Chương 85

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit + Beta: Tiểu Manh

Không biết có phải vì nguyên nhân xử phạt nặng vài cung nhân không tận chức hay không, chỉ ngoại trừ chút chuyện ngày đầu tiên ra, vài ngày sau cũng không có lại xảy ra chuyện gì không thoải mái. Tuy rằng Tiêu Thịnh không cần phải lâm triều, nhưng hắn vẫn như cũ thức dậy phi thường sớm, thường thường lúc ấy Thẩm Úy Nhiên còn chưa tỉnh ngủ, sau khi tỉnh lại trong chốc lát sẽ lại ngủ một lần nữa.

Tiêu Thịnh giống như phải vội khoảng chừng hai canh giờ, chờ hắn trở lại Bích Tiêu cung, Thẩm Úy Nhiên đã hoàn toàn tỉnh ngủ, hơn nữa cũng rửa mặt chải đầu xong. Lúc này, bữa sáng không sai biệt lắm cũng đã chuẩn bị xong, sau đó Tiêu Thịnh sẽ bồi Thẩm Úy Nhiên cùng nhau dùng đồ ăn sáng.

Sau đó, hai người nghỉ ngơi một chút, chỉ cần thời tiết không xấu, Tiêu Thịnh sẽ dẫn Thẩm Úy Nhiên đến đi ra ngoài dạo một chút, phơi nắng hoặc là ngắm cảnh. Chờ đến khi đưa Thẩm Úy Nhiên về Bích Tiêu cung, Tiêu Thịnh sẽ hồi Thừa Càn cung, vẫn luôn bận đến thời gian dùng ngọ thiện, nhưng hắn cũng không đến Bích Tiêu cung dùng bữa, mà đến Phượng Loan cung bồi Như Thái hậu cùng Diệp Bội Lan, không hề nghi ngờ chính là Tiêu Xu cũng sẽ ở đó.

Giữa Diệp Bội Lan cùng Tiêu Thịnh rốt cuộc là có quan hệ gì, trong hậu cung này người biết đến chỉ có mấy người, trong các phi tần ngoại trừ Thẩm Úy Nhiên thì cũng không có bất kỳ người nào biết được. Các nàng chỉ biết từ trước đến nay Hoàng hậu luôn thuận tâm thuận ý với Hoàng thượng, Hoàng thượng trước nay cũng đối đãi kính trọng với nàng, tuyệt đối sẽ không dung thứ bất kỳ phi tần nào có ngôn hành cùng cử chỉ mạo phạm Hoàng hậu, điều này rất có ý vị cử án tề mi*, muốn biết nhiều hơn lại không một người nào biết được. Cũng chính vì vậy, các phi tần cũng không dám làm chuyện đó.

* Cử án tề mi: chỉ vợ chồng kính trọng nhau.

Sau ngọ thiện, Tiêu Thịnh vẫn trở lại Thừa Càn cung vội đến đêm. Chờ đến thời điểm trời tối, trừ phi có chuyện đặc biệt khẩn yếu, nếu không Tiêu Thịnh sẽ đến Bích Tiêu cung tìm Thẩm Úy Nhiên cùng dùng bữa tối. Trước khi đi vào giấc ngủ, hai người sẽ cùng nhau chơi cờ hoặc là Tiêu Thịnh ôm Thẩm Úy Nhiên đọc sách có chút thú vị cho nàng nghe, thanh thản đến nói không nên lời.

Vô luận trong triều đình cùng hậu cung này đến tột cùng là có bao nhiêu mạch nước ngầm kích động, sắp đến thời điểm cuối cùng, không sợ hãi cũng không khẩn trương, thậm chí không có ít nhiều ý nghĩ với kết quả kia. Tiêu Thịnh chỉ ôm ý nghĩ ngày sau cũng không nhất định có thể cùng Thẩm Úy Nhiên như vậy, bồi nàng thật tốt cũng đã cảm thấy thỏa mãn. Hắn lại không biết Thẩm Úy Nhiên có suy nghĩ giống hắn, quý trọng khoảng thời gian mà không biết có thể trở thành thời gian bình tĩnh cùng an bình cuối cùng của bọn họ hay không.

Cũng chỉ còn vài ngày là đến ngày tết, trong nháy mắt liền trôi qua, sau đó ngày tết đã đến. Trong cung trên dưới đã sớm trang trí đổi mới hoàn toàn, hai bên hành lang dài treo lụa đỏ vui mừng, trước đại môn của các cung các điện đều treo hai đèn lồng đỏ rực, từ xa nhìn lại, chỉ cảm thấy giống hai ngọn lửa.

Thời tiết đột nhiên thay đổi làm ngày tết trở nên không thế nào tốt, nhưng ngày âm u như vậy cũng không ngăn được ý mừng năm mới, bầu không khí quỷ dị ngày trước trong hậu cung trong ngày này ít nhiều bị áp xuống, ít nhất cũng không rõ ràng giống ngày thường. Một năm mới đã đến, dọn sạch những chuyện không tốt trong quá khứ, chỉ nguyện năm sau có thể có nhiều vận may hơn, phàm là người ôm tâm tình như vậy, tự nhiên sẽ không nguyện ý chủ động hoặc là bị bắt nhớ tới rất nhiều chuyện không thoải mái.

Dựa theo lệ thường, những phi tần trong hậu cung may mắn được tấn cấp sẽ sớm thu được ý chỉ trong ngày tết hôm nay, chờ đến lúc niên yến, thì có thể tham dự cùng phẩm cấp mới, sau đó sẽ ngay trong ngày đầu tiên của năm mới, thống nhất sắc phong. Trong ngày này mới cũ luân phiên, đều có thể xem như là có chuyện tốt lâm môn, thuận tiện dính vào vận khí tốt, phúc khí tốt, cũng thuận tiện có thể xin được may mắn.

Đối với Thi Di Quang, Mạnh Thanh Ca, Thẩm Úy Nhiên, Hiền phi, Đức phi mà nói, chuyện này ngược lại chỉ có thể xem như là nghe bát quái một chút, cũng chưa chắc không có nửa điểm quan hệ với các nàng, nhưng thật muốn nói không có bao nhiêu quan hệ gì lớn. Nhưng đối với rất nhiều phi tần khác mà nói, lại xem như là ngóng trông mong chờ.

Thẩm Úy Nhiên biết ngày tết hôm nay có chuyện như vậy, mặc dù biết rõ không có quan hệ gì với mình, nhưng cũng cảm thấy nếu ngủ đến lúc mặt trời lên cao cũng không tốt lắm, trước khi đi vào giấc ngủ đã thầm cảnh báo bản thân, ít nhất chỉ một ngày ngày mai nên dậy sớm một chút. Suy nghĩ như vậy, nhưng thật sự chờ đến thời điểm Thẩm Úy Nhiên tỉnh ngủ, ý chỉ sớm đã truyền đến các chỗ các phi tần được tấn cấp. Chuyện này có thể nói xem như là hoàn toàn công khai, như vậy muốn biết người nào được tấn cấp thì không có chút khó khăn nào.

Ngày hôm nay đặc thù nên không thể bồi nàng dùng bữa sáng, chuyện này ngày hôm qua trước khi đi vào giấc ngủ Tiêu Thịnh đã nói với nàng. Thẩm Úy Nhiên một mình ngồi bên cạnh bàn dùng bữa sáng, Lệ Chi cùng Anh Đào hầu hạ phía sau nàng. Không lâu trước đây thích ăn chút món ăn ngọt ngấy, lúc này lại yêu thích món ăn mặn, cho nên đồ ăn sáng cũng từ cháo ngọt trước đó đổi thành cháo mặn. Tư thái dùng bữa sáng của Thẩm Úy Nhiên tùy ý lại ưu nhã, nghe Lệ Chi nói những phi tần nào được tấn cấp, lại đều tấn đến vị trí gì rồi.

“Hà Thuận nghi tấn cấp lên chính nhị phẩm Chiêu nghi, Trần Tu dung tấn cấp lên tòng* nhị phẩm Thuận dung, Tiếu Quý tần tấn cấp lên chính tam phẩm Tu nghi, Đổng Bảo lâm tấn cấp lên tòng ngũ phẩm Mỹ nhân.”

* Tui phát hiện chương 14 tui edit thành ‘thứ’, vì lúc đó chưa tìm được bản raw. Tui sẽ cố gắng beta lại sau khi hoàn bộ này.

Thẩm Úy Nhiên nghe Lệ Chi nói một danh sách dài như vậy, Hà Trúc Như, Trần Vân Noãn, Tiếu Bích Hà nàng đều biết, nhưng duy độc Đổng Bảo lâm, nửa điểm ấn tượng cũng không có. Bảo lâm là tòng lục phẩm, tuy nói có phẩm cấp nhưng phẩm cấp thật sự không cao, nếu cảm giác tồn tại của người này vốn thấp hơn nữa lại không được sủng, không biết người này Thẩm Úy Nhiên cũng sẽ không cảm thấy có gì kỳ quái. Thẩm Úy Nhiên tò mò là, vì sao Hoàng hậu sẽ đột nhiên nâng Đổng Bảo lâm lên.

Danh sách phi tần tấn cấp trong hậu cung Tiêu Thịnh tất nhiên sẽ biết, mặc dù hắn nói giao hết cho Hoàng Hậu làm, cho dù chỉ là làm bộ dáng, Hoàng hậu cũng sẽ trình danh sách lên cho hắn xem qua. Tiêu Thịnh thấy thế nào Thẩm Úy Nhiên cũng không biết cũng không rõ ràng lắm, chỉ là nàng không cảm thấy chuyện này có liên quan đến Tiêu Thịnh. Chuyện như vậy, Hoàng hậu quyết định tốt thì Tiêu Thịnh tất nhiên sẽ không lại nhúng tay, bởi vì hắn toàn tâm toàn ý tín nhiệm tam tẩu. Mà Diệp Bội Lan, Thẩm Úy Nhiên cũng tín nhiệm nàng, nàng không muốn suy nghĩ quá nhiều, như vậy nguyên nhân sẽ chỉ ở trên người Đổng Bảo lâm người này.

Thẩm Úy Nhiên ăn hết một chén cháo nhỏ, sau đó đặt muỗng sứ trong tay xuống, súc miệng, lau miệng đứng lên mới hỏi Lệ Chi, “Về Đổng Bảo lâm, ngươi biết bao nhiêu?” Lệ Chi cùng Anh Đào lập tức liền đuổi kịp bước chân của nàng, nghe được vấn đề của Thẩm Úy Nhiên, rất nhanh liền trả lời lại, “Đổng Mỹ nhân vào cung hai năm, sau khi thừa sủng tấn lên Bảo lâm, lúc sau rốt cuộc không còn tấn cấp cũng không được thừa sủng, thẳng đến hôm nay, lại được tấn cấp lên Mỹ nhân.”

Vào cung hai năm vẫn luôn là Bảo lâm, nếu nói nàng không phạm phải lỗi gì, cũng không nháo chuyện gì, ngay lúc này tấn cấp, lại không phải chuyện không thể nào nói nổi. Thẩm Úy Nhiên nhẹ nhàng gật đầu, sau đó lại hỏi Lệ Chi cùng Anh Đào, “Hiện tại ta nên làm chút gì?”

Trong lúc nhất thời Lệ Chi cùng Anh Đào đều song song lắc đầu, tiếp theo Anh Đào nói, “Hôm nay thời tiết bên ngoài không được tốt, nương nương vẫn chớ đi ra ngoài tản bộ. Ngài muốn chơi cờ hay là đọc sách, hoặc là tiếp tục thêu y phục? Nếu ngài đều không thích, bằng không nô tỳ cho người đưa vài bồn hoa mai vào cho nương nương xem?”

Thẩm Úy Nhiên bị Anh Đào nói đến sửng sốt lại cười cười, nhịn không được lắc lắc đầu lại vẫn phân phó, “Vậy đưa vài bồn hoa mai vào xem một chút đi.” Vốn dĩ nàng muốn nói hôm nay là ngày tết, có cần đặc biệt chú ý chỗ nào để nàng chú ý nhiều hơn, trước chuẩn bị thỏa đáng, kết quả nhận được câu trả lời như vậy, Thẩm Úy Nhiên xem như không có biện pháp.

Hôm nay Tiêu Thịnh có chuyện muốn vội, Thẩm Úy Nhiên chờ đến lúc bản thân đến Cảnh Thái điện tham gia niên yến mới thấy hắn. Tiêu Thịnh cùng Hoàng hậu song song ngồi trên ghế chủ vị trong điện, Thái hậu vẫn không xuất hiện trước mặt mọi người, nhưng cũng không mất đi ý mừng năm mới, hoặc là đối với Tiêu Thịnh mà nói, ngược lại như vậy mới có thể càng thêm cảm thấy thư thái.

Thẩm Úy Nhiên vào trong điện, nhìn về phía Tiêu Thịnh, tầm mắt nàng ngã vào ánh mắt Tiêu Thịnh —— từ lúc bắt đầu đã tỏa định ở trên người nàng. Nhẹ chớp mắt với Tiêu Thịnh, nhoẻn miệng cười, sau đó mắt nhìn thẳng ngồi vào vị trí của mình, không liếc mắt nhìn những người khác.

Bởi vì là niên yến, nên sẽ không thiếu Thế tử Tiêu Diễm. Có lẽ là Tiêu Thịnh làm nàng quá mức vui vẻ trong hậu cung, thế cho nên có chút chuyện làm nàng phảng phất trở nên càng ngày càng không có cảm giác nguy hiểm. Bởi vì Thẩm Úy Nhiên bỗng nhiên phát hiện bản thân hầu như quên mất người này, cho dù là Tiêu Diễm gần như khiến nàng hận thấu xương.

Trong một khoảng thời gian không tính là ngắn trước đó, vừa chưa từng nhớ tới hắn cũng chưa từng nhớ tới thân phận thật của hắn, cho dù hiện tại nàng cũng chỉ cảm thấy người này cũng không quan trọng như vậy, giống như hết thảy để ý đều không đáng, hắn không đáng để nàng hận, không đáng để nàng để tâm, không đáng để nàng phí thời gian suy nghĩ về hắn.

Thẩm Úy Nhiên rất rõ ràng trong lòng mình còn có một ý nghĩ khác, trước đó không suy nghĩ thật kỹ, nên không phát giác, hiện tại đột nhiên nghĩ lại, mới bừng tỉnh đại ngộ bản thân không quan tâm đến Tiêu Diễm lại là căn cứ nàng nhận định Tiêu Thịnh cuối cùng sẽ không thua, càng nhận định Tiêu Diễm ngày sau không có khả năng sống tốt. Nhận định không hề có căn cứ như vậy, lại cố tình tồn tại chân thật như vậy trong lòng nàng.

Mạnh Thanh Ca cùng Thi Di Quang đều đến muộn hơn Thẩm Úy Nhiên một chút, hai người ngày thường trước nay ăn mặc sẽ không quá mức đơn giản, cố tình hôm nay, hoàn toàn ăn mặc như phong cách ngày thường của nàng, có vẻ tùy ý mà không đủ trang trọng. Thẩm Úy Nhiên rũ mắt nhìn bản thân một thân hoa phục, hôm nay rốt cuộc là ngày tết, nàng liền tận lực ăn mặc hoa lệ một chút, nghĩ rằng những người quan tâm nàng nhìn qua cũng cảm thấy tâm tình tốt lên. Chỉ là hiện tại nàng ngồi bên cạnh Mạnh Thanh Ca cùng Thi Di Quang, các nàng đơn giản chỉ làm nàng càng thêm đáng chú ý.

Lúc này đây niên yến đối với Thẩm Úy Nhiên mà nói bất đồng với yến hội ngày trước ở chỗ đại khái chính là lúc trước không có nhiều người sẽ đặt tầm mắt trên người nàng đảo quanh như vậy, hôm nay những tầm mắt đánh giá đó có thể nói là một đợt lại một đợt, lại yên lặng đánh giá cũng không lộ ra nửa điểm manh mối.

Lại trách không được người khác không tò mò với nàng, hiện giờ nàng có thai, lại ngồi ở vị trí Quý phi, còn chiếm được độc sủng của Hoàng thượng, Thẩm Úy Nhiên nghĩ vậy liền cảm thấy bản thân tựa hồ một năm này thu hoạch rất không tồi. Vốn dĩ nàng cho rằng ít nhất cần phấn đấu rất nhiều năm mới có thể đạt được mục tiêu, cho đến hôm nay cơ bản đã đạt được, còn lại đơn giản chính là sống sót bồi Tiêu Thịnh cùng nhau giải quyết chuyện khác.

Thẩm Úy Nhiên thoáng nhíu mày, trong khoảng thời gian này kỳ thật đã có chút không bình tĩnh, không cần bao lâu, bình tĩnh này sẽ hoàn toàn không duy trì được. Như vậy, cũng tốt.

“Bưng thịt bò này cho Thẩm Quý phi.” Tiêu Thịnh hơi quét mắt liếc nhìn phương hướng Tiêu Diễm, thấy ánh mắt cực nóng của Tiêu Diễm nhìn Thẩm Úy Nhiên, không khỏi đè ép khóe miệng, sau đó không nhanh không chậm mở miệng nói. Diệp Bội Lan ngồi ở một bên, nghe xong liền cười nói, “Thân mình Thẩm Quý phi nặng, ăn món này xác thật rất tốt. Nghe Thẩm Quý phi nói những ngày gần đây nàng thích món ăn mặn hơn, Hoàng thượng thực sự có tâm.”

Thẩm Úy Nhiên đứng dậy cảm tạ, cười đến xinh đẹp nhìn Tiêu Thịnh cùng Diệp Bội Lan, nói, “Hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương yêu thương như vậy, thần thiếp ăn gì cũng cảm thấy là mỹ vị, chỉ mong Hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương cũng ăn vui vẻ, vậy thì thần thiếp cũng cao hứng.”

Tiêu Diễm dời tầm mắt đi không nhìn Thẩm Úy Nhiên đang đứng, nhưng hắn lại càng nắm chặt đôi đũa trong tay, dùng sức đến mức đốt ngón tay đều trở nên trắng bệch.

******

Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay ma ma nóng lên, thân thể không thoải mái, vì thế tác giả một ngày đều ở trong tiệm hỗ trợ, dâng lên 3000, cầu không cần vả mặt T-T

Nhìn thấy mọi người hỏi Hoàng Tang có sủng hạnh những người khác hay không, ta không quá rõ, nhưng mà, nếu nói trước khi Hoàng Tang phát hiện bản thân thích Thẩm Thẩm, có, nếu nói lúc sau, không có, cho nên kỳ thật Hoàng Tang hắn không phải chỉ có một người là Thẩm Thẩm, sau lại mới hoàn lương T-T

_(:з” ∠)_ chương sau phòng trộm chương, ngày mai sẽ nỗ lực hơn một vạn chữ, bởi vì ngày mai phải dậy sớm tiếp tục đi hỗ trợ, cho nên không có cách nào bổ sung tối hôm nay, xin lỗi, gần đến cuối năm, kết quả có chuyện một đợt lại một đợt, bất ngờ TT

Ngày edit: 08/10/2020
Ngày beta: 11/10/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro