132: TỨC GIẬN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Bởi vì hắn phát hiện Hạ Nhiêu rất khác trước, tuy rằng nhìn lướt qua cô vẫn là cô, nhưng hắn lại cảm thấy Hạ Nhiêu đã thoát khỏi gông xiềng, trở thành một Hạ Nhiêu niết bàn trọng sinh.

Một Hạ Nhiêu tựa như nữ vương bày mưu lập kế thật quá khó để khống chế, giống như đây mới là Hạ Nhiêu chân chính, khiến người khác không tự chủ mà nhìn lên.

Đặc biệt là lúc nhìn thấy Phí La Đề dần dần có xu hướng không chống đỡ được, đáy mắt u quang của Thánh Mặc La Á Qua Đế càng tăng lên.

Hắn hối hận, hắn không nên cho Hạ Nhiêu cơ hội để bay lượn, như vậy cô sẽ vĩnh viễn không giương cánh bay cao, cũng vĩnh viễn không chạy thoát khỏi bàn tay hắn.

Nhưng nếu có cánh thì sao?

Mà biến thân thành nữ vương thì thế nào?

Hắn có thể làm đôi cánh kia dài ra, đương nhiên cũng có thể khiến nó ngoan ngoãn hạ xuống. Nếu không nghe lời, hắn có rất nhiều biện pháp bẻ gãy đôi cánh của cô, để cả đời cô không bao giờ được bay lượn!

Nữ vương sao? Hắn không ngại để cô trở thành nữ vương, nhưng nếu muốn mưu quyền soán vị bò lên trên đầu anh, vậy thì đừng trách hắn cướp đoạt phong hoa của cô!

Hạ Nhiêu biết không thể tiếp tục kéo dài, thể lực nam nữ dù sao cũng có khoảng cách, cho nên ánh mắt cô bắn ra ra một mạt lãnh quang, thay đổi quyền cước, một tay thành thục chế trụ cổ Phí La Đề.

Nhưng Phí La Đề lại không chịu nhận thua, ngược lại cường thế tránh thoát. Đáy mắt Hạ Nhiêu hiện lên một mạt cười lạnh, phỏng tựa sớm đã đoán trước được. Lúc Phí La Đề không kịp phản ứng, trực tiếp đánh một quyền lên xương vai hắn ta.

Khớp xương nơi ngón tay cô đập xuống nháy mắt đánh gãy xương vai Phí La Đề, nhanh chóng xoay người, lại đánh gãy xương vai bên kia của hắn, toàn bộ động tác nhanh như tia chớp, làm người ta không kịp phản ứng.

Theo một tiếng hét thảm của Phí La Đề, những vị hắc đạo tối cao sôi nổi mà vỗ tay tán thưởng, mà người trong gia tộc Thánh Mặc La Á cũng dần dần biến sắc, đặc biệt là Thánh Mặc La Á Qua Phục cùng Thánh Mặc La Á Qua Tây, trong mắt bọn họ là âm trầm cùng phẫn hận.

Bọn họ vẫn luôn xem thường ả đàn bà này, nhưng điều này cũng không thể trách bọn họ, ai mà ngờ tới người phụ nữ này mới vào căn cứ không lâu đã lợi hại đến thế, thật sự là lạ kỳ!

Kết quả Hạ Nhiêu lên đảm nhiệm vị trí chủ mẫu, không còn ai dám mở miệng nghi ngờ hay cản trở, dù xuất phát từ thật tình hay giả ý.

Thánh Mặc La Á Qua Phục cực kỳ không cam lòng, ông không phục để một con nhóc không có bối cảnh tính kế ông, nhưng lời vừa rồi đã chứng minh, nếu ông còn tiếp tục ngăn cản, đừng nói là gia chủ, ngay cả một đám người hắc đạo kia cũng sẽ không đồng ý......

Ngay sau đó như nghĩ đến chuyện gì, đáy mắt Thánh Mặc La Á Qua Phục hiện lên một mạt âm hiểm, có thâm ý sâu xa nói: "Gia chủ, sao không nhìn thấy thiếu chủ vậy? Thời khắc quan trọng này cậu ấy ở đâu? Không phải là không muốn cưới vợ đấy chứ?"

Một câu nói làm cho tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, lúc này mới nhớ tới nam chính của sự kiện này hình như vẫn chưa xuất hiện ?

Hạ Nhiêu cụp mắt xuống, hiện tại chuyện này đã không liên quan đến cô, chẳng qua đáy mắt lại hiện lên một mạt suy tư, vì sao Thánh Mặc La Á Qua Đế không xuất hiện? Không biết vì sao, cô cảm thấy có một chuyện gì đó không tốt sắp xảy ra.

Nhưng mà còn không đợi mọi người nghi kỵ, một thanh âm lãnh khốc đột ngột vang lên.

"Trường hợp thế này bản thiếu chủ sao có thể không tới......" Thánh Mặc La Á Qua Đế đi đến trước mặt Hạ Nhiêu, giơ cánh tay ra đem cô kéo vào trong lòng, toàn bộ động tác cường thế mà bá đạo: "Tôi đây vẫn muốn cưới vợ không phải sao?"

Giọng nói lãnh băng lộ ra một chút yêu dã, khiến đáy lòng mọi người theo bản năng mà căng thẳng, sôi nổi cúi đầu, không dám đối diện cùng cặp mắt quỷ mị kia.

Mà Hạ Nhiêu lại nhíu mày, cánh tay Thánh Mặc La Á Qua Đế đặt trên eo cô, lực đạo kia giống như muốn đem vòng eo cô cắt đứt vậy.

Hạ Nhiêu ngẩng đầu, đối diện đôi mắt Thánh Mặc La Á Qua Đế, cô thấy rõ ràng có ánh lửa nhảy lên trong đôi mắt mắt kia.

Hắn đang nổi giận?

Hạ Nhiêu hơi hơi sửng sốt, nhưng ngay sau đó như nghĩ đến chuyện gì, lại thu hồi tầm mắt.

Mà hành động Hạ Nhiêu cụp mắt xuống càng thêm cổ vũ lửa giận Thánh Mặc La Á Qua Đế, bàn tay nơi vòng eo Hạ Nhiêu càng thêm dùng sức.

Được lắm! Cánh cứng rồi, lại dám làm lơ hắn!

Con ngươi yêu dị hiện lên một mạt thâm trầm, ôm lấy Hạ Nhiêu rời đi.

Lúc này Thánh Mặc La Á Qua Đế làm gì còn thời gian bận tâm những người này. Hiện giờ điều hắn muốn làm nhất đó là để cho người phụ nữ đáng chết này biết, ai mới là chủ nhân của cô !

Hạ Nhiêu biết Thánh Mặc La Á Qua Đế vì sao lại nổi giận, bởi vì lần đó ở trong rừng Kỳ Thụy nói cho cô biết có người đang theo dõi nhất cử nhất động của cô, tùy tiện suy nghĩ cô cũng biết là ai.

Trong căn cứ có người giám sát cô, vậy thì những chuyện xảy ra trong căn cứ nhất định Thánh Mặc La Á Qua Đế đã biết, cũng nhất định biết quan hệ của cô với Kỳ Thụy.

Những lần sau Kỳ Thụy tới tìm cô đều cố tránh đi tai mắt kia, nhưng lời đồn đãi trong căn cứ lại không thể ngăn cản.

Kỳ thật Hạ Nhiêu cũng không thể nói rõ cảm giác của mình đối với Thánh Mặc La Á Qua Đế là gì, cô không phủ nhận, Thánh Mặc La Á Qua Đế mang lại cảm giác an toàn cho cô, khiến cô muốn dựa vào để đón nhận.

Cô biết mình đã động tâm, sự an toàn không tên này chính Thánh Mặc La Á Qua Đế là người đầu tiên làm cô không hề cố kỵ, thậm chí khó có thể khống chế cảm xúc mà khóc thút thít.

Đặc biệt là lần hắn đột nhiên xuất hiện cứu cô, lúc ấy cái loại cảm giác an tâm này làm toàn thân cô ỷ lại, đến bây giờ cô cũng không quên được, nó giống như một dấu vết vậy, khảm thật sâu ở trong lòng cô. Nhưng đồng thời, Thánh Mặc La Á Qua Đế lại quá tàn ác khiến cô không thể tiếp nhận.

Cô không ngại hắn lãnh khốc thô bạo, chuyện cô để ý đó là hắn không đặt cô ở một vị trí bình đẳng, thậm chí đối đãi với cô ở dưới góc độ người vợ vô dụng.

Hắn nói hắn muốn cưới cô, cho cô làm chủ mẫu của gia tộc Thánh Mặc La Á, nhưng thái độ và suy nghĩ của hắn đều đã chứng minh, hắn chỉ là coi cô như một vật sở hữu, chứ không phải một người ở bên đến già.

Thánh Mặc La Á Qua Đế quá bá đạo, chưa bao giờ nghĩ cho cảm nhận của cô, một người không hiểu cho tâm tư của đối phương không phải là người mà Hạ Nhiêu muốn.

Thứ Hạ Nhiêu cô cần là một người có thể giúp đỡ nhau, hiểu cho lẫn nhau. Và hiển nhiên, Thánh Mặc La Á Qua Đế không phải người đó.

Hạ Nhiêu lại là người có chủ kiến, cô biết bản thân động lòng với hắn nhưng cô vẫn sẽ không lựa chọn ở bên hắn, lần quay về này sở dĩ là đang chờ cơ hội, một cơ hội để cô cao bay xa chạy.

Bây giờ vẫn chưa tới lúc, về phần Thánh Mặc La Á Qua Đế cô chỉ có thể nghĩ cách trấn an......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro