Chương 5: Kiếp thứ ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~Edit by _Hann_~

Sau khi Hải Lan xuống lầu mua thuốc, Lăng Việt nâng tay, nhìn nơi tay mình vừa mới đụng vào tay Hải Lan, đặt lên gần mũi, tựa hồ có thể ngửi được mùi hương thuộc về Hải Lan.

Nhắm mắt dựa vào đầu giường, khóe môi cong lên, biểu tình còn mang theo chút hưởng thụ.

Than nhẹ một tiếng: "Vẫn là như trước mạnh miệng mềm lòng."

Thật lâu sau, mở to mắt, ánh mắt rõ ràng, không hề giống bị bệnh. Xốc chăn lên nhìn thoáng qua thuốc hạ sốt trên giường, cười nhạt một tiếng, liền cầm lấy cất sâu vào trong ngăn kéo tủ.

***** ~Edit by _Hann_~ *****

Từ tiệm thuốc trở lại biệt thự, Hải Lan gọi điện thoại cho Lăng Lâm.

Lăng Lâm nhận điện thoại, "Chị dâu, có chuyện gì sao?"

Hải Lan đáp "Anh trai em phát sốt, em mau tới đây chăm sóc anh ấy."

"Em nghe thư ký nói anh có chút không thoải mái, thế nào đã phát sốt rồi, anh em không sao chứ?"

Hải Lan: "Vẫn còn thở."

"...... Khụ khụ, chị dâu, thật ngại quá, em vừa ra khỏi thành phố, ngày mai mới có thể trở về, anh em là vị hôn phu của chị mà, hẳn là chị chăm sóc mới đúng."

Vị hôn phu cái quỷ, nãy đã thành không phải rồi.

"Vậy em có số điện thoại thư ký không?"

"Thư ký Lưu hiện tại cùng em đi công tác."

Hải Lan:......

"Chị dâu, chị đừng nói cho mẹ em biết anh bị bệnh, đừng làm bà lo lắng."

Hải Lan nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, muốn ổn định chính mình, mở to mắt hỏi lại: "Vậy rốt cuộc có ai có thể đến chăm sóc anh ấy?"

"Có nha."

"Ai?"

"Chị dâu đó nha."

"...... Biến." Hải Lan trực tiếp cúp điện thoại, sắc mặt cực kém.

Lăng Lâm sau khi bị đối phương cúp máy bĩu môi, buông di động, lẩm bẩm tự nói: "Chị dâu là cùng anh cãi nhau sao?"

Thư ký ở một bên nghe vậy, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Lăng Lâm, ánh mắt lộ ra chút nghi hoặc.

"Giám đốc Lăng sao lại nói như vậy?"

"Chính là cảm thấy gần đây chị dâu không nhiệt tình lắm với anh tôi."

Bí Thư tiểu thư cười cười, nói: "Có lẽ có chút không thoải mái đi."

Tuy rằng nói như vậy, nhưng cách hai người này ở chung gần đây làm thư ký có cảm giác không nói lên lời, thái độ ông chủ tựa hồ thay đổi, mà thái độ Hải tiểu thư cũng biến hóa.

Lại còn thay đổi theo hướng ngược lại.

"Có lẽ vậy, nhưng nếu lần này không phải anh tôi bị bệnh, tôi cũng không cần đi công tác thay." Lăng Lâm thở dài, chị dâu chắc sẽ không bỏ mặc anh trai tự sinh tự diệt chứ?

Nghi ngờ trong mắt thư ký càng tăng thêm, lịch trình đi công tác vốn là hai ngày sau, nhưng trước khi về nước, ông chủ bỗng nhiên thay đổi chủ ý, đi công tác trước rồi trở về thành phố sau. Đột nhiên ông chủ lại sinh bệnh, cho nên mới là cô cùng giám đốc Lăng đi.

***** ~Edit by _Hann_~ *****

Dưới lầu truyền đến tiếng mở cửa, một lát sau Hải Lan đem theo một chiếc túi vào phòng, sắc mặt không được tốt từ trong túi lấy ra nhiệt kế, mở ra đưa cho Lăng Việt trên giường.

"Đo nhiệt độ trước, sau đó uống thuốc." Nói rồi đặt túi trên tủ đầu giường anh, nhìn trong phòng không có nước, lại nói: "Tôi đi xuống lấy cho anh cốc nước."

Cô là tới hủy hôn, như thế nào lại biến thành chăm sóc người bệnh?

Rõ ràng Lăng Việt mới là vai chính mang hào quang, mà nàng cùng lắm chỉ là nữ phụ hy sinh, nhưng hiện tại lại có ảo giác như kịch bản thay đổi?

Giống như là - kịch bản nam chính lạnh nhạt cùng nữ phụ tìm đường chết đổi chỗ, cô lạnh nhạt, nam chính mới tìm đường chết.

Lắc lắc đầu, bước nhanh xuống cầu thang đi lấy nước, nhìn thoáng qua phong cách biệt thự Lăng Việt, trang trí vô cùng đơn giản, màu trắng tối giản đến mức trở thành lạnh lẽo.

Hải Lan vừa thấy phòng ngủ của Lăng Việt, rất lớn nhưng cũng đơn điệu như phòng khách.

"Lạnh buốt âm trầm, đây chẳng lẽ chính là phong cách ở nhà của bá đạo tổng tài trong tiểu thuyết?" Tựa hồ có một cơn gió lạnh thổi qua, không khí u ám làm Hải Lan rụt rụt cổ.

"Không thể hiểu bá đạo tổng tài này trong đầu nghĩ cái gì."

Cầm lấy cốc nước, xoay người lên lầu.

Thời điểm cầm theo cốc nước về, Lăng Việt cũng vừa vặn đo xong nhiệt độ đem nhiệt kế lấy ra.

"Tôi nhìn xem." Đem ly nước đặt ở trên mặt bàn, từ trên tay Lăng Việt cầm lấy nhiệt kế, nhìn đến con số mặt trên, cả kinh.

Kinh ngạc liếc mắt nhìn Lăng Việt, sau đó lại nhìn lại nhiệt kế, không thể tin nói: "40 độ, sốt cao như vậy, anh rốt cuộc làm gì vậy?"

Lăng Việt tựa hồ cũng rất khó chịu, nhắm mắt lại xoa huyệt thái dương, muốn giảm bớt chút đau đầu.

Hải Lan bất đắc dĩ nói: "Mau uống thuốc, nằm xuống, tôi chăm sóc anh trước, một giờ sau nếu sốt cao không hạ, liền đi bệnh viện đi."

Thấy Lăng Việt gật đầu, Hải Lan cũng buông nhiệt kế, cau mày ra phòng.

Đi đến cầu thang liền dừng bước chân, quay đầu nhìn thoáng qua cửa phòng Lăng Việt.

Hơi hơi híp mắt.

Cô xem tiểu thuyết không kỹ, nhưng cũng khẳng định loại tình tiết ái muội nam chính sốt cao không giảm, nữ phụ dốc lòng chăm sóc này trong tiểu thuyết sẽ không xuất hiện.

Nếu nhất định có tình tiết như vậy, xuất hiện bên nam chính chắc chắn là nữ chính, không có khả năng là nữ phụ nha.

Về điểm này, Hải Lan không nghĩ ra, cũng không tiếp tục suy nghĩ, chỉ cần hiện tại Lăng Việt không chết là được.

Hải Lan ngồi trong phòng khách, không có việc gì làm cũng chỉ có thể chơi di động, nghĩ nghĩ, vẫn là lên Baidu xem một chút sốt cao thì làm thế nào mới đỡ.

"Uống nhiều nước ấm...... Đúng là nước ấm vạn năng, để xem còn gì phải chú ý." Hải Lan càng xem càng nhíu mày.

Sau khi hạ sốt, ngoài việc uống nhiều nước ấm, còn phải bổ sung vitamin c, ăn nhiều trái cây, kỵ đồ ăn dầu mỡ, tốt nhất nên ăn uống thanh đạm như cháo......

Đây là nói với cô, mấy cái này đều là cô làm?

Tuyệt đối không thể, cô đời này từng làm cơm một lần, thiếu chút nữa đem phòng bếp nhà mình thiêu rụi, từ đó về sau, cô không bao giờ lại gần phòng bếp, cho nên bây giờ đến muối đường cô cũng không phân biệt nổi.

Đương nhiên, nếu cô muốn cùng Lăng Việt đồng quy vu tận, hoặc là độc chết anh, cô thật ra cũng có thể thử xem.

Đặt đồng hồ báo thức, sau đó tùy tiện tìm một bộ phim điện ảnh xem, lúc đang bị cơn buồn ngủ đánh úp thì đồng hồ báo thức bỗng nhiên vang lên, tuy rằng âm thanh không lớn, nhưng cũng khiến Hải Lan tỉnh táo lại.

Hải Lan đang muốn lên tầng xem Lăng Việt, liền thấy Lăng Việt từ trên đi xuống, anh thay một bộ quần áo khác, trên người cũng mang theo ít hơi nước, giống như vừa mới tắm qua.

"Anh thấy thế nào?" Sắc mặt thoạt nhìn tốt rất nhiều.

Có lẽ đã hạ sốt, vừa mới ngủ một lúc lại tắm rửa qua, sắc mặt của anh không tái nhợt giống một giờ trước, cả người thoải mái hơn nhiều.

Lăng Việt nhàn nhạt lắc lắc đầu, "Hạ sốt rồi, không có gì đáng ngại, hôm nay cảm ơn cô."

Lần thứ ba nghe được lời cảm ơn, Hải Lan cũng coi như thích ứng, nhún vai, "Nếu không có việc gì, vậy tôi về trước."

Phát sốt không có khả năng một giờ liền hết, nhưng hạ sốt một chút, cũng không cần lo lắng.

"Ăn cơm xong hãy trở về." Lăng Việt đề nghị.

Hải Lan không cần suy nghĩ trực tiếp cự tuyệt: "Không cần, buổi tối tôi có hẹn, đi trước."

Nói rồi cầm lấy túi xách ra cửa.

Lăng Việt ở phía sau nhìn theo bóng dáng Hải Lan rời đi, đôi mắt bình tĩnh như hồ sâu.

Âm u, nóng rực, khao khát chờ mong, nhiều loại cảm xúc đan xen phức tạp, hiện lên trong mắt anh.

Có thứ tình cảm ăn sâu vào cốt tủy, hãm sâu trong đó cuối cùng chẳng thể dứt ra.

Lăng Việt hiện nay tuy rằng hai mươi tám tuổi, lại sống đến 3 kiếp, tổng thời gian sống 3 kiếp đã là 34 năm.

Tính tình Lăng Việt từ trước đến nay vốn bình tĩnh, chính là sự lãnh đạm không ham muốn thứ gì, ít nhất trong 25 năm trước, vô luận phương diện tình cảm hay tình dục đều vô cùng bình tĩnh, anh cũng cho rằng chính mình cả đời đều sẽ như thế này, vậy mà lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

Trước kia có một người như vậy, mười năm trước vẫn luôn quấn lấy bạn, bạn cũng rõ ràng đối với cô ấy không có cảm tình, nhưng bỗng nhiên người này lại thay đổi tính cách, liền khiến bạn không nhịn được hiếu kỳ.

Mà Hải Lan chính là người làm anh cảm thấy tò mò.

Càng tìm biết, anh càng bị tính cách này của Hải Lan hấp dẫn, tình cảm cũng bắt đầu trở nên không thể kiềm chế, kiếp thứ nhất anh đối với tình cảm của chính mình rất rõ ràng.

Chính là bị Hải Lan hấp dẫn, cùng nàng ở chung một chỗ, mặc kệ là tình cảm hay là tình dục, đều có thể khiến anh sinh ra xúc động.

Nhưng hạnh phúc ngắn ngủi, Hải Lan bị người khác hại chết.

Hải Lan qua đời không lâu, bạn thân nhất của cô nói cho anh một bí mật, nói rằng cô ấy cùng Hải Lan đến từ thế giới hiện thực, họ chỉ là xuyên vào một cuốn tiểu thuyết mà thôi..

Biết chính mình là nhân vật tiểu thuyết, là một chuyện buồn cười đến mức nào.

Đồng thời, bạn thân Hải Lan cũng an ủi Lăng Việt, có lẽ Hải Lan trong tiểu thuyết đã chết, cô chỉ là trở về thế giới hiện thực mà thôi.

A, như vậy cùng với nói rằng người thân sau khi chết đi biến thành ngôi sao trên trời có gì khác nhau.

Hải Lan đi không lâu, Lăng Việt phát hiện bị ung thư, dựa vào trí nhớ của bạn thân Hải Lan, trong tiểu thuyết cũng có tình tiết này, nhưng sẽ trị liệu tốt, hơn nữa sống lâu trăm tuổi.

Nhưng Lăng Việt lại không muốn như vậy, anh suy nghĩ hoang đường rằng nếu đây thật sự là một quyển tiểu thuyết, vậy anh liền đánh cược một ván, xem chấp niệm của anh có thể đi theo đến thế giới Hải Lan hay không.

Sinh mệnh trước kết thúc, Lăng Việt trọng sinh, nhưng lại sai, hắn vẫn gặp được Hải Lan, nhưng là Hải Lan của tiểu thuyết, Hải Lan xuyên sách không hề tới.

Lăng Việt lại đợi ba năm, chờ hắn có thể chết mà sống lại quá khứ tìm cơ hội.

Bất chấp nguy cơ sẽ thực sự chết đi, vì trở lại thế giới có Hải Lan.

Mà trong ba năm chờ đợi này, hoàn toàn giết chết kiên nhẫn của anh, Lăng Việt đã sớm không đủ nhẫn nại để xem kỹ thế giới này lần nữa.

Trở lại thế giới này, Lăng Việt lo lắng nếu ngay lập tức đi xác nhận thân phận Hải Lan, sẽ sinh ra hiệu ứng bươm bướm, xuất hiện kết quả giống kiếp trước, anh nhịn xuống tất cả khao khát tìm hiểu, chờ Hải Lan tự mình tới tìm anh.

Kết quả chứng minh, anh chờ được người anh muốn.

Ra khỏi biệt thự Lăng Việt, Hải Lan tùy tiện tìm quán nhỏ ăn bát mì, sau đó gọi điện hẹn người ở phòng tranh hôm nào lại ăn cơm.

Cô hôm nay thật đúng là không còn sức lực, hiện tại cũng chỉ muốn về nhà ngủ một giấc.

Tỉnh dậy rồi nên suy nghĩ đối sách, khiến hai nhà Hải Lăng hoà bình, lại thông cảm mà đồng ý giải trừ hôn ước.

~Edit by _Hann_~ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro