Chương 2: Dự tiệc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau, gió thổi nhè nhẹ, mặt trời rọi nắng ấm.

Hơn hai mươi dặm từ cửa thành phía đông chính là trường Cô Bình. Trường Cô Bình lưng dựa Phù Ngọc Sơn, non xanh nước biếc, là nơi thích hợp để du sơn ngoạn thủy nhất ở ngoại thành.

Thị vệ phủ Công chúa đã sớm vây quanh trường Cô Bình.

Ngựa xe như nước, các thế gia trong kinh thành hầu như đều được mời đến.

Thời điểm mà Lý Thừa Quân đến, yến hội đã sớm bắt đầu.

Nam thanh nữ tú tốp năm tốp ba tụ lại bên nhau, hoặc là đi dạo Phù Ngọc Sơn, hoặc là ríu rít nói cười bên hồ.

La Thừa Du bảo tùy tùng trải đệm bên hồ, cùng các đệ đệ muội muội thưởng trà.

Lý Thừa Quân rất nhanh liền tìm thấy hình bóng La Thừa Du, lập tức đi đến bên y, sau đó lại vô cùng tự nhiên mà ngồi xuống bên người y.

"Ta cho người mang theo bếp lò cùng nguyên liệu nấu ăn để nướng thịt."

Hắn vừa dứt lời, đám người Lý Vinh liền nhanh nhẹn ở bên cạnh chuẩn bị. Mấy đứa bé La gia tròn xoe mắt chạy tới vây quanh bếp lò.

La Thừa Du không yên tâm nhìn thoáng qua, ý bảo các tùy tùng trông chừng các thiếu gia tiểu thư.

Lý Thừa Quân ánh mắt sáng quắc nhìn y, nhìn tới mức mà khuôn mặt nhỏ nổi lên một rạng ửng đỏ.

La Thừa Du liếc hắn một cái nhưng không có tí khí thế nào.

Lý Thừa Quân đột nhiên phát hiện trâm cài trên tóc y nạm một viên hắc đông châu, không khỏi kề sát vào một chút, nói: "Cây trâm thật xinh đẹp, rất thích hợp với em."

Thân thể La Thừa Du căng cứng không dám động đây, nói: "Hôm qua mẫu thân mời thợ thủ công dùng hắc đông châu mà Vương gia đưa, suốt đêm làm trâm cài cùng hai đôi khuyên tai."

Lý Thừa Quân gật đầu, ôn hòa cười, nụ cười như gió xuân.

La Thừa Du dừng một chút, tiếp tục nói: "Khuyên tai, mẫu thân hôm nay đeo một đôi. Còn có một đôi thì ta đang giữ, mẫu thân muốn nhờ Vương gia đưa cho Thường Ninh Hầu phu nhân."

Lý Thừa Quân không cần nghĩ ngợi nói: "Được."

Bên kia, hạ nhân bẩm báo với Tiêu Thục Hoa: "Công chúa, Nam An Quận Vương tới."

Tiêu Thục Hoa nao nao, nàng tuy rằng là mẫu thân của Lý Thừa Quân, nhưng hai mẹ con quan hệ luôn xa cách, thậm chí ngày lễ ngày tết cũng không gặp mặt được một lần. Lý Thừa Quân không thân cận mẫu thân là nàng, nàng cũng không vui vẻ với đứa con trai này.

Tuyên Uy Hầu phu nhân cười nói: "Quận vương biết công chúa mở tiệc ở đây, sao có thể chỉ tới thỉnh an?"

Tiêu Thục Hoa nhíu mày, nói: " Thừa Quân từ trước đến nay không hiểu chuyện, lần này cũng không biết tới làm gì?"

Vệ Quốc Công phu nhân cùng Thường Ninh Hầu phu nhân lặng lẽ trao đổi ánh mắt, các nàng chướng mắt Tuyên Uy Hầu phủ, cũng không quen nhìn thái độ của Tiêu Thục Hoa đối với Lý Thừa Quân, cũng bất bình cho Lý Thừa Quân.

Trong kinh thành không ai không biết, Tiêu Thục Hoa tái giá Tề Thiệu Minh, đệ đệ của Tuyên Uy Hầu, Tuyên Uy Hầu phủ mới không xuống dốc.

Mà Thường Ninh Hầu là huynh đệ với Lý Đông Dật, là đại bá của Lý Thừa Quân.

Nhưng mà, hai chén trà đều qua, cũng không ai nhìn thấy Lý Thừa Quân lại đây.

Thường Ninh Hầu phu nhân cùng một vị phu nhân đưa mắt ra hiệu, vị phu nhân kia giống như trong lúc lơ đãng nói một câu: "Quận vương như thế nào còn không tới đây?"

Tức khắc, ánh mắt không ít người xuất hiện khác thường.

Tiêu Thục Hoa không vui hỏi hạ nhân: "Quận vương đâu?"

Chỉ chốc lát sau, hạ nhân bẩm báo: "Vương gia ở bên hồ."

Tiêu Thục Hoa truy vấn: "Hắn ở bên hồ với ai?"

"Bẩm công chúa, Vương gia cùng người của Vệ Quốc Công phủ ở bên nhau."

Tiêu Thục Hoa đen mặt, thầm mắng Lý Thừa Quân không cho nàng mặt mũi.

Vệ Quốc Công phu nhân duỗi tay xoa xoa khuyên tai, nhẹ nhàng cười nói: "Hôm qua Vương gia tới phủ, nghĩ chắc hôm nay là cùng bọn nhỏ hẹn hò vui chơi."

Thường Ninh Hầu phu nhân cười vang nói: "Hôn sự của Vương gia cùng Thừa Du cũng nên bẩm báo lên trên, đây là phụ thân của hai đứa định ra hôn ước từ bé."

Vệ Quốc Công phu nhân cũng cười vang, nói: "Việc hôn nhân của Vương gia, cuối cùng vẫn là do Hoàng Thượng làm chủ."

Tiêu Thục Hoa sắc mặt càng đen, Thường Ninh Hầu phu nhân cùng Vệ Quốc Công phu nhân lại càng nói càng hăng.

Vĩnh Bình Hầu phu nhân bất động thanh sắc nhìn quét một vòng, giương giọng nói: "Thứ ta ánh mắt vụng về, khuyên tai của La Phu Nhân khảm là hắc đông châu nhỉ?"

Tức khắc, mọi người ánh mắt đều tập trung vào khuyên tai của Vệ Quốc Công phu nhân.

Vệ Quốc Công phu nhân nói: "Đúng thật là hắc đông châu."

"Hai viên hắc đông châu lớn như vậy, chắc là Vệ Quốc Công cũng tốn không ít tâm tư, vẫn là La phu nhân có phúc."

"Ta là dính phúc khí của con trẻ, hôm qua Vương gia tặng mười viên châu như vậy." Vệ Quốc Công phu nhân cười đến càng vui sướng.

"Vương gia đối La công tử tình thâm ý trọng."

"Vương gia cùng La công tử chính là trời sinh một đôi."

"......"

Vệ Quốc Công phu nhân cố ý khoe ra, các phu nhân khác lại cố ý nịnh hót.

Tiêu Thục Hoa ánh mắt đen tối không rõ, nói: "Ta có chút mệt mỏi, các ngươi tự đi dạo đi."

Tuyên uy hầu phu nhân vội phụ thanh: "Công chúa mau đi nghỉ tạm, không cần phải bầu bạn cùng chúng ta."

Vệ Quốc Công phu nhân cùng Thường Ninh Hầu phu nhân cầm tay nhau rời đi.

Thường Ninh Hầu phu nhân cười nói: "Khó trách muội hôm qua sai người đưa tin cho ta, bảo ta hôm nay tới dự tiệc, nguyên lai là muốn khoe con rể tương lai."

Vệ Quốc Công phu nhân bật cười vài tiếng, nói: "Có thể chọc tức Tiêu Thục Hoa, cớ sao lại không làm?"

Sau khi Tiêu Thục Hoa tái giá, liền không màng tới Lý Thừa Quân. Hai vị phu nhân chỉ cần nghĩ tới hành động của Tiêu Thục Hoa, liền bất bình thay cho Lý Đông Dật cùng Lý Thừa Quân.

Thường Ninh Hầu phu nhân thở dài, nhắc nhở nói: " Dù sao cũng là công chúa hoàng gia."

Vệ Quốc Công phu nhân gật đầu: "Muội có chừng mực."

Đi đến bên đám người Vĩnh Bình Hầu phu nhân, vài vị phu nhân đang dạo bước bên hồ.

"Bên kia một đám người đang làm cái gì, còn có khói?"

"Ta ngửi được hương vị của thịt."

Các phu nhân vừa tò mò vừa lo lắng đi xem.

Chỉ chốc lát sau, liền có hạ nhân bẩm: "Là Nam An Quận Vương ở nướng thịt, không ít công tử tiểu thư đều ở bên kia."

Các phu nhân hai mặt nhìn nhau, cũng đi qua.

Từ xa, hạ nhân nhìn thấy các phu nhân lại đây, liền bẩm báo.

La Thừa Du vội buông xiên tre, lấy khăn lau tùy tùng đưa mà lau tay.

Lý Thừa Quân đem việc nướng thịt giao cho Lý Vinh, vô cùng tự nhiên cầm lấy khăn tay La Thừa Du mới dùng mà lau tay .

La Thừa Du nao nao, bên tai đỏ bừng, ra vẻ bình tĩnh bảo tùy tùng cầm một cái khăn sạch đưa cho Lý Thừa Quân, hơi mang hờn dỗi nói: "Tự mình lau mặt với tay."

"Được." Lý Thừa Quân nhàn nhạt cười.

Các phu nhân đến gần, mọi người chào hỏi, nhường đường.

"Tham kiến Nam An Quận Vương."

"Chư vị phu nhân không cần đa lễ."

Thường Ninh Hầu phu nhân cười nói: "La công tử cùng Quận vương đứng chung một chỗ, chính là một đôi bích nhân, thật xứng đôi."

La Thừa Du đỏ mặt đi tới bên người Vệ Quốc Công phu nhân.

Lý Thừa Quân đem khuyên tai vừa rồi La Thừa Du đưa hắn ra, nói với Thường Ninh Hầu phu nhân: " Đại bá mẫu, đây lễ vật nhỏ tặng cho người."

Thường Ninh Hầu phu nhân nhìn nhìn, chợt nhận ra là đôi khuyên tai hắc đông châu này giống y như đúc với của Vệ Quốc Công phu nhân.

"Vương gia có lòng." Lời này là nói với Lý Thừa Quân, nhưng ánh mắt cảm tạ lại rơi trên người Vệ Quốc Công phu nhân cùng La Thừa Du.

Một đám người đều là mắt sáng như sao.

Vệ Quốc Công phu nhân nói: "Vương gia, các ngươi đây là đang nướng thịt? Bếp lò này trông cũng thật độc đáo."

Lý Thừa Quân cười nói: "Này là bếp lò ta cho người chuyên môn đặc chế."

Dứt lời, hắn tự mình đem rau dưa thịt thà đưa tới trước mặt vài vị phu nhân: " Đại bá mẫu, La bá mẫu, mọi người nếm thử xem."

Thường Ninh Hầu phu nhân vội vàng bảo tùy tùng nhận lấy, sau đó cùng các phu nhân nếm thử. Vài vị phu nhân cũng đều là cung kính không bằng tuân mệnh, sau khi cắn một miếng lại khen không dứt miệng.

La Thừa Du mở miệng nói: "Này đó đều là do Vương gia tự mình nướng."

Tức khắc, vài vị phu nhân đều khiếp sợ đến cực điểm, không dám tin tưởng nhìn về phía Lý Thừa Quân, rồi sau đó đem vội vàng ăn hết phần còn lại.

Thường Ninh Hầu phu nhân cười nói: "Chúng ta lại dạo nơi khác một chút, để cho mấy người trẻ tuổi thoải mái tự tại."

Các phu nhân cười cười rời đi, sự tình nơi này cũng được bẩm báo mười mươi với Tiêu Thục, Tiêu Thục Hoa tức giận đến đập nát một bộ ly.

Hoàng hôn xuống, Lý Thừa Quân hộ tống người La gia đến tận cửa trước Vệ Quốc Công phủ.

Vệ Quốc Công phu nhân cười nói: "Hôm nay đều ở bên ngoài chơi một ngày, sắc trời không còn sớm, liền không thỉnh Vương gia đi vào trong ngồi, Vương gia có rảnh thường tới chơi."

Lý Thừa Quân trước lên tiếng vâng, rồi sau đó nói: "Bá mẫu, sau núi chùa Hoàng Giác đang lúc hoa lê nở rộ, nghe nói là rất xinh đẹp, ta muốn mời các thiếu gia tiểu thư quý phủ cùng đi thưởng hoa."

Vệ Quốc Công phu nhân nhìn hắn chế nhạo rồi liếc mắt với La Thừa Du một cái, nói: "Ngày mai ta dẫn bọn họ đi chùa Hoàng Giác dâng hương, giờ Mẹo một khắc xuất phát."

Lý Thừa Quân vội gật đầu.

La Thừa Du thẹn thùng liếc Lý Thừa Quân một cái, Lý Thừa Quân nâng môi tươi cười.

Vệ Quốc Công phu nhân không ngừng che miệng cười trộm, mang theo những người khác vào phủ trước.

Chủ tử hạ nhân đều buồn cười.

La Thừa Du gương mặt đỏ bừng, lẩm bẩm nói: "Mẫu thân chê cười chúng ta."

"Chứng tỏ bá mẫu thật cao hứng, mừng rỡ khi thấy chúng ta tình cảm tốt." Lý Thừa Quân trong lòng thực biết ơn sự chiếu cố của phu thê Vệ Quốc Công.

La Thừa Du liếc xéo hắn một cái, oán trách nói: "Ai cùng người cảm tình tốt, người không cần nói bậy, miễn làm người ta chê cười."

Lý Thừa Quân nhàn nhạt cười cười, rồi sau đó nhẹ giọng nói: "Thừa Du, lúc trước là ta không tốt, bỏ qua em. Ta biết sai rồi."

La Thừa Du nghiêm túc nhìn hắn, thật lâu sau mới từ từ nói: "Lúc trước sự tình đều qua rồi, người về sau không lại như trước là được."

Tuy rằng đã từng thất vọng quá nhiều, nhưng La Thừa Du từ nhỏ liền biết Lý Thừa Quân sẽ là phu quân của mình, cũng đối xử như hôn phu.

Lý Thừa Quân vội nói: "Ta cam đoan với em, về sau sẽ không lại như vậy, sẽ đối xử thật tốt với em."

"Dạ." La Thừa Du nhẹ nhàng cong cong mi mắt, "Ta vào phủ, người cũng nhanh nhanh hồi phủ nghỉ ngơi đi."

"Được, ta nhìn em đi vào."

La Thừa Du thẹn thùng gật đầu, xoay người đi vào trong phủ, vượt qua ngạch cửa lại không tự chủ được quay đầu lại nhìn thoáng qua, bốn mắt chạm nhau, chỉ thấy Lý Thừa Quân ý cười doanh doanh nhìn y, ánh mắt chuyên chú.

Trong nháy mắt kia, tim y bỗng nhiên đập nhanh hơn, như nai con chạy loạn.

Lý Thừa Quân thấy y quay đầu lại, lại thấy y thẹn thùng đến chạy trối chết, không khỏi nhẹ nhàng gợi khóe miệng, mặt mày toàn là ý cười dịu dàng.

Hôm nay chung đụng với y, hắn phát giác bé vợ nhỏ của hắn tựa hồ so với mong ước của hắn còn tốt hơn.

Hắn nhịn không được nghĩ thầm, có lẽ chờ ngày mai sau khi ngắm hoa trở về nên chuẩn bị cầu hôn.

Bất quá, vậy có phải hơi nhanh quá không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy