Chap 45 : Kéo dài không dứt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Hạ Lâm trở về ký túc xá sau bữa tối, mở Laptop ra, thấy Weibo của Dư Lạc Đồng đã thêm bài viết mới, liền gửi tin nhắn riêng cho cậu :

   - "Không có kết thúc, đây là ID Weibo của Tống Diên, tớ biết số này, cũng không nhiều người biết , cho nên đừng nói cho Tống Diên là tớ đã lén nói với cậu. "

   Hạ Lâm trong lòng tự lẩm bẩm một mình vẫn là mặc kệ, muốn gây sự chú ý với mình sao, vào Weibo của Dư Lạc Đồng, sau đó tìm kiếm, vào Weibo  của Tống Diên. Weibo này có rất nhiều bài đăng trên blog, nhưng lại có rất ít người hâm mộ và người theo dõi, dưới mỗi Weibo hầu như không có tương tác, và tất cả đều là lời tự sự của Tống Diên - có vẻ như là một tài khoản cá nhân được cố tình giữ kín.

   Con chuột của Hạ Lâm lướt qua nút tìm kiếm rất lâu, nhưng bấm rất chậm. Cậu không biết mục đích Dư Lạc Đồng đã cho cậu số Weibo của Tống Duyên là gì, cậu đã không muốn dính líu đến Tống Diên nữa, cho dù cậu biết đối phương và Dư Lạc Đồng đã chia tay cũng không thành vấn đề. Đối với Hạ Lâm, đó không phải là việc của cậu để coi đó là lý do để can thiệp vào cuộc sống của Tống Diên.

   Nhưng hiện tại biết được Weibo của Tống Diên, cậu giả bộ không nhìn thấy thì coi như không làm được. Sự tò mò khiến cậu đọc từng trang một trong Weibo, giống như một người đang nhìn trộm, lặng lẽ theo dõi cuộc sống của Tống Diên trong những năm gần đây. Thời gian đầu, nội dung Weibo của Tống Diên chủ yếu là đăng lại, nội dung đăng lại khá hỗn tạp, từ thời sự quốc tế đến thông tin thường ngày trong cuộc sống, về sau, cậu ấy từ từ bắt đầu đăng một số nội dung gốc, có khi là ảnh, có khi là miếng thịt gà, súp, đôi khi đó là suy nghĩ sau của bộ phim, đôi khi đó là suy nghĩ của ai đó. Người này thu hút sự chú ý của Hạ Lâm, bởi vì Tống Diên từ đầu đến cuối đều không gọi tên họ, mà là dùng ngôi thứ 2. Có thể thấy, Tống Diên rất quan tâm đến người này, cũng thường xuyên nhắc tới người này khi hắn ta đang chán nản.
*( Chính là Hạ Lâm nhà ngươi chứ ai -.-) *

 Ví dụ:  [Trời đổ mưa đột ngột vào buổi chiều và trận đấu bóng theo lịch trình đã bị mất. Tôi ghét mưa. Tôi không biết hôm nay trời có mưa ở phía bên nơi em không. Thời tiết ở Thành phố B ẩm ướt hơn nhiều so với ở đây. ]

* ( Chữ in nghiêng có dấu ngoặc vuông là bài viết weibo của Tống Diên)*

20XX Tháng XX Ngày XX :【Tôi cắt một quả táo, và tôi cắt trúng ngón tay của mình. Nó rất đau. Bạn cùng phòng của tôi đã cười nhạo tôi là một gã thô lỗ vì đã cắt hết chỗ quả táo. Tôi không thể ăn nó khi đã dính  da tôi. Tôi đã cư xử như một tiểu thư. Thực ra là nếu cậu muốn tôi luyện tay, xong rồi, tôi sẽ quay lại cắt cho cậu.】

20XX Tháng XX Ngày XX :【Tôi đã mua một chiếc ô che nắng, màu đỏ, tôi giống như một kẻ ngốc. Tôi nghĩ rằng mình có thể đã không chú ý một lúc. Tôi nhìn thấy một cặp đôi đang cùng nhau cầm một chiếc ô màu đỏ trên đường trở về từ bên ngoài có một chút ghen tị. Tôi không nhớ trước đây chúng ta có cầm ô cùng nhau không, có vẻ như chúng ta đã không. Khi trời mưa, chúng ta chạy lung tung, và khi gặp mặt trời ... Sau đó, tôi đã mua một chiếc ô.】
20XX Tháng XX Ngày XX :【 Tôi cãi nhau với bố tôi, thật phiền phức! Ông ấy sẽ yêu cầu tôi chăm chỉ học hành để không yêu đương ở trường, sau đó sẽ thu xếp cho tôi gặp riêng con gái của anh Soái. Đúng là bệnh tâm thần phân liệt! Tôi mất ngủ vào ban đêm, nhớ cậu vô cùng. Buổi tối ngủ có ngon không? Đừng thức cả đêm để học.】

20XX-XX-XX: [Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra gần đây, và tôi luôn đột nhiên nghĩ về những điều trong quá khứ. Trước đây chúng ta rất vui vẻ với nhau, sao bây giờ lại trở nên như thế này?]

   Hạ Lâm xoay người một cái, đại não đang suy nghĩ vì Tống Diên lại chia tay với Dư Lạc Đồng. Ở kiếp trước, Tống Diên và Dư Lạc Đồng yêu nhau rất lâu và có một mối quan hệ bền chặt bởi vì họ đã có rất nhiều năm kể từ khi họ gặp nhau ở trường trung học cho đến khi họ tốt nghiệp đại học. Nhưng kiếp này, không biết vì lý do gì mà cả hai không chọn cùng một trường đại học, một người đến thành phố D, người còn lại ở thành phố B. Chuyến tàu một chiều sẽ mất vài giờ,  Dư Lạc Đồng lại thường cần đi làm thêm để kiếm tiền sinh hoạt nên nhất định không thể thường xuyên đến thành phố D. Mà Tống Diên sống dưới mí mắt của bố cậu ấy, hễ có thời gian nghỉ ngơi là bị bố kéo đi làm trong công ty cho làm tập sự, sợ lại không có cơ hội quay lại thành phố B để tìm Dư Lạc Đồng. Mối quan hệ giữa họ vẫn chưa ổn định, không thể chịu đựng được thử thách chia cắt hai người hai nơi, việc Dư Lạc Đồng và Tống Diên chia tay là điều có lý.

     Nghĩ đến đây, Hạ Lâm cảm xúc lẫn lộn, trong lòng có chút thương cảm, vừa nghĩ tới Tống Diên và Dư Lạc Đồng, nhưng đồng thời cũng có chút vui mừng. Kiếp này, cậu hoàn toàn không xen vào tình cảm giữa hai người, nhưng tình yêu của họ vẫn không thể có kết cục tốt đẹp, chỉ có thể nói là kiếp này của Tống Diên. 

   Quay lại trang chủ Weibo của Tống Diên, bỗng nhiên trang được kéo xuống, tài khoản vừa mới đăng một tin mới.

20XX One XX One XX : [Tôi nghe mọi người nói rằng họ đã nhìn thấy cậu đi bên cạnh một người đàn ông, và nó thật trông giống như một mối quan hệ tốt ... Người đàn ông đó có phải là bạn trai của cậu không? Anh ấy có đẹp trai không? Có đẹp trai hơn tôi không?  Tâm trí tôi đang rất hoảng loạn, cậu có biết không?】

    Thời gian đăng bài chỉ mới hai phút trước. Hạ Lâm nhìn vào chằm chằm một hồi, người đàn ông Hoa kiều tên Đới Duy mà cậu nhìn thấy ở lối vào bệnh viện chiều nay hiện ra trong đầu. Chẳng lẽ Dư Lạc Đồng chưa nói cho Tống Duyên biết chuyện của cậu ấy và Đới Duy, cậu đã quyết định xuất ngoại rồi mà cũng chưa nói cho Tống Duyên sao?
  
   Hạ Lâm từ từ nhắm mắt lại, giọng điệu trầm thấp cùng những câu chữ khiêm tốn của bài viết trên Weibo cứ hiện ra khiến cậu cảm thấy rất chói mắt.

   Dù là kiếp trước hay kiếp này, sự làm việc và bao dung của Tống Diên đối với Dư Lạc Đồng không bao giờ thay đổi, Dư Lạc Đồng luôn có quyết đoán hơn Tống Diên. Hạ Lâm thông cảm với Tống Duyên như vậy, nhưng cậu cũng ghét Tống Duyên như vậy.

    Sau một hồi chán nản, cậu hít thở sâu và bình tĩnh lại. Liệu cả hai người họ có đến được với nhau và đến được với nhau hay không cuối cùng không liên quan gì đến Hạ Lâm, tại sao cậu lại phải lo lắng về việc đó. 

    Hạ Lâm tắt Weibo, xốc lại tinh thần, mở tài liệu bắt đầu viết luận văn khóa học.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro