Chương 6: Đến Lăng gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~Edit by _Hann_~

Lăng Lâm sáng sớm liền từ bên ngoài trở về, chuyện gấp gáp đầu tiên chính là lập tức chạy đi tìm Hải Lan.

"Chị dâu, chị dâu, mở cửa!"

Nghe được kêu to cùng tiếng đập cửa, Hải Lan ra sức mở nửa con mắt, lấy di động ở tủ đầu giường nhìn thoáng qua.

"Mới 7 giờ, sớm như vậy muốn cái gì?" Trực tiếp buông di động chuẩn bị tiếp tục ngủ.

Khoảng 7 giờ, hai vợ chồng Hải gia đã sớm ra ngoài chạy bộ, cũng chỉ có Hải Lan đang ngủ.

"Chị dâu, chị dâu."

Từng tiếng chị dâu quả thực như đánh vào màng nhĩ, khiến Hải Lan đang buồn ngủ bực bội từ trên giường ngồi dậy, trừng mắt nhìn ra ngoài.

Anh trai sinh bệnh hành hạ cô còn chưa tính, em gái sáng sớm đã tới làm phiền cô, không phải kiếp trước cô thiếu nợ hai anh em họ đấy chứ?

Mặc áo ngủ từ trên giường bò xuống, mở cửa ra, ngáp một cái hỏi: "Lăng đại tiểu thư bây giờ mới 7 giờ sáng, chị bình thường ngủ tới 8 giờ mới đi làm, em sớm như vậy......"

"Em là tới hỏi chuyện của anh em!"

Nghe được Lăng Lâm nói anh trai, lại nhớ đến ngày hôm qua Lăng Việt sốt cao đến 40 độ, lập tức tỉnh ngủ, lộ ra biểu tình giật mình.

"Anh trai em không phải đêm qua sốt cao không hạ tới bệnh viện rồi chứ?!"

"Không phải vậy."

Nghe được không phải, Hải Lan thở dài nhẹ nhõm, cô còn tưởng rằng hào quang nam chính của Lăng Việt biến mất rồi.

"Em đêm qua gọi cho anh trai hỏi bệnh tình, anh ấy nói với em chị muốn cùng anh ấy giải trừ hôn ước......"

Vừa nghe Lăng Lâm nói ra bốn chữ 'giải trừ hôn ước' này, Hải Lan lập tức dùng tay bưng kín miệng cô, đem cô áp tới rồi cánh cửa, ánh mắt chột dạ nhìn hành lang, ngữ khí uy hiếp, "Im, nói nhỏ chút, ba mẹ chị còn chưa biết chuyện này, em ở đây lớn tiếng như vậy khiến cho bọn họ biết, quấy rầy kế hoạch của chị, chị sẽ đánh em."

Lăng Lâm vừa nghe, cũng không giãy giụa, chỉ ủy khuất nhìn Hải Lan.

Ánh mắt quá ủy khuất, làm Hải Lan nhịn không được buông lỏng tay ra, đem người lôi về phòng, thật cẩn thận đóng cửa lại, giống hệt ăn trộm.

Vào phòng, Lăng Lâm hỏi: "Rốt cuộc sao lại thế này, chị thật sự muốn cùng anh em giải trừ hôn ước."

Tối hôm qua biết chuyện này, cô liền gọi điện thoại cho Hải Lan, lại phát hiện tắt máy, nên sáng sớm mới chạy tới.

"Lăng Việt vì sao đem chuyện này nói cho em?" Cô còn tưởng rằng sẽ chỉ có trời biết đất biết cô biết anh biết, kết quả vừa đi, Lăng Việt liền đem việc này nói cho Lăng Lâm, anh đây rốt cuộc muốn làm gì?

"Là em cảm thấy không đúng liền hỏi anh, chị dâu chị làm sao vậy, là anh em ép chị sao, hay là chị đã thay lòng đổi dạ, bằng không tại sao ngay cả xưng hô cũng thay đổi?"

Lăng Lâm đem toàn bộ nghi hoặc trong lòng nói ra.

Hải Lan bò lại trong ổ chăn, ngáp một cái, bình tĩnh thong dong nói: "Anh em không có bức chị, chị cũng không có thay lòng đổi dạ, chị và anh em hủy hôn trong hòa bình, hơn nữa xưng hô cũng không thể hiện cái gì."

Lăng Lâm bộ dáng một mực không tin, lắc lắc đầu: "Không đúng, hai người khẳng định có chuyện gạt em."

Hải Lan liếc mắt nhìn cô, ngày thường thoạt nhìn ngây ngốc nhưng cũng có lúc thông minh như vậy.

"Không có gì khác, bởi vì chị rất rõ ràng, ta cứ dây dưa mãi cũng không hay, nếu anh ấy gặp được cô gái mình thích, một giây sau sẽ vứt bỏ chị, trước khi anh ấy vứt bỏ chị, chị liền đề nghị giải quyết hòa bình chuyện hôn ước."

Nghe Hải Lan nói, Lăng Lâm hai mắt trừng lớn.

"Nhưng chị theo đuổi anh em nhiều năm như vậy, từ cấp 2 đến bây giờ đều đã mười mấy năm, chị sao có thể dễ dàng buông tay như vậy!" Lăng Lâm một chút cũng không tin lý do thoái thác này của Hải Lan.

"Chính là thích mười mấy năm, anh em cũng không thích lại chị, vậy chị nên từ bỏ thôi, nếu anh em thật sự muốn cùng cô gái khác kết hôn, đến lúc đó chẳng phải chị sẽ biến thành người xấu sao?"

Lăng Lâm ngồi xuống mép giường, lắc đầu, "Anh em không phải loại người như vậy."

Hải Lan liếc mắt nhìn cô một cái, thật muốn đem tiểu thuyết kia cho cô xem, xem mặt cô có bị vả đến đau không.

"Vậy đi, anh em không phải loại người như vậy, chị đổi cách nói, mười mấy năm cũng chưa thể làm anh ấy thích chị, lại thêm mười mấy năm nữa anh ấy cũng sẽ không thích chị, chẳng nhẽ em nhẫn tâm nhìn cuộc sống sau kết hôn của bọn chị như cấp trên với cấp dưới sao?" Đương nhiên, cấp trên cấp dưới là ai cô cũng không nói rõ.

Lăng Lâm đột nhiên cảm thấy Hải Lan như vậy cũng đúng, theo bản năng gật gật đầu, nhưng sau đó lại lắc đầu, phủ định: "Không đúng, chị trước kia không nói như vậy, chị nói dù không chiếm được trái tim cũng đem anh ấy đến bên cạnh mà."

Hải Lan bất đắc dĩ thở dài một hơi, đứa nhỏ này như thế nào lại khó lừa gạt như vậy?

"Dù sao chị và anh em cũng đã nói xong, trước chuẩn bị tư tưởng cho người nhà hai bên, ba tháng sau sẽ công bố, em cũng đừng đi nói lung tung khắp nơi."

"Chị dâu, chị suy nghĩ lại đi, biết đâu anh em sẽ hồi tâm chuyển ý, được không?" Lăng Lâm đáng thương vô cùng nhìn Hải Lan.

Hải Lan kiên quyết lắc đầu.

"Chị dâu ~" Lăng Lâm hai mắt rưng rưng như có ánh sao, làm người ta không đành lòng.

Cho dù là phụ nữ nhưng Hải Lan cũng thiếu chút nữa không chịu được cô nương ngọt ngào này.

Hải Lan dời tầm mắt, tránh đối diện cùng đôi mắt Lăng Lâm, như cũ quả quyết nói: "Không cần suy xét, cắt đứt là cắt đứt, cứ dây dưa mãi, vừa khiến chị chậm cũng chậm trễ anh trai em."

Nói hết lời, bỗng nhiên bên tai yên tĩnh, khiến Hải Lan không thích ứng được.

Không giống tính cách hay lải nhải của Lăng Lâm, quay lại nhìn, chỉ thấy Lăng Lâm ngồi ở mép giường yên tĩnh nhìn cô.

"Sao lại nhìn chị như vậy?" Làm người khác thấy kỳ quái.

Mắt Lăng Lâm giống như ngôi sao sáng ngời, sáng đến mức mọi thứ trong đáy mắt đều không thể giấu kín.

"Chỉ là cảm thấy, chị dâu gần đây giống như đã thay đổi rất nhiều, tuy rằng miệng vẫn độc như vậy, nhưng cho dù chị thế nào, em đều thích."

Lăng Lâm đột nhiên thổ lộ làm Hải Lan ngẩn người, ngay sau đó cười nhạo một tiếng: "Muốn thổ lộ thì tìm đàn ông nói đi."

Lăng Lâm bĩu môi: "Vậy không phải tốt sao, em chính là muốn chị làm chị dâu em, em sợ anh em cuối cùng lại lấy phải người xấu xa, đến lúc đấy nhà cửa đều không yên."

Hải Lan bất đắc dĩ cười, làm như cưới cô về thì cô sẽ an phận ấy.

Nhưng không thể phủ nhận, nam chính sẽ cưới nữ chính, mà nữ chính là được nam chính nhìn vừa mắt, thành viên gia đình nam chính lại không hài lòng, đồng thời bên ngoài sẽ có một đám người siêu năng lực theo đuổi, khiến nhà cửa không yên, mọi người phiền não, điểm này là thật sự đúng.

"Đây là em sợ về sau chị dâu mới sẽ ỷ thế ăn hiếp em, ỷ vào được anh em cưng chiều, bắt nạt em." Hải Lan trực tiếp vạch trần tâm tư bé nhỏ của Lăng Lâm.

Lăng Lâm lập tức giống như quả bóng xì hơi, "Vậy đi, chuyện của hai người em không quản được, nhưng em thật sự muốn chị là chị dâu em, bởi vì em thích chị dâu."

Hải Lan gật đầu, nàng cảm giác được Lăng Lâm thật sự thích nữ phụ, đây cũng là nguyên nhân Hải Lan không thể đối xử lạnh nhạt với cô.

Lăng Lâm gục đầu xuống, hồn xiêu phách lạc tiếp tục nói: "Nhưng cuối tuần sau là tiệc mừng thọ của lão lục, mẹ em hiện tại đang dốc lòng chuẩn bị lễ phục dạ hội cho chị, nhiệt tình vô cùng. Chị đến lúc đó đừng cự tuyệt được không?"

Liếc mắt nhìn Lăng Lâm, bị ánh mắt mang theo khẩn cầu kia hấp dẫn.

"Tạm thời chưa nói đến việc hủy hôn, chị sẽ không từ chối."

Nghe vậy, Lăng Lâm gật đầu thật mạnh, "Chị nghĩ như vậy là được rồi, mẹ em mấy năm nay sớm đã nhận định chị là con dâu, em sợ đến lúc chị bỗng nhiên chạy tới nói hủy hôn, mẹ em sẽ bị đả kích,"

Hải Lan trầm mặc, cô nếu không phải ngại người lớn, cũng không cần phiền toái đặt kỳ hạn 3 tháng cùng Lăng Việt.

Hủy hôn đồng thời còn phải giữ thể diện hai nhà, cho nên giải trừ hôn ước trong hoà bình là phương pháp tốt nhất, dù muốn hất bát nước bẩn này để hủy hôn cũng không phải lựa chọn sáng suốt.

Lăng Lâm thở dài một hơi nói: "Nửa năm trước ba em mất mẹ em liền bị trầm cảm, chúng ta thường xuyên bên cạnh bà, mới làm bà chậm rãi bước ra khỏi bi thương, chuyện tình cảm của chị và anh em nếu thật sự không thể tiếp tục, chị nên nói rõ ràng cho mẹ em trước, khiến bà cảm thấy hai người thật không có khả năng, mẹ em cũng sẽ hiểu thôi."

Hải Lan gật gật đầu, cô đương nhiên sẽ nói rõ ràng, không chỉ có mẹ Lăng Việt, còn có ba mẹ cô bên này.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền gọi tới, bên này Lăng Lâm còn chưa đi, mẹ cô liền gọi.

Hải Lan đem điện thoại đưa cho Lăng Lâm xem, nói: "Mẹ em cũng thật biết chọn thời gian."

Lăng Lâm buông tay, "Ngày hôm qua mẹ tới hỏi em chị thích lễ phục dạ hội như nào, em mới biết được bà đang chuẩn bị cho chị."

Đến thế giới này một tháng, mẹ Lăng cũng từng vài lần gọi điện thoại, Hải Lan cũng không từ chối, hơn nữa năng lực ứng biến của Hải Lan cũng không kém, nói chuyện điện thoại cũng không đến mức cứng nhắc.

Cũng không khác gì Lăng Lâm nói, nói là lễ phục hôm nay đã chuẩn bị xong, ngày mai có thể qua thử.

"Được, ngày mai cháu sẽ qua, cảm ơn dì."

Cúp điện thoại, Lăng Lâm ở một bên tiếc hận, "Có thể thấy được mẹ em rốt cuộc có bao nhiêu vừa lòng với người con dâu này."

Hải Lan trầm mặc, xem ra nên cân nhắc làm thế nào nói chuyện với lão phu nhân.

*****~Edit by _Hann_~ *****

10 giờ hôm sau, Hải Lan đúng hẹn đến Lăng gia.

Trong tiểu thuyết Hải gia cùng Lăng gia là từ lâu đã có giao tình, quan hệ theo thời gian trôi qua ngày càng sâu sắc, tới thế hệ nữ phụ càng không cần phải nói.

Nữ phụ từ nhỏ miệng ngọt lại giỏi lấy lòng người, quan trọng nhất là trước đây Hải Lan còn ở Lăng gia một đoạn thời gian, cho nên địa vị Hải Lan trong lòng mẹ Lăng giống như con gái ruột.

Vừa đi tới cửa, Lăng Lâm từ trong phòng khách chạy ra, ôm lấy cánh tay Hải Lan.

"Hôm nay không phải thứ tư sao, công ty em nghỉ ư?"

"Không phải, là mẹ em bảo em ở nhà, giúp chị chọn lễ phục."

Hải Lan nhăn lại cái mũi, "Sao lại có cảm giác như chọn váy cưới vậy?"

Lăng Lâm gật đầu, "Không sai, là vì tích lũy kinh nghiệm cho lần tiếp theo chọn váy cưới."

Hải Lan......

Thật là một đề tài khủng bố.

"Bát tự kia cũng bị chị hủy rồi, ý tưởng của mẹ em sợ là thất bại rồi."

Lăng Lâm bĩu môi, nhỏ giọng nói thầm: "Vậy cũng đâu quan trọng."

Không nghe rõ Lăng Lâm nói gì, Hải Lan quay đầu hỏi: "Em vừa nói cái gì?"

Lăng Lâm lập tức lắc đầu, "Em cái gì cũng chưa nói, chúng ta mau vào đi thôi, mẹ em đang chờ." Theo sau đem Hải Lan kéo vào phòng khách.

Hải Lan cho rằng đến đây chọn quần áo, chỉ là trong mấy bộ lễ phục chọn ra một bộ cô thích nhất, nhưng cô hiển nhiên xem thường sự sủng ái của mẹ Lăng đối với Hải Lan.

Một phòng khách đầy giá quần áo, lễ phục trên giá làm người ta xem đến hoa cả mắt, không kịp nhìn.

Hải Lan khẽ nhếch miệng. Cô thật sự xem nhẹ thế giới ngôn tình tiểu thuyết.

"Mấy bộ tôi vừa nói kia, toàn bộ đều đem đi, đừng để nha đầu Hải Lan chướng mắt."

Hải Lan đang bị cả một phòng khách toàn lễ phục làm chấn động, bỗng nhiên từ trong quần áo truyền đến âm thanh của phụ nữ trung niên.

Nghe ngữ khí này, hẳn là mẹ Lăng Việt.

Theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một thân váy màu xanh ngọc cùng một cô gái bán hàng trẻ tuổi đang nói chuyện.

"Mẹ, Hải Lan tới." Lăng Lâm hướng tới bóng dáng mẹ Lăng hô một tiếng.

Mẹ Lăng nghe tiếng quay đầu, biểu tình vốn đang nghiêm túc, thời điểm nhìn tới Hải Lan liền bị vui mừng thay thế.

Có thể sinh ra Lăng Việt cùng Lăng Lâm giá trị nhan sắc cao như vậy, người làm mẹ khẳng định nhan sắc cũng không kém, cũng giống mẹ của Hải Lan đều bảo dưỡng vô cùng tốt, hẳn là cũng sắp 50 tuổi nhưng lại trông như ngoài 30 mà thôi.

Mẹ Lăng sắc mặt mang vui mừng, bước nhanh tới dừng lại ở trước mặt Hải Lan.

"Mau đến xem lễ phục này, con thích bộ nào ta liền cho người đem hết đến nhà con." Mẹ Lăng vừa nhiệt tình vừa thân mật kéo tay Hải Lan, đem nàng kéo vào từng hàng quần áo.

Trước mắt đều đẹp đến hoa cả mắt.

Hải Lan xem xét vài lần, từ giữa lấy ra một chiếc váy đuôi cá dài ôm người màu đỏ, từ ngực trở lên là ren, gợi cảm nhưng cũng sẽ không lộ liễu.

Ừm, tùy tiện lấy một cái, cũng hợp mắt cô.

"Ánh mắt Hải tiểu thư thật tốt, bộ này đúng là rất phù hợp với khí chất của cô." Người bán hàng bên cạnh mẹ Lăng khen ngợi.

"Cùng với ánh mắt A Việt thật giống nhau, nó cũng nói con sẽ chọn chiếc này váy."

Lăng Việt giúp cô chọn?

"Mau đi thử một chút, xem hợp hay không."

Hải Lan đem nghi hoặc đè ép xuống, thời điểm xoay người đi toilet, nàng mới phản ứng lại đây......

Có lẽ Hải Lan trong truyện biết, nhưng cô không biết toilet ở đâu nha!

Quay đầu nhìn hai mẹ con bắt đầu bàn luận về quần áo kia, lại quay đầu nhìn Lăng gia to như vậy, lập tức cảm thấy có chút đau đầu.

Nhà lớn như vậy, hẳn là có rất nhiều toilet, hay là cô thử đi tìm?

Hải Lan tùy tiện chọn một hướng.

Lăng gia cùng biệt thự của Lăng Việt,quả thực chính là cách biệt một trời một vực, biệt thự của Lăng Việt là tối giản đến quạnh quẽ, mà Lăng gia lại là phong cách Bắc Âu cổ điển xa hoa vô cùng.

Nhìn cách trang hoàng xa hoa, Hải Lan không khỏi nhỏ giọng thì thầm: "Lăng Việt lớn lên ở ngôi nhà xa hoa như vậy, sao trang trí biệt thự của bản thân lại cực đoan thế chứ?"

"Đại khái là nhìn chán."

Hải Lan gật gật đầu, phản ứng theo: "Cũng đúng...... Có thể!"

Ý thức được cái gì, đột nhiên quay đầu, nhìn đến Lăng Việt đang ôm tay trước ngực dựa ở tường, sợ tới mức run rẩy che kín ngực, đồng thời buột miệng thốt ra: "Ôi mẹ ơi!"

Người này rốt cuộc từ lúc nào đi tới!!??

~Edit by _Hann_~ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro