Phần 3.1 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 3.1 (H)

Lam Trạm đem bút lông cừu duỗi về hướng phía hạ thân thỏ con, tay còn lại chế trụ hắn cũng tăng thêm vài phần lực đạo. Bút lông cừu xù xù lông quét qua đáy chậu của đối phương vừa bị cọ xát đến nóng bỏng sưng đỏ, dùng mũi nhọn xoay tròn nghiền ép lên chỗ kia.

"Ưm a a a a!"

Vòng eo mềm mại như cá ra khỏi nước mà động vài cái, ngón tay càng nhịn không được dùng sức nắm chặt vải dệt trên đùi Lam Trạm.

"Ha ha ha, thật ngứa a."

"Thích sao?"

"Ưm, thật thích, tuy rằng ngứa nhưng mà rất thoải mái." Ngụy Anh thân mật mà dán trên ngực Lam Trạm cọ cọ, dùng thanh âm mềm mại tẩm tình dục nói với y, "Lam Trạm, ta thích ngươi khi dễ ta, bộ dáng ngươi ôn nhu hay bá đạo ta đều thích. Ngươi có thể làm những chuyện ngươi muốn với ta, muốn như thế nào thì làm như thế ấy, không cần cố kỵ, ngươi như thế nào ta cũng đều rất thích."

"Ừm." Lam Trạm đặt lên đỉnh đầu hắn một nụ hôn, nói, "Đỡ cho tốt."

Ngay sau đó, bút lông cừu được Lam Trạm cầm phiêu du khắp nơi trên thân thể Ngụy Anh, miêu tả vỗ về từng chỗ, như đang tập trung tinh thần vẽ một bức họa tuyệt mỹ, đáng giá để y dùng toàn bộ thành kính mà đối đãi, từ đường cong sườn cổ xinh đẹp, đến xương quai xanh tinh tế, lại đến khuôn ngực tuyết trắng phập phồng, eo bụng mềm dẻo, một đường trượt xuống, họa ra đường cong uốn lượn kiều diễm.

Người trong lòng vặn eo ưỡn ngực theo nét bút, nổi lên gợn sóng tình nhiệt, từng luồng nhiệt khí cùng với tiếng rên rỉ ái muội khiến người ta mặt đỏ tim đập từ trong khuôn miệng ướt át kia tràn ra.

Người này ngày thường khi cười vốn dễ nghe lại xinh đẹp cực kỳ, nay đắm chìm trong tình dục, khẽ cười mang theo thở dốc đứt quãng càng câu nhân. Động tác trên tay Lam Trạm thỉnh thoảng bị đình trệ bởi vì tiếng cười của hắn, trong thân thể dường như bốc cháy một tầng lửa nóng, đem văn nhã hàm dưỡng bấy lâu được người ngoài tán tụng thiêu sạch toàn bộ, cả thế giới chỉ còn lại người này, làm y yêu đến khắc cốt ghi tâm.

"Không cần cười."

"Ưm? A.... Ha a..... ha ha ha...... Nhưng mà, rất ngứa a ~ ưm, Lam Trạm, phía dưới của ta khó chịu, hình như chảy thật nhiều nước, ngươi..... ngươi sờ một chút."

"Nơi này sao?" Lam Trạm ngậm tai thỏ gần trong gang tấc, thanh âm mềm nhẹ xuyên qua màng nhĩ hơi mỏng, đánh vào trong lòng thỏ con.

"Ưm." Ngụy Anh bị câu hỏi này kích thích đến run lên, ngay sau đó trơ mắt nhìn bút lông vốn để trên bụng từ từ đi xuống giữa hai chân, chuẩn xác mà để lên đỉnh dương vật mẫn cảm nhất, bị người nọ dùng lực xoay tròn nghiền ép một vòng, quả thực thoải mái đến tận xương cốt.

"A ~"

Bút lông cừu dính chất nhầy tràn ra từ lỗ nhỏ trên đỉnh, lại đi tiếp xuống dưới, nơi đi qua đều dính ướt một mảnh. Dương vật vốn màu hồng nhạt lúc này càng thêm hồng, run rẩy đứng lên, bị bút lông cừu xù lông trêu đùa đến kích động không thôi.

Lam Trạm dùng tay còn lại thăm dò xuống, mềm nhẹ đem bao trên đỉnh dương vật hồng nhuận chậm rãi tuốt xuống, lộ ra quy đầu đỏ thẫm yếu ớt, một tay đỡ cán hoạt động lên xuống, một tay cầm bút lông cừu quét qua lỗ nhỏ trên quy đầu, cảm nhận được thỏ con trong ngực trở nên kích động phi thường, tiếng thở dốc cũng nặng nề hơn, hai cái tai thỏ run run, ngực phập phồng đến lợi hại, run rẩy mà cọ trên người Lam Trạm, không biết từ lúc nào đã cọ đến lửa nóng bị vải dệt che lấp, dục vọng sưng to đang vận sức chờ phát động.

Mà Lam Trạm biết rõ đối phương thích chuyện này, biết được hắn muốn y tiếp tục lộng, liền không để ý đến việc nhỏ bé không đáng kể kia, dường như còn sợ hắn không thỏa mãn, một bên ở đỉnh đầu không ngừng xoát lộng, một bên năm ngón tay thon dài cầm cán luật động lên xuống, tốc độ càng lúc càng nhanh, như muốn đem người lên đỉnh dục vọng, cho hắn vui sướng vô tận.

"A------- a a! Không, ha a a a---------- không được, ưm a!!! Này quá, quá mức, a a--------"

Ngụy Anh không khống chế được mà liều mạng lắc mông, như muốn giãy giụa lại như tìm kiếm khoái cảm mỹ diệu, toàn thân giống như cá vừa mới được vớt lên, vặn vẹo một trận không đầu không đuôi, nếu không phải sức lực của Lam Trạm khác với người thường, nhất định là hắn đã vặn người trốn thoát.

Hắn hơi hơi cong người, một bên hưởng thụ từng đợt khuây khỏa mãnh liệt đến cực điểm dưới thân, một bên cau mày thút tha thút thít nức nở thở dốc gọi, một đôi tay trắng nõn chống lên ngực Lam Trạm, như muốn đem người đẩy ra, toàn bộ thân thể đều bị người ta xoa mở hoàn toàn, giờ phút này tựa như một bãi xuân thủy mềm mại mở rộng cửa mà dán trong ngực Lam Trạm, mặc kệ đối phương có khi dễ như thế nào cũng không có sức lực phản kháng, chỉ có thể ngước cổ lên, ngón chân cuộn tròn đá chăn ở trên giường, muốn mượn lực giảm bớt khoái cảm quá mức kịch liệt.

Dương vật trong tay còn chưa phát dục hoàn toàn, màu sắc phấn hồng, sờ trong tay cũng mềm mại tinh tế. Trước khi gặp Lam Trạm, thỏ con chưa bao giờ an ủi qua chỗ kia của mình, vì vậy vô cùng mẫn cảm. Mà tay Lam Trạm đánh đàn lâu ngày hình thành những vết chai mỏng, ở trên dương vật đáng thương sờ tới sờ lui, thậm chí còn thô bạo xoa nắn, thật ra Ngụy Anh đã chịu vài phần tổn thương và khi dễ.

Lam Trạm chỉ cảm thấy vật tư mật của người kia bị mình nắm trong tay, bởi vì là người âu yếm, cho nên cảm thấy thật đáng yêu, trìu mến thương tiếc, thậm chí muốn lại gần thân thân nó, giống như làm với chủ nhân nó, bởi vì y mà điên cuồng mất khống chế, đem bộ dáng yếu ớt mềm mại nhất, tất cả lộ ra trước mặt y.

Bút lông cừu tạm thời bị bỏ qua, khe rãnh trên đỉnh chóp bị ngón cái ấm áp hung hăng nghiền vài cái, chọc đến thỏ con rốt cuộc chịu không nổi mà co rút.

"A a-------"

Nhân nhi trong ngực đột nhiên run lên, bắn ra một cỗ bạch dịch, vẽ một đường cong trên không trung rồi dừng lại trên bụng nhỏ của hắn, Lam Trạm muốn kéo dài dư vị khoái cảm cho hắn, vì thế cũng không dừng động tác, một bên duy trì loát động chậm rãi, một bên đem bút lông cừu thăm dò cái rốn đáng yêu trên bụng nhỏ, nhẹ nhàng di vào, vẽ vài vòng nhỏ.

"A a!!! Không cần, không muốn không muốn, Lam Trạm a! A......."

Cao trào bị kéo dài, rốn cực sợ kích thích lại còn bị cào ngứa mềm nhẹ như vậy, Ngụy Anh chỉ cảm thấy cả người sướng đến tận xương tủy, khắp người đều thỏa mãn đến không chịu nổi. Lam Trạm thông minh anh tuấn, bàn tay kia giỏi nhất là đánh đàn vẽ tranh mà nay lại ở dưới hạ thân hắn, chỉ cần điểm này thôi cũng đủ để hắn hưng phấn không ngừng. Lam Trạm làm cho hắn quá thoải mái, bức cho trước mắt hắn biến thành màu đen, da đầu tê dại, thẳng đến cao trào qua đi một hồi lâu mà tiếng kêu mất khống chế của hắn vẫn không dứt được, cả người dựa trong ngực Lam Trạm, được đàn hương dễ ngửi trên người y bao lấy, độ ấm giao hòa của hai người tăng lên, thể xác và tinh thần cực kỳ thỏa mãn, hoàn toàn kêu gào vui sướng vì chinh phục được đối phương, hận không thể dung nhập vào trong xương máu của người kia, bị y hung hăng xoa tròn bóp dẹp, thao đến thần trí không rõ, ngàn vạn lần không cần vì hắn xin tha mà dừng lại.

"Ngụy Anh, Ngụy Anh."

Lam Trạm âu yếm mút hôn vành tai mẫn cảm của hắn, thanh âm truyền vào tai hắn từng tiếng từng tiếng như trấn an, như được rót mật vào tai, hận không thể lấy tim mình ra, đưa đến trước mặt hắn.

"Ưm ~ ha a... ha........"

Lam Trạm dừng động tác chọc ghẹo rốn thỏ con, một tay đỡ dương vật của hắn cũng dừng lại, Ngụy Anh rốt cuộc có thể hô hấp lại bình thường, mị nhãn như tơ nằm trong ngực y mềm mại cười, hai chân theo bản năng khép lại, rồi lại bị cường ngạnh mà tách ra, thịt mềm trên bắp đùi nhẹ nhàng run lên, nhìn qua vừa tình sắc vừa đáng thương.

"Hắc hắc, Lam Trạm, ta thích ngươi muốn chết, ngươi làm cho ta thật thoải mái a ~ nhưng mà, mặt sau của ta đã ướt đến không được, ngươi, ngươi sờ sờ mặt sau của ta một chút."

"....."

Hô hấp của Lam Trạm cứng lại, tay y đang bị Ngụy Anh nắm lấy hướng xuống hạ thân, quả nhiên, phía sau của hắn đã một mảnh hỗn độn, kỳ động dục vốn sẽ tự động phân bố thủy dịch, người trước mắt bị y lăn lộn lâu như vậy, sớm bị chơi đến mãnh liệt tràn lan, sờ đến bờ mông ướt đẫm, thật sự mê người. Y vươn một lóng tay, nhẹ nhàng xoa xoa trên miệng nhỏ phấn nộn mấy cái, huyệt khẩu như có ý thức, gấp gáp mà mấp máy, như muốn chủ động nuốt lấy đầu ngón tay của y.

"Ưm ~"

Lực đạo xoa nắn huyệt khẩu mềm nhẹ mà làm hắn phát ngứa, nhịn không được từ hầu khang phát ra một tiếng ngâm nga mềm mại đến cực điểm, làm tay Lam Trạm run lên một cái không cẩn thận trượt khỏi huyệt khẩu, móng tay mượt mà không tạo thành đau xót, chỉ là càng thêm ngứa, bức thỏ con uyển chuyển ngâm gọi, chủ động vặn eo lắc mông, muốn nuốt lấy ngón tay.

Tư thế này để ngón tay tiến vào sẽ tương đối khó khăn, cho nên Lam Trạm ôm người trở mình, kê sau thắt lưng hắn một cái gối mềm, để hắn nửa dựa vào chăn gấm bên mép giường, nhìn hắn tự điều chỉnh tư thế tương đối thoải mái, sau đó đôi mắt hoa đào xinh đẹp lại nháy mắt câu nhân, chủ động tách hai chân ra muốn y tiến vào. Cái miệng nhỏ mê người rất nhanh bị xoa mở, e lệ ngượng ngùng mà nuốt vào một đốt ngón tay, hơi động một chút là có thể câu ra thủy dịch cuồn cuộn không ngừng.

Tuy rằng ở trong kỳ động dục, nhưng mấy ngày nay mỗi lần trước khi tiến vào, Lam Trạm đều sẽ tiêu tốn một đoạn thời gian làm tốt tiền diễn khuếch trương, sợ mình làm bị thương người mình đặt trên đầu quả tim mà sủng ái, y vẫn kiên trì tìm hộp hương cao làm bôi trơn.

Ngụy Anh bị đốt ngón tay của y rời khỏi, lập tức thấp giọng kháng nghị, "Nhị ca ca như thế nào còn dùng cái kia?"

"Nghe lời."

Lam Trạm cũng không chiều theo ý hắn, cố chấp mà lấy một khối hương cao trắng trên đầu ngón tay, sau đó mới hướng hạ thân tìm kiếm, thân thể thỏ con còn chưa phát dục hoàn toàn, nhục bích thật sự non mềm, tuy rằng nước rất nhiều, lực tiếp thu cũng tương đối tốt, nhưng y vẫn không quá yên tâm.

Hai ngón tay tiến vào cực kỳ thuận lợi, thịt non bên trong phía sau tiếp phía trước mà xông lên, cơ khát quấn lấy dị vật xâm lấn, hương cao và thủy dịch hòa cùng một chỗ, theo mấp máy của huyệt khẩu mà chảy ra, màu trắng của hương cao và thủy dịch trong suốt cùng hòa tan, thoạt nhìn thật sự dâm mỹ.

Điểm chết người trong trí nhớ rất nhanh bị tìm thấy, hai đốt ngón tay của Lam Trạm nhẹ tăng thêm lực đạo lên nơi mềm mại hơi nhô thịt lên kia, nhẹ nhàng ấn một chút. Dẫn tới cả người nọ kích động run lên, thanh âm phát ra mang theo nức nở ngâm nga, "A..... Lam Trạm, dùng sức."

Lam Trạm hít sâu một hơi, nói, "Được."

Sau đó một tay ôm lấy một chân của hắn, cố định để hắn không thể tránh thoát, hai ngón tay ở trong thân thể hắn khép lại, ở tuyến thể nho nhỏ kia dùng sức xoa nắn ấn nghiền, chỗ kia mềm hoạt vô cùng, thoáng chạm vào một cái liền không ngăn được thủy dịch trào ra, huống chi bị hai ngón tay nghiền ấn như vậy, huyệt động khẩn trương bao lấy ngón tay, bị thao lộng như vậy, phát ra tiếng nước kịch liệt bất kham.

Cho dù là bị tình dục xâm chiếm, cho dù rất khát vọng được kịch liệt an ủi, Ngụy Anh vẫn chịu không nổi khoái cảm chỗ mẫn cảm kia bị người đắn đo tùy ý khi dễ, toàn bộ thân thể ở trong tay Lam Trạm giãy giụa lợi hại, nhưng bất đắc dĩ lực đạo của đối phương thật sự khác hẳn với thường nhân, hắn dùng toàn bộ sức lực giãy giụa, hận không thể vặn thân mình thành một cái bánh quai chèo, liều mạng muốn tránh thoát giam cầm của đối phương, nhưng mà nỗ lực như thế nào cũng phí sức, Lam Trạm chỉ cần dùng một tay là có thể chế trụ hắn chặt chẽ, chỉ dùng hai ngón tay liền có thể thao hắn đến đầu óc choáng váng, khóc kêu không ngừng.

Nơi đó bị chạm vào nhẹ nhàng một chút liền sẽ làm hắn run run không ngừng, tuy nói đích xác thật lanh lẹ, nhưng ngay từ đầu hắn còn có thể rầm rì mà hưởng thụ, một khi đối phương tăng thêm tốc độ và lực đạo, hắn lại không có cách nào không sợ gông cùm xiềng xích của dục vọng không ngừng nghỉ, rất nhanh khoái cảm chồng chất quá nhiều trở thành gánh nặng, hai chân trắng trẻo trần trụi đạp lung tung trên đệm, đầu gối bị banh ra, mũi chân cũng cong lại, ở trên đệm vặn ra độ cung kinh tâm động phách, thoạt nhìn thật sự yếu ớt, nhưng lại làm người ta hít thở không thông.

Chỉ là ngón tay, Ngụy Anh liền cảm thấy toàn bộ thể xác và tinh thần của hắn đều hỏng mất, cổ dùng sức ngưỡng lên, cọ loạn tóc mình lên bờ vai và vạt áo trung y của Lam Trạm, eo mông ở trên giường không ngừng nâng lên rơi xuống, trong bàn tay gông cùm xiềng xích hữu lực không ngừng xóc nảy nhẹ, một đôi bàn tay bạch ngọc gắt gao nắm lấy cánh tay Lam Trạm, tuy móng tay mượt mà, nhưng thân thể lại không khống chế mà nắm ra lực đạo lớn, nếu không phải có ống tay áo, khẳng định là sớm đã bị cào ra vết máu.

Thủy dịch dâm mị bị ngón tay câu ra từng đợt từng đợt, nhiễm ướt bờ mông tuyết trắng, ướt một mảng lớn đệm giường, vân văn màu trắng cũng đậm màu hơn, khiến người ta không dám nhìn thẳng, nhưng hai người trước mắt đều không có thời gian ngắm cái đệm kia.

"A a a a........"

Có là bị khi dễ quá mãnh liệt, Ngụy Anh hoàn toàn mất thần trí, cả người co rút một lát, thật sự không khống chế được linh lực trong người chạy loạn khắp nơi, trong cơ thể hình như sinh ra biến hóa vi diệu, như là vạn phần thống khổ, lại như vạn phần cơ khát, cảm giác này bức cho hắn muốn điên rồi, trong đầu ngoại trừ cảm giác động tác thô bạo nhanh nhẹn kia thì không còn lại gì, quá thoải mái, nhưng cũng làm cho hắn không biết nên như thế nào, vặn vẹo thân hình, ngửa đầu hét chói tai đều không giảm bớt phần khó nhịn này, trong cơ thể bốc lên một cảm giác xa lạ, bức cho hắn thật sự không chịu nổi, đầu óc trống rỗng, tri giác đình trệ trong nháy mắt, sau tiếng ngâm nga, thiếu niên thân thể thon dài lại hoàn toàn biến mất, thay vào đó là thỏ con cuộn tròn bằng lòng bàn tay, run lên bần bật, đôi mắt đen bóng còn ngốc nghếch mà mở to.

Editor: Ngáo

Đã đăng: 20:13 - 20/05/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro