Chương 62: Về nhà thăm phụ mẫu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit + Beta: Tiểu Manh

Nữ nhân hậu cung không nói về nhà thăm phụ mẫu, có thể thấy mặt lúc phụ mẫu của mình vào cung đã là may mắn, mà Thẩm Úy Nhiên trước có Hoàng thượng triệu mẫu thân vào cung làm bạn hơn nửa tháng, hiện tại lại có Hoàng thượng tự mình cùng đi về nhà mẹ đẻ, có thể khái quát bằng hai chữ quang vinh.

Đức phi Tô Liễm Diễm đứng ở nơi xa nhìn nghi thức Đế Phi chậm rãi biến mất trong tầm mắt nàng, trên mặt trước sau một mảnh quạnh quẽ. Đại cung nữ đứng phía sau nàng thấy nàng như vậy, ít nhiều có chút lo lắng, nhưng biết rõ trong lòng nàng đau khổ, nên nhịn xuống không khuyên gì.

Trơ mắt nhìn Tô Liễm Diễm cứ như vậy vẫn luôn đứng từ lúc trời chưa sáng đến lúc ráng màu bắn ra bốn phía, không nói Hoàng thượng cùng Thẩm Quý phi nương nương đều đã đến phủ Thừa tướng. Càng thêm lo lắng đến đứng không yên, đại cung nữ Ngô Đồng cùng Ngân Hạnh trao đổi ánh mắt. Ngô Đồng hơi gật đầu, sau đó hai người thu hồi tầm mắt, Ngô Đồng mở miệng, ôn nhu khuyên Đức phi, “Nương nương, gió nổi lên, nên trở về.”

Tô Liễm Diễm nghe xong lại không có động tác, Ngô Đồng cùng Ngân Hạnh đều lo lắng, hồi lâu sau nàng mới gật đầu, hai cung nữ tức khắc nhẹ nhàng thở ra. Tô Liễm Diễm ngẩng đầu nhìn đỉnh đầu một mảnh trời xanh mây trắng, trên mặt xuất hiện vẻ mặt hết sức đau khổ tươi cười, ân sủng của Đế vương, quả thực chỉ là mây khói thoảng qua sao?

Trước cửa phủ Thừa tướng, vừa hạ long liễn, Tiêu Thịnh cùng Thẩm Úy Nhiên nhìn người quỳ đầy đất.

Tiêu Thịnh đi lên phía trước, duỗi tay nâng Thẩm Thừa tướng ở giữa khó có được một thân hoa phục, cười nói, “Đều miễn lễ. Thẩm Tương mau đứng lên.” Thẩm Úy Nhiên trước kia tuy từng gặp qua Thẩm Thừa tướng, nhưng vẫn là lần đầu tiên cách gần đến như vậy, ít nhiều cảm thấy khẩn trương, ánh mắt lại chạm đến Thẩm phu nhân bên cạnh, chút khẩn trương trong lòng lại biến mất không thấy, khóe miệng cũng có ý cười.

Thẩm gia vô cùng đơn giản, Thẩm Thừa tướng vốn là con trai độc nhất, Thẩm Du lại chưa đón dâu, liên quan đến hạ nhân trong phủ cũng không đông lắm. Thẩm Úy Nhiên không cần lo lắng không phân rõ ai với ai, cũng không thấy nhân vật như đường muội hay biểu muội, trong lòng không khỏi thầm nghĩ nàng bớt đi rất nhiều khả năng xuất hiện phiền toái.

Thẩm Thừa tướng đứng dậy sau đó mọi người lần lượt đứng dậy theo, Tiêu Thịnh thu hồi tay liền nắm tay Thẩm Úy Nhiên. Hành động này, lập tức liền đưa tới rất nhiều ánh mắt, chỉ có Cao Đức Toàn, Từ Hi cùng Anh Đào đứng sau lưng bọn họ sắc mặt như thường, Lệ Chi bị Thẩm Úy Nhiên lưu lại trong cung cũng không mang ra ngoài. Sở dĩ sẽ mang Anh Đào hồi phủ là bởi vì nàng vốn là nha hoàn từ phủ Thừa tướng đưa vào cung, Lệ Chi bị lưu lại trong cung, cũng là có chuyện khác cần nàng đi làm.

Thẩm Úy Nhiên lúc này thoạt nhìn thập phần dịu dàng ngoan ngoãn, nàng nghiêng đầu nhìn Tiêu Thịnh, cùng hắn nhìn nhau cười, lại nhìn về phía Thẩm Thừa tướng cùng Thẩm phu nhân, cũng cười hô, “Phụ thân, mẫu thân.” Thẩm Thừa tướng gật đầu, banh một khuôn mặt nhìn về phía Thẩm Úy Nhiên, nhưng trong ánh mắt chứa đầy ôn hoà hiền hậu cùng từ ái, Thẩm phu nhân lại cười gật đầu với nàng.

“Bên ngoài rốt cuộc hàn khí nặng, thỉnh Hoàng Thượng cùng nương nương trước theo thần vào phủ.” Thẩm Thừa tướng khom người nói.

Tiêu Thịnh lại hơi đỡ hắn một phen, như cũ cười nói, “Trẫm mang Úy Nhiên hồi phủ Thừa tướng là vì cùng người nhà đoàn tụ, lễ nghi phiền phức này Thẩm Tương không cần quá mức để ý, cứ xem như người một nhà thì tốt.” Thẩm Tương ngay sau đó đứng thẳng người dậy, trong lòng chấn động với lời nói của Tiêu Thịnh, sợ hãi nói, “Hoàng thượng dẫn nương nương về nhà thăm phụ mẫu, là phúc của Thẩm gia, thần vô cùng cảm kích. Thần dẫn đường cho Hoàng thượng cùng nương nương.”

Vốn đứng trước phủ Thừa tướng, mọi người lúc này mới lục tục đi vào trong phủ.

Thẩm Úy Nhiên một đường được Tiêu Thịnh nắm tay dẫn vào trong phủ, dù sao cũng là phủ Thừa tướng, phủ đệ không nhỏ, nhưng vì đang là mùa đông, cũng không có cảnh sắc gì. Sau lại ở trong sảnh ngồi một lát, Tiêu Thịnh liền cùng Thẩm Thừa tướng, Thẩm Du đi thư phòng, Thẩm Úy Nhiên đi theo Thẩm phu nhân vào trong phòng của bà, hai người liền tạm thời tách ra.

Từng có khoảng thời gian ở chung, hiện tại Thẩm Úy Nhiên đối với Thẩm phu nhân cũng không cảm thấy có nửa phần ngăn cách. Thẩm phu nhân nhìn Thẩm Úy Nhiên, hiện tại cảm giác cùng lúc ở trong cung không giống nhau, có thể tưởng tượng nàng trở về cũng không thể nghỉ qua đêm thì phải về cung, mặc dù hiểu rõ có thể hồi phủ đã thập phần không dễ, nhưng cũng cảm thấy có chút thương cảm.

Thẩm phu nhân trong lòng cứ nhớ mãi một chuyện, không gì hơn là chuyện Thẩm Úy Nhiên ở trong cung có thật sự tốt hay không. Hiện giờ Thẩm Úy Nhiên tuy có thai, nhưng sinh hài tử vốn rất vất vả, Thẩm phu nhân rốt cuộc cảm thấy thân mình nàng quá yếu, sợ nàng sẽ chịu không nổi. Ở trong cung không dám nói cùng Thẩm Úy Nhiên, ở trong phủ của mình, cũng cảm thấy tự tin thêm hai phần.

“Nhiên Nhi, ngươi chịu khổ.” Hai người ngồi trên giường, Thẩm phu nhân cười than, tránh đi vết thương sau lưng nàng, duỗi tay ôm Thẩm Úy Nhiên, lại thấp giọng nói, “Ta không phải mẫu thân tốt, ta sắp nói nói những lời này, nếu rơi vào tai Hoàng thượng sẽ liên lụy ngươi.”

“Không có việc gì, mẫu thân, có Anh Đào canh giữ ở ngoài cửa, huống chi Hoàng thượng không đặc biệt phái người đi theo nữ nhi, đó là không có tồn tại phần tâm tư kia.” Thẩm Úy Nhiên an ủi Thẩm phu nhân một câu, lại nói, “Mẫu thân đã thấy được Hoàng thượng đối xử tốt với nữ nhi như thế nào, người không nên lo lắng cho nữ nhi mới đúng. Hiện giờ trong bụng nữ nhi có hài tử của Hoàng thượng, lại từng cứu mạng Hoàng thượng, vô luận phát sinh dạng biến cố gì cũng sẽ không có chuyện gì, dù thật sự có cũng có thể giải quyết.”

Thẩm phu nhân biết Thẩm Úy Nhiên nỗ lực an ủi, trấn an bà, khuyên bà không cần lo lắng như vậy, nhưng nữ nhi của mình ở trong cung, là phi tần của Hoàng thượng, làm mẫu thân cũng không có cách nào an tâm. Thẩm phu nhân ôm Thẩm Úy Nhiên, cảm thấy nàng thực sự quá gầy, tuy rằng so với lúc bà được triệu vào cung bồi nàng đã tốt hơn một chút, nhưng vẫn quá mức gầy, lại thở dài một hơi.

“Ngươi quá gầy, có thai càng nên dưỡng cho tốt. Mẫu thân không có biện pháp chiếu cố ngươi, cũng không giúp được ngươi cái gì, chính ngươi chú ý thân mình nhiều hơn. Ăn, mặc, dùng gì đều phải để cung nữ thân cận để tâm một chút, thời tiết trở lạnh nên thêm chút xiêm y cùng đồ dùng hàng ngày, thời tiết nóng lên cũng đừng mặc ít. Đến lúc đó thân mình sẽ càng ngày càng nặng, nếu nhiễm phong hàn, sẽ thập phần vất vả.” Thẩm phu nhân từng chút từng chút ôn nhu chỉ điểm Thẩm Úy Nhiên, nói một hồi liền bất giác ướt khóe mắt.

Thẩm Úy Nhiên duỗi tay vỗ về lưng Thẩm phu nhân, liên thanh đồng ý lời bà nói, lại nhịn không được nhớ tới phụ mẫu thân sinh. Chính mẫu thân nàng, cũng đã từng tha thiết dặn dò nàng nhiều chuyện như vậy, thật là làm người thương cảm lại không đành lòng cảm thán vận mệnh kỳ diệu. Kiếp trước có một đôi phụ mẫu yêu thương, đời này đổi thành túi da người khác, tuy rằng tướng mạo thay đổi, nhưng tên lại không đổi, càng may mắn hơn là vẫn có phụ mẫu yêu thương, còn có một ca ca tốt cũng yêu thương nàng.

Tâm tư lưu chuyển một hồi, lúc sau Thẩm Úy Nhiên cũng nhớ tới một chuyện khác làm nàng chấn động, khiếp sợ cùng với nhịn không được nhận thức chuyện nguy hiểm sắp tới.

Vài ngày trước, Tiêu Thịnh để Từ Hi đến Lâm Lang điện đưa vật mà Thế tử Tiêu Diễm đưa cho nàng lúc thu săn, nhìn đến thứ kia nàng cuối cùng cũng hiểu rõ vì sao từ lúc gặp được Thế tử thì xảy ra một loạt chuyện không thể hiểu được thậm chí còn làm nàng cảm thấy quỷ dị. Tỷ như, tại sao hắn lại biểu hiện cảm thấy hứng thú với nàng, lại tỷ như các loại hành động của hắn lúc thu săn bao gồm lời nói lúc tránh bị thích khách đuổi giết, còn có hiện tại lại thiết kế hãm hại nàng.

Kiếp trước oán hận hắn, nhưng sau khi trọng sinh, nàng liền đem chuyện cũ đều vứt lại, bởi vì không bao giờ gặp người này nữa, cùng với nàng cần phải tiếp nhận cuộc sống mới, không thể bị quá khứ trói buộc, vô luận nàng gặp nhiều chuyện không thể tưởng tượng. Trăm triệu không nghĩ tới, hắn vậy mà cũng giống nàng trọng sinh trên cơ thể người khác, còn cùng một triều đại, hơn nữa, bọn họ chạm mặt nhau cũng không biết vì sao hắn lại nhận ra nàng.

Nếu không gặp lại, thì oán hay hận rốt cuộc cũng không có tác dụng gì, nhưng hiện tại, nàng xem như thay đổi lại suy nghĩ. Hắn chủ động quen biết với nàng, mặc kệ ý tưởng của hắn ra sao, đều tính hắn hết thảy. Nàng cũng sẽ không thật sự quen biết hắn, cùng với, tuyệt đối sẽ không để hắn trôi qua những ngày quá thoải mái! Để cho nàng cực khổ, cả đời người trôi qua không quá thoải mái, nếu đã đụng phải thì sao có thể cứ buông tha như vậy?!

Thẩm Úy Nhiên nhớ tới những chuyện này liền cảm thấy âm u trong lòng nàng hoàn toàn bị kích thích, nàng tự nhận bản thân chỉ là tục nhân mà thôi, cho nên thù kiếp trước, nhất định phải trả. Chỉ là chuyện này thật sự giống như một câu Tiêu Thịnh từng nói —— vô luận như thế nào cũng còn có hắn.

Đem hai người so sánh với nhau, Thẩm Úy Nhiên nhịn không được cảm khái, đồng dạng là thân phận Đế vương, thậm chí tình thế hiện giờ Tiêu Thịnh đối mặt so với Hoàng đế kiếp trước còn phức tạp cùng nguy hiểm hơn, làm được chuyện này có gì không giống? Nhìn lại Tiêu Thịnh, thật sự là. . .không quá tốt.

Thẩm phu nhân ở một bên nhìn Thẩm Úy Nhiên thất thần, vội lắc thân mình nàng hỏi nàng có tâm sự gì, nhưng nàng chỉ cười cũng không đáp lời.

Không khí trong thư phòng so với chỗ Thẩm phu nhân cùng Thẩm Úy Nhiên nghiêm túc hơn nhiều, vô luận là Tiêu Thịnh hay là Thẩm Thừa tướng, hay là Thẩm Du, trên mặt đều không có nửa phần thoải mái.

“Trẫm chuẩn bị ở tiệc mừng thọ Thái hậu công bố chuyện tây chinh.”

Thẩm Thừa tướng gật đầu nói, “Lúc đó còn dư ba tháng, đã rất gần, thần cho rằng hành động lúc này của Hoàng thượng là không được. Lúc sau, Quốc cữu cùng với Hiền Thân Vương đều sẽ nghĩ cách lấy binh quyền trong tay Hoàng thượng ôm vào trong tay mình, sẽ có một phen tranh đấu không nhỏ.”

“Đến lúc đó, trẫm sẽ đem binh quyền giao cho Thẩm Du.” Tiêu Thịnh giơ tay vỗ vai Thẩm Du, lại nói, “Trẫm biết việc trách nhiệm này quá mức nặng nề, nhưng trẫm không dám tin người khác. Người của Quốc cữu cùng Hiền Thân Vương bên kia sợ là sẽ nghĩ biện pháp hạ độc thủ với khanh, đặc biệt là trong quân đội, khanh vạn sự đều phải cẩn thận một chút.”

“Thần nhất định không phụ trọng trách của Hoàng thượng.” Thẩm Du trong mắt phá lệ lóe ra ánh sáng kiên định, ngữ khí cũng thập phần trịnh trọng. Tây chinh bất quá là ngụy trang, quan trọng nhất chính là mượn cơ hội lần này, hơn nữa có Đại hoàng tử Đại Hạ Bạch Trạm chi viện, trừ bỏ đại tướng trong tay Quốc cữu cùng Hiền Thân Vương, mà đến lúc đó thương vong có thể đẩy đến chiến loạn. Trừ chuyện đó ra còn có một chuyện quan trọng nữa là —— trợ giúp Đại hoàng tử Đại Hạ Bạch Trạm bước lên đế vị. Đó cũng là giao dịch mà Hoàng thượng vẫn luôn trao đổi cùng Bạch Trạm.

“Tuy nói bên trong cũng có thủ hạ trung thành với trẫm, nhưng rốt cuộc bên người Thẩm Du vẫn thiếu người giúp đỡ, trẫm nghĩ sẽ chi thêm một người cho Thẩm Du. Thẩm Thừa tướng có chọn được người nào thích hợp? Thẩm Du, nếu khânh cảm thấy có người phù hợp cũng có thể nói ra, trẫm tất nhiên sẽ thận trọng suy xét.”

Tiêu Thịnh vừa nói xong, bên ngoài thư phòng Cao Đức Toàn đột nhiên gõ cửa ba cái, thấp giọng nói, “Hoàng Thượng, Công chúa nàng. . .lén lút xuất cung tới tìm ngài.”

******

Tác giả có lời muốn nói: T^T rõ ràng sớm gõ chữ kết quả vẫn là như vậy vãn mới đổi mới T^T

_(:з” ∠)_ còn có một chương đổi mới vì thế đại gia tiếp tục sáng mai lại đến xem đi ngao ~

(*/ω\*) rốt cuộc đem phía trước chôn một cái tuyến viết ra tới ngao _(:з” ∠)_ còn có người nhớ rõ Bạch Trạm sao 23333333333

Dù Thẩm Thẩm nhận ra tra hoàng kiếp trước, cũng tuyệt đối sẽ không nói cho Hoàng thượng a, nàng tương đương mượn xác hoàn hồn, nếu nói cho Hoàng thượng Thế tử là nàng tra hoàng đế kiếp trước, kia tuyệt đối không phải nhị, là xuẩn, vẫn là chết xuẩn. . .

Đại gia hẳn là đều biết tân khai chế độ cấp bậc người đọc đi? Chỉ cần trước năm 2014, phía chính phủ nạp phí tài khoản toàn bộ đều tự động thăng cấp lên vip cao cấp.

Chủ yếu là muốn nói cùng đại gia, tốt nhất không cần đi đào bảo nạp phí, gần nhất * ở nghiêm trảo này một khối, bởi vì đào bảo thượng rất nhiều * đều là trộm tài khoản, không an toàn, nếu mua được tài khoản trộm *, về sau sẽ bị * truy hồi, sẽ xuất hiện tình huống giá trị âm, tương đương là mệt tiền, phía chính phủ nạp phí là an toàn nhất, liền tính xảy ra vấn đề * cũng nhất định sẽ phụ trách, đối với đại gia mà nói càng bảo đảm.

Còn có một chút chính là bởi vì ra cấp bậc chế độ, khả năng sẽ so trước kia càng dễ dàng xuất hiện tình huống trộm tài khoản, đại gia tốt nhất lưu tâm một chút tài khoản của mình có gì dị thường hay không, hy vọng mọi người đều có thể đọc truyện vui sướng (*^__^*)

Ngày edit: 09/08/2020
Ngày beta: 09/08/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro