Chương 15: Biến thành một người phân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Bách Hợp cũng như trước kia muốn nắm tóc Tô Ôn Nhu, gương mặt hung dữ vặn vẹo đến gần Tô Ôn Nhu.

Ai biết Bách Lý Ôn Nhu nhấc chân cao một cái, sắc bén quyết liệt với tốc độ, mũi chân trực tiếp đá trúng cằm Trần Bách Hợp.

Kêu lên một tiếng.

Hàm răng Trần Bách Hợp cắn vào đầu lưỡi mình, đau đến nỗi chảy cả nước mắt.

"Tô Ôn Nhu, mày muốn chết! Đau chết tao." Trần Bách Hợp đau từng giọt nước rớt xuống.

Ai biết đây chỉ là mới bắt đầu, ả còn chưa kịp phản ứng, thì cảm thấy một bóng dáng lướt tới gần mình, tay bị đối phương bắt lấy, sau đó vặn ra phía sau một cú.

"A! Buông... Buông tay!"

Nhưng Tô Ôn Nhu không để ý đến cô ta, ánh mắt nhìn nhà xí phía trước, hiện ra nụ cười tà ác. Ấn cả người cô ta xuống đi tới mở cửa hầm cầu đẩy một cái...

Nhìn nhà xí càng ngày càng gần, đôi mắt trần Bách Hợp xẹt qua tia hoảng sợ: "Tô Ôn Nhu, mày...... muốn làm...... A!"

"Oanh!"

Trên mông bị một chân đạp, đầu nhào vào hầm cầu, cả ngươi rơi xuống những tấm ván lớn thở hổn hển.

Tất cả các động tác liền mạch lưu loát, mặt Tô Ôn Nhu trước sau như một vô cảm.

Thẳng đến khi tấm ván trong hầm cầu rơi xuống với người lọt vào trong hố, không đợi Trần Bách Hơp gào khóc lên đã xoay người rời đi.

"Ô! ! ! !"

Trần Bách Hợp lăn lộn hồi lâu mới đứng dậy từ hố phân, đôi mắt bị phân làm mờ đi. Trong miệng lửa giận đầy mình nào dám mở miệng kêu to? Lúc này chỉ có thể ngậm miệng tự mình cảm thụ biến thành một người phân.

Tiếng thét tức giận gào như con trâu thối ~

Tô! Ôn! Nhu!

......

Nhưng Tô Ôn Nhu đâu còn lười đi để ý cô ta?

A, gậy ông đập lưng ông.

Trước kia Trần Bách Hợp đưa nước cho Tô Ôn Nhu, mà nước uống ngâm Niao bị Tô Ôn Nhu nhìn thấy, Trần Bách Hợp còn ép Tô Ôn Nhu uống.

Đương nhiên, cuối cùng bị Tô Ôn Nhu tránh thoát......

Lúc này, cho cô ta uống đủ đi!

Hơn nữa, cô cũng không thích người khác mặc áo quần của mình, phá hủy càng tốt.

......

Trần Bách Hợp hét lên làm kinh động Trần Hoàng Hoa đang ở trong phòng, bà cảm thấy không tốt lập tức chạy tới.

Quả nhiên tới sân trước, thấy Tô Ôn Nhu đứng lười biếng ở đó, mà âm thanh con gái ở chỗ nhà xí phát ra.

Vội vàng đi qua vừa thấy, con gái nhà mình biến thành một người phân từ hầm cầu bò ra, cuối cùng phát điên chạy về phòng, trên đất đều đầy phân ghê tởm.

Trần Hoàng Hoa mặt sưng đầu heo nhìn Bách Lý Ôn Nhu biểu tình vặn vẹo phẫn nộ: "Mày... mày... mày rốt cuộc muốn làm gì?"

Định gọi con gái về cùng nhau đối phó Tô Ôn Nhu, không nghĩ tới con gái nhà mình thế mà cũng đánh không lại Tô Ôn Nhu còn bị đẩy xuống hầm cầu.

Nhìn bộ dáng phát điên của cô ta: "Tôi còn chưa bắt đầu làm cái gì hết, cô ta đã không chịu nổi?"

Châm chọc nhìn lướt qua Trần Hoàng Hoa, Tô Ôn Nhu tiêu sái xoay người rời đi để lại một hình bóng.

Mặt Trần Hoàng Hoa đều tái rồi.

Ở giữa sau núi.

Bách Lý Ôn Nhu ở nơi hẻo lánh tìm được một hang động đã ở đây một ngày.

Tuy Tích Cốc Đan không tồi, nhưng không phải bất đắc dĩ cô cũng không thích ăn. Làm một con sâu mọt ở Ma giới mà nói, mỗi ngày Bách Lý Ôn Nhu đều là sơn hào hải vị, ngọc yến giai hào, sao có thể dùng Tích Cốc Đan cho dạ dày của mình được?

Đương nhiên, lúc này không có sơn hào hải vị, Bách Lý Ôn Nhu từ sau núi bắt gà rừng ăn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro