06:"Thực cứng sao, Thuần nhi?"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Thanh Hư
Đánh 🌟 nhé (✯ᴗ✯)
_____________________

Hạ Triệu Dương xem bộ dáng không hề hay biết gì của Tiên Đậu trong lúc nhất thời cũng không tốt vạch trần thân phận của nàng, chỉ phải đành ra vẻ không biết tiếp tục dạy nàng bắn tên, chính là ở lúc tứ chi tiếp xúc, kéo giãn khoảng cách ra một chút, nhưng hắn lại không biết giữa nam nhân và nữ nhân luôn không hiểu được hấp dẫn lẫn nhau, không tự chủ được luôn nhìn mặt nàng, mà Tiên Đậu là không thể nghi ngờ rất xinh đẹp.

Nàng cho dù cái gì cũng không nói chính là lẳng lặng xem phương xa, những tia sáng chiếu rõi trong rừng nhàn nhạt bạch quang của con ngươi, hoa sắc lung linh cũng có thể tản mát ra một loại ý cảnh mỹ miều khiến người khác khó mà kháng cự.

Loại mỹ này là chọc người nghiện nhất, Hạ Triệu Dương cúi đầu ánh mắt dừng lại trên người Tiên Đậu ngày càng nhiều.

Đối với loại cơ hội khiến đối phương khắc sâu vào tâm trí này Tiên Đậu sẽ không buông tha, nàng hoặc giận, hoặc cười hoặc hồn nhiên hoặc quyến rũ đủ loại biểu cảm khiến bản thân ở góc độ của Hạ Triệu Dương trở nên mỹ nhất, nở rộ trong long Hạ Triệu Dương, ở trong long hắn lưu lại hình ảnh bản thân tốt đẹp, nhân loại đối với sự vật xinh đẹp luôn lưu luyến, luôn nhịn không được xem nhiều, đây là hấp dẫn, mà loại hấp dẫn này bị Tiên Đậu nhuần nhuyễn nắm trong lòng bàn tay, như vậy loại hấp dẫn này sẽ biến thành câu dẫn vô hình.

Đúng vậy, Tiên Đậu hiện tại chính là đang câu dẫn Hạ Triệu Dương, nàng muốn đem hắn kéo vào bố cục của bản thân.

Tiên Đậu khoan khoái tốt đẹp kéo ngắn khoảng cách giữa hai người, không khí cũng vẫn tốt đẹp đi lên không bị kéo xuống, Hạ Triệu Dương dù sao cũng không phải người ngu ngốc, đối với đạo lý nam nữ ở chung cũng là có chút hiểu biết, hơn nữa hắn đã ẩn ẩn đoán được, nữ tử trước mặt này phỏng chừng chính là cái muội muội kiêu ngạo bốc đồng trong truyền thuyết của Đông Ngô.

Bởi vậy, ở thời điểm đối đãi với Tiên Đậu cũng nhiều hơn mấy phân như đối đãi với muội muội mà che chở, cơ bản là theo nàng, chỉ đâu đánh đó.

Đổi lấy rất nhiều xuân hoa rực rỡ từ nụ cười của nàng, Hạ Triệu Dương thật thích xem nàng cười, mỗi lần đánh xong con mồi đều trước tiên cúi đầu xem biểu cảm của nàng, nhìn đến nàng khoan khái mới theo lời nàng thúc giục mà đi nhặt con mồi.

Mà hương thơm của Tiên Đậu cũng thời khắc quay cung quanh hắn, nam nữ dù sao cũng bất đồng, cho dù dụng tâm kéo giãn khoảng cách, nhưng xóc nảy trên lưng ngựa, vô tình đụng chạm vẫn là làm Hạ Triệu Dương cảm giác rõ ràng sự mềm mãi mảnh mai của nàng.

Đè nén cùng với hấp dẫn làm hắn không thể bình tình, tim đập mạnh gia tốc.

Mà Tiên Đậu thì vô ý cố ý trêu trọc, càng làm hắn miệng khô lưỡi khô, cơ bắp hắn bắt đầu buộc chặt, cách tay vòng quanh Tiên Đậu cũng bắt đầu vô ý thức chậm rãi chặt lại, Tiên Đậu theo áp bức này tự nhiên càng dựa sát vào long ngực phía sau.

Làm thân thể mềm mại kiều nhược của nàng hoàn toàn nằm trong long hắn như hợp vào thân thể hắn, điều này khiến Hạ Triệu Dương thoải mái giãn ra một hơi, chính là khẩu khí này lại mang theo đè nén làm tâm tư bản thân run run, lúc này Hạ Triệu Dương cảm thấy bản thân giống như đang vô lại ăn đậu hũ của tiểu cô nương không rành thế sự mà vô cùng tin tưởng mình.

Loại cảm giác này làm người ta vừa tự biết xấu hổ vừa muốn ngừng mà không được.

Tay hắn run run vòng qua trước thắt lưng nàng, làm thân thể mềm mại của nàng càng gần sát thân thể của mình, giảm bớt cảm giác cực nóng đang ẩn ẩn dâng lên trong cơ thể, cảm giác được cái tay kia dễ dàng nắm chặt vòng eo mềm mại, cánh tay tráng kiện có thể dễ dàng chế trụ nàng, làm cho cảm xúc của Hạ Triệu Dương càng them dồn dập, hắn không khỏi giục ngựa chạy nhanh hơn, thân thể theo con ngựa xóc nảy cọ về phía trước mềm mại, hạ thể thậm chí còn theo lên xuống ở cánh mông như hoa của nàng.

Tiên Đậu nhíu mày, động dục sao?! Vậy để hỏa này lớn hơn chút nữa đi, nàng nghiêng sườn mặt nhỏ nhắn dán vào sườn mặt hắn ra vẻ không biết gì hỏi,

"Đại ca ca, ngươi phía dưới treo cái cứng quá! Cọ Thuần nhi thật là khó chịu!"

Hạ Triệu Dương bị Tiên Đậu hồn nhiên lại trắng trợn miêu tả kích thích huyết khí dâng lên, trong lồng ngực tiết hỏa càng lớn hơn, hắn cúi đầu chôn mặt vào hõm vai cần cổ Tiên Đậu, nương theo lúc nói môi đụng chạm đến phiến da thịt trắng mềm kia,

"Thực cứng sao, Thuần nhi?"

Nói xong, còn cố ý dùng phân thân cứng rắn kia ở mông Tiên Đậu cọ nhẹ vài cái.

"Hì hì! Đại ca ca, rất ngữa."

Tiên Đậu ôm cổ né tránh môi Hạ Triệu Dương, nở rộ đôi môi phấn nộn rang trắng như sữa ở trước mặt hắn cười đến thiên chân hồn nhiên, lung lay linh hồn nhỏ bé của hắn.

"Ngứa sao? Còn có càng ngứa đâu!"

Hạ Triệu Dương lấy lại tinh thần, thuận thế cùng nàng ôn tồn nháo lên, tay cùng môi ở trên người nàng không ngừng cọ, chọc Tiên Đậu cười khanh khách, nũng nịu cầu xin tha thứ không ngừng, ghé vào lỗ tai hắn vờn quanh, rốt cuộc hai người đều náo mệt mỏi, chuẩn xác mà nói là Hạ Triệu Dương dục vọng phóng thích, hắn ôm chặt Tiên Đậu kiều kiều nhu nhuyền, môi ở cổ nàng tuyến tư cọ cọ.

"Thuần nhi có thích đại ca ca hay không?"

Sau chuyện này, trong lòng Hạ Triệu Dương đã đem Tiên Đậu coi là nữ nhân của mình, hắn nguyện ý cho nàng vinh sủng, che chở cho nàng, cho nàng vị trí tam phu nhân, đương nhiên suy tính của Hạ Triệu Dương cùng gia thế của Tiên Đậu không phải không có quan hệ.

"Thích!"

Tiên Đậu trả lời nhanh chóng nhưng rõ rang không mang theo một chút ái muội, làm Hạ Triệu Dương sờ không ra mạch của nàng.

Xem cặp mắt hắc bạch phân minh vô tư thuần khiết kia của nàng, Hạ Triệu Dương thập phần bất đắc dĩ, đến cùng vẫn là đứa nhỏ không rõ thế sự, trên mặt tình cảm còn thật sự không biết gì.

Ý thức được điểm này, Hạ Triệu Dương đối đãi với Tiên Đậu không khỏi lại them vài phần nuông chiều che chở, đem nhu tình đối với nữ hài tử của mình mở ra vì nàng.

Vì thế, ở hành trình kế tiếp, Hạ Triệu Dương đối với Tiên Đậu không phải là loại thái độ phóng khoáng ở chung với nam tử mà là mang theo vài phần sủng ái nhu tình.

Lời nói động tác càng là hết sức ái muội, khiêu khích.

Đối với loại biến hóa này, Tiên Đậu đương nhiên là phát hiện nhưng này đó còn chưa đủ, Hạ Triệu Dương khiêu khích quá mức thuần thục tự nhiên, này nói lên hắn đối với tình cảm dành cho nàng còn ở tình trạng khống chế, Tiên Đậu không muốn mình ở trong long người khác là một cái có cũng được mà không có cũng không sao, là một món đồ chơi mới lạ, nàng muốn là .... Tâm của Hạ Triệu Dương!

Mà Hạ Triệu Dương thích là cảm giác hứng thú cũng không hãm sâu si mê, cũng làm Tiên Đậu ẩn ẩn có chút minh bạch, bản thân sợ là không phải là người yêu lý tưởng trong ý thức của hắn.

Hiểu được điểm này, Tiên Đậu chinh phục càng nồng nhiệt, nàng thích khiêu chiến đối tượng khó khan, nhưng trong cuộc sống hiện thực, vì trách xúc phạm tới nữ nhân vô tội khác loại khiêu chiến này rất khó có thể thực hiện, trừ phi gặp được cái loại nam nhân yêu mà không được, nhưng đối với nam nhân phù hợp tiêu chuẩn săn của Tiên Đậu cái loại nam nhân này mà nói tỷ lệ nhỏ đến đáng thương.

Cho nên, Hạ Triệu Dương trong lúc vô tình đã là cho Tiên Đậu nguyên bản không có hứng thú gì với hắn giờ có một chút nhiệt huyết nho nhỏ.

Bất quá, trước đó phải biết rõ tình huống Hạ Triệu Dương bên này rốt cuộc là như thế nào, nếu hắn đã cùng người khác lưỡng tình tương duyệt, kia nàng cũng chỉ có thể nhịn đâu buông tha cho bước kỳ này.

"Điểm này chủ nhân không cần phải lo lắng, hệ thống là sẽ không cho phép kí chủ làm tiểu tam, nếu chủ nhân hành động va chạm vào giới hạn, hệ thống sẽ cho dự báo trước tiên!"

Cảm giác được lưỡng lữ của Tiên Đậu, Diêu Lăng Diệu vang lên âm thanh trong đầu Tiên Đậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro