07: Vương Bích Thanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Thanh Hư
Mình edit còn nhiều sai sót lắm có nhiều lúc không hay mong mọi người bỏ qua, mình sẽ cố gắng cải thiện(◍•ᴗ•◍)❤Đánh 🌟 nhé (✯ᴗ✯)
________________

“Ngô! ~ kia là nói Hạ Triệu Dương hiện tại vẫn phù hợp yêu cầu tiến công chiếm đóng, chính là chỉ không biết có phải hắn đã có ý rung nhân rồi chưa.”

Tiên Đậu hơi cân nhắc một chút, quyết định trước vẫn dùng gương mặt ngây thơ hồn nhiên, không rành thế sự này đến treo khẩu vị của Hạ Triệu Dương, về phần tiếp theo phải bố trí như thế nào thì vẫn là chờ nàng nắm giữ tình huống cụ thể lại bàn.

Ở trong tình huống Hạ Triệu Dương cố tình sắp đặt, hai người ở cánh rừng này chạy vài vòng đều không có gặp người khác, thẳng đến khi Lý Thiện Kiệt quan tâm Tiên Đậu sợ muội muội có chuyện mới gia tăng thêm người tìm kiếm rốt cuộc mới ở một chỗ hẻo lánh gặp được hai người.

Thời điểm Lý Thiện Kiệt theo hướng thị vệ chỉ dẫn đuổi tới, liền nhìn thấy Hạ Triệu Dương đang ôm lấy vòng eo của Tiên Đậu, đều là nam nhân, hắn liếc mắt liền biết động tác này có ý nghĩa gì, Hạ Triệu Dương đây là thể hiện tính chiếm hữu cùng dục vọng đối với nữ nhân của hắn.

Trong long âm thầm nghẹn hỏa, đối với tình huống của Hạ Triệu Dương hắn là so với ai rõ ràng nhất, Hạ Triệu Dương đối đãi với muội muội hắn yêu thương như vậy, Lý Thiện Kiệt không thể nào không phát hỏa.

Nhưng hết thảy phía trước còn chưa rõ ràng, hắn vẫn lựa chọn tạm thời kiềm hãm con tức này.

“Thuần nhi! Ngươi xuống ngựa cho ta.”

Lý Thiện Kiệt giục ngựa tới trước mặt hai người, một tay ôm lấy Tiên Đậu từ trong long Hạ Triệu Dương kéo ra, cúi người đem nàng đặt trên đất, nói với thị về,

“Hảo hảo bảo vệ tiểu công tử, nếu hắn có sơ xuất gì, các ngươi đem đầu tới gặp!”

Nói xong liền cùng Hạ Triệu Dương phi ngựa vào rừng.

Chạy xa một khoảng, xác định không ai nghe thấy hai người nói chuyện, hắn mới dừng lại, để hai con ngựa tự đi, hắn lập tức quay đầu nói với Hạ Triệu Dương,

“Nhiễm Chu! Ngươi mới vừa rồi làm vậy là có ý gì?”

“Cái gì có ý gì? Mới vừa rồi có chuyện gì sao? Mới vừa rồi có gì đâu.”

Hạ Triệu Dương gặp huynh đệ mình khẩn trương với Tiên Đậu như thế, trong lòng đối với vị trí của Tiên Đậu tại Lý gia cân nhắc lần nữa, bất quá ở trước lúc Lý Thiện Kiệt còn chưa đem sự tình nói ra, vẫn là giả ngốc, để trách lộ ra tin tức không cần thiết mà phá hư kế hoạch.

Lý Thiện Kiệt nắm cổ áo Hạ Triệu Dương, cắn rang nói,

“Ngươi đừng theo ta giả ngu, ngươi làm vậy đối với muội muội ta, là có tính toán gì, không phải ngươi muốn cưới nữ nhân Bích Thanh sao?”

Hạ Triệu Dương nghe Lý Thiện Kiệt nói vậy liền nói thật việc này,

“Ta sẽ lấy danh phận quý phu nhân cho Thuần nhi, địa vị của nàng sẽ chỉ dưới Bích Thanh.”

Lý Thiện Kiệt vừa nghe Hạ Triệu Dương nói vậy, liền một quyền vào mặt hắn, bởi vì trong long hắn, không có một nữ nhân nào có thể so với muội muội của mình tôn quý hơn, hắn sẽ không cho bất luận kẻ nào cưỡi trên đầu Tiên Đậu.

“Nhiễm Chu! Ngươi đừng tưởng Lý gia ta hiếm lạ cái gì quý phu nhân của ngươi.”

Hạ Triệu Dương đứng lên sau một quyền của Lý Thiện Kiệt, hai người liền đánh nhau, thật lâu sau, khi hai người đã không còn sức lực, Hạ Triệu Dương thở hổn hển nằm bên cạnh Lý Thiện Kiệt nói,

“Đông Ngô, ta biết ngươi thật long thương yêu Thuần nhi, không muốn nàng thua kém, nhưng ngươi ngẫm lại xem, thế gian này nữ tử nào mà không phải dựa vào phu quân để sống qua ngày, lấy giao tình giữa ta và ngươi, ta làm sao có thể để Thuần nhi chịu nhiều ủy khuất, thế gian này lại có nam nhân nào so với ta đối với Thuần nhi tốt hơn!”

Hạ Triệu Dương nói lời này là sự thật, ở thời đại này nam tôn nữ ti, Tiên Đậu nếu có thể gả cho một nam nhân nguyện ý đau nàng yêu nàng, hơn nữa nam nhân này là bằng hữu thân thiết của huynh trưởng thì quả thật đây là một lựa chọn tốt.

Chỉ nói con nối dòng đi, đều là phu nhân, con của Tiên Đậu cùng con của vương phi sở sinh cũng không phân biệt quá lớn, huống hồ hoàng gia phân đích thứ có thể thông qua nhà mẹ đẻ của hoàng tử cùng thế lực bên ngoại mà cân bằng, nói tóm lại, cửa hôn sự này đối với Tiên Đậu thập phần có lợi.

Nghĩ thấu việc này, cơn tức của Lý Thiện Kiệt cũng giảm không ít, lấy quan hệ của mình và Hạ Triệu Dương, Tiên Đậu gả vào hậu viện của hắn quả thật sẽ không chịu bất kì ủy khuất gì, xác thực mà nói còn có thể sống phi thường dễ chịu.

Nhưng cứ nghĩ đến việc muội muội mình đau sủng để nàng dưới người khác là người làm ca ca như hắn liền khó chịu dị thường, huống chi với tính cách muội muội sao có thể chịu được, vì thế Lý Thiện Kiệt quyết định cửa hôn sự này vẫn là chờ Hạ Triệu Dương giải quyết xong nữ nhân Bích Thanh kia lại nói.

“Nhiễm Chu, ngươi là không thể nào cưới được Bích Thanh đâu.”

“Điều đó không có khả nàng!”

Hạ Triệu Dương lập tức phản bác,
“Nàng nhất định sẽ là vương phi của ta!”

“Chậc!”

Lý Thiện Kiệt cười nhạo một tiếng, nữ nhân Vương Bích Thanh kia nhìn như cao cao tại thượng, kì thực vô cùng có dã tâm, người ta chưa chắc đã coi trọng cái Đường Sơn Vương nhỏ nhoi Nhiễm Chu ngươi.

Bất quá hiện tại có thể thấy rõ chấp nhất của Hạ Triệu Dương đối với Bích Thanh, hắn sẽ không ngay lúc này đem muội muội của mình đưa lên cửa để người ta đạp hư, hắn đứng dậy vỗ vỗ cát bụi trên người, từ từ nói với Hạ Triệu Dương,

“Chuyện của Thuần nhi, vẫn là chơ ngươi cưới được Vương Bích Thanh rồi nói sau, trước đó ta hy vọng ngươi cách xa nàng ra một chút.”

Hạ Triệu Dương nhíu mày,
“Ngươi đây là không tin ta?”

Không tin hắn có thể nuông chiều Tiên Đậu một đời.

“Cũng không phải!”
Lý Thiện Kiệt nhảy đạp lên ngựa,

“Ta là không tin vị ấy của ngươi nữ nhân Vương Bích Thanh kia!”

Nữ nhân kia cũng không phải là một người có lòng bao dung, muội muội nhà mình tuy rằng kiêu ngạo căng ngạo mạn lại có chút tùy hứng nhưng mà tâm tư đơn thuần, luận tâm cơ là tuyệt đối không thể so cùng, thua xa vị tài nữ cao cao tại thượng này.

“Kia nếu như Thuần nhi thích ta thì sao?”

Hạ Triệu Dương cũng nhảy lên lưng ngựa, hơi khiêu khích nhìn Lý Thiện Kiệt, một chuyện bình thường nếu được thuận theo thì con người sẽ không thấy hiếm lạ, nhưng càng ngăn cấm càng kích thích sự phản nghịch, đây là bản tính của những người cao cao tại thượng đặt biệt là hoàng tộc, không thể nghi ngờ Lý Thiện Kiệt đã khơi lên tia phản nghịch này của Hạ Triệu Dương.

“Vậy thì ta sẽ cho ngươi xem nàng sẽ nghe lời thân ca ca là ta đây hay là cái đại ca mới quen là ngươi nói!”

Lý Thiện Kiệt ý tứ thật rõ rang là liền tính Tiên Đậu thích hắn thì như thế nào, chỉ cần mình không đồng ý, Tiên Đậu liền sẽ không gả.

“Hảo! Kia đến lúc đó nếu như Thuần nhi cố chấp muốn gả cho ta, Đông Ngô ngươi cũng không thể ngăn cản nga!”

Hạ Triệu Dương nói xong liền thúc ngựa chạy đi.

Lý Thiện Kiệt sắc mặt âm trầm, đây rõ ràng là Nhiễm Chu đang muốn xuống ta từ bên muội muội nhà mình trước! Xem ra về phải cảnh tỉnh Tiên Đậu một chút, đỡ cho nàng hãm sâu vào cái bẫy ôn nhu của Hạ Triệu Dương.

Lý ca ca à hình như huynh đã quên ở doanh trướng hắn từng nói qua với Tiên Đậu là Đường Sơn Vương là cái đoạn tụ, giờ lại nói Đường Sơn Vương thích Vương Bích Thanh không biết lời này nên nói như thế nào thông đâu….. Nguyện hệ thống phù hộ hắn đi….

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro