Chương 12: Tiến vào không gian Ma Giới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm ứng, linh lực, hấp thu, quy nạp, biến đổi, lắng đọng...

Dù sao cũng là tài của yêu, lại tu luyện lần hai, tuy rằng linh lực ở Địa Cầu thưa thớt, nhưng cô thay đổi linh lực của mình đơn giản giống như hô hấp, linh lực mỏng manh ngay lập tức hấp thụ biến đổi vào trong cơ thể của cô.

Tu luyện làm thời gian trở nên có thể có, có thể không.

Luyện Khí kỳ nhập thể rất đơn giản, đặc biệt là đối với Tô Ôn Nhu mà nói.

Trong tay cô có Tụ Linh Trận thượng cổ dễ như trở bàn tay được bố trí thuần thục, tuy chỉ hấp thu được một ít linh lực, nhưng hội tụ lại càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều.

Cảnh giới như bị bọt khí chọc phá, từ cảnh giới không gian, tấm chắn trực tiếp bị phá tan.

Nháy mắt, Bách Lý Ôn Nhu cảm giác được thân thể mình biến hóa long trời lở đất.

Xoạt! Luyện Khí nhập môn thành công!

"Chúc mừng chủ nhân Luyện Khí thành công. Chủ nhân quả nhiên lợi hại! Mới nhập môn thế mà chỉ tiêu một thời gian ngắn như vậy." Tiếng kích động của Ma Giới truyền tới.

Bách Lý Ôn Nhu chậm rãi điều tức sau đó mở mắt, cảm nhận linh lực mỏng manh của thân thể, thần thức vừa động, đã tiến vào không gian.

Không sai, dù sao cũng là khế ước linh hồn pháp khí bản mệnh, chỉ cần không phải là thân thể thường, chỉ cần dùng linh lực có thể mở ra Ma Giới.

Trong không gian Ma Giới.

Một mảnh trắng xóa, bảy cánh cửa cổ đại với màu sắc khác nhau trôi nổi giữa không trung, bốn phía giống như bị tiên khí bao quanh, có vẻ thần bí.

Mà bên trong Bách Lý Ôn Nhu ngồi xếp bằng, nhìn đến không gian quen thuộc, cảm thán: "Trước kia đi vào không cảm thấy gì? Bây giờ mới cảm thấy ngươi vẫn rất có ích."

Trong không gian linh lực nồng đậm, với bên ngoài hoàn toàn khác biệt.

Tiếng nói chuyện trong không gian vẫn còn hồi âm.

Nghe chủ nhân bẩn thỉu nhà mình, Ma Giới nhịn không được kiêu ngạo nói: "Người ta là Ma Giới tím mị mà Lục giới đều nhìn trộm, tất nhiên là có ích."

Lúc này, Bách Lý Ôn Nhu chậm rãi đứng dậy, nhìn bảy màu cửa trước mắt, lam đỏ lục cam vàng bạc tím, cấp bậc theo thứ tự như vậy.

Màu lam là cửa cất chứa, bên trong đều là công pháp, đan dược, pháp khí mà cô cất chứa.

Màu đỏ là cửa tài bảo, toàn bộ là tới Lục giới cướp đoạt tiền tài báu vật.

Màu lục là cửa chữa trị linh lực, nếu bị thương đều có thể vào đây chữa trị.

Màu cam là cửa thiên phú, cái gì mà văn phòng tứ bảo, cầm kỳ thư họa linh tinh, bất kể học cái gì ở trong cửa thiên phú thì trong nháy mắt đều có thể thông hiểu đạo lý. Cái này cô không cần, không có hứng thú.

Màu vàng là cửa thời gian, bên trong có thể tùy tiện khống chế thời gian. Chỉ là cô dùng để giữ đồ ăn tươi, nhưng cũng quên nó.

Màu bạc là cửa triệu tập, bên trong có vô số phù lệ triệu tập, chỉ cần đem phù lệ đưa cho đối phương, mặc kệ đối phương ở đâu? Đều có thể triệu hồi đến bên người. Loại phù lệ này ở Ma điện mấy hạ nhân đều có, trước kia thường bị cô triều hồi kéo bè kéo lũ đi đánh nhau.

Màu tím là cửa xuyên không, cũng là cửa truyền tống. Nhưng mà muốn mở cánh cửa này thì thực lực của cô phải ở đỉnh.

Đương nhiên, mỗi cánh cửa mở ra đều phải có thực lực nhất định. Đặc biệt là cửa tím, loại truyền tống vượt vị diện này, thực lực không đủ, không thể chịu được tác động đánh ngược lại của nó, thân thể bị xé nát, ví dụ như cô vậy vì vậy mới bị thương.

Ma Giới mà biết ý nghĩ của Bách Lý Ôn Nhu nhất định sẽ phun ra: Chủ nhân, người không phải thực lực không đủ, mà là uống say chứ?

Bách Lý Ôn Nhu nhìn bảy màu cửa trước mặt, nhướng mày: "Cho nên hiện tại ta chỉ có thể mở ra cửa lam sao?"

Ma Giới giải thích: "Đúng vậy, vì bây giờ chủ nhân chỉ mới nhập môn, cho nên tạm thời chỉ có thể mở cửa lam. Chờ thực lực mạnh lên có thể mở các cửa khác theo thứ tự. Mở ra cửa lam cũng không tồi, bên trong còn có rất nhiều tâm pháp đan dược có thể sử dụng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro