Chương 58: Quý phi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit + Beta: Tiểu Manh

Lúc Tiêu Thịnh tỉnh lại, Thẩm Úy Nhiên bị hắn ôm vào trong lòng vẫn còn ngủ say. Người trong lòng hô hấp vững vàng, hơi dẩu cái miệng nhỏ anh đào, Tiêu Thịnh cười chậm rãi rút cánh tay bị nàng gối ngủ, động tác mềm nhẹ để nàng nằm trên gối mềm. Chung quy nhịn không được tiến lên hôn nàng Tiêu Thịnh mới đứng lên khoác y phục gọi cung nhân tiến vào hầu hạ rửa mặt.

Chờ đến khi Tiêu Thịnh thu thập thỏa đáng, Thẩm Úy Nhiên cũng đã tỉnh lại. Người bên cạnh đã rời giường, vị trí vẫn còn ấm, nàng trong thoáng chốc nhớ tới tối hôm qua bị hắn thiết kế, tức khắc một trận vô cùng đau đớn. Nhưng nàng lại không biết, Tiêu Thịnh vì chủ ý này mà từ tối hôm qua mừng thầm đến bây giờ.

Tiêu Thịnh cũng không nói cho Thẩm Úy Nhiên biết tối hôm qua tin tức Từ Hi truyền cho hắn nói đến người uy hiếp tên Thái y kia vu oan hãm hại nàng là Thế tử Tiêu Diễm. Nếu Tiêu Thịnh không biết Tiêu Diễm hết sức để ý Thẩm Úy Nhiên ý, thì có lẽ không dễ dàng suy nghĩ cẩn thận hắn rốt cuộc có ý nghĩ gì, nhưng mà Tiêu Thịnh biết nên cũng không khó lý giải.

Bởi vì Tiêu Diễm có ý với Thẩm Úy Nhiên, tất nhiên là không thể chịu được chuyện hắn sủng nàng, càng không nói chuyện đã xảy ra ở bãi săn, muốn phá hư địa vị nàng trong lòng hắn thì thập phần không dễ. Hành động lúc này của Tiêu Diễm không tồn tại mục đích gì khác, thuần túy là hy vọng có thể kéo nàng từ vị trí sủng phi xuống.

Nếu muốn làm nàng mất mạng, có rất nhiều biện pháp nhưng trong lòng Tiêu Diễm không muốn nàng xảy ra chuyện, chỉ muốn nàng mất đi sủng ái. Vì vậy, chờ đến lúc chuyện của hắn cùng Hiền Thân Vương hoàn thành, thì vẫn có thể nhẹ nhàng chiếm hữu nàng.

Giả sử mọi chuyện bị vạch trần ra, nếu bị Thái hậu cùng các phi tần trong hậu cung biết được Thẩm Úy Nhiên có hành vi khi quân, con nối dõi lại là vấn đề quan trọng, mặc dù bởi vì chuyện lúc trước làm hắn cố gắng giữ được tính mạng nàng, nhưng tiếp tục sủng ái thì tuyệt đối không có khả năng.

Tiêu Diễm tựa hồ tràn đầy tin tưởng Thẩm Úy Nhiên nhất định sẽ tự mình nghĩ cách tránh được hắn lại thỉnh Thái y tới bắt mạch, thậm chí Tiêu Diễm có chút không thể nào dự đoán được, hoặc là nên nói căn bản không nghĩ ra, nàng sẽ chủ động thẳng thắn cùng hắn, nửa điểm cũng không giấu diếm. Mà hắn sẽ chủ động bao che điểm này cho nàng, không chỉ Tiêu Diễm, mà các phi tần trong hậu cung cũng không thể tin được sẽ như vậy.

Tiêu Thịnh đột nhiên bừng tỉnh, Tiêu Diễm tựa hồ cảm thấy bản thân rất hiểu biết nàng, hơn nữa cũng rất rõ ràng khẳng định cách làm của nàng, thậm chí là căn cứ vào nguyên nhân đó hắn mới dám thiết kế như vậy. Nhưng Thẩm Úy Nhiên vô luận là trước khi vào cung hay sau khi vào cũng không cùng hắn có quan hệ gì, chuyện này dù Tiêu Thịnh có nghĩ như thế nào cũng thực sự cảm thấy quái dị.

Lúc trước tuy rằng nhận định là Thái y chẩn sai, nhưng trong lòng Tiêu Thịnh cảm thấy có chút không thích hợp, nên phái nhiều người có tâm nhãn âm thầm bất động thanh sắc nhìn chằm chằm tên Thái y kia cùng người nhà của hắn. Nếu không làm vậy, có lẽ tối hôm qua không phát hiện ra được, thì chuyện lần này thật sự sẽ làm Tiêu Diễm thực hiện thành công. Cho đến lúc này, hắn muốn dốc hết sức bảo hộ nàng, càng không nói hắn không muốn để cho nàng chịu ủy khuất như vậy.

Tuy rằng hắn có thể thiết kế để nàng trước khi bị phát hiện chuyện này thì để nàng “sinh non”, nhưng rốt cuộc cũng không muốn để nàng vô duyên vô cớ gánh trên lưng chuyện như vậy. So với việc để nàng “sinh non” mà nói, vẫn là từ giả biến thành thật thì tốt hơn nhiều. Hắn phi thường chờ mong, chờ Tiêu Diễm cho rằng hắn vạch trần thành công nàng mang thai giả, lúc cho rằng mình đạt được mục đích, lại đột nhiên biết được nàng thật sự mang thai.

Cho rằng Thẩm Úy Nhiên thật sự có thai nên trong một thời gian dài hắn tất nhiên sẽ không chạm vào nàng, như vậy Tiêu Diễm muốn đạt được mục đích vạch trần thì phải chuẩn bị đủ, không cần quá mức nhất thời, ngược lại người tiện lợi là bọn họ.

Lúc trước muốn chờ muộn một chút lại để nàng có thai, hơn nữa mọi chuyện đều yên ổn thì về sau cũng càng che chở nàng tốt hơn, nhưng lại xảy ra chuyện này. Cũng may thân mình nàng hiện tại sau một thời gian nghỉ ngơi thật sự tốt lên, Thái y cũng nói sẽ không có gánh nặng gì, hắn mới đưa ra quyết định như vậy. Tiêu Thịnh hiện tại suy nghĩ một chút, cảm giác quyết định này thật sự tuyệt vời, phi thường tuyệt vời. (Vì được thịt chị Thẩm chứ gì („ಡωಡ„))

Thời điểm nghĩ như vậy, Tiêu Thịnh bất giác liếm môi. Muốn để Thẩm Úy Nhiên thật sự thành công mang thai trong tháng này, vậy một đêm tất nhiên là không đủ, quả nhiên là phải trường kỳ chiến đấu hăng hái cùng nỗ lực mới được a. . . (Poor chị Thẩm („ಡωಡ„))

Cho rằng Thẩm Úy Nhiên còn ngủ Tiêu Thịnh vòng ra sau tấm bình phong chuẩn bị nhìn nàng một chút rồi lâm triều, lại phát hiện nàng đã tỉnh. Có lẽ là vừa tỉnh, vẻ mặt thoạt nhìn còn có chút mơ hồ, không còn bộ dáng cơ linh hoặc giảo hoạt.

“Vừa tỉnh ngủ sao?” Lúc Tiêu Thịnh đi tới Thẩm Úy Nhiên liền chú ý đến hắn, nàng thu hồi suy nghĩ nhưng không có động tác. Tiêu Thịnh hỏi xong đồng thời màn che cũng bị đẩy ra, nàng ngửa đầu nhìn hắn thoáng cúi người về phía trước, hơi mỉm cười, kêu một tiếng: “Hoàng thượng.” mới trả lời hắn, “Tuy rằng cảm thấy có chút hỗn loạn ngủ chưa đủ, nhưng cố tình lại tỉnh.”

Tiêu Thịnh cười cười, biểu tình sung sướng, duỗi tay thay nàng vén vài sợi tóc hỗn độn ra sau, chỉ ôn nhu nói, “Vậy nằm xuống ngủ tiếp đi, trẫm đi vào triều sớm. Chờ định ra thời gian về nhà thăm phụ mẫu nàng, trẫm sẽ phái Từ Hi tới truyền lời cho nàng.”

Thẩm Úy Nhiên cười gật đầu, đáp ứng một tiếng, “Vâng.” Nhưng không nghe theo Tiêu Thịnh nằm xuống, lại xốc chăn, ngồi vào mép giường, nói, “Hoàng thượng đến gần chút, thần thiếp thay Hoàng thượng chỉnh lại vạt áo.”

Cho dù đã ra khỏi Lâm Lang điện, khóe miệng Tiêu Thịnh vẫn cong lên. Đợi lúc sắp lên bộ liễn, Tiêu Thịnh dừng bước chân, nghiêng đầu nói với người sau lưng, “Cao Đức Toàn, truyền chỉ, Lâm Lang điện Thục phi Thẩm thị Thẩm Úy Nhiên, từ lúc vào cung, tư chất thục tuệ, dịu dàng hiền lương, tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, bản tính nhu gia*, là khuôn mẫu chuẩn mực của phi tần, nay tấn phong Quý phi, ban thưởng cư Bích Tiêu cung.”

* Nhu gia: mềm mại đẹp đẽ (Theo từ điển Hán Nôm)

“Đợi lát nữa ngươi đem ý chỉ này công bố hậu cung, nhớ rõ cùng Hoàng hậu nói trước, Thẩm Quý phi hiện tại thân mình còn chưa tốt, lại vì có thai mà nặng thân mình, dọn vào Bích Tiêu cung cùng lễ sắc phong đều tạm thời hoãn lại.”

“Nô tài tuân chỉ.” Cao Đức Toàn khom người đáp, Tiêu Thịnh lúc này mới lên bộ liễn. Vốn đã ở phi vị, hơn nữa lại “có thai” cùng với hôm qua là sinh thần Thẩm Quý phi, Hoàng thượng ngay lúc này hạ ý chỉ này, cũng hơi có chút không nói được ý vị thuận lý thành chương.

Tin tức trước hết truyền tới Phượng Loan cung, đối với hành động này của Tiêu Thịnh, Diệp Bội Lan tự nhiên sẽ không có nghi vấn gì, càng không nói Tiêu Thịnh đã nói qua với nàng. Mặc dù không có thai nhưng Tiêu Thịnh cũng sẽ ngay lúc này tấn Thẩm Úy Nhiên lên Quý phi.

“Bổn cung đã biết.” Diệp Bội Lan cười đến ôn hòa với Cao Đức Toàn.

Cao Đức Toàn đã truyền đạt tốt ý chỉ của Hoàng thượng, rất nhanh liền hành lễ cáo lui. Diệp Bội Lan vẫn như cũ ngồi ở trên ghế chủ vị trong điện, thần sắc điềm đạm nhìn ra cửa điện đang rộng mở, thấy sắc trời dần sáng, chỉ còn chờ các phi tần theo thông lệ đến Phượng Loan cung thỉnh an.

Tiêu Thịnh có tình cảm với Thẩm Úy Nhiên, hắn cũng không giấu nàng. Mặc dù hắn không chủ động nói, nàng cũng có thể dễ dàng cảm giác được. Tiêu Thịnh thật tình với Thẩm Úy Nhiên, không có gì không tốt, thân là Hoàng đế, có thể có người tri kỷ biết nóng biết lạnh cũng không dễ dàng.

Nàng hoàn toàn tin tưởng ánh mắt Tiêu Thịnh, cũng tin tưởng ánh mắt của mình, càng không đề cập tới ngay cả Tiêu Xu cũng rất yêu thích Thẩm Úy Nhiên. Một người có thể diễn kịch, có thủ đoạn lợi hại như thế nào đi nữa, cũng luôn có một vài thứ vĩnh viễn không làm giả được. Muốn không trả giá nửa điểm thật tình mà để cho người khác yêu thích nàng, toàn tâm toàn ý tốt với nàng, bất quá là cuồng vọng tự đại đến mức xem người khác như là ngốc tử. Càng không nói có thể đem một người phủng lên trời cao, thì cũng có thể đem người này đạp xuống vũng bùn, trừ phi. . .người này có thể lật trời, bao phủ đất này, nhưng Thẩm Úy Nhiên, tuyệt đối không được.

Diệp Bội Lan thu hồi tầm mắt, hơi mím môi. Thẩm Úy Nhiên đã tấn lên Quý phi, đợi thân mình tốt lên, sau này có thể bắt đầu tiếp xúc cung vụ, nàng cũng vừa lúc có thể đem một chút chuyện để dạy cho nàng, đây cũng là nguyên nhân khác nàng hoàn toàn đồng ý để Thẩm Úy Nhiên tấn cấp. Nhiều nhất là một năm công phu, tất cả mọi chuyện đều nên trần ai lạc định*, bọn họ. . .nhất định không thể thua.

* Trần ai lạc định: bụi trần đã rơi xuống, ý nói đã đến hồi kết thúc (theo Google)

Ngón tay bất giác nắm chặt vạt áo, lúc sau phục hồi tinh thần lại, Diệp Bội Lan thu liễm tất cả suy nghĩ, lại nhớ tới vài bồn hoa mai mới đưa vào cung, liền gọi đại cung nữ Tuệ Chân lại, phân phó nàng, “Chờ lát nữa ngươi dẫn người chọn hai bồn hoa mai đẹp chút trong số bồn mới đưa vào cung, lại đến khố phòng chọn hai cuộn vân cẩm cùng chuỗi vòng cổ trân châu đen Tây Hải đưa đến Lâm Lang điện.”

Tuệ Chân vừa mới lĩnh mệnh lui ra, Hiền phi đã đến Phượng Loan cung. Diệp Bội Lan nhìn Hiền phi đi lên phía trước hành lễ với nàng, chỉ cười nói, “Hiền phi hôm nay tới thật sớm.”

Thi Di Quang cùng Mạnh Thanh Ca biết được chuyện Thẩm Úy Nhiên tấn lên Quý phi muộn hơn so với các phi tần khác biết được trực tiếp từ chỗ Hoàng hậu. Các nàng không có bất mãn gì với chuyện Thẩm Úy Nhiên tấn cấp, nguyên nhân rất đơn giản, các nàng không có con không có thai còn có thể ngồi ổn vị trí Hoàng quý phi, Quý phi, Thẩm Úy Nhiên dựa vào cái gì không thể?

Lúc trước Thái hậu đã phân phó Tống cô cô truyền lời cho nàng tuyệt đối không được ra tay với hài tử trong bụng Thục phi, thậm chí không có cho bất kỳ lời giải thích nào. Ngày trước Thi Di Quang chỉ cho rằng Hoàng cô cô bất quá là bất mãn với Hoàng thượng thôi, cho đến lúc này nàng mới xem như hiểu được, chân tướng cũng không còn xa nữa. . .

Mạnh Thanh Ca đối với chuyện Tiêu Diễm tìm thời cơ thích hợp vạch trần Thẩm Úy Nhiên có thai giả mà cảm thấy phi thường đau đầu, bởi vì nàng thấy việc này không đáng tin cậy, nàng thật sự không rõ vì sao Tiêu Diễm sẽ tự tin như vậy. Tuy rằng nói là giả, nhưng Thẩm Úy Nhiên chỉ cần tìm một cơ hội giả vờ sinh non thì nguy cơ này có thể nhẹ nhàng qua đi. Hoàng thượng đã phái Cao công công đi thỉnh Thái y, cũng không điều tra ra nàng có thai giả, chuyện này có thể sao?

Vậy mà Tiêu Diễm chắc chắn Thẩm Úy Nhiên sẽ không làm như vậy, Mạnh Thanh Ca nghĩ như thế nào đều cảm thấy không khỏi quá mức không thể tưởng tượng. Không nói đến bố trí lần này của Tiêu Diễm làm nàng khó hiểu, mặc dù thành công nhưng cũng không thể sinh ra đả kích trí mạng với Thẩm Úy Nhiên, nàng cảm thấy thật sự không có biện pháp lý giải một loạt hành vi của Tiêu Diễm. Hắn rốt cuộc muốn làm cái gì?

******

Tác giả có lời muốn nói: _(:з” ∠)_ không biết có phải ngày hôm qua loát canh ba hay không, hôm nay luôn có cảm giã tinh tẫn nhân vong 233333333 đặc biệt là chương trước viết xong về sau cảm thấy đã viên mãn 【← rõ ràng là ảo giác 】

Một chương này loát không thuận, nếu có chỗ nào ghi không rõ hoặc có bug, hoan nghênh tiến vào chỉ ra ●ω●

Hôm nay còn có một chương _(:з” ∠)_ đại gia đi ngủ thì sáng mai có thể xem.

Cảm tạ.

Nấm Mỹ Lệ ném một cái địa lôi vào thời gian: 2014-01-02 22:54:24

Yêu Muội ném một cái địa lôi vào thời gian: 2014-01-03 11:36:11

Đầu Hạ Hơi Lạnh ném một cái địa lôi vào thời gian: 2014-01-03 11:55:38

Hơi Thêm Hạnh Phúc ném một cái địa lôi vào thời gian: 2014-01-03 14:37:58

Cảm ơn Nấm Mỹ Lệ đại sao vĩnh viễn, nhất định năm nay sẽ đại vận! o(*////▽////*)q

Cảm ơn Yêu Muội, lần đầu tiên thấy quyết đoán phác gục cuồng thân o(*////▽////*)q

Cảm ơn Đầu Hạ, tác giả sẽ tiếp tục nỗ lực!

Cảm ơn Hơi Thêm Hạnh Phúc, quyết đoán không đủ cầu gấp bội hạnh phúc 2333333 lần đầu tiên gặp mặt nằm đảo nhậm đùa giỡn _(:з” ∠)_

(*/ω\*) tác giả tiếp tục mượt mà lăn đi.

Ngày edit: 07/08/2020
Ngày beta: 09/08/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro