nhiễm hay không.... Nếu là như thế, mặc kệ tránh ở nơi nào, sớm hay muộn con người cũng sẽ bị diệt sạch bởi bệnh trùng hút máu. "

"Ta đang suy nghĩ, vì sao huyết trùng chỉ lây nhiễm cho con người, những con lợn, trâu dê chạy trên mặt đất, chim bay trên trời, cá bơi trong nước, đều sẽ không lây nhiễm.... Có phải vì con người đã làm gì sai? Mới có thể gặp phải kiếp nạn như vậy? "

Lão nhân chậm rãi nói những lời này, vẻ mặt đau đớn bi ai.

Nếu như không phải cái nồi lớn Tần Minh Hồi đặt trên bếp lửa phát ra tiếng ùng ục ùng ục, lại bay lên hương thơm mê người, loại lời nói này nhuộm đẫm ra bầu không khí bi thương lại càng đúng chỗ.

Mang miếng thịt heo 01 cắt thành lát lên, Tần Minh Hồi để cho những đứa trẻ nuốt nước bọt tự mình nấu chín ăn, miệng trả lời: "Ông à, đây rõ ràng là chuỗi thức ăn bị phá hủy. "

"Trong tự nhiên, trên cơ bản tất cả các loài đều có thiên địch, cá lớn nuốt cá bé, cá bé ăn tôm, một vòng, cho dù không có loại thiên địch này, cũng sẽ bị hoàn cảnh hạn chế, nhưng huyết trùng không phải là sinh vật đến từ vũ trụ sao, không ở trên chuỗi thức ăn của thế giới chúng ta, chúng không có thiên địch lại chỉ khắc con người, cho nên mới xuất hiện loại tình huống này. Nói không chừng một ngày nào đó vũ trụ lại có một loài khác xâm lấn, liền là thiên địch của loại huyết trùng này. "

Lão nhân lâm vào trầm tư, Tần Minh Hồi nhìn thấy bộ dáng động não của ông ấy, cười một chút.

Ông lão này một mực thống khổ bi quan, thậm chí bắt đầu tự hỏi một ít lý luận về thiên phạt, Tần Minh Hồi cảm thấy đây là rất không cần thiết, chuyện gì một khi kéo đến trời phạt, vậy thì xong rồi, kết luận sẽ chỉ càng ngày càng bi quan.

Bọn nhỏ không hiểu được tư tưởng phức tạp của người lớn, ăn đồ trong bếp lửa, Tần Minh Hồi xắn tay áo, đem tiết heo đông cứng cắt thành khối, để cho bọn họ bỏ vào nồi nấu.

Gần đây trên người cô đã xuất hiện loại vết bầm tím giống như bị người ta đánh, bệnh trùng hút máu bộc phát đặc biệt nhanh, tựa hồ so với nhân vật chính của bộ phim kia còn nhanh hơn.

Trước đây, cô không thích ăn tiết heo, có thể là gần đây bệnh tình phát triển nhanh chóng, bắt đầu có một chút xu hướng "khát máu", bây giờ ngửi thấy mùi tiết heo cảm thấy đặc biệt thơm.

Nhưng cảm xúc của cô vẫn ổn, tổng thể bình tĩnh, không có xu hướng trở nên nóng nảy.

Mỗi đêm, cô nằm trong cơ thể 01, hắn đều rà quét tình trạng thân thể cô, đem tình huống phản hồi cho cô. Tần Minh Hồi có thể trực quan nhìn thấy quá trình thân thể mình suy bại, những dấu vết phân bố trên thân thể cô đang khuếch tán.

Ban đầu chỉ là có chút không đẹp, sau đó bắt đầu xuất hiện cảm giác ngứa ngáy cùng đau đớn.

Lúc đặc biệt khó chịu, Tần Minh Hồi liền ôm 01 biến thành đại cẩu, không ngừng sờ lông hắn.

"01, cánh tay ta đau quá..." Tần Minh Hồi cố nén nước mắt nói với hắn.

Đại cẩu 01 ngoan ngoãn nằm bên cạnh để cho cô sờ liền phát ra một tiếng nức nở khổ sở giống như bị đá một cước, trấn an liếm cánh tay cô.

Tần Minh Hồi vừa vuốt ve cẩu cẩu giảm bớt cảm xúc vừa khóc, phi thường ủy khuất đáng thương.

01 đứng dậy thay đổi bộ dáng.

Nhìn cái người trong sách [ nhân vật hoạt hình 2D hoặc 3D] quen mắt xuất hiện bên giường, Tần Minh Hồi khóc nghẹn trong cổ họng.

"01, đừng như vậy... Anh trở nên như vậy, ta ngượng ngùng khi khóc trước mặt anh."

[Được rồi, tiểu tiểu thư.]

Người ảo trong sách đột nhiên tản đi, xuất hiện một thanh niên mặc áo choàng tây trang có độ nhân cách hóa cao.

Tần Minh Hồi lập tức đưa tay che mắt kêu to: "A! 01! Đừng làm ta sợ! Không cần, mau biến trở lại đi!"

01 lại biến thành chó con, một đôi mắt chó sữa ướt sũng nhìn cô, gâu gâu hai tiếng.

Rất tốt, hiện tại cảm xúc hạ xuống của tiểu tiểu thư đã trở lại lần nữa.

Bị khuôn mặt hoàn mỹ vừa rồi bắn tỉa kích thích đến adrenaline tăng vọt, cơn buồn ngủ của Tần Minh Hồi hoàn toàn biến mất, ngay cả thân thể cũng tạm thời không đau, lau nước mắt đứng lên, "01, ta lại viết cho anh một chương trình đi. " [ adrenaline - hormon có tác dụng trên dây thần kinh giao cảm, xuất hiện khi bạn cảm thấy sợ hãi, tức giận hay thích thú. ( Theo Vinmec)]

[Được, tiểu tiểu thư, lần này muốn thêm chức năng gì cho 01 đây ? ]

"Chức năng che chắn." Tần Minh Hồi nói, "Lần sau nếu anh lại biến thành bộ dáng kỳ quái làm ta sợ, sẽ biến thành một đoàn mosaic."

[ Mosaic (còn được gọi là "ghép mảnh" hoặc "khảm") là một hình thức nghệ thuật trang trí – tạo ra hình ảnh từ tập hợp gồm những mảnh nhỏ. Nói cách khác, Mosaic sử dụng những mảnh nhỏ của vật liệu đặt lại với nhau để tạo ra một tổng thể thống nhất. Các mảnh nhỏ này gọi là "vật để khảm" thường là các vật chất rắn, phẳng, phần lớn ở hình dạng vuông vức như: thủy tinh màu, đá, gạch, gương, kính... Chất lượng vật lý của nguyên liệu cùng kỹ thuật lắp ghép chính là điểm tạo nên giá trị đặc biệt, cũng là tính chất nghệ thuật của Mosaic. ( theo designs.vn). Tìm kiếm mosaic để biết thêm chi tiết.]

Đuôi của con 01 đột nhiên không lắc. Hắn bắt đầu phân tích, hành vi vừa rồi của mình có phải là có chỗ nào không ổn hay không, dẫn đến tiểu tiểu thư sinh ra ý nghĩ như vậy.

Chẳng lẽ hắn làm sai cái gì sao? Chuyện này là không nên.

Đến hừng đông, rời khỏi phòng điều khiển, Tần Minh Hồi liền khôi phục bộ dáng bình thường, cho dù trên người ngứa ngáy cũng sẽ không khóc, chỉ biết đem khối rubik màu bạc kia lấy ra làm rối loạn, sau đó chuyên tâm đem nó sắp xếp lại.

Đợi đến khi qua một trận cảm giác ngứa ngáy kia, cô liền buông khối rubik xuống, tiếp tục nghiên cứu suy nghĩ trước đó.

Mấy hôm nay cô đều nghiên cứu chính là làm cho 01 có chức năng phi hành.

Trước đó, cô đã thành công trong việc làm 01 thực hiện một bước nhảy ngắn, tốc độ di chuyển rất nhanh, nhưng cô vẫn không hài lòng.

Dưới sự trợ giúp của trợ thủ tri kỷ 01, Tần Minh Hồi rốt cục đã giải được cái khó khăn không nhỏ vào hôm nay.

Lúc kiểm tra, một đám tiểu hài tử ở lô-cốt đều nhìn ra sườn núi, ông lão cũng ở trước cửa lô-cốt nhìn lại.

"01, sẵn sàng chưa?"

[Vâng, tiểu tiểu thư, 01 chuẩn bị tốt. ]

Theo một loạt các tiếng ca ca ca, thân thể 01 xảy ra biến dạng, thân hình của hắn càng thêm lưu loát, trở nên thích hợp phi hành. Tần Minh Hồi thành công cải biến 01 thành "máy bay", cô thả lỏng lại, vỗ ngực may mắn, "Còn may vẫn kịp, như vậy khẳng định không thành vấn đề. "

Khoảng cách ngày thu hoạch đã qua mười hai ngày, khoảng cách 01 thành công tiến hành bay lượn trên không trung đã là ngày thứ ba, Tần Minh Hồi đi tới lô-cốt, dặn dò đám nhỏ bắt đầu từ hôm nay, trốn ở trong lô-cốt không được đi ra ngoài.

"Lão đại, vì sao không thể đi ra ngoài?" Kỳ Linh kỳ quái hỏi.

Tần Minh Hồi cười cười, chỉ vào dâu tây hoang dã và một số loại thực vật khác cách đây vài ngày đã chuyển từ trên đầu 01 đến gần lô-cốt: "Vườn hoa cùng vườn cây ăn quả của ta tạm thời giao cho các em chăm sóc . "

Cô khẩn trương chờ đợi hai ngày, mới chờ được thứ cần tới. Nhìn thấy một cái chấm đỏ xa xa trên bầu trời, Tần Minh Hồi đứng lên, "Đến! "

Đó là một con huyết trùng thân hình đỏ tươi mà khổng lồ, có vài đôi cánh nửa trong suốt.

Loại trùng hút máu lây truyền này thông thường sẽ xuất hiện thành đàn vào mùa xuân, nhưng ngày hôm nay chỉ xuất hiện một con. Tần Minh Hồi không biết nguyên nhân, cô chỉ biết từ trong bộ phim điện ảnh kia nhìn thấy, sẽ có một con huyết trùng đột nhiên xuất hiện như vậy, tạo thành tổn thất cùng uy hiếp cho khu an toàn phía Nam.

Sở dĩ cô để 01 hỗ trợ thu hoạch, là để cho những người đó nhanh chóng trở lại khu an toàn, chính là bởi vì ban đầu trong phim điện ảnh, khi huyết trùng xuất hiện, bên ngoài có rất nhiều người đang thu hoạch, những người này có rất nhiều người chết dưới công kích của huyết trùng, còn lại thì cũng cảm nhiễm bệnh trùng hút máu mà chết.

Tần Minh Hồi sau khi bắt được tư liệu vẫn luôn ở chỗ này chờ cho tới hôm nay, một bộ phận nguyên nhân chính là bởi vì huyết trùng này.

"Được rồi, 01, chúng ta đem nó dẫn dắt rời đi."

20 Sào Huyệt (Tuyết Trắng An Tĩnh Trong Rừng Rậm Xanh Ngắt...)

Trong bộ phim điện ảnh sau khi con huyết trùng hoành hành trong khu vực an toàn phía nam, lại bị 01 nghe theo mệnh lệnh của Hoắc Lan dẫn tới khu an toàn phía Bắc, cuối cùng gây ra thương vong lớn. Hiện tại, Tần Minh Hồi muốn dẫn nó đi nơi khác.

Con bọ chân đốt màu đỏ có kích thước của một tòa nhà dần dần rõ ràng, nó theo quỹ đạo ban đầu hạ xuống mui xe phía trên khu an toàn, nóng nảy dùng đuôi đâm và chân nhọn giống như dao dùng sức đập vào cái lồng phía trên khu vực an toàn.

Đó là nơi để thu thập ánh sáng mặt trời và nhiệt lượng vào những ngày nắng, tầng bên ngoài là một lớp kính.

Tần Minh Hồi đứng trước bảng điều khiển trong cơ thể 01, lợi dụng góc nhìn của 01 để quan sát con huyết trùng kia, rõ ràng gấp trăm lần góc nhìn của bộ phim. Cô nhìn thấy rất nhiều khối u nhỏ kỳ lạ trên cơ thể của con huyết trùng, cô đoán có thể là bởi vì ốm đau mà làm tâm lí của nó lâm vào điên cuồng, cho nên mới thoát ly tộc đàn, công kích nhân loại.

Nó dường như bị tấm thủy tinh kia hấp dẫn, không ngừng công kích vào đó.

Cảnh tượng này vô cùng khủng bố đối với người bên trong khu an toàn, khu phòng ở bình dân dưới đất được xây dựng thực sự rất cao, những người này cơ hồ là trơ mắt nhìn trên đỉnh đầu rơi xuống bóng ma thật lớn, con huyết trùng dữ tợn đáng sợ va chạm vào lồng bảo hộ, phảng phất bất cứ lúc nào cũng có thể xông vào khu an toàn tàn sát bừa bãi.

Mùa xuân trước đây họ cũng đã thấy huyết trùng đi qua khu vực lân cận, nhưng khi đó, huyết trùng đều bay trên bầu trời cũng không đáp xuống, những người ở khu an toàn này, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy rõ ràng huyết trùng ở khoảng cách gần như vậy.

Bên trong rối loạn như thế nào thì Tần Minh Hồi cũng không rõ lắm, nhưng cô đoán được con huyết trùng khẳng định đã khiến cho mọi người khủng hoảng. Sau khi nhìn thấy rõ tình hình của con huyết trùng, cô chỉ huy 01 bắn pháo laser, bắn vào mép cánh của con huyết trùng.

Quả nhiên, con huyết trùng bị chọc giận buông tha thủy tinh ở khu vực an toàn, hướng bên này bay tới.

01 quay lại đi về phía trước, khi đi ngang qua lô-cốt nhỏ đóng chặt, Tần Minh Hồi thông qua thiết bị khuếch đại âm thanh hét lên: "Cháu đem nó dẫn dắt rời đi, một đường sẽ đi tìm nơi đã nói trước đó, tìm được liền trở về."

Tuy rằng tìm kiếm quốc gia máy móc trong truyền thuyết là một ý tưởng mờ ảo, làm cho người ta dựa vào máy móc sống cũng là một thử nghiệm yêu cầu thời gian dài, Tần Minh Hồi cảm thấy có thể mình làm không được, nhưng để cho ông lão ở trong lô-cốt này mang theo hy vọng chết đi, so với mang theo tuyệt vọng chết đi còn tốt hơn rất nhiều.

[Chế độ máy bay, bật. Người điều khiển tiểu tiểu thư, hãy thắt kỹ dây an toàn. ]

Nghe được 01 nhắc nhở, cho dù phía sau đi theo một con huyết trùng đáng sợ, Tần Minh Hồi cũng nhịn không được nở nụ cười.

Phòng điều khiển này có hệ thống ảo, còn có hệ thống chống trọng lực, mặc kệ 01 xóc nảy như thế nào, cô ở chỗ này cũng sẽ không cảm giác được, thủy chung bảo trì vững vàng, cho nên dây an toàn gì đó, không tồn tại.

Bất quá 01 biến ảo ra cho cô một cái.

"Được rồi." Tần Minh Hồi nể mặt phối hợp với người máy của mình một chút, thắt dây an toàn.

Thân thể 01 biến hình, dùng tốc độ chậm nhất bay lên bầu trời —— tuy rằng hắn có thể bay rất nhanh, nhưng huyết trùng phía sau theo không được, lực lượng sử dụng ở khu an toàn khiến nó phẫn nộ cất cánh đi theo, nhưng sở dĩ nó dừng lại ở đây là bởi vì mệt mỏi muốn nghỉ ngơi, sau khi cất cánh lần nữa lại càng thêm mệt mỏi, tốc độ chậm hơn rất nhiều.

Bọn họ một trước một sau, xuyên qua những cánh đồng rộng lớn trong khu an toàn phía nam, bay qua sườn núi này đến sườn núi khác, ném khu an toàn phía nam lại phía sau. Tần Minh Hồi thở ra một hơi, "Được rồi, hiện tại chúng ta lại dẫn nó xa một chút. "

Sở dĩ muốn dẫn nó đi chứ không phải giết nó ở đây, là bởi vì loại huyết trùng này có kích thước khổng lồ, muốn giết chết nó, cho dù là 01 cũng sẽ không thể tránh khỏi mà làm nó nổ ra thể dịch [ dịch trong thân thể]. Mà thể dịch của một con huyết trùng tử vong sẽ dẫn đàn huyết trùng đến, cũng làm cho chúng phát cuồng. Nếu như gần đó vừa vặn có một khu an toàn, vậy thì xui xẻo, bầy huyết trùng khẳng định sẽ công kích nhân loại.

---trong phim điện ảnh khu an toàn phía bắc chính là bị diệt vong như vậy.

Bay một lúc, con huyết trùng dừng lại để nghỉ ngơi. 01 cũng dừng lại cách đó không xa, Tần Minh Hồi vuốt ve vết loang trên cánh tay mình, "Nơi này vẫn cách khu an toàn không đủ xa, chúng ta lại bay một đoạn đường đi."

Ai ngờ chờ con huyết trùng kia nghỉ ngơi tốt, nó không đuổi theo 01, ngược lại muốn quay đầu. Tần Minh Hồi làm sao có thể để nó trở về phương hướng khu an toàn, lại để 01 cho nó một pháo, lại đốt một chút màng cánh của nó.

Không phải là cô không muốn tấn công vào những chỗ khác, công kích vào nơi khác có thể bắn ra dịch thể, chỉ có mấy đôi màng cánh kia mới an toàn nhất.

Huyết trùng bị chọc giận lại một lần nữa bắt đầu đuổi theo, cứ như vậy bay bay dừng dừng, bay một ngày một đêm, Tần Minh Hồi cảm thấy lần này cuối cùng cũng cách đủ xa, lúc suy nghĩ có nên ở chỗ này giải quyết sạch sẽ con huyết trùng này hay không, 01 đột nhiên nói cho cô biết:

[Tiểu tiểu thư, phía trước xuất hiện căn cứ khu an toàn mới của nhân loại. ]

Tần Minh Hồi: "...? "

Cô vội vàng đứng dậy nhìn, vừa nhìn thiếu chút nữa ngất đi, quả thực muốn hoài nghi có phải là vận mệnh chỉ dẫn hay không. Pháo đài hình lục giác trên mặt đất kia, không phải là khu an toàn phía Bắc sao! Sao lại dẫn huyết trùng tới nơi này!

"Nhanh nhanh nhanh, 01 mau chuyển hướng, đi phương hướng khác!"

Huyết trùng đã không muốn để ý tới sự khiêu khích của các cô nữa, có chút do dự muốn đi về phía khu an toàn phía bắc, Tần Minh Hồi trăm phương nghìn kế mới dẫn nó sang bên kia, một lần nữa lên đường.

Cô cảm thấy khó hiểu, vì sao phần lớn huyết trùng rất ít khi công kích nhân loại, con huyết trùng đơn độc này lại bị nhân loại tụ tập hấp dẫn?

Nhưng huyết trùng cũng sẽ không trả lời cô, song phương lâm vào giằng co vi diệu, Tần Minh Hồi lúc này thập phần chú ý, để cho 01 đi theo hướng ít người qua lại, tránh không cẩn thận lại dẫn con huyết trùng này đến vùng an toàn khác.

Lúc phi hành buồn tẻ, thời gian trôi qua rất chậm, Tần Minh Hồi bất tri bất giác ngủ thiếp đi. Cô bởi vì bệnh trùng hút máu trên người, thể lực không chống đỡ nổi, đã sớm cảm thấy mệt mỏi, một đêm không ngủ được đến lúc này rốt cục kiên trì không nổi.

"Người lái xe" ngủ thiếp đi, 01 vẫn nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh mà tiểu tiểu thư đưa cho hắn, dẫn con huyết trùng kia đến nơi hẻo lánh hoang vu hơn.

"Ong ong ong ——"

Bởi vì Tần Minh Hồi cực độ mệt mỏi ngủ thiếp đi, trong lúc nửa mê nửa tỉnh bị một trận thanh âm kỳ quái làm cho nhiếp trụ tâm thần, cô đột nhiên mở mắt, thống khổ che trái tim đang đập kịch liệt, cùng với trong đầu sinh ra ù ù.

Trong lồng ngực chấn động quá kịch liệt, Tần Minh Hồi thở hổn hển nhìn ra bên ngoài. 01 đã dừng lại, đang đứng trên một hòn đảo nhỏ đầy cỏ xanh.

Nơi này khắp nơi đều là nước, chỉ có từng hòn đảo nhỏ nhô ra trên mặt nước. Cách đảo nhỏ này không xa, huyết trùng nằm sấp trên một hòn đảo nhỏ khác nghỉ ngơi. Sương mù buổi sáng sớm quanh quẩn trên mặt nước, làm cho tất cả các cây xanh và đồng cỏ trở nên mơ hồ không rõ.

[Tiểu tiểu thư, chào buổi sáng. Chúng ta đã dừng ở đây vào nửa đêm qua, theo rà quét của tôi, con huyết trùng này sắp chết, chức năng hiện tại trên cơ thể của nó không thể chống đỡ nó phi hành trong thời gian dài.]

Tần Minh Hồi còn chưa mở miệng nói chuyện, bỗng nhiên thấy con huyết trùng kia vỗ cánh, có vẻ phi thường kích động, hướng phương hướng nào đó bay đi.

"01, đuổi theo!" Tần Minh Hồi buột miệng thốt ra.

[Vâng, tiểu tiểu thư.]

"Ong ong ong ——" Tần Minh Hồi lần thứ hai nghe được cái loại thanh âm ngâm nga dài lâu này, thanh âm này quá mức mờ ảo, Tần Minh Hồi không dám xác định là thật sự có thanh âm như vậy, hay là chính mình xuất hiện ảo giác, "01, anh nghe được thanh âm này sao? "

[Tiểu tiểu thư, 01 nghe thấy rồi. Thanh âm này làm cho con huyết trùng cảm thấy kích động, kích thích nó bay đi, giống như tiểu tiểu thư nhìn thấy ngụy trang nhân loại của 01 mà xuất hiện hành vi kích động. ]

Tần Minh Hồi: "..." Cô hoàn toàn thanh tỉnh.

"Âm thanh này là từ cái gì phát ra? Chẳng lẽ con huyết trùng này nghe được thanh âm của đồng bạn mới có phản ứng này?" Tần Minh Hồi nói xong, 01 đã dẫn cô theo huyết trùng bay qua một ngọn núi xanh che khuất tầm mắt.

Phía sau ngọn núi đó là một mảnh bình nguyên, mà trên bình nguyên, từng tòa "Núi cao màu trắng" liếc mắt một cái có thể nhìn thấy chiếm cứ tầm mắt của cô.

Thứ kia quá khổng lồ, chỉ có thể dùng núi để hình dung, một con huyết trùng lớn như vậy bay về phía nó trong giống như một con muỗi to, 01 ở trước mặt mảnh thịt màu trắng kia, cũng phá lệ nhỏ bé.

Nó trông giống như một cái bánh bao bành trướng, hoặc là một cái bánh bao cuộn.

Cự vật khủng bố như vậy, làm Tần Minh Hồi ngay từ cái nhìn đầu tiên đã cảm thấy da đầu tê dại, cả người run rẩy không khỏe.

Không cần phải suy nghĩ nhiều, trong đầu cô xuất hiện một ý niệm: đây chắc chắn là sào huyệt của huyết trùng.

Cô ở trong phim điện ảnh từng thấy qua huyết trùng, nhưng chưa từng nhìn thấy sào huyệt của huyết trùng. Bởi vì cảm thấy cấu tạo thân thể của huyết trùng có chút giống với ong mật, cô còn tưởng tượng sào huyệt của huyết trùng có thể giống như một tổ ong khổng lồ hay không, hiện tại xem ra là đoán sai.

Huyết trùng cố hết sức vỗ cánh tới gần núi lớn màu trắng, Tần Minh Hồi cùng 01 dừng ở phụ cận.

Các cô nhìn huyết trùng bay tới gần ngọn núi khổng lồ kia, mà mặt ngoài ngọn núi khổng lồ kia, nếp gấp giống như đường vân vỏ sò đột nhiên tách ra, lộ ra từng lỗ thủng phía dưới, huyết trùng sắp chết liền từ một cái lỗ trong đó chui vào, nếp gấp cự sơn lại khép lại.

Tần Minh Hồi thì thào nói: "Đây là sào huyệt của huyết trùng? Thế nhưng, đây hình như là... Một vật sống? "

Mặc dù thực ít, nhưng ngọn núi tuyết trắng này đang mấp máy. Nhất là khi nó mở ra nếp gấp trên người, nhìn qua giống như một loại côn trùng thịt nào đó.

[Tiểu tiểu thư, phía trước là một di chỉ thành cổ. ]

Bị 01 nhắc nhở, Tần Minh Hồi rốt cục đem ánh mắt từ trên người cự vật, rơi xuống mặt đất. Mặc dù nhìn không rõ ràng, nhưng những tòa nhà cao tầng san sát thực sự là sản phẩm của nền văn minh nhân loại.

Liếc mắt một cái nhìn lại, trong cây cối che khuất, thành thị bỏ hoang hiện ra một loại tĩnh mịch như tro tàn, rõ ràng cũng là một thành thị khổng lồ tráng lệ, lại bị thân thể không lồ của huyết trùng làm cho đến bé nhỏ không đáng kể, thế cho nên làm cho người ta không cách nào chú ý tới.

"01, kéo gần góc nhìn hơn một chút." Tần Minh Hồi đột nhiên nói.

Cô không ngừng phóng đại cảnh tượng xa xa, sau khi phóng đại đến cực hạn, nhìn thấy trong thành thị bỏ hoang bị thực vật chiếm cứ có rất nhiều thực vật màu đỏ, mà số lượng không ít huyết trùng đang bồi hồi gần những thực vật màu đỏ kia.

"Nhìn không rõ lắm." Tần Minh Hồi do dự có nên tới gần một chút hay không, "Dù sao ta đang ở trong thân thể 01, chắc là không sao. 01, chúng ta tới gần hơn chút nữa đi, chúng ta lặng lẽ."

[Được, tiểu tiểu thư.]

01 lọt vào rừng rậm, an tĩnh mà đem bản thân cất giấu, coi mình là một tảng đá lớn màu xám bạc. Ở vị trí này Tần Minh Hồi nhìn thấy càng rõ ràng, cô nhìn thấy thực vật màu đỏ trong thành phố mọc ra từ các góc khác nhau, nở ra hoa nhỏ thon dài, đám huyết trùng bận rộn như là ong mật thu thập chất lỏng của đám hoa đỏ này, tiếp theo lục tục bay lên.

Núi lớn màu trắng phụ cận lại lần nữa mở ra từng nếp gấp trên thân thể, lộ ra lỗ thủng để cho đám huyết trùng này tiến vào.

Sau khi nếp gấp khép lại, Tần Minh Hồi lại nghe được tiếng ong ong lúc trước, lúc này cô biết, đó là thanh âm phát ra từ cự sơn tuyết trắng. Tất cả các nếp gấp trên toàn thân nó đều mở ra, từ vô số cái lỗ phun ra khí cùng chất bẩn màu trắng.

Những mảnh vụn màu trắng bay múa đầy trời, giống như một trận tuyết rơi, bao trùm phạm vi mấy ngàn mét bên cạnh nó, nơi Tần Minh Hồi và 01 cũng tắm trong trận "tuyết" này.

Đây kỳ thực là một cái cảnh tượng mỹ lệ, tuyết trắng yên tĩnh trong khu rừng rậm xanh lục.

Nhưng mà, Tần Minh Hồi lần này không có tâm tư cảm thụ cảnh sắc xinh đẹp này, cô ngửi được một cỗ hương vị nhàn nhạt, rất nhanh cảm thấy cổ họng ngứa ngáy, nhịn không được ho khan.

"Khụ. Khụ khụ...khụ khụ, 01, chúng ta đi... Khụ! "

01 nhanh chóng đưa cô ra khỏi phiến địa phương đó, dừng tránh ở một khe núi kế bên.

Tần Minh Hồi không ngừng ho khan, thấy có cục máu đông kỳ quái bị mình ho ra, dính vào lòng bàn tay, trong mũi cũng trào ra một ít huyết sắc. Cô từ phòng điều khiển đi ra, đợi đến khi thật vất vả mới ngừng ho khan, vội vàng đến dòng suối bên cạnh rửa sạch cục máu đông trên mặt và tay cô.

[Tiểu tiểu thư, 01 rà quét thân thể của người đang nhanh chóng chuyển biến xấu.]

01 giật giật, vươn tay về phía cô. Tần Minh Hồi ngẩng đầu nhìn lại, mấy điểm vụn màu xám trắng nhẹ nhàng từ trên người 01 rơi xuống, xoay tròn phiêu xuống cánh tay cô.

Cơ hồ là trong phút chốc, Tần Minh Hồi cảm giác được một trận ngứa ngáy, vụn xám trắng rơi xuống cánh tay cô đầu tiên là ngứa, thời gian chưa tới ba giây, nhanh chóng hiện ra dấu vết đỏ thẫm màu tím đậm, bắt đầu xuất hiện thối rữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro