Phần 5 (H) (Kết)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 5 (H) (Kết)

Lam Trạm nhìn khuôn mặt của Ngụy Anh chằm chằm hồi lâu, một tia thống khổ cũng không thể phát giác, đúng thật như lời hắn nói, trên mặt toàn là sắc thái sảng khoái đến tận cùng, mị nhãn hàm xuân, ửng hồng trải rộng, toàn bộ cơ thể như được vớt ra từ nước ấm, vừa nóng vừa mềm, giữa hai chân và bắp đùi đến ướt đến thảm không nỡ nhìn, đột nhiên mẫn cảm đến kỳ cục, đùi bị Lam Trạm thăm dò sờ soạng đều run rẩy, chỉ cần chạm vào một chút sẽ kích động không thôi.

Nếu hắn thích, vậy không cần chần chờ. Lam Trạm buông tâm, nắm eo hắn bắt đầu dùng sức ra vào, đỉnh đến thịt mềm tận cùng bên trong không chút thương tiếc mà nghiền ép ma sát, chỗ kia có độ ấm cao, hơi tiếp xúc thôi cũng khiến hắn thở dốc không ngừng. Mỗi lần lộng một chút, người trong ngực liền kích động, cả người run lên, hai chân co rút, mười ngón tay hoảng loạn mà cào lưng y, khuôn mặt nóng bỏng dán trên gáy y cọ xát, đem tất cả hơi ấm chiếu vào chỗ kia, càng câu ra dục hỏa nồng đậm.

Kỳ thật chỗ kia là nội khang của thỏ tiên, thỏ tiên là tộc duy nhất nam nhiều nữ thiếu, tâm tính cao ngạo, hiếm khi kết duyên cùng nhân loại, việc sinh sản hậu đại rất khó, cho nên có một bộ phận thỏ tiên nam khi được sinh ra đã có sẵn tiềm chất mang thai, khi tìm được mệnh định chi nhân của mình là nam thì tiềm chất này mới có thể phát huy tác dụng, ở lần động dục đầu tiên kết thúc, nếu hai bên thể xác và tinh thần đều hoàn mỹ phù hợp, mà thỏ tiên nam này nếu yêu đối phương đến cam nguyện vì y mang thai sinh con thì trong cơ thể sẽ chậm rãi hiện ra một khang khẩu được che dấu bấy lâu, nhưng nó là trạng thái hoàn toàn khép kín, sẽ chạm phải khi bị gắt gao xâm lấn, đương nhiên là chủ nhân hoàn toàn tự nguyện muốn mở ra nội khang che dấu trong cơ thể kia, mời một nửa kia lưu lại khí vị của mình ở bên trong, khang khẩu sẽ chậm rãi mở ra, nhưng nếu trong nháy mắt thỏ tiên xuất hiện cảm giác dao động, cảm thấy thân là nam nhân không muốn nằm dưới hầu hạ người nam nhân khác, không muốn vì đối phương dựng dục con nối dõi, như vậy khang khẩu sẽ vĩnh viễn khép kín, rất nhanh chóng biến mất, cả đời này cũng sẽ không xuất hiện lại, cũng tước đoạt đi thể chất mang thai của chủ nhân, nhưng chỗ sâu kia bình thường rất khó bị đỉnh đến, yêu cầu thỏ tiên cam nguyện đem toàn bộ thể xác và tinh thần hoàn toàn giao cho đối phương, khang khẩu từ sâu thẳm trong cơ thể thoáng hạ di, chủ động tìm kiếm để một nửa kia tiến vào.

Nội khang so với tuyến thể còn mẫn cảm hơn, chỉ cần thoáng bị đụng chạm sẽ chịu không nổi mà điên cuồng mấp máy, bản năng lấy lòng kẻ xâm lấn, khát cầu bị một nửa kia tiến vào, khát vọng được tinh dịch của đối phương tưới lên, bởi vì sau khi nội khang ăn đủ tinh dịch, khang khẩu sẽ đóng lại, đem tinh dịch bên trong chậm rãi chuyển biến, do đó sau khi kết thúc kỳ động dục, mà kỳ động dục đầu tiên nếu nội khang bị bắn tinh dịch vào thì tỷ lệ mang thai sẽ rất cao.

Thỏ tiên sức chịu đựng lớn, thể chất mẫn cảm bẩm sinh, tuyệt sẽ không vì tình nhiệt kịch liệt mà bị khai phá nội khang, nếu bản thân không muốn, cho dù gặp xâm phạm cường hãn hơn nữa cũng sẽ không thể nào phát hiện sự tồn tại của nội khang, thỏ tiên càng sẽ không trong lúc ý loạn tình mê mà không khống chế được thân mình, trừ phi là thể chất cực kỳ mẫn cảm hiếm thấy, nhưng cũng không trừ trường hợp thân thể chưa phát dục hoàn toàn không ổn định, bởi vì thỏ tiên hình người giống 16 tuổi mới phát dục hoàn toàn.

Từ xưa đến nay, thỏ tiên có được thể chất mang thai giống như lông phượng sừng lân, có thể thuận lợi mở ra nội khang mời một nửa kia tiến vào lại càng ít ỏi. Tiên tộc trời sinh tính tình cao ngạo, cho dù ngoài miệng nói thật lòng yêu đối phương, cũng rất dễ xuất hiện dao động ngắn ngủi, cho nên thỏ tiên nam thuận lợi mang thai từ xưa đến nay chỉ có một vị, chính là Ngụy Anh. Trùng hợp, thể chất của Ngụy Anh đúng là mang thai được, đồng thời vẫn là thể chất quá mẫn cảm, càng là toàn tâm toàn ý muốn dựng dục hậu đại cho ái nhân, cam nguyện vì y từ bỏ hết thảy, nằm dưới thân y hầu hạ cả đời, có thể nói là yêu đối phương đến tận xương tủy, tâm hồn cốt nhục đều nguyện ý vì y mà thay đổi.

Nhưng những việc này đều là chuyện sau này, tìm được thể chất đặc thù của thỏ tiên được ghi lại trong di vật của mẫu thân Ngụy Anh – Tàng Sắc Tán Nhân, đó là một quyển sách lụa, được làm từ giấy lụa tốt nhất đóng thành sách, được Hằng Nga tiên tử biên soạn, đại khái là có nhiều thỏ tiên sau khi tu thành hình người, tham luyến trần duyên thế tục, từng người từng người rời khỏi Quảng Hàn Cung, mẫu thân của tổ tiên thỏ tiên – Hằng Nga tiên tử mới trầm trồ khen ngợi mà viết ra tư liệu này, để mỗi thỏ tiên khi rời đi sẽ được đưa một quyển, ghi lại tất cả những việc ăn, mặc, ở, đi lại cùng với nam, nữ không giống nhau, cùng với những việc cần chú ý và phương thức sinh sản, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, bảo hộ mỗi một thỏ tiên dưới tòa rời đi nếu ở trần gian gặp phải những tình huống ngoài ý muốn sẽ không đến mức hoảng loạn vô thố.

Thanh âm bị quấy nhiễu trong thân thể như xuyên thấu qua cốt nhục trực tiếp truyền vào linh hồn, nội khang yếu ớt mẫn cảm bị quy đầu thô to đâm đến, lại tùy ý nghiền ép ma sát, lực hút của nơi đó rất lớn, phần đầu chọc đến nội khang giống như bị gắt gao túm chặt lại, mỗi lần rút ra đều phải dùng sức.

Ngụy Anh trong cơn ý loạn tình mê theo bản năng tìm đôi môi có thể nhanh chóng trấn an xao động của mình, chủ động dán lên một cái hôn nóng bỏng, đem những dâm loạn bất kham sắp kêu ra khỏi đọng lại trong cổ họng, mặt lưỡi cọ xát lẫn nhau sinh ra lực mút hôn hấp dẫn, thân mật mà khắng khít đụng vào làm tâm hồn hắn run rẩy, gấp không chờ nổi mà hấp thu hương vị trong miệng đối phương, truy đuổi quẩn quanh, đánh dấu lẫn nhau dấu hiệu của mình, cũng không màng nước bọt ở chỗ giao hòa của hai người ai sẽ nuốt vào.

"A....... Ưm......."

Hai thân thể trần trụi gắt gao tương dán, trên môi hôn đến nhu tình mật ý, dưới thân lại động đến không chút lưu tình, thẳng đến nội khang vừa mới mở ra không lâu bức cho thỏ con than khóc nức nở, nước mắt nước mũi giàn giụa, leo lên người ái nhân, thân thể run rẩy khiến người đau lòng.

Hai đôi môi vừa mới chia lìa một cái chớp mắt, sau đó bốn cánh môi mang theo chỉ bạc mà tách ra giữa không trung, Ngụy Anh trừng lớn hai mắt, một hơi nhào vào trước ngực Lam Trạm, hung hăng cắn một ngụm lên vai y, trên làn da trắng nõn lưu lại dấu cắn đỏ thẫm, thậm chí rướm máu, một bên cắn một bên đem nước bọt liếm lên trên vết cắn, ô ô vài tiếng, rốt cuộc chịu không nổi mà dùng sức ngưỡng về phía sau, cần cổ tinh tế thon thả vẽ ra đường cong mỹ diệu, trong miệng ngâm kêu muốn hỏng mất.

"Aaaaaaaa ---- Lam Trạm, Lam Trạm!"

Từng luồng tinh dịch hơi lạnh đánh vào nội khang yếu ớt, kích thích khang thịt mẫn cảm phát ra khoái cảm không có cách nào tưởng tượng, toàn bộ thân thể đều giống như bị đối phương chinh phục, không thể thoát khỏi, chỉ phải thừa nhận, mà tinh dịch sau khi bắn vào đó tựa hồ đều bị khang thịt tự động nuốt sâu vào trong, không chảy ra dù chỉ một chút.

Lam Trạm nhẹ nhàng nâng Ngụy Anh dậy, khi rút dương vật từ trong cơ thể hắn ra, phát ra tiếng vang dâm uế, mang theo mật thủy chảy ra từ huyệt nội không thể khép lại hoàn toàn, đem chăn đệm dưới thân tẩm ướt một mảng lớn, khí vị dâm mỹ lan tràn toàn bộ Tĩnh Thất.

Thiếu niên được đặt trên giường nghỉ ngơi, vòng eo mảnh khảnh còn đang không ngừng phát run, hai đùi khép lại không được, đầu gối khó nhịn mà cọ xát vào nhau, dường như cố ý câu nhân, mị thái tẫn hiện. Trên mặt còn mang theo nước mắt chưa khô, mặt mũi, sườn mặt đều là tình dục ửng hồng chưa lui, rõ ràng bị tra tấn đến toàn thân phát run lại còn không biết thỏa mãn mà cười cười, bộ dáng ngây thơ nhẹ giọng gọi tên ái nhân, mỗi một tiếng đều giống như được tẩm nước, thật sự mềm ấm nhu mì, lại hàm chứa ý vị ỷ lại và lưu luyến si mê đếm không hết, mới vừa phóng thích qua, Lam Trạm vốn đã tạm thời bình tĩnh lại lần nữa bị dục hỏa thiêu đốt.

"Lam Trạm, làm sao bây giờ a....... ta giống như...... còn muốn."

"....."

"Lam Trạm, lại làm một lần nữa đi, được không?"

"Ngươi." Lam Trạm cưỡng bách dời tầm mắt mình khỏi thân thể Ngụy Anh, trầm giọng nói, "Ngươi mệt mỏi."

"Nhưng mà ta còn không có thỏa mãn a, ngươi vừa mới làm ta quá thoải mái, ta còn chưa muốn đủ đâu, nếu ngươi không cho ta, ta sẽ bị tình dục tra tấn không dứt, chẳng phải càng mệt càng khó hơn chịu sao."

Lam Trạm nhìn sắc mặt ửng hồng của hắn, xác thật tình dục nơi đáy mắt hắn vẫn chưa rút đi, nhưng mấy ngày trước mỗi lần làm xong hắn đều sẽ mơ mơ màng màng mà ngủ một lát, ăn một chút gì đó mới có sức lực tiếp tục, hôm nay thế nhưng không biết mệt mỏi, dường như bị hạ mị dược gì đó mà không nhận ra, cả người mềm mị đến xương cốt, không ngừng quấn lấy y, một khắc cũng không muốn nghỉ ngơi.

"Một lần cuối cùng." Lam Trạm thở dài.

Được đáp lại, thỏ con trở mình, đem mông đĩnh kiều tuyết trắng nâng lên, cái đuôi vẫn còn run run, cố ý đong đưa mông, nói, "Lam Trạm, ngươi tiến vào đi."

"Ngụy Anh."

Một tiếng kêu trầm thấp ẩn nhẫn cực độ, vốn là thanh âm dễ nghe lại vì tình dục mà mang theo hơi khàn khàn, kêu đến cả người Ngụy Anh mềm nhũn, suýt chút nữa ngã sấp lên chăn đệm. Bàn tay ấm áp gắt gao nắm lấy hai cánh mông, đem đồi thịt tuyết trắng nhào nặn một vòng, eo dùng sức cắm một phát vào nơi mê người kia.

"A....."

Ngụy Anh bị đỉnh đến vòng eo mềm nhũn, đột nhiên hạ sụp một cái chớp mắt, bị người phía sau tay mắt lanh lẹ mà vớt eo trở về, gắt gao dùng sức bắt đầu thọc vào rút ra.

"A...... ha........"

Huyệt thịt thực tủy biết vị mà nịnh nọt hút lấy, thủy dịch còn sót lại bên trong bị cắm đến bắn tung tóe khắp nơi, tư thế đi vào từ phía sau càng sâu hơn, hơi hơi đỉnh mạnh một chút liền nghiền ép ma sát qua chỗ thịt mềm chết người kia, sau đó phát vỡ thịt huyệt trơn mềm bám quanh dương vật, không chút lưu tình mà thọc vào chỗ sâu nhất, mỗi một lần đều ma sát tàn nhẫn, đánh thẳng vào nội khang run run rẩy rẩy đang ẩn nấp, đỉnh đến người nọ không ngừng tiến về phía trước, rồi lại không thể trốn thoát mà càng bị đỉnh thô bạo hơn, trên mặt toàn là thần sắc thống khổ đan xen vui thích, vừa thống khổ khóc không thành tiếng, vừa sảng khoái dục tiên dục tử.

Đôi tay gắt gao túm chặt lấy chăn đệm, tơ lụa bị túm đến nhăn nhúm, lực độ lớn đến trên mặt vải đều hơi hơi rách ra, phá hủy một vân mây mượt mà. Cánh mông bị va chạm kịch liệt đến càng ngày càng phấn nhuận, phần eo co rút trên dưới hơi run, dương vật phía trước đáng thương hề hề mà lay động trước sau, đường cong băng thật sự khẩn, giống như rất nhanh sẽ mất khống chế mà phun trào ra tới.

"A! Đừng, đừng chạm vào!"

Ngụy Anh gian nan mà vươn một tay, phủ lên bàn tay to đột nhiên cầm lấy dương vật của mình dùng hết sức lực muốn tách bàn tay kia ra, nhưng thân thể sớm đã hư thoát vô lực, đối với sức lực của Lam Trạm, phải nói là không khác gì châu chấu đá xe, trước mắt hắn đang ở trạng thái mẫn cảm cực độ, trong cơ thể đang thừa nhận luật động nhanh chóng lại đồng thời được an ủi dương vật, không thể nghi ngờ là càng tăng thêm một tầng kích thích, ngăn trở không thành, chỉ phải nức nở thu hồi tay, một lần nữa nắm chặt chăn đệm, dùng để phát tiết một tầng lại một tầng khoái cảm bùng nổ.

"Ô... aaaaaaaaa."

Rốt cuộc hắn lại phóng thích một lần nữa, trong đêm nay không nhớ rõ là đã tiết bao nhiêu lần, nhưng tinh dịch vẫn là màu trắng, cũng không loãng như người thường, chỉ là rất ít, sau khi tiết ra hắn cũng không được nghỉ ngơi mà buộc phải thừa nhận tốc độ ngày càng nhanh của người phía sau, khang nội cũng không chịu được mà mấp máy co rút lại, dường như muốn trực tiếp bọc lấy hút ra tinh dịch của đối phương, trấn an nội khang vạn phần cơ khát.

Lam Trạm vốn nghĩ rằng Ngụy Anh bắn xong sẽ giảm bớt tình nhiệt, không nghĩ tới chẳng những không giảm bớt, mà ngược lại càng kích thích hắn mất khống chế vặn vẹo thân thể, cầu y tiến vào càng sâu thêm, càng dùng sức. Không có cách nào tự hỏi huyệt thịt mềm mại yếu ớt như vậy làm thế nào mà thừa nhận xâm nhập như mưa rền gió dữ của y, nhưng người này lại không biết mệt mỏi mà càng muốn nhiều hơn, một hai phải bức cho y dùng lực càng mạnh va chạm vào, thỏa mãn thỏ con này không biết đến khi nào mới có thể ngừng nghỉ.

Thẳng đến Lam Trạm rốt cuộc gầm một tiếng, lại lần nữa phát tiết trong nội khang, Ngụy Anh mới rốt cuộc vì tiêu hao sức lực quá mức mà uyển chuyển hừ một tiếng, sau đó ngã xuống giường hôn mê bất tỉnh.

Một lúc sau, nhiệt độ không bình thường trên người Ngụy Anh chậm rãi biến mất, tất cả ửng hồng tình dục cũng tan đi, một khắc trước thỏ con còn ở trong bể dục chìm nổi thét chói tai rốt cuộc an tĩnh mà ngủ, hô hấp dần dần ổn định, gương mặt ấm áp toàn là ý cười thỏa mãn, ngủ rất an ổn điềm tĩnh.

Lam Trạm nhẹ nhàng bế Ngụy Anh lên, tạm thời đặt trên giường ở ngoại thất, nhanh chóng thay chăn đệm sạch sẽ, đem nước ấm đệ tử sớm đã đưa lại, dùng khăn gấm thấm nước ấm lau vết bẩn trên mặt, trên người cho thỏ con, trở về giường ôm người vào trong ngực, hôn nhẹ lên trán hắn, nhẹ giọng, "Ngụy Anh, ngủ ngon."

**********

Một tháng sau.

"Chúc mừng Ngụy công tử có hỷ, đã tròn một tháng, thai tượng ổn định."

"Lam Trạm! Ngươi sắp làm cha rồi!"

"Ta....."

"Vong Cơ, chúc mừng."

"Quả thực hồ nháo! Mới vừa đính hôn chưa đủ một tháng, ngươi, các ngươi thế nhưng đã làm ra cái......."

"Vong Cơ nguyện lãnh phạt."

"Thúc phụ, Vong Cơ đệ ấy cũng là vì....."

"Hi Thần, con không cần phải nói nữa, qua bảy ngày nữa, nên phạt phải phạt."

"Đúng vậy, vết thương do giới tiên trên lưng Lam Trạm còn chưa lành. Lam Trạm vì giúp con nên mới...... chúng con là lưỡng tình tương duyệt, vì sao phải bị phạt."

"Ngụy Anh! Ngươi quả thực là..... không biết xấu hổ!"

"Thúc phụ!"

"Một đứa hai đứa, nói còn không cho nói sao? Ai, thôi, nếu như thế, hai người các ngươi nhanh chóng thành hôn, khỏi để cho người ta chê cười."

"Vâng, thúc phụ."

"Vong Cơ."

"Thúc phụ, thỉnh giảng."

"Đoạn thời gian này, thân thể hắn không tiện, có thể kêu đệ tử xuống núi mua đồ, tiên dược an thai bổ khí gì đó, cái nào cần có thể hỏi y sư."

"Đa tạ Lam lão tiền bối!"

"Đa tạ cái gì, dù sao cũng là huyết mạch Cô Tô Lam thị ta."

"Tạ thúc phụ."

"Lam Trạm, người nhà của ngươi, hình như đều đã chấp nhận ta a!"

"Ừm."

"Vậy ngươi muốn nam hài hay nữ hài? Muốn thỏ con hay là tiểu hồ ly?"

"Ngươi sinh, đều tốt."

"Ừm! Lam Trạm, ta thật sự là yêu ngươi muốn chết!"

"Ta cũng vậy."

"Hahahahaha......"

Chính văn hoàn. 

Editor: Ngáo

Đã đăng: 17:09 - 30/05/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro