Chương 33: Thỉnh cầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit + Beta: Tiểu Manh

Cũng may người nọ không phải ở chỗ gần đột nhiên xông ra, bộ liễn đi cũng không nhanh, nên mới không gây ra thảm kịch.

“Thục phi nương nương, nô tỳ cầu xin Thục phi nương nương cứu Trần Quý tần!”

Thẩm Úy Nhiên nhìn chăm chú cung nữ đột nhiên xuất hiện này, không đợi nàng nhìn rõ ràng diện mạo nàng, nàng đã quỳ rạp trên mặt đất nói.

Đại cung nữ Tịch Chiếu của Trần Vân Noãn quỳ trên mặt đất, khẽ cầu xin Thẩm Úy Nhiên, bộ dáng cũng không chật vật nhưng lại là phong trần mệt mỏi. Mặc dù không quen biết người trên mặt đất, nhưng Trần Quý tần trong miệng nàng, Thẩm Úy Nhiên biết là Trần Vân Noãn. Nhưng vấn đề mấu chốt là chuyện của Trần Vân Noãn có quan hệ gì với nàng?

Lệ Chi thấy Thẩm Úy Nhiên nhíu mày, liền tiến lên phía trước chuẩn bị cúi người đỡ người đang quỳ trên mặt đất lên, ngoài miệng lại nói, “Tỷ tỷ là đại cung nữ Tịch Chiếu bên người Trần Quý tần?” Tịch Chiếu thẳng người, gật đầu nói “Phải”, nhưng vẫn như cũ quỳ không chịu đứng dậy.

Tịch Chiếu hai mắt sưng đỏ, trên mặt còn có nước mắt, hẳn là vừa khóc cách đây không lâu, nàng nhẹ nhàng đẩy tay Lệ Chi ra, ngẩng đầu nhìn Thẩm Úy Nhiên đang ngồi ở trên bộ liễn, nói, “Thục phi nương nương xin thứ tội, nô tỳ cũng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể tới cầu xin nương nương.”

“Trần Quý tần không biết vì sao đêm qua đột nhiên sốt cao, sáng nay nô tỳ đi kêu chủ tử dậy mới phát hiện. Sau đó lập tức phái người đi Thái Y Viện thỉnh Thái y, tiểu thái giám đã trở lại nhưng không thỉnh được Thái y. Chủ tử bị sốt vô cùng cao, hai canh giờ qua dùng bất cứ biện pháp nào cũng không hạ sốt được. Nô tỳ đi cầu Trần Tiệp dư, nhưng đại cung nữ của Trần Tiệp dư nói chủ tử thân mình không khỏe. Nô tỳ không còn cách nào khác, đành phải chờ ở đây ngăn cản đường đi của nương nương, dù nương nương muốn trách phạt, nô tỳ cũng quyết không oán trách, chỉ hy vọng nương nương có thể nhanh chóng cứu chủ tử của nô tỳ.”

Lệ Chi thấy Thẩm Úy Nhiên lại nhíu mày, nhìn Tịch Chiếu nói, “Tịch Chiếu tỷ tỷ chẳng lẽ là nói đùa, Thục phi nương nương không phải là Thái y cũng không biết y thuật thì làm sao có thể cứu Trần Quý tần? Tịch Chiếu tỷ tỷ vì sao không phái nhiều người hơn đi Thái Y Viện?”

Tịch Chiếu phản ứng kịp Lệ Chi là đại cung nữ của Thục phi, liền lập tức quay đầu cùng nàng giải thích, “Tiểu thái giám chạy đến Thái Y Viện không dưới mười lần, ban đầu đã thỉnh được Thái y, nhưng Hoàng quý phi nương nương cùng Mạnh Quý phi nương nương thân thể không khoẻ, các Thái y đều đi Phượng Tảo cung cùng Dục Tú cung, nên không biện pháp trở về báo tin. Lúc sau, các Thái y vẫn chưa trở về. Nô tỳ lo lắng chủ tử sốt đến nóng người, thân thể sẽ chịu không nổi.”

Nói xong, Tịch Chiếu mới quay sang nhìn Thẩm Úy Nhiên, khẩn cầu, “Nô tỳ cầu xin Thục phi nương nương thay chủ tử thỉnh Thái y, nếu là Thục phi nương nương mở miệng, tất nhiên sẽ không có vấn đề.”

“Nơi này cách Phượng Loan cung của Hoàng hậu nương nương gần như vậy, có chuyện gì thì đi cầu Hoàng hậu nương nương sẽ thích hợp hơn, ta không cảm thấy chính mình có bản lĩnh lớn như vậy. Trần Quý tần bệnh nặng không thể chậm trễ, thì càng không nên lãng phí thời gian ở chỗ ta.” Thẩm Úy Nhiên trên mặt nửa phần ý cười cũng không có, mặt mày lộ ra khí tức sắc bén, lời này người khác nghe thấy có lẽ sẽ không cảm thấy gì, nhưng Tịch Chiếu nghe xong mặt đỏ bừng.

Không lâu trước đây Hoàng thượng tống cổ chủ tử qua Lưu Doanh hiên, mà Hoàng hậu nương nương cũng không hề có ý tứ phản đối, lúc sau cũng hỏi qua chủ tử, nhưng chủ tử lại biểu hiện không muốn nói. Đi cầu Hoàng hậu nương nương cũng chưa chắc hữu dụng, nàng mới nghĩ đến không bằng cầu xin Thục phi nương nương cực kỳ được sủng ái. Nàng chưa từng nghĩ đến Thục phi nương nương sẽ trực tiếp đem tâm tư nàng chọc ra, càng cảm thấy xấu hổ không chịu nổi. Tịch Chiếu ấp úng, không thể cầu xin Thẩm Úy Nhiên như vừa rồi được nữa.

Thẩm Úy Nhiên không muốn quản chuyện của Trần Vân Noãn, nhưng nếu liên quan đến Thi Di Quang cùng Mạnh Thanh Ca thì không thể hoàn toàn không phản ứng, nhưng nàng đứng ra nói thì lại không tốt. Mặc dù đang ở phi vị, nhưng nàng cũng không có quyền lực quản lý sự vụ hậu cung, Hoàng hậu có thật sự bỏ quên Trần Vân Noãn hay không nàng rốt cuộc không thể nói chính xác, đem chuyện này chuyển cho Hoàng Hậu định đoạt mới là biện pháp tốt.

“Hoàng hậu nương nương là người rộng lượng luôn săn sóc bọn tỷ muội, tình huống của Trần Quý tần nặng như vậy, Hoàng hậu nương nương tất nhiên là có định đoạt. Lệ Chi, ngươi cùng Tịch Chiếu lại đi một chuyến đến Phượng Loan cung, cần phải để Hoàng hậu nương nương biết được chuyện của Trần Quý tần.”

Lệ Chi lĩnh mệnh, trong lòng cũng hiểu được đây là không cho Tịch Chiếu có khả năng chạy trốn, muốn nàng ta tự mình tố khổ với Hoàng hậu nương nương. Nói như vậy, Thục phi cũng không thể tính là không quản chuyện này, ngày sau Trần Quý tần xảy ra chuyện gì cũng không thể kéo loạn Thẩm Úy Nhiên. Lệ Chi kéo Tịch Chiếu qua một bên, cung tiễn Thẩm Úy Nhiên rời đi, lúc này mới cùng Tịch Chiếu đi Phượng Loan cung.

Lúc trước Lương phi, Từ Chiêu nghi đều mất đi tính mạng, Trần Vân Noãn lại chỉ bị hạ phân vị, Thi Di Quang cùng Mạnh Thanh Ca tâm tình không thể bình tĩnh, cũng không biết là các nàng âm mưu khiến Trần Vân Noãn sinh bệnh, hay là thừa dịp nàng sinh bệnh nặng thì cố ý triệu hết Thái y đi, nhưng nếu các nàng muốn liên kết lấy mạng Trần Vân Noãn thì có phải đã để lộ bút tích quá rõ không? Bất quá lần này Trần Vân Noãn có thể giữ được tính mạng hay không, thì phải xem tạo hóa của nàng ta.

Bộ liễn đi được một đoạn, Thẩm Úy Nhiên liền đem chuyện này ném ra sau đầu, nàng không muốn quản, mà dù muốn cũng không quản được, càng không nói đến không liên quan đến nàng nửa phần, căn bản không cần phải để ý.

Trở lại Lâm Lang điện, Thẩm Úy Nhiên được Anh Đào đỡ xuống bộ liễn, lại lập tức gặp được người quen —— Tống thị vệ Tống Hạo Trạch. Thẩm Úy Nhiên trong lòng cảm thán một tiếng thật sự không biết hôm nay rốt cuộc là ngày mấy, liên tiếp xuất hiện chút chuyện không thể tưởng tượng được.

Đây là lần thứ hai Thẩm Úy Nhiên thấy Tống Hạo Trạch, hai lần đối mặt, đều cảm thấy người này tựa hồ không tồi. Tống Hạo Trạch vẫn như cũ không tiếng động ôm quyền hành lễ với nàng, Thẩm Úy Nhiên gật đầu, nghĩ đến hắn hai lần đều chỉ đứng chờ ở ngoài điện, không khỏi quá mức mệt mỏi, liền mở miệng nói, “Thời tiết oi bức, Tống thị vệ không bằng đến thiên điện nghỉ ngơi uống trà một chút chờ Công chúa, cần gì phải ở bên ngoài chịu tội.”

“Đa tạ ý tốt của Thục phi nương nương, ti chức chờ ở nơi này là được.” Tống Hạo Trạch quyết đoán cự tuyệt đề nghị của Thẩm Úy Nhiên.

Tống Hạo Trạch đã nói vậy, Thẩm Úy Nhiên cũng không có ý tứ cưỡng cầu, liền gật đầu với hắn, chuẩn bị đi vào trong điện, không ngờ Tiêu Xu chờ ở trong điện trùng hợp đi ra lại nghe thấy lời của Thẩm Úy Nhiên cùng Tống Hạo Trạch.

“Thục phi tẩu tẩu, hắn có thói quen như vậy thì kệ hắn đi, nhưng A Xu chờ đã lâu, cuối cùng người cũng đã trở lại.” Tiêu Xu tùy tiện nói.

Thẩm Úy Nhiên cười với Tiêu Xu, nói, “Gặp phải chút chuyện nhỏ trì hoãn nên mới trở về chậm, để A Xu chờ lâu là sai lầm của ta.” Dư quang lại thoáng nhìn trong mắt Tống Hạo Trạch hiện lên vẻ bất đắc dĩ cùng mất mát, trong lòng có ý nghĩ, nhưng Thẩm Úy Nhiên cũng không nói gì, chỉ thoáng gật đầu cùng Tống Hạo Trạch sau đó đi về phía Tiêu Xu.

Thẩm Úy Nhiên cùng Tiêu Xu cười, một lần nữa đi vào trong điện.

Cách Tống Hạo Trạch một khoảng cách xa, trên mặt Tiêu Xu rất nhanh không có ý cười, Thẩm Úy Nhiên biết vì sao nàng đột nhiên tới tìm mình. Tuy rằng cùng ở trong cung, nhưng không có đạo lý tùy ý muốn gặp thì gặp, huống chi Tiêu Xu cũng không có khả năng giống nàng ngày ngày đều thanh nhàn, có chuyện gì cũng không cần làm, rốt cuộc vẫn còn là Công chúa chưa xuất giá.

“Ta nói A Xu vì sao còn nhớ rõ ta, quả thật là có chuyện mới có thể nghĩ đến, nhìn cái miệng nhỏ đô* đến mức có thể treo được cái bình trà nhỏ này.” Thẩm Úy Nhiên trêu ghẹo Tiêu Xu một câu, kéo nàng ngồi xuống, lúc này mới phân phó Anh Đào đi chuẩn bị điểm tâm mát lạnh giải nhiệt đưa vào trong phòng.

* Bĩu môi

Mặc dù là bị Thẩm Úy Nhiên trêu ghẹo, nhưng Tiêu Xu cũng không thể lên tinh thần, vẫn có chút uể oải, miệng lại đô lợi hại hơn, bộ dáng rất đáng yêu. Một lát sau, Tiêu Xu mới nói với Thẩm Úy Nhiên, “Thục phi tẩu tẩu ngươi không biết đâu, hai ngày nay ta sầu muốn héo cả người.”*

* Nguyên convert là sầu muốn chết. Nhưng cổ nhân kỵ chữ chết nên tui tự sửa lại.

“Ta ngốc trong thâm cung này, đích thật chuyện gì cũng không hiểu được, nói cho ngươi một phen buồn cười, cười nhạo. Nhưng mà chuyện gì lại làm cho A Xu sầu như vậy, lại còn sầu muốn chết?”

Tiêu Xu đang muốn nói thì vừa lúc Anh Đào mang nước ô mai ướp lạnh tiến vào, nàng liền dừng câu chuyện lại. Chờ Anh Đào lại lui ra ngoài, Tiêu Xu mới nói, “Thật lâu trước đây ta từng cùng tẩu tẩu nhắc qua chuyện Hoàng thượng ca ca chuẩn bị đưa ta đi hòa thân, Đại Hoàng tử Đại Hạ không đến vài ngày thì đến đế đô. Ngoại trừ hắn thì còn có Nhiếp Hành Viễn —— chi tử của phiên vương cũng muốn đến đế đô. Hoàng thượng ca ca nói chọn một trong hai người làm vị hôn phu của ta.”

“Ngươi lại náo loạn chuyện gì chọc Hoàng thượng ca ca của ngươi không vui?”

Một câu của Thẩm Úy Nhiên làm Tiêu Xu suýt chút nữa phun ngụm nước ô mai ra, rốt cuộc không phun ra nhưng bị sặc, liên tục ho khan, Thẩm Úy Nhiên vội vàng thay nàng vỗ lưng thuận khí. Sau khi Tiêu Xu thuận khí xong, cơ hồ là dở khóc dở cười nhìn Thẩm Úy Nhiên, “Chuyện gì ta cũng chưa nháo, Thục phi tẩu tẩu vì sao lại nói ta như vậy?” Thấy vẻ mặt Thẩm Úy Nhiên hoài nghi nhìn nàng, suýt chút buồn bực đến dậm chân.

Cuối cùng, Tiêu Xu mới thấp giọng, đỏ mặt nói cho Thẩm Úy Nhiên, “Không lâu trước đây, ta muốn Tống thị vệ lén mang ta xuất cung đi chơi, kết quả bị Hoàng thượng ca ca phát hiện. . .” Thẩm Úy Nhiên bừng tỉnh đại ngộ “Ồ” một tiếng, Tiêu Xu mặt đỏ hơn, duỗi tay liền đánh cánh tay nàng, nhưng không có mạnh tay.

“Ngươi đã biết Hoàng thượng chỉ hù dọa ngươi, vì sao còn nói sầu muốn chết? Chẳng lẽ còn có chuyện khác?” Thẩm Úy Nhiên nhớ tới vừa mới không cẩn thận thoáng nhìn trong mắt Tống hộ vệ hiện lên thần sắc kỳ lạ, dù cho không biết cụ thể nhưng tâm lý có chút hiểu rõ.

“Còn không phải là Tống thị vệ sao. . .” Tiêu Xu lẩm bẩm một tiếng, lại bĩu môi nói, “Không đề cập tới không đề cập tới, càng nghĩ càng phiền, tẩu tẩu, có gì ăn ngon sao? Lần trước ăn vằn thắn rất là ngon, đáng tiếc là Hoàng thượng ca ca đã sớm ăn qua, lần này người phải làm cho ta ăn chút gì đó mà Hoàng thượng ca ca chưa từng ăn ở chỗ của người.”

Thẩm Úy Nhiên thấy nàng chuyển sang đề tài khác thì không hề nhiều lời, cười đáp ứng nàng, “Vậy A Xu lưu lại dụng thiện, ta hiện tại đi phân phó phòng bếp nhỏ chuẩn bị ngọ thiện.”

Tuy rằng có chuyện sáng sớm, nhưng Thẩm Úy Nhiên vẫn có thể bình tĩnh cùng Tiêu Xu nói đến Tiêu Thịnh, cũng không cảm thấy có chỗ không thoải mái. Chỉ là hiện tại Thẩm Úy Nhiên lại hiểu được vì sao hai lần thấy Tống thị vệ đều nghĩ tới hắn.

******

Tác giả có lời muốn nói: Xem bình luận của chương trước thì có người nói có phải Thế tử đột nhiên xuất hiện không!? Thế tử dầu vừng xuất hiện thì có khả năng hậu cung tán loạn! Sẽ bị bắt lại hành hung một trận! 233333333.

Ngược Thế tử thì không nên gấp gáp, nên từng bước một thôi, tạm thời không ngược hắn nhưng cũng tuyệt đối sẽ không ngược nhẹ hắn, Hoàng Tang sẽ ngược tra Thế tử cặn bã trong lúc chiến đấu. . .

Về vấn đề thời gian thêm chương, ngày canh hai, ta trước kia có thói quen hai chương cũng như một chương, 6000 cùng nhau phát. Hai ngày nay có chút việc vội cho nên muốn hai càng cùng nhau phát thì đã khuya, mới tách ra tới đã phát. Hiện tại có hai loại biện pháp thêm chương.

Thứ nhất là: Hai chương mới tách ra phát, thứ nhất sửa đổi lúc 5 giờ rưỡi, thứ hai sửa đổi vào buổi tối 9 giờ rưỡi.

Thứ hai là: Hai chương cũng cùng nhau phát, thời gian đổi mới quy định vào buổi tối 9 giờ. ( bởi vì thời điểm gõ chữ dừng lại liền có điểm không nghĩ mã cho nên nếu hai chương cùng nhau mã nói kỳ thật sẽ mau một chút khả năng không cần 9 giờ cũng có thể đổi mới 23333333 che mặt kéo dài chứng thần mã chịu không nổi ) (Xin lỗi vì lại không hiểu ý tác giả, mấy cái lời tác giả dịch cho vui thôi, các bạn có thể bỏ qua. Thân thân
( ´ ∀ ')ノ~ ♡

☆_☆ chỉ cần nói cho ta là hai chương tách ra trả về là hai chương cùng nhau phát thì tốt rồi, ngày mai bắt đầu thời gian đổi mới liền cố định lên, làm đại gia không cần ở mặt khác thời điểm xoát đổi mới moah moah ~

_(:з” ∠)_ nhóm hảo hán tới bình luận sao, bình luận thần mã thích nhất ╰(*°▽°*)╯

Thiếu chút nữa đã quên cảm ơn đại đồng tiền bổ phân! Hôm nay xem tin tức nhìn đến thổ hào kim đồng tiền cao ốc làm xong 2333333333 thổ hào mang ta đi làm giàu! wwww

Còn có thu được một cái chỗ trống bình luận, dùng liền nhau hộ danh đều dầu vừng TAT * quá bị.

Ngày edit: 14/06/2020
Ngày beta: 21/06/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro