Chương 118

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Julia

Cuộc sống ở Du Nhiên Cư quay lại giống trước kia, bình thản tự tại, mỗi người đều thấy thỏa mãn, không cần phải lo sợ không yên, trời trong nắng ấm, ánh nắng hiếu xuống Du Nhiên Cư trở nên ấm áp vô cùng.

Dưới mái hiên, ngồi lười biếng trên trường kỷ, tay cầm y thư, Chung Ly Tình Nhi một chút cũng không cảm thấy mới lạ, ba năm này của nàng chỉ là một giấc ngủ dài, chỉ ngủ nhiều hơn ‘bình thường’ thôi. Tiểu Ngọc với Tham Oa không biết chạy đến chỗ nào chơi đùa rồi, Tiểu Ngọc là đứa nhỏ hiểu chuyện, chắc chắn sẽ không dẫn Tham oa đến nơi nguy hiểm, điểm này Tình Nhi  hoàn toàn yên tâm, mà lỡ có xảy ra chuyện thật, thì bằng ràng buộc giữa linh hồn với nhau, nàng sẽ biết trước tiên.

Vô Diễm tay chân nhanh nhẹn pha trà, rồi mang rổ trái cây tươi mới đặt lên, Mạc Ngữ đem đồ khô làm món ăn vặt, Hiên Viên cùng Tinh Quang giống như trước, mỗi người tự lấy một quyển sách ngồi bên cạnh, không một tiếng động chỉ có tiếng lật sách mà thôi.

Tính toán thời gian, hôm nay chính là ngày hoàng cung phái người đến đây hỏi tin tức như thường lệ, quả nhiên, Chung Ly Tình Nhi cầm y thư  chưa xem được mấy tờ, Chu Nhạc được Kê Nghi vào tiếp kiến. Cũng không biết có phải có ý đùa hay không mà Kê Nghi không nói, chỉ đén khi nhìn thấy Chung Ly Tình Nhi, biểu cảm trên mặt Chu Nhạc…… cực kỳ kinh hỉ.

“Cửu công chúa…… Ngài…… Ngài trở về khi nào? Ta còn tưởng rằng…… Còn tưởng rằng lần này phải thất vọng mà về.” Theo bản năng hành lễ, Chu Nhạc chìm trong cảm giác mừng như điên chưa hồi phục lại, người trước mặt, không chỉ là Cửu công chúa tôn quý nhất của Đằng Long, con gái được sủng ái nhất của Hoàng Thượng,  mà còn là ân nhân cứu mạng Chu Nhạc hắn, cho dù nàng chỉ nhấc tay chi lao, nhưng hắn nguyện lòng trung thành để tạ ơn cứu mạng của nàng.

Đằng sau mạng che mặt Chung Ly Tình Nhi nở nụ cười nhàn nhạt, “Trở về chưa được hai ngày, nghe Hiên Viên nói trong mấy ngày nay ngươi sẽ đến đây, nên ta không có báo tin cho phụ thân, vừa lúc ngươi đến có thể thay ta chuyển lời.”

“Hoàng Thượng nhất định rất vui, mỗi lần thuộc hạ trở về nói ngài còn chưa về, sắc mạt Hoàng Thượng đều khó coi, liên tục mấy ngày tâm tình đều không tốt, Hoàng Thượng rất quan tâm ngài.” Nghĩ đến sắc mặt Hoàng Thượng mấy ngày nay , Chu Nhạc đột nhiên rùng mình một cái, cũng may mỗi ngày đi theo bên cạnh Hoàng Thượng là Lệ đại ca không phải hắn, nếu đổi thành hắn, khẳng định sẽ trở thành người đầu tiên ăn cơn giận của Hoàng Thượng.

Chung Ly Tình Nhi mỉm cười, người này thẳng tính, trong hoàng cung người ăn người như vậy, còn tồn tại loại người thế này cũng hiếm có vô cùng, nhìn dáng vẻ Lệ Cẩm Trạch đối với người này đầy yêu thương, nếu không có hắn che chở phía sau, lấy tính tình này  của Chu Nhạc , ở nơi như hoàng cung không biết chết bao nhiêu lần.

“Ca ca ta đâu? Còn ở trong quân doanh sao?”

Chu Nhạc còn chìm trong suy nghĩ, phản ứng chậm nửa nhịp, ca ca theo lời Cửu công chúa là Đại hoàng tử, “Bẩm công chúa, Đại hoàng tử còn ở quân doanh, Vạn Hầu tướng quân đối với hoàng tử thưởng thức vô cùng, thuộc hạ dưới trướng đều tin phục, hiện tại ngài ấy giữ chức tiên phong tướng quân.”

Nhướng mày, xem ra mấy năm nay ca ca trôi qua không tệ lắm, hai mươi tuổi đã là tướng quân, cho dù không thể ngồi lên được vị trí kia, thì người khác so với hắn cũng không có nghĩa lý gì, có điều, nàng tin người từ nhỏ đã đặt ra mục tiêu đó sẽ thành công lên ngôi.

Từ Vô Diễm  nhận lấy lá thư đưa cho Chu Nhạc, “Đem cái này giao cho phụ thân ta, còn có, ta muốn hỏi ngươi một chuyện.”

Chu Nhạc vội khom người, “Mời Cửu công chúa hỏi.”

Chung Ly Tình Nhi đứng lên, quàn áo hoa mỹ rũ xuống, không một tia nếp gấp, quanh thân phát ra khí chất bình lặng khiến nàng như thể duy ngã độc tôn, “Mấy năm trước ta có gửi chút đồ về, cũng từng nói phụ thân đây là chút rau dưa cải thiện cuộc sống cho dân chúng, nhưng hạt giống hữu hạn, đưa trở về cũng không nhiều, chỉ có thể để triều đình giao cho quan viên quản nông đi nghiên cứu, ta muốn biết hiện tại nghiên cứu sao rồi? Có hạt giống lưu lại không?”

Lòng Chu Nhạc thầm nhẹ nhõm ,còn tưởng rằng Cửu công chúa sẽ hỏi những chủ tử khác trong cung thế nào,  hắn đã chuẩn bị chỉ cần công chúa hỏi liền có đáp án, nhưng kết quả lại không hỏi, “ Bẩm Cửu công chúa đây không thuộc quyền phụ trách của thần nên thần không biết nhiều, nhưng thần có nghe Lệ đại ca nói, triều đình có mấy người rất được việc, cuối cùng không phụ khổ tâm của công chúa, huynh ấy nói vậy hẳn là có thành quả, nếu công chúa muốn biết rõ, thần sẽ về điều tra rõ rồi sẽ báo cho công chúa ngay.”

“Vậy phiền ngươi rồi, vì chuyện này ta tốn không biết bao nhiêu tâm tư, không hy vọng nó thất bại.” Nếu là triều đình không thể lưu lại được hạt giống, chỉ còn cách nhờ Chúc Thủy, dù sao nàng đã tận tâm giúp đỡ, chuyện này chỉ đảm bảo cho cuộc sống sau này của nàng trôi qua bình thản mà thôi.

“Vậy thuộc hạ trở về sẽ điều tra ngay.”

“Còn có một việc, nhóm Thư Dục chịu phạt có nặng lắm không?” Tuy rằng người làm mình bị thương là Chỉ Hủy, nhưng đối với bảy người kia mà nói, trong lòng không dễ chịu chút nào đi, huống chi, bọn họ còn thất trách làm nàng bị thương, nếu không phải Hiên Viên bảo vệ bọn họ, phỏng chừng cả bảy người hiện tại chết không có chỗ chôn rồi.

Chu Nhạc không chút dấu diếm, trả lời: “Bẩm Cửu công chúa, bảy người họ bị Hoàng Thượng phạt vào luyện ngục, đó là nơi mà bất cứ thị vệ nào trong hoàng cung đều không muốn đi, bọn họ đã kiên trì ở đó ba năm, Hoàng Thượng có nói, khi nào Cửu công chúa trở về thì họ mới không bị phạt nữa.” Lén nhìn sắc mặt Cửu công chúa không thấy có biến hóa gì, đương nhiên, hắn nhìn thấy chỉ là lớp khăn che mặt, tiếp tục nói: “Nghe nói bảy người họ liều mạng huấn luyện , nhiều lần muốn đem mạng mình ném bỏ, may mắn trên người có dược bảo mệnh mới có thể an toàn vượt qua.”

Việc này tất cả mọi người đều biết rõ, dược đó chắc chắn là Cửu công chúa luyện chế, chuyện Cửu công chúa biết y thuật không còn là bí mật trong cung nữa , cả Hoàng Viện trưởng còn khen nàng là thần y, không nghĩ tới thị vệ theo cạnh nàng đều có dược bảo mệnh, điều này đối với những người thường xuyên tiếp nhận nhiệm vụ như họ mà nói, chính là thêm nhiều bùa hộ mạng, trong tối, không biết bao nhiêu người hâm mộ bẩy người họ đâu.

Nhưng nghĩ đến an nguy của Cửu công chúa còn chưa biết, còn phải bước vào luyện ngục huấn luyện, mấ người hâm mộ kia lại có cảm giác vui sướng khi người gặp họa, chỉ có Lệ Cẩm Trạch ước thúc thủ hạ Tử sử không tham dự vào, ngẫu nhiên còn cho người mang đồ ăn vào cho bảy người, hắn trước sau tin tưởng, Cửu công chúa tuyệt sẽ không có việc gì. Những người bỏ đá xuống giếng kia nhất định sẽ hối hận.

Chung Ly Tình Nhi không nói, đây đều nằm trong dự kiến của nàng, bảy người họ tâm tư kiên định, ba năm trước nàng đã nhìn ra, chỉ là nàng cũng không muốn có một đội quân riêng hùng mạnh thế này, trước kia là vậy, nhưng lấy tâm tình hiện tại của nàng mà nói, có được lực lượng cường đại, chưa chắc không tốt, ít nhất nàng biết nàng có một địch nhân núp trong tối, tùy thời cắn nàng một ngụm, lúc trước hắn thực hiện được ý đồ cũng là do nàng sơ xuất, nên mới trải qua một kiếp nạn này, nhưng sẽ không có lần thứ hai đâu, nàng, Tịch Tình Nhi không phải là quả hồng mềm tùy người nắn bóp, cho dù thay đổi lớp vỏ bọc, nhưng linh hồn vẫn như cũ là nàng.

“Chu Nhạc, giúp ta nói với phụ thân, thả bảy người họ ra, ta quen với sự hầu hạ của họ rồi.” Nếu biết nàng đã trở lại, nhất định phụ thân sẽ không mặc kệ nàng ở bên ngoài, xhacws chắn sẽ phái người đến đây, không bằng để bảy người quay về đây, ít nhất, này nàng nhìn quen bảy khuôn mặt này rồi.

“Dạ, thần sẽ chuyển lời.” Thấy Cửu công chúa không muốn hỏi gì nữa, Chu Nhạc không phải ngốc tử, khom người nói: “Thuộc hạ hồi cung trước, Hoàng Thượng còn đang đợi tin tức.”

Chung Ly Tình Nhi cười cười, phất tay ý bảo Mạc Ngữ đưa tay nải đã chuẩn bị cho hắn, “Ở đây có một ít lương khô, ngươi mang đi đường, tay nghề của Mạc Ngữ là nhất tuyệt.”

Chu Nhạc nắm chặt tay nải, “Tạ Cửu công chúa, tạ Mạc Ngữ cô nương, thuộc hạ cáo lui.”

Du Nhiên Cư, quả nhiên nơi ai cũng muốn tới , khó trách người từ trước đến nay chỉ chú trọng ích lợi như Lệ đại ca , khi nhắc tới Du Nhiên Cư cũng sẽ thu liễm tâm tư tính toán.

“Tỷ tỷ, tỷ tỷ, xem đệ với Tham Oa bắt được gì này.” Khuôn mặt Tiểu Ngọc khuôn đầy vui vẻ, so với khi ở trong không gian, nó thích vạn vật bên ngoài hơn, tuy không có linh khí tốt như nhà nó, nhưng vạn vật ở đây đều tràn ngập sinh cơ, đây là khuyết điểm mà nhà nó không có.

Chung Ly Tình Nhi đặt y thư xuống, cười chờ hai tiểu hài tử chạy tới gần, nàng thích nhìn bộ dạng chơi đùa đổ mồ hôi của hai đứa nhỏ, bởi vì khi đó, hia đứa cười cực kuf vui vẻ.

“Là cái gì vậy?”

Tiểu Ngọc cẩn thận đem vật nhỏ ôm trong ngực ra đưa cho tỷ tỷ, “Đệ với Tham Oa đang chơi ở trong vườn rau, nhìn hấy nó cuộm mình núp trong một góc, bộ dạng đáng thương vô cùng.”

Chung Ly Tình Nhi tiếp nhận, đây là cái gì? Hơi giống con thỏ, gầy đến độ nhìn không ra, trong vườn rau có không ít đồ ăn, nó vậy mà không ăn? Nếu là thỏ thì thích ăn cà rốt, nhưng nàng không trồng dù có hạt giống, vốn dĩ không gian này không có cà rốt, ấy nhưng lũ thỏ vẫn sống rất tốt, có lẽ tụi nó còn ăn đồ ăn khác.

“Mạc Ngữ, đến phòng bếp xem còn dư chút đồ ăn nào khônv, lấy một chút cho vật nhỏ này ăn thử xem.”

“Dạ.”

Tham Oa chớp mắt to nhìn vật nhỏ gầy tong teo , “Tỷ tỷ, có phải nó sắp chết không? Tham Oa có thể cứu nó.”

Khóe miệng Chung Ly Tình Nhi co rút, đứa nhỏ này vì một con vật nhỏ mà hao tổn tu vi của mình? Nghĩ cũng đừng nghĩ, ý niệm này phải bóp chết từ trong trứng nước, “Tham Oa, đệ quên tỷ là đại phu rồi sao? Chút việc nhỏ này để tỷ làm là được, sau này không có sự đồng ý của tỷ, Tham Oa không thể tùy tiện hao tổn bổn nguyên đi cứu bất luận kẻ nào hoặc là động vật nào, biết không?”

Tham Oa le lưỡi, “Đệ biết rồi, tỷ tỷ, chỉ là đệ không muốn nó chết.”

Đưa tay sờ đầu đứa trẻ thiện lương này, “Sẽ không chết, nó chỉ đói nên mới vậy, chắc là mới chạy vào vườn rau, không thì Chúc Thủy đã sớm phát hiện, Hiên Viên, ông tới nhìn thử xem, vật nhỏ này là con gì vậy.” Lại quay sang Hiên Viên, đem động vật giơ cao một chút hỏi.

Hiên Viên ghé sát vào nhìn, lại sờ, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, “Con chồn này thật hiếm thấy, tuy rằng còn chưa tu ra linh thức, nhưng là đã thông linh, tu luyện thêm một thời gian nữa ắt sẽ thành một thành viên của Yêu tộc, tiểu thư, tìm ra ở đâu vậy?”

“Ha ha, đây là Tiểu Ngọc cùng Tham Oa nhặt được ở vườn rau đó.” Không nghĩ tới là chồn, đúng là nhặt được bảo, nhìn ánh mắt trông mong của hai tiểu hài tử, cẩn thận đem chồn con đưa qua, “Sau này giao cho hai đứa nuôi, phải đối xử tốt với nó, biết không?”

“Dạ.” Hai tiểu hài tử vui sướng hài lòng tiếp nhận, Mạc Ngữ cầm chút đồ đến, chồn con không ăn, đưa đến miệng cũn không thèm, Tiểu Ngọc chớp chớp mắt, lấy trái cây trong không gian ra, quả nhiên, chồn con dùng hai móng vuốt nhỏ bắt lấy, ăn thật sung sướng, hóa ra, trên đời này còn có động vật ăn chay nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro