13 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Yoon Haewon. Hiện tại cậu đang khóc à?

- Hức, ugh...

Bên dưới nụ cười méo mó của Taegyeom là những giọt nước mắt chua xót chảy dài trên gò má của Haewon. Taegyeom gần như không nén nổi tiếng cười khúc khích đang trào dâng trong lòng và cậu ta đã bỏ bàn tay đang ấn sau đầu Haewon ra. Như thể chờ đợi khoảnh khắc này, Haewon ho dữ dội rồi nhổ dương vật ra.

- Ugh, hah... Khụ...!

Taegyeom nghịch ngợm lấy dương vật sưng tím của mình cọ vào má Haewon, cho cậu thời gian để lấy lại nhịp thở. Không lâu sau, Taegyeom nắm lấy quai hàm Heawon, nâng mặt cậu lên, đôi mắt đẫm lệ kia giờ hiện lên ánh nhìn giận dữ. Cậu ta cọ xát quy đầu vào môi Haewon, nhưng cái miệng mím chặt không ngoan ngoãn kia dễ gì mở ra. Taegyeom nở nụ cười nham hiểm, dùng quy đầu đánh nhẹ vào môi dưới của Haewon.

- À... Haeyoung sắp vào rồi. Chúng ta nên nói gì đây?

- Huh? Chúng ta nên nói gì đây, Haewon-ah?

Taegyeom nhếch mép cười và đẩy hông một cái. Dương vật trơn trượt lướt qua môi, má và dừng ngay dưới mắt Haewon. Cậu nghiến chặt răng, trừng đôi mắt ẩm ướt nhìn Taegyeom, kẽ răng rít lên ba chữ:

-...Đồ khốn nạn.

- Tôi biết, tôi biết. Bây giờ thì nhanh lên.

Không để đôi môi hơi hé mở kia được nghỉ, Taegyeom thu gọn quy đầu và dùng bàn tay to lớn vuốt ve đầu Haewon. Mặc dù vẻ ngoài vùng vẫy không tệ, nhưng cần phải có chút ép buộc. Taegyeom tựa lưng lên tường, bĩu môi và thì thầm:

- Seo Haeyoung đang đến...

Từ tầm nhìn này, Haewon không thể nhìn thấy gì sau cánh cửa. Đôi mắt cậu điên cuồng đảo quanh. Liệu cậu có nên chịu đựng và vượt qua nó không? Cậu nên làm gì? Lẽ ra cậu không nên nhượng bộ ngay từ đầu. Kinh tởm. Nó quá lớn. Môi cậu đau lắm.

- Chết tiệt, Haewon-ah.

Khi giọng nói khó chịu từ trên truyền xuống, Haewon nao núng và bất giác mở môi, nuốt chửng "vũ khí" lớn. Vị thịt khó chịu chạm vào lưỡi, vị đắng khiến cậu muốn ói.

- Ưm, ôi...

- Đúng vậy... cậu đã nghĩ thông rồi đó haha.

Haewon đứng yên, cậu không biết khi nào dương vật sẽ chọc vào cổ họng và di chuyển một cách kỳ lạ nữa. Lý trí tê liệt của Haewon khiến cậu đi đến một kết luận sai lầm: phải nhanh chóng giải quyết tình huống này. Cậu nắm chặt phần gốc và nhanh chóng mút dương vật. Cậu chưa bao giờ bú dương vật của người khác trước đây, nhưng cậu cũng không ngây thơ đến mức không biết cách làm. Haewon nín thở và bôi nước bọt lên đầu dương vật trơn trượt.

- Ừm, hừm....

Cậu liếm mút phần đầu, dùng lưỡi chà xát phần đầu bị chẻ ngọn của quy đầu. Taegyeom nhìn xuống cái đầu hơi lắc lư qua lại và nheo mắt lại. Đó không phải là một sai lầm. Yoon Haewon không chỉ có tài đưa dương vật của người khác vào cái lỗ của mình mà còn có tài mút chúng. Mặc dù cậu vẫn còn phải học hỏi nhiều nhưng thật đáng tiếc, Haewon đã dừng lại chỉ sau một lần liếm.

- Haah... Cậu đang làm tốt đấy.

Taegyeom ôm mặt che giấu sự phấn khích với nụ cười thoả mãn. Có vẻ như cậu sẽ không còn buồn chán trong khoảng thời gian này nữa.

- Haewon... Thử mút mạnh hơn xem.

Taegyeom xoa dái tai Haewon rồi nhắm mắt lại. Cảm giác chiếc lưỡi ẩm ướt liếm kỹ quy đầu thật tuyệt vời, nhưng nó quá nhẹ nhàng để đạt được cực khoái. Haewon khó chịu, cậu dùng lực mạnh hơn mút dương vật vào.  Âm thanh dính nhớp của da thịt bị hút hòa lẫn với nhạc nền game sôi động.

- Hah, hừ...

Xuất tinh đi, đồ khốn. Haewon ngày càng mất kiên nhẫn vì mãi Taegyeom chưa lên đỉnh, cuộc gọi cũng dần kết thúc. Cuối cùng, Haewon há to miệng, dùng môi che răng và mút dương vật vào sâu trong cổ họng. Cùng lúc đó, cơ bụng săn chắc của Taegyeom run lên.

"
- À... Cậu giỏi việc này quá...

- Ư, hử...! Ư...

Nhanh lên, nhanh lên và xuất tinh đi... Tay Haewon đưa lên đùi Taegyeom và run rẩy. Quai hàm của cậu như muốn rớt xuống, và đôi môi căng mọng của cậu sắp rách ra. Haewon nhổ ra dương vật trơn trượt phủ đầy nước bọt và nhanh chóng liếm nó bằng lưỡi. Trong khi mút quy đầu đầy đặn, cậu còn nắm lấy phần gốc bằng cả hai tay và tuốt nó. Taegyeom nhìn hành động của Haewon và há to miệng, rồi nhanh chóng bật ra một tiếng cười trống rỗng.

- Ồ, tên khốn điên khùng này...

- Ư, ừm...! Huh...

Haewon chỉ đang vội thôi. Dương vật chết tiệt này phải xuất tinh nhanh chóng. Kiềm lại hơi thở thô ráp của mình, Haewon không hề nghỉ ngơi một giây phút nào mà tiếp tục dùng miệng và tay.

Taegyeom thở dốc, dang rộng chân ra một chút và nhẹ nhàng vuốt ve những sợi tóc mỏng của Haewon. Tập trung vào khuôn mặt đỏ bừng của Haewon và những âm thanh nhớp nháp, cảm giác cực khoái nhanh chóng đến gần.

- Mẹ kiếp...!

-Huh...!

Taegyeom kéo tóc Haewon ra sau, dùng tay vuốt ve dương vật.

- À, dừng lại.

Nhận thức được chuyện sắp xảy ra, Haewon quay đầu định trốn thoát nhưng tóc đã bị kéo mạnh ra sau. Cơn đau xuyên qua da đầu.

- Ah...!

- Ha ha...

Taegyeom xuất tinh vào miệng Haewon đang há hốc. Anh vuốt ve thêm vài lần nữa, bôi đều tinh dịch còn sót lại quanh miệng. Không chỉ lưỡi đỏ bừng mà cả vùng xung quanh môi cũng dính đầy tinh dịch màu trắng đục. Haewon không thể bắt mình phải ngậm chặt miệng lại. Cậu muốn phun ra thứ chất lỏng âm ấm, đắng ngắt, nhưng để làm được điều đó, cậu lại phải ngậm nó trong miệng. Haewon đang ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan. Không thể làm gì được, cậu trợn mắt, bối rối.

- Ư...

- Nuốt. Nhanh lên.

Taegyeom thả tóc Haewon ra và há hốc miệng nhìn cậu. Ngay cả khi Haewon với khuôn mặt đẫm nước mắt cố gắng lắc đầu thì tay Taegyeom vẫn không buông ra.

- Nuốt.

Hai tay ôm mặt Haewon lắc lắc, Taegyeom suy nghĩ một lúc rồi dùng ngón tay bịt mũi, chặn miệng lại. Hết hơi, Haewon vặn vẹo khiến đầu gối cong lại.

- Hừ, ugh!

- Được rồi. Nuốt.

Cuối cùng, cổ họng Haewon nuốt xuống. Taegyeom cắn chặt răng nhịn cười, nhìn vẻ mặt chán ghét của Haewon như muốn chết. Seo Haeyoung có thứ tốt này bên cạnh nhưng lại không tận dụng được, đúng là một tên khốn ngu ngốc. Cậu ta nhéo và nhẹ nhàng lay má Haewon khi cậu nôn ói.

- A, đẹp quá.

- Gah...! Chết tiệt...!

Haewon tuyệt vọng đưa tay lau môi. Hương vị xa lạ trong miệng kinh tởm không thể chịu nổi. Trong khi Taegyeom ngâm nga một giai điệu và dọn dẹp quần áo, Haewon ngồi phịch xuống tấm thảm, cố gắng loại bỏ mùi vị khó chịu trong miệng. Khi cậu đang cố gắng nuốt nước bọt, một bàn tay đột nhiên nhấc cậu ngồi lên ghế sofa.

- Này, đồ khốn...!

Ngay lúc cậu sắp nổ tung vì tức giận, đùi cậu đã bị một bàn tay to lớn ấn xuống.

- Ah. Yoon Haewon thực sự tệ quá.

Bộ điều khiển vốn bị đẩy ra giờ đã được Haewon nắm chặt trong tay. Tiếng dép lê cọ xát trên sàn đá cẩm thạch vang lên từ phía sau. Tiếng ngón tay cọ vào tựa lưng sofa, mùi hương của ai đó ngồi cạnh nhẹ nhàng phảng phất, người đấy đẩy nhẹ vai cậu. Và cất lời.

- Cậu mất gì?

- Vâng. Yoon Haewon đã chết rồi. Cậu ấy không còn là chàng trai ngày xưa nữa.

Trò chơi đã hiển thị trên màn hình kể từ thời điểm Taegyeom ném bộ điều khiển. Màn hình nhấp nháy chói lóa dường như đang ăn mừng hoặc đang chế nhạo thất bại của họ. Haewon nuốt nước bọt và nghịch nghịch chiếc điều khiển trên đùi.

Mùi tinh trùng. Cảm giác thật thô ráp... Cậu không thể ngẩng đầu lên được. Lo lắng nếu mở miệng ra sẽ có tinh dịch màu trắng đục chảy ra ngoài. Và bàn tay của cậu... Cậu đã dùng tay chạm vào dương vật của tên khốn đó... Khi Haewon kín đáo lau lòng bàn tay vào quần, cậu giật mình vì bị chạm nhẹ vào vai. Seo Haeyoung đã ở quá gần. Sợ hơi thở của mình có mùi, cậu nín thở. Đôi mắt viền đen và tràn ngập màu nâu sẫm nhìn thẳng vào ánh mắt cậu. Seo Haeyoung im lặng một lúc rồi hỏi với giọng tò mò.

- Cậu vừa khóc hả ?

Haewon mở to mắt, nhanh chóng nhìn đi chỗ khác.

- Ừm, ừm... Bởi vì tớ đã thua.

- Trò chơi? Cậu đã khóc vì thua trò chơi à?

Haewon khẽ gật đầu rồi cúi thấp xuống. Thật là xấu hổ, nhưng thà nói rằng cậu khóc vì thua trận còn hơn là vì dương vật của Ko Taegyeom đã chọc vào amidan. Seo Haeyoung nhìn xuống Haewon với ánh mắt hoài nghi, Taegyeom ho khan. Lời bào chữa kỳ lạ đã phá hỏng bầu không khí. Taegyeom nhanh chóng vòng tay qua vai Haewon, tinh nghịch vỗ nhẹ vào má cậu.

- Tại sao cậu khóc? Dừng lại! Haewon của chúng ta, dừng lại đi, đừng khóc nữa mà!

- Thả tớ ra... tớ sắp chết rồi đây này.

Haewon giơ khuỷu tay lên, chọc mạnh vào sườn Taegyeom khi cậu ta nghịch dái tai cậu. Taegyeom hét lên và bắt đầu ôm bụng rên rỉ. Nhân cơ hội này, Haewon dùng nắm đấm đầy tức giận đánh vào tấm lưng rộng của Taegyeom trước khi cậu ta kịp duỗi thẳng lưng. Bỗng một cảm giác ngứa ngáy từ sau gáy chạy xuống da và kéo cổ áo phông của cậu ra.

- Haewon-ah, đây là gì thế?

Giật mình, Haewon lấy lòng bàn tay che gáy và đứng bật dậy. Taegyeom nằm yên sau khi bị đánh, cậu ta cảm nhận được bầu không khí kỳ lạ và lén lút nhìn xung quanh. Seo Haeyoung đặt tay đang dang ra của mình lên đùi và vẫy tay gì đó với Haewon, người đang tỏ ra quá nhạy cảm.

- Tóc.

- Ah...

Đó là một sợi tóc ngắn, trông rõ ràng là rất đau đớn dù nó chỉ có một sợi. Haewon dùng móng tay gãi cái gáy vẫn còn run rẩy của mình và liếc nhìn Taegyeom một lúc. Taegyeom lười biếng cười toe toét và nhún vai. Haewon nghĩ rằng nếu cậu có thể đánh thật mạnh vào tên khốn đó một lần nữa trước khi tên đó hành động như vậy thì cậu sẽ không còn mong muốn gì nữa và nuốt cơn bực tức xuống.

Đôi mắt của Seo Haeyoung đảo qua đảo lại giữa hai người, hoàn toàn tách rời khỏi cuộc chiến tinh thần của họ. Taegyeom nhếch mép cười nghịch ngợm còn Haewon dường như không thấy tiếng cười của mình ngọt ngào chút nào. Không khí ẩm ướt đến lạ và quen thuộc... Tiếng gõ nhịp nhàng của ngón tay lên thành ghế sofa dừng lại. Seo Haeyoung hếch cằm lên, mỉm cười nhếch môi.

- Haewon-ah.

- Đi ăn trước đi. Cậu có lẽ đang rất đói thì phải.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro