Chương 2: Lần trước vừa đi chính là 800 năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đi đâu? Không biết, đi đâu cũng được..." Tầm mắt Bách Lý Ôn Nhu nhìn xuống Truyền Tống Trận màu tím, trên mặt phù văn dày đặc, hàng tỉ ngôi sao trong không gian vũ trụ xoay tròn, thấy vậy làm Bách Lý Ôn Nhu hoa mắt đau đầu.

Trong lòng Ma Giới dự cảm điềm xấu kia ngày càng mãnh liệt.

Quả nhiên, chủ nhân hồ đồ của nhà mình dùng linh lực bạc lên Truyền Tống Trận, không biết mở ra nơi sao trời nào, sau đó cả người ngây ngô cười chuẩn bị đi đến truyền tống trận...

"Chủ nhân, không được!" Tiếng Ma Giới hô lên truyền đến.

Nhưng mà, nơi nào còn kịp?

Thân ảnh mảnh khảnh thon dài màu đỏ diễm đã biến mất trong Truyền Tống Trận màu tím.

Ma giới chí tôn, một khắc, vì say rượu...tự đem mình hố.

Ma Quân biến mất đối với mọi người ở Ma giới vẫn có chút dự đoán được.

Lúc này đại quân Ma điện vừa đùa giỡn Lục giới xong, vài vị tướng đột nhiên cảm thấy trong lòng  bất an quỷ dị.

"Tại sao ta...đột nhiên cảm thấy trong lòng không yên?" Một ma nữ trong tay cầm roi da quay đầu nhìn ma điện màu đen khổng lồ ở nơi xa ngưng mày nói.

Bên cạnh một mặt đứa bé chính là nam tử môi tím đáng yêu nhìn nàng: "Hồng Cơ, ngươi còn lo lắng Ma Tôn sao? Tất cả chúng ta đều lên chỉ sợ không phải là đối thủ của Ma Tôn, chỉ một đàn kiến này?"

Hắn khinh miệt nhìn vị Kim Đan trưởng lão xông vào chiến trường, thân hình cũng không cần động, tay dùng lực hút, sau đó xé ra!

Toàn thân trưởng lão ở trong tay hắn biến thành thịt nát, một vụ nổ máu tung ra, đôi mắt trên gương mặt oa oa của hắn cũng không chớp một chút, tay hắn buông thịt người ra, nhếch môi cười đáng yêu: "Các ngươi là người chính phái, thật là càng ngày càng không chịu được một kích."

Sắc mặt bọn người chính phái của Lục giới đại biến, ở đây bọn họ mời toàn bộ là Tổ tông của mấy đại môn phái, nhưng vẫn không thắng nổi một trăm người của Ma giới.

Thật xấu hổ...

"Lui!"

Một vị trưởng lão hô to, toàn bộ hơn ngàn binh mã lui lại.

Trên chiến trường chỉ có thi thể sắc trắng, toàn bộ là tu sĩ, không có một người Ma giới.

"Chưa xong sao?"

Lúc này, một thân ảnh rơi xuống, âm thanh lạnh nhạt của Ma Ảnh truyền đến.

Nhìn chiến trường đã kết thúc, trong đầu nghĩ đến vị mỗ Ma Tôn đại nhân đã uống say mướt: "Trở về."

Ngay sau đó, mọi người lười biếng về ma điện.

Chiến tranh thường như vậy bọn họ đều phải đến đây, tập mãi đã thành thói quen.

Nhưng khi về đến ma điện, mọi người nhận ra việc không thích hợp. Trong điện hơi thở của Ma Tôn đại nhân biến mất, một hơi cũng không có.

Bỗng nhiên, hiện lên một cảnh tượng quen thuộc...

Ma Ảnh đột nhiên nghĩ đến cái gì đó? Lập tức thuấn di đến vương tọa, con ngươi lạnh băng nhìn xung quanh bốn phía sau đó áp lửa giận trong lòng xuống: "Không cần ở lại, Ma Tôn đại nhân uống say chạy tới truyền tống trận đi vào thế giới khác rồi."

"Cái gì? Lần trước uống say vừa đi chính là 800 năm, bây giờ lại muốn ném chúng ta bao lâu đây?"Nam tử mặt đứa bé vẻ mặt ai oán.

Hồng Cơ cũng đặt mông ngồi trên đất cười khổ: "Xem ra chỉ có thể đợi, hy vọng lần này không có gì ngoài ý muốn!"

Ma Tôn đại nhân, hy vọng người có thể về sớm một chút!

...

Địa Cầu, thế kỷ 21.

Ở thôn hẻo lánh nào đó.

Đêm đó, một thiên thạch rơi xuống núi, ầm một tiếng làm toàn bộ khu vực rung chuyển.

Cùng ngày, radio truyền tin đến: "Có một trận động đất nhỏ xảy ra vào buổi tối ở núi Pha Đầu, vệ tinh phát hiện thiên thạch của vật thể lạ rơi xuống, các nhà khoa học cho đây là thiên thạch bình thường, sẽ không ảnh hưởng đến người dân địa phương."

【PS: Mở đầu đã sửa lại, đoạn bình luận không khớp với nội dung các bảo bảo không cần cảm thấy kỳ lạ, ha ha ha ha! 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro