Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 12

Editor: Hi Giai

Buổi sáng thứ hai, sau khi kết thúc hai tiết học, Hứa Lạc Lạc liền hưng phấn cầm ảnh chụp chạy đi tìm Úc Dương. Kết quả lại được bạn học của cậu nói cho biết, Úc Dương bị người ta gọi ra vườn hoa.

Vườn hoa ở phía trước khu dạy học, từ cửa chính khu dạy học đi ra ngoài, đi qua cột cờ là tới, nhưng mà bởi vì bị một đống bức tường cao ngăn cản, đứng ở khu dạy học căn bản không nhìn được tình huống bên trong, cho nên nơi này liền trở thành vùng đất hẹn hò trong trường học, buổi trưa, buổi tối sau khi tan học đi vào bên trong, bảo đảm bắt được một đống đôi uyên ương.

Chính điều này khiến Hứa Lạc Lạc thấy kỳ quái, Úc Dương đi vườn hoa làm gì? Hay là cũng đi hẹn hò? Hơn nữa ngay cả thời gian vài phút sau khi tan học cũng không muốn lãng phí? Cô thật sự là không nghĩ ra được là hạng người gì mới có thể khiến người có tính tình lạnh nhạt như Úc Dương đáp ứng. Cho nên Hứa Lạc Lạc không khống chế được lòng hiếu kỳ lén lút đi xem.

Trong trường học này người có khả năng động đến Úc Dương không nhiều lắm, Hứa Lạc Lạc nghĩ một chút, còn có một người, chính là Long Hạo.

Tốt xấu gì hắn ta cũng là con trai của "Ông chủ", huống chi cậu cũng đã đáp ứng với Long Hải sẽ chiếu cố vị đại thiếu gia này!

Muốn nói Long Hạo tìm Úc Dương làm gì? Mặc kệ đi, hắn ta chính là tới bới lông tìm vết.

Hắn vốn dĩ nhìn Úc Dương không vừa mắt, từ lúc tới cái trường học này hắn nhìn Úc Dương lại càng không vừa mắt. Lúc tranh danh hiệu Nam thần, hắn ta thua Úc Dương vì kém một phiếu, hắn ta coi như người kia (ý ông này nói người bỏ phiếu cuối cùng đó J hây) mắt mù, không sao cả! Nhưng ngay cả người con gái hắn coi trọng cũng thích Úc Dương, hắn ta không thể nhịn nữa!

Không, hắn nói sai rồi, người con gái hắn coi trọng không phải chỉ thích Úc Dương, cô cũng thích hắn. Nhưng trọng điểm là cô nói cái gì mà, hắn chỉ có thể là của Úc Dương, Úc Dương cũng chỉ có thể là của hắn, ai chen chân vào giữa hai người bọn họ đều không thể tha thứ, bao gồm cả chính cô.

Hắn liền hết chỗ nói rồi, đấy là cái quái gì vậy, hắn cùng tên tiểu tử Úc Dương kia tmd có quan hệ chó má gì hả!

Cho đến hôm nay tiểu béo lớp bọn họ thần thần bí bí tới giải thích cho hắn, hắn cuối cùng cũng hiểu rõ, cho nên liền xuống lầu đi tìm Úc Dương.

"Long thiếu, tìm tôi có việc gì không?" Úc Dương mặt vô biểu tình hỏi.

Long Hạo đi quanh cậu hai vòng, cười như không cười mà đứng ở trước mặt cậu.

Úc Dương nhíu mày, cậu cao một mét chín, Long Hạo một mét tám tám, chiều cao của hai người không sai biệt lắm, đứng đối mặt hoàn toàn có thể nhìn thẳng vào mắt của đối phương, cậu nhìn thấy được trong mắt của hắn ta không có ý tốt.

Úc Dương lập tức đề phòng lui về phía sau hai bước, cậu vốn dĩ không sợ hắn ta, dù sao nếu bàn về vũ lực tuy rằng thân thủ của Long Hạo cũng không tồi, nhưng không phải đối thủ của cậu. Nhưng hôm nay không được, trên người cậu đang có thương tích. Hơn nữa cậu vốn cũng không thích cùng người khác tiếp xúc quá gần, mà vừa rồi Long Hạo đã đứng vượt qua khoảng cách mà cậu có thể tiếp nhận.

Hai quân giao chiến, người nào lui người đó yếu. Bọn họ cũng giống như vậy. Cho nên trong nháy mắt Long Hạo liền bước đi lên. Ra tay phải bắt hắn.

Úc Dương tất nhiên là không thể để hắn túm được, hai người liền ở trong vườn hoa đấu tới đấu lui. Nếu chỉ trong khoảng thời gian ngắn thì Úc Dương không sợ hắn ta, nhưng trên người cậu còn có vết thương, theo thời gian trôi qua sẽ ảnh hưởng tới tốc độ cùng lực đạo của cậu.

Cuối cùng vẫn bị Long Hạo ấn trên mặt bàn trong đình nghỉ mát ở vườn hoa, không tránh thoát được, cậu cũng không tiếp tục phản kháng nữa chỉ tổ phí sức, quay đầu lạnh lùng hỏi: "Long thiếu tìm tôi chắc không phải chỉ đơn thuần là so chiêu đi!"

Tiết học đầu tiên còn chưa kết thúc Long Hạo liền đá văng cửa lớp của bọn họ, kiêu căng ngạo mạn chỉ vào cậu: "Cậu đi theo tôi tới vườn hoa."

Ở trong cái trường học này, thầy cô giáo đối với cậu chính là mặc kệ. Còn đối với Long Hạo, lại là không dám quản!

Cậu cũng không muốn làm cho giáo viên khó xử, trực tiếp đứng lên theo hắn ta đi ra ngoài.

Cho nên chỉ vài phút mà Hứa Lạc Lạc nghĩ hoàn toàn là sai lầm, bọn họ đã ở chỗ này đánh nhau hơn một giờ rồi!!

Long Hạo thở hồng hộc đè trên người Úc Dương, thầm nghĩ tên tiểu tử này, thật con mẹ nó khó đối phó, nếu không phải ngửi được trên người tên này có mùi thuốc trị thương, cùng với động tác né tránh theo bản năng, hắn ta căn bản sẽ không động thủ, nhiều nhất là dùng lời nói vũ nhục tiểu tử này, ai bảo tài nghệ của hắn ta không bằng tên tiểu tử này.

Nhưng hắn không nghĩ tới ngay cả ông trời cũng giúp hắn, cũng không biết tiểu tử này đi đánh nhau ở đâu mà bị thương, có vẻ như là không nhẹ, nếu hắn không nhân cơ hội này chỉnh tiểu tử này, hắn không phải Long Hạo!

Cảm giác được trên tay sền sệt, Long Hạo tay dùng sức dí mạnh vào sau lưng Úc Dương gắt gao đè xuống.

Úc Dương bật ra một tiếng khó chịu, sắc mặt một mảnh trắng bệch.

Long Hạo đè ở trên người cậu đắc ý cười: "Ui ~ nhìn bộ dạng nhỏ bé diềm đạm đáng yêu này. Trách không được quyến rũ lòng người như vậy."

Úc Dương nhíu mày, mím môi không nói.

Long Hạo thấy thế cười lạnh, hắn biết hắn khinh thường Úc Dương, Úc Dương cũng khinh thường hắn như vậy.

Nhưng hôm nay hắn sẽ khiến cho tiểu tử này từ nay về sau thấy hắn đều không dám ngẩng đầu.

Long Hạo ấn cho đến khi Úc Dương đầu đổ mồ hôi lạnh mới thu hồi tay, dùng sức ở trên quần áo Úc Dương xoa xoa, vừa lòng nhìn phía sau lưng cậu ta chảy ra một mảng lớn vết máu. Tà ác cong cong khóe miệng: "Cậu có biết mọi người trong trường đều nói chúng ta như thế nào không?"

Úc Dương trầm mặc, cậu không biết.

Cậu ta không biết, Long Hạo một chút đều không ngoài ý muốn, ngay cả hắn vừa rồi mới biết đến, huống chi là tiểu tử Úc Dương không hiểu phong tình chỉ biết đánh nhau kiếm tiền.

"Bọn họ nói tôi là tiểu công đẹp trai nhất, còn cậu là tiểu thụ đẹp trai nhất, trời đất tạo nên một đôi. Không người nào có thể chia rẽ!"

Úc Dương nhíu mày.

"Có cần tôi đây giải thích cho cậu thế nào là tiểu thụ thế nào là tiểu công không?"

"Không cần. Tôi không có hứng thú biết. Long thiếu xả hết tức giận rồi có thể buông tôi ra." Cậu không biết, nhưng cũng không muốn biết, nghe giọng điệu của Long Hạo liền biết đây tuyệt đối không phải chuyện tốt gì!

Long Hạo trên tay dùng sức vặn hay tay Úc Dương, rồi mới yên tâm khiêu khích: "Không, tôi phải nói cho cậu biết. Hai người đàn ông mà ở bên nhau người ta gọi là gay. Trong đó người bị *** gọi là thụ, người *** kia gọi là công. Tôi không thể để người ta bêu xấu sai sự thật uống phí được, cho nên hôm nay bổn thiếu gia đến đây là muốn thao xem người được danh tiểu thụ đẹp nhất có tư vị gì. Biểu hiện cho tốt một chút, đừng làm cho bổn thiếu gia lần đầu tiên chơi liền chơi chán!" Nói xong Long Hạo liền cởi quần áo Úc Dương.

Sắc mặt Long Hạo cũng rất khó coi, hắn ta không phải người đồng tính luyến ái, nếu không phải vì muốn vũ nhục Úc Dương hắn ta sẽ không bao giờ làm loại sự tình này.

"Long Hạo, cậu tmd hôm nay nếu là dám đụng đến tôi dù chỉ một chút, tôi nhất định sẽ giết cậu." Úc Dương nghe vậy gấp đến đỏ mắt, nhưng mà tay đang bị vặn chặt, hoàn toàn không có sức đánh trả, chỉ có thể dựa vào hai chân cùng Long Hạo vật lộn.

Long Hạo bị khích thích nóng giận: "Úc Dương, hôm nay nếu như tôi không thao được tiểu tử cậu, tôi với cậu cùng họ!"

Khi Hứa Lạc Lạc ôm ảnh chụp chạy đến, nhìn thấy chính là một màn như vậy.

Âm thầm nôn ra, trách không được Úc Dương đối với hết thảy phụ nữ đều là tính tình lãnh đạm, thì ra hắn thích đàn ông! Ai u mẹ nó, thật mạnh mẽ!

Cô liền vụng trộm nhìn không nói lời nào!

Nhưng mà cô vừa tới còn chưa có đứng vững gót chân đã bị hai người kia đồng thời phát hiện.

Long Hạo sửng sốt nhìn cô, vội vàng buông lỏng tay Úc Dương ra, vẻ mặt cười tà mị: "Hello, người đẹp."

Úc Dương lại len lén thở dài một hơi, lắc người một cái từ dưới thân Long Hạo chạy ra.

Hứa Lạc Lạc xấu hổ nhìn cái này, lại xấu hổ nhìn nhìn cái kia, cười gượng hai tiếng: "Có phải tôi quấy rầy các cậu rồi hay không? Không có việc gì, tôi liền đi dây, các cậu cứ tiếp tục tiếp tục đi."

Long Hạo cùng Úc Dương đồng thời biến sắc: "Không có."

"Đây chỉ là một hiểu lầm. Chúng tôi đùa giỡn ý mà, cậu nói có đúng hay không? Úc Dương." Hắn ta mới không muốn bị người đẹp hiểu lầm là đồng tính luyến ái đâu! Long Hạo quay đầu nhìn Úc Dương giọng điệu âm trầm nói.

Úc Dương nhấc mắt: "Đúng."

Hứa Lạc Lạc bán tín bán nghi: "A ~ "

"Đi thôi." Úc Dương đi đầu cất bước ra ngoài.

Hứa Lạc Lạc vội vàng đuổi kịp.

Long Hạo đuổi theo hỏi: "Này, người đẹp, cậu tên là gì? Học lớp nào? Có thời gian tìm cậu đi chơi?"

Nghe vậy, Úc Dương nhíu mày quay đầu lại liếc mắt nhìn Long Hạo thật sâu.

Tròng mắt Hứa Lạc Lạc xoay chuyển, cười tủm tỉm nói: "Lớp 3 du lịch, Tề Thiến Thiến."

Úc Dương vừa lòng mà thu hồi tầm mắt tiếp tục đi về, nha đầu này còn không phải là quá đần!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro