Mạt thế chi sinh tồn trò chơi- Q4- C1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 4: Kết thúc thảm họaChương 60: Diệt đoàn

"Vừa rồi có phải ngươi đánh lén hay không?!" Một người xoay đầu lại muốn từ trong miệng Dung Tụ xác nhận đáp án.

Chuyện xấu còn chưa làm xong đã bị phát hiện, cái này làm cho Dung Tụ không biết làm sao.

Những kỹ năng mục sư này cũng không làm cách nào khiến cho Dung Tụ có khả năng diệt trừ tất cả bọn họ, bất quá nếu bây giờ vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn Dung Tụ đánh lén, như vậy cứ chối là xong.

Dung Tụ trực tiếp tránh trả lời vấn đề này, làm chuyện xấu thì làm chuyện xấu đi, che che giấu giấu chuyện mình đã làm không phải là tính cách của nàng.

"Ngươi đây là nghề gì a?" Thiên Hân hoàn toàn không có chú ý tới mới vừa rồi Dung Tụ phát ra kỹ năng có thể là vì đối phó mình, sau khi tránh thoát hết những cây châm mới rất là mong đợi hỏi.

"Ừ, quang hệ pháp sư." Dung Tụ gật đầu một cái nói qua loa.

Thiên Hân nói một câu tục, mặt đầy ngạc nhiên và mừng rỡ: "Không nghĩ tới a!"

Nàng cũng tạm thời đem tang thi xung quanh tang thi cho vào quên lãng, vỗ vào bả vai Dung Tụ, " Không sai, quang hệ pháp sư không phải là mục sư, sau này tỷ liền theo ngươi sống những ngày tốt đẹp."

"Ý ta là..." Dung Tụ muốn định tiêu trừ ngay sự hiểu lầm nhìn như tốt đẹp nhưng đầy sơ hở này.

"Đừng nói, ta biết, ta đánh tang thi, ngươi phải phụ trợ ta thật tốt a!" Thiên Hân nhanh chóng cắt đứt lời giải thích của Dung Tụ, sau khi Dung Tụ phát hiện tốc độ thân thể trở nên chậm chạp thì tốc độ nàng nói chuyện tựa hồ cũng chậm đi không ít.

Dung Tụ sẽ có lòng tốt trợ giúp nàng sao, hiển nhiên là sẽ không, cho nên nàng hướng về phía mình tăng thêm mấy cá trạng thái, sau đó đứng phía sau Thiên Hân lật xem Thương thành.

Lúc trước thời điểm gặp phải thầy thuốc kia, hắn chính là dùng đạo cụ để ẩn núp trong đám tang thi. Dung Tụ sau khi tùy ý lật xem đạo cụ chiến đấu, không có tìm được liền thôi.

Nhưng là bây giờ, nàng chỉ có thể đứng nhìn không.

Đạo cụ chiến đấu đã rơi ra hai cái, đạo cụ phổ thông cũng rất lâu không tìm được cái nào. Điều này làm cho áp lực càng ngày càng lớn. Thiên Hân không nhịn được liền quay đầu ra sau nhìn một cái: "Khương Kiểu, ngươi đang làm gì?"

Dung Tụ ngẩng khuôn mặt cổ điển, thử làm một vẻ mặt vô tội, nhưng lại thất bại, Thiên Hân nhìn lại thì thấy khóe miệng Khương Kiểu giật một cái, sau đó mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm nàng.

Đây là một hiểu lầm không lớn. Mà lúc này, Dung Tụ cũng thành công từ một xó xỉnh tìm được đạo cụ tên gọi là "Tang thi chi hữu", nếu như không nhìn chú thích thì người bình thường cũng sẽ không chọn trực tiếp nhảy qua đạo cụ như vậy.

Đạo cụ: Tang thi chi hữu

Hiệu quả: Trong thời gian nhất định, có thể làm cho tang thi coi ngươi là đồng loại cùng cấp, không bị tang thi công kích

Đây không phải là kinh nghiệm mình liều sống liều chết lấy được, Dung Tụ dùng cũng không có gánh nặng trong lòng, sau khi đem kinh nghiệm đổi đạo cụ, cấp bậc của Khương Kiểu từ cấp 18 rớt xuống cấp 17.

Dung Tụ cảm thấy nếu cơ thể này sớm muộn gì cũng biến thành của mình, thì số liệu Khương Kiểu lưu lại cứ tùy ý phung phí đi.

Dung Tụ sử dụng đạo cụ vừa đổi, sau đó liền nhanh chóng lùi vào trong bầy tang thi, bởi vì kỹ năng của mục sư đều có kim quang lóe lên, cho nên dùng để đánh lén thì thật dễ dàng bị phát hiện vị trí. Mà đối với Thiên Hân mà nói, chỉ là một cái quay đầu, người vốn do nàng phụ trách bỗng vô duyên biến mất.

Vóc người Khương Kiểu nếu so với phần lớn tang thi thấp hơn chút xíu, cho nên đứng trong đám tang thi, trừ một đầu tóc đen chỉnh tề sạch sẽ ra thì thật khó mà phân biệt. Toàn bộ chiến cuộc bây giờ có chút loạn, đoàn đoàn tang thi đem đám người này phân tán công kích, nhưng vòng ngoài vẫn còn một đám tang thi căn bản không cách nào tiến hành công kích, chỉ có thể dồn lại trước mặt, sau đó tang thi phía trước mà ngã một cái liền có một đám chen chúc lên, Dung Tụ còn chưa phát hiện tang thi có hành động tự loạn trận cước như vậy, cho nên ở đợt thứ nhất tang thi nhào tới, Dung Tụ căn bản không có năng lực tránh, chỉ có thể lợi dụng kỹ năng đem tang thi chung quanh tách ra.

Chính là một động tác này, để cho nàng lộ ra ngoài. Những người trong đội ngũ trúng đòn tin chắc là Dung Tụ đang quấy rối, cho nên mặc kệ tang thi đang công kích xung quanh, hướng phía Dung Tụ đánh tới.

Coi như Khương Kiểu có chút thực lực, nhưng đối mặt với mấy người vây công thì vẫn là không có cách nào ứng đối, Dung Tụ không thể làm gì khác hơn là trốn sau lưng đám tang thi xung quanh, bởi vì khoảng cách xa, những công kích này liền rất dễ dàng bị tiêu biến.

Nếu muốn hủy hoại cả đội ngũ này, như vậy phải luôn có đủ sự tàn nhẫn. Dung Tụ cũng không để ý địch ý của những người này, trực tiếp hướng qua phía bọn họ chạy chậm tới, muốn chạy thật nhanh nhưng Dung Tụ thật không có cái khí lực này.

Đến khi đi qua, nghênh đón nàng lại là một trận kỹ năng công kích.

Dung Tụ cảm thấy mục sư tùy tiện một phóng một cái kỹ năng phòng ngự cũng tốt hơn rất nhiều so với quang thuẫn nàng dùng 10000 kim tiền mua, bởi vì nhiều kỹ năng đập tới như vậy, Dung Tụ chỉ cần đặt một cái kỹ năng phòng ngự liền ngăn được tất cả xuống.

Như vậy chuyện hãm hại đội ngũ có thể tiến hành rất thuận lợi.

Các đồng đội của Dung Tụ đều bị phân tán công kích, cho nên bốn bề là địch, cũng không có cách nào rảnh tay so đấu với Dung Tụ. Vì vậy Dung Tụ liền đến gần chút nữa, sau đó hướng về phía bên mấy người đang luống cuống tay chân nói một câu: "Các ngươi có phải có hiểu lầm gì với ta không?."

Thanh âm Khương Kiểu rất nhẹ, có chút nhỏ yếu làm người ta buông lỏng phòng bị, nhưng bởi vì tình trạng bây giờ, độ tin cậy giảm một nửa.

Dung Tụ ở bên cạnh một câu lại một câu giải thích, ngay cả chính nàng đều có chút không nhịn được, rốt cuộc có người xoay người lại, mặt đầy tức giận.

"Ngươi đây là..." Người kia còn chưa nói hết lời, liền bị Dung Tụ cắt đứt.

"Bên trái ngươi có tang thi!" Dung Tụ nói một tiếng.

Người đang nói chuyện với Dung Tụ trong nháy mắt liền thả một kỹ năng qua bên trái, bởi vì nhắc nhở như vậy hắn đã nghe rất nhiều cũng có chút năng lực phản ứng nhất định. Nhưng tay nhanh hơn não, kết cục chính là hắn hướng về phía đồng đội mình phóng kỹ năng, mà tang thi phía sau hắn cũng bởi vì hắn xoay người như vậy mà thành công đưa tay đâm xuyên tim hắn.

Công kích như vậy là không thể chết, kỹ năng mục sư của Khương Kiểu tổng cộng có năm, hai cái hỗ trợ một cái phòng ngự, một cái quần công và một cái đơn công. Dung Tụ trực tiếp ném kỹ năng quần công, coi như tiễn bọn họ một đoạn đường.

Dung Tụ không nghe được nhắc nhở của hệ thống, nhưng giá trị kinh nghiệm quả thật vẫn có, bởi vì cấp bậc lại lần nữa trở lại cấp 18.

Kinh nghiệm chiến đấu của Dung Tụ như thế nào đi nữa cũng nhiều hơn so với những người này. Khi nhìn thấy một đám tang thi chen chen chúc chúc luẩn quẩn khó mà công kích, Dung Tụ liền đánh bay hai ba con trong đó, đám tang thi nháy mắt giống như thoát khỏi ràng buộc, mấy con liền nhào tới. Dung Tụ cũng chỉ di động bên cạnh trợ giúp tang thi, số người trong đội nháy mắt giảm đi mười mấy người . Hoặc là bị tang thi giết chết, hoặc là bị Dung Tụ đánh lén.

Còn lại mấy người kiên quyết bỏ việc tranh đấu với tang thi, liền hướng phía Dung Tụ đang chơi đùa tiến hành công kích.

Ban đầu nàng vì nắm được quyền hạn của chỗ tị nạn trong tay mà có thể xuống tay với mấy chục người, bây giờ vì hỏi mấy vấn đề mà để diệt cả một đoàn đội nhỏ thì một chút gánh nặng trong lòng cũng không có, cho nên nàng trực tiếp tránh công kích, sau đó đi về phía nơi an toàn, chỉ cần đi vào trong phạm vi căn nhà cũ kia, bởi vì có người phòng thủ, cho nên có thể rất dễ dàng từ trong nguy nan chạy thoát. Nếu những kỹ năng kia ùn ùn kéo đến, nàng là mục sư, như vậy bị thương một chút cũng không sao, từ từ khôi phục giữ lực để hành động là được rồi.

Chỉ như vậy, không lâu sau, Dung Tụ kéo một người trong đội từ từ đi vào phạm vi căn nhà cũ. Thủ vệ nơi đó còn chưa mở miệng nói chuyện, Dung Tụ đã nói: "Bên ngoài rất nguy hiểm. Có tang thi cấp 36, toàn bộ đoàn đội cũng bị diệt."

Giọng Dung Tụ có chút trầm xuống khiến cho mấy người này chấn động ngây người.

Vì vậy Dung Tụ liền kéo Thiên Hân đang hôn mê trở lại gian phòng kia.

"Ngươi là ai!" Một khi có thể nói chuyện, Thiên Hân không chọn kêu gào, mà là hoài nghi Dung Tụ.

"Ta kêu Khương Kiểu... Tốt lắm, bây giờ không phải là thời điểm để ngươi hỏi. Ta hỏi, ngươi trả lời, được chứ?" Dung Tụ hướng về phía cổ Thiên Hân xoẹt một cái, sau đó chậm rãi nói.

Sau khi biết rõ tình trạng nàng liền có thể không lo lắng về sau, đồng thời cũng có thể tìm được phương pháp đem tinh thần thể của Khương Kiểu đuổi ra ngoài, đem thân thể này hoàn toàn biến thành mình. Như vậy cũng không cần tính toán cũng có thể làm cho một đoàn đội nhỏ bị diệt đoàn.

"Còn lâu!" Dung Tụ cơ hồ có thể thấy hỏa khí trong mắt Thiên Hân.

Dung Tụ không chút do dự chặt một cánh tay của nàng ta xuống. Tiếng kêu thảm thiết của Thiên Hân bị ngăn ở cổ họng, nàng cảm thấy trong đầu đều biến thành một mảnh trắng xóa.

"Đoàn đội này của ngươi chính là vì mấy vấn đề này mà bị diệt, cho nên nếu ngươi không trả lời, ta sẽ còn giết càng nhiều đội hơn nữa, sau đó người ngươi quen biết, người cùng ngươi sóng vai tác chiến, cũng sẽ từ từ chết." Giọng Dung Tụ rất bình thản, cũng không có dáng vẻ khoa trương, "Ta sở dĩ muốn biết tình trạng những thứ này, là do muốn dung nhập vào tập thể lớn của các ngươi. Cho nên, ngươi phải hiểu một tấm lòng thành của ta mới được."

Dung Tụ cảm thấy mình tựa hồ trở nên lắm mồm hơn nhiều, ảnh hưởng của Khương Kiểu đối với nàng đúng là ảnh hưởng ngầm.

"... Phi! Ngươi... Nguyên tắc của ngươi đâu ?" Cổ họng Thiên Hân khàn khàn, phát ra thanh âm như tiếng xé gió.

"Nguyên tắc của ta chính là ta muốn làm cái gì thì làm cái đó, điều này không cần ngươi xía vào." Dung Tụ thở dài một cái, không có Hồn khống cảm giác quả thật không tốt.

"... Vậy kết quả ngươi muốn làm gì?" Thật ra bây giờ Thiên Hân cũng không biết rõ tình huống hiện giờ lắm, muốn gầm lên với người trước mặt này, muốn mắng nàng, thậm chí muốn giết nàng, nhưng dù nàng ta có khuôn mặt giống Khương Kiểu như đúc, thanh âm giống nhau như đúc. Nhưng trong lúc giơ tay nhấc chân, nàng đã hoàn toàn là một người khác.

"Hỏi ngươi mấy vấn đề a..." Dung Tụ lần nữa nhắc lại ý định của mình, "Dĩ nhiên, diệt đoàn đội các ngươi, đối với ta mà nói, còn có chút chỗ tốt không tưởng."

Thiên Hân vốn định cự tuyệt nhưng lần nữa lại mắc trong cổ họng.

Bởi vì bây giờ trong tay Dung Tụ đang có một cá quải trụy, là một trang bị lúc các đồng đội của nàng chết thì rơi ra ngoài.

"Ta cũng không muốn làm khó ngươi, nhưng thứ mà ta muốn thì nhất định phải tới tay." Dung Tụ thở dài, lộ ra dáng vẻ rất hào phóng.

Nhưng Thiên Hân biết, đây là kiếp nạn chạy không thoát, từ lúc mở cửa phòng Khương Kiểu ngày hôm qua, thời điểm Khương Kiều đáp ứng nàng hôm nay cùng xuất hành chung, liền quyết định số phận của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro