Phần 4.1 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 4.1 (H)

Âm cuối cùng còn mang theo tiếng ngâm cực nhẹ, ý vị ám chỉ rõ ràng.

Ngón tay Lam Trạm hơi cuộn tròn, hô hấp càng thêm trầm trọng, dường như đã nhẫn tới cực hạn, đột nhiên đem củ cà rốt kia ném qua một bên, ngăn chặn giữa hai chân người kia, đỡ cự vật đã trướng đến tím đỏ của mình dò xét đi vào, dương vật dữ tợn cùng mông mềm trắng nõn hình thành nên đối lập, giống như một thiếu niên non nớt đang bị đè xuống mà làm nhục xâm phạm.

"Ưm, a..... Lam, Lam Trạm, vào, hoàn toàn đi vào."

Cho dù đã nhẫn nhịn đến không chờ nổi, người nọ vẫn còn để ý đến cảm thụ của hắn, cho dù quy đầu thô to đã bị mị thịt mềm mại ở cửa huyệt bao bọc nhiệt tình liếm mút, y vẫn có thể nhíu mày nhịn xuống, kiên quyết không chịu đi vào toàn bộ.

"Không được, ngươi chịu không nổi."

"Chịu nổi, ta chịu nổi!"

Miệng huyệt cảm nhận được vật thô to, chỗ sâu bên trong liền cảm thấy ngứa ngáy vô cùng, chỉ muốn bị thứ này hung hăng mà tiến vào thật sâu, đem hắn xỏ xuyên hoàn toàn mới tốt, bởi vì bị trấn an mà hắn có chút thời gian tạm thời bình phục tâm tình, sau đó lại lần thứ hai bị gợi lên cuồng loạn, trong nháy mắt, tính chất đặc biệt của kỳ động dục dường như hiện ra toàn bộ, đem tất cả thành thạo mới vừa rồi của hắn toàn bộ đánh vỡ, bên trong càng tràn ra nhiều nước, xối ướt đẫm quy đầu vừa mới đi vào một chút, thậm chí bởi vì thủy dịch quá nhiều mà vách tràng bị căng ra, nước tí tách len lỏi ra ngoài làm cả cán bên ngoài cũng ướt dầm dề, dường như được mạ một tầng thủy quang không thể cởi bỏ.

"Ngươi."

Lam Trạm rốt cuộc nhận thấy được không thích hợp, giờ phút này hắn nhiệt tình đến không bình thường, thân mình nóng lên mà run rẩy, làm y có chút lo lắng, vì thế cố nén tình dục, tuyệt đối không chịu tiếp tục đi vào.

"Đừng, đừng dừng lại!"

"Ngụy Anh." Lam Trạm kéo xuống đai buộc trán đang che hai mắt hắn, cũng bất chấp thưởng thức đôi mắt như ánh dương chảy nước mắt như suối phun đến đỏ thắm, bắt lấy bàn tay đang chủ động duỗi xuống đỡ lấy dương vật y trong tay, hơi mang vội vàng hỏi, "Ngươi làm sao vậy?"

Ngụy Anh tuy thuộc loài thỏ, lại là thỏ tiên của Quảng Hàn Cung, mẫu thân tu hành dưới trướng Tiên Tôn mấy ngàn năm, tiên cốt linh huyết đã theo huyết thống truyền cho đời sau là hắn, cho nên từ nhỏ Ngụy Anh đã có linh thức cường đại, cho dù là bản năng giống loài mà tiến vào kỳ động dục thì cũng chỉ có lần đầu tiên tương đối vội vàng mất khống chế, sau khi được Lam Trạm trấn an liền qua đi, tuy rằng vẫn không có cách nào thoát ra khỏi tình dục nhưng cũng chưa từng xuất hiện bộ dáng tự mình mất khống chế cuồng loạn như vậy, dường như không nghe lời y nói, thậm chí vặn eo muốn nuốt vật kia vào sâu trong cơ thể mình.

"A, Lam Trạm, ta thật là khó chịu."

"Nơi nào khó chịu?"

Lam Trạm muốn lui ra ngoài, lại bị tiếng kêu to dừng động tác lại.

Ngụy Anh vô thức vặn vẹo vòng eo, trong miệng lẩm bẩm nói, "Ta, ta không biết, nhưng bên trong, a........ bên trong không thích hợp, rất muốn, ngươi nhanh tiến vào!"

Chẳng lẽ là kỳ động dục sắp hết, thân thể hắn tiến vào trạng thái mê loạn cuối cùng? Trong lòng Lam Trạm vẫn là ẩn ẩn có chút lo lắng, nhưng người âu yếm nằm dưới thân y trằn trọc cầu hoan làm y không thể nhẫn nại quá lâu, vì thế lúc Ngụy Anh một lần nữa lắc mông muốn tiến lên phía trước nuốt lấy côn thịt kia, y dùng sức đâm vào, hung hăng cọ qua thịt mềm yếu ớt, đánh thẳng vào chỗ sâu bên trong, nhưng vẫn để một phần bên ngoài, muốn đối phương chậm rãi thích ứng.

Vật kia thô dài, ước chừng sáu tấc có thừa, cho dù để lại một phần bên ngoài, nhưng tiến vào sâu như vậy cũng đủ để người kia sinh ra cảm giác áp bách vô pháp thích ứng, nhưng Ngụy Anh đang ở đỉnh núi tình dục chỉ cao giọng kêu một chút liền thả lỏng bản thân đón ý nói hùa theo y, đem phần đi vào kia hút chặt muốn chết, trên gương mặt tuấn tú toàn là mị thái ý loạn tình mê, bởi vì trong cơ thể được thỏa mãn mà sảng khoái đến mặt đầy ửng hồng, từng ngụm từng ngụm mà thở dốc, đôi tay xoắn chặt chăn đệm, thỏa mãn đến cả người phát run.

"Ngụy Anh, có khỏe không?"

Người dưới thân thở phào một hơi, run rẩy giọng nói, "Tốt, không thể tốt hơn, Lam nhị ca ca, ngươi động nhanh lên, ta muốn lắm rồi."

"Nếu có việc, chớ miễn cưỡng."

"Lam Trạm! ..... A! A a..... đúng đúng, chính là như vậy, nhanh lên!"

Bị thỏ con liêu nhân này câu đến hoàn toàn mất đi lý trí, Lam Trạm nửa quỳ trên giường, đem vòng eo mảnh khảnh hơi hơi nhắc tới, dẫn đường đem hai chân thon dài của hắn câu lên vòng eo hữu lực của y, cầm chặt eo hắn, bắt đầu dần dần đĩnh động nhanh hơn, mỗi một lần đều đâm đến điểm mẫn cảm khiến cả người thỏ con kia phát run.

Dương vật tím đỏ giống như một cái chày lửa nóng, thiên phú dị bẩm, không chỉ có cực thô cực dài, đỉnh chóp còn hơi cong, một lần so với một lần lại càng đỉnh sâu vào trong cơ thể Ngụy Anh, đem huyệt khẩu phấn nộn hồng hào căng đến không còn nếp gấp, niêm mạc yếu ớt phiếm ra màu trắng, đánh thương hề hề mà bao vây lấy dương vật dữ tợn, từ trong ra ngoài, mỗi một nếp uốn đều bị nghiền ép qua, rõ ràng là khó coi liên thái, huyệt thịt nịnh nọt lại phảng phất như cơ khát lâu lắm, vui vẻ chịu đựng mà tiếp nhận từng đợt từng đợt tiến công thần tốc, huyệt thịt non mềm nhân cơ hội này mà tàn nhẫn cắm lộng kích thích không thôi, run rẩy mà phun ra dịch thủy nhỏ giọt, dương vật kia như lâm vào đầm lầy, muốn chạy trốn cũng trốn không thoát, chỉ có thể càng ngày càng lún sâu, vào cấm địa bí ẩn, triền động cùng rơi xuống bể dục phập phồng trầm luân.

"A, a! Không được, dừng, dừng một chút!"

Thân thể thiếu niên còn non nớt, không chịu nổi quá nhiều khoái cảm chồng chất, Lam Trạm hiểu rõ điểm này, cho nên mỗi lần mặc kệ đối phương có yêu cầu hay không y đều sẽ đúng lúc mà dừng lại mấy giây, để hắn nghỉ ngơi trong chốc lát lại tiếp tục.

Lần nữa bị cắm lộng lại là sau một hồi nghỉ ngơi, Lam Trạm bức bách chính mình dừng động tác lại, tạm thời ngủ đông trong dũng đạo mềm ấm kia, chờ đợi hắn bình phục hô hấp, ngón tay thon dài ôn nhu mơn trớn khóe môi hắn, lau đi thủy dịch tràn ra.

Tư thế này sẽ làm eo hắn mỏi, vì thế Lam Trạm để hắn nằm nghiêng, từ sau lưng ôm eo hắn tiến vào một lần nữa.

"A....."

Trọng lượng thân thể hoàn toàn giao phó cho thành giường bằng gỗ, nhân nhi trong lòng tựa hồ thả lỏng chút, lại lần nữa nuốt vào cự vật thô to, thỏa mãn mà rên khẽ, sau đó thực tủy biết vị mà đem mông tuyết trắng mượt mà đỉnh về phía sau, muốn đem vật kia nuốt vào càng sâu. Ngụy Anh không biết biến hóa khác thường trong cơ thể này là gì, chỉ theo bản năng cảm thấy bên trong rất ngứa, rất muốn được côn thịt thô to đáng sợ này đi vào thật sâu, tiến vào trong cấm địa bí mật mà hắn cũng không biết.

Lam Trạm biết người này không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ chó, cùng với bị đánh mông, mặc kệ người này phóng đãng cùng không biết xấu hổ bao nhiêu, chỉ cần y nhẹ nhàng vỗ một cái lên bờ mông tròn trịa no đủ kia liền lập tức có thể câu ra toàn bộ thẹn tâm của hắn, cả người cuộn tròn như là vô cùng nhục nhã xấu hổ, trừng mắt thỏ đỏ ửng một bên oán giận một bên xin khoan dung.

"A!"

Đột nhiên không kịp phòng ngừa, cái mông tròn trịa lộn xộn không ngoan bị bàn tay ấm áp đánh nhẹ, phát ra tiếng vang thanh thúy, thỏ con đang đắm chìm trong tình dục nháy mắt thanh tỉnh vài phần, dường như nhiệt ý trong cơ thể đều bị đánh tản đi không ít, lập tức an tĩnh lại, ngoan ngoãn cuộn mình, trong miệng khoáng nghị, "Lam Trạm, ta nói ngươi muốn làm thì có thể tùy tiện làm, nhưng mà không được đánh mông ta!"

Lam Trạm phảng phất như không nghe thấy, lại đánh nhẹ một cái lên cánh mông bên kia, trầm giọng nói, "Lộn xộn một chút, liền đánh một chút."

"Ô..... sao ngươi lại như thế, ta không khống chế được mà."

Từng cái hôn ôn nhu dừng trên sợi tóc tán loạn, mang theo nhiệt độ nóng rực, lan tràn đến khắp người, như là trấn an vết sẹo trong nháy mắt đã quên đau của Ngụy Anh, mông tròn vừa mới thuận theo an tĩnh lại không nhịn được hơi hơi vặn vẹo.

Chát!

Lại là một cái vỗ vào trên mông, cánh mông tuyết trắng xuất hiện vài vệt đỏ, khiến người nhìn huyết mạch phun trương.

"A! Lam Trạm, sao ngươi lại hư như vậy! Đánh nữa liền không cho ngươi làm!"

Một tiếng cười nhạt ở phía sau hắn vang lên, bởi vì quá ngắn quá nhẹ, trong nháy mắt hắn cho rằng mình nghe lầm, mà trên mặt Lam Trạm ngắn ngủi hiện lên ý cười nhu tình tuyết tan, quai hàm cùng môi mỏng xinh đẹp hiếm thấy câu lên ý cười mỏng nhẹ.

"Ngươi, nhịn không được."

Ngụy Anh chơi xấu hừ kêu, "Aaaaaaaaa! Lam Trạm! Ngươi như thế nào đã học được chọc tức người khác, mới bao lớn a, ngươi cứ như vậy, về sau thành hôn không phải sẽ khi dễ chết ta sao! Quả thực hư đến tận xương tủy."

Lam Trạm không biết nên đáp lại như thế nào, vì thế liền dứt khoát không trả lời, chỉ bóp chặt hai cánh mông tùy ý vuốt ve, càng ngày càng tách chúng ra, để cái miệng nhỏ đang ăn dương vật tím đỏ lộ ra ngày càng nhiều, cơ hồ có thể tưởng tượng được niêm mạc kia đã chống đỡ đến cực hạn như thế nào, vi phạm ý nguyện của chủ nhân mà lấy lòng căn dương vật này.

"Ha a a! Ưm...... a......"

Theo tiết tấu nhanh hơn, ý nghĩ oán giận lung tung rối loạn trong đầu Ngụy Anh đều bị đỉnh ra phía chân trời, chỉ lo đuổi theo tiết tấu của đối phương mà kêu đến vui sướng, đôi tay gắt gao túm chặt chăn đệm, cơ hồ muốn cào rách vỏ bọc gấm vóc bên ngoài vào đến tầng bông mềm mại bên trong, mười ngón tay khi thì cuộn thành quyền, khi thì dùng sức duỗi thân mở ra, đầu ngón tay mảnh khảnh đều hơi cong lên, đầu gối bị đối phương đỉnh đến không thể duỗi thẳng, chỉ có thể không ngừng banh mũi chân, banh đến bụng ngón chân đều phiếm ra màu trắng, làm như bị thao lộng tàn nhẫn này bức cho hỏng mất không thôi.

Tư thế như vậy tiến vào không được sâu lắm, nhưng mà hắn cũng không còn sức lực nữa, Lam Trạm làm như phát ngoan, một tay đỡ eo hắn mãnh liệt thọc vào rút ra, một tay cầm lấy dương vật phía trước của hắn, chạm đến quy đầu nhỏ bé mẫn cảm nhất, ở đỉnh quy đầu liên tiếp cọ qua cọ lại khe rãnh trơn trượt, chỉ cần thoáng chạm vào một chút hắn liền sẽ không chịu nổi mà ngâm kêu muốn hỏng, tiến lên phía trước một chút, sau đó lại nuốt vật đằng sau vào càng sâu thêm.

Đầu ngón tay ở chỗ khe rãnh kia mà cọ cọ, người trong ngực liền run lên, trực tiếp bắn ra, cả người căng thẳng trong chớp mắt, huyệt thịt phía sau hung hăng xoắn chặt vật kia, khiến Lam Trạm gầm nhẹ một tiếng, rồi sau đó cả người như thoát lực hóa thành một bãi nước mềm mại dựa vào lồng ngực ấm áp của người phía sau, hơi hơi co rút, thể xác và tinh thần cực kỳ thỏa mãn, an tĩnh hưởng thụ cảm giác da thịt tương dán thân mật.

Lam Trạm hơi hơi vén tóc hắn lên, ôn nhu hôn xuống sau cổ trắng nõn bị mồ hôi thấm ướt, một đường mút hôn xuống dưới, thỉnh thoảng khẽ cắn, gặm xương hồ điệp xinh đẹp, lưu lại vài dấu vết đỏ thẫm mấy ngày không tan, mà thỏ con trong ngực chỉ có thể nức nở thừa nhận, một chút cũng không thể tránh thoát, mềm mại vô lực như không có xương cốt.

"Lam Trạm." Ngụy Anh run run nói, "Chăn tối qua ngươi vừa mới đổi lại bẩn rồi."

"Không sao."

"Mấy ngày nay, mỗi ngày đều phải đổi chăn, đổi xong ngươi tự tay giặt sao?"

"Ừm."

"Hahahaha....."

"Vì sao cười?"

"Tiểu tiên quân Lam nhị ca ca của ta mười ngón tay không dính nước dương xuân, không dính khói lửa phàm tục, thể nhưng phải tự mình giặt chăn đệm, ai u ai u, thật đau lòng chết ca ca, ngươi, ngươi trước đi ra ngoài, ta muốn nhìn xem tay ngươi có bị thương không, bàn tay xinh đẹp như vậy, nếu bị thương.......a......"

Các bạn không cmt mình cũng cảm thấy không sao, mình không ép các bạn phải cmt mình mới đăng truyện cho các bạn đọc, chỉ là mình rất không thích đọc cmt có từ "hóng", nếu thấy mình sẽ ban acc thẳng tay nhé!!! Cảm ơn các bạn đã đọc.

Editor: Ngáo

Đã đăng: 10:27 - 22/05/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro