Chương 5: Tặng một cái nhân tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không dùng nước chấm?

Lâm Linh Nhi hơi xấu hổ.

Một lúc sau, cô thấy Tần Minh Viễn động đũa gắp một cái sủi cảo không chấm gì đã bỏ vào miệng, xấu hổ mới dần biến mất.

Xem ra không phải chủ đề tiếp xúc không đúng, mà là người đó có vấn đề.

Lâm Linh Nhi không ngừng suy nghĩ.

Cô hỏi một vài vấn đề về vai diễn, Tần Minh Viễn đều trả lời. Chắc là do mệt mỏi cả ngày, âm thanh mát lạnh của hắn mang theo vài phần khàn khàn, hơi hơi trầm thấp.

Lâm Linh Nhi bỗng nhớ đến hot search đã lâu trên Weibo ----

Là một video ngắn, sau khi Tần Minh Viễn đóng phim cả đêm đã tiếp nhận phỏng vấn.

Âm thanh hắn cũng tràn ngập mỏi mệt, bởi vì mỏi mệt nên âm sắc trầm thấp, được bầu chọn là người Châu Á có thanh âm gợi cảm nhất. Rất nhiều người qua đường trên Weibo đã chuyển thành fans bởi vì âm thanh này, mọi người đều hâm mộ cô gái sau này sẽ được thức giấc bênh cạnh Tần Minh Viễn.

Lâm Linh Nhi cũng đã xem qua video, lúc ấy chỉ cảm thấy âm thanh thật dễ nghe, giá trị nhan sắc thật cao.

Nhưng hôm nay ở khoảng cách gần như vậy, hơn nữa vừa nhìn lên chính là cằm của Tần Minh Viễn, còn có một hơi thở hormone độc đáo của nam nhân, tâm cô kịch liệt rung động.

Cô hơi há miệng, lời nói còn chưa ra khỏi miệng đã thấy Tần Minh Viễn chăm chú nghe Trương Toàn nói chuyện.

"....Tác giả gọi là Đường Bảo, là cô gái nhỏ vừa tốt nghiệp, quen thuộc văn hóa thế giới giả tưởng, phong cách tinh tế, nội dung thú vị hài hước, là nhân tài khó có được. Công ty chúng ta liền cho cô ấy một vị trí đề cử."

Mục tiêu của cô không phải là bác bốn nhà mình và diễn viên lão làng Tần Minh Viễn.

Mục tiêu đêm nay của cô là hai vị phó đạo diễn.

Nội dung hình thức tác phẩm "Hôm nãy cũng nỗ lực diễn kịch cùng lão công" của Kẹo Bông Gòn không thích hợp làm phim điện ảnh hay truyền hình, nhưng làm phim ngắn trên Internet thì lại vô cùng thích hợp.

Bác bốn là đạo diễn có tiếng tăm, tác phẩm của ông từ khi xuất đạo đến nay đều là chế tác lớn, đầu tư lớn, nội dung kịch tính, nhân văn sâu sắc, không có khả năng sẽ cải biên loại tác phẩm này.

Tần Minh Viễn thì không cần phải nói, lão làng lớn như vậy, loại người này sẽ không để ý đến những tác phẩm hài như thế này.

Nhưng hai vị phó đạo diễn lại không giống, bác bốn thấy hai người rất có thiên phú mới đưa họ vào giới giải trí, đến nay chưa có tác phẩm riêng nào, quan trọng là trong nhà có tiền, gặp được tác phẩm tốt, có khi sẽ nguyện ý mua bản quyền của mình để khai thác.

Làm đạo diễn mới, phim ngắn trên Internet là lựa chọn không tồi.

Nhưng mà hai vị đạo diễn nhìn như nghiêm túc nghe cô nói chuyện nhưng trên thực tế ánh mắt lại mơ hồ, cảm thấy không quá hứng thú.

"Tác phẩm gì?"

Vẫn luôn im lặng, Tần Minh Viễn đột nhiên hỏi.

Trương Toàn có chút ngoài ý muốn.

Hai vị phó đạo diễn viết rõ bốn chữ hứng thú ít ỏi cũng ngồi ngay ngắn nghe Trương Toàn nói.

"Một quyển truyện tranh, phù hợp với thẩm mỹ tế giới giả tưởng."

"Gọi là "Hôm nay cũng nỗ lực diễn kịch cùng lão công"."

Trương Toàn cười nói tiếp: "Hiện tại người trẻ tuổi đều thích tiêu đề kiểu này, mười phần thú vị, tuy rằng góc độ lựa chọn đề tài vô cùng xảo quyệt, nhưng thắng ở độc đáo, mới mẻ, thú vị, khu bản quyền và khu thị trường của công ty chúng tôi đều cảm thấy khai thác thành phim ngắn trên Internet có thể trở thành tác phẩm nổi tiếng"

Tần Minh Viễn không nói tiếp.

Trương Toàn không ngoài ý muốn, cô không cho rằng Tần ảnh đế sẽ cảm thấy hứng thú với tác phẩm này. Tuy rằng nam chính cũng là ảnh đế, nhưng mỗi ngày vào bệnh viện. Cô hoài nghi Kẹo Bông Gòn là antifan của vị ảnh đế nào đó.

Tần Minh Viễn không tiếp tục đề tài này nhưng nếu cô không nắm bắt cơ hội này thì cô không phải là tổng biên tập Mạn Hà.

Cô cười khanh khách hỏi: "Tần lão sư cảm thấy hứng thú à? Nếu cảm thấy hứng thú, tôi có thể đem bản kế hoạch gửi cho người đại diện của ngài."

Tần Minh Viễn trầm ngâm một lát, hỏi: "Tác giả là cô gái nhỏ vừa tốt nghiệp?"

Trương Toàn nghĩ hắn lo lắng tác giả quá trẻ, không có sự từng trải, vẽ không ra nội dung động lòng người, vội vàng nói: "Tuy rằng là cô gái vừa tốt nghiệp, nhưng bởi vì còn trẻ mới có thể hiểu người trẻ thích cái gì, yêu cầu cái gì, mới có thể mà tác động đến bọn họ."

"Tác giả là Đường Bảo?"

"Đúng vậy, Đường trong thơ Đường, Tống trong Tống Từ, là tên thật của cô ấy, bút danh là Kẹo Bông Gòn", Trương Toàn cười: "Tên của cô gái này rất thú vị, nghe nói cha thích thơ Đường, mẹ thích Tống Từ nên đặt tên như vậy."

Tần Minh Viễn cười nhẹ: "Rất thú vị, chẳng qua hai năm tới tôi không nhận công việc, cũng không chậm trễ việc khai thác tác phẩm, nội dung gửi cho trợ lý của tôi đi."

Trương toàn vui mừng khôn xiết, vội vàng nói: "Được, tôi sẽ liên hệ Tiểu Ngạn ca", lại nhìn hai vị phó đạo diễn: "Đạo diễn Lý và đạo diễn Vương cảm thấy hứng thú không? Nếu hứng thú, tôi cũng gửi cho hai người một phần."

Bản thân hai vị phó đạo diễn không cảm thấy hứng thú, nhưng Tần Minh Viễn cảm thấy hứng thú, hai người cũng sẽ xem qua, sôi nổi gật đầu.

Lâm Linh Nhi thấy thế trong lòng vui mừng.

Rốt cuộc cũng có đề tài không liên quan đến đóng phim!

Cô nói với Trương Toàn: "Tôi cũng tò mò là nội dung gì, Trương tiểu thư cũng gửi cho tôi một phần đi. Khi rảnh rỗi tôi cũng thích đọc truyện tranh, nói không chừng cũng sẽ thích."

Nói xong nhẹ nhàng chớp mắt, ôn ôn nhu nhu hỏi: "Thường ngày Tần lão sư cũng đọc truyện tranh à?"

Tần Minh Viễn mở mắt nhìn cô ta, cười như không cười.

"Không đọc."

Quý Tiểu Ngạn là trợ lý Tần Minh Viễn, tuy rằng tiền lương cao gấp năm lần trợ lý của các minh tinh khác, nhưng hắn là trợ lý sinh hoạt kiêm trợ lý công việc còn có tài xế.

Hắn thấy Tần Minh Viễn hiếm khi có ngày nghỉ, ăn Tết cũng cùng Tần Minh Viễn đi khắp nơi tham dự hoạt động, thời gian nghỉ ngơi duy nhất của Tần Minh Viễn là sau khi kết thúc công việc. Mà Tần Minh Viễn là người cuồng công việc, mỗi ngày ngủ không đến năm tiếng.

Thời gian Tần Minh Viễn ở bên trong ăn khuya, hắn ở ngồi trong xe bảo mẫu gặm BBQ bên đường.

WeChat có một lời mời kết bạn.

------tôi là Trương Toàn, Tần lão sư bảo tôi thêm cậu.

Quý Tiểu Ngạn thêm WeChat Trương Toàn, sau một hồi nói chuyện, hắn hiểu rõ ý đồ của Trương Toàn.

Đồng thời, kinh ngạc.

Mấy năm hắn làm việc bên cạnh Tần Minh Viễn, hoạt động giải trí của ông chủ vô cùng lớn, tham dự các loại đấu giá cao cấp, hay là du thuyền cùng máy bay riêng.

Trăm triệu không nghĩ tới sẽ cảm thấy hứng thú với bộ truyện tranh "Hôm nay cũng nỗ lực diễn kịch cùng chồng"?

Quý Tiểu Ngạn nuốt miếng màn thầu cuối cùng, mở cửa sổ thông khí, đồng thời mở truyện tranh Trương Toàn gửi tới.

Truyện tranh chỉ có ba lời nói, vô cùng ngắn.

Không đến mười phút Quý Tiểu Ngạn đã đọc xong.

Đầu tiên giới thiệu nam nữ chính. Nam chính là ảnh đế đang nổi, không giới thiệu bối cảnh của nữ chính, thậm chí lời nói chỉ xuất hiện theo hai lần, nam chính Lục Huy tính cách ác liệt thế nào, mọi người đều cảm thấy hai người ân ái mười phần. Lần thứ hai chính là lúc nam chính Lục Huy bị tai nạn xe cộ, bị quăng ra ngoài cửa sổ xe, bỏ qua định luật Newton, nặng nề ngã trên mặt đất, sau đó nữ chính Ôn Tố nước mắt nước mũi giàn giụa.

Cuối cùng là con người nhỏ trong nội tâm Ôn Tố tính xem mình có thể được bao nhiêu di bản của Lục Huy.

Cũng thật lạ, truyện tranh không có nội dung thực tế gì nhưng lại vô cùng hấp dẫn, vô thức muốn xem chương tiếp theo.

Quý Tiểu Ngạn tải app Mạn Hà gửi qua, đọc tới chương mới nhất.

Ở trong xe bảo mẫu Quý Tiểu Ngạn cười ha ha, cười xong vô cùng buồn bực.

......Không đúng a, kịch bản linh tinh lại là tiểu thuyết chờ cải biên.

Đúng lúc này cửa xe bảo mẫu mở ra.

Tần Minh Viễn mang theo một thân khí lạnh lên xe.

Quý Tiểu Ngạn vội vàng đóng cửa sổ xe, mở máy sưởi, hỏi: "Ông chủ, về chung cư Thần Hi ạ?"

Hình như Tần Minh Viễn vô cùng mệt mỏi, điều chỉnh ghế xe dựa vào, nhắm mắt dưỡng thần.

Quý Tiểu Ngạn nhớ đến chuyện truyện tranh: "Đúng rồi, ông chủ, tôi nhận được truyện tranh Trương Toàn gửi đến, có cần gửi đến hòm thư của ngài không?"

Tần Minh Viễn không mở mắt, không hứng thú nói: "Không cần, tùy tiện bán nhân tình thôi, xóa đi"

(Lời editor: Chờ anh nhà vả mặt)

_______________

17/05/2020.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro