Chương 29: Theo đuổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~Edit by _Hann_~ 

Sự tồn tại của Lục Chiến thật ra khá phức tạp, mặc kệ là ở kiếp đầu hay kiếp thứ hai vẫn khiến cho Lăng Việt không thể quên.

Kiếp thứ nhất, quan hệ của Hải Lan cùng Lục Chiến vô cùng tốt. Lúc Hải Lan còn chưa ở bên Lăng Việt, cô cũng có một vài người bạn khác phái, không phải quan hệ mập mờ, chỉ là vừa vặn hợp nhau mà thôi.

Quan hệ của bọn họ rất tốt, cho đến lúc đã ở bên nhau vẫn rất tốt, Lăng Việt vẫn luôn để ý cái này.

Cho đến kiếp thứ hai, Lăng Việt đối với thế giới bên ngoài không quan tâm, cũng không cùng Hải Lan trong truyện giải trừ hôn ước, thế cho nên cốt truyện vẫn phát triển đúng hướng. Ví dụ như Tề Ấm gặp được toàn bộ đàn ông mà cô ta nên gặp, lại ví dụ như Hải Lan hắc hóa, cuối cùng bị tung tin cùng một người đàn ông thuê phòng khách sạn.

Người đàn ông kia, chính là Lục Chiến.

Lục Chiến tồn tại khiến cho Lăng Việt chú ý, bởi vì kiếp thứ nhất cùng Hải Lan quan hệ rất tốt, cho nên lúc ấy đã xảy ra chuyện. Lăng Việt liền hoài nghi, ngay từ đầu, Lục Chiến đã mang ý xấu tiếp cận Hải Lan.

Lăng Việt bảo người điều tra rõ Lục Chiến, cuối cùng điều tra ra được mới phát hiện, gian tình của Hải Lan nguyên bản cùng Lục Chiến cũng là bị người khác hãm hại.

Tác giả chỉ ở góc độ của mình miêu tả nữ phụ ích kỷ ngoan độc, cho nên cuối cùng phải chịu quả báo, đồng thời tác giả tạo ra cốt truyện, sắp xếp từng thời điểm, tự mình hoàn thiện, vá lại lỗ hổng, khiến cho cốt truyện càng thêm hợp lý hoá.

Kiếp thứ hai, cũng chính là kịch bản sát với cốt truyện nhất, cho nên Hải Lan cùng Lục Chiến là trong sạch.

Hãm hại bọn họ, cũng chỉ là người phụ nữ đối với Lăng Việt cầu không được mà thôi.

Nhưng có một chuyện là sự thật, đó chính là tình cảm của Lục Chiến với Hải Lan.

Là thật, bởi vì cho đến cuối cùng, người vẫn luôn ở bên Hải Lan nguyên bản, là Lục Chiến.

*****~Edit by _Hann_~ *****

Bóng đêm bao phủ, trong buổi tối mùa xuân, gió vẫn lạnh lẽo như cũ.

Hải Lan ra khỏi toilet, sau khi đi ra cửa khách sạn liền trực tiếp nhắn tin cho đồng nghiệp, nói cô đi về trước.

Nam chính nữ chính Lăng Việt cùng Tề Ấm này là đứa con được trời cao chiếu cố, rốt cuộc là trải qua cái gì mới có thể biến thành bộ dạng hiện tại.

Nam chính không yêu nữ chính đi thích nữ phụ, nữ chính không đợi nam chính theo đuổi, chính mình chủ động theo đuổi nam chính.

Cốt truyện gặp quỷ rồi.

Hải Lan thất thần đi tới bãi đỗ xe, hướng tới vị trí xe mình dừng, bởi vì đang suy nghĩ, căn bản không chú ý tình huống xung quanh, đến khi lại gần mới nhìn đến ở bãi đậu xe tối tăm ngoài trời, có người đứng canh xe mình.

Lăng Việt một thân tây trang đen gần như dung nhập giữa đêm tối, trầm mặc cùng yên tĩnh.

Lăng Việt dựa vào đuôi xe thể thao của cô, nhìn cô đi tới.

Trong nháy mắt ngẩng đầu cùng Lăng Việt đối mặt kia, Hải Lan cảm giác được không khí có chút âm trầm.

Ánh đèn lờ mờ, bốn bề vắng lặng, không khí lạnh lẽo, còn có gió lạnh thổi qua, bất luận là cảnh tượng hay không khí xung quanh, đều giống như cảnh giết người biến thái trong phim.

Hải Lan nhận ra nguy hiểm, liền lùi hai bước nhỏ.

Lăng Việt hạ tầm mắt, nhìn Hải Lan lùi lại hai bước kia, khóe miệng hơi nhếch, trong nụ cười mang theo một tia lạnh lẽo.

"Anh không phải ở đại sảnh sao, đến đây lúc nào?" Trong mắt Hải Lan tràn ngập đề phòng.

Trên người Lăng Việt hiện tại phát ra tín hiệu, đều là nói cho cô, anh không phải nam chính khi thì bá đạo khi thì ôn nhu, mà là một tên biến thái lúc thì động kinh lúc thì u ám lạnh lẽo.

Vế trước có ba phần nguy hiểm, mà vế sau thì tận chín phần. Vế trước cũng chỉ là chọc tức người ta một chút, còn vế sau, trời mới biết anh có thể làm ra chuyện gì.

"Chờ em." Lăng Việt lời ít ý nhiều.

Hải Lan cảm thấy hai chữ 'chờ em' này cô có thể hiểu thành - tôi chính là đợi cô ở đây, tính sổ với cô.

"Có chuyện gì ngày mai lại nói, hiện tại muộn rồi, tôi về nhà trước."

Nói rồi Hải Lan nhìn đường đi một chút, đường nào mới có thể tránh Lăng Việt xa nhất, sau đó lên xe.

Nghe vậy, Lăng Việt nâng tay, cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ, nhàn nhạt nói: "Gần 10 giờ, cũng không tính là muộn."

10 giờ đối với Hải Lan mà nói, đúng là rất sớm.

Hải Lan lắc đầu: "Tôi mệt rồi, cái gì cũng không muốn nghĩ."

Tìm được con đường tốt nhất rồi, tránh Lăng Việt hai ba mét mới ấn điều khiển từ xa mở khóa, đèn xe lóe lên một chút.

Hai mắt Lăng Việt tối tăm âm trầm.

Tiếng nói vững vàng: "Không muốn biết vì sao tôi chờ em"

Anh vì cái gì sẽ xuất hiện ở chỗ này, từ khi anh vừa xuất hiện Hải Lan đã đoán được.

"Có chuyện gì ngày mai lại nói."

Tay Hải Lan đang muốn mở cửa xe, trực tiếp bị Lăng Việt giữ chặt.

Lại là chiêu này.

Sao cô lại quên mất, nam chính tổng tài sở hữu một kỹ năng chèn ép trăm phần trăm, cho dù là ở đâu, chỉ cần có chỗ để dựa, bọn họ đều có thể chuẩn xác ép người khác dựa tường dựa giường dựa xe.

Tay bị lôi kéo, thân thể bị ép tới cửa xe.

Mà Lăng Việt một tay bắt được tay Hải Lan, một tay chống trên cửa xe, quây Hải Lan bên trong.

Thân thể dán vào nhau.

Tức khắc thân mật khăng khít.

"Lăng Việt" Hải Lan dùng sức muốn tránh thoát gông cùm xiềng xích của anh, đánh anh, nhưng Lăng Việt vẫn không nhúc nhích.

Hơi thở của anh, ghen tuông của anh, toàn bộ đều bao phủ cô.

"Có ai theo đuổi người khác như vậy sao?" Lăng Việt thích cô, không hề có ý đồ khác, điểm này Hải Lan đã nhìn rõ.

Cô không có gì chứng minh rõ ý đồ của Lăng Việt, nhưng nếu thật sự không phải có hứng thú với cô, sao anh có thể tốn nhiều thời gian cùng tâm tư như vậy.

Tuy rằng không biết anh là từ khi nào bắt đầu thích cô, nhưng tình huống hiện tại chính là như vậy.

Lăng Việt cười lạnh một tiếng: "Vậy em nói nên theo đuổi như thế nào, âm thầm quan sát từng chút một, tiến từng bước tới"

Hải Lan liếc mắt cánh tay chống cửa xe, lại nhìn lại anh, tức giận không che giấu được.

"Cho nên anh liền dùng loại phương pháp không tôn trọng người khác này" Cô vung tay đánh anh, nhưng hiển nhiên anh cũng không di chuyển gì.

"Không tôn trọng em sao..." Lăng Việt cười một tiếng, ý cười lại không chạm đến đáy mắt.

"Cho nên tôi nên coi như không thấy em cùng đàn ông khác vừa nói vừa cười, cũng coi như không biết em chỉ duy nhất lạnh nhạt với tôi"

Lời Lăng Việt nói, xác minh suy đoán của Lục Chiến, Tề Ấm chụp ảnh, đúng thật là để gửi cho Lăng Việt, cũng thật sự muốn khơi mào hiểu lầm của Lăng Việt đối với cô.

Chẳng qua, Tề Ấm căn bản không biết quan hệ của cô cùng Lăng Việt, cũng không hiểu biết Lăng Việt, loại ly gián này sẽ không khiến Lăng Việt sinh ra chán ghét với cô, chỉ càng kích thích anh hơn.

"Tôi cùng ai vừa nói vừa cười, có liên quan gì đến anh, anh chỉ là vị hôn phu trên danh nghĩa của tôi, ngoài ra anh còn tư cách gì quản được tôi" Lời Lăng Việt nói, làm Hải Lan vô cùng mất hứng.

Cũng rất khó chịu.

"Lăng Việt, đừng chọc tôi nóng lên, nếu anh khiến tôi tức giận, tôi không chỉ biết cùng đàn ông khác vừa nói vừa cười, tôi sẽ còn cùng người khác yêu đương, cùng người khác kết hôn sinh" Chữ 'con' còn lại chưa kịp nói ra.

Ở bãi đậu xe lộ thiên, một nam một nữ cứ như vậy ôm hôn.

Tề Ấm trốn sau một chiếc xe khác, trong mắt đều thấy hết, trên mặt không thể tin tưởng, biểu tình dần dần vặn vẹo, nắm tay thật chặt.

Rốt cuộc là sai ở đâu.

Vì sao, mọi thứ đều dựa theo quyển truyện cô đọc kia, nhưng vì sao gặp được Lăng Việt lại lệch khỏi quỹ đạo

Tại sao lại như vậy, không nên như vậy, bất luận là cô sẽ gặp được ai, sẽ cứu ai, sẽ có ai theo đuổi cô, tất cả đều đã xảy ra, nhưng Lăng Việt vốn dĩ là theo đuổi cô, thích cô, sủng nịch cô, vì cái gì sẽ làm như không thấy cô, ngược lại theo đuổi Hải Lan

Nhiều ngày như vậy, Tề Ấm suy nghĩ rất nhiều, lại không biết nên tin tưởng hay không, Lăng Việt cùng Hải Lan hoàn toàn không giống trong truyện viết.

Trong truyện, nữ phụ Hải Lan tâm địa ác độc, yêu Lăng Việt đến chết đi sống lại. Vì yêu không được mà làm hại cô, mà Lăng Việt đối với Hải Lan không có chút cảm tình, bị Hải Lan dây dưa đến không kiên nhẫn.

Nhưng tình huống hiện tại hoàn toàn là Lăng Việt dây dưa, Hải Lan không kiên nhẫn.

Lăng Việt hôn Hải Lan, kịch liệt muốn dây dưa cùng môi lưỡi cô, nhưng Hải Lan lại cắn chặt khớp hàm.

Hải Lan mở to hai mắt nhìn.

Vô cùng khiếp sợ.

Cô bị Lăng Việt cưỡng hôn, hoàn toàn không dự đoán được, là vì bị câu nói cùng người khác yêu đương, kết hôn sinh con kia làm cho tức giận, chỉ nghĩ muốn cậy mạnh lấp kín miệng cô.

Trong nháy mắt này, đầu óc trống rỗng một giây, một giây sau, trong đầu bỗng nhiên hiện lên hình ảnh, ở ban công ngoài trời, một nam một nữ tình cảm ôm hôn mãnh liệt, hình ảnh chợt lóe rồi biến mất, mau đến mức cô không kịp phản ứng được đôi nam nữ kia rốt cuộc là ai.

Cho đến ba giây sau Hải Lan mới hoàn hồn, đột nhiên dùng sức đẩy Lăng Việt, nâng tay trực tiếp tát anh.

"Bốp" một tiếng, âm thanh vào ban đêm yên tĩnh phá lệ thanh thúy.

Hải Lan chưa từng bị ai đối xử như vậy, trong mắt có phẫn nộ, cũng có ủy khuất.

Hốc mắt ửng đỏ, bởi vì dùng sức đánh cho nên tay cũng run rẩy, trừng mắt nhìn Lăng Việt, dùng mu bàn tay hung hăng chà sát môi vài lần.

"Lăng Việt, chúng ta vĩnh viễn vĩnh viễn đều không có khả năng, tuyệt đối không." Ném xuống những lời này, Hải Lan kéo cửa xe trực tiếp ngồi vào, nhanh chóng lái xe rời đi.

Trên má Lăng Việt, hiện lên dấu bàn tay hồng hồng rõ ràng.

Ánh mắt đen như mực, lặng im thật lâu mới nâng tay lên, sờ sờ nơi bị đánh, khóe miệng ẩn hiên, tức giận đến bật cười.

Vĩnh viễn vĩnh viễn không có khả năng

Không, ai nói đều không tính.

~Edit by _Hann_~ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro