Chap 3: Cuộc tấn công bất ngờ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này tặng các cô: JacksonMint jacksonmiu28 Jacksons_Yi JacksonsNgas HannyTorika KhaiThienCa khaithienthu KTs-2811 KTs-Su KTs2109 NinaKTs-2821 dichthienthu2811 Nina_KhaiThien2821 PhuongTran523 Thien1403 ThaoLanguageClover thienchip2811 NkockLubyy _ZANYING_ nasakami ndbh1234 chanssoll oMinh32 MapJackson KarryYi2821 YiJackson976 KaiXi_1109
RubiiPhm wanghemin TunKhiVng968
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!🌻🌻🌻🌹🌹🌹🌷🌷🌷
--------------------------------------------
Chap 3: Cuộc tấn công bất ngờ.

Khải đi ăn về thì trời cũng đã tối, có lẽ Thiên Tỉ của anh đã đi ngủ rồi......

Nhẹ nhàng vào phòng, cơ thể của zombie thiên về tốc độ nên Khải hoàn toàn không gây ra tiếng động khi lại gần Thiên Tỉ......

Căn phòng này vẫn chưa dọn xong, tuy mùi bụi đã ít đi hẳn. Chắc là khi dọn xong giường, Thiên Tỉ mệt quá nên đã ngủ quên......

- Anh Khải?

Giọng nói của Thiên Tỉ làm Khải giật bắn. Có lẽ Thiên Tỉ còn lạ chỗ, ngủ chưa quen nên chưa được sâu giấc......

- Anh về rồi à, Tiểu Thiên ngủ quên mất, xin lỗi anh......- Thiên Tỉ dụi mắt, cố gắng kéo mình ra khỏi cơn buồn ngủ.

- N......Ng...ủ......- Khải ôm lấy vai Thiên Tỉ, để cậu xuống rồi đắp chăn lên cho cậu......

- Vậy Tiểu Thiên đi ngủ. Anh Khải cũng đi ngủ nha, chúc anh ngủ ngon......- Thiên Tỉ thơnm vào má anh một cái nhẹ rồi trùm chăn đi ngủ......

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cuộc sống của hai người cứ thế mà đã được một năm......

- Ngoài kia có gì mà ồn vậy?- Thiên Tỉ dậy từ sớm do bên ngoài rất ồn ào......

"Cạch......"

Thiên Tỉ mở cửa sổ ra, đập vào mắt cậu là vô vàn zombie nằm chết không toàn xác; máu đen trải dài, bắn hết lên tường vào các khoảng đất xung quanh. Các zombie đang cố gắng vào bên trong toà nhà này, và Khải đang ở dưới đó, từng đòn một giết chết mọi zombie có ý định bước vào. Người Khải có rất nhiều vết thương, có vết còn chảy rất nhiều máu. Khải đang rất giận, anh tấn công đồng loại, giết chúng không nương tay, phải chăng vì anh đang bảo vệ Thiên Tỉ?......

Nhìn Khải bị thương như vậy, làm sao Thiên Tỉ có thể đứng đây để anh bảo vệ mãi được? Nhưng xuống dưới đó thì công sức Khải cố bảo vệ Thiên Tỉ coi như tiêu tan, đổ sông đổ biển. Thiên Tỉ phải làm sao bây giờ? Vết thương của Khải càng ngày càng nhiều, anh bây giờ đã rất mệt, Thiên Tỉ nghĩ mình phải làm gì đó......

Trong căn phòng này không có thứ gì có thể sử dụng làm vũ khí, nhưng mà Thiên Tỉ mới 11 tuổi, biết cái gì mà đánh với đấm chứ?

Khoan đã, nếu để ý, toà nhà này không phải chỉ thông thường là khách sạn như Thiên Tỉ đã nghĩ, hình như là một công ty, phòng Thiên Tỉ ở có lẽ là phòng nghỉ của chủ tịch......

Thiên Tỉ đi lòng vòng quan sát xung quanh; đây là công ty nghiên cứu thì phải, vậy thì có lẽ, mong sao trong này có nó......Thiên Tỉ đã từng nghe mẹ cậu kể về nó, trong một lần ba vô tình nhắc đến, cầu trời ở đây có nó......

......Có! Có! Nó có ở đây, thứ có thể giúp cậu cứu anh!

Trời đang mưa, Thiên Tỉ toàn có thể giết đám zombie đó, cực kì thuận lợi......

- Anh Khải, anh mau chạy vào nhà, tránh xa dưới đó ra, tuyệt đối không được ra ngoài!- Thiên Tỉ chạy ra cửa sổ hét lớn......Với số lượng lớn như vậy, chắc chắn sẽ được......

Khải nghe thấy tiếng Thiên Tỉ hét, lập tức chạy vào trong nhà, leo lên tầng ba......

"Tạch"

Thiên Tỉ mở nắp sáu cái bình lớn, dùng sức hất từng bình xuống chỗ các zombie.

"Bùm"

Thứ Thiên Tỉ vừa hất xuống, tác dụng với nước mưa tạo ra hàng loạt vụ nổ kinh hoàng......

--------------------------------------------

- Đừng nghe ba con mà nghịch bậy, nổ cả nhà chết đấy......

- Anh đang dạy con mà Tuệ Lâm! Sao em lại nói anh như vậy chứ?......

- Anh nghĩ cái gì trong đầu mà bảo con nó lấy Natri ra nghịch? Đừng có nhồi nhét mấy cái trò nguy hiểm như vậy vào đầu con......

- Nghe ba nói này Tiểu Thiên, nếu muốn làm thuốc nổ thì con chỉ cần lấy cái này này, nó gọi là Natri, ném vào trong nước là OK con nhé!

- Anh......

- Anh không nói nữa, ăn cơm nha cả nhà!

- Tiểu Thiên, nếu không cần thiết, có chết con cũng không được làm trò đó, nhớ kĩ lời mẹ dặn......

"Xin lỗi mẹ, nhưng Tiểu Thiên nhất định phải dùng đến cách này. Vì anh Khải, Tiểu Thiên sẽ liều một phen......"

Cứ thế, từng bình một được Thiên Tỉ hất toàn bộ xuống dưới, các zombie do chịu sự tàn phá của vụ nổ mà chết tại chỗ, da cháy đen, hắc huyết nhuộm đen toàn bộ khu vực phía trước toà nhà......

Sau khi xác định đã an toàn, Thiên Tỉ liền chạy ngay xuống chỗ Khải......

- Anh Khải, anh có ổn không?- Thiên Tỉ vào phòng, lo lắng cầm cánh tay của Khải lên.

Khải lắc đầu, giơ tay xoa đầu Thiên Tỉ......Thật tiếc, anh là zombie, một thứ sinh vật gần như đã chết, không có linh hồn, không có biểu cảm, anh muốn cười với Thiên Tỉ lắm, nhưng mà cơ mặt đã thối rữa, khô nhăn, coi như hoại tử cũng được......muốn cười cũng khó......

- Anh chờ em một tí, em đi tìm bông băng cho anh!

Cánh tay của Thiên Tỉ bị Khải nắm lại khi chuẩn bị chạy đi. Khải nhìn Thiên Tỉ rồi khẽ lắc đầu......

- K...Không...đau......

- Sao lại không đau được, vết thương của a.....- Cái gì? - Thiên Tỉ ngạc nhiên khi nhìn thấy các vết thương của Khải đang dần lành lại mà không cần băng bó......- Các vết thương đang tự lành lại sao? - Thiên Tỉ vừa nhìn vừa hỏi Khải.

Khải gật đầu, Thiên Tỉ chắc là rất lo cho anh......Khải thương Thiên Tỉ lắm chứ, nhưng mà anh sợ Thiên Tỉ chê nên anh không dám ôm cậu......

- May là anh không sao, thật tốt quá.....- Thiên Tỉ thở phào nhẹ nhõm, cậu nhào vào lòng anh, thủ thỉ tiếp.- Họ sẽ không làm phiền chúng ta nữa, phải không anh?

Khải đã nhầm......Thiên Tỉ không những không chê anh mà còn chủ động ôm lấy anh......Có cái gì đó ấm áp lan toả trong Khải...... Khải hình như đã cảm nhận được Thiên Tỉ sẽ đưa anh đến một thế giới mới......Một thế giới mà anh luôn ước mơ được chạm đến......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro