Phần 4.2 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 4.2 (H)

Đột nhiên Ngụy Anh bị bế lên, đổi thành tư thế cưỡi lên người y, Lam Trạm dựa vào đầu giường, một đôi tay vững vàng đặt trên sườn eo hắn, tuy rằng nhìn như không dùng nhiều lực nhưng lại làm hắn không thể tránh thoát lấy nửa phần, bị độ ấm của người này hun đến phát run.

Lam Trạm ra tay lưu tình, đôi tay hơi hơi đỡ eo hắn, vẫn chưa để hắn hoàn toàn nuốt vào cự vật của mình, mà là thoáng treo trên không, nhìn hai chân hắn run lên, hai tay chống trên bụng y, run rẩy mà thở dốc thích ứng, mới vừa cao trào qua một lần, thân mình hắn vẫn chưa thích ứng kịp, nhưng vì thể chất ở trong tình huống đặc thù của kỳ động dục mà không bao lâu thỏ con liền gấp không chờ nổi mà vặn vẹo eo mông, nhấp nhô với biên độ nhỏ, từng chút từng chút một, thẳng đến câu ra một tiếng gầm nhẹ của Lam Trạm, suýt nữa run tay buông người nọ ra.

Chân Ngụy Anh run run chống đỡ thân thể, điều chỉnh thân mình thành tư thế quỳ, thoáng rời khỏi căn dương vật kia một chút, lại yên vị về đoạt lại quyền chủ động. Hắn hướng y cười, đem căn dương vật kia để giữa hạ thân, cũng không đem nó tiến vào mà dùng kẽ mông sâu thẳm kẹp lấy cọ xát, giữa hai đùi ướt át đến rối tinh rối mù.

"Ngụy Anh."

Nhìn đôi mi tinh tế của người nọ nhíu lại, mười ngón cuộn tròn, hô hấp dồn dập, nhưng lại không dám động đậy, Ngụy Anh dùng sức mà làm càn, hung hăng ma sát đồ vật kia bên cạnh huyệt khẩu.

"Ngô....... Như thế nào, Nhị ca ca sốt ruột sao?"

Thân thể khẽ nâng lên, bàn tay thiếu niên mảnh khảnh đỡ căn dương vật kia nhắm ngay huyệt khẩu chuẩn bị ngồi xuống, "Đừng nóng vội, ca ca này liền cho ngươi, ha..... a....."

Dương vật cường ngạnh tím đỏ bị huyệt thịt mềm mại từng chút từng chút nuốt vào, huyệt động đã bị khai bao gấp không chờ nổi mà mút mát lấy, không dám mạo muội thẳng lưng, Lam Trạm nhịn đến thái dương đều tràn ra mồ hôi, con ngươi ngày thường thanh lãnh như tuyết giờ phút này như bị liệt hỏa thiêu đốt, khóe mắt ửng đỏ, bộ dáng nhìn qua rất đáng thương.

"Lam Trạm, ngươi không được nhúc nhích."

"Ngụy Anh."

"Ưm...... ngươi đừng nhúc nhích, để ta tới."

Chỉ cần Lam Trạm vừa mở mắt liền có thể nhìn thấy rõ ràng tiểu huyệt phấn hồng kín kẽ đang chậm rãi căng ra, mười phần tình sắc nhưng lại là bộ dáng chọc người yêu thương. Tựa hồ là trong quá trình tiến vào, đỉnh cọ qua tuyến thể non mềm, chọc đến hai chân thiếu niên kịch liệt run rẩy, trong miệng truyền ra tiếng rên rỉ sảng khoái đến tận cùng, Lam Trạm tay mắt lanh lẹ mà đỡ lấy eo người nọ, để tránh hắn không có lực chống đỡ mà hung hăng ngồi xuống.

Ngụy Anh lại không thuận theo, nỗ lực gỡ bàn tay bên hông ra, nhưng không gỡ được, đành thuận theo, phần eo định trụ ở giữa không trung, cái mông đong đưa trên dưới nuốt vào từng chút một, cọ tới phát sinh ra nhiệt độ, dường như muốn thiêu đốt linh hồn của hắn từ trong ra ngoài hầu như không còn, thông qua giao hợp mấy ngày nay, huyệt động đã được dung hợp. Huyệt thịt động tình như có hô hấp, từng chút từng chút có tiết tấu mà triền hôn dương vật thô to, lúc nó hơi rời đi thì không tha mà mút chặt, lúc nó hung hăng tiến vào thì vui sướng mà chào đón.

Tốc độ đong đưa của cặp mông tuyết trắng kia càng lúc càng nhanh, nhưng mỗi một lần tiến vào không sâu, lực độ cũng không lớn, cố sức mà nuốt đã lâu vẫn dư lại một nửa ở bên ngoài, giống như một hài đồng ham chơi, có được món đồ chơi mình thích đã lâu, chỉ lo ngắm mà không hoàn toàn trầm mê. Trước sau hắn vẫn bảo trì tư thế quỳ, đôi tay chống trên người Lam Trạm, đong đưa mông, ngậm vật kia từ trên xuống dưới đã lâu mới dám cắn răng nhất thời kích động đâm vào điểm này một chút, sau đó lại run rẩy mà bình phục một hồi lâu, mới dám tiếp tục động.

Động tác ma sát nửa vời này khiến Lam Trạm muốn điên rồi, nếu không phải biết tính tình thiếu niên tuy lãng, chân thật tiến vào lại vô cùng mẫn cảm, y sẽ cho rằng đối phương cố tình tra tấn mình. Thật sự không thể nhịn được nữa, y không một tiếng động mà đè lại vòng eo mảnh khảnh mềm hoạt kia, khi đối phương ngồi xuống một lần nữa, dùng sức đĩnh eo một cái, đem dương vật đưa vào nơi rất sâu, bức cho thiếu niên nức nở một tiếng, hư thoát nằm sấp trên người y, thân thể mềm mại còn phát run.

"Lam...... Trạm."

"Ừm?"

"Ta không có sức......"

Lam Trạm duỗi tay, vén tóc của hắn đã bị mồ hôi thấm ướt, trấn an sờ sờ gương mặt hồng hồng, ôm lấy khối thân thể bị tình dục khiến cho muốn bốc hơi vào trong ngực, vuốt ve vài cái trên tấm lưng bóng loáng tinh tế, rồi sau đó đưa tay xuống dưới, bắt lấy hai cánh mông thịt đô đô phấn hồng, phần eo dùng sức, bắt đầu mãnh liệt mà va chạm.

Y không theo quy tắc chín nông một sâu gì đó mà động, không bao lâu liền bức cho người trong lòng kêu khóc xin tha.

"Lam Trạm! Aaaa aaa! Lam Trạm, ngươi, ha a..... nhẹ, a..... điểm nhẹ!"

Phía trước đã cọ xát lâu như vậy, Lam Trạm biết thân thể Ngụy Anh đã hoàn toàn chuẩn bị tốt, lúc này trên mặt hắn toàn là thỏa mãn đắm chìm vui thích sảng khoái, Ngụy Anh đã từng nói, vào lúc này nhất định không cần để ý tới hắn xin tha, bởi vì hắn đang hưởng thụ, không muốn dừng lại, muốn tiến vào tầng bể dục sâu hơn.

Ngụy Anh đỡ eo hơi hơi ngồi dậy, như vậy trọng lực toàn thân đều giao phó cho hung khí đang tàn sát bừa bãi trong cơ thể, một tay Lam Trạm đỡ eo hắn, một tay cùng hắn mười ngón đan vào nhau, đem người đỉnh đến như mưa rền gió dữ giữa không trung không ngừng lay động như chiếc thuyền giấy, khuôn mặt tuấn tú đều bởi vì kích thích quá mức này mà hơi hơi vặn vẹo, nước mắt cuồn cuộn không ngừng từ khóe mắt đỏ thắm chảy xuống, cùng nước bọt hòa lại với nhau, cả khuôn mặt hắn hỗn độn bất kham, lực độ to lớn, tóc dài nặng trĩu đều bị xóc nảy đến nhảy lên, hai lọn tóc đen bị mồ hôi và nước mắt thấm ướt, nghịch ngợm mà dán trên gương mặt ửng hồng, như thế nào cũng không bỏ ra được. Lam Trạm thoáng nhấc đầu gối lên, hai chân hình thành một cái cầu hình vòm, như vậy Ngụy Anh sẽ không bởi vì vô lực mà ngã về phía sau khiến eo chân bị thương.

Còn trong cơn kịch liệt thọc vào rút ra, thỏ con vừa mới trêu chọc y sớm đã khóc đến không thành tiếng, giọng nói đều bị tắt, bị đỉnh lộng đến bắp đùi non mịn run rẩy không thôi, cánh môi hồng nhuận không có cách nào khép lại, một tiếng so với một tiếng càng ngâm gọi ái muội mất khống chế, nước bọt không nuốt kịp chảy xuống, lướt qua cằm nhỏ tinh tế, nhiễm ướt cái cổ duyên dáng, rơi xuống eo bụng của người phía dưới, như một bức tranh thủy mặc kiều diễm.

Lỗ tai thỏ màu đen như điệp y vỗ cánh, cái đuôi xù sau thắt lưng cũng run rẩy không thôi, lông tơ mềm mại tinh mịn đều bị ái dịch làm ướt nhẹp, rất tình sắc, lại ngây thơ động lòng người. Đột nhiên không kịp phòng ngừa mà một bàn tay chụp lên cánh mông bắt đầu vuốt ve, đem kẽ mông mở ra càng lớn, muốn cho vật tím đỏ đi vào nơi sâu nhất, nhưng mà không biết vì sao, trong chỗ sâu dường như đỉnh tới một tầng lá chắn, tuy rằng rất mềm, lại kiên định mà ngăn trở dương vật không cho tiếp tục thâm nhập, nhưng với sức đỉnh vào của Lam Trạm, nơi đó càng ngày càng trở nên mềm hoạt, dường như ở giữa bị đỉnh mở một cái miệng nhỏ, dục trở không trở mà mút hôn quy đầu gần trong gang tấc. Lam Trạm gầm một tiếng, khó khăn lắm dừng lại động tác, hỏi, "Đó là cái gì?"

Nhưng Ngụy Anh sớm đã bị thao lộng này lấy đi nửa cái mạng khiến cho não bộ không thông, hoàn toàn đánh mất năng lực tự hỏi, nghe thấy y hỏi cũng hoàn toàn không có nhận thức, chỉ lo run run rẩy rẩy mà khóc suyễn rên rỉ, liều mạng phe phẩy đầu, mười ngón tay bám lên ngực Lam Trạm, đem vệt hồng trên đó trải rộng, còn ẩn ẩn hiện ra tơ máu.

Chẳng lẽ đây là biến hóa Ngụy Anh vừa mới nói chưa rõ ràng? Lam Trạm lặng lẽ rùng mình, cưỡng bách chính mình dừng động tác lại, đỡ lấy nhân nhi co rút không thôi, mềm nhẹ mà vỗ vỗ gương mặt nước mắt mơ hồ của hắn, hỏi, "Ngụy Anh, Ngụy Anh? Tỉnh tỉnh."

Nhưng chậm rãi đợi hồi lâu, đối phương vẫn không hề phản ứng, suyễn đến dường như thiếu không khí, bị tình dục ma sát làm cho ho khan không ngừng, cho dù động tác đã dừng lại, hắn vẫn không có cách tự khống chế mà dùng sức vặn eo mông, Lam Trạm có thể cảm nhận được mềm mại bên trong hắn, thịt huyệt cũng run rẩy như hắn vậy, giống như căn bản không chịu nổi chuyện kịch liệt như vậy, rồi lại không biết sống chết mà khát vọng bị làm nhục.

"Ngụy Anh!"

Lam Trạm bị bộ dáng này khiến cho không biết làm sao, trong lòng ẩn ẩn mà có chút khẩn trương bất an, ngữ khí khó được mà tăng thêm vài phần. Sau đó y cảm giác được lá chắn vốn đang ỡm ờ ngăn chặn y tiến vào chỗ sâu bên trong đột nhiên run run rẩy rẩy mà mở ra một chút, tựa như cánh môi mềm mại đa tình, một chút một chút nhẹ nhàng mà hôn đỉnh dương vật, giống như đang câu dẫn y đi vào.

Đây rốt cuộc là gì, có phải là bởi vì thể chất đặc thù của Ngụy Anh hay không, khiến cho bên trong hắn có một ít cấu tạo nhỏ bé khác hẳn với người thường, nhưng mà mấy ngày trước, mỗi lần làm đến mặt sau y cũng toàn bộ thẳng tiến, chưa từng cảm giác được tầng thịt mềm này, đây rốt cuộc là gì? Không biết rõ ràng nên y cũng không dám tùy tiện đỉnh vào.

"A ưm.... Lam.... Ha...... Lam Trạm."

Ngụy Anh rốt cuộc nói chuyện, Lam Trạm nhịn không được thoáng nâng thân mình lên, ghé sát tai vào nghe.

"Tiến, ưm a..... phá vỡ cái kia, tiến vào!"

"Ngụy Anh, ngươi cũng biết đó là......."

"Ưm a.... Không, không được, mau, mau tiến vào, thật là khó chịu a!"

Lam Trạm giật mình tại chỗ, nhìn thiếu niên trong lòng đột nhiên hỏng mất liều mạng mà ngồi xuống, trong lúc nhất thời hoàn toàn cứng đờ, một chút cũng không dám động.

"Hừ ưm...... a...... a......."

"Ngụy Anh?"

"Ta, ưm........ ta muốn ngươi, bắn vào trong."

Oành! Đại não Lam Trạm đứt đoạn, phản ứng này của Ngụy Anh càng bức bách đỉnh vào chỗ thịt mềm kia, dường như không bị chọc vào hắn sẽ rất thống khổ, đôi mắt xinh đẹp mang theo hơi nước mê man, mắt đào hoa giờ phút này toàn là khát cầu, bị người âu yếm câu động như vậy, cho dù định lực lớn cỡ nào cũng không nhịn được.

"Aaaaaaaaaa!"

Cái miệng thịt mềm yếu ớt bị dùng sức đỉnh khai, phát ra tiếng nước dâm mỹ, nơi đó không biết ra sao, thế nhưng mỗi lần tiến vào đều tuôn ra một trận nước ấm, bên trong so với bên ngoài thịt huyệt còn mềm mại hơn, non mềm giống như đậu hủ, vừa tiến vào, thiếu niên liền như búp bê bị chơi hỏng, phát ra tiếng thét chói tai cao vút, nhưng thần sắc trên mặt không giống thống khổ, phảng phất thỏa mãn mà không được, gắt gao mà ôm lấy người này, giống như sợ y lui ra ngoài.

"Ngụy, Ngụy Anh, ngươi thả lỏng."

Địa phương kia cực mềm cực ướt, rõ ràng sợ hãi đến run rẩy, lại cố chấp mà mút trụ dương vật dữ tợn, bức cho tâm trí Lam Trạm như nổi trống, hơi thở càng thêm không xong.

"Ô.... Aaaaa, ưm........"

"Ngụy Anh? Ngươi, có sao không?"

Ngụy Anh chỉ lo bám lấy vai lưng kiến cố của y, giống mèo nhỏ dùng móng vuốt vuốt mặt, run rẩy thở hổn hển nửa ngày mới rốt cuộc than một câu.

"Lam, ưm.... Lam Trạm, ta...... không sao, chỉ là quá, a...... nơi đó...... quá thoải mái......"

Editor: Ngáo

Đã đăng: 19:27 - 23/05/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro