134 - 135: H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 134 : TÔI DẠY CHO EM

Sợi chỉ bạc từ trong miệng hai người tràn ra chảy xuống cổ Hạ Nhiêu, mang vẻ dâm uế đến cực điểm, độ ấm trong căn phòng cũng ngày càng tăng lên.

Dần dần Thánh Mặc La Á Qua Đế đã không thỏa mãn với một nụ hôn, đôi tay nóng bỏng chui vào váy Hạ Nhiêu, vuốt ve đôi chân mềm mại.
( Chỗ nay tác giả viết sai sai à nha, Hạ Nhiêu rõ ràng vừa đánh nhau xong thì sao lại mặc váy được nhỉ? 🤔)

Ngay sau đó lại di chuyển tới cái mông mượt mà, nhẹ bóp hai cái. Sau đó chậm rãi hướng lên trên, muốn nắm lấy bầu ngực cao ngất bị quần áo che lấp, nhưng đồ mà Hạ Nhiêu mặc lại là một bộ váy liền áo, không thể dò xét vào được.

Thánh Mặc La Á Qua Đế buông môi Hạ Nhiêu ra, đôi tay cầm lấy áo Hạ Nhiêu xé một cái. Áo Hạ Nhiêu theo đó mà rách ra, áo lót màu đen bại lộ ở trong không khí.

Nhìn bụng nhỏ bằng phẳng cùng với bộ ngực sữa bị bó chặt trong áo ngực, con ngươi Thánh Mặc La Á Qua Đế càng thêm quỷ bí, mang theo sắc thái dục vọng dẫn người nhập ma.

Hắn vùi đầu gặm cắn mảnh da thịt tuyết trắng mượt mà, đau đớn cùng tê dại làm cánh môi sưng đỏ của Hạ Nhiêu tràn ra từng tiếng rên rỉ. Ngón tay nhỏ luồn qua sợi tóc Thánh Mặc La Á Qua Đế, ôm lấy đầu của hắn đang chôn trong ngực cô.

Mà bàn tay Thánh Mặc La Á Qua Đế cũng mò ra sau lưng Hạ Nhiêu, chiếc áo ngực đang bao bọc lấy đôi gò bồng đảo tức khắc buông lỏng, ngay sau đó bị một đôi tay kéo xuống tới phía dưới.

Đóa hồng mai bại lộ ở trong không khí bị Thánh Mặc La Á Qua Đế ngậm vào trong miệng, nhẹ nhàng cắn một cái khiến tiếng kêu của Hạ Nhiêu chợt lớn hơn.

"Ân......"

Tiếng rên rỉ mê người càng khiến cho đáy mắt Thánh Mặc La Á Qua Đế thêm sâu thẳm. Một tay xé rách quần lót của Hạ Nhiêu, một tay cởi bỏ quần của mình, côn thịt thô to bị bại lộ hoàn toàn.

Thánh Mặc La Á Qua Đế nâng long thân nhắm thẳng vào phía tiểu huyệt, nhưng lại bị Hạ Nhiêu ôm lấy vòng eo, dùng sức lăn một vòng.

Đợi Thánh Mặc La Á Qua Đế phản ứng lại, Hạ Nhiên đã cưỡi trên người hắn. Bòng eo cùng với bộ ngực sữa thình lình đập vào mắt Thánh Mặc La Á Qua Đế, dục hỏa trong đó tựa như hận không thể đem Hạ Nhiêu thiêu đốt. Nhưng hắn vẫn chưa quên hành động vừa rồi của Hạ Nhiêu, cùng với lúc này cô đang cưỡi ở trên người hắn, trên gương mặt là nụ cười xinh đẹp.

Hạ Nhiêu như vậy càng khiến cho người ta muốn hung hăng đẩy ngã, đem một thân ngạo khí cùng với gương mặt mị sắc áp chế dưới thân, tùy ý mà dâm loạn.

Đáy mắt hắn là dục vọng cuồn cuộn, chẳng qua khóe môi lại dấy lên một ý cười trào phúng: "Thế nào? Em muốn cự tuyệt?"

Thanh âm lãnh khốc tràn ngập bất mãn, giống như chỉ cần Hạ Nhiêu gật đầu, hắn sẽ lập tức xé nát cô.

Hạ Nhiêu lại hồn nhiên không thèm để ý, hơi hơi nhúc nhích người, cảm nhận được thân thể Thánh Mặc La Á Qua Đế bỗng cứng đờ một trận, mà nam căn chống nơi cái mông của cô càng thêm nóng rực. Ý cười trên khóe môi cô càng thêm đậm, đôi mắt lấp lánh nhìn chăm chú hắn.

"Mỗi lần chúng ta hoan ái rất ít khi làm tiền diễn*, tôi chỉ muốn cho anh thể nghiệm chút cảm giác khác thôi, nếu anh không làm, vậy để tôi dạy cho anh."
(*) tớ nghĩ ở đây chắc là "đoạn đầu" ý, mà đoạn đầu gì chắc hẳn các bạn đều biết rồi nha (◉ω◉)

Đợi cô nói xong, đôi mắt đầy dục hỏa của Thánh Mặc La Á Qua Đế chợt bắn ra ra một mạt âm lãnh, nhưng mà, chưa đợi hắn mở miệng nói chuyện, Hạ Nhiêu đã cúi người ngậm lấy điểm ngực đỏ thắm.

"Ân......" Cảm giác tê dại đột ngột xảy ra khiến Thánh Mặc La Á Qua Đế không tự chủ được mà rên lên.

Thánh Mặc La Á Qua Đế nhấp môi, cảm nhận trước ngực bị cái lưỡi linh hoạt liếm láp.

Cảm giác này Thánh Mặc La Á Qua Đế chưa bao giờ trải nghiệm qua, trước kia những người phụ nữ được đưa tới, hắn đều trực tiếp làm. Hắn chưa bao giờ làm cái gì mà tiền diễn, càng sẽ không để cho những người đó đụng chạm vào thân thể hắn.

Bây giờ Hạ Nhiêu làm như thế không khác nào đụng vào điểm mấu chốt của hắn. Theo lý thuyết hắn một cước đá bay người phụ nữ này, nhưng hắn lại không làm vậy, ngược lại còn tùy ý để cô chạm vào mình.

Đầu lưỡi Hạ Nhiêu không ngừng liếm láp đóa hồng mai, hoặc là dùng hàm răng cọ xát. Một cái tay khác cũng không hề nhàn rỗi, bò lên một bên ngực bị bỏ quên, rồi sau đó lại nhẹ nhàng vuốt ve bên còn lại.

Ngước mắt nhìn lướt qua Thánh Mặc La Á Qua Đế đang căng chặt hàm dưới, cô muốn nhìn thử xem hắn có thể nhịn đến lúc nào.

Cô buông đóa hồng mai sưng đỏ mà có phần diễm lệ ra, đầu lưỡi ướt mềm liếm láp một đường đi xuống. Dưới ánh đèn sáng ngời ánh đèn hạ, từng cơ bụng như phủ lên một tầng nước, có vẻ mĩ uế đến cực điểm.

Hạ Nhiêu một đường hôn liếm láp, rõ ràng cảm giác được thân thể Thánh Mặc La Á Qua Đế càng thêm căng chặt, mà từng thớ da thịt nơi cô lướt cũng càng thêm cứng đờ như sắt thép. Chỉ cần ngẩng đầu, là có thể rõ ràng nhìn đến phần bụng cứng rắn, lúc này đã rõ ràng phác hoạ ra từng khối cơ bụng.

Tuy rằng Thánh Mặc La Á Qua Đế cao lớn, nhưng không giống kiểu người cường tráng. Ai có thể nghĩ tới khi hắn cởi quần áo xuống lại là một dáng người sức bật thạc tráng*.
(*) ý giống kiểu khỏe mạnh, to lớn, cường tráng

Đầu lưỡi ác ý ở rốn liếm một vòng tròn xung quanh, một tiếng rên rỉ khó nhịn cũng vang lên. Hạ Nhiêu nghe vậy ánh mắt đột nhiên sáng ngời, đầu lưỡi càng thêm làm càn.

Con ngươi tràn đầy dục vọng lúc này đã một mảnh đỏ tươi, giống như đã sắp bùng nổ, cũng may là Hạ Nhiêu không tiếp tục kích thích nữa, đối với dục vọng của Thánh Mặc La Á Qua Đế cô hiểu rất rõ. Từ trước đến nay gia hỏa này không biết hai chữ nhẫn nại là gì, nếu cô tiếp tục khiêu khích hắn, có khi hắn sẽ trực tiếp phác gục cô, vậy thì dụng ý của cô hỏng rồi.

Lúc đầu lưỡi kia rời đi, thân thể đang căng cứng của Thánh Mặc La Á Qua Đế thả lỏng không ít, nhưng lại thấy chiếc lưỡi ướt mềm kia tự ý, thân thể lại lần nữa chợt căng chặt lên, thậm chí lúc bị cánh tay mảnh khảnh 'cầm' lấy, cả người đã không khống chế được run lên.

Khóe môi Hạ Nhiêu nổi lên ý cười xấu xa, nhìn nấm đầu đã chảy ra vài giọt sương tựa như đang lên án rằng nó khó chịu. Mở ra cái miệng nhỏ, đem quy đầu ngậm vào trong miệng.

CHƯƠNG 135: ĐÁNH GIÁ

"Ân......" Một tiếng than nhẹ dày đặc thoáng chốc vang lên.

Bị cảm giác ướt nóng bao vây Thánh Mặc La Á Qua Đế rốt cuộc nhịn không được mà kêu ra tiếng. Do nhẫn nhịn quá lâu nên trên mặt đã đỏ đậm một mảnh, trên trán đã có thể thấy được vài sợi gân màu xanh nổi lên, chảy ra vài tầng mồ hôi trong suốt.

Thiếu chút nữa thôi hắn đã bỏ súng đầu hàng, nhận thức này làm cho sắc mặt Thánh Mặc La Á Qua Đế đen đi vài phần, đáng chết!

Hắn thiếu chút nữa đã đầu hàng trước mặt phụ nữ, xem hắn tra tấn cô gái không biết sống chết này thế nào!

Đang nghĩ ngợi, cái miệng nhỏ bao bọc lấy long thân lại không cho hắn phân tâm. Đôi tay Hạ Nhiêu nắm lấy cự căn thô dài, cái miệng nhỏ bao vây lấy quy đầu mà liếm láp. Khoái cảm tê dại làm Thánh Mặc La Á Qua Đế chợt nâng nửa người dưới lên, muốn đem toàn bộ dục vọng của mình đi vào cái miệng nhỏ ướt nóng.

Hạ Nhiêu không ngừng liếm hút trên dưới, bàn tay cũng phối hợp trên dưới di chuyển, dần dần, cánh tay to lớn của Thánh Mặc La Á Qua Đế ấn vào phần đầu Hạ Nhiêu, vòng eo không tự giác được mà đâm lên.

Mắt thấy động tác Thánh Mặc La Á Qua Đế càng ngày càng kịch liệt, Hạ Nhiêu đột nhiên buông tay ra, đánh gãy khoái cảm sắp lên đỉnh của Thánh Mặc La Á Qua Đế.

Thời khắc mấu chốt lại bị đánh gãy không phải là cảm giác dễ chịu gì, giống như từ đám mây rớt xuống vậy, tất cả cảm giác của Thánh Mặc La Á Qua Đế chợt trùng xuống . Đôi mắt đỏ ngầu chưa thỏa mãn dục vọng trừng mắt nhìn Hạ Nhiêu, lại thấy được một gương mặt đang nở nụ cười xấu xa.

Thoáng chốc, Thánh Mặc La Á Qua Đế tổng kết ra một câu, cô ấy là đang cố ý!

Không sai, Hạ Nhiêu chính là cố ý. Hiện tại không thể đấu cùng hắn, vậy thì từ phương diện này trả thù cũng không tồi ~

"Đáng chết!" Thánh Mặc La Á Qua Đế gầm một tiếng, đứng dậy đem Hạ Nhiêu lật lại, nhưng không ngờ, Hạ Nhiêu lại xoay thêm một vòng, lại lần nữa cưỡi ở trên người hắn.

Thánh Mặc La Á Qua Đế sửng sốt, hiển nhiên không nghĩ tới đến lúc này mà Hạ Nhiêu còn phản kháng. Hắn không vui ngước mắt nhìn về phía cô, lại thấy được gương mặt tươi cười của cô nhìn lại hắn, đáy mắt có nhè nhẹ khiêu khích, tựa như muốn nói, muốn liền thì chế phục ta.

Thánh Mặc La Á Qua Đế lập tức trầm xuống, con ngươi tràn đầy dục vọng chợt hiện lên một mạt lệ quang, tựa hồ muốn nói, cô thật sự là đang muốn chết?

Hạ Nhiêu lắc lắc đầu, chớp một chút đôi mắt, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ bởi vì này một loạt động tác, đôi mắt vũ mị lộ ra một cổ nghịch ngợm đáng yêu, chỉ là muốn nhìn một chút thân thủ của anh.

Thánh Mặc La Á Qua Đế ánh mắt hơi trầm xuống, không hề vô nghĩa trực tiếp động lên, một hồi quay cuồng, lại lần nữa đem Hạ Nhiêu phác gục. Chính là sớm có chuẩn bị, Hạ Nhiêu lại xoay người một lăn, nhanh chóng rút lui.

Thánh Mặc La Á Qua Đế theo sát bên cạnh, bàn tay to vùng lên, xé kéo một tiếng, quần áo trên người Hạ Nhiêu theo tiếng mà rơi. Bàn tay đáp vai áo bị xé ra một khối. Vừa chuyển động xoay người, Hạ Nhiêu đồng thời ra tay, lại một thanh âm xé quần áo vang lên.

Chẳng qua đây là tiếng quần áo của Thánh Mặc La Á Qua Đế, chỉ thấy phần vai tay áo sơ mi bên trái bị xé ra hở một đoạn dài mà mảnh xé lại đang nằm trên tay Hạ Nhiêu. Cánh tay màu đồng hữu lực lộ ra ngoài, phần lưng áo mặc bởi vì đã không còn tay áo chống đỡ bên trái mà chảy xuống sang một bên.

Thánh Mặc La Á Qua Đế thấy vậy, ánh mắt hơi trầm xuống, trực tiếp xé rách bên ống tay áo còn lại ném xuống đất, nửa người trên toàn bộ lỏa lồ trước mắt Hạ Nhiêu.

Chỉ thấy Hạ Nhiêu không biết sống chết mà huýt sáo một tiếng, hứng thú đánh giá cơ ngực của anh, hài hước nói: "Đế, hình như tôi vẫn chưa nói với anh thì phải, dáng người anh rất đẹp nha."

Dứt lời, Hạ Nhiêu mới phát hiện mình đã học mười phần dáng vẻ lưu manh của Kỳ Thụy, đúng là gần mực thì đen gần đèn thì sáng.

Một câu nói hài hước, lại đem lửa giận đã bình phục của Thánh Mặc La Á Qua Đế nổi lên. Nhìn dáng vẻ đùa giỡn lưu manh như một tên gian manh đầu đường xó chợ của Hạ Nhiêu, lạnh lùng nói: "Học được tính lẳng lơ này ở đâu?!"

Trong giọng nói thiếu một tia tức giận cùng âm lãnh, ngược lại nhiều thêm một chút bất đắc dĩ.

Đúng vậy, bất đắc dĩ, Thánh Mặc La Á Qua Đế khịt mũi coi thường cảm giác kỳ quái này. Từ khi nào mà Thánh Mặc La Á Qua Đế hắn cũng biết đến hai chữ bất đắc dĩ này?

Trong con ngươi hiện lên một tia phức tạp, lạnh lùng nhìn Hạ Nhiêu. Đáy mắt giống như vực sâu đang điên cuồng chẳng qua thiếu một chút dục vọng, nhiều thêm một chút thanh minh, nhưng đáy lòng lại là một mảnh lạnh băng.

Hiện tại xem như hắn đã nhận ra, cũng phát hiện từ lúc bắt đầu đã bị người phụ nữ Hạ Nhiêu này nắm giữ. Nhìn qua giống như hắn là người làm chủ, nhưng thực tế lại Hạ Nhiêu mới là người điều khiển.

Phát hiện này làm tâm hắn lạnh lẽo, càng làm cho anh hắn kinh hãi (kinh ngạc sợ hãi)

Hắn biết mình muốn cô gái này, hơn nữa muốn cô luôn ở bên hắn, nhưng trước nay hắn chưa hề nghĩ tới cô xuất hiện sẽ ảnh hưởng đến hắn. Bất tri bất giác bị cô bắt lấy, bắt đầu từ lúc nào, Hạ Nhiêu lại có ảnh hưởng sâu như thế với hắn?

Ảnh hưởng này rốt cuộc là tốt hay là xấu?

Trong nháy mắt, Hạ Nhiêu rõ ràng bắt giữ được Thánh Mặc La Á Qua Đế, đáy mắt chợt lóe kiêng kị cùng sát ý rồi biến mất, ánh mắt hơi lóe, trong lòng lại là một trận hít thở không thông.

Cô nói không rõ cái loại cảm giác này, có chút thất vọng, có chút buồn, có chút khó chịu, nhưng mà như vậy cảm xúc cũng không có liên tục quá dài thời gian. Cơ hồ ở Thánh Mặc La Á Qua Đế thu hồi suy nghĩ thời điểm, Hạ Nhiêu cũng đem này đó cảm xúc biến thành một cổ tử kiên định.

Thánh Mặc La Á Qua Đế nhìn về phía Hạ Nhiêu, đôi mắt lóe sáng quang mang thế nhưng khiến hắn cảm thấy cực kỳ chướng mắt. Khuôn mặt tĩnh lặng mang theo sắc thái kiên định khiến hắn trong lòng khẽ động, dâng lên một cổ dự cảm bất hảo.

"Cô đang suy nghĩ cái gì?" Cỗ dự cảm dâng lên trong nháy mắt, Thánh Mặc La Á Qua Đế liền buột miệng thốt ra. Sau đó là ngẩn người, nhưng vẫn chưa thay đổi chủ ý, mà là ngờ vực nhìn chăm chú Hạ Nhiêu tựa như muốn nhìn ra gì đó.

Hạ Nhiêu xinh đẹp cười, con ngươi sáng ngời lại mang theo một cổ ảo giác sâu thẳm.

"Anh đang nghĩ chuyện gì, tôi cũng đang nghĩ chuyện đó."

Thánh Mặc La Á Qua Đế nhíu mày, đôi mắt thần quái u mị ánh lên tia lửa giận, rồi sau đó lại chậm rãi tắt, thay vào đó chính là càng thêm toa u ám quỷ mị sâu thăm thẳm.

"Mặc kệ cô đang nghĩ cái gì, tôi nhắc lại một lần cuối cùng cho cô biết, Hạ Nhiêu cô vĩnh viễn là của Thánh Mặc La Á Qua Đế tôi, cho dù hiện tại cô phong hoa tuyệt đại lên ngôi nữ vương, thì cũng chỉ có thể là của Thánh Mặc La Á Qua Đế tôi, nên đừng làm ra chuyện gì khiến tôi có cơ hội bẻ gãy cánh của cô."

Thanh âm lãnh khốc lộ ra dày đặc cảnh cáo cùng tàn bạo, Hạ Nhiêu nhướng mày, cười cười, cô đã sớm trong lòng hiểu rõ không phải sao?

"Anh yên tâm, tôi sẽ khiến cánh của tôi càng ngày càng đầy đặn." Sâu kín cười, Hạ Nhiêu nhìn chăm chú Thánh Mặc La Á Qua Đế, giống như hứa hẹn cùng hắn.

Chính là Thánh Mặc La Á Qua Đế mày chẳng những không có thả lỏng , ngược lại càng nhíu chặt, đáy lòng bực bội lại lần nữa mãnh liệt dâng trào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro