04: Đại ca ca

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Thanh Hư
Đánh 🌟 nhé (✯ᴗ✯)
_______________
Hạ Triệu Dương chạy nhanh tiến đến đem nàng ngân dậy,

"Không cần đa lễ, ngươi là đệ đệ Đông Ngô vậy cũng là đệ đệ của ta, ta lớn hơn Đông Ngô một tháng, ngươi liền kêu ta một tiếng đại ca đi."

"Đại ca ca!"

Tiên Đậu được Hạ Triệu Dương đỡ nàng dậy khoan khoái búng lên, nhảy vào trong lòng hắn, níu chặt quần áo hắn, ngửa đầu lên nhìn hắn cười sáng lạng, lộ ra một bên quai hàm nho nhỏ tinh xảo cùng đôi mắt long lanh hoạt bạt, đem nụ cười của nàng càng thêm như sơn hoa nở rực rỡ đẹp mắt, hơn nữa hành động cùng thần sắc của nàng đối với hắn trong mơ hồ lộ vẻ thân thiết.

Khiến Hạ Triệu Dương nhìn thấy nụ cười của nàng như có một loại khoan khái tràn ngập, có thể khiến tâm tình hắn trở nên tốt hơn.

Vì bị nụ cười của Tiên Đậu ảnh hưởng, tâm tình của Hạ Triệu Dương cũng có một loại sung sướng thoải mái nổi lên, môi hắn gợi nên nụ cười, tuân theo khao khát mới nãy mà đưa tay lên gò má trơn nhẵn mềm mại của Tiên Đậu nhéo nhéo, cảm giác nộn nộn đó khiến hắn càng vui vẻ.

Xoa xoa đầu nàng, nắm tay nàng đi đến sạp tiền ngồi xuống, theo bản năng liền đối đãi với nàng như với một tiểu hài tử nhỏ, đem một loạt điểm tâm tinh xảo đẹp mắt trên bàn đẩy tới trước mặt nàng.

"Còn chưa nói với đại ca ca ngươi tên gì đâu."

Tiên Đậu thuận theo cầm một khối điểm tâm nhỏ trên bàn, vừa ăn vừa nói,

"Ta gọi là Lý Tiên....."

Tiên Đậu chưa kịp nói hết đã bị Lý Thiện Kiệt chặn lại "Khụ" một tiếng đánh gãy, nàng thấy thế liền hiểu, thuận thế sửa miệng, trực tiếp liền nghe thành một âm khác,

"Thiện tự, tiểu tự thuần hoa, đại ca ca có thể gọi ta là Thuần nhi."

Tên mang nét trung tính khó bắt bẻ, nhập thêm chữ nhi bình thường hay xưng hô với người thân thiết sủng ái, ấn theo phản xạ thì cũng là một loại ám chỉ tâm lý, làm người gọi bất tri bất giác bị ảnh hưởng bởi loại ngữ cảnh này. Khiến cho người gọi sinh ra cảm giác yêu thích sủng ái đối với người được gọi, lại mang theo từ tính ái muội không rõ.

"Thuần nhi, chúng ta nên ra ngoài thôi."

Lý Thiện Kiệt thấy Hạ Triệu Dương có khuynh hướng hỏi Tiên Đậu tiếp, sợ hãi Tiên Đậu sẽ nói lộ hết nên liền vội vàng đánh gãy cuộc trò chuyện của hai người.

Hắn kéo tay đang cầm điểm tâm của Tiên Đậu lên, nói với Hạ Triệu Dương,

"Nhiễm Chu, ta mang Thuần nhi đi xuống nghỉ ngơi một chút, sẽ không quấy rầy ngươi."

"Cũng tốt, chúng ta sang mai tập hợp tại đây."

"Hảo."

Lý Thiện Kiệt liền ứng thanh rồi lôi kéo Tiên Đậu hướng ra ngoài lều trướng đi, Tiên Đậu quay đầu nhìn về phía Hạ Triệu Dương thấy hắn cũng đang nhìn nàng, liền tặng cho hắn một nụ cười xán lạng như ánh mắt trời, phất phất cái điểm tâm đang cầm trên tay nói với Hạ Triệu Dương

"Đại ca ca, ta thật thích."

Liền quay đầu lại đi theo Lý Thiện Kiệt ra ngoài doanh trướng.

Tiên Đậu một đường đi theo Lý Thiện Kiệt mặt đang đen thui vào doanh trướng, còn chưa chờ hắn mở miệng giáo huấn, liền dùng ngữ khí của tiểu cô nương đầy mơ mộng ảo tưởng nói,

"Huynh trưởng, Đường Sơn Vương điện hạ sinh ra thật là đẹp mắt."

Muốn bắt một người làm tù bình, thì trước hết phải bắt đầu từ người bên cạnh hắn, bằng hữu của hắn, trước khiến cho bằng hữu của hắn chấp nhận rồi từ đó thu lấy tin tức hữu dụng, làm họ nỗ lực giúp mình, tác hợp cho mình, từ bằng hữu của hắn ảnh hưởng tới hắn.

Đương nhiên chiêu này chỉ hữu dụng khi bằng hữu của hắn đối với ngươi ấn tượng phải tốt, đây là điều kiện tiên quyết.

Hiển nhiên, hiện tại Tiên Đậu đang đối với Lý Thiện Kiệt sử dụng chiêu này.

"Xuân Hoa, Đường Sơn Vương điện hạ,...."

Nói đến đây, câu nói tiếp theo Lý Thiện Kiệt thật sự là không nói tiếp được, lời này sao mà nói đây, không lẽ nói Đường Sơn Vương điện hạ không hợp với ngươi?!

Vạn nhất muội muội nhà mình vốn không có tâm tư này, bị nói ngược lại nổi lên ý định thì sao bây giờ?!

Lý Thiện Kiệt đối với cái tiểu tính tình hiếu thắng của tiểu muội nhà mình vẫn là rõ rang, loại tình huống này tuyệt đối là có khả nàng phát sinh.

Đem việc Hạ Triệu Dương đã có ý trung nhân nói với nàng?! Này cực kì xa trọng tâm vấn đề a! Muội muội nhà mình cũng chưa nói nhất định phải lấy Hạ Triệu Dương, chính là mới khen dung mạo tiểu tử kia thôi.

Suy nghĩ một hồi lâu, Lý Thiện Kiệt vì cứu vớt muội muội mình thoát khỏi móc vuốt xấu xa của huynh đệ, quyết định liền bôi xấu Hạ Triệu Dương, hắn nhìn quanh một vòng, lấm la lấm lét nói với muội muội mình,

"Đường Sơn Vương điện hạ hắn thích long dương chi phích, đoạn tụ chi dương, thích nhất loại người nộn nộn trắng trẻo tiểu lang quân như ngươi giờ a, về sau ngươi cách xa hắn chút."

"Kia vậy huynh trưởng sao còn cùng điện hạ đi gần như vậy?! Hay là huynh cũng!"

Tiên Đậu dùng ánh mắt hoài nghi cao thấp đánh giá Lý Thiện Kiệt một chút, cái hàng này sẽ không phải sẽ là tình địch của nàng đi à nha?!

Lý Thiện Kiệt gặp muội muội dùng ánh mắt hoài nghi tính hướng đó nhìn mình, lập tức vỗ một cái vào trán của nàng,

"Muội nghĩ loại cái gì?! Tóm lại, nhớ cách hắn xa ra một chút là được."

Trong mắt Lý Thiện Kiệt có một chút ảo não không biết phải làm sao.

Tiên Đậu nhìn đến đây, nơi nào còn không rõ đây là Lý Thiện Kiệt không muốn nàng thích Hạ Triệu Dương, nàng ra vẻ lỡ đễnh nói

"Huynh trưởng, chớ không phải huynh quên muội là nữ nhi nha."

Sau đó nhanh chóng nói sang chuyện khác,

"Huynh trưởng, ngày mai tập hợp có phải hay không là bắt đầu đi săn thú?"

Giọng nói tràn ngập chờ mong cùng hưng phấn, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng biểu lộ tràn đầy khao khát. Sắc mặt cùng ngữ khí biến đổi đột ngột làm Lý Thiện Kiệt vừa bị tức điên, liền trong nháy mắt tụt hẳn, điều này làm cho hắn phi thường khó chịu, vì thế, hắn ném một câu,

"Không cho ngươi đi!"

Liền đi ra khỏi doanh trướng Tiên Đậu.

"Huynh trưởng!"

Tiên Đậu căm tức, giận dỗi với bóng lưng hắn kháng nghị, nhìn thấy hắn đã đi xa thì thả lỏng, tay xoa xoa dây cột tóc, câu môi cười: Ta muốn chính là ngươi không cho ta đi!

Ngày thứ hai, Tiên Đậu cố ý dậy thật sớm, để cho tì nữ mà Lý Thiện Kiệt đặc biệt để lại hầu hạ nàng mặc vào một thân nam trang, liền không để ý tì nữ ngăn trở, chạy ra ngoài doanh trướng, dựa theo trí nhớ ngày hôm qua nhanh như tia chớp chui vào doanh trướng của Hạ Triệu Dương.

"Đại ca ca!"

"Thuần nhi! Thế nào sớm vậy đã tới?"

Hạ Triệu Dương lúc này đang được tùy tùng hầu hạ mặc bội sức, đai lưng, sau khi chỉnh tề hắn cho lui tùy tùng, thấy Lý Thiện Kiệt cũng không có đi đến doanh trướng cùng liền hỏi,

"Huynh trưởng ngươi đâu?"

Tiên Đậu khuôn mặt nhỏ nhắn đô đô, gương mặt tiểu hài tử beo béo phòng ra một bộ ta thật tức giận, làm cho khuôn mặt trắng trắng non mềm như bánh bao càng nộn nộn óng ánh như gợi người tới nhấ nháp, đặc biệt mê người, loại cảm giác này giống như thời điểm mọi người nhìn cái mặt manh manh tiểu bánh bao nhỏ xinh, tổng không nhịn được mà muốn đi lên thân thân mấy cái, là loại mà không cách nào kháng cự đối với những sinh vật nhỏ bé xinh xinh đáng yêu.

Hạ Triệu Dương hiện tại chính là cảm giác này, hắn đi tới nhéo nhéo hai má đang phì ra bộ dáng tức giận của Tiên Đậu, ôm lấy bờ vai nàng đem ấn ngồi lên sạp thượng, dùng giọng điệu dỗ tiểu hải tử ôn hòa hỏi,

"Như thế nào đây? Sinh khí với huynh trưởng ngươi?"

Thanh âm trầm thấp ôn nhu quanh quẩn ở bên tai Tiên Đậu, hơi hơi khơi dậy tính chinh phục của Tiên Đậu, nàng nắm lấy đai lưng của Hạ Triệu Dương nhéo nhéo, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy ủy khuất, bộ dạng ' Lý Thiện Kiệt là đại phôi đản! Lý Thiện Kiệt không mang nàng theo, không cho nàng chơi!' ngữ khí cáo trạng với hắn,

"Huynh trưởng xấu nhất! Huynh trưởng không mang ta theo, Thuần nhi cũng muốn săn thú!"

Nghe Tiên Đậu nói vậy, Hạ Triệu Dương liền hiểu mà phì cười,

"Liền là vậy sao?"

Thật đúng là tiểu hải tử mà, hắn sờ sờ đầu tiểu Tiên Đậu trấn an nói,

"Huynh trưởng ngươi cũng là sợ ngươi gặp nguy hiểm nên mới không cho ngươi đi, săn thú không phải là chuyện đơn giản."

Tiên Đậu cân cân cái mũi nhỏ, biết biết mở miệng, bộ dạng ghét bỏ,

"Mới không phải đâu, hắn nhất định là sợ mang theo ta sẽ phiền toái, đến lúc đó săn thú thua đại ca ca!"

Dứt lời nàng níu chặt đai lưng Hạ Triệu Dương mềm yếu đong đưa,

"Đại ca ca, ngươi mang Thuần nhi đi theo nha, cũng cho Thuần nhi được chứng kiến tư thế oai hùng trên lưng ngựa của đại ca ca."

Hạ Triệu Dương bị nàng dùng giọng điệu ngưỡng mộ này làm nũng lay động, hắn cúi đầu liền chống lại cặp mắt câu nhân đầy khát cầu càng làm nó them thủy nhuận, trong lòng nổi lên tâm tư trêu đùa, mặt hơi chần chờ nói,

"Này...."

Tiên Đậu thấy sắc mặt hắn chần chờ, nhưng khóe miệng, đuôi mày lại mang ý cười thì biết đây là hắn đang trêu đùa bản thân, nếu mình như ý hắn tiếp tục làm nũng thì việc này tất thành, nhưng đông thời, ấn tượng trong lòng hắn sẽ mất đi linh động, từ đây bị gán mác là tiểu đệ đệ hay tiểu muội muội, này cũng không phải là kết quả nàng muốn nhìn thấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro